Mẹ này vẫn hp hơn mình 1 chút.Chồng mình bỏ bê mẹ con mình (1 mẹ, 1 con) đã 3 tháng nay, 3 tháng mình chỉ hưởng lương thử việc của cty thôi. Mình chỉ có 2t4/tháng. Tiền học cho con gần 1t.Ăn sáng + sữa cho con.Xăng xe mình đi làm.Tiền chi phí cho mình (ăn sáng, trưa)Tiền điện: 200k/tháng. Tiền điện thoại bàn.Chi phí vặt trong nhà: xà bông, bàn chải đánh răng,.. (cho cả ba mẹ chồng)Mình ko hiểu tại sao 3 tháng qua mình vẫn sống sót. Quên nói, chồng mình bỏ nhà đi (2 năm wa đã đi 3 lần).Nợ từ ngân hàng HSBC, ANZ gọi đến đòi mình như cơm bữa. Mình ko biết anh ta vay lúc nào, vay làm gì? Đến khi anh ta k trả ngân hàng thì ngân hàng gọi dt đến nhà (dt bàn) rồi MC đùn đẩy sang cho mình nên cho phía ngân hàng số dt của mình. Bên ngân hàng thì liên tục làm phiền mình trong giờ làm việc (mình cũng hiểu đó là cv của họ).Hôm nọ, xuất hiện thêm 1 người xưng là bạn của chồng đến.... đòi nợ. Anh này ko có giấy tờ hay bằng chứng gì chứng minh có khoản vay đó. Nhưng cứ dai dẳng làm phiền mình..MC thì bảo anh chàng này: "Nếu mày chịu thì tao kêu nó (là mình) mỗi tháng đóng cho mày 500k, chứ tao ko có tiền".. Ơ hay, mình nuôi con với 2t4/tháng đã kinh khủng lắm rồi!Anh bạn này thì nói là chồng mình nợ 7tr.Stress đến vậy, nhưng trong nhà k lúc nào yên bình....!Công ty tổ chức tiệc đêm trước Noel. Mình về khá trễ (22g) + sinh nhật mẹ mình (về khoảng 21g) + đám bạn ăn tất niên hôm 31/12 mình đều đưa con đi chung(rút kinh nghiệm có lần đi 1 mình thì MC nói mình "đi với ai"). Giờ thì MC bảo " Mày đi làm về mày đi chơi thì đi luôn đi, đừng có về nhà rồi đi tao ko ưa, mày đi với ai đừng có để tao thấy"..
Mục tiêu của mình là cố gắng lấy tiền của lão về cho con mình mà. Mn phải mạnh mẽ lên, nhìn vào mục tiêu của mình mà phấn đấu, chỉ cần lão đưa tiền thôi, mọi chuyện khác thì kệ đi, coi như lão chết rùi. Dù biết rất khó khăn nhưng phải cố gắng vì con mn ạ. Chúc mn thành công. Bây giờ ly dị là chỉ lợi cho lão chồng thui mà lão ko xứng đáng đc cái lợi đó.
Nhưng số mình vất vả, làm việc đến hiện tại thì cv ko ổn, có lẽ lại phải nghỉ việc. vợ chồng mình vẫn ko nói chuyện, anh ta vẫn hiển nhiên đi chơi, mua sắm với bồ, mua cả nhẫn cưới...Mình đau buồn lắm nhưng ko thể bỏ trong lúc này. Cứ coi như ko có chồng, sống, làm việc và tập chung lo cho 2 con. CV ko thuân lợi, mình cũng đang tìm việc khác, lương thấp cũng đc, miễn là đi làm có tiền mua sữa cho con, và cho tư tưởng thỏa mái.