Úi chị ơiiii. em đi siêu âm 30w bs cũng bảo em là nhiều ối, có khả năng sinh sớm. Nhưng nhìn chị vẫn ngồi đây em lại thấy yên tâm. Nhiều ối và đa ối khác nhau thế nào chị nhỉ? Nhiều ối có đáng lo k chị?
Thanks các mẹ, khổ nổi sáng nào cũng chưa ăn sáng đã uống 1 nửa chai nước rồi, mà sáng nay khủng jkhiếp, bụng thì đau mà chả đi được, còn ko dám rặn vì sợ rặn quá ko tốt, bụng thì cương lên cứng ngắt, tội nghiệp ku con chắc là khó chịu lắm. Đăng tích cực an khoai lang nè, chắc chiều nay về làm thêm bưởi ăn nữa chứ thế này hoài thì sợ lắm, sáng nay mồ hôi đổ mà như tắm đó các mẹ ah, vậy là các mẹ tuỏng tượng tình hình sao rồi nhé, huhuhu
@voyeu_mexinh: Hy vọng baby của em khỏe mạnh, không bị sao cả. Ở Mỹ thì bác sĩ họ "lịch sự " lắm, lúc nào cũng hỏi ý kiến bệnh nhân, họ không ép mình làm gì cả. Nhiều khi mình chưa kịp tìm hiểu vấn đề và mình nghĩ không sao nên mình cho qua luôn ... Chị đây 34 tuổi rồi, mà bác sĩ của chị cũng nói tùy "you", nếu "you" muốn thì sẽ làm down syndrome test (tuần 13, 18) còn không thì thôi. Mẹ nào cũng lo lắng cho con, sợ làm xét nghiệm nhiều thì có ảnh hưởng gì tới con không .. nhiều khi chủ quan nữa...Tốt nhất là tìm hiểu thông tin, vì họ nói xác suất thấp chứ không phải là không có bao giờ xảy ra ..Mong là mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến với mẹ con em, em cũng đừng lo lắng nhiều, lo nhiều làm ảnh hưởng em bé đó.
hix mình thấy ở mỹ cũng tốt cũng kêu mình làm xét nghiệm dị tật bé nhỉ nhĩ? chỉ có ở nhật là nhân đạo quá không làm gì hết nên khiến nhiều người đau khổ tột cùng trong đó có em .
chị ở bang nào, theo như em biết thì siêu âm cố định tuần 13 và 18 nữa mà. đây cũng là 2 mốc quan trọng,sẽ bắt phải thử máu nữa, em ở michigan.chị nên tham khảo ý kiến bs thêm lần nữa xem sao.
Càng nghĩ càng thèm đc chửa lâu hơn 1 tí.... gần ngày đẻ, vc em tình cảm lắm. Đi đâu cũng đi cùng, chồng đi chơi cũng lôi vợ đi theo, hỏi xem thèm ăn gì, làm gì, mua sắm gì ko.. dỗ dành, thích ơi là thích... giờ thì :Sad::Crying:
Bạn ơi, thế tuần 12 bạn có siêu âm độ dày da gáy k.
Bạn ơi thế ban có làm triple test ở tuần thai 14-17 ko? Kết quả thế nào?
Có thể là bé trai e nhé
tập 3: cuối cùng thì cũng đẻCác cơn co ngày càng dồn dập, ko thể đứng vững nữa, thở cũng chả kịp ấy chứ nói gì đến hơi ngắn hơi dài theo lý thuyết, mẹ hổn hển bảo bác sĩ “chị ơi, em đẻ được chưa?? Em đau quá!” bác sĩ thủng thẳng “ khi nào muốn rặn thì bảo chị!” lúc ấy đã biết muốn rặn là thế nào đâu, n mẹ có cảm giác chỉ cần được nằm lên cái bàn đẻ ấy là sẽ rút ngắn cái quá trình quằn quại này, thế là mẹ nói luôn “ em muốn rặn rồi, cho em lên bàn đi” bà bác sĩ có vẻ quá quen với nx kiểu này, cười bảo “ ừ, thik thì lên bàn rặn đi!!” bố và mẹ đều mừng húm, bố dìu mẹ lên bàn đẻ “ nào rặn đi!” mẹ mắm môi mắm lợi rặn, mặt đỏ tía tai hơi phun phì phì ra đằng mồm. Mẹ biết mẹ làm sai rồi, mẹ lẩm nhẩm trong đầu mớ lý thuyết, dễ í mà, nào làm lại!! mẹ làm lại 3 lần liền vẫn sai toét mắt, chán quá!! Mẹ ngượng ngùng “chị ơi ko được!” bà bác sĩ thủng thẳng nhắc lại cách rặn đúng cách, nghe thì dễ thế, chỉ 3 hơi là ra con thôi mà!! Thế mà mẹ loay hoay cả tiếng vẫn ko làm đúng, bác sĩ phát cáu “ơ hay cái mẹ này, đã bảo là đè hơi xuống dưới sao lại cứ phun phì phì ra miệng thế kia, cứ bảo 1 đằng làm 1 nẻo thì sao sinh được?” bố Su cũng bực với mẹ “ vợ phải làm đúng theo chỉ dẫn của bác sĩ chứ, để lâu quá con bị ngạt thì sao?” ôi giời ơi, ai chả biết thế, có giỏi thì lên bàn mà đẻ, đang đau chết cha đi đây này!” nghĩ thế thôi n đau quá mẹ có nói ra miệng được đâu, mẹ lại nghiến răng làm lại. Đầu óc thì tỉnh táo lắm, lý thuyết rõ rành rành như thế, rặn liền 3 hơi là xong thế mà mẹ chỉ làm đúng được hơi đầu tiên, hơi thứ 2 đã yếu xìu hơi thứ 3 thì gần như ko có! Ôi sao mẹ chán bản thân mình thế! Thế mà lúc đầu cứ tưởng mình giỏi lắm, cứ tưởng đẻ dễ lắm.. giờ mới thấy kém cỏi như thế nào,huhu, ko bít Su cứ bị mẹ nhồi lên nhồi xuống như thế có sao ko, chắc Su cũng muốn ra lắm rồi mà bị sự kém cỏi của mẹ ngăn cản.Ko rặn nằm được, bác sĩ cho mẹ xuống rặn đứng, ở tư thế này cảm giác lưng và các xương khớp đỡ mỏi hơn, bố thì đứng sau sốc 2 tay làm điểm tựa n dù có thế thì kết quả vẫn ko khá hơn là bao nhiêu, lúc này thì bsi đã bỏ đi đâu mất, bố thì chán ko buồn động viên cổ vũ nữa còn mẹ thì sau mấy tiếng lăn lê bò toài đâm mệt quá và bắt đầu buồn ngủ. Mẹ nhó ra là đêm qua mẹ mất ngủ, mà đêm nay thì lại bận rặn đẻ thức trắng 2 đêm liền làm gì chẳng buồn ngủ,mà ko phải buồn ngủ thường đâu, buồn khủng khiếp ấy, cảm giác như thiếu ngủ cả năm rồi, trong đầu mẹ nhen nhóm 1 ý nghĩ hay là tạm dừng rặn 1 lúc để ngủ cái đã dù chỉ 5 phút thôi, mẹ ko dám nghĩ tiếp nữa càng ko dám nói ra sợ bị ăn mắng.Bác sĩ đã quay lại, thông báo “đấy,ca bên kia tưởng khó hơn mẹ này mà ng ta cũng đẻ xong rồi, ca này tưởng dễ mà lại thành khó, con bé tẹo n mẹ mà ko rặn đúng cách được thì lại thành khó ngay!” nghe bác sĩ mô kích mẹ lại càng thấy mất tinh thần,sao lại bảo con gái mẹ bé tí?? Hôm trước đi siêu âm con đã được 3.2kg rồi cơ mà?? Siêu âm sai à?? Thế thì buồn chết mất, mẹ thều thào bảo bố “ hay là chuyển sang mổ đi chồng ơi, vợ ko rặn đúng được đâu!” bố còn đang đần mặt ra suy nghĩ thì bác sĩ đã chỉ thị “ em lên bàn để chị khám lại nào!” hí hoáy mấy giây bác sĩ phán “ đến lúc rồi đây!” rồi gọi thêm 1 ng nữa sang phụ. “bây giờ em làm đúng theo hướng dẫn của chị nhé, chỉ vài hơi thôi là xong í mà” có vẻ như bây giờ bác sĩ mới thực sự vào cuộc với mẹ, mấy tiếng đồng hồ nãy giờ bả cho mẹ tự rặn chắc để tập dượt??Có người theo sát cơn đau của mẹ, vừa hướng dẫn chi tiết vừa động viên kiểu “ đúng rồi, tiếp đi! Thấy đầu con rồi, tiếp đi!” mẹ bỗng thấy đầu óc sáng suốt hẳn ra làm y tắp lự, bác sĩ quát to “ nào! Sắp được rồi, 1 hơi nữa thôi!” đồng thời cô hộ sinh kia gần như đè nguyên cả tấm thân “ thon thả” và cánh tay cứng như sắt lên bụng mẹ ấn xuống, mẹ nghe 1 tiếng rạch rất ngọt nhưng ko thấy đau, chỉ thấy tức thở muốn nổ đom đóm mắt vì bị đè bụng kiểu ấy. Mẹ ko biết mình gào lên cái gì nữa, ko biết bố Su đang hô hoán cổ vũ cái gì nữa chỉ đột ngột nghe đến phụt 1 cái và người nhẹ bẫng. Nghe láng máng được bố Su reo lên “ ra rồi!” và tiếng bác sĩ tỉnh queo “ con gái nhé, 2.8kg” thế rồi mẹ còn chả kịp nhìn mặt con, cơn buồn ngủ ập đến mẹ sung sướng ngủ luôn… lúc ấy là 6h29’ sáng, mẹ vật lộn trong phòng đẻ này gần 5 tiếng đồng hồ, xấu hổ quá!!!
Chị Bongchipty ơi, hôm qua em mới đi sa về rồi. Kết quả đúng như chị tính toán ạ, nhà em năm nay sẽ có 1 chú tiểu hổ.Em cảm ơn chị bongchipty nhiều nhé. Chúc chị và gia đình nhiều sức khoẻ
Mình thì 3 tuần nữa là sinh. Đây là đồ mình chuẩn bị mang đi sinh, mẹ nó tham khảo xem sao.1) Đồ cho mẹ :- khan trùm khi ra viện- Đồ mặc khi ra viện : 01 bộ ( lúc ở viện phải mặc đồ viện rùi)- Kính râm ( nếu ko bị chói mắt đấy, sau này ra đg bị chảy nước mắt)-Quần lót coton mỏng: 01 set (5 chiếc) dùng 1 lần - Bỉm : 02 cái - BVS mama : 6 cái - Bông gòn- sữa ông Thọ - Cốc có nắp+ thìa: 01c- Giấy vệ sinh : 1-2 cuộn ( dùng lúc chuyển dạ) - Giấy ướt- Túi đựng điện thoai và tiền : loại có dây đeo vào cổ- Cặp lồng mua tăn- nit bụng,- Khăn mặt cho mẹ- Vài chai nước lọc- 1 cái chậu nhỏ2) Đồ cho con - Khăn bóng bay, tăm bông- Tã giấy NB1: 20c - Quần đóng tã: 03c- Áo sơ sinh : 03- Tã chéo : 03- bao tay bao chân: 03 đôi- Mũ mềm : 02- Khăn sữa 1 lớp : 05c- KHăn xô tắm: 01c - Khăn bông tắm: 01 ( có thể dùng để đắp cho bé)- Sữa Nan 1: 01 hộp- Nước muối sinh lý ( để mẹ rửa mắt chứ tớ thấy bảo ko đc rửa mặt mà)-Bình sữa : 01, cốc, thìa nhỏ* Ngaòi ra thì mang thêm 1 đôi đũa, 1 con dao, 1 thỏi son- Nước súc miệng, sữa tắm, kem đánh răng ...Đồ dùng vệ sinh cá nhân ý, phòng khi vào viện bạn chưa sinh ngay.- Đồ ăn vặt, bánh kẹo, hoa quả, sữa tươi
em cố gắng kết hợp co cu nhà em bú mẹ và bú bình (bơm sữa mẹ ra) để cần đi đâu nhờ bà cho bú cũng tiện, nhưng mà bé nhà em bú mẹ ít lắm, cứ nhấm nha nhấm nhẳng, ít hơn số lượng có thể bú bình nhiều. mấy mẹ có chiêu nào cho nó bú mẹ thẳng một giấc, nhiều như bú bình chỉ dạy em với nhé!!!