Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Chồng à, em thực sự muốn nổi loạn rồi!
today, lại cãi nhau, lại chiến tranh lạnh
Câu chuyện bắt dầu khi vợ hỏi ý kiến chồng mua quà cưới gì để tặng cho người bạn đã cưới tháng trước, vì ở quá xa nên không dự được, giờ chuẩn bị có dịp để gặp vợ chồng nó nên muốn mua quà để chúc mừng vì đưa tiền thì cũng kỳ quá.
Vợ: anh à, mình nên mua quà gì tặng vợ chồng anh Nghệ nhỉ? đám cưới mình ảnh có dự, nhưng đợt đám cưới ảnh, ảnh thấy mình ở xa nên chỉ báo tin mà không mời nên cũng không gửi thiệp được. Giờ vợ chồng ảnh hẹn cafe, em nghĩ mình nên mua quà để tặng cho phải lễ.
Chồng: Muốn mua gì thì mua, xoong, nồi chén bát mềm mùng...
vợ: mấy thứ đó sợ không phù hợp, vì mình không biết người ta có đủ chưa, với lại style người ta là gì mình cũng không rõ, đôi khi tặng xong, họ ko dùng được, vất cũng không được thì không hay.
Thế là cãi nhau. Chồng bảo đã coi thường ý kiến của chồng thì đừng có mà hỏi. Muốn làm gì thì làm. Nghe xong, vợ thấy lạnh cả người chồng ạ. Chỉ đơn thuần là 1 lời phân tích để cùng tìm ra thư thích hợp, vậy mà cũng trở thành có ý xem thường chồng. :D Buồn cười chết đi mất.
Vợ hỏi: vì sao lần nào nói chuyện, anh cũng gay gắt thế?
Chồng: vì lúc nào em cũng phán tử ý kiến của anh. Em xem thường anh.
Vợ: em không có. em chỉ phân tích ý kiến anh đứa ra dựa theo tính toán của em mà thôi. Chẳng lẽ khi em thấy không phù hợp, em cũng sẽ uh với anh rồi quyết định mua cái mà mình nghĩ rằng nó không phù hợp hay sao?
Chồng: vậy thì em nên nói rằng: em đồng ý với anh, nhưng em nghĩ mình nên....
.... em im lặng
hóa ra, vợ chồng trò chuyện hàng ngày với nhau, cũng phải chú ý từ ngữ, phải cân nhắc, uốn lưỡi bảy tất như thế
hóa ra, vợ chồng nói chuyện, cũng giống như luật sư đối diện với quan tóa, chú ý từng chữ 1 để không bị hớ hênh. Mặc kệ bạn có ý xấu hay không ý xấu, chỉ cần nói không đúng - chưa hẳn đã sai - nói thiếu 1 chữ, thì cũng phán thua cuộc.
Chồng à?, có cần thiết phải mệt mỏi như thế ko? có càn thiết biến chúng ta thành luật sư và quan tòa? biến nhà chũng ta thành phòng xử án ai đúng ai sai như thế ko?
Đây không còn là lần đầu tiên mình cãi nhau, chỉ vì khi chồng đưa ra ý kiến và hỏi em, em phân tích thiệt hơn. hễ cái nào em uh với chồng thì vui vẻ, còn cái nào em phản đối, dù em có lý đến đâu cũng bị chồng phán tử tội: xem thường chồng.
chồng à, em thực sự thấy sợ chồng ạ. em sợ khi mỗi ngày qua đi, em nhận thấy tình yêu dành cho chồng trong tim em cứ nhạt nhòa dần, nhường chổ cho trống rỗng và lạnh lẽo.
đêm ngủ, mình em trong căn phòng trống, thỉnh thoảng lại hi vọng chồng bước vào cùng ngủ, có vợ có chồng cho ấm êm. vậy mà chờ mong đến mỏi mòn thì cũng không có. :(
cuối tuần, chồng ở nhà, vợ cố tính dậy muộn, để xem chồng có vào gọi vợ dậy rồi vợ chồng mình đi ăn sáng không, nhưng, chồng thà ngồi dưới phòng khách đợi rồi tự đi ăn 1 mình chứ chứ từng bước chân vào. Dù phòng vợ chưa bao giờ khóa cửa.
chồng à, chúng mình thực sự là vợ chồng sao? sao em cứ có cảm giác, chúng ta chỉ là 2 khách ở trọ bị ghép chung trong 1 căn nhà?
05:30 CH 23/11/2014
Có hạnh phúc ko a khi giẫm đạp lên tình cảm của e...
anh ta yêu hay không yêu? có quan trọng lắm không? quan trọng cuối cùng là bạn với anh ta đã đi về hai hướng khác nhau? vậy yêu hay không yêu - biết để làm gì? Bạn đã yêu bắng con tim trọn vẹn - hãy tự hào về điều đó. Thật nhảm nhí với cái triết lý yêu 70%, giữ 30% - bởi nếu ai đó nói rằng mình chỉ yêu 70%, thì xin thưa, đó không phải là tình yêu của trái tim, mà nó chỉ là sự tính toán của cái đầu mà thôi.
Luật nhân quả luôn tồn tại dù ít người nhận ra sự hiện diện của nó. Hãy yên tâm rằng bạn hay bất cứ ai đều sẽ nhận được "quả" từ cây "nhân" mình đã gieo trồng. Không cần tốn thêm thời gian để khóc lóc, hay hận thù, nó sẽ chẳng làm bạn tốt hơn, mạnh mẽ hơn đâu. Ngẩng cao đầu, bước tiếp về phía trước để cho họ thấy rằng - bạn dù ở đâu vẫn xinh đẹp,quyến rũ và đầy thu hút, đó mới là cách trả thù tốt nhất. Rối 1 ngày nào đó khi bạn thành công, bạn sẽ nhận ra, thứ cảm xúc tiêu cực bây giờ chỉ là 1 điều trẻ con của chính mình mà thôi.
07:10 CH 21/11/2014
Chồng à, em thực sự muốn nổi loạn rồi!
today, sau một lúc điên điên, quyết định chạy ra tiệm, cắt phăng mái tóc dài quen thuộc, lần đầu tiên trong đời nhìn thấy mình trong gương với 1 mái tóc ngăn lạ lẫm và nghịch ngợm. haiz, biết thế thì trước giờ đã để tóc ngắn rùi.1 sự thay đổi không hề nhỏ đánh dấu cho sự nổi loạn đầu tiên của vợ.lục tủ lôi ra những bộ quần áo thời con gái, toàn 2 màu đen & trắng.Vợ quyết định rồi chồng à, tối mai, vợ sẽ mặc lại những trang phục đầy quyến rũ ngày xưa, thêm một chút má phấn son môi, sẽ tặng cho mình 1 buổi tối cuối tuần đầy ý nghĩa với dancing, singing, và thưởng thức những ly rượu nồng nàn. Sẽ nói, sẽ cười, và tạm quên đi sự vô tâm của chồng.Còn chuyện lên giường ư. Đợi khi nào vợ điên nặng thêm chút nữa. Còn hiện tại, cái vợ muốn là make love chứ không phải have sex.
05:28 CH 21/11/2014
t
thachthaomongmanh
Hóng
366
Điểm
·
2
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Câu chuyện bắt dầu khi vợ hỏi ý kiến chồng mua quà cưới gì để tặng cho người bạn đã cưới tháng trước, vì ở quá xa nên không dự được, giờ chuẩn bị có dịp để gặp vợ chồng nó nên muốn mua quà để chúc mừng vì đưa tiền thì cũng kỳ quá.
Vợ: anh à, mình nên mua quà gì tặng vợ chồng anh Nghệ nhỉ? đám cưới mình ảnh có dự, nhưng đợt đám cưới ảnh, ảnh thấy mình ở xa nên chỉ báo tin mà không mời nên cũng không gửi thiệp được. Giờ vợ chồng ảnh hẹn cafe, em nghĩ mình nên mua quà để tặng cho phải lễ.
Chồng: Muốn mua gì thì mua, xoong, nồi chén bát mềm mùng...
vợ: mấy thứ đó sợ không phù hợp, vì mình không biết người ta có đủ chưa, với lại style người ta là gì mình cũng không rõ, đôi khi tặng xong, họ ko dùng được, vất cũng không được thì không hay.
Thế là cãi nhau. Chồng bảo đã coi thường ý kiến của chồng thì đừng có mà hỏi. Muốn làm gì thì làm. Nghe xong, vợ thấy lạnh cả người chồng ạ. Chỉ đơn thuần là 1 lời phân tích để cùng tìm ra thư thích hợp, vậy mà cũng trở thành có ý xem thường chồng. :D Buồn cười chết đi mất.
Vợ hỏi: vì sao lần nào nói chuyện, anh cũng gay gắt thế?
Chồng: vì lúc nào em cũng phán tử ý kiến của anh. Em xem thường anh.
Vợ: em không có. em chỉ phân tích ý kiến anh đứa ra dựa theo tính toán của em mà thôi. Chẳng lẽ khi em thấy không phù hợp, em cũng sẽ uh với anh rồi quyết định mua cái mà mình nghĩ rằng nó không phù hợp hay sao?
Chồng: vậy thì em nên nói rằng: em đồng ý với anh, nhưng em nghĩ mình nên....
.... em im lặng
hóa ra, vợ chồng trò chuyện hàng ngày với nhau, cũng phải chú ý từ ngữ, phải cân nhắc, uốn lưỡi bảy tất như thế
hóa ra, vợ chồng nói chuyện, cũng giống như luật sư đối diện với quan tóa, chú ý từng chữ 1 để không bị hớ hênh. Mặc kệ bạn có ý xấu hay không ý xấu, chỉ cần nói không đúng - chưa hẳn đã sai - nói thiếu 1 chữ, thì cũng phán thua cuộc.
Chồng à?, có cần thiết phải mệt mỏi như thế ko? có càn thiết biến chúng ta thành luật sư và quan tòa? biến nhà chũng ta thành phòng xử án ai đúng ai sai như thế ko?
Đây không còn là lần đầu tiên mình cãi nhau, chỉ vì khi chồng đưa ra ý kiến và hỏi em, em phân tích thiệt hơn. hễ cái nào em uh với chồng thì vui vẻ, còn cái nào em phản đối, dù em có lý đến đâu cũng bị chồng phán tử tội: xem thường chồng.
chồng à, em thực sự thấy sợ chồng ạ. em sợ khi mỗi ngày qua đi, em nhận thấy tình yêu dành cho chồng trong tim em cứ nhạt nhòa dần, nhường chổ cho trống rỗng và lạnh lẽo.
đêm ngủ, mình em trong căn phòng trống, thỉnh thoảng lại hi vọng chồng bước vào cùng ngủ, có vợ có chồng cho ấm êm. vậy mà chờ mong đến mỏi mòn thì cũng không có. :(
cuối tuần, chồng ở nhà, vợ cố tính dậy muộn, để xem chồng có vào gọi vợ dậy rồi vợ chồng mình đi ăn sáng không, nhưng, chồng thà ngồi dưới phòng khách đợi rồi tự đi ăn 1 mình chứ chứ từng bước chân vào. Dù phòng vợ chưa bao giờ khóa cửa.
chồng à, chúng mình thực sự là vợ chồng sao? sao em cứ có cảm giác, chúng ta chỉ là 2 khách ở trọ bị ghép chung trong 1 căn nhà?