rút cục là có 1 bài học mình rút ra từ câu chuyện của bạn: ko nên chiều con quá! các cụ từ trước nói đúng là ko sai: chiều quá hóa hư!!bố mẹ mình thật sự rất có điều kiện nhưng ko bao giờ cho mình giữ trên 300k từ hồi mình 18 tuổi (và giờ là 24 tuổi rồi). Thật may vì thế mà các chị em nhà mình luôn biết quý trọng tiền và thương bố mẹ, luôn biết tự lập và sống có trách nhiệm với bản thân.Hồi nhỏ nghĩ mình thiệt thòi vì ko có nhiều tiền bằng các bạn, giờ mới thấy đáng quý vì nhờ vậy mà mình mới có cuộc sống như ngày hôm nay!anw thì mình rất thương bố mẹ bạn :(
câu chuyện của bạn đúng là buồn quá,toàn ngang trái và bất mãn. chắc bạn viết trong tâm trạng ko ổn định nên...đọc vất vả quá,nhưng vì thông cảm nên mình mới đọc đến trang này. Thấy thương bố mẹ bạn quá chừng, ko có gì bất hạnh bằng có 1 người con hư hỏng bất hiếu,ăn bám gia đình.thôi bạn cứ nghĩ rằng bố mẹ bạn đang phải trả nợ tiền kiếp đi,nghĩ vậy cho nhẹ lòng.
Haizzz đọc topic này buồn quá và thật sự mẹ của bạn tốt thì đành là tốt nhưng tốt không đúng cách, hiền không đúng chỗ và mẹ bạn nếu ko thay đổi thì sẽ khổ cả đời, khổ chính vì đứa con mình sinh ra và nuôi dưỡng. May mắn thay mẹ bạn còn cô con gái biết nghĩ như bạn, chứ nếu không bà còn khổ nữa:Crying:
Bố mẹ mình ko hề chiều đâu bạn. Từ nhỏ dạy anh em mình rất kỹ mà rồi ko hiểu sao anh trai mình thành như vậy.
Chủ nợ đến nhà đòi, dọa đánh dọa giết con mình liệu có bố mẹ nào chịu được, vì quá thương con nên bố mẹ đành trả nợ mà anh mình ko tỉnh ngộ.