images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Cuộc thi thiết kế thiệp chúc mừng sinh nhật...
cho em hỏi về nội dung 1 chút là nội dung phải có liên quan đến WTT hay là về gia đình cuả cá nhân tham dự hả BTT ui???
04:44 CH 28/02/2009
Lập hội chán chồng đi thôi
ôi nghe cảnh chổng đuổi vợ ra khỏi nhà lúc nưả đêm thấy oải roài,chồng j mà kỳ cục vậy???? đã khôngcó công ăn việc làm,chỉ biết trông mong vào vợ,làm tối mắt tối mũi mà lại còn bị đối xử như vậy nưã thì hôm nào kiên quyết dọn đồ về nhà mẹ ruột ở 1 thời gian cho yên thân và cho chồng chị 1 bài học đi ạ
07:00 CH 14/01/2009
Bác nào có chồng nghiện rượu, ham chơi, ham...
đã quyết định ly thân rồi thì nên cứng rắn ly hôn đi chị ạ vì chị nghĩ cho con nhưng anh ta có nghĩ cho con đâu,chị nên kiên quyết,đừng đắn đo suy nghĩ,hạng ngươì chồng kiểu đó thì có cũng như không,nên chẳngcần bận tâm làm j đâu chị ạ
06:57 CH 14/01/2009
chuyện OX nhà em...
Soongs xa nhà ngoại thế có chán không bạn ơi, cứ nghĩ đến chuyện đó mà mình buồn quá, chỉ mong ước được sống gần mẹ, Biết thế này không lấy chồng nữa.:Sad:

thoai,mình tìm đến đây an ủi nhau thoai các mẹ ạ,còn OX nhà chúng ta thì để từ từ nhào năn thôi nhỡ...
08:53 SA 08/01/2009
chuyện OX nhà em...
Hôm nay mình thấy buồn nên đi lang thang khắp nẻo đường của WTT, chợt thấy topic này vào nghía thử, sao ai lấy chồng rồi bị khổ cũng hối hận "Biết thế ngày xưa không lấy chồng làm gì" :(, Ai mà biết trước được tương lai các mẹ nhỉ
Cuộc sống vợ chồng mình được coi là hạnh phúc cho đến khi mình sinh baby
Lúc sinh em bé và ở nhà chăm con (có bà ngoại phụ) nên mình cũng rảnh nên nhớ công việc lắm. Thế là đủ 4 tháng mình đi làm lại, chuyển về nhà trọ của 2 vợ chồng, ban ngày có chị 2 của mình chăm bé giúp nên mình cũng yên tâm đi làm, nhưng tối và những ngày cuối tuần mình tự chăm con, mình thấy vất vả nhưng hạnh phúc với tiếng cười, tiếng khóc của con trẻ NHƯNG... nổi bực mình, tức tưởi cũng bắt đầu phát sinh và ngày càng nghiêm trọng trong lòng mình với ông xã...
Ông xã mình vốn là con nhà trung bình (không giàu) nhưng rất công tử vì ba mẹ rất chiều và không cho làm gì khi còn ở nhà. Nên khi cưới mình về, mình đã cố gắng cải tạo (cũng thấy có chút tiến bộ) nhưng khi mình sinh bé xong, công việc nhiều lên, mình chăm bé thôi và để ông xã làm việc nhà thế là ổng than thở, làm trễ nãi công việc, nhiều lúc tới giờ cơm mà chưa có gì để ăn trong khi mình đói cào bụng (mình cho bé bú mẹ) thế là mình phải vừa chăm con vừa nấu cơm...và ông xã không làm gì luôn
Mình thấy buồn trong lòng nhưng không nói ra nữa (trước đây đã nói nhiều rồi) thế là khoảng cách trong lòng mình ngày càng lớn, mình chỉ quan tâm chăm sóc con cho nguôi ngoai...
Giờ đây, mình đã chấp nhận thua cuộc (ngày trước mình nói rằng mình sẽ cải tạo được ông xã làm việc nhà giúp mình), thật là đúng khi cổ nhân có câu "Thật sai lầm khi nghỉ rằng bạn có thể thay đổi một ai đó"...
Ông xã mình là đứa con rất có hiếu, thương yêu anh chị em (NHƯNG chỉ phía bên ông xã thôi), thế là bên ai người đó quan tâm, cuộc sống 2vc giống như 2 người dưng...Đây cũng là sai lầm của mình, mình không trách ai vì mình đã yêu và chọn lựa chứ không ai ép buộc, ngày xưa mình thấy ông xã có hiếu và thương yêu anh chị em nên mình nghỉ ông xã sẽ có "nghĩa" với gia đình mình, thế mà mình đã lầm, ôi cuộc sống, ôi con người thật khó hiểu được đâu là sự chân thật
Nếu so sánh với mọi người thì mình k may mắn nhưng cũng k bất hạnh lắm, chỉ vưa đủ + may mắn-bất hạnh =0 thôi nhưng như thế là không công bằng với những gì mình cho. Ông xã và gia đình chồng đòi mình "cho" nhiều nên mình cũng phải được "nhận" nhiều...Mình rất buồn sau bao nhiêu cố gắng, hy sinh cho gia đình mình cũng không được gì
Nếu thời gian quay lại mình sẽ sống độc thân, đầu tư hết công sức cho công việc như thế "cho" và "nhận" sẽ luôn đi kèm với nhau. Đúng là trong cái rủi có cái may và trong cái may có cái rủi, ngày trước mình rất hạnh phúc khi chọn được người tâm đầu ý hợp nhưng giờ mới biết mình sai lầm, tâm đầu nhưng ý không hợp
Sau bao năm và bao cuộc trao đổi mình đã buông xuôi, mình đã nhận ra nguyên nhân của mọi vấn đề nằm ở "văn hóa gia đình". Gia đình mình và gia đình chồng văn hóa sống quá khác biệt nhau, ông xã và mình (sau này chứ lúc đầu mình rất mềm dẻo) mang theo 2 nền "văn hóa gia đình" khác biệt nhau này vào cùng 1 mái nhà nên không thể hòa hợp với nhau...
Mình thật sự đã thua cuộc rồi các mẹ ơi, mình không biết xoay chuyển cuộc sống của gia đình nhỏ như thế nào nữa, bây giờ hàng ngày mình chỉ biết có công việc và baby của mình thôi

thôi cái j cũng từ từ nhào nặn,không thể 1 sớm 1 chiều là có thể uốn nắn theo ý mình đâu mẹ nó ạ,cứ từ từ,biết đâu khi con lớn rồi ổng sẽ sống có trách nhiệm hơn thì sao? chén bát trong chạn còn có lúc va nhau chứ nói j chuyện vợ chồng lại không có lúc cơm lành canh ngọt chứ bạn.Hãy kiên nhẫn 1 chút,vì dù sao bản tính người vợ cũng là vậy mà,ngày xưa bố mẹ chưa biết mặt mũi nhau thế nào mà vẫn về sống và con đàn cháu đống ý thôi,huống chi mình sinh ra trong thời đaị mới,có tìm hiểu nhau rồi mới tính chuyện cưới xin,mình thông cảm cho ổng thì ổng cảm giác nhẹ nhõm để yên tâm làm việc lo cho vợ con,tạo áp lực cho ông í quá,chỉ sợ ông í lại tìm chốn nương nhờ tâm sự thì lúc đó lại càng khổ mình hơn,thôi cố lên mẹ nó nhé,đừng lo buồn,nghĩ ngợi,lo cho em bé trước đã mẹ nó ạ
08:51 SA 08/01/2009
chuyện OX nhà em...
Mình cũng đồng ý với ý kiến của bạn, nhìn đi nhìn lại thì chồng mình cũng hơn khối người nhưng lâu lâu mình lại thấy ức lắm, mình cũng phải đi làm ở cty cả ngày rồi lại về làm việc nhà, mệt phờ người luôn nhưng mà ca thán là chồng đớp lại liền "Bộ anh khỏe lắm chắc" (chồng mình cũng cày nhiều, vệc kiếm tiền bằng kiến thức thì ok còn việc tay chân thì không :Sigh:). Mấy ngày nay là chu kỳ ức chế của mình nên lên đây bán than, giờ thấy lòng nhẹ nhõm rồi, chắc đủ sức để cày bừa tiếp rồi

uh,thôi thì mẹ nó cố gắng lên vậy,các ông chỉ ham vui bè bạn,chứ không đến nỗi gái gú,bồ bịch là mình an tâm rồi,cằn nhằn mãi chỉ làm các ổng thêm bực bội thôi,xem như chúng ta lên đây tâm sự cho nhau nghe giãi buồn thôi các mẹ nó nhỉ
08:43 SA 08/01/2009
chuyện OX nhà em...
Thế thì cho tớ nhận họ hàng xa với. QP nói đúng đấy: kệ đi. Mình cứ sống theo sở thích của mình, làm những gì mình thích. tìm thêm bạn bè có cùng sở thích. Không cần phải làm gì cũng phải 2 vợ chồng cùng làm, đi cùng nhau mới vui. Sau này sẽ có lúc bạn nói: may quá mình lấy được ông chồng dễ tính :Thinking:

ox mình thì cũng tuýp người dễ tính đấy chứ ạ,nhưng khổ nỗi....nói mãi mà vẫn đâu vào đấy...
08:36 SA 08/01/2009
chuyện OX nhà em...
Nghe như mẹ này tả chồng mình vậy, không biết OX bạn có họ hàng với xã nhà tui k.Tui cứ phải gào lên mới về chứ k bạn bè triền miên, ng ta lấy vợ béo tốt ra còn xã nhà mình thì gày vẫn hoàn gày, mình toàn bảo mải chơi quên lớn:p.MÀ thôi kệ mấy ông ý đi, có tật ham chơi nhưng cũng rất thương vợ con, tính tình thì thoải mái chả bao giờ hạc hỏi vợ con cái gì cả .

chắc là các ông í có dây mơ rễ má,ruột rà j roài mẹ nó ạ,mình cũng khổ với ống í lắm cơ,ông í đi với bạn bè mình biết nên cũng chẳng hỏi han,chỉ để tự ông í biết giờ giấc àm về,nhưng khi mình đi với bạn bè hay đồng nghiệp thì ông í hỏi tới tấp đi với ai,làm j,bao h về??? có những hôm ông í đợi mãi khi nào về mới chịu ngủ.Nghĩ cũng thương cho ông í,nhưng thấy ông í cứ bạn bè là quên cả vợ thì mình cũng đang ngán không biết có nên con cái sớm cho ống í tu bớt không đây,chán quá các mẹ ạ.Mà ông í thì kén ăn,không phải kén mà là biếng ăn nhưng vẫn siêng tập thể dục,chẹp,khổ nỗi chẳng thể thúc ép ổng ăn cái j cả,ch8ảng lẽ tối ngày phải thúc ép như trẻ lên 3 í...Nhiều lần dỗi mà ổng làm lành lại chẳng thể hờn dỗi lâu.Đ1ung là duyên phận vợ chồng chắc phải chịu vậy thôi các mẹ ạ.
08:35 SA 08/01/2009
Quà đáp lễ cho khách vào ngày cưới
Hôm trước đi đám cưới ở Caravelle, quà cho khách đến dự là 1 túi thơm, nhìn cũng hay. Thế mà nhiều khách ko lấy, vứt đầy ra bàn. CD-CR mà nhìn thấy thế cũng buồn nhỉ.

htrươ1 đám cưới con bạn thân mình cũng đãi ở đây,cái túi thơm nhìn hay nhưng nó lại không thơm,nên nhìu người vứt lại,còn quà tặng của CD-CR là chocolate thì thấy họ ăn tại chỗ luôn
09:59 SA 04/01/2009
Quà đáp lễ cho khách vào ngày cưới
Mỗi khách là cặp rượu tây nhỏ,thắt dây ribbon in tên Cd-CR và ngày cưới là xinh lắm
Còn in hình ảnh của mình thì theo mình thì ko nên đâu,hình ảnh của mình thì bạn bè thân thiết và họ hàng giữ thì họ sẽ trang trọng hơn

mình tặng cho khách vào lúc họ ký tên hay sau khi họ ăn uống xong rồi ra về là được hả chị?
09:56 SA 04/01/2009
chuyện OX nhà em...
hic,hình 2 đưá cháu mình đấy,chứ mình vẫn chưa có em bé,híc híc:Sad::Sad::Sad:
05:40 CH 03/01/2009
Vợ tôi nghi ngờ chồng vì đọc mục tâm sự WTT
bác cũng nên biết tiết chế điều độ,không có phụ nữ nào muốn chồng mình đi sớm về muộn đâu,hơn nưã phụ nưã ai chẳng sinh nghi như vậy,đâu phải riêng vợ bác.Như em cũng hay nghi ngờ OX nhà em lắm dù OX nhà em đi nhậu với bạn bè thì đến 11h tối là phắng về nhà thôi.Bác cũng nên tự kiểm điểm lại thời gian,giờ giấc,và điều chỉnh sao cho 2 con cuả bác noi gương theo í,kẻo sau này chúng không đi ngủ sớm mà quay sang trách tại bố chúng chưa về thì khổ.Hạnh phúc gia đình là quan trọng nhất bác à,lúc đau ốm,bệnh tật thì người bên cạnh là vợ bác thôi,chứ chẳng ai người dưng mà tốt mãi thế đâu.Không phải em bênh vực cho vợ bác nhưng thật tình là ngay cả em nghe bác trần tình cũng hơi bức xúc giùm vợ bác í ạ
05:34 CH 03/01/2009
Nhuộm màu nào của hãng nào cho ra màu đc như này?
ỡ Medicare có bán thuốc nhuộm màu cuả Japan,đẹp lắm các mẹ à,giá cũng hơi cao í,nhưng rấtt đảm bảo,em nhuộm màu đồng từ năm ngoái đến năm nay rồi mà màu còn y nguyên,không bị xỉn hay phai màu các mẹ à,mà không bị khô tóc,tóc cứ như mây,bồng bồng bềnh bềnh như tơ.Mà hàng cuả japan thì khỏi phải bàn về chất lượng roài các chị nhỡ,huống chi Medicare nhập khẩu về nưã,có dan tem đảm bảo chất lượng luôn
05:26 CH 03/01/2009
Mỏm đá chim
ôi thú thật là em đi đến đó 1 lần cùng với công ty,nói hcung là cái j cũng okie,chỉ có cái là buồn chán,chung quanh resort chẳng có buôn bán j,mà lên chợ thì đạp xe đạp đôi,leo dốc phờ râu
05:21 CH 03/01/2009
Hỏi về cánh đồng hoa cải ven đô Hà Nội
ui,em có xem trên mấy tấm hình,thấy thích ghê luôn,mà chưa có dịp đi lần naò cả,hy vọng lần này ra Hà Nội có dịp được đi,để ngắm cho thoả thích,cám ơn các chị em đã hướng dẫn tận tình nhé
05:06 CH 03/01/2009
Cùng Chia sẻ cảnh sống vợ chồng phải thường xuyên...
Em vừa mới lập gia đình, và chồng em là bộ đội đóng quân trên tận Lào Cai, cách nhà hơn 300km, mỗi tháng tranh thủ chỉ về nhà được có mấy ngày phép. Biết đó là ngành nghề của chồng, đã chịu lấy thì phải chấp nhận , em cũng chuẩn bị tinh thần rùi nhưng quả thực em thấy rất khó khăn. Em phải sống với bố mẹ chồng nữa...:Sad:
Không biết có chị nào trên diễn đàn có hoàn cảnh giống em không xin truyền lại cho em xin ít kinh nghiệm : sông với gia đình chồng thế nào để giảm tối đa những mâu thuẫn giữa mẹ chồng và mình, giữa mình và gia đình chồng, đặc biệt lại không có chông ở nhà như em để làm cầu nối, hay chia sẻ ? Sắp tới mà có baby nữa thì không rõ thê nào.hic

Em đang rối lòng quá :Crying:, nhiều lúc có 1 mình tủi thân qua.

chồng em là người Bắc,còn em là người Nam,2 vợ chồng em sống cách nhau 2 đầu tổ quốc,khi nào công việc cuả chồng em thu xếp ổn định thì mới vào Nam ở hẳn,nên chúng em chỉ luân phiên người ra,người vào thăm nom nhau thôi.Nên nhiều khi em nghĩ mà không biết chồng em làm j,đi đâu,với ai....Nhưng nghĩ lại cũng thương cho chồng em nên cũng ráng chờ,nhưng như vậy cũng có cái hay cuả nó,làm cho mình càng nhớ,trau đổi thông tin với nhau nhiều hơn như ngày mới yêu vậy.
04:44 CH 03/01/2009
Quà đáp lễ cho khách vào ngày cưới
Chị vào trang web của www.rexcraft.com tham khảo thử,trong này chứa "tất tần tật" mọi thứ cho Wedding...
Theo em thì chị nên tặng cái gì mà khách có thể mang về trưng bày ở phòng khách đó.Ở nhà,em có 1 cặp rượu tây nhỏ làm y như như chai thật,thắt ruybăng in tên CD-Cd và ngày cuới.Chị làm khung ảnh,rồi câu cám ơn lên (em nghĩ in tiếng Anh thì hay hơn,khách nào cũng là YOU hết,quá tiện luôn) Ví dụ thử 1 câu như là "Thank you for your attendance"
P/S Hôm nay sao mình "lắm lời" thế nhỉ?

ôi ý tưởng cuả chị thật là hay,em xin ghi nhận để chuẩn bị cho lễ cưới cuả em,vì em cũng rất thích tặng mấy chai rượu nhỏ,nhưng không biết in hình cả 2 vộ chồng em lên đó được không chị?nhiều người bảo nhìn thế thì mau chán,nhưng em thấy như vậy thì khách khưá sẽ nhớ đến vợ chồng em hơn chứ ạ
04:41 CH 03/01/2009
Người mẹ 21 tuổi
Phải bắt đầu viết từ đâu đây,tôi ko fải là 1 nhà văn để chau chuốt,gọt dũa và thổi hồn vào cho bài viết của mình thêm sinh động.Tôi chỉ là 1 người bình thường vừa bước qua tuổi 20 mà thôi.
Tôi sinh ra và lớn lên ở 1 vùng nông thôn nếu nói nghèo thì cũng k hẳn vì nhà vẫn cấy lúa có gạo để ăn chỉ có điều 3 tháng mới được ăn thịt 1 lần,3 năm mới được thay chiếc áo trắng mới để tới trường.chỗ ở của gia đình tôi cách làng 1km nơi đó chỉ có 7 nóc nhà đằng trước nhà là đồi dưới chân đồi là ruộng và đằng sau nhà là dãy núi cao sừng sững.Hồi bé tôi chỉ biết đứng khóc mỗi khi bố cầm dao đuổi đánh mẹ có phải do cái nghèo làm cho người ta cùng quẫn hận đời rồi trút hết bực tức lên đầu người phụ nữ hay không?có những lúc tưởng như không còn mẹ nữa chỉ vì những trận đòn máu me bê bết của bố,khi 6 tuổi tôi học nấu cơm (bằng củi chứ không phải bằng nồi cơm điện đâu các bạn ạ, ơn trời may sao nồi cơm nó chín) lên 9 tuổi tôi học đi cấy phải nói là Ông Trạng Quỳnh ngày xưa vẽ 10 con rồng đẹp ra sao thì tôi đi cấy còn hơn thế,mùa đông ngoài bắc trời lạnh lắm nhìn mẹ đi cấy về đôi tay sưng lên tím ngắt tôi thương mẹ nhưng không bao giờ ôm mẹ vào lòng hay nói ra điều đó.giữa 3 người trong gia đình chúng tôi có những khoảng cách ngày càng xa.12 năm học tôi đều đem về tấm bằng khen tuy không nói ra nhưng tôi biết bố mẹ cũng tự hào lắm, đến kỳ thi đại học tôi đăng ký thi vào trường an ninh ngoài trường đó ra tôi không thích nghành nào khác nhưng có lẽ do số phận tôi thi rớt cuộc đời rẽ sang 1 trang mới từ đây.
Người nhà đón tôi vào sài gòn đầu tiên là tôi chỉ giúp việc nhà thôi sống trong 1 gia đình có thể nói là đại gia nhưng không sung sướng gì.1 năm sau tôi được cho đi học kế toán học xong để về làm trong cty của nhà người thân luôn (nói thật thì tôi k thích học nghề này tôi thích những việc xã hội hơn là làm kinh tế).Tôi đi học với những lời dặn dò như “cấm được chơi bời,cấm ko được làm quen với ai,ko được tham gia các hoạt động của trường của lớp….”đối với tôi tất cả đều không hết.những ngày không đi học thì 23/24h tôi ở nhà 1 tiếng còn lại đó dành để đi chợ,hầu hết bạn bè của tôi nằm trong thế giới ảo tôi nghĩ rằng mạng là ảo nhưng 2 con người ngồi nói chuyện với nhau chẳng phải bằng xương bằng thịt vì thế mà tôi rất thẳng thắn có 1 lần tôi lên mạng quen 1 người và người đó nói rằng “anh là 1 người mới ra tù,không phải ai cũng tốt như em và em cũng đừng tin ai tốt với mình”.
Những câu chuyện về cuộc sống những công việc nhà không tên cứ kéo tôi đi để rồi 1 ngày tôi gặp anh,tôi đã nói mình không phải là người mà anh cần tìm nhưng anh không chịu tin anh đòi bằng được số điện thoại nhà tôi để nói chuyện cho rõ ràng (lúc đó tôi cũng sợ lắm vì cậu mợ mà biết được là chết vậy mà vẫn làm liều) cãi nhau 1 hồi trong điện thoại anh mới nhận là mình sai nhắn tin xin lỗi trong yahoo tôi cũng thèm quan tâm.2 năm qua có biết bao chuyện vui buồn giữa 2 đứa anh yêu tôi nhiều nhưng tôi làm thinh 1 năm trở lại đây tôi mới bắt đầu quan tâm tới anh dành tình cảm cho anh nhưng rồi mọi chuyện đã không thể tốt đẹp mãi như thế chuyện j đến rồi cũng sẽ đến phải không.
Ở tuổi 21 em biết tin mình làm Mẹ,em đang mang trong mình giọt máu của anh ấy.


Con yêu! Con đã lớn lên trong mẹ 2 tháng 5 ngày rồi vậy mà mẹ không hay biết j hết,mẹ vẫn đi học chạy nhảy đạp xe từ nhà qua công ty của cậu lau chùi mỗi sáng như không hề có con vậy.Ba con biết điều đó nhưng không nói,mẹ nói với ba con là muốn phá bỏ vì mẹ còn trẻ quá lại còn đang đi học liệu mẹ có đủ sức mang con 9 tháng 10 ngày có đủ kiến thức để nuôi dạy con lớn khôn cả cuộc đời Ba không đồng ý nhưng vẫn chiều Mẹ đi tới bệnh viện,mẹ nói dối bác sĩ là đã kết hôn rồi họ khuyên ba và mẹ không nên bỏ cái thai này vậy là mẹ cũng quyết định giữ con lại,ra khỏi phòng khám ba nhấc bổng mẹ lên xoay vòng với nụ cười hạnh phúc ba hét lên dưới ánh mắt hàng trăm người ‘Tôi sắp làm Ba rồi” ba con còn quá trẻ 26 tuổi thôi liệu ba và mẹ có làm nên kỳ tích nuôi con khoẻ dạy con ngoan và có 1 gia đình êm ấm
Trong khi chờ ba về ngoài bắc lo chuyện đám cưới mẹ ở lại đây chịu đòn chịu chửi của người nhà,mẹ đã sai nên phải chịu như thế con ạ mẹ không nên nói j cả. Ông ngoại cũng biết chuyện này rồi mẹ sợ lắm ông sẽ chém mẹ con mình ra làm 3 thôi.cuộc đời mẹ cứ tưởng thế là được hạnh phúc ai ngờ đâu ngày mà 2 bên nội ngoại hẹn gặp nhau nói chuyện thì không thấy ba con đâu hết, điện thoại cũng khoá chẳng có cách nào để liên lạc được điều này như đổ thêm dầu vào lửa ông ngoại tức giận gấp đôi

Mẹ không tin vào bói toán lắm con ạ nhưng bà ngoại nói con là con trai,hôm nay bà lại đi coi xem có phải ba con lừa mẹ hay không,2 người thầy bói ở 2 nơi khác nhau 1 là nam 1 là nữ đều nói hãy chờ ba con thêm 5 ngày nữa,2 người đó đâu quen biết mẹ và ba con vì họ ở ngoài bắc còn mẹ và ba ở sài gòn.Họ cũng nói con là con trai nếu bỏ con sau này mẹ sẽ lấy được người giàu có nhưng sẽ không có thiên chức làm mẹ nữa

Mẹ phải làm sao đây nếu như ba mãi mãi không quay trở lại,mẹ không thể vì tiền bạc mà mà mất đi cái thiên chức quan trọng nhất của đời con gái được.Mẹ nghe kể cách phá bỏ con sợ lắm, ác lắm Mẹ không thể không thể………..

Sẽ ra sao đây nếu mẹ giữ con lại,tương lai không còn,3 năm cao đẳng trở về số 0,phải đối mặt ra sao với người đời với người thân họ hàng trong gia đình? Mẹ phải làm gì và sống ở đâu để nuôi dưỡng con đến khi chào đời?Mẹ không thể về quê về đó cả 2 mẹ con sẽ cùng chết thậm chí bà ngoại cũng sẽ phải chịu những trận đòn thay,bà đang có bệnh mẹ không thể làm thế được đúng không con? Dì con mới 4 tuổi không thể giúp mẹ được chuyện j

Mẹ nên ra HN hay ở lại Sg giờ mẹ cũng không biết phải đi đâu nữa trong khi người thân chỉ muốn đuổi mẹ ra khỏi nhà họ vì mẹ đã làm những chuyện như thế này nên họ không muốn nhìn thấy mẹ nữa.

Mẹ phải nói như thế nào với những người bạn mẹ đang nhờ tìm 1 việc làm và 1 chỗ ở họ đều là những người bạn trên mạng luôn dành cho mẹ những tình cảm đặc biệt họ sẽ nghĩ mẹ là người như thế nào đây?

21 năm sống trong nước mắt. ăn,ngủ cũng nước mắt Mẹ không còn đủ sức để khóc nữa phải gạt qua 1 bên thôi con ạ.Mẹ muốn con luôn mạnh khoẻ cho dù mang bầu mẹ sút 4ký,cho dù không có ba bên cạnh mẹ sẽ bước tiếp phía trước là con đường dài khó khăn đang chờ đón mẹ con mình hãy ngoan con yêu nhé.

Em thật sự đang bế tắc trong sự lựa chọn cho chính bản thân mình,em không biết mình sẽ đi đâu về đâu. sẽ nói j với những người bạn mà em cần sự giúp đỡ sự thật lúc nào cũng chua chát và đắng cay phải không,em cần sự chia sẻ cho dù mọi người có ghét em,khinh bỉ em giống như 1 loại gái bao hay thứ gì đó nhưng em cần phải nói ra cho mình được nhẹ nhõm em không có ai để nói chuyện ngoài Mẹ.Em không phải là 1 bệnh nhân AISD nhưng cũng nhận được sự ghẻ lạnh chẳng kém cỏi gì,từ 1 đứa con gái học hành đàng hoàng không đua đòi ăn chơi với sự hiểu biết còn quá ít ỏi giờ đây trở thành 1 loại người bị coi rẻ trong xã hội…….

Em vẫn mong anh ấy sẽ quay về nhưng trước mắt em phải tìm 1 chỗ ở,1 công việc để nuôi sống bản thân và con mình.
Cảm ơn vì đã đọc bài viết này,em không mong nhận được sự thông cảm từ những lỗi lầm mình đã gây ra.cái cảm giác được làm cô dâu hụt thật là khó quên khi áo dài đã may thiệp cưới đã ghi tên 2 đứa nhẫn cưới cũng đã làm cuộc đời này sao lắm trái ngang

đọc xong câu chuyện của em,chị thực sự thương và hiểu cho hoàn cảnh của em.Người phụ nữ vốn sinh ra dễ mủi lòng và yếu đuối trước những cám dỗ cuộc đời.Không ai nỡ oán trách j em mà lại càng cảm thông cho em nhiều hơn,lại càng căm ghét kẻ đàn ông không 1 chút nhân tính kia.Chuyện của em không phải trường hợp hiếm muộn,vẫn còn rất nhiều câu chuyện đời được viết lên bằng nước mắt và đau khổ mà những người phụ nữ trẻ khi bước vào đời như em không lường trước được.Chị cầu mong cho em sớm mẹ tròn con vuông,và đâu đó vẫn còn những bàn tay nhân ái sẵn sàng cưu mang và giúp đỡ mẹ con em.Hãy cố gắng vượt lên số phận em à,cuộc đời là 1 chuỗi những ngày khó khăn phía trước,nhưng nếu kiên cường vượt qua thì cuộc sống sẽ không còn cay nghiệt như mình tưởng.Đứa bé bây giờ chính là niềm vui,niềm an ủi lớn nhất đời em nên hãy yêu thương và đừng để nó trải qua những gì mà em đã hứng chịu từ gia đình.Hãy sống như mình đã sống,không phải tủi nhục với những j mình làm ra,chị tin rồi sau này em sẽ cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều.Chị cầu mong em sẽ sớm vượt lên tất cả,cố lên em nhé.
05:12 CH 02/01/2009
Bao nhiêu người chấp nhận vợ đã quan hệ với người...
Tôi không biết người đàn ông khác như thế nào, nhưng với tôi thì trinh tiết không quan trọng! Quan điểm của tôi thì rõ ràng, khi mình yêu một người phụ nữ thì mình chấp nhận tất cả những gì là hiện tại của người phụ nữ đó, bởi mình hiểu mình không có quyền thay đổi quá khứ, và cũng không hề biết mà thay đổi nó.
Trong gia đình, sự tôn trọng, yêu thương nâng niu nhau mới làm nên hạnh phúc. Còn trinh tiết .. chưa chắc đã mang lại hạnh phúc.

thực sự thì em cũng rất cám ơn bác đã nói lên điều này,đúng thật bác suy nghĩ rất thoáng trong vấn đề trinh tiết,không phải là em cổ xuý cho phong trào QH trước hôn nhân nhưng thiết nghĩ nên có những người biết tha thứ cho bạn đời khi họ 1 lần lầm lỡ trong quá khứ
11:51 SA 02/01/2009
Mẹ nào lấy chồng mà khổ quá thì vào đây xả cho...
từ ngày em có OX roài thì thấy em phải lo ngược lại OX nhà em đi đâu và làm gì,với ai??? vì tính OX nhà em gọi cho là ham vui,và bạn bè vô tận
11:47 SA 02/01/2009
v
veronicawen
Bắt chuyện
764Điểm·4Bài viết
Báo cáo