images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Bao giờ thì bình yên? (tâm sự cá nhân)
Có hai từ thường lặp đi lặp lại trong entry của nhiều bạn trẻ, là “ buồn” và “ cô độc”.Dường như chưa có ai đi qua thời thiếu niên mà không từng trải qua cảm giác đó.Cô độc. Đó là lúc bạn cảm thấy tâm hồn cô quạnh ngay giữa chốn đông người, đang quây quần bên người thân mà vẫn thấy riêng mình xa cách, đang cùng bạn bè đùa mà vẫn thầm tự nhủ: “ Nào có ai hiểu lòng ta”.Cô độc. Đó là khi tâm sự ngổn ngang trong lòng mà không biết tỏ cùng ai, kể cả cha mẹ hay người bạn thân thiết. Là khi ta thấy như mình bị bỏ rơi trong một thế giới đang rộng ra mãi. Là khi ta thấy tràn ngập trong tâm hồn một nỗi buồn dai dẳng không tên. Và rất nhiều khi, chỉ là nỗi buồn vô cớ.Cô độc là một tâm trạng đáng sợ. Có người trốn chạy sự cô độc bằng cách… ngủ vùi. Có người cố khỏa lấp nó bằng niềm vui ồn ào ở vũ trường hay trong những trò games, có người gặm nhấm nó bằng nước mắt. Có người thăng hoa vào nghệ thuật. Nhưng cũng có người bị nó bủa vây không lối thoát để rồi tìm đến cái chết. Ít hay nhiều, khi rơi vào trạng thái cô độc, chúng ta đều cảm thấy tâm hồn mình chỉ còn là một khoảng trống đáng sợ, và ta tự hỏi: “ Phải làm sao để lấp đầy khoảng trống này đây?”(Nếu biết trăm năm là hữu hạn)
05:56 CH 06/08/2013
Bao giờ thì bình yên? (tâm sự cá nhân)
Cả ngày tính cách tìm tiền giả nợ và cách làm yên ổn mọi chuyện mà mệt hết cả đầu. Lúc stress quá là lại phải cắm tai nghe bật nhạc max volume.

Tối đi chơi với bạn bè cho đỡ phải chịu không khí nặng nề ở nhà. Giữa cuộc vui, tự nhiên có lúc nhìn bạn bè thấy bọn nó vô tư vô lo bỗng cảm thấy tủi thân ghê gớm. Các vấn đề trong cuộc sống của bạn bè thân thì mình biết cũng không ít. Nhưng thực sự chẳng có đứa nào gặp những điều tồi tệ như mình. Cũng vui cho bọn nó, nhưng chẳng thể bỏ được ý nghĩ sao mình lại không được bình yên như vậy? Giờ ôm 1 đống nợ từ trên trời rơi xuống, và phải làm lại từ đầu những gì đã làm đc trong vài năm qua, từ cái ngày lương đi dạy gia sư chỉ có 3tr 1 tháng.

Lâu rồi chưa uống say. Cuối tuần sau cần đi uống tequila với con bạn thân nhất rồi về nhà nó ngủ (mẹ mình luôn cho phép mình ở nhà nó, mỗi khi cần về muộn thì mình đều về nhà nó ngủ). Nhưng chuyện này không kể với nó được, vì ảnh hưởng đến hình ảnh của mẹ mình trong mắt nó. Chắc giả vờ bị buồn tình hoặc bị stress công việc vậy. Đêm nay lại mất ngủ. Mặt lại có 2 cái mụn rồi. Khổ quá...

Chỉ muốn xách valy đi du lịch thật xa thật lâu. Nhưng những người như mình chẳng bao giờ có thể trốn chạy như vậy. Quá nhiều suy nghĩ và quá nhiều trách nhiệm. Mai lại đi làm, lại khoác lên mặt một nụ cười và gương mặt, dáng vóc hoàn hảo trước mọi người. Cuộc sống là như vậy. Chỉ muốn khóc thôi mà cố không thể để nước mắt rơi được.

(15072013)
07:27 CH 15/07/2013
t
time2013
Hóng
409Điểm·1Bài viết
Báo cáo