Sao mẹ nó mua đắt vậy, ra 92a nguyen chí thanh mà mua, la shop tuticare mình mua ở đó. Lọ 60 viên chỉ 525 nghìn thôi
Bà cũng không cho mình mua bát đũa, nồi niêu gì cả, bảo cứ thế dùng không mua chật nhà, nấu thì cứ lựa nhau, ăn cũng quanh cái phòng ấy! ra vào nhìn thấy nhau cũng thấy sao ấy!
ăn riêng suốt muốn chết ,nhiu khi luoi thì rủ chồng di an ngoài ,do phải náu
Mình cũng định mua ở tuticare và muốn hẹn mẹ nào có nhu cầu ra đo mua cùng bóc và share luôn ở đó, mình muốn đảm bảo date cẩn thận và nguyên đai nguyên kiện . Mẹ nào có nhu cầu inbox cho mình mình sẽ alo lại nha, mình ở Hà nội, hoàn kiếm. Gấp:x
Hi vọng bạn đã chọn hướng đi phù hợp với sức chịu đựng của mình.Còn Mẹ tôi trong trường hợp tương tự đã chọn hướng đi quá sức chiu đựng của bà- lỡ dở 1/3 cuộc đời.
theo dõi câu chuyện của bạn đã lâu, rất gần với cs gia đình của bme tôi mà tôi là người con chứng kiến cảnh mẹ "lên cơn "giống như bạn lúc hận chồng ý, tôi cũng đã rất sợ mẹ mỗi khi mẹ như vậy.
-Mẹ tôi 1 người con gái HN xinh đep, dịu dàng,gd khá , học trường Tây, cv tốt
-bố nhà nghèo ông bà mất sớm nên giàu tình cảm, chăm lo cho gia đình, con cái tốt, và có sức hút với phụ nữ
Yêu nhau 4 năm mới cưới. Cũng trải qua ối sóng gió...
Kinh tế thị trường mẹ nghỉ làm do ko thích nghi với cs mới đc, bố thì bung ra làm KT. Khoảng cách càng xa, ko chia sẻ đc cs với nhau, bố có nhiều quan hệ khác.
Mẹ ghen suốt ngày, tra hỏi bố, tôi bắt đầu sợ mẹ ( như cảm giác con bạn sợ bạn lúc bạn ko còn là chính mình ý). Trong mắt tôi mẹ ko còn là 1 người mẹ dịu dàng của tôi nữa.
CS gia đình làm tôi sợ hãi, bm cãi vã...
Suốt 10 năm...Năm tôi học cấp 3 tôi tự xin bố mẹ chia tay ( chắc ít ai mong bm chia tay như tôi) -bm tôi ko đồng ý, bảo sẽ cố gắng sống với nhau như bạn bè, chăm lo cho các con cho đến lúc tôi lấy chồng.
Nhưng mẹ ko làm đc, mẹ bảo vẫn yêu bố nên cs lúc nào cũng căng thẳng, ghen tuông ( có thể là bố có người khác)
Lúc tôi lấy chồng xong bm mới chính thức mỗi người ở 1 nơi.Bây giờ bm thực sự là những người bạn tốt của nhau. Thỉnh thoảng đến ăn cơm cùng nhau , cùng các con, nói chuyện vui vẻ.....
CẢ 1 ĐỜI BỐ MẸ CHỊU ĐỰNG NHAU VÌ TÔI- NHƯNG TÔI SỢ SỰ HI SINH NÀY LẮM- biết bao lần tôi mong bm bỏ nhau.
Cs gia đình theo định nghĩa của riêng tôi là phải " tràn đầy tình yêu và hanh phúc của cha mẹ và các con"
Tôi cũng mong bạn " vô tư " với chồng đc thế này mãi. Vì tôi sợ 1 ngày bạn lại như mẹ tôi vì trong lòng còn yêu. Những đứa con sẽ khổ lắm.
" em yêu anh và em cũng cố gắng 4 n qua rồi ,bh em ko thể tiếp tục nữa. . E sẽ ra đi,anh đi cùng e cũng đc,ko đi cùng cũng đc. "
(trc đó mình thuê nhà rồi,cũng chăng nói gi với chông,trc khi dọn đi mình nói với chồng trc 1 tuần bmc 5 ngày)
Kết quả là " anh đi với em"
Phải nói là chồng mình cực gia trưởng.
hiện tại vc mình cực happy,chồng có trách nhiệm với gd,đi đâu cũng nhanh chóng về với vợ con, cuối tuần về nội chơi 1 lát lại giục vợ nhanh nhanh về nhà đee 2 vc ôm nhau xem phim.
Cs của mình nằm trong tay mình hết các mẹ a.
Đôi khi mình buộc phải lựa chọn cái tốt hơn trong những cái cực tệ
Nếu bạn sắp xếp đc chỗ nấu khác rồi thì cứ mua bếp ,nồi bát...về, đừng nói gì với bà, sau khi sắp xếp và cũng mua tất cả hết rồi-trong 1 ngày thôi , bạn nói rằng thôi con nấu ở tầng 4/5 j đó cho tiện ,đỡ phiền bà nấu nướng chật chội, lại chờ đợi con nấu...kiểu nói vơ về mình ko làm phiền bà ý mà. Bạn làm việc đã rồi bà ko thể bắt bạn vứt hết đồ đi đc đâu.
Vc ăn uống ko thuận tiện cũng tìm cách khắc phuc,hôm nsof ko tiện nấu cơm thì kêu ax nấu mì ăn tạm. Nhà ai cũng vậy thôi.
Mình có vài buổi nấu chung bếp cũng bị mc mách bm mình là "nó đứng nấu nướng mà tôi ngồi ở đấy nó chả nói chuyện câu nào"' hãi lắm,tự dưng tớ lại thêm tội,bt có chuyện j mà nói đâu,chồng tớ còn bảo 2 ng này tính cách khác hẳn nhau nên xác định ko thể nào thân thiết đc cho rõ ràng để đỡ kì vọng ,hix
Chuẩn ko cần chỉnh.
Nhiêu hôm nói chồng ơi vọ mệt quá.chồng bảo thế e khỏi nấu cơm, tí nhà mình đi ăn. Sung sương thế ko biết,hehe...nhớ ngày xưa chiều đi ăn cưới nhỏ bạn mà trưa cong đít nấu cơm cho cả nhà mà changr dám nhờ mc nấu hộ dù mc suốt ngày đi chơi or nằm xem tv.
Giờ thì tớ tự do 100% rồi. Ha ha...
Mỗi đưă trẻ sinh ra trong tình yêu thg của cha mẹ dành cho thì mới có diêu kiện phá triển tốt và thành 1 ng có ích cho xh
Mỗi con ng chỉ có 1 cuộc đời,sống theo cách mình muốn và đừng bao giờ hối tiếc
Vậy nên những ai chưa sẵn sàng or ko thich làm mẹ thì tuyệt đối đừng sinh con.ủng hộ.( mà dân số vn lại đang đông , có 1 nhóm bạn có tư tg này chẳng phải la quá tốt hay sao,hihi....)
Mình ko ủng hộ kiểu nghĩ thoáng cho nhẹ đầu đc, sau này có con có biết bao nhiêu thứ phải lo, với kiểu này bạn có con mc lên ở lâu chắc ko chịu nổi.tốt nhất là góp ý ngay từ bh, để lâu lại khó.
Mình bảo chồng mình mẹ anh đúng là thần gió .chồng mình ko dám nói gì.nhưng mình ko bao giờ mang những chuyện đó ra đay nghiến chồng cả, chồng tốt với mình là mình hp lắm rồi.chồng là chồng mà bmc là bmc mà.
Tốt nhất với nhà vợ thì vợ nên góp ý với nhà vợ là khi nào bm thực sự cho thì hãy nói, chồng cũng nói với nhà chồng như vậy.
Riêng bạn chủ top nói hẳn với chồng là đàn bà lấy chồng nhờ chồng nên anh va em xác định ko nhờ đc nhà vợ gì đâu, tự lực cho khỏe,lúc nào nôi ngoại 2 bên cho đc gì thì cho,ko thic thôi.
Kinh nghiệm của mình là ản riêng thì cái gì cũng riêng hết .mc mình cãi nhau với chồng mình và bảo vc mình ăn riêng tối hôm trc hôm sau mình đi mua ngay bếp,chạn bát,bát đũa, nỗi niêu,gạo ,mắm...ngay lập tức phòng bà thay đổi ý kiến. Chịu khổ một tí mình bê hết lên san thượng nấu. Ăn xong bát đũa cungc rửa trên đó luôn,bạn mệt thì mai rửa cũng ko sao. Tự do đến 50% đấy-nhưng vẫn chưa đủ đâu bạn ạ.
Bạn nấu chung thì mc nấu xong mới đến lượt .bạn lại đi rửa nồi rửa chảo bà vừa nấu mới nới nấu của bạn đc nên vc con cái sẽ ăn muộn.
Mùa đông năm ngoái rât lạnh,mình bị cảm nên xuống bếp của bà nấu nhờ.mình tởn đến già. Nước mắm của bà mình có dùng nhờ lúc hết bà nhắc mình đi mua, mình mua về 2 chai mà sau đó cũng thanhd dêd tài bà mách mẹ mình là " nó chả để ý quan tâm cái gì,nước mắm hết tôi nhắc nó mới chịu đi mua" ,hôm nào mình cũng nấu sau bà, lúc ông bà,ec ăn cơm thì mình lại đứng ở đó nấu, nhìn mặt nhau mà chẳng biết nói gì. Rồi mình nấu lúc nào bà cũng bảo " nhớ lau cho sạch đấy,...chỗ này, chỗ kia nữa...." miệng nói tay chỉ. Lúc mình nấu ăn xong thic họ cũng ăn xong và mc lại bảo "tiện lau dọn thì rửa luôn chỗ bát này nhớ"....Một vài chi tiết thế thôi để bạn hiểu là ăn riêng nấu chung thì nó thế nào.
Tốt nhất là ko hợp thì tránh xa nhau ra bạn ạ.
Có 1 vài kinh nghiệm chia sẻ với các mẹ đang sống cùng nhà chồng
-Xác định rõ mình có chịu đựng được không? Nếu được thì ...cố gắng
-Xác đinh không thể chịu đựng được. Giải thoát cho mình bằng mọi cách. Điều kiện cần: Kinh tế ổn định, đủ lo cho 2 mẹ con và thuê nhà, chồng không cần quan tâm có đi theo hay không.
Riêng mình xác định rất rõ :
-Nếu sống tiếp cái cảnh sống chung thế này tương lai rất gần là mình sẽ bị trầm cảm nặng, người khổ lây theo mình là con mình và bố mẹ đẻ của mình phải lo chăm sóc cho mình .
-Tình cảm vợ chồng ngày càng rạn nứt từ mâu thuẫn MC-CD
-Thế nên mình chọn cách chấm dứt cuộc sống tù túng này.
Nói thêm mình cũng đã được chồng hứa hẹn hết năm này qua năm khác là sẽ ra ở riêng ( hứa trước khi cưới và sau đấy là e-Nờ lần). Và mình không tin được nữa nên tự thuê nhà, còn AX thích đi, or ở lại thì mình tuỳ
-Kết quả : 2 vc và em bé đã ra ở riêng, tự lo hết . cho đến lúc gõ mấy chữ này mình đang rất happy và ko có gì phàn nàn cs này cả. :)
PHẢI LÀM CÁCH MẠNG MỚI CÓ TIẾN BỘ XÃ HỘI các mẹ ạ