images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
Ngày.. tháng.. năm
Ăn cơm xong, lấy đĩa hoa quả trên bàn thờ chị xuống cắt cho mọi người ăn, thấy 1 xấp tiền trên đó. Cô em bố ngồi đó bảo: Tháng nào anh lĩnh lương về cũng để lên bàn thờ thắp hương. Hiệu quả của lời nói thật mạnh, ngay khi đi nghỉ trưa, anh thấy mặt em nặng như chì.
- Tháng nào anh lĩnh lương về cũng làm như thế à
- Ừ (anh miễn cưỡng, vì anh không muốn gây thù chuốc oán thêm với mình, không muốn phải chịu đựng thêm bất cứ sự nặng nhẹ nào từ mình nữa).
- Thế sau này lấy em rồi, anh có làm như thế nữa không?
- Không (giọng rất dứt khoát nhưng chẳng làm mình vui hơn)
Trên đường về hôm đó, quờ tay ra đằng sau, anh bảo
- Sau này anh lĩnh lương đưa hết cho em nhé.
- Gớm, cứ bỏ lên mà thắp hương, rồi hãy về đưa cho em
- Em dở à?
Mình nghiệm ra 1 điều càng biết ít về quá khứ càng tốt. Và càng ít chứng kiến những gì anh và gia đình thấy cần thiết phải làm cho chị ấy thì lại càng hay.
Cái làm mình khó chịu không phải mỗi lần đến nhà nhìn thấy khuôn mặt hiền lành tươi cười nằm cạnh bát hương kia, mà chính là sự vô tình của những người ở lại, chính bởi ý nghĩ chua chát: Người chết rồi mới đáng được quan tâm hơn mình, và vì trong ý nghĩ của gia đình anh, nếu sau này vợ chồng làm ăn khó khăn, chật vật con cái, thì đó là do 2 vợ chồng thờ cúng không đến nơi đến chốn, là do người chết muốn thế
07:59 CH 13/06/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
Trong lòng em chỉ ngùn ngụt cái cảm giác khó chịu, em biết không phải vì ghen tuông, mà vì lòng tự ái, tính ích kỷ, luôn muốn mình là số 1 trong lòng người yêu thương. Và em bắt đầu nhớ nhiều.. về 1 người lâu rồi em đã quên.. ngày xưa.. ngày xưa.. Minh đã yêu thương và lúc nào cũng cho em cảm giác em là người duy nhất, người con gái tốt đẹp nhất trong mắt anh ý. Không có ai trước đó và không có ai sau này... Cả khi ra đi, Minh vẫn nói để em hiểu chia tay là vì hoàn cảnh, em vẫn hiểu mình đã và sẽ mãi được yêu thương, cả khi Minh không còn bên cạnh. Em vẫn thấy mình là duy nhất cho đến bây giờ với Minh. Và em bắt đầu không che giấu nữa, rằng em cũng đã từng có một quá khứ, 1 kỷ niệm đẹp đến vậy
- Chị Thu, chị Thu.. chị ấy hiền đến đâu, tốt đến đâu, anh biết, mọi người biết, em cảm nhận được qua lời kể của tất cả mọi người, có nhất thiết anh phải nói. Mà giờ anh nói gì chẳng được, nói gì thì em biết đấy. Hiền bằng ai, tốt bằng ai, người yêu em còn hiền đến đâu, giỏi đến đâu, em còn không muốn nói đến. Mỗi lần nghe anh nhắc về chuyện cũ, em thấy nhớ Minh rất nhiều, ít nhất Minh không thiếu tế nhị với em theo cách ấy. Anh có thể yêu thương những kỷ niệm của em với 1 người thứ 3 không? Anh có thoải mái khi em nói, người yêu cũ của em rất hiền, rất tốt, được gia đình em rất quý mến?
Sau lần đó, nhiều tháng rồi, không thấy anh nhắc bất kỳ điều gì đến chuyện cũ nữa. Là do anh đã hiểu, em không dễ dàng chia sẻ chuyện đó như anh nghĩ, em là người yêu, là vợ, không phải là em gái anh. Là do mỗi lần giận dỗi, anh lại thấy trong điện thoại của em có 1 cuộc gọi đi cho Minh (là do em nháy đi thôi, vì biết anh sẽ xem list đt em, còn thì 5 năm rồi, em tuyệt đối không có liên lạc với Minh nữa). Là do anh biết, nếu anh cứ nhắc đến chị Thu 1 lần, liền sau đó anh sẽ phải miễn cưỡng nghe nhiều lần những câu chuyện về Minh. Em biết mình cố chấp, nhưng đó là cách duy nhất khiến em thoát ra được những khó chịu. Là do anh thực tế, anh không muốn hiện tại và tương lai của mình lại bị ảnh hưởng bởi 1 quá khứ không còn nữa. Là do một thực tế mà em không chịu nhìn nhận để rồi tự chuốc lấy tổn thương cho mình, rằng anh cũng yêu em
07:49 CH 13/06/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
"Em đừng ghen với quá khứ trong anh...".. bởi em biết, anh biết, kể cả em cũng có quá khứ, có những điều sâu kín ko thể giãi bày. Anh đã nói với em, kể với em về những kỷ niệm cũ rất nhỏ vào những lúc vô tình, bởi quá khứ ấy quá đau đớn và đặc biệt, và bởi anh cũng chưa biết, nó lại khiến em chạnh lòng, tổn thương. Em tổn thương, không phải bởi anh cố ý, mà bởi chính em đang tự làm tổn thương mình khi cứ dằn vặt mình, dằn vặt anh về những điều đã qua, khi anh đã hiểu em hơn và không vô ý, vô tâm nữa
Nhiều lần em nằm nhìn anh ngủ, khuôn mặt khôi ngô, thỉnh thoảng cựa quậy nũng nịu như 1 đứa trẻ, hồn nhiên đến lạ. Những nếp nhăn và 1 ít vẻ u buồn trên gương mặt kia, vết nào là vì nỗi đau do chị ấy đã ra đi, vết nào là vì những dằn vặt từ em kể từ khi anh gặp em...
Có lúc em thấy lòng thanh thản lạ lùng, và mỉm cười khi nghĩ lại những lời nói và việc làm vô tình của anh
- Cháu anh "cũng" tên là Thu (tên chị ấy)..
- Em biết ai có thói quen hay ghi chép lại những khoản chi tiêu như em không.. là chị Thu.
- Em về nhà anh, nhìn ảnh chị, em thấy chị thế nào
- Chị Thu có 1 món rất ngon, anh không nhớ công thức nữa, ngày xưa nấu, mấy ông chú cứ tấm tắc
07:47 CH 13/06/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
anh thật là ích kỷ và tàn nhẫn! em cần anh cho cuộc đời anh hay chỉ cho cuộc sống hằng ngày? bạn làm mình tưởng tượng đến một cái chai vừa bị mất nắp và tìm một cái nắp thay thế, đang cố gắng bóp cho cái nắp đó vừa vào cái miệng chai cũ! (Ngày xưa mình cũng đã từng tự hỏi có phải mình là cái nắp chai, nhưng anh bảo hoàn toàn không).

Công việc em rất bận, nhưng em vẫn bỏ thời gian ngồi viết, ngồi nghĩ, để em thấy thanh thản hơn, để mình tiếp tục... Như 1 hành trình tìm về với hạnh phúc. Hơn bao giờ hết, quan hệ này như 1 định mệnh, như 1 số phận, em ko thể từ bỏ. Và cách duy nhất là em bình tâm tìm ra giải pháp vượt qua để ít làm tổn thương nhất cho anh và cho cả em. Hơn 1 lần em hỏi anh, cả tự hỏi mình để rồi có câu trả lời từ anh hay từ chính những suy ngẫm, cả suy nghĩ khách quan của mình, những câu trả lời em biết khá chính xác, ko phải để em an ủi mình.
- Anh có yêu em ko?
Nếu ko yêu, thì anh có cái cảm giác ấy ko, cảm giác anh đã nói với em khi mình quen thân hơn ngày đầu. Anh đã thấy người mình run lên, kìm chế ko ôm chầm lấy em, khi em cúi xuống bình tĩnh nhổ sợi tóc sâu cho anh
Nếu ko yêu, lẽ nào anh có thể dẹp bỏ lòng tự ái sau tất cả những dằn vặt em đã dành cho anh, chỉ bởi vì anh đã từng ngộ nhận rằng, em sẵn sàng bao dung chấp nhận quá khứ ấy, chỉ bởi ko ai nói với anh rằng, anh ko nên nói với em về vợ cũ. Chỉ bởi, 1 đôi lúc bất thường em vui vẻ, hứng chí, lâu lâu ko thấy anh nhắc đến chị, em lại chủ động nhắc đến, trìu mến và đầy yêu thương: - Mùng 8/3 rồi đấy, anh đi chợ nấu cơm nhé - Uhm - Ăn gì - Anh nấu là vui rồi, em ăn gì cũng được, nấu món gì mà chị cũng thích ấy. Nhưng nếu anh sơ xuất chủ động nhắc đến dù chỉ 1 câu, thế nào anh cũng bị dằn vặt cho đến mấy tháng trời. Em là thế, mâu thuẫn tới mức bản thân ko thể lý giải
Nếu ko yêu, có khi nào khi em chọc anh bằng những câu nói, hành động khiến anh tổn thương, khuôn mặt như lặng đi, méo mó, mà anh vẫn gọi điện cho em gái em để biết em đã phóng xe 1 mình về nhà an toàn
Nếu ko yêu, phản ứng của anh có bình thường, chịu đựng sau những phản ứng quá quắt, cố tình gây tổn thương của em.
Nếu ko yêu, khi em hứng chí bực mình, vứt tất cả việc nhà ở đấy, một mình anh xoay trần, nấu cơm, dọn nhà, giặt quần áo, đun nước tắm cho em
- Anh có tàn nhẫn ko?
Không. Anh chỉ vô tâm và thiếu tế nhị, anh chưa hiểu em nên khiến em tổn thương. Oái oăm, em lại quá nhạy cảm và đề cao cái tôi. Vì quá để ý nên dễ tổn thương. Em đã từng chịu nhiều tổn thương... tuổi thơ thiếu thốn ko êm đềm, mối tình đầu tuyệt vọng trước khi đến với anh, em ích kỷ, em thiếu bao dung và ko muốn mình chịu đựng thêm tổn thương nữa. Chỉ em mới là người tàn nhẫn, vì em muốn anh cũng phải chịu tổn thương khi trót gây ra tổn thương cho em
- Em có giống với 1 cái nắp chai ko?
Hoàn toàn ko. Có lần anh đã bảo: Không ai thay thế được ai cả. Có lẽ vậy. Em yêu anh, và trong lòng em, em luôn dành một chỗ rất quan trọng cho Minh, cho dù vĩnh viễn trong cuộc đời, em sẽ ko còn gặp lại Minh nữa. Chị ấy hiền, chị ấy tốt. Anh nói tốt về chị ấy với em một vài lần. Em cũng biết mình rất hiền, rất tốt. Cả anh và gia đình anh đã dành cho em những lời tốt đẹp nhất khi nói về em với hàng xóm, bạn bè, tới mức em phát ngại khi họ kể lại với em. Anh ko cần 1 người thay thế, chỉ em đã tự làm tổn thương mình khi em nghĩ em đến để lấp chỗ trống cho người ra đi
12:14 CH 13/06/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
Ngày... tháng... năm...
Tâm trạng cứ như quả bóng... vài ngày thấy nguôi ngoai những nỗi buồn vu vơ nhưng thực ra rất lớn, rồi lại thấy mình xẹp như con gián.
Nghe ở đâu đó những lời khuyên, ghen tuông làm gì với người ko còn nữa, đó chỉ là kỷ niệm, chỉ là tình nghĩa với người đã ra đi... Ừ, giá mọi chuyện đơn giản được như thế. Giá mình cũng nhẫn nhịn và thờ ơ được với những lời nói vô tâm kia như mình vẫn thường nhẫn nhịn trước bao nhiêu chuyện căng thẳng trong cuộc sống, ở công việc.
Có lẽ ko ai hiểu hết tâm trạng mình, có lẽ mọi người sẽ chỉ nhìn thấy sự ích kỷ, thói đành hanh của mình. Ko ai biết, cái làm mình thấy thất vọng, chán ghét ko phải là người đã đi xa, mà là sự vô tâm, vô ý của người đang ở lại bên mình
Anh vẫn vậy, bắt đầu loáng thoáng hiểu được tâm trạng của đối phương, sau những căn vặn, hỏi han, sau những thời gian thấy đối phương im lặng, buồn bực vô cớ, và sau khi đối phương nói thẳng: Em có thể chia sẻ được với anh rất nhiều điều, trừ 1 việc
07:55 CH 26/05/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
Ngày.. tháng.. năm.. (có lẽ mình bắt đầu già để nhớ chính xác ngày tháng của những sự kiện, nhưng từng lời nói, từng việc làm vô tình.. ước gì mình dễ quên đi như quên những con số)
Ăn cơm xong, định ở lại bên nhà anh xem chung kết Uốc cắp với mấy anh em. Tự nhiên anh lôi đâu ra bức ảnh cưới.. của anh với chị..
- Ảnh chị đây này.
Mình thờ ơ nhìn vào bức ảnh, nửa miễn cưỡng, nửa tò mò. Lại là ko có cảm giác gì cả.. chỉ thấy hiền hiền, nhạt nhạt, khô khô.
- Hiền lắm
- Hiền bằng em ko (bất giác thấy mình thật ngu ngốc khi hỏi câu ấy)
- Như vậy, có khi còn hiền hơn ấy. Cả album nữa (lục lọi mấy ngăn kéo chả thấy đâu). Cái Linh nó để đâu rồi ấy
..............
Ko còn tâm trạng nào nữa, mình chào ra về, hôm sau mấy đứa em cứ thắc mắc, sao chị ko ở lại xem bóng đá với bọn em
07:43 CH 26/05/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
30/7/2009:
Cùng hắn mua ít hoa quả đến nhà thắp hương cho chị. Nhìn lên bức ảnh, khói hương nghi ngút, ko chỉ có chị ở đó, mà cả người phụ nữ là mẹ của chị, cũng mất sớm để ba chị ở goá 18 năm nay. Ko có cảm giác gì cả. Cúng vài cái làm phép, ngồi nói chuyện với đứa em họ chị 1 lát rồi 2 đứa về.
Về nhà hắn vui lắm, hỏi mình lúc em thắp hương em nghĩ gì. Lúc đó anh rất cảm động, ko dám nhìn em, anh sợ mình sẽ khóc.. - Em chả nghĩ gì cả (thực ra thì nghĩ là trông chị hiền hiền, nhàn nhạt, khô khô). Anh sợ mình sẽ khóc ư? Sợ mình sẽ khóc.. nghĩa là cảm xúc ấy rất mạnh, cảm xúc liên quan đến chị..
10:52 SA 20/05/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
25/7/2009: Mình có sai lầm khi cứ tiếp tục mối quan hệ này? Đâu có ai hạnh phúc trong tình yêu này đâu, cả mình và hắn
10:39 SA 20/05/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
Ừ, sao đã biết trước câu chuyện này, mà sao vẫn cay đắng thế, vẫn nước mắt, vẫn ngán ngẩm thế, khi nghe ở đây hôm nay...
20/7/2009:
Vẫn những yêu thương, vẫn những quan tâm, nhưng sao thấy nó gượng gạo quá. Kẻ hằn gắt, người chịu đựng, sự nhẫn nại đến lạ kỳ. Giá hắn bất cần, giá hắn cứ hét lên: Anh đâu bắt em chịu đựng. Em có thể ra đi bất cứ lúc nào mà... như vậy có khi làm mình dễ chịu hơn. Khi ấy, mình còn có lý do: Anh ko cần, em cũng cần **** gì, ừ thì em đi, em cũng chả cần. Muốn dừng lại, muốn rũ bỏ cái thứ chỉ vừa mới bắt đầu, lại ko đủ dũng cảm. Có lẽ ko phải vì tình yêu. Mà vì ngại phải từ bỏ, ngại phải bắt đầu lại.
10:27 SA 20/05/2011
Anh là gì giữa bề bộn đời em???
...........
Chị ấy đã mất cách đây 1 năm, trên đường đi làm. Chị ra đi cùng 1 em bé 6 tháng tuổi trong bụng. Cho đến giờ, đó là nỗi đau lớn nhất trong cuộc đời anh. Suốt 1 năm qua, anh ko tiếp xúc, ko trò chuyện với bất kỳ ai, như 1 cách để tưởng nhớ..
Bọn anh cũng phù hợp và bổ sung cho nhau rất nhiều. Mọi chuyện đang tốt đẹp, bất hạnh xảy ra. Anh đã rất đau khổ và bế tắc.. cho đến ngày gặp em. Chị ấy hiền lành, tốt nết, và cũng như em, chị ấy rất yêu anh. Anh đã định nói với em nhiều lần, đến hôm nay, anh ko thể giấu thêm nữa... Em có thể ở lại, có thể ra đi, anh không trách. Anh cũng không cần lòng thương hại, càng ko cần 1 người lấp chỗ trống. Anh yêu chị, và anh yêu em, đó là 2 tình cảm riêng biệt... Bây giờ, gánh nặng lại đặt lên vai em.
10:13 SA 20/05/2011
Du lịch SAPA - Phần 2
bạn có biết đặt ở khách sạn hay chỗ nào k vậy??? Cảm ơn:Rose:

khách sạn hay mà em biết là Hàm Rồng và Darling. Hàm Rồng thì em đoán thôi vì nhìn ở ngoài rất sáng sủa, lịch sự, ngay sát chân núi. Nhưng giá của Hàm Rồng đắt đấy ạ, hôm em lên là 22/11, giá Hàm Rồng phòng đôi là 450k, trong khi cùng thời điểm giá ở Darling là 200k phòng đẹp lắm rồi, người đi cùng đoàn ở đấy khen lắm ạ
05:26 CH 24/12/2010
Du lịch SAPA - Phần 2
các mẹ ơi cho tớ hỏi nếu tớ muốn lên đấy rồi thuê xe để đi tham quan mấy nơi như bản Tả Phìn, Trạm Tôn, bãi đá cổ... thì thuê ở đâu nhỉ???

Nếu trời mưa lạnh hay có trẻ con đi cùng thì chị có thể đi ôtô, nhưng đi ôtô thì sẽ ko chủ động và đến được nhiều nơi như xe ôm đâu chị ạ. Xe dịch vụ trên đó nhiều lắm, gọi là xe buýt nhưng xe nhỏ mà toàn xe sạch sẽ, mình có thể gọi xe để họ ghép đoàn cho mình, có giá chung rồi chị ạ, ko đắt đâu. Đợt em lên đi xe của 2 vc nhà này cũng tốt, lái an toàn, vui vẻ, cũng rất nhiệt tình, sang Hà Khẩu bị chặt chém, than phiền với chị ấy còn được chị ấy giúp lấy lại 700k nữa. Em cũng lưu số của anh chị ấy, chị cần thì cứ alô nhé: 01686525505 (xe 24N 6217)
12:27 CH 23/12/2010
Du lịch SAPA - Phần 2
các mẹ ơi cho tớ hỏi nếu tớ muốn lên đấy rồi thuê xe để đi tham quan mấy nơi như bản Tả Phìn, Trạm Tôn, bãi đá cổ... thì thuê ở đâu nhỉ???

Theo kinh nghiệm của mình, nếu bạn muốn đi mấy bản đó thì nên đi xe ôm, ko bị gò bó như đi theo đoàn với ôtô. Mình thuê xe máy tự lái thì sẽ phải hỏi nhiều mà có nhiều cái mình ko rõ bằng người ở đấy, xe ôm họ cũng biết nhiều cái lắm. Đường vào bản như Tả Phìn khá nhỏ, xa xôi và xóc, mình thấy nguy hiểm. Xe ôm họ linh động, biết phong tục và mình cũng chủ động khi đi nữa. Nói ví dụ như hôm bọn mình đi, định bước vào gian đằng sau của 1 gia đình thì xe ôm ngăn bọn mình lại khi nhìn thấy cành cây treo trước cửa, dấu hiệu khi gia đình đang làm lễ bên trong. Anh ta bảo đã 1 lần phải đền tiền triệu khi vào đúng lúc người ta đang làm lễ.
Hôm vợ chồng mình lên, 2 vợ chồng thuê xe ôm đi 1 chuyến vào cả Tả Van và Tả Phìn (2 bản ở 2 đường ngược nhau, đều cách trung tâm Sapa 10km, tức là tổng cộng chở 2 vc đi khoảng 40km) cũng chỉ hết 150k, bo thêm anh ý 10k, vừa đi vừa nghe chuyện vui lắm, lại còn được gợi ý đưa đến điểm nọ điểm kia ngoài kế hoạch nữa. Anh xe ôm đó rất nhiệt tình, người Hà Nam, cao, đen, có ria mép, cười rất duyên, đi xe biển 90. Vì anh ấy nhiệt tình quá nên 2 vc đã lưu số lại để giới thiệu cho người quen khi lên đó. Bạn quan tâm thì lưu lại mà liên lạc nhé: 01662208818
Lên Sapa đừng nên bỏ qua 1 số điểm và thú vui sau: ăn đồ nướng, leo núi Hàm Rồng, đến thăm Bản Hồ (dân tộc "Tây"), tắm lá thuốc trực tiếp tại nhà người Dao đỏ (phụ nữ có thai thì ko nên tắm)
Chúc 1 chuyến đi vui vẻ :Rose:
12:20 CH 23/12/2010
t
truongnguyen781
Bắt chuyện
586Điểm·2Bài viết
Báo cáo