images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
cơn mưa dài...
các mẹ ơi cho em hỏi với ạ. em cũng sắp sinh rồi, em về gia đình nhà mẹ đẻ để ở, nếu mọi người xung quanh có hỏi thì em phải trả lời sao hả các chị. em biết rồi cũng sẽ có lúc mọi người biết. nhưng thực sự là em chưa biết nói thế nào cho phải...
06:23 CH 05/11/2016
cơn mưa dài...
em cám ơn mọi người rất nhiều, đáng ra hôm qua là ngày em tới nhà họ theo lời hẹn, nhưng lão chồng em thì đi du lịch với công ty, gọi mẹ ck k bắt máy, bố ck còn nói dối là ck đicông tác. họ hẹn rồi để em như con ngốc vậy.còn đến tận chỗ em ở làm ầm lên.
em đã có sự lựa chọn cho mình rồi ạ . em cám ơn anh chị em rất nhiều, yêu moi người nhiều lắm.
03:22 CH 31/10/2016
cơn mưa dài...
em bị stress nặng c ạ, mỗi lần nhà họ gọi điên hay nói gì là em mất ngủ cả đêm k tài nào ngủ được, em chịu đựng vì nghĩ em mới cưới chưa đầy 1 năm mà li dị, thì bố mẹ gia đình em mất mặt, em k dám nhìn ai, em cho hắn cơ hội sửa sai nhưng hắn vẫn k dừng lại. cám ơn chị đã cho em lời khuyên ạ
04:27 CH 29/10/2016
cơn mưa dài...
cám ơn bạn nhé
11:23 SA 29/10/2016
cơn mưa dài...
mình phải đến đó để lấy ít đồ hồi môn mà khi cưới mình gửi mẹ chồng, với cả nhà họ nói đến hòa giải. nhưng chắc chẳng có kết quả đâu, họ chỉ làm cho có lệ thôi, thực sự bây giờ mình rất mệt mỏi, cứ như đứng giữa không trung vậy, lão ck mình còn nói mấy lần mình pải về nhà họ "xin lỗi" cơ.
03:44 CH 28/10/2016
Hội các mẹ dự sinh tháng 1-2017
có em đây hi
10:44 SA 28/10/2016
cơn mưa dài...
vâng ạ, đúng là nếu hắn có lòng thì xin lỗi với em k là vấn đề gì hết, em cám ơn ạ
08:59 SA 28/10/2016
cơn mưa dài...
cám ơn các mẹ ạ, em sẽ cập nhật tình hình ạ :(((
08:58 SA 28/10/2016
cơn mưa dài...
có lần em phải về lấy 1 số giấy tờ vì lần trước k mang đi được. bố hắn cũng ở nhà, nói chuyện với em rồi bảo quay về xin lỗi, ai cũng bảo nhà bố có con dâu học giỏi, giỏi giang nhất dòng họ này nọ...( em đã ngửi thấy mùi giả tạo). nhưng em thì không. thế là ông ấy quay ngoắt 180 độ bảo mẹ ck, nó k về thì thôi, bà lấy mấy cái chỉ vàng giat nốt cho nó xong mẹ nó đi ( em gửi của hồi môn cho mẹ ck giữ). nhưng bà nói bà quên chìa khóa két ở đâu đó rồi, k mở đc. em cũng k quan trọng, lấy xong giây tờ em đi. bà đưa cho em 1 túi rau nho hỏ và 1 miếng thịt tươi, nói là em cầm về ăn, nh nhất định em k lấy, ăn của bả mang nhục. bởi vì em đã thấy hắn nói em hắn là: ngày mới cưới mẹ hắn mua cho em 1 dôi dép lê đi trong nhà 90k, nó (em) thích lắm, nó nghĩ nó moi được tiền mẹ anh đấy, mẹ anh bảo nó đến tiền mua dôi dép cũng chẳng có mà mua. nực cười thật mọi ng ạ. ngày cưới vì bme em k đồng ý, ngày cưới lúc chụp ảnh gia đình nhà gái, nhưng em k biết vì bố em ngại hay bố k muốn chụp mà bố k ra chụp cùng, hắn nói với em hắn là: bố nó (bố em) chốn như chó chốn con trong ngày cưới của nó. (huhu, em đau lòng quá mọi ng ạ).
em đặt mua cho bố ck, em ck, ck mỗi ng 1 đôi giày 400k-500k, mua cho mẹ ck túi đeo xịn ( mẹ đẻ em cũng chả có gì) ấy vậy mà em lại k đủ khả năng mua cho ban thân đôi dép lê 90k, em hận bản thân vì k biết tự thương mình.
tiền hắn đi liên hoan với cty nợ chủ quán ( có nhân viên là bạn thân ở quê em) hắn cũng chưa trả, nó đòi em mấy lần mà hắn cứ im re, em nào có đi ăn mà biết, đến lúc em ra khỏi nhà hắn cũng phải bỏ tiền ra trả đậy, để khỏi mất mặt ở quê, đến hộp sữa cho con em cũng k đủ tiền mua nữa. nhưng em cũng k nói hay kể lể với hắn hay báo là em đã trả thay hắn, em nghĩ đó là những gì cuối cùng em dành cho hắn. hắn làm mất đồ của công ty, phải đền tiền túi đến mấy triệu, em cũng đưa đồ của em ra cho hắn trả bù cho cty hắn. ...
thế mà, em đi chưa bao lâu, hắn đã nhắn tin và muốn qua lại với ng yêu cũ, hắn đã có thể dùng những từ ngữ ngon ngọt để dụ dỗ, hẹn hò những cô em mát mẻ, ( đó là những gì em đọc đc, còn hắn làm gì em k biết).
vậy cũng hay các mẹ nhỉ, để em đau đến tột cùng rồi có lúc em phải quên đi, quên đi nhanh hơn bình thường,
bố hắn đi dêu dao khắp khu phố là em này nọ bỏ đi ( có 1 bác nói cho em biết ạ), mẹ hắn nói với em là nhà đối diện cũng có đứa bỏ ck đi, giờ cặp bồ cặp bịch, nếu mày ra ngoài mà có ng ở cùng hay tôt hơn ck m thì m ở. em cười khẩy, em cặp bồ với cái bụng to đùng này ư, sao loại ng có ăn có học mà lại thốt ra cái câu như thế. sao bà k soi lại gia đình nhà bà ấy, nhà bà ấy có 5 chị em gái, thì dến 3 bà là bỏ ck về cũng vì ck đánh đập này nọ. em nghe bà nói vậy em chỉ nói: đó là nta, còn con có xấu đẹp gì thì nta cười con, mẹ k pải lo. em k nói động đến các em của bà ấy, vì họ k có lỗi gì k dính dáng đến chuyện này, em tôn trọng họ.
ra ngoài được hơn 2 tháng, bố hắn gọi cho em, em vẫn nghe, bố hắn muốn biết chỗ em ở, em cũng cho biết, rồi ông đến ( chỉ có ông ấy mà k có mẹ ck). nói chuyện hồi lâu, em vẫn tôn trọng và cám ơn vì ô ấy đến thăm hỏi và muốn hòa giải. nhưn vì hắn k có lời nào, k hỏi han gì đến con cái nên em cũng chỉ nghe ông nói chứ tâm em cũng k muốn về, ý của ông ấy cũng muốn em xin lỗi này nọ. nhà họ đúng là cha con với nhau có khác, suy nghĩ cũng giống nhau.
em cương quyết nói, nếu hắn k xuống nói chuyện với bme em thì em k về, em k bắt hắn phải xin lỗi, nhưng xuống nới chuyện với bme em giống như 1 lời cam đoan, 1 chữ tín để sau k đánh k đuuổi em 1 lần nào nữa. nh ô ấy cũng nói là hắn sẽ k làm vậy. ok , thế thì em cũng sẽ dứt khoát cho xong.
ông ấy nói em k nghĩ đến đứa bé à, sau này nó k có sự chăm sóc của bố,của ông bà nội... buồn cười thật, hắn đánh em từ khi thai đc mấy tuần đánh đến lúc em ra khỏi nhà hắn, hắn hỏi han chăm gì tới con em mà em cần sự chăm sóc của hắn cơ chứ, bme hắn chỉ muốn em về để k xấu mặt với hàng xóm láng giềng, nta lại nguyền rủa vào nhà hắn vì để em bụng mang dạ chửa mà phải ra khỏi nhà hắn. chứ bme hắn có hỏi han gì tới cháu chắt đâu.
bố hắn hẹn em tới nhà hắn để nói chuyện hòa giải, nh chỉ có mình em mà hắn thì k có nhà : hắn phải đi làm" ơ hay, hòa giải 1 bên thì hòa giải cái mẹ gì. em cũng nói là hòa giải cần 2 bên chứ ai hòa giải 1 bên. nên ông ấy hẹn chủ nhật tuần này qua, em phải bắt xe đi, vì đến nhà hắn mà đạp xe thì khá xa .
tự nhiên hôm qua cả mẹ hắn đến, cầm cho em ít xôi gà với mấy miếng giò, bà ấy nói lấy phần từ đám giỗ, vid có chủ trọ ở đó nên em ngại, em chỉ lấy 2 miếng còn bảo bà cầm về cho thằng con trai thứ 2 ăn, chứ em k có tủ lạnh sẽ thiu, nếu có 1 mình em em chả lấy. giằng co mãi bà k lấy, em đành để ở bàn phòng em. em mời 2 ông bà vào phòng (trọ) ngồi, nh bà k vào, chỉ có ông ấy vào, còn bà lên trên nhà bà chủ trọ nói chuyện, nói đến nỗi ông bố ck gọi về 2 lần bà mới xuống đi về, lúc ra ngõ còn gọi bà chủ trọ là mẹ xưng con mới vãi chứ.
em cũng chào rồi tiễn ra ngõ. lúc vào, em cũng k hỏi bà chủ là mẹ ck nói gì, em vào phòng luôn, bà chủ cầm tay em kéo lên phòng bà ấy bảo lên bà bảo.
bà cụ chủ này thì tốt, bà thương e nên có gì ăn bà cũng cho, bà còn cho cả nước nóng, cho cả rau ăn, cho cả nước lọc uống...thi thoảng còn động viên nữa.
bà bảo em nên suy nghĩ lại để về vì con cái. nhưng em chỉ vâng k nói gì, rồi tự bà kể là mẹ ck em nói gì. bà chủ nói bà k bênh ai cả, mẹ ck e nói là em là ng nhiều lời các kiểu, em đánh nhau với ck, bọn em đánh nhau vì cái... điện thoại, híc, (điện thoại nào k biết...) , em tự ý đi thì tự vê, em bỏ đi chứ ck k đuổi,...rằng bà ấy là người chuyên đi hòa giải bnhiu năm nay ( bà ấy có làm trong lĩnh vực gia đình đâu ạ, bà làm văn phòng về xây dựng) nhiều cái. em chả buồn nói, chỉ vâng dạ. ...em hỏi bà chủ thế mẹ ck cháu k nói là ck cháu ăn ở đối xử với vk như nào à thì bà bảo không. thế đấy
hắn cũng k tới, mà chỉ nhắn với em là, nếu muốn về thì phải xl bme hắn , em lấy hắn thì có gì lấy đấy, còn bme hắn sẽ k có 1 đồng nào ( ý hắn là bme hắn sẽ k cho 1 đồng nào) trước giờ k lẽ ô bà ấy nuôi em chắc, còn em k làm được thì hắn nuôi.
em đủ khả năng để tự nuôi bản thân, k cần phải nhờ đến cái loại như hắn, giờ này hắn còn k nuôi đc nữa là sau này.
em chỉ nhắn lại 1 cấu: anh hãy sống tốt với cuộc đời anh đã chọn đi.
hắn k nhắn lại và em cũng k nói nhiều, vậy là đủ hiểu mà.
cuối tuần này em tới nhà hắn, có lẽ là lần cuối em quay lại đó. để quyết định đi tiếp hay kết thúc cuộc tình 4 năm bằng 1 cuộc hôn nhân 1 năm.
mong các anh chị em trong web góp ý chân thành với em, em nên quyết định như nào trong từng trường hợp, ọi ng cứ thẳng thắn ạ, quyết định là ở em, nên mọi ng đừng ngại,
em chỉ mong con em khỏe mạnh, chỉ cần có con em thôi, em đủ thấy hạnh phúc rồi,
em cám ơn trước các anh chị em ạ!
05:24 CH 27/10/2016
cơn mưa dài...
Rồi có lần ck bảo, tối 2 vk ck đi xem xe máy để mua vì hắn đã hứa với e từ trước, em cũng đồng ý, nhưng tối đên nghĩ lại, tiền 1 xu k có, có ra xem thì cũng chỉ mất thời gian, thế nên em lại k đi nữa, tối đó ck em nằm ở giường xem phim, em thì nằm nghỉ vậy, tận 10h tối rồi mà hắn k ngủ, cứ bật tiếng phim to như thế, em đã mất ngủ với mệt thì chớ, mãi muộn rồi em nhắc đến 3 lần mà hắn k mở nhỏ hơn, còn quay ra lấy tay đập vào trúng mặt em nói: im mẹ nó mồm đi. em cũng hết chịu đựng rồi, em nói lại luôn: a mới là người im mồm lại mà còn nói ng khác, thế là hai vk ck cãi qua cãi lại hắn chửi đểu bme em , đánh em, em cũng đánh lại, nh hắn khỏe, hắn ghì mạnh lắm, k đập nổi, hắn đánh, tát, đạp, và cả cắn vào ống giang chân em, may mà hắn k đạp vào bụng (vì em có bầu). hắn bẻ ngón tay em mà em tưởng nó gãy ngay tại trận, đến nỗi cả táng sau em k nắm nổi bàn tay lại được , gắp hay cầm nắm là ngón tay đau với k cầm được vì sưng. chân e bị hắn cắn vào ống giang, nó in hẳn cái vết ngoạm rõ từng vết răng, rớm máu, chắc do miệng người nên độc, chân em sưng tấy lên, xong quanh vết cắn cứ nóng rừng rực và thâm đen vào những ngày sau đó.hắn vẫn k dừng lại, em kêu lên để bme ck chạy sang. nh ông bà sang chỉ nói: sao đêm rồi chúng mày còn đánh nhau, hắn thì đương nhiên cấm khẩu rồi, còn em thì nói qua qua, lúc đó nhìn xuống chân chảy máu rồi. em khóc và dơ chân lên cho cả bme ck xem: bố mẹ thấy anh ấy đánh con chưa? mặt bố ck sầm lại, mai họp gia đình, vài ngày cm lại đánh nhau. còn mẹ ck thì méo nói cái gì, em cũng nói: vâng, con cũng muốn họp lắm rồi, rồi 2 ô bà về phòng. cả đêm em khóc, e hận vì sao lại ra thế này, em chán cái cảnh đánh đập, k tôn trọng nhau giữa vk với ck. hắn thì ngủ như k có chuyện gì sảy ra.
sáng hôm sau, sáng xớm em dã thấy hắn dậy, xuống nhà, mẹ hắn đon đả con con mẹ mẹ, mẹ hắn pha sữa và bắt hắn uống, ăn sáng ( chuyện này em chưa thấy xảy ra bao giờ và bất thường so với hàng ngày). em đã linh tính có chuyện chẳng lành rồi nhưng thây kệ. em xuống dưới nhà, vừa ăn sáng xong bố ck hằm hằm đi tới hỏi: thế tối qua cm làm sao lại đánh nhau ( nhà này có chuyện gì là hỏi em chứ họ k hỏi con họ bao giờ). em điên lắm, em bảo, ố hỏi ck con thì rõ, con nói có bao giờ bme nghe đâu mà nói, lại bảo con giáo tôi cho ng khác. xong ô nói là nối về họp gia đình.t cũng chẳng còn thiết tha nữa, xuốt ngày đánh đập mà bme ck thì méo dậy con cái đi, sức chịu đựng có hạn.
tối t đi làm về cơm nước xong ra bàn, ôi thôi, cả bô ck và mẹ ck nói t, kể lể t về đây tay trắng ( trong khi bme có cho vàng, còn nhìu hơn nhà ck cho ấy ạ), k biết tiết kiệm, rồi sáng k dậy xớm hơn, rồi ba la đủ thứ, là em xui ck moi tiền bố mẹ để mua xe, rồi k có tiề còn đú đởn sĩ diện đòi mua xe này nọ.mà trong khi ck em ngồi 1 đống ở đó thì k nói k giáo huấn ck em. những cái gì k pải em cũng xin cắt lời để nói, để thanh minh thì mẹ ck bảo em láo toét cãi lại, nói 1 câu bổ lại 2,3 câu. là hỗ n này nọ. mà nói thật, em đi làm k có xe đi, khác nào cụt chân, đi xe của ông bà nhục lắm, toàn bị soi mói sỉa sói, cái xe từ kiếp nào rồi, vài bữa lại hỏng hóc, phanh thì đi đằng phanh, ai đi thử cái xe đó cũng khiếp. em có bàn với ck là gắng mua cái xe, em bán vàng mẹ em cho đi cũng đc phần nào, nếu vay đc bme ck thì vay ( nhà bme ck rất có dkien đó ạ), k thì bme đẻ em đi vay hộ chứ bme em k có để cho. hắn gật gù đồng ý thế mà k hiểu sao hắn lại nói như nào mà bảo em sui hắn moi tiền bme ck.
có lần hắn còn bảo, em lấy hắn như chuột xa chĩnh gạo, e k biết em xa chĩnh gạo hay em xa chĩnh phân chó nữa, em cũng đi làm em tự nuôi thân, em chưa ngửa tay xin ai 1 đồng. mà ô bà cũng chả cho em, có cho em cũng chả lấy. đấy, thế ngta nghĩ em con nhà nông nghèo hèn, nên vào nhà họ moi móc, bme em cũng vạ lây, nào được cái thứ gì. lần nào tụi em về nhà bme đẻ là bme em lại gói ghém đủ thứ, nào trứng, nào rau quả ( nhà em nuôi rất nhiều gà và vịt) , nào gà, nào diệu nếp chắt, diệu gấc các kiểu biếu ô thông gia ( cho bằng can 5, 10 lít ấy ạ)...còn nhà hắn thì im tịt. chỉ có càng nhiều càng ít thôi. nh bme em chưa 1 lần nói câu ra câu vào bao giờ, ấy thế mà, có lần nhớ nhà em muốn về mà mẹ hắn cũng k cho về, rồi còn nói này nọ. hắn thì mẹ nói sao nghe răm rắp vậy. có xa xôi gì đâu,
Rồi 1 hôm bme ck có việc về quê, em và hắn ở nhà làm chuẩn bị cỗ bàn vì sắp có giỗ, hắn mở nhac, cũng nghe đc khá lâu, em đổi sang thể loại khác, thế là hắn hục hặc và 2 vk ck đánh nhau, hắn cầm cả cái chậu đang cầm trên tay giáng vào đầu em, lần này thì em k chống cự gì, em chỉ nghĩ, chấm hết tại đây...
em khóc và chạy lên phòng, e gọi cho chị gái, c em bảo nên về, vì em đã cho hắn cơ hội mà k biết sửa đổi, mang bầu 3 bốn tháng hắn vẫn còn đánh, hắn đánh hắn chửi đểu, hắn ép em viết đơn, hắn bảo để em sống trong nhà hắn k bằng con chó, phải tự mà ra đi, hắn k viết ( mặc dù trước đó hắn nói hắn sẽ viết và đem ra tòa.) có lần, mẹ hắn mua trứng về, em vừa ăn cơm thì hắn nói: con bảo mẹ mua làm gì trứng, nhà mình có ai ăn đâu, toàn ng ngoài ăn, hắn nói đi nói lại đến 2,3 lần, uh, em là người ngoài, con hắn cũng là người ngoài...
em vừa khóc vừa viết đơn, đây là lần đầu tiên và cũng sẽ là lần cuối em vì hắn ( trước đó hắn đã viết 2 lần dù mới cưới đc vài tháng). em sẽ để hắn toại nguyenj, sống cái cuộc sống mà hắn chọn.
em gấp quần áo vào va li em đẻ lại chiếc nhẫn cưới em em dã hằng đeo từ khi lấy hắn cùng với những giọt cay đắng trên tờ đơn, em để trên bàn. em đợi trưa bme hắn về rồi bme em lên nói chuyện, em sẽ ra khỏi cái nhà này. bố em có gọi trước cho mẹ hắn là sẽ ghé qua chơi, chứ k nói là lên đón em, vì mục đích chính là lên nói chuyện về tụi em.mẹ và chị gái cũng lên cùng, nói vòng vo mãi, cái chốt cuối cùng thì bà mẹ ck cũng đổ vấy lên em là này nọ nên mới thế, em cũng chán rồi, kệ bả nói gì thì nói, nói thì bả bào cãi lại, hỗn láo. hắn lúc đó thì ra ngoài,( hắn biết bme em lên, vì lúc ăn cơm trưa bà mẹ ck có nói là bme em sẽ qua) chắc k dám để cái thớt ở đó.
sau đó em xin phép mẹ ck em là: vk ck con cãi nhau nên bme cho con về nhà bme đẻ vài hôm cho đầu óc khuây khỏa, thế bố ck ngồi đó nói: mày cút khỏi cái nhà t luôn đi. lúc đó bme em mới ra đến ngõ, nhưng k ai nghe thấy. đã thế, em đi luôn, em lên lấy đồ và sách xuống nhà. ra ngoài ngõ em còn nghe thấy mẹ hắn nói: ông nói ngu thế.
em chỉ cười khẩy, vừa ngồi sau xe chị gái vừa khoác, nghĩ đến câu bà mẹ ck nói: đi thì dễ, về thì khó, em cũng chẳng muốn về làm gì,
ra ngoài, em thuê trọ, bme đẻ động viên và giúp em nhiều, giờ thai đc 4,5 tháng rồi, em đi xe đạp đi làm các bác ạ.
bmej hắn, cả hắn, k hỏi han gì tới em sau khi em đi cả tháng, có những lúc đạp xe khi trời mưa, chỉ khóc vì thương con, vì em mà con em chịu thiệt thòi, nh thực sự, cứ nghĩ đến cảnh quay về nhà đó, là em giá hết cả người, cứ như quay về địa ngục vậy.
em đọc được tin nhắn mà hắn nói chuyện với em hắn là: t mới táng cho mấy phát mà đã đi, may quá, nó đi ngày nào xớm ngày đó, tối nay anh phải ăn mừng mới được, hắn nới em ở nhà hắn ngày nào thì hắn k ngóc đầu đc ngày đó,bme hắn cũng xác định cho em đi khỏi cái nhà hắn từ hômđó rồi, bố hắn còn nói, k có nó (em) thì có đứa khác ..hắn nói em ăn nhờ ở đợ nhà hắn khi chưa đi làm đc ( đóa là khoảng thời gian em ốm đi viện đó). có ốm đau mới nghỉ chứ khỏe mạnh cần ai, em cũng kiếm ra tiền chứ ở nhà ăn bám gì đâu. hắn còn nói: đứa con đó chắc k pải của hắn, vì nó (em) có bầu lúc em bắt đầu đi làm. hắn nói k có đứa con này thì có đứa con khác, k có vợ này thì có vợ khác, thày bói nói hắn lấy mấy vợ cơ, nên cứ vô tư mà lấy vợ khác. em cười khẩy, đời vốn vậy mà.
có lúc hắn nhắn cho em, nói nếu em " muốn về" thì phải xin lỗi bme hắn, còn k hắn không " tha thứ"
nực cười thật, em là người bị đánh , mà lại phải xin lỗi những ng đã đuổi em ra khỏi nhà, chèn ép em, xl và cần sự tha thứ từ kẻ k coi em là vk, kẻ nhẫn tâm đánh em khi mang trong ng con của hắn...
04:20 CH 27/10/2016
cơn mưa dài...
chỉ cần hắn thương em là đủ,
đến khi em khai là em có bầu thì đành cắn răng cho em lấy hắn.
Bi kịch bắt đầu từ đây...
em và hắn dọn về ở chung một nhà trọ. đến gần ngày cưới, em lo lắng nên đi siêu âm, bác sĩ nói là con trai, em mừng lắm. nhưng.... họ phát hiện ra có một khối dịch sau gáy đứa bé, vfa giới thiệu em đến phụ sản trung ương để xét nghiệm rõ hơn, nước mắt em k ngừng chảy. hắn động viên là sẽ k sao. nh thâm tâm em biết có điều gì bất ổn rồi. đến phụ sản thì em đi 1 mình, làm đủ các thủ tục siêu âm các kiểu. bác sĩ kết luận con em bị dị tật sau gáy ống thần kinh. k giữ được, lúc này thai đc 19 tuần rồi, nếu k gấp rút thì càng hại cho ẹm hơn. em như sét đánh ngang tai các mẹ ạ, khóc k cond sức lực.
em về phòng trọ và cũng nói chuyện với hắn tình hình như thế, em cứ ngỡ là nhà hắn biết em có bầu, ai dè k ai biết, đến lúc đó hắn mới nói với mẹ hắn tình trạng của em. mẹ hắn hỏi : có phải con của m không các kiểu. em đã chán trường rồi lại như vậy, thật đúng k còn gì nhục bằng. bữa sau em lại đến bv để làm lại lần nữa rồi mới quyết định, vẫn vậy. em khóc và gọi cho chị gái, mẹ với chị gái ở quê lên. mấy mẹ con khóc ròng mà k sao đc. rồi mẹ hắn bảo để cưới xong hẵn đi bvien sinh ( bác sĩ cho sinh non) . cưới xong, em lên lấy hồ sơ và nhập viện luôn, nh 1 bác sĩ tốt bụng nói là làm ở hà nội rất đắt, bác hỏi em ở đâu thì phát hiện cùng quê, lại thấy mấy mẹ con lếch théch mà chồng thì chả thấy đâu, bác cho sdt và giới thiệu về bv tỉnh quê em làm, chứ làm đây nghe liệt kê kinh phí đến 15, 16 tr thì em k biết đào đâu ra. em với mẹ đẻ bắt xe về quê ( nhà ck em có 2 nhà, nhưng mẹ ch thic chưa chuyển về, nói chung mỗi ng 1 nơi). em nhập viện, họ cho em uống thuốc để đẩy em bé ra, nta con dạ thì uống mấy tiểng là sinh được, còn em , tận 3 ngày k sinh được, cứ 1 ngày nta lôi em lên bàn k biết bao lần, mỗi lần lại lấy mỏ vịt bành ra, em đau đến nỗi k nằm đc, k ngồi đc, chỉ chổng mông, như bà đau đẻ luôn ấy, các mẹ đau 2,3 tiếng đủ chết rồi, còn em tận mấy ngày. bme ck thì chả thấy mặt mũ đâu,nhà họ cách nhà em 30km. nhưng họ đến 15, 30 họ về....
06:28 CH 25/10/2016
cơn mưa dài...
em xin viết tiếp các bác ạ.
rồi lâu dần bmej em cũng quý mến, hắn về quê cùng em, có quả trứng, con gà con vịt, bme em chia đôi cho 2 đứa mang đi. chẳng khác nào con trong nhà, yêu nhau được 2 năm. hắn phải ra trường nhưng hắn lại chậm đồ án 1 năm, thành thử hắn ra cùng em luôn, em thì chưa về nhà hắn lần nào, bme hắn chỉ biết em qua lời kể của hắn. thấy hắn chơi bời diệu chè hay học hành k ra sao là lại gọi cho em. mặc dù mình rất ngại cái vấn đề đó. có lần hắn diệu say, bọn bạn vứt hắn ngoài quán về hết, nửa đêm rồi em còn phải ra đưa hắn về vì bme hắn nhờ.
em động viên các kiểu để hắn k nản, cuối cùng hắn cũng ra được trường, hắn thông minh lắm, hắn lười thôi, hắn chậm đồ án nh làm đồ án thuê rầm rầm các kiểu.
ra trường xong hắn về nơi mà bme hắn mua sẵn nhà cửa để ở, và chạy việc cho hắn. còn em trên hnoi tìm việc. hắn làm đc vài tháng nhưng vì cv không thuận lợi trong cơ chế nên hắn bị đâye ra, hắn lại lên hnoi với em và tìm việc.. hắn đc nhận luôn, vì hắn con nhà nghề trong xây dựng, nên hắn nhanh nhạy lắm,
bọn em yêu nhau cũng được 3 năm rồi, em và hắn có qhtd rồi. nh bọn em vân k ở cùng nhau nhé. đến 1 hôm cty có dự án ở xa, giám đốc cử em đi, vì em k có kinh nghiệm nên còn trẻ đi thì mới có tích lũy, em phải đi, đi xa tận miền nam. hắn cũng buồn lắm, nh rồi hắn cũng để em đi.
trước khi đi bọn em có qhtd. nhưng lần đó em lại bắt hắn mua thuốc cho em uống, vì nhiều lí do. trước đó bọn em k dùng thuốc bao giờ. hắn k mua hắn bảo có thì cưới. nhưng đi làm dự án mà có bầu tì vi phạm hợp đồng rồi các kiểu lằng nhằng lắm. mãi hôm sau hắn mới mua cho em uống, em k biết có ngừa đc k.
em đi rồi, đến tháng thứ 2 trong đo em thấy k có kinh, mà ăn gì cũng nôn ọe hết ạ. em lại nghĩ là do em k hợp thức ăn trong này vì họ nấu bỏ đường, nh mãi k có kinh, mà ngực thì căng, rồi nhiều dấu hiêu lắm, em tìm hiểu thì nghi mình dính. em đi mua mấy que về thử đều 2 vạch. em sợ lắm. hoang mang lắm mn ạ.
vì đi xa nên bọn em cũng hay hục hặc cãi nhau, lúc đó bọn em trong thời gian cãi nhua nên k nói chuyện. em bảo hắn là em có bầu. hắn cũng nói có thì về cưới.nhưng ì dự án đó mới bắt đầu, em chỉ cần ở lại 1 tháng rôi họ sẽ xong phần cơ bản, với lại còn cho sếp sắp xếp công việc cho ng thay em, em mới về đc.( thai lúc đó còn bé, tầm 2 tháng)
em bảo hắn cuối tháng sau em về, chỉ có thế, hắn bảo e ở lại đú đởn này nọ, k cưới thì thôi, ở lại với mấy thnagwf đực các kiểu. rồi chắc gì đã là con của hắn.
Cái này là cái khiến em đau lòng nhất, vì vốn em chả bao giờ ngủ vs ai ngoài hắn, hắn lại nói vậy.
em cũng gấp rút về rồi quay lại hnoi làm, để 2 bên gia đình thưa chuyện, em sợ lắm nh vẫn phải khai thật cho mẹ, bố em k đồng ý, cả nhà bên em k đồng ý vì có 1 lần bọn em cãi nhau, hắn gọi về cho bố em nói em này nọ, e rồi kể lể các kiểu lèm nhèm, đến cả chuyện nhà hắn nhiều tiền, nên hắn nghĩ em lợi dụng hắn, mói tiền hắn. mà đúng là có gì cho cam.em không thích kể lể chứ nói ra, là em phục vụ, em tự kiềm tiền làm thêm chứ em k rây dưa tới tiền nong của hắn, kể cả lần e ốm bme cũng gửi tiền cho em trả hắn khi hắn lấy tiền ra đặt cọc viện.hắn mua cho em 1, em cũng trả 1. chứ chả ăn không. hắn về quê em khoe khoang với bme là mua xe này xe nọ, nà này nhà kia, nhưng kì thực hắn đưa em đi đi về về bnagwf cái xe 82 cũ nhà hắn. hắn bảo mẹ hắn nói là thử em các bác ạ, (mẹ thử gì đến thử cả 3 năm mà chả thèm mua cái khác). em thì vì k quan trọng xe cộ, bạn gái em đừa nào cũng cười em. bảo xe xấu vậy mà ngồi. nhưng em thì kệ,
06:07 CH 25/10/2016
cơn mưa dài...
từ lần đó, hắn đánh em nhiều hơn, ác hơn,em k dám nói cho bme mà chỉ dám kể với chị gái. em có nói vs mẹ ck là hắn như vậy, nh chắc nhà họ k quan tâm nên càng ngày hắn càng ngông hơn, hắn đã khác.
bme ck bắt về. lúc đó là lúc em phát hiện có bầu. nhưng bme ck em k thích sinh năm thân, nh em kệ, lỡ rồi thì kệ chứ sao.khổ 1 nỗi là em lại chớ chêu thế này
vì lần trước đi viện bác sĩ nói sau khi xuất viện 6 tháng ms đc có con lần 2, bọn em thì hơn 6 tháng rồi, nhưng mỗi lần qh thì ck em k thích dùng bcs, nên toàn xuất ngoài để tránh,nh em nhớ có lần xuất rồi mà vẫn tiếp tục quan hệ tiếp, nên chắc dính, nhưng hăn thì nghĩ khác mn ạ
hắn nói chắc gì là con hắn, hắn k xuất trong bao giờ mà lại có được.....hắn nói em có bầu trong thời gian em đi làm, nên hắn nghĩ em lăng nhăng với ng khác. nhưng thưa nếu em là cái loại đĩ em bị bắt 1, 2 lần gian díu với ng khác cho cam, đằng này đến ngoại tình tư tưởng thôi cũng k có chứ lại nghĩ em như vậy, em đau lắm, nh em vẫn nói, anh cần gì pải như vậy, em đẻ ra là anh biết con ai thôi. hắn k nói gì.
khi vợ ck mất đi sự tôn trọng thì còn gì nữa, em thương con em lắm.
mà khổ 1 nỗi như này em chủ quan nghĩ em ngừa tốt nên em đi tiêm phòng rubella và sởi trước khi có bầu, mà lúc đi tiêm nta k siêu âm hay kiểm tra lại cho em là có bầu hay k, tiêm luôn. đên slucs biết có bầu em tính ngược lại thì em tiêm trong khi em có bầu, vậy con của em có nguy cơ bị dị tật đến 90%, em lo sợ, khóc lóc, rồi em tự đi khám 1 mình, ai cũng bảo em nên bỏ con, k nên giữ, em hoang mang lắm. nhưng em quyết giữ, dến giờ này bầu em đc 6,7 tháng rồi, em vẫn đi ste nghiệm và siêu âm cẩn thận. nếu dị tật biểu hiện thì siêu âm đc, còn dị tật mềm thì k phát hiện được, em đánh liều số phận , cuộc đời em cho con, dù con có ra sao em chấp nhận hết.
có bầu đc 2 tháng 2 vk ck bị bme bắt về quê. em k muốn về, nh ck em thì nghe mẹ nên muốn về, hắn lại đánh em, cũng may mà k sẩy các bác ạ.hắn bảo về quê hắn làm rồi mua cho em cái xe máy em đi làm, em thì chả thèm đâu, nh em k về thì k đc, k lẽ ỗi ng 1 nơi. mà bme ck bảo em phải về,em làm sao ở lại được. ông bà ấy vẫn chưa biết em có bầu, mỗi lần bố hắn bảo k đc để năm thân, hắn cũng k mở mồm ra nói là vk con có bầu rồi đẻ năm nay hay như nào. mồm hắn câm như hến mặc cho bố nói gì thì nói, hắn k nói thì em lại càng k dám. đến khi thai đc 3 tháng thì chắc mẹ hắn biết vì em gầy đi và nghén nhiều, mẹ hắn k thích ra mặt, nh bà k hay phát ra mồm như ông bố ck, chỉ ngấm ngầm bên trong hoặc ửi cho ck nói. biết em có bầu, mà cả chậu quần áo to đùng ( là chậu tắm đó ạ) qquanf áo của cả nhà, em đã giặt rồi, e nhờ ck bê leen tầng 3 hộ, mọi lần hắn bê, nh lần này hắn k bê, em tưởng hắn quên cơ, ai dè là bà k cho hắn bê, bắt em bụng bầu vậy, bê tù tầng 1 lên tầng 3 chậu dầy ú ụ, nagwj quá em còn pải dừng lại mấy chập, bố ck ngồi ở bàn đi quá phán. mày k cầm nốt cái chậu kia lên à (1 ái chậu không đặt cạnh) em k thở nổi nữa mà còn bắt em bê cả hai cái cùng lúc, uất ức mà k sao chịu đc. nhà có máy giặt nh lúc nào cũng bắt giặt tay cả đống. mà thằng ck em nó cũng méo biết thương vk, em đã nói với hắn bao lần, nh mẹ hắn k cho nên hắn k dám.
sáng xớm nào cũng bắt em dậy xớm, việc thì có gì đâu, nấu cơm nhà cửa em làm loáng là xong, em ốm nghén ăn chả ăn đc, k ngủ đc cứ bắt dậy xớm làm đủ mọi việc. mà ăn uống thì bố ck cứ nấu mắm tép cho, khổ, ngửi thấy đã nôn bằng chết chứ nói gì ăn, ô bảo ăn vậy cho sạch sẽ, thức ăn giờ bẩn lắm. ăn uống thì toàn theo mọi ng, em ăn k nổi, có bầu mà 39 kg các bác ạ. mẹ ck thì nói là em k chịu dậy xớm hơn, bà ở nhà làm bnhiu thứ việc, mà 2 bme ck nghỉ hưu chứ, có mỗi 1 vườn rau.
em đi làm về 11h trưa cắm đc mỗi nồi cơm, còn rau rợ em nấu hết, dọn ẹp hết, ngày 3 bữa như vậy, có trưa về thấy mẹ ck nằm ngủ ở nghế dài, thức ăn thức uống chưa có, mà trưa rồi, vừa đói vừa mệt. ng khỏe còn ốm chứ k nói gì em.
em nghén ghê lắm, có hôm ăn xong nôn ra hết, chả cả nước mắt nước mũi, còn không thở được ấy, mẹ ck đi qua, đứng lại nhìn, k nói gì, rồi đi tiệp, em thì nôn dãy dụa.
bà để ý em từng li từng tý 1, 2 vk ck đứng gân fnhau cũng bị chửi, cái cnhs cửa tủ quần áo ck em đóng hờ em cũng bị chửi,
bố ck em thì có cái kiểu, bắt em làm gì khi nấu nướng xong phải dọn ngay, cái đó thì cũng tốt thôi, em thì hay nấu xong để đồ vào bồn khi nào nấu xong toàn bộ các món me rửa 1 lượt, nh ô thì khác, đang thái rau pải rửa ngay lập túc, k đc để tới cuối, ăn uống htif nấu mặn thôi rồi.nh em chưa 1 lần dám kêu ca bố nấu mặn bao giờ.
em về nấu cơm đã,mai em viết tiếp ạ
12:04 CH 25/10/2016
cơn mưa dài...
đến ngày thứ 3. em đau đến nỗi em bảo mẹ; con k chịu đựng được nữa đâu, con không sống được nữa, con chết thôi. mẹ em sợ quá gọi bác sĩ tới, họ cho em ngậm thuốc kích thích đẻ liều cao, 1 viên vào miệng, 1 viên đặt hậu môn kết hợp tiêm nữa, nta chỉ dùng 1 viên và cách nhau mấy tiếng gì đó ms ngậm tiếp , còn em thì ăn đủ. lú đó đau dữ dội các mẹ ạ, thuốc này có tác dụng phụ, khiến khi uống vào sẽ bị nôn mọi thứ ra. em đau như từ tầng địa ngục này rơi xuống tầng địa ngục khác, cái thai quay đầu nên nhô 1 cục trên bụng, nước ối vỡ, nh bác sĩ k cho ra bàn, bắt em tự rặn ra ngay trên giường bệnh, khi nào sinh đc mới bế ra bàn làm thủ thuật, lây hết chút sức còn lại, em rặn,.. cuối cùng con em cũng ra, cảm giác k còn đau như hồi trước, nhưng nước mắt cứ trào ra....
mợ em bế ra bàn , họ tiêm thuốc và bắt đầu sột soạt, em k mở đc mắt vì bị tiêm thuốc mê, nhưng đầu óc vẫn tỉnh.
không 1 tiếng khóc của đứa trẻ, cũng k thẻ nhìn con 1 lần....
chồng thì k ở bên cạnh, hắn còn trên hà nội, em cũng nghĩ hắn làm nên hắn k về đc, nhưng đáng ra cái giờ phút sinh tử đó hắn phải có ở đó, chí ít hắn ở đó để lo chuyện mộ mả cho đứa bé, ... mẹ em là người lo việc quần áo và các thứ cho em bé, còn bme ck lúc đó gọi điện mới xuống, xuống thì xong rồi, mợ em bế em về phòng, mắt nhắm nhưng miệng em thì nôn ói, có nước hay mặt xanh mật vàng gì cho ra hết. nôn đến nỗi giờ nghĩ lại em vẫn thấy sợ, như là ruột gan em bị rơi ra hết vậy.
mẹ ck vào thì thào, con ở lại nghỉ nhé, mẹ đi về có việc bận. thế là ông bà về, e cũng k nói đc mà chỉ lắp bắp vâng dạ. sau này mẹ đẻ em kể. lúc cầm chiếc hộp có để em bé ở trong ra ngoài bệnh viện gọi xe về mai táng, bà mẹ ck còn k dám cầm, chuyển ngay cho mợ em với bố đẻ, trên đường về còn bảo bố mẹ em là: hay ông bà cho tôi gửi nó ( con em) ở chỗ ông bà vài ngày, tôi về lo việc rồi tính sau, nói thật là t chưa thấy đầu óc ai như vậy bao giờ.
mẹ đẻ em nói: ông bà nghĩ gì mà nói vậy, cháu của ông bà, mà có phải con vật hay đồ chơi, hay đứa bé còn sống đã đành thì bà bảo gửi 1, 2 ngày, đằng này như này mà bà nói vậy. bà mẹ ck im re, họ cứ chối k muốn đưa con em về các mẹ ạ, khi em biết điều đó em khóc nhiều lắm. đc 1 lúc họ lại bảo đưa con em lên chùa, nhưng ý họ là đưa lên chùa nhưng không đem chôn cất ấy. em k hiểu ý của ông bà bên đó như nào nữa. bố đẻ em điên quá nói cho, thế là thôi hẳn k ho hoe nữa, họ mua đất để chôn cất cho con em.
khi em xuất viện về thì mẹ ck k ở nhà ( nhà ck có 2 nhà cách xa nhau mấy trăm cây) chỉ có bố ck và em ck ( là con trai). em thị ngại, em muốn xuống nhà em luôn, nh các bác và mọi ng gàn, bảo về nhà ck được 1,2 hôm rồi xin phép xuống.vừa về nhà ck. đc 1,2 hôm. bố ck bắt em đi lại với ra ngoài phơi nắng : cho nó khỏe.
trời mùa đông gió rét chứ các bác. đến khổ, nta kiêng còn chưa xong, mà 1 lần sa bằng ba lần đẻ. em k dám cãi nhưng k thể ra ngoài đc, còn nhìu cái mà trái vs khoa học lắm. em sợ nên gọi mẹ em lên xin cho em xuống nhà ở. xuống nhà em cho tiện mẹ chăm vì bố ck đàn ông đàn ang k tiện, ck em thì 1 tuần về 1 lần.
khi ng ổn ổn thì em lên hnoi ở vs ck, cơm nước vs đi lam lại nhưng làm ít hơn trước.
gần tết rồi, đó là cái tết đầu tiên khi đi làm dâu xứ ng, em cũng có tiền lương + tiền thưởng tết, hai vk ck gom vào sắm tết. biếu ông bà nội ngoại hai bên tiền cũng k còn là bao, em cũng sắm sửa cho ck, còn em, được đúng 1 chiếc áo len mua ngoài chợ dưới 100k, nhưng em thì vẫn vui, k có nghĩ ngợi gì, vì em sắm đầy đủ cho mọi ng rồi, vk ck mới cưới hồi đó là cuối tháng 10 rồi, nên tiết kiệm chả được bao nhiêu. hai vk ck cầm về và sắm sửa cũng gần 20tr. cầm về được vài triệu lì xì và phòng thân, bọn em về là 28 tết rồi. em bảo em về trước để dọn dẹp nhà cửa, nh ck bảo thôi, 2 vk ck đi xe máy về cùng cho vui, việc nhà mẹ anh dọn dẹp hết rồi. thế mà...
khi về nhà cửa chưa dọn 1 thứ gì ( mẹ ck em về trước cả nửa tháng), em còn bi nói đổng là : chúng nó bận lắm, vk nó tận 28 tết mới về, chả dọn dẹp được. trong khi em cũng lao đầu vào dọn ấy chứ. phòng em có thằng em ck ở, cái chiếu mốc như hoa xoan mà cũng k đem ra giặt, để đó đợi em về giặt và lôi đủ thứ ra cho dọn.tết đến thì buồn như đưa đám, bọn em biếu tiền sắm tết riêng, mừng tuổi riêng, lì xì cho em trai ck riêng, cho tiền mua quần áo riêng. ấy thế mà 2 ông bà cũng k mừng tuổi lại lấy vía cho con em 1 nghìn nào các mẹ ạ. nhà bme đẻ em có tục là con cái mừng tuổi bme xong, bme lại mừng tuổi lại cho con cho cháu, chưa có con cũng mừng cho có vía may.
nhà ck em cách nhà ông bà nội dễ đến gần 20km, bme ck em là con cả, nhưng khi em xuống, thấy các chú và các thím k ai nói chuyện vs mẹ ck, k ai dám dây vào, nước mẹ ck em cũng mang ở nhà đi vì sợ " bẩn" , k ăn thức ăn " nhà quê" theo em được biết thì nhìu lần mẹ em và các chú thím khúc mắc với nhau rồi. em thì kệ, em cứ vào bếp nấu nướng và rau dợ vs các thím và các em, vì em cũng con " nhà quê" mà. ck em bảo lên k pải làm nhưng em k lên. cả nhà ck cứ ngồi trên nhà đó, còn các anh em chú thím thì lúi húi dưới bếp như vậy, ai mà nuốt cho nổi.
sáng mùng 1 tết ô bà k cho em về nhà ngoại nói là vì con em mất trong năm nên k cho đi, nh ai cũng bảo nó bé nên k sao cả. em nói luôn, nếu mung 3 mới cho con xuống thì con ở nhà luôn. thế là m2 cho xuống đây ạ, ở nhà ck thì buồn như đưa đám, chả chơi bời với ai.
bố ck em có cái tính hay khoe khoang với " sĩ". hôi mới cưới, các dì vs mợ em lên chơi ( cái ngày e đi viện về đó ạ) dì em bảo dẫn dì em lên phòng em để xem phòng ở cháu gái thế nào, lúc lên xong xuống ngối ở bàn nc mà bố ck em cứ xưng hô với các dì em là : mày với tao chứ, xong còn nói, cái phòng cưới có cái gì, bọn nhà quê cứ xâu xâu lên xem, cái bọn vô học. em ngồi đó mà k biết nói gì cho cam.
lúc nào cũng có cái câu" bọn nhà quê" và " vô học". bnhiu ng nhắc nhở mà k chịu thay đổi, 60 tuổi rồi chứ ít gì đâu, thấy ck em kể có lần cũng bị 1 người đánh cho vì cái tội nói như vậy. em thì k nói nhưng về bảo ck bảo bố ck em.
bme ck em khinh ng nghèo ra mặt , hay khinh những ng mà k đem lại lợi ích hay kém hơn họ, em đoán chắc em cũng chả đẹp đẽ gì trong mắt bà ấy, vì bà ấy cũng k thích em, k thích cho con trai bà lấy em.
tết xong lên hnoi làm bình thường, bme ck bảo 2 vk ck em trên hà nội vừa làm vừa tìm nhà để ông bà mua. bảo bọn em ổn định công việc là vừa, 2 vk ck ban ngày đi làm, tối đến có hôm đi tìm với xem nhà đến 11h mới về ăn, mấy tháng trời, đến lúc tìm đc cái nhà vừa túi tiền thì ông bà lên xem : nào là chê đắt, mua cho tụi em rồi em trai ở đâu ( trước đó đã cho bọn em biết tìm nhà vs mức tiền bnhiu rồi nhé), nào là bọn m mà ở lại hnoi t k lên bế con bế cháu, bnhiu ng ở hnoi k có ông bà chông, con cái nta ra đường ở chắc,
ck em thì nghe mẹ 1 trăm phần nghìn, ô bà bắt về quê ở, em chán nản vô cùng, vì cv đang đà, với lão ck em đi khoe khoang vs hết bên nhà em là chuẩn bị lấy đc nhà hà nội này nọ, với quan trọng là em k thích về gần bme ck, vì mẹ ck em khó lắm, ngày cưới ai cũng bảo em như thế và em cũng thấy thế.nta lên hnoi k đc mình thì chui về, trong khi về quê em còn k biết xin việc ở đâu.
ck em 30 tuổi rồi mà k mua nổi cái xe, đi xe của mẹ ck, bà sỉ nhục cho nhìu lắm mà hắn k sáng mắt ra, em thì k bme cho ăn học là hết mức rồi, còn mua xe riêng thì chịu, nh hắn trấn an là lấy nhau về hắn mua xe, cái đó em k pải lo, hắn hứa giỏi lắm. ngày xưa hắn yêu hắn hứa mua xe máy tử tế để k bị ai chê, hắn đi làm mua cho em điện thoại, trang sức này nọ....tính từ cái thời điểm đó cũng 3 . 4 năm rồi, em mà cần những thứ vật chất đó chắc em next hắn từ lâu rồi.
tối đó em ngồi nói chuyện với hắn là nên nói chuyện với mẹ hắn, là về hay ở chứ cứ lang thang thế này thì chết, tiền làm bnhiu trả tiền nhà hết. mà bme thì cứ nói móc nói mỉa là k để ra được đồng nào. chán cái cảnh về đến nhà ck là bị nói bị chửi.
ck em nhắn tin dt với mẹ ck, chả biết 2 mẹ con nói gì mà cãi nhau, hắn đi tắm, có tin nhắn đt nên em mở ra xem. thấy bà nhắn là ở trên hnoi thì bà k lên bế con cho, k chăm ko cho. bà nói nhìu lần cái câu này lắm nên em rất bực. em nhắn lại : con đẻ con ra thì con nuôi được. chỉ 1 câu như thế, ck em tắm xong ra ngoài thì em vào tắm. chả biết 2 mẹ con nói gì, lúc em ra hắn hùng hổ, vơ hết quần áo của hắn vào cặp và nói em là nhắn cái gì láo toét vs mẹ hắn
. em kệ, nhắn gì thì hắn tự biết, em chỉ nói là em nhắn như vậy, nh hắn k tin, gần 10h đêm hắn còn lao từ hnoi về quê, mặc em trên đó 1 mình, hắn đem hết tiền em để trong tủ đi mọi ng ạ. em chả còn tiền mà ăn ở.
hắn về rồi, em mở đt ra thấy cuộc gọi lỡ của mẹ ck, em nhắn lại là mẹ hỏi con có việc gì à, bà nhắn lại: thấy cuộc gọi mà k nghe, chắc mẹ pải bảo bme con cho con đi học lại lớp mẫu giáo. em cũng điên lên nhắn lại: vâng con cũng muốn đi học lại đây mà chưa có cơ hội, và k quên nhắc bà ấy đừng xóa ti nhắn đi để ck em về xem em nhắn gì vs bà ấy mà hắn lại bảo em láo toét với bà ấy. bà gọi về cho bme em nói là em hôn láo này nọ đủ kiểu, bme em gọi lên cho em, em cũng kể đầu đuôi như thế.
hắn đi 1 tuần k về, hắn đemhết tiền đi giờ thì vác cái mặt thớt về, em thì chả nói chả rằng gì hắn cũng tự biết . xong cái vụ đó.
hắn là ng hay ghen lắm ạ, em chỉ cần đi làm về muộn hắn đã nghĩ em đi vs ng này ng kia rồi, sợ lắm, ở cty em các anh đồng nghiệp đều bị hắn cãi nhau. mà họ thì em có cho không nta cũng chả cần. em về muộn 30p là hắn gọi thẳng cho giám đốc nói chả ra gì, làm em bao lần bị khiển trách. em cũng nhục nhã lắm mà k sao đc.
có lần em đi liên hoan với cty, em cũng cin và báo trước rồi, gần 10h tối em về, hắn khóa trái của k cho em vào mặc em khóc lóc bên ngoài trời lạnh vs đêm, lúc mở cửa cho em vào thì hắn đánh thôi rồi, hắn lấy cùi chỏ xoáy vào đùi, các mẹ k tưởng đc cái chiêu đó đâu, đùi cứ tím cả tháng k hết
hắn to con nên em k đánh lại đc, hắn lấy tay ghì vào ngực em mà tức ngự khó thở đến cả mấy tuần, em thì như con cá mắm, hắn tát mà hoa mắt cứ chao đảo k thấy trời đất là đâu, bố em cũng chưa bao giờ tát em đau đến thế, đó lần đầu hắn đánh em, em uất hận lắm, em chỉ muốn nhảu từ tầng 2 nhà trọ xuống để kết thúc thôi, đã thế hắn gọi điện nhắn tin cho 1 anh ở cty làm cùng, cãi nhau ghen tuông này nọ với họ, em xấu hổ muốn chết đi được,mà có cái gì đâu chứ ạ, ở cty có trai có gái, làm dự án thì làm chung nên chỉ nhắn tin hỏi công việc trao đổi, em vẫn để nguyên tin nhắn trên zalo, vì có gì đâu mà mình sợ, hắn thấy em hay nói chuyện cv với anh ấy nên ghen
11:09 SA 25/10/2016
t
thanhluuly
Hóng
283Điểm·1Bài viết
Báo cáo