images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Kỹ sư Lê Văn Tạch: “Biết sai mà không nói là có...
Chắc em gái này là người nhà đ/c Tạch đây mà
Nói cho em gái biết, khi xuất xưởng, hệ thống phanh của xe đều được thử nghiệm an toàn

Phanh hay bộ phận gì nên để giới chuyên môn thẩm định em trai ạ, còn SV học đến bậc ĐH câu văn con con viết không xong thì dễ bị hiểu nhầm lắm đó em.
Chị thấy trình độ vậy chị suy ra thế logic hơn em nghĩ chị đểu, còn nguyền rủa chị nữa, tuy nhiên em nên biết nguyền rủa người khác phải có cơn cớ nếu không lời nguyền đó nó sẽ đập lại mình, có câu nói nguyền rủa người khác không gì việc ngửa cổ lên trời nhổ bãi nước bọt nhưng bãi nước bọt đó lại rơi trúng mặt mình, trường hợp này chị e em vừa xơi trọn !:Crying:
05:56 CH 11/04/2011
Kỹ sư Lê Văn Tạch: “Biết sai mà không nói là có...
Tầm bậy tầm bạ, ai đi làm cũng phải tuân thủ theo sơ đồ tổ chức - Organization chart, cụ có giỏi thì mai lên thay trưởng phòng, giám đốc, tổng giám đốc của cụ rồi report cho mọi người biết nhá. :Laughing:
Vụ này xem ra đồng chí Tạch này tạch hẳn rồi ( Tôi cũng là SV - BKHN, trên d/c này 3 khóa).
Lỗi phát hiện ra chả nghiêm trọng mấy,
trốn
này hay bình loạn theo cảm tính, không có chuyên môn nghiệp vụ nhiều nên ai hiểu sao thì hiểu.

Sinh viên bách khoa hả ? xấu hổ cho sự đào tạo của trường ĐH VN, viết chính tả sai cơ bản mà còn đòi bình luận nỗi giề. đâu đủ trình mà biết nó không nghiêm trọng.
bác ấy là kỹ sư làm bao năm, trăn trở mãi mới dám nói, bác phán không nghiêm trọng cứ như đúng rồi! đúng hay không để nhà chức trách họ lên tiếng, chưa đến lượt bác đâu ạ
Đừng thấy người sang bắt quàng cùng trường nhé, bác Tạch bác ý thi vào đc, chứ bác này không khéo tiền nó thi
05:31 CH 11/04/2011
Nữ hoàng phim khiêu dâm Nhật Bản mất tích
Cho đến giờ mình vẫn chưa hiểu sao, Nhật là đất nước có truyền thống và mang bản sắc văn hóa không hề pha tạp nhưng mừ lại cổ vũ cho nền công nghiệp sex là sao ta???

Bởi vì họ ăn nhiều cá nên phải vậy thôi , lại còn cá sống nữa chứ , mà cho phép như vậy còn là tốt còn hơn cấm tiệt trên pháp luật trong khi ngoài xã hội vẫn thản nhiên , tạo điều kiện cho chính những người giữ trong sach xã hội thành nhưng kẻ bảo kê
02:42 CH 15/03/2011
Vì sao cảnh cướp bóc không xảy ra trong thảm họa...
Xã mình bảo người Nhật rất sợ xếp , ý xếp kiểu gì cũng được thực hiện và tôn trọng .
Còn xếp Nhật trong các khu công nghiệp sáng ra còn đứng chào công nhân ở cổng
Người làm công Vn thì ngược lại đói thì xin đi làm , mới đầu sợ sau vài hôm vào giao lưu với công nhân khác hiểu rõ binh tình , hết sợ . lơ tơ mơ phản sếp liền , sếp chả là gì , thành sếp xó hi hi
Không phản được thì nhảy lung tung .
Nguwoif Nhật rất trọng dụng những người làm lâu năm trong công ty , công ty phát triển bền vững vì vậy mà lương người đàn ông đủ nuôi cả gia đinh , phụ nữ nhật phần lớn nội trợ là vì thế
08:20 SA 15/03/2011
Nhớ con trong từng hơi thở, con gái của ba ơi
Mình chưa bao giờ cảm thấy tình cảm cha con , mặc dù cũng thỉnh thoảng nhưng nói chung là không ? với bố mình con gái đi lấy chồng là hết . cái bát quăng ra cửa không bao giờ nhặt lại có khi bị chồng nó đánh cũng chả bận tâm . hàng năm không gặp con gái cũng chả sao .
Thỉnh thoảng gọi đt gặp bố là phải nói ngay cho con gặp mẹ không là ông dập máy ngay , với ông việc nói chuyện với các con gái thật mất tg .
Trong con mắt bố mình chỉ có gia đình con trai cháu nội là nhất , nên hễ nhìn thấy cô gái nào ôm bố nịnh bố và ngược lại là mình cảm thấy lạ
06:20 CH 14/03/2011
Xác một phụ nữ bị nhét trên tủ tại nhà Tây thuê
Chắc mẹ nó lỡ lời thôi , nhiều khi trong đầu chỉ nghĩ đến một nhóm người nào đó , mà quên đi nhóm khác , ai cũng có lúc suy nghĩ chủ quan vậy , các mẹ ném đá thế đủ rồi đó , mẹ ý đã nhờ Mod xóa bài rồi cãi nhau nữa là spam đấy
06:12 CH 14/03/2011
Nhật Bản: Hồi sinh sau thảm họa (#1071)
KHÂM PHỤC CON NGƯỜI VÀ ĐẤT NƯỚC NHẬT BẢN VÔ CÙNG:Rose::LoveStruc:
Động đất, người dân Tokyo vẫn đứng chờ đèn đỏ

14/03/2011 21:06:35
- "Xuống đến tầng một chạy ra ngoài đường, thấy đông nghịt người. Tất cả đều đi về phía công viên, nơi có khoảng trống rộng. Nhưng đến đèn xanh đèn đỏ, mọi người vẫn đứng chờ đèn hiệu, trật tự, không hoảng loạn"
- CTV Nguyễn Minh Tuấn từ Tokyo tường thuật lại chuyện người dân Tokyo đối phó với động đất như thế nào
.
"Lại động đất rồi"
Buổi chiều thứ sáu tuần trước, ngày 11 tháng 3 năm 2011, tôi đang ngồi bên máy vi tính, trong căn hộ chung cư của tôi ở một quận trung tâm Tokyo. Đột nhiên thấy nhà rung nhè nhẹ. “Lại động đất ở đâu rồi”, tôi lẩm bẩm, không mấy để ý.
Ở Tokyo, hầu như tháng nào cũng có một, hai lần nhà bị rung nhè nhẹ, có khi khá mạnh, nên tôi cũng đã khá quen với điều này.
Thế nhưng, nhà rung càng mạnh hơn, và bắt đầu rung lắc khủng khiếp sang trái, rồi sang phải. Giá sách ở gần tôi đột nhiên trơn trượt, lao về phía trước khoảng nửa mét, sau đó lại lao lại về chỗ cũ. Tiếng bát đĩa rơi vỡ loảng xoảng. Chùm đèn trần rung mạnh.

IMG_1069.jpg Hai cái tủ quần áo của trẻ con bị lộn nhào. May không có người đứng ở đó.
I Hai cái tủ quần áo của trẻ con bị lộn nhào. May không có người đứng ở đó.
Tôi thực sự hoảng hồn, rời máy computer, lao ra phòng khách rồi lao vào phòng ngủ, nơi 2 thằng con trai đang ngủ. Chúng vẫn ngủ ngon. Xung quanh rung lắc mạnh hơn, nhà chao đảo dữ dội. Lại có tiếng bát đĩa rơi vỡ nữa.
"Sao mãi không dừng thế này?", tôi lẩm bẩm. Sách trên các giá sách bắt đầu rơi xuống sàn nhà ầm ầm. Các cửa sổ slide chạy đi chạy lại theo chiều rung lắc của nhà, rầm rầm, rầm rầm.
Tôi thực sự thấy thót tim và tự nhiên muốn đi tè. Cơn sợ hãi làm tôi không tự chủ được. Nhà tôi nằm ở tầng 9 của tòa nhà chung cư 10 tầng. Nếu nhà sụp, không biết chạy đi đâu.
Thế rồi cơn rung lắc bát đầu giảm đi, nhẹ dần, rồi dừng hẳn. Tôi thở phào nhẹ nhõm, chạy ra ban công nhìn xuống đường. Mọi người bắt đầu chạy ra ngoài đường, bàn tán xôn xao. Tôi quay vào nhà, nhìn 2 thằng convẫn đang ngủ ngon, cảm thấy yên tâm hơn.
Tôi vào bếp xem đống bát đĩa vỡ ngổn ngang, và lấy nước uống. Nhưng nhà bắt đầu rung lắc, rồi đột nhiên rung lắc mạnh hơn, dữ dội hơn nữa. Tôi phải đứng vịn vào tường cho khỏi ngã. Phía phòng chơi của trẻ con thấy có tiếng đổ sầm, sầm. Bát đĩa lại rơi vỡ loảng xoảng. Cái tủ lạnh lao ra phía trước một chút, rồi lại lao lại chỗ cũ. Các tiếng động crack, croack, crack, croack vang lên ầm ĩ khắp mọi nơi.

Đồ đạc trong nhà tôi bị ngổn ngang thế này.
Đồ đạc trong nhà tôi bị ngổn ngang thế này.
"Phải đánh thức hai thằng con dậy, và chạy thôi, tôi nghĩ nhanh, chứ cái tòa nhà này sập thì làm sao?"
“Dậy, dậy, hai con, động đất , động đất”. Thằng nhỏ 4 tuổi dậy ngay, và hỏi tôi bằng tiếng Nhật: “Cái gì, papa? Động đất hả?”.
“Ừ, động đất, mặc quần áo ngay, đi tất vào, đi giày vào, chạy ngay”. Tôi ra lệnh, và giúp nó mặc quần áo. Thẳng lớn vẫn oằn mình, vươn vai ngái ngủ, mắt nhắm, mồm hỏi: “Cái gì, papa?".
“Nhanh, mặc quần áo vào, động đất, chạy”, tôi hét to.
Hai thằng con bắt đầu nhận thấy nhà rung lắc mạnh, sang trái, sang phải, và tiếng động ầm ầm crack, croack, tiếng đồ đạc rơi vỡ loảng xoảng. Thằng lớn 7 tuổi hét to “jisin, jisin” (động đất), và bắt đầu cuống cuồng tự mặc quần áo, đi giày vào. Tôi lấy cái ba-lô, nhét vội vàng mấy đồ quần áo ấm, chai nước uống, mấy đồ ăn, cái ví tiền, điện thoại di động, lấy 2 áo jacket ấm đưa cho hai thằng con, và đẩy hai thằng ra cửa.

Xếp hàng chờ đèn đỏ, nói điện thoại "giữ ý" ở công viên
Đến thang máy, thấy không có điện, tức là thang máy tự động tắt không hoạt động khi có động đất. Tôi mở cửa vào cầu thang chạy bộ, và giục hai thằng con lao nhanh xuống cầu thang. Thằng lớn chạy nhanh thoăn thoắt, thằng nhỏ chạy loạng choạng, bám vào tay bố. “Papa, con rơi giày”, nó hét to. Tôi quay lại, nhặt cái giầy rơi, và cứ thế lôi tuột nó xuống tầng một, một chân đi giày, một chân không.Tôi gặp vài người ở các tầng dưới cũng bắt đầu lao ra cầu thang, tay cầm túi lớn, túi nhỏ.
Đúng là cảnh chạy loạn. Nhưng mọi người vẫn giữ đúng phép xã giao, chào nhau lịch sự, nhường đường cho nhau, không cuống cuồng mạnh ai nấy chạy.
Lúc này, nhà đã bắt đầu rung nhẹ hơn và dần dần cơn rung hết hẳn.

IMG_1071.jpg Người dân Tokyo trật tự đứng chờ ở ven công viên Hanzomon, chờ cho cơn động đất qua đi.
Người dân Tokyo trật tự đứng chờ ở ven công viên Hanzomon, chờ động đất qua đi.
Xuống đến tầng một chạy ra ngoài đường, thấy đông nghịt người. Tất cả đều đi về phía công viên, nơi có khoảng trống rộng. Nhưng đến đèn xanh đèn đỏ, mọi người vẫn đứng chờ đèn hiệu, trật tự, không hoảng loạn.
Tôi rút điện thoại gọi cho bà xã, nhưng tắc ngẽn mạch. Tôi nhìn lên mấy tòa nhà cao tầng bên cạnh, ước lượng chiều cao bao nhiêu mét, liệu nếu đổ, có rơi tới chỗ chúng tôi ngồi không. Hai thằng con vẫn ngái ngủ, ngồi xuống cỏ, dựa vào lưng bố, lại ngủ tiếp. Xung quanh, mọi người gọi điện thoại, nhưng vẫn giữ ý, nói nhỏ, và che miệng, để không ảnh hưởng đến người khác.
Những chiếc mũ bảo hiểm trắng xuất hiện. Giao thông bắt đầu tắc nghẽn, xe cộ đi lại đông nghịt, nhưng không hề có tiếng còi bấm inh ỏi tranh giành đường của nhau. Tất cả đều trật tự, từ tốn, chờ tín hiệu giao thông. Tất cả các xe taxi đều có khách ngồi.

Trên trời, hàng chục máy bay lên thẳng quần đảo ầm ĩ, để điều tra tình hình. Tiếng loa phát thanh thông báo tình hình vang lên, giọng phát thanh chậm rãi, rõ, từ tốn, không hoảng hốt, giúp mọi người bình tĩnh lại, không hoảng loạn.

Tất cả vì con người
Trời lạnh, mưa lất phất, nhiệt độ chỉ vài độ dương. Hai thằng con tỉnh dậy và kêu đói. Tôi lấy thịt gà rán mà vợ làm từ sáng, đưa cho 2 thằng ăn. Chờ đến tối mịt đèn điện sáng trưng, mọi người về vãn, tôi cũng dắt hai thằng con về.
Leo 9 tầng gác lên nhà, mệt bở hơi tai. Vào nhà, thấy đổ vỡ ngổn ngang, lấy máy ảnh ra chụp vài kiểu, và bật ti-vi xem tin tức. Tivi chiểu cảnh biển lửa và sóng thần ở tỉnh Iwate, và bản đồ động đất, thấy các điểm đánh dấu nơi xảy ra động đất nằm kín khắp cả nước Nhật. Tức là trận động đất không xảy ra ở một điểm, mà xảy ra trong toàn nước Nhật.

Sóng thần Sunami ở tỉnh Iwate ngày thứ sáu, 11 tháng 3 năm 2011.
Sóng thần Sunami ở tỉnh Iwate ngày thứ sáu, 11 tháng 3 năm 2011.
Đột nhiên máy điện thoại di động của tôi réo lên “véo, véo, véo...” nghe điếc tai. Mở máy, thấy chữ “jisin”(động đất) to tướng bằng tiếng Nhật, và trên tivi, truyền hình NHK thông báo sắp có động đất lớn hơn sẽ xảy ra. Tôi hoảng hồn, hét 2 thằng con đi giày vào, đeo ba-lô, và lao nhanh ra cửa. Lại lao ra cầu thang, lao xuống 9 tầng gác, lại gặp vài người hàng xóm cũng lao ra. Lại chạy ra công viên lúc nãy ngồi chờ.
2 thằng con quên ngay động đất, chơi ngay cầu tượt, xích-đu, bập bênh... ở công viên. Người đi lại đông nghịt. Tiếng loa phóng thanh thông báo tất cả các tuyến tàu điện trong cả nước dừng không chạy. Người ta bắt đầu đi bộ về nhà. Người nhà xa thì ngủ lại ở các nhà ga.
Chính phủ Nhật thông báo tất cả các công sở công cộng, trường học đều mở cửa cho mọi người lánh nạn vào trú nhờ. Trên tivi, thấy các quan chức chính phủ, từ Thủ tướng Kan, đều mặc quần áo bảo hộ lao động. Điều đó hể hiện sự tập trung cao độ nhất của chính phủ trong việc đối phó với động đất, theo đúng lời Thủ tướng Kan: “Tất cả vì con người”.
Đã thống kê được trên 2000 người chết, trên 30.000 người mất tích, nhiều làng mạc, thị trấn đã biến mất, chìm dưới sóng thần. Đây là trận động đất lớn nhất trong vòng 1000 năm của nước Nhật, và là một trong 5 trận động đất lớn nhất trên thế giới trong vài trăm năm gần đây.
(Còn nữa)
Minh Tuấn (từ Tokyo)
http://www.baomoi.com/Home/TheGioi/bee.net.vn/Dong-dat-nguoi-dan-Tokyo-van-dung-cho-den-do/5869806.epi

Khâm phục con người Nhật Bản và Cộng đồng , đến nước ấy mà họ vẫn có thể chào hỏi và nhường đường :Thinking:
06:08 CH 14/03/2011
Dân công sở “oải” dần với những bữa cơm "cắt cổ"
Các mẹ đừng copy link nữa không xem được tốn công vào
04:56 CH 14/03/2011
Xác một phụ nữ bị nhét trên tủ tại nhà Tây thuê
Không trả lời tớ à , hay mẹ nó cop ảnh họa báo vào cho đỡ thèm
04:52 CH 14/03/2011
Nhật Bản: Hồi sinh sau thảm họa (#1071)
Người Nhật sẽ qua thôi , họ là một dân tộc đáng để khâm phục , thử hỏi trong hoàn cảnh thế này mà hàng hóa chỉ khan hiếm chứ không tăng giá , điều này người Việt mình chắc chỉ có thời kháng chiến , cụ Hồ còn sống may ra mới có , chứ giờ còn lâu, chụp giật cá lớn nuốt cá bé , không hiểu từ bao giờ đã hình thành lối sống ích kỷ
04:51 CH 14/03/2011
Lều Phương Anh: Ở Nhật tôi cũng chỉ là cu-li thôi!
Không thích khuôn mặt em này
04:42 CH 14/03/2011
Xác một phụ nữ bị nhét trên tủ tại nhà Tây thuê
Có phải con mẹ nữ phá quân ở dưới chữ ký không ? em bé xinh quá , hơn mẹ rồi hi hi :D
04:38 CH 14/03/2011
Choáng ngợp với biển cá dày đặc ngay dưới chân...
Thấy sợ , đen kịt lúc nhúc , không biết điềm báo gì , mong là không ảnh hưởng đến Việt Nam
08:02 SA 14/03/2011
Nhật Bản: Hồi sinh sau thảm họa (#1071)

Nhìn nước Nhật mấy ngày hôm nay, mình thấy cuộc sống thật là mong manh, mình và ông xã bảo nhau ngày nào còn sống thì hãy cùng nhau yêu thương gia đình và mọi người, yêu cuộc sống và cố gắng làm được nhiều việc ý nghĩa.

Vẫn biết thế và muốn thế , nhưng không đơn giản vậy , nhiều khi không đáng để yêu .
Sống trên đời này có ai đó để thực sự Kính trọng khâm phục, yêu là may mắn lắm , còn không thì vì nghĩa vụ và trách nhiệm thôi, bất kể trái đất tồn tại bao lâu nữa
07:57 CH 13/03/2011
Dựng lại hiện trường vụ trọng án tại tỉnh Hà Giang
Lũ quỷ Hiện hình rồi , ghê rợ quá , đang làm ăn với nhau mà có thể vậy , đê tiện
04:21 CH 13/03/2011
Ý kiến luật sư về vụ người dân tố bị Công an đánh
Thật quá khốn nạn , côn đồ , du côn , không hiểu sao gia đình lại chăng biển ở số nhà đó , nhà của bác ý hay sao nhỉ ? thấy nhiều xe CSCD đi theo , thật quá đau , chia buồn với gia đình
03:21 CH 13/03/2011
Giáng My khoe dáng tại Liên hoan phim Thái
Trẻ lâu quá
06:22 CH 12/03/2011
Bị ô sin “mắng” như con dâu
Tính mình ko chịu được cái kiểu bị mắng kiểu này. Mc mắng thì nhịn đã đành đây mất tiền thuê osin mà lại phải nín nhịn như nhịn cơm sống và ở trong nhà mình mà ko được làm cái mình muốn thì thà mời bác ngược rồi em làm osin, làm tất ăn cả cho nó sướng thân.
Ở với osin kiểu này có khi đi làm hết giờ lại sợ ko dám về nhà ý cũng nên. Giống hồi đầu mới về ở chung với Mc nhiều hôm đi lang thang vì ko muốn về nhà . :))
Nhà em sắp đón 1 osin 60t , trông cũng khôn khôn và mặt cũng chả vừa. Haizzz. Ko biết có giống mấy bà trên báo này ko, giống thì em cho ngược luôn cho đỡ rách việc

Mình thì không đời nào thuê giúp việc 60t , có khi phải hầu lại đấy , còn ăn mắng và bị dậy đời là chyện bt rồi
06:03 CH 12/03/2011
Bị ô sin “mắng” như con dâu
Em đồ là mấy bác người Bắc đi làm giúp việc nhưng vẫn giữ sĩ diện lắm nên có suy nghĩ và nói thế (đừng nói em phân biệt vùng miền nhé, mà thật là vậy)

Mình là người Bắc và thấy bạn phát biểu câu này quá đúng , Trong Nam người giúp việc biết công việc và thân phận ( phần đa) của mình , rất trung thành thậm chí thương chủ và tận tình với công việc.
Người Bắc thì không , cần tiền thì đi làm giúp việc , nhưng không hiểu rõ công việc và vị trí của mình , mắt trước mắt sau được đà bắt nạt chủ , không thỏa mãn thì bỏ đi nơi khác bất cần biết có hơn hay không , nói chung là ngang ngược lắm .
Mình vào Nam khi ăn cơm cả nhà ngồi ăn , có mời thế nào người giúp việc cũng không chịu ngồi ăn cùng phục vụ xong mới ăn .
Còn ngoài này dọn cơm xong là xăm xăm cầm bát ngồi phịch vào ghế trước , mặc kệ chủ đứng, việc ta ta cứ xơi, lắm hôm có khách thiếu ghế ô sin ngồi ăn chả lẽ lại bảo đứng lên cho tôi ngồi , thế là đành đứng , thôi thì phục vụ khách cho chu đáo vậy
06:01 CH 12/03/2011
Bị ô sin “mắng” như con dâu
Ô sin phải dạy ngay từ đầu , cả già lẫn trẻ , rung răng rung dẻ quá là họ nhờn .
04:28 CH 12/03/2011
s
sushi168
Bắt chuyện
859Điểm·2Bài viết
Báo cáo