images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Tại sao lại cấm quảng cáo, bán hàng?
Với các diễn đàn khác thì mình không nói, nhưng với WTT thì việc các thành viên có nhu cầu mua bán hàng hóa đã quá rõ. Ai ai mà chẳng cần mua sắm, trang bị thêm đồ dùng cho bản thân, cho gia đình nhỉ? Cũng không ít thành viên cũng là người kinh doanh, mua bán các sản phẩm thiết yếu cho gia đình. Mà đã kinh doanh, buôn bán thì phải marketing, quảng cáo sản phẩm chứ. Cớ sao WTT lại hạn chế việc này? Theo mình là nên lập những box riêng dành cho việc mua bán. Thông qua việc bán hàng, diễn đàn sẽ có những khoản thu từ việc lập các sticky, các banner quảng cáo để đầu tư về máy móc, nhân lực nhằm phát triển cho diễn đàn hoạt động ngày càng tốt hơn.
Hy vọng được sự ủng hộ của các thành viên khác.

Mình đồng ý!
11:59 SA 24/05/2009
Vài câu chuyện cảm động
Tìm Cha
Bóng thằng Hưng nhỏ bé, khoác giỏ nệm nổi bật giữa bưng biền vào lúc trời chiều vàng rực làm cả trại chú ý, xôn xao. Trên con đường đất đỏ, băng qua vùng cỏ năn xanh rờn một màu xanh man dại điểm vài bụi mua vàng vọt này thường không có bóng người. Sáng sớm hoặc chiều tối mới có những chiếc xe tải chỏ tù nhân lao động ở các chốn về. Con đường này không bao giờ có bóng trẻ em đi một mình vì nó là đoạn đường cụt nối vào trại giam.
Khi thằng Hưng vào đến cổng trại thì trưởng trại cũng vừa lững thững ra đến phòng trực. Giấu vẻ ngạc nhiên, ông vẫy nó lại gần:
- Con đến đây có chuyện chi?
- Dạ! con đến tìm ba - Thằng Hưng tự tin trả lời, rồi nói thêm - Ba con là Hai Hơn...
Ra nó là con Hai Hơn, luôn nhậu nhẹt, say xỉn, quậy phá, đánh vợ, đánh con, đã được chính quyền điạ phương giáo dục nhiều lần nhưng không chịu sửa chữa. Lần nhậu xỉn cuối cùng, y đánh vợ trọng thương. Lúc đưa đến bệnh viện, vợ y đã chết, để lại đứa con trai nhỏ tròn 5 tuổi. Như vậy bây giờ nó đã là 6 tuổi rồi. Trưởng trại quay lại bảo anh cảnh sát trong phòng trực. "Dẫn Hai Hơn ra đây".
Trong lúc chờ Hai Hơn, ông tranh thủ quan sát cậu bé có mái tóc đỏ hoe, gầy gò, quần áo cũ kỹ, toàn thân nhuốm đỏ lớp bụi đường, càng đỏ hơn trước ánh nắng chiều sắp tắt. Nó không mệt mà cặp mắt nó ánh lên vẻ nôn nao chờ đợi được gặp cha.
- Làm sao con biết được ba ở đây mà kiếm? - Trưởng trại hỏi.
- Dạ! Thằng Hưng kể lể bằng giọng vui vẻ - Hồi trước nội nói ba đi làm xa, khi con lớn, ba mới về. Hôm bịnh quá, nội con mới nói cho con biết ba ở đây. Sáng nay con ra bến xe, hỏi đường lên đây. Các dì, các chú dẫn con đi, cho con ăn, cho con nhiều tiền nữa...
Thằng Hưng móc xấp tiền giấy lộn xộn gồm nhừng tờ 2.000, 5.000 và cả những tờ 200, 500 đồng nhàu nát cho trưởng trại xem. Ông xua tay, bảo nó cất đị vừa lúc đó, Hai Hơn được dẫn đến.
- Ba!... Thằng Hưng líu lưỡi gọi và ào đến ôm ba nó. Hai Hơn gỡ tay con, liếc mắt nhìn trại trưởng. Thấy không cần thiết, ông bước ra ngoài, lòng thầm nghĩ cách bố trí cho hai bố con tù nhân một nơi ngủ tử tế. Còn ngày mai, để rồi tính sau vậỵ Đây là lần đầu tiên ông phải gặp trường hợp khó xử như vầy.
Hai Hơn cố dấu sự bối rối, cau có hỏi con:
- Mày lên đây một mình à?
- Dạ - Thằng Hưng hồ hởi - Con lên đây ở với ba luôn.
Hai hơn sa sầm mặt, chua xót:
- Ở đây rồi mai về với nộị Nhà tù không có chỗ cho con nít.
- Ba không biết à? - Thằng Hưng bật khóc oà lên - Nội chết rồi! Con chỉ còn ba nữa thôi! con không ở với ba thì ở đâu nữa!...
Hai Hơn bàng hoàng đứng chết lặng. Thằng Hưng cứ nắm tay hắn mà lắc, mà van xin:
- Con không quậy phá đâu. Con đem hết áo quần, cả vở và bút chì lên đâỵ Con học. Con quét nhà, nấu cơm, giặt đồ cho cả ba nữạ Con biết làm nhiều việc lắm! Ba cho con ở tù với ba!
- Con!... Lần đầu tiên trong đời, Hai Hơn thốt lên câu đó và ôm chặt lấy con mình. Khuôn mặt hắn nhăn nhúm trông đến thãm hại. Sự đau đớn và bối rối cuả hắn lan sang cả trưởng trại và mấy chiến sĩ cảnh sát còn trẻ, khiến cho hoàng hôn ti'm lại trong bóng tối nhập nhoà đang lan tới...
11:13 SA 22/05/2009
Nên mua bảo hiểm nhân thọ nào?
Anh P chồng tôi là một người rất là "xã hội", ai nhờ gì cũng làm. Anh sẵn sàng bỏ việc nước, gác việc nhà chỉ bao đồng việc thiên hạ là giỏi, lạ một điều là anh không bao giờ than vã. Người này nhờ nhiều, kẻ nọ cậy luôn. Tánh anh vẫn thế, còn việc nhà thì "à.ậy" đã có em lo rồi, em là số một mà. Cứ vậy, cho tới một ngày kia tôi đi làm về anh bảo:
"Tối nay anh đi họp khóa gì của phụ huynh đó, cô Y vừa gọi anh, đợi về ăn cơm luôn nha." Tôi hỏi:
"Mà cô Y nào thế? Họp về đề tài gì mới được chứ?"
Anh trả lời "nào có biết đâu, nghe giọng cổ mời ngọt ngào là mình đi chớ có biết rõ đâu, ở trường học cạnh nhà mình đây" ờ thì đi đi, tôi bảo.
Thế là sau nửa tháng học về cách đối xử với con mình ảnh cho biết là ngày mai cô Y sẽ đến nhà mình nói về bảo hiển nhân thọ (BHNT). Tôi bực mình:
"Vậy là anh ừ mua bảo hiểm nhân thọ cổ mới đến chứ, ít ra phải bàn với em một chút!"
Anh phân trần:
"Anh đâu có mua liền. Tại cổ nói hay quá nên anh hẹn cổ đến nói chuyện cho em nghe luôn, rồi tùy em quyết định."
Nghe vậy tôi cũng mát ruột chút đỉnh. Hai vợ chồng ăn cơm, lúc ăn cơm ảnh cứ khen cô Y nào ăn nói êm tai, nào giỏi tâm lý, nào lý luận trôi chảy, nào ai hỏi gì cũng trả lời thông suốt." Tôi cười "Thế thì nào ăn cơm đi rồi mai em coi thử cô Y của anh ra sao, mà anh nào nào nhiều thế".
Hôm sau khoảng 7 giờ tối cô Y đến. Cô dễ thương thật, ăn nói nhẹ nhàng trôi chảy thật, nhất là nói tiếng Việt rất giỏi như là sinh đẻ ở Việt Nam vậy, cô trẻ và duyên dáng cô có lối gợi chuyện rất là thu hút, dẫn nhập rất hay phân tách về BHNT rất rỏ ràng:
"Anh năm nay đã 50, chị 45 anh chị không hút thuốc nếu sức khỏe tốt thì mức mua bảo hiểm $150.000/ mỗi người, mỗi tháng anh chị chỉ đóng $120 cho 2 người. Với số tiền này anh chị có các cháu phụ vào em thấy cũng không khó khăn lắm. Hiện tại anh chị còn có con nhỏ, giả sử anh chị có bề gì (còn nếu anh chị bị accident thì sẽ được bồi thường gấp đôi) thì anh chị cũng an tâm về mặt tài chánh để lại cho các con. Còn nếu như trời đất thương thì sau một thời gian khi anh chị về già cũng có tiền lời trong "ắc cao" nữa, lấy ra lúc nào cũng được nếu còn trong thời gian bị bệnh nan y (chờ chết) thì có thể khỏi phải đóng tiền cho hãng bảo hiểm mà vẫn được cover như thường."
Nghe đến đây, tôi hỏi:
"Lỡ mình mới đóng có vài tháng mà chết, thì hãng tính sao?"
Cô Y vui vẻ trả lời:
"Nếu chị bằng lòng mua thì khi em ra về nó đã có hiệu lực rồi".
Chúng tôi có người bạn rất thân với gia đình đột nhiên đi làm về tắm rửa xong ngồi xem tivi và chết luôn trên sofa. Chị Trang vợ ảnh như điên dại vì lâu nay chị chỉ ở nhà trông hai con dại mình chồng đi làm, để dành chút ít gởi về Việt Nam ảnh là lao động chính trong nhà. Anh em kẻ ít người nhiều phụ lo đám tang cho anh, sở xã hội cho có $3000 đâu đủ gì đâu. Gia đình lại không có tiền chị vợ phải gởi con đi làm ngay sau đám tang chồng.
Lại thêm 2 vợ chồng anh bạn, chồng lái xe đón vợ ban đêm thế nào mà tông vào xe truck chết hết cả hai, bỏ lại 4 đứa con, đứa 25, đứa 21 đứa 14 đứa 12. Tình cảnh thật là tội nghiệp 2 đứa lớn phải lo cho 2 đứa nhỏ, chẳng dám mua sắm gì cả. Thỉnh thoảng tôi nấu đồ ăn đem lại cho các cháu.
Nhớ lại những chuyện trên, tôi tự nhủ sẽ bàn với chồng có thể cố gắng tiết kiệm lại để mua bảo hiểm nhân thọ.
Tôi suy nghĩ một lát rồi quay qua nhà tôi nói:
"Thế thì mình mua cho cả nhà anh nhé".
Thế là cả nhà tôi đều mua BHNT 2 vợ chồng 3 đứa con: chồng 50, vợ 45 con đứa 18, đứa 14, đứa 10. Tổng cộng $200/tháng.
Cả năm sau tôi thấy cả nhà vẫn bình yên thì cũng có phần tiếc của, định ngưng. Nhưng anh bảo: "từ từ đã". Cứ thế cho tới năm chồng tôi 53 tuổi, cái tuổi báo cho biết là mình không còn trung niên nữa, ngưỡng cửa của lão niên. Với tuổi 53, chồng tôi rất khỏe và còn trẻ nữa. Anh vốn yêu đời vui tánh,lại có hàng ria mép trông rất là nghệ sĩ. Hình như 6 năm tù cải tạo cũng không làm gì noi anh.
Vậy mà cũng chính trong tuổi này, cái tuổi xui xẻo, có người qua được, chồng tôi không qua nổi.
Một ngày cuối tháng 4/2002 tôi đang làm thì cell phone reo, tôi được thông báo là chồng tôi đã được Emergency chở đến bệnh viện UCI vì té tại hãng và hôn mê sau đó. Tôi lịm người vài giây, rùng mình mấy cái cho tỉnh lại và xin phép về vào bệnh viện thăm chồng.
Trên đường tới bệnh viện, tôi cố bình tâm vào việc lái xe để tránh sự việc không hay xảy ra thế mà cũng vượt đèn đỏ, bị bóp kèn mấy lần. Lúc vào bệnh viện anh nằm ở lầu 3 UCI vừa mới tỉnh, gặp tôi anh vui vẻ nói: "Tự nhiên chóng mặt và bất tỉnh lúc nào cũng không hay, giờ thì khỏe rồi, em an tâm". Tôi ôm hôn anh và cám ơn Thượng đế đã giữ anh an toàn cho con, nước mắt tôi ướt cả vạt áo ngực anh.
Tôi gọi điện thoại về nhà dặn dò các con ăn uống, tắm rùa và ở lại với anh đến 9 giờ tối mới về, quên cả ăn uống. Hôm sau tôi nghỉ làm ở lại nhà thương với anh. Khoảng 3 giờ chiều tôi đi mua ít đồ ăn cho anh, khi trở lại thấy anh không còn nằm ở đó mà ra đứng chỗ cửa sổ ngó xuống đường. Tôi bỏ đồ ăn trên bàn và hỏi "anh khỏe chưa mà ra đứng đó" tôi hỏi 2 lần anh mới quay lại, tiến về phía tôi nắm 2 tay tôi dìu về phía giường, ấn nhẹ cho tôi ngồi xuống, anh khẽ lắc đầu. Tôi hỏi: "Anh chưa khỏe lắm hả." Tự nhiên hai dòng nước mắt anh tuôn chảy, anh khẽ bảo "Hỏng cả rồi em à" tôi hỏi "Hỏng gì cơ anh". Anh nhìn thẳng vào mắt tôi "Bác sĩ nói thẳng với anh là anh bị ung thư phổi vào thời kỳ cuối rồi."
Khoảng 20 ngày sau nhà thương cho chồng tôi xuất viện, làm đơn xin tiền bệnh cũng chưa có, tôi bỏ việc, ở nhà với chồng nên cũng rất là túng quẫn, thôi thì lo liệu sao cho đủ ăn là được rồi.
Trong những ngày chồng tôi còn nói được thì anh tính toán, lo định mọi bề, từ tương lai các con đến tôi thì anh bảo phải ở với đứa con này, đứa con kia đi mua sắm đất ở nghĩa trang Chúa Chiên Lành. Gọi hãng bảo hiểm nhân thọ thì họ miễn cho phần đóng hàng tháng của chồng tôi. Chồng tôi cũng vui vì thứ nhất anh cho là Chúa đã định như vậy. Thứ hai là gia đình cũng có được số tiền (đối với gia đình tôi là lớn) để trang trải và sống tiếp.
Tối đó sau khi uống thuốc như thường lệ, anh bảo đem hình từ lúc đám cưới đến sau này ra xem, anh xem rất lây những tấm hình lúc mới quen nhau và những tấm hình các con khi còn nhỏ.
Anh im lặng, khẽ thở dài và không nói gì anh hôn nhẹ lên đầu tôi và bảo: "Thôi đi ngủ em". Sau đó vợ chồng tôi đi ngủ, nửa đêm tôi vẫn còn nghe tiếng thở của anh, lúc ra uống nước thấy cô y tá trực ở nhà cũng đi ngủ, tôi an tâm vào ngủ đến 7 giờ sáng anh vẫn còn thở, nhưng khi tôi lay nhẹ anh dậy uống thuốc, lay 2, 3 lần anh cũng không tỉnh. Hoảng hốt tôi gọi các con gọi 911 nhưng anh đã ra đi trước khi xe cứu thương đến.
Cô Y đã lo giùm tất cả hồ sơ gởi cho hãng bảo hiểm và đứng ra lo giùm các khoảng tang chế. Một lần nữa tôi cám ơn cô.
Nhờ số tiền hãng bảo hiểm trả sau 30 ngày chồng tôi mất. Mẹ con tôi mua 1 căn Mobilehome 3 phòng để ở, mua một căn nhà cho mướn tiền lời vài năm mỗi tháng từ căn nhà dôi ra, down cho đứa con gái lớn một chiếc xe, còn lại chút ít tôi trả hết các khoản nội credit card mà tôi đã mua lúc chồng tôi bệnh. Nếu không nhờ bảo hiểm nhân thọ, không biết bây giờ mẹ con tôi sẽ ra sao?
06:27 CH 20/05/2009
Nên mua bảo hiểm nhân thọ nào?
Bạn biết gì về Bảo hiểm nhân thọ ?

CÁC CÂU HỎI THƯỜNG GẶP

1. An Phúc Trọn Đời là sản phẩm gì?

An Phúc Trọn Đời là sản phẩm bảo hiểm nhân thọ ưu việt giúp mang lại sự bảo vệ vững chắc và an tâm về mặt tài chính cho khách hàng trong suốt các giai đoạn của cuộc đời. Với An Phúc Trọn Đời, khách hàng hoàn toàn có sự chủ động và linh hoạt trong việc hoạch định, thực hiện kế hoạch tài chính của gia đình.

2. An Phúc Trọn Đời khác với các sản phẩm bảo hiểm nhân thọ thông thường ở những điểm nào?

An Phúc Trọn Đời có nhiều điểm ưu việt hơn so với các sản phẩm nhân thọ truyền thống nhờ hội tụ các đặc tính:
- Linh hoạt: Số tiền bảo hiểm và phí bảo hiểm có thể thay đổi tùy theo yêu cầu của khách hàng. Ngoài ra, khách hàng có thể rút tiền, tạm ứng hay nộp phí một cách linh hoạt.

- Minh bạch: Các khoản phí, chi phí đều được thông báo cụ thể và chi tiết tới khách hàng theo định kỳ.

- Đảm bảo: Lãi suất tích lũy tính trên giá trị tài khoản được đảm bảo không thấp hơn 4%/năm trong suốt thời gian hiệu lực của hợp đồng.



3. Khách hàng phải đóng phí ra sao để hợp đồng không bị mất hiệu lực?


Trong hai năm đầu của hợp đồng, khách hàng phải đóng đủ phí tối thiểu theo quy định của công ty. Từ năm thứ 3 trở đi, khách hàng có thể tiếp tục đóng phí bất cứ lúc nào miễn sao giá trị hoàn lại luôn lớn hơn 0. Để đạt được mục tiêu tài chính như dự định, khách hàng nên đóng phí theo kế hoạch đã đề ra lúc ban đầu.
4. Làm thế nào để nâng cao tối đa khả năng bảo vệ tài chính khi khách hàng tham gia An Phúc Trọn Đời?

Khách hàng có thể mua kèm các sản phẩm bổ sung thuộc nhóm tai nạn và một số sản phẩm bổ sung khác để đáp ứng một cách tối đa nhu cầu bảo vệ tài chính. Ngoài ra, khách hàng có thể tham gia thêm sản phẩm bổ sung Bảo Hiểm Hỗ Trợ Viện Phí để được hỗ trợ về tài chính trong trường hợp nhập viện.
5. Năm nay tôi 30 tuổi và có con nhỏ 1 tuổi. Tôi hiện đang vay ngân hàng 500 triệu đồng để mua nhà trong 15 năm. Chúng tôi muốn thiết lập một “quỹ giáo dục” để chuẩn bị tài chính cho con vào đại học khi cháu được 18 tuổi. Bất kể rủi ro có xảy đến với tôi hay không trong cuộc sống, làm thế nào để đảm bảo việc trả nợ ngân hàng và duy trì các khoản chi tiêu, đầu tư cho con cái của gia đình tôi?

An Phúc Trọn Đời có thể đáp ứng tất cả các yêu cầu nêu trên của gia đình bạn. Trong trường hợp này, bạn nên tham gia An Phúc Trọn Đời - lựa chọn 1 với số tiền bảo hiểm 500 triệu đồng. Chỉ cần trích 2 triệu đồng từ khoản tiết kiệm hàng tháng (lãi suất giả định là 7%/năm kéo dài trong suốt thời hạn của hợp đồng), sau 10 năm bạn có thể rút ra 200 triệu đồng để trả nợ ngân hàng trước hạn. Với số tiền đóng trong 10 năm như trên, bạn có thể rút 25 triệu đồng/năm (trong 4 năm) khi con bạn được 18 tuổi để hỗ trợ việc học hành của cháu ở đại học. Và hợp đồng của bạn sẽ có giá trị hoàn lại là 2,8 tỉ đồng tại thời điểm đáo hạn.

6. Năm nay tôi 35 tuổi và có con nhỏ 1 tuổi. Công việc kinh doanh của gia đình tôi hiện đang gặp thuận lợi nhưng không chắc sẽ vẫn tiếp tục ổn định trong những năm tới. Để đảm bảo cho việc học hành của con tôi sau này, vợ chồng tôi dự định lập một “quỹ giáo dục” (khoảng 50.000 đô-la Mỹ) cho cháu đi du học trong 4 năm đại học. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng muốn có thêm thu nhập sau khi về hưu. Sản phẩm An Phúc Trọn Đời có thể giúp tôi ra sao?

Bạn có thể trích 3 triệu đồng từ thu nhập hàng tháng để tham gia An Phúc Trọn Đời - lựa chọn 1 với số tiền bảo hiểm 500 triệu đồng. Nếu duy trì được mức tiết kiệm này trong 16 năm tới (với điều kiện lãi suất tích lũy giả định 7%/năm kéo dài trong suốt thời hạn của hợp đồng), bạn có thể rút ra 200 triệu đồng/năm liên tục trong vòng 4 năm để cho con du học khi đến 18 tuổi. Và đến tuổi 60, bạn vẫn có thể rút thêm 30 triệu đồng/năm trong 10 năm từ tài khoản An Phúc Trọn Đời như một nguồn thu nhập phụ trội sau khi về hưu. Cuối cùng, bạn sẽ nhận được 4,0 tỉ đồng tại thời điểm đáo hạn.
02:46 CH 20/05/2009
t
thaison0506
Bắt chuyện
618Điểm·2Bài viết
Báo cáo