Im thín thín bởi vì chả biết nói gì , lâu quá rồi nên trình độ anh văn quay về số 0 rồi em , nói ra mà sai thì mắc cỡ chết . Nhưng mà mấy em ở đó dễ thương quá :X
haiz, gặp nhau mà nói toàn chuyện người cũ thì gặp làm j nhỉ. Trong điều lệ hợp đồng hình như đã vi phạm điều 1 và điều 4 =)
"Chia tay nhưng vẫn là bạn tốt, chia tay nhưng vẫn xưng hô anh em, vẫn chat vẫn chia sẻ với nhau mỗi tối" anh nhé =))
Chia tay xong rồi mới lên plan đi chơi. Có nên update vụ đi chơi tự kỷ đó lên ko nhỉ ^^
P.S Bữa sau mua sẵn ly chè thái mang tới đi nhé :p à mà thôi, để mang về nhà ăn cho nó ngon :D Nhớ đó. hehe cuối cùng cũng dụ được ly chè thái ;;)
2 tuần nữa. tụi nó rủ anh tới kìa. nhưng mà lần này tới nhớ mở miệng ra nói nhé :p ờ mà em đàn rồi mà anh chả khen xã giao được câu nào, chán anh ghê :-<
Tiếc là không có dịp ăn chè :(
Nhưng mà hôm nay vui, ha anh ha ^^
Tình hình là em đi hội chợ sách với 2 đứa bạn gái. Về nhà nhắn tin cho anh í bảo "ôi em mắc mưa" thế là anh í trả lời "ôi trời mưa dễ bị ốm lắm đó, tội nghiệp 2 bạn kia quá" mọi người xem có chịu nổi ko cơ chứ x(
Rồi đến lúc em onl lại bay vào hỏi thăm :-<
Đây là đoạn chat của bọn em a :D Cho mọi người có chút chuyện vui cuối ngày ^^
Bơ Mr: ?
twinkle_smile_1605: anh là ai?
Bơ Mr: :-o
twinkle_smile_1605: em quen anh à
twinkle_smile_1605: ?
Bơ Mr: :-"
Bơ Mr: ssiW U
twinkle_smile_1605: ?
twinkle_smile_1605: :|
twinkle_smile_1605: anh nói đi, anh là ai
Bơ Mr: Đạt
Bơ Mr: gì thế hả
twinkle_smile_1605: đạt nào?
twinkle_smile_1605: tui nhớ tui mới nghỉ chơi với ông nào tên đạt á
twinkle_smile_1605: anh có biết ổng ko
Bơ Mr: :-??
twinkle_smile_1605: cái ông mà trời mưa cái lo cho ng ta bị ướt đó
twinkle_smile_1605: x(
Bơ Mr: zỡn thôi mờ
Bơ Mr: hôm nay sao bướng thế nhi
twinkle_smile_1605: ô thế ra bình thường em ko bướng à
twinkle_smile_1605: ;;)
Bơ Mr: uhm
Bơ Mr: bt ngoan
Bơ Mr: sâu sắc
Bơ Mr: tình cảm lắm :p
twinkle_smile_1605: vậy chắc anh nhầm ng
twinkle_smile_1605: ta ko quen nhau thật rồi
twinkle_smile_1605: ;;)
Tới đó thôi rồi lại nói chuyện bt a :D
Chúc cả nhà mọi điều may mắn và vui vẻ :)
Em xin xác định là anh í là người rất chân thành và nghiêm túc, lại biết nghĩ và chung tình. Phải tội không được xinh trai như Bi Rain Theo cách em nhìn nhận thì tuyệt đối không phải dạng công tử ăn chơi lừa tình j đâu. Mọi người đừng ném đá anh í, tội nghiệp ^^ (Các anh, chị, em nào có định đăng ký hợp đồng tiếp theo thì đăng ký đi kẻo tội anh í) ;))
Em và anh í sẽ là bạn tốt, giống nhau quá nhiều điểm nên nhiều lúc ngồi nghĩ mà giật cả mình ^^ Chỉ gói gọn trong 1 từ "thú vị" thôi à. Không có gì khác đâu ^^
Cứ như thế đi đôi trẻ nhé, 1 vài tin nhắn hỏi thăm, động viên. Cả 2 đứa đã tiến bộ nhiều rồi đấy. Cố lên anh nhé >:D<
Chúc anh và cả nhà ngủ ngon.
em không xinh, không chỉnh chu. em xét nét và khó tính :) em nhạy cảm đến mức tiêu cực :p sợ chưa ;))
anh ngủ ngon. em ngủ đây, sáng mai lại kêu anh dậy đi làm ^^
cái hợp đồng này nó bị vi phạm nát bét rồi anh ơi =)) may mà không có điều khoản bồi thường vi phạm hợp đồng chứ không là đền mệt nghỉ à :D
tình hình hôm nay là sáng em nhá máy kêu anh ấy thức dậy. hic tối qua lại chat với ng cũ nên thức khuya. hư quá cơ :(
trưa nay ko call nhé :p
chiều thì trời mưa, rủ anh ấy đi nhà sách tô tượng, nhưng anh ấy thích đi cà phê nên thôi cà phê vậy. nói đi nói lại 1 hồi rồi cũng nhắc đến người xưa. nhưng mức độ có giảm nhẹ hơn hôm qua 1 xíu ^^ nhưng mà buồn, chẳng vui được. mình là bác sĩ đấy nhé, bệnh của người khác mình tự tin bảo sẽ chữa được, nhưng bệnh của mình thì càng lúc càng nghiêm trọng. Có ai xạ trị tâm hồn em dùm em :-<
Về nhà, òa khóc :-<
Xong lại cảm thấy nhẹ nhõm :)
Hết thêm 1 ngày :)
Câu chuyện của chú làm cháu nghĩ đến môtip truyện Lọ Lem thời nay mà phim ảnh vẫn hay trình chiếu. Kiểu như 1 cô thôn nữ tuổi trẻ thơ ngây, gặp 1 anh (hay chú) nào đó đứng đứng tuổi, thành công, hào hoa. Anh chàng kia đang có người yêu/vợ, có thể là già, có thể là xấu, có thể là ác blah blah blah. Cô thôn nữ chiếm trọn trái tim chàng trai bằng 1 phương cách nào đó rất lãng mạn, lành mạnh và thành thực. Người vợ trở thành phe ác và cuối cùng chàng trai và cô thôn nữ chiến thắng bà vợ và đến với nhau.
Cách đây 1 vài năm, cháu đã nghĩ những câu chuyện này thật lãng mạn. Vì cháu nghĩ nếu mình có thể là cô thôn nữ ấy thì sẽ thích đến như thế nào.
Nhưng giờ đây, cháu thấy mình trở thành vai trò người yêu già cỗi, trở thành 1 người đi bên đời chàng trai mà mình yêu mến, làm tất cả vì anh ta và những gì liên quan đến anh ta. Và cháu cảm thấy sợ mẫu câu chuyện này. Cháu rất sợ. Cả 1 quãng đời của mình, biết bao nhiêu là cố gắng, biết bao nhiêu là hy sinh. Giờ tất cả bị cướp mất, thiên thần cũng phải sa ngã thôi.
Phải chăng đàn ông có xu hướng thích che chở cho những gì mà họ thấy là yếu đuối? Còn cái người bên cạnh họ thì họ cho rằng đã đủ lớn rồi, đã đủ mạnh rồi. Phải chăng sự hy sinh trong im lặng của người đàn bà được coi là mặc nhiên phải thế? Phải chăng sự xa cách giữa đôi bên là rạn nứt từ trước, hay chỉ xuất hiện khi có nhân tố bên ngoài? Phải chăng đến 1 lúc nào đó, sự nhàm chán sẽ giết chết hết tất cả mọi thứ?
Có gì bảo đảm, 5-10 năm sau cô thôn nữ kia không già đi, mối tình tuyệt vời kia không nhạt đi và chàng trai nhân vật chính sẽ không tìm thấy 1 cô thôn nữ mới?
Truyện cổ tích lúc nào cũng kết thúc khi công chúa và hoàng tử cưới nhau. Bởi vì sau đó không còn là cổ tích nữa. Cơm áo gạo tiền, trách nhiệm, gánh nặng có làm hoàng tử và công chúa xa nhau?
Happily ever after là khi ta biết trân trọng những gì ta đang có.
Chúc chú luôn vui :)