hihi, sao mẹ cháu không xài loại có mùi hoa hồng, chiết xuất từ hoa hồng (hàng xách tay từ Bungaria về) loại này mà bạn em dân chuyên doanh nước hoa chuyên nghiệp còn mê vì ít cồn, thơm lâu, mùi hương quyến rũ tuy hơi mang hương vị cổ điển .Mẹ nào cần mua thì cứ ới em nha, em chỉ chỗ cho:Battin ey:
Mẹ nó ơi. Inbox cho mình tên và dchi mua loại này nhé. Mình cũng thích mùi hoa hồng lắm lắm
làm thủ tục soi chiếu chụp xong xuôi người ta hẹn ngày nhổ và năm đấy em có cái sinh nhật đau đớn nhất đời vì người ta lên lịch nhổ răng vào hôm đó. Em nghĩ nhổ nhanh và ko phức tạp ai dè người ta bắt phải đi cùng người nhà( đề phòng mất máu và nguy hiểm thì đã có " lá chắn") . Lúc đang ngồi đợi vào phòng 1 thằng bác sĩ mặt non choẹt hỏi em đã mua thuốc chưa ( vì bác sỹ kê luôn đơn thuốc lúc đó mà) em nói là chưa mua, nó bắt phải xuống nhà thuốc bệnh viện để mua thuốc, đơn thuốc kê cho em là 7 ngày nhưng em mua có 5 ngày thoai, lúc cầm thuốc lên mặt thằng bác sỹ kia nhăn nhó hỏi em sao ko mua đầy đủ ngày em nói là em ko mang đủ tiền ( thực chất là có tiền cũng ko thích mua ở bệnh viện), mặt thằng bác sỹ ấy sưng sỉa lên nhìn chỉ muốn đánh.
Trước khi ngồi lên ghế nhổ, thằng cha bác sĩ nhổ cho em ung dung đàng hoàng nghe nhạc chế và buôn chuyện với mấy ông bác sĩ kia nhìn mới " ngứa mắt phải đỏ mắt trái" chứ. Lúc tiêm thuốc tê thfi ko thấy gì nhưng em thề với các chị là em sẽ ko nhổ cái răng nào nữa đâu. Đến giờ em vẫn ám ảnh cái tiếng dao cắt vào lợi của em , nghe rồn rột như kiểu các chị lấy dao sắc rồi bào đá ý, rồi tiếng khoan/ cưa như xuyên thẳng vào não ấy ạ ( các chị đừng ném đá em bảo em tả kinh dị nhwung đúng thế đấy ạ). Mà em lại còn bị mất nhiều máu, lúc nằm dậy xây xẩm mặt mày rồi nhìn sang bàn đựng dụng cụ mổ thấy bao nhiêu là bông đẫm máu mình em cũng sốc lắm ( vì em người gầy lại thiếu máu ). Ngồi đợi ở ngoài một lúc sau khi bác sĩ dặn abc abc xong thì em với mẹ em và đứa bạn bắt taxi về.
Nhưng đó chưa sợ bằng lúc về nhà và thuốc tê hết tác dụng, em đau đến mức chỉ ngồi khóc , mà khóc cũng khó chịu vì miệng vẫn ngậm 1 đống bông. Và 3 ngày tiếp theo em vẫn bị sưng lệch cả mặt... kèm theo đó là ko thể ăn được gì chỉ có húp nước cháo ( mà húp cũng phải chú ý để cố gắng ko bị dính vào chỗ mổ). 1 tháng trời em nằm gần như liệt giường, từ 43kg em tụt cuống 36kg và mấy bác hàng xóm đến thăm em cũng hoảng hồn.
Em chỉ muốn khuyên 1 chút xíu với các chị là: răng khôn nó mọc thế nào thì cứ để kệ nó ( tất nhiên trừ trường hợp như của em và các chị cũng có hoàn cảnh giống em là nó trồi hẳn lên và đâm vào răng bên cạnh dẫn đến nhức đầu và đau buốt thì " đường cùng" lắm hãy nhổ ạ). Một khi các chị " động dao kéo" vào cái răng này rồi thì sức khỏe suy giảm khá nhiều, từ lúc nhổ cái răng phải mất 1 năm em mới tạm hồi lại được 41kg nhwung mà nhwunxg hôm trờ trời thì hay nhức đầu lắm ạ, cứ như cái máy báo thời tiết ấy. Nếu mấy thằng bác sỹ bảo với các chị là : nhổ cả 4 cái thì đừng các chị nhé, chỉ cái nào đau quá ko chịu được hãy nhổ thôi các chị ạ. Giờ bác sỹ em thấy toàn chạy theo tiền chả còn lương tâm nữa rồi.
Đấy là một vài chia sẻ của em, em ói hơi dài mong các chị thông cảm ạ.
1- người đàn ông ngoài 30 có công ăn việc làm ổn định nghĩa là họ va vấp khá nhiều ngoài xã hội đồng nghĩa họ cũng gặp rất nhiều người con gái khác từ đó họ dễ so sánh và tự đặt ra tiêu chuẩn cho người yêu/ vợ mình rồi.
2- có những người khi nhìn từ những người bạn + sống độc thân lâu ngày nên sinh ra tâm lý : ngại yêu và ngại lấy ( mình cũng có 1 anh bạn sinh năm 77 và anh ý cũng nói là : ko thích lấy vợ.. hic)
3- như những anh chị trên vừa nói : bạn còn quá trẻ sẽ còn rất nhiều sự lựa chọn cho bạn huống hồ bạn tự tin về bản thân thế thì một lần " gõ cửa nhầm nhà" thì cũng có sao đâu.
4- hãy xóa fb và những thứ liên quan về anh kia đi. có một câu nói mình thấy rất đúng " tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát". Hãy dành thời gian buồn rầu, suy nghĩ để tập trung làm những việc khác( đặc biệt là chăm sóc bản thân) bạn sẽ thấy yêu đời hơn, yêu bản thân hơn. lạc quan hơn và mình tin bạn sẽ có rất nhiều người để ý.
Chúc bạn may mắn!