Đọc bài của chủ top, tớ nhớ lại chuyện của tớ:
Ngày tớ bé, papa tớ luôn kỳ vọng rằng lớn lên tớ sẽ trở thành 1 vị bộ trưởng, diện bộ com lê khăn lau bát, tay xách cặp da, đi xe... volga đen bóng nhoáng :Laughing:
Khi tớ lớn lên, học hành thì vớ vỉn, chả có tài cán gì nổi bật, ham vui hơn ham việc... khi đó cụ ông mới nhận ra là "mộng đẹp tan tành" :Drooling:
Không nên tiết kiệm ước mơ, nhưng muốn ước mơ có thể thành hiện thực thì cần dựa trên một nền tảng nhất định.
Đọc xong thấy nhân vật chính trong topic bây giờ là ông bố Nguyễn Toại Nguyện chứ ko phải là con của ông bố Nguyễn Toại Nguyện nữa. Mình ko biết việc bạn tâm sự là thật hay bạn làm vậy để giúp các mẹ WTT giảm stress nữa? Nhưng bạn ơi, nếu bạn muốn con bạn phát triển bình thường thì trước hết bạn phải là 1 ông bố có suy nghĩ bình thường đã, chứ hiện giờ cái mong ước mà bạn gán ghép cho con bạn khi bé chỉ mới 9 tháng tuổi là quá bất bình thường, thậm chí mình thấy nó còn lệch lạc sao ý.
Hihi bởi vậy mới thấy học nhiều quá chưa chắc đã tốt, học nhiều chưa chắc đã biết nhiều. Mình thì cứ 1 bằng ĐH là đủ, dẫu viết sai chính tả 1 tí cũng chẳng sao, mơ ước về con gái cũng rất đơn giản, chỉ mong sao bé gái 21 tháng tuổi nhà mình khỏe mạnh, ít bệnh tật, ăn ngon ngủ ngon và mỗi ngày bé luôn cười vui vẻ là mình quá đủ hạnh phúc. Còn việc con có trở thành thiên tài hay ko thì mình chẳng quan tâm, chỉ mong sao con lớn lên có 1 cuộc sống hạnh phúc như ý con muốn và là người có ích cho xã hội là được. Chỉ những điều tưởng chừng đơn giản thế nhưng đối với các bố mẹ khác đôi khi còn khó đạt được huống chi là mong ước cao xa thiên tài?
Mình trộm nghĩ cái ko hay của bạn là có 3 cái bằng ĐH (quá pro), nghĩ vậy ko biết đúng ko? ...haiz...
Đúng là đã rất lâu tôi mới quay lại với diễn đàn này.
Có người giận nhưng tôi nghĩ cũng ít người thương. Nhưng lâu lắm rồi nên mọi người cũng nguội.
Xin thông báo với mấy Chị trên diễn đàn hôm nay con tôi còn 4 ngày nữa là tròn 13 tháng. Tôi hiện tại cũng khá hài lòng với con mình.
Ngồi suy ngẫm một ít tôi thấy có điều lạ: tại sao người giàu họ cứ giàu mãi trong khi người nghèo thì cứ nghèo hoài. Thật tình tôi nghĩ đó cũng là điều bình thường. Người nghèo thì bảo con rằng: mày học cho lắm rồi cũng đi làm công nhân thế thì thôi, học ít thôi con, rồi tranh thủ đi làm kiếm tiền sướng hơn. Trong khi người giàu có luôn tạo mọi điều kiện cho con ăn học và hỗ trợ con khi ra đời.
Con cái chúng ta từ khi sinh ra không do một đấng nào quyết định cả mà tất cả từ chính chúng ta mà ra. Bạn muốn con bạn học giởi thì bạn phải biết dạy con thế nào cho còn thành tài. Nhưng với kiến thức và tầm nhìn hạn hẹp của mình đôi khi bạn không nhận ra con đường đó.
Con bạn là tờ giấy trắng. Tờ giấy ấy sẽ do bạn vẽ những nét vẽ đầu tiên. Những nét vẽ đó phần lớn dựa vào tầm nhìn và kiến thức của bạn.
Tôi xin hỏi vài điều với các mẹ nghe: Làm sao để con bạn tập trung điều các bạn muốn dạy? Làm sao để con bạn ham học hơn ham chơi? Khi con bạn chưa biết nói, làm sao con bạn có thể hiểu những yêu cầu của bạn? Làm sao trẻ có thể nhớ gần như mọi điều bạn muốn dạy?
và theo bạn, 13 tháng trẻ có thể làm được gì nếu cho là nổi bật?
Thân chào các mẹ.