images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
Bạn à, mỗi người 1 cảnh đời, dù là ngang trái, dù đôi khi thật tàn nhẫn cũng đâu thể nào làm mình chùng bước đúng ko ?
Bạn đừng nên phán xét người lớn, đặc biệt là những người sinh ra bạn, bạn hãy cố gắng sống tốt vì bạn, lo cho họ hết khả năng của bạn, phải, ko ai có thể chọn cho mình cha mẹ, và bạn cũng ko có quyền từ chối cha mẹ bạn, nợ " tình mẫu tử" là ko thể trả, hãy cố gắng thương yêu bà ấy, dù thế nào cũng nên như vậy nhé. Rồi trong đường đời, sẽ có những thứ mất đi mà bạn phải tiếc nuối trọn đời, ko thể tìm đc.
Chia sẽ với bạn.

Mình có từ chối mẹ mình đâu ,đó là bà ta từ chối mình đấy chứ :Smiling:
Còn nhiều nhưng mình ko muốn viết .....thế là quá đủ
07:52 CH 17/07/2009
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
Câu chuyện của tôi đã qua lâu. Chỉ vì đêm đó tôi thấy trong lòng tự nhiên rối bời. Tự nhiên nỗi đau trở về hành hạ .
Vì vậy tôi mới viết ra cho lòng thấy nhẹ nhõm thôi.
Tôi muốn gửi một lời nhắn tới tất cả những người con gái Đã - Sẽ - Đang làm mẹ. Mong họ hãy làm sao cho con cái họ đừng phải như hoàn cảnh của tôi mà thôi.
Khổ lắm.
Tôi đã chứng kiến rất nhiều cảnh bố mẹ chia lìa khiến con cái khổ sở
Khổ về kinh tế đã đành
Cái khổ lớn nhất là bị mọi người khinh khi mọi người ạ.
.....
06:08 CH 17/07/2009
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
Năm 2003 sau khi ra quân
Con bắt đầu đi học Đại học
Tự mình bươn trải để lo ăn học
Con đã quá quen với cuộng sống kham khổ
Bởi vì còn cái gì đau khổ hơn mà con chưa nếm trải đâu
phải không mẹ
Nợ nần năm xưa khi Bố nuôi chị em con
Con đã lao động cật lực
Con đã trả
tuy chưa hết
nhưng cũng đã gần xong
Tuổi thanh xuân của con
Không được nô đùa
không được vui chơi như những người cùng trang lứa khác
Con không hối hận
vì con hiểu một điều
âu đó cũng là số phận của mỗi con người
con không oán trách
Con sống giờ không phải vì con
Con còn gánh vác cả một gia đình.
Phải xây dựng lại những gì mà mẹ đã lấy và mang đi mất
Biết bao giờ đây mẹ?
Biết bao giờ con mới được sống vì con
Biết bao giờ con mới được hưởng thụ những đồng tiền do con làm ra đây
???
?
07:08 CH 16/07/2009
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
Cho đến giờ Mẹ mình. Bà ấy có dằn vặt hay hối hận gì đâu. 16 năm rồi
Hổ dữ không ăn thịt con. Nhưng Mẹ mình, Bà ấy thì ... có đấy
"Reo nhân nào, gặp quả ấy"
Cho đến bây giờ. Sau bao năm Bà ấy reo. Nhưng chưa nhận được quả.
Đời là thế đấy.
07:08 CH 16/07/2009
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
Không nhà. Không cửa.
Làm sao có thể nghĩ đến một mái ấm cho riêng mình.
Giờ nó đã thành chai sạn.
Nhưng hôm nay. Bất giác trong khoảnh khắc
Nỗi đau đó dồn về.
Lấn át mọi vấn đề
Muốn xả
Muốn nói
Muốn viết
Cho nhẹ lòng
06:46 CH 16/07/2009
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
:Smiling:
09:23 SA 16/07/2009
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
Con ra quân. Con tìm mẹ sau bao năm xa cách
Những tưởng mẹ đã biết hối hận.
Mẹ con có thể nhìn nhau
Nhưng không.
Mẹ vẫn cao ngạo kiêu căng, đài các như ngày nào.
"Tao đã có Hạnh phúc riêng của tao rồi. Chúng mày đừng làm phiền tao nữa"
Đau đớn quá
Nhưng mẹ à.
Cái mà con còn đau đớn hơn
gấp trăm
gấp ngàn lần hơn
Mẹ biết là gì không
Đó là cái khoảnh khắc mà Mẹ cầm 200tr của con đưa và Mẹ cất đi
Vậy nghĩa là sao?
Nghĩa là Mẹ đã nhận tiền cà cắt đứt tình mẫu tử
Mẹ không chút hối hận
Mẹ không chút động lòng về con của mình
đứa con àm Mẹ đã đứt ruột đẻ ra và bao năm nuôi nấng
Mẹ đánh đổi tình cảm đó bằng đồng tiền
bằng 200tr mà theo như lá thư mẹ đã viết cho con.
Mẹ muốn mua tình mẫu tử của những đứa con lang
Mẹ đã làm điều đó
06:57 CH 15/07/2009
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
Từ đó. Con trở nên khép mình. hận phụ nữ
Con đã đi bộ đội.
Trong quân ngũ.
Con là một tấm gương cho anh em học hỏi
Trình độ chuyên môn của con cao nhất toàn đơn vị
anh em
Chỉ huy đơn vị
Họ quý con lắm
Con được điều đi học A trưởng Chỉ huy thông tin
Rồi sau đó
Lại được điều đi học Sỹ quan Chỉ huy thông tin
Lúc đó
Con nghĩ là không ngờ
Vận may lại đến với mình như vậy
Con học xong
Về đơn vị cũ khi đeo quân hàm Trung úy
Nhưng
Cuộc đời thật trớ trêu
Để được ở lại.
Yêu cầu phải Kết nạp đảng
Con không được kết nạp đảng.
Vì sao mẹ biết không?
"Cho thằng B đi học đối tượng Đảng cũng được. Nhưng khi kết nạp, đưa lên trên thì sợ trên không xét. Vì GIA ĐÌNH nó như thế"
Đó
Vì lý do đó đấy mẹ ạ
Con lại ngậm ngùi ra quân
06:53 CH 15/07/2009
Có ai đã phải trả một món nợ. Món nợ mà không ai...
Bán nhà.
Bán tất cả mọi thứ
Kể cả vay mượn
cũng chỉ vì cho chị em con ăn học nên người
Nợ nần chồng chất.
........... Sau khi tốt nghiệp cấp III
Con đã tiếp tục sống cảnh lenh đênh trên biển.
Tiền
Tiền
Tiền
chỉ vậy thôi
Con không thi ĐH
Con là con trai, làm gì cũng được.
Nhưng còn Chị con.
Chị là con gái.
Nếu không có nghề thì sống sao đây
Con để cho chị đi thi.
Mẹ có biết không
Cô bạn gái đầu đời thời trung học của con. Cũng đã bỏ con đi đấy.
06:39 CH 15/07/2009
Mẹ nào biết cách nấu canh cá mà nước ko bị đục...
ăn ngon là đc ,hơi đục tí ko sao ạ :Smiling:
12:01 CH 26/06/2009
Các món canh cho mùa hè
Làm món canh hải sản của nhà em thử xem :)
11:58 SA 26/06/2009
t
thuytrieudo
Bắt chuyện
639Điểm·1Bài viết
Báo cáo