Như đã thông tin, ngày 6/4, chị Mai nhập viện vào Khoa Sản bệnh lý Bệnh viện Từ Dũ TP.HCM với bệnh lý “nhau
tiền
đạo trung tâm”. Nhận thấy tình hình nguy hiểm, bác sĩ trực đã chỉ định phẫu thuật lấy thai nhi ra lúc 23h cùng ngày.
Nhưng mãi đến 6h sáng hôm sau, khi phát hiện thai phụ bị ra máu âm đạo quá nhiều, các bác sĩ mới tiến hành ca phẫu thuật. Hậu quả, thai nhi tử vong do suy tim thai, sản phụ hôn mê sâu do mất quá nhiều máu.
Thai phụ nằm theo dõi tại Bệnh viện Từ Dũ.
Sau một tuần hôn mê được điều trị, đến 10h sáng 14/4, chị Mai đã tử vong do mất máu quá nhiều trong ca phẫu thuật lấy thai nhi tại Bệnh viện Từ Dũ (TP.HCM).
Mặc dù đã được chuyển sang cấp cứu tích cực tại Bệnh viện Chợ Rẫy nhưng tình trạng sức khỏe vẫn không thể thay đổi.
Theo các bác sỹ Bệnh viện Chợ Rẫy - đơn vị hỗ trợ cấp cứu cho
chị
Mai, nguyên nhân
dẫn đến
tử vong là do mất nhiều máu sức khỏe bệnh nhân quá yếu, không thể cầm cự thêm.
Hiện thi thể nạn nhân đã được thân nhân đưa về mai táng ở Đồng Nai. Chị Mai mất đi để lại cho chồng 2 đứa con nhỏ.
Bác sĩ Phạm Ngọc Thanh, Giám đốc Bệnh viện Từ Dũ đã thừa nhận hậu quả vụ việc là do lỗi chủ quan của 2 bác sĩ trưởng và phó ca trực. Theo đó, hội đồng kỷ luật của bệnh viện sẽ tiến hành đưa ra hình thức kỷ luật thích đáng cho 2 bác sỹ trên trong thời gian sớm nhất (chưa xác định ngày – PV).
Lãnh đạo Sở Y tế cho biết ngay khi sản phụ đang được cấp cứu tích cực tại Bệnh viện Chợ Rẫy, Sở đã chỉ đạo, yêu cầu Bệnh viện Từ Dũ báo cáo toàn bộ sự việc để có hướng xử lý.
Nếu tiếp tục sống chung sẽ còn sinh ra nhiều chuyện nữa bạn ạ
Thời gian đầu sẽ có những khó khăn do thay đổi hoàn cảnh sống nhưng sẽ quen dần
Chúc bạn có cuộc sống thoải mái-hạnh phúc
Bạn ơi! 02 bài nôi dung khác nhau mà.
Bài mình post tham khảo nội dung về sự phát triển xương liên quan đến vấn đề bé đi hai hàng hay đi vòng kiềng … ( vẫn nói xe tập đi rất nguy hiểm cho bé chứ không khuyến khích dùng)
Bài post của bạn nội dung là sự nguy hiểm của loại xe tập đi mà không nói gì đến sự phát triển của xương
Vậy nên không phải hai bài nội dung ngược nhau đâu.
Những quan niệm sai lầm về tuổi tập đi của trẻ
Trẻ dùng xe tập đi sau 6 tháng không ảnh hưởng gì đến sự phát triển của xương chân. Ảnh: Hoàng Hà.
Bế cắp nách, cho bé ngồi xe tập đi sớm sẽ làm trẻ bị cong chân, đi vòng kiềng, hay bế đứng lúc bé chưa cứng cổ dễ khiến bé gãy cổ... đều là những cách hiểu sai khá phổ biến của nhiều người.
Theo bác sĩ Nguyễn Ngọc Hưng, trưởng khoa phẫu thuật chỉnh hình, Bệnh viện Nhi Trung ương, trẻ dưới 2 tuổi thường không bị sai khớp do chấn thương, (nếu bị thì thường có gãy xương kèm theo) vì trong giai đoạn này hệ thống xương và dây chằng của các bé rất mềm mại, đàn hồi và bù trừ tốt, ngoại trừ những bé bị bệnh xương thủy tinh hay còi xương, xương mềm.
Dưới đây là lý giải của bác sĩ Hưng về một số cách hiểu sai hay gặp của các bậc phụ huynh:
1. Cho trẻ ngồi xe tập đi sớm, dắt trẻ đi lúc còn nhỏ... sẽ khiến chân bé bị cong
Thực tế có nhiều cháu dùng xe tập đi bị ngã do xe lao rất nhanh, lăn xuống bậc thềm hoặc cầu thang. Tuy nhiên, quan điểm cho rằng tư thế của bé khi đứng trong xe lâu ngày sẽ dẫn đến biến dạng xương, gây dị tật chân vòng kiềng chữ O, chữ X lại không đúng. Thật ra, việc cho bé ngồi xe này (khoảng 6 tháng tuổi trở đi) hoặc dắt cho trẻ tập đi không ảnh hưởng đến sự phát triển xương của trẻ.
Xương và hệ thống dây chằng của các bé rất mềm mại và đàn hồi tốt. Hơn nữa, mỗi trẻ có tốc độ phát triển riêng, có bé đi được từ lúc 10 tháng, bé khác có khi phải 16 tháng mới đứng được. Hơn nữa, có khi bố mẹ muốn bắt trẻ tập đi sớm cũng không được, vì nếu chưa sẵn sàng thì dù bà, mẹ có cố dắt đi, bé cũng cứ ì ra, ngồi thụp xuống chứ nhất định không chịu nhấc chân và đó là điều hoàn toàn bình thường.
Tốt nhất, cứ để trẻ phát triển tự nhiên, phù hợp với nhu cầu và "lộ trình" riêng của mình.
2. Nếu thấy con đi vòng kiềng hay chân bị cong thì nên đi chữa cho con càng sớm càng tốt
Điều này hoàn toàn sai. Do hiểu biết không đầy đủ, nhiều bậc phụ huynh cứ thấy con chân chữ O, chữ X là cho đi mổ, nắn chân, có khi phải bẻ, đục xương. Thực ra, từ khi sinh ra đến lúc 5 tuổi, trẻ có 2 lần chuyển dạng sinh lý về xương, tức là chân bé đang thẳng lại cong rồi đang cong lại thẳng. Vì thế, có thể bạn thấy chân con vòng kiềng nhưng thực chất đó chỉ là bé đang trong thời kỳ 2 lần thay đổi đó. Và tuyệt đối, bố mẹ không nên đưa con đi chữa trị, nhất là mổ nắn xương chân trước 5 tuổi nếu bé không có bệnh lý gì khác.
3. Nếu bé cứng cổ, chỉ nên ẵm ngửa, không nên bế đứng vì có thể bé ngọ ngoậy quay qua quay lại hoặc gập cổ ra sau gây gãy cổ
Trẻ bình thường không bao giờ bị gãy cổ hay sai các khớp khác do chấn thương. Lý do vẫn là vì cấu tạo xương và hệ thống dây chằng ở trẻ đàn hồi rất tốt.
- Khi bị chảy máy cho bé nằm thẳng ra, ngửa mặt đầu không cao hơn người để cầm máu
- Hàng ngày tăng cường cho bé ăn rau quả nhiều, uống nước càng nhiều càng tốt (vì bé thường uống ít mà)
- Uống bổ sung vitamin C – # 02 viên C sủi/10 ngày
- Ăn quả Thanh Long : # 50g/02ngày- rất tốt cho nhuận trường và mát nữa
Như vậy bé sẽ giảm chảy máu cam rất nhiều đấy các mẹ ạ.
Chúc mừng bạn vì bạn có được người chồng thật sự thương yêu bạn. Có rất nhiều người vợ rơi vào hoàn cảnh như bạn nhưng lại không có được người chồng như bạn
Sản phụ Lã Thị Mai (39 tuổi, ngụ Định Quán, Đồng Nai) mẹ của thai nhi đã tử vong cũng đã chết sau một tuần điều trị.
TIN LIÊN QUAN
Như đã thông tin, ngày 6/4, chị Mai nhập viện vào Khoa Sản bệnh lý Bệnh viện Từ Dũ TP.HCM với bệnh lý “nhau
Sau một tuần hôn mê được điều trị, đến 10h sáng 14/4, chị Mai đã tử vong do mất máu quá nhiều trong ca phẫu thuật lấy thai nhi tại Bệnh viện Từ Dũ (TP.HCM).
Thu Hòa
NGV nhà bạn có lé có tính cẩu thả quá. Vệ sinh không sạch sẽ thì cho là mắt các cụ kém chứ nấu ăn mà chưa chín đã cho ăn thì thương em bé quá.
Bạn có NGV vừa ý tốt quá. Mừng cho bạn.
Bạn thật nghị lực và sáng suốt trong mọi tình huống. Bạn kể tiếp câu chuyện của bạn đi
Theo kinh nghiệm của mình thì thuê người giúp việc lớn tuổi khổ lắm :
- Thứ nhất : sức khỏe người già kém đi sinh ra lắm bệnh của người già nên việc di chuyển chậm chạp nhất là nhà có lầu mà phải leo cầu thang
- Thứ hai : mắt kém nên việc vệ sinh sạch sẽ khó vì họ không nhìn rõ
- Thứ ba : họ lớn tuổi khó nói vì “ kính lão đắc thọ “ nên không vừa ý hay muốn nhờ gì cũng khó nói
- Thứ tư: người già khó chiều họ lắm
Bài viết của bạn rất hay và sâu sắc. Tha thứ để lòng nhẹ hơn thì ai cũng mong nhưng không phải cái gì mong muốn cũng làm được nên mới có nhiều chuyện đau lòng ví dụ như có nhièu chị em có chồng ngoại tình mặc dù nói là tha thứ nhưng thực tế chỉ là chấp nhận bỏ qua nên tình cảm không còn như xưa nữa. Xung đột vợ chồng cũng vậy nhiều khi để lại hậu quả mà thời gian chỉ làm lành vết thương mà không xóa đi được vết thương ấy.
Mình thấy thiếu niềm tin vào các loại sữa vì hầu như đều có độc tố nhưng trong hàm lượng cho phép
Loay hoay mãi trên băng ghế dài tại phòng xử phúc thẩm, cô gái trẻ hết nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của vị chủ tọa lại dán mắt vào đôi tay gầy guộc, trắng xanh đang bị còng chặt của mình.
Một bị cáo trong vụ án khác không được giảm án vừa bị dẫn giải đi, cô liếc mắt nhìn theo đầy vẻ lo lắng cho số phận của mình trong lần kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt này. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng cô vẫn không khỏi giật thót người khi nghe Hội đồng xét xử gọi tên. Rồi cứ thế, những giọt nước mắt cứ lăn dài theo từng câu chữ trong bản án sơ thẩm mà vị thẩm phán đang đọc.
Từ năm 2006, Nguyễn Thị Hiên (16 tuổi, ngụ Phú Yên) đã đến làm ôsin cho gia đình ông Thuận tại quận 4, TP HCM. Thấy cô bé ngoan hiền, vợ chồng ông này rất thương yêu, xem cô như một thành viên trong gia đình. Vì thế mà, ngoài tiền lương hàng tháng, ông Thuận còn cho cô bé thêm ít tiền mua quà bánh gửi về quê cho gia đình. Thậm chí, vợ chồng ông chủ cũng không khó khăn gì khi bạn bè của Hiên ngoài quê gọi điện vào “tâm sự” cả tiếng đồng hồ.
Thế rồi, trong một lần nhận được điện thoại của bạn, Hiên cứ day dứt mãi khi biết cô bạn thân đang phải trị bệnh tại bệnh viện tỉnh. Người bạn này còn khắc khoải mong Hiên cho vay ít tiền (khoảng 3 triệu đồng) để đủ chi phí làm phẫu thuật. Mặc dù hoàn cảnh gia đình mình cũng đang rất bi đát, Hiên định bụng hỏi vay ông chủ để giúp bạn qua cơn hoạn nạn rồi sẽ làm trả nợ dần.
Chưa kịp ngỏ lời, sáng ngày 13/7/2008, trong lúc dọn dẹp nhà vệ sinh, Hiên phát hiện chùm chìa khóa của ông Thuận bỏ quên. Ngay lập tức, cô ôsin nảy sinh ý định sẽ trộm tiền của ông chủ để cho bạn nên cất vào túi. Chờ đến lúc vợ chồng ông chủ đi vắng, Hiên mở tủ lục tìm. Thấy một xấp đô la và một số nữ trang, Hiên lấy số tiền trên rồi nhanh chóng gọi điện thoại cho người nhà cô kia đến lấy, mang về quê “cứu bạn”.
Chiều hôm đó, vợ ông Thuận phát hiện mất 3.500 USD liền gọi Hiên vào hỏi. Sau một hồi im lặng, Hiên chết ngất khi được bà chủ cho hay: “Số tiền đó là rất lớn, gần 60 triệu đồng, bà phải buôn bán cực khổ bao nhiêu năm trời mới dành dụm được”. Đến lúc này, cô gái trẻ mới thú nhận tất cả, cầu xin được tha thứ và hối hả gọi điện về quê nhờ cha đến nhà cô bạn lấy lại tiền để trả cho bà chủ. Cũng may, do được phát hiện kịp thời, gia đình Hiên đã lấy lại gần hết số đôla đó.
Với hành vi phạm tội như trên, Hiên bị TAND quận 4 xử phạt 1 năm tù về tội “trộm cắp tài sản”. Và đến ngày ra tòa, dù đã bị giam gần bằng số thời gian phải thụ án, Hiên vẫn khẩn khoản kháng cáo xin được giảm nhẹ hình phạt.
“Mẹ con bị tâm thần đã lâu, còn cha đang bị bệnh nặng không thể làm được gì. Từ ngày bị con bị bắt, ba đứa em đã phải bỏ học để đi làm thuê. Xin tòa xem xét giảm án để con được về chăm sóc cha mẹ và các em…”, Hiên nghẹn lời trình bày lý do xin giảm án của mình.
Vẫn những giọt nước mắt lăn dài, Hiên nức nở: “Thấy bạn than thở không có tiền trị bệnh, con thương lắm vì nhà nó rất nghèo. Lúc lấy tiền của ông bà chủ, con cứ tưởng nhiêu đó chỉ chừng hơn 3 triệu đồng thôi vì từ xưa đến giờ con có biết tiền đô là gì đâu. Nếu biết, con không dám bạo gan thế”.
Giờ nghị án, Hiên ngồi thừ người, hai tay đan chặt vào nhau. Thỉnh thoảng, cô quay gương mặt đầm đìa nước mắt nhìn ra mảng sân rộng như trông ngóng điều gì. Một hồi lâu, khẽ kéo vạt áo lau nước mắt, Hiên cho biết: Gia đình cô nghèo lắm, mẹ cô tự nhiên ngã bệnh đã nhiều năm nay, bao nhiêu gánh nặng đổ hết xuống đôi vai gầy guộc của người cha. Tuy cô có hai người chị lớn nhưng họ đều đã có gia đình riêng, hoàn cảnh cũng rất khó khăn nên chẳng giúp được gì cho bố mẹ.
Ngày rời quê vào làm công cho vợ chồng ông Thuận, cô những mong sẽ đỡ đần được cho cha, giúp mấy đứa em học đến nơi đến chốn. Do vậy, tiền lương được bao nhiêu, Hiên đều gửi hết về quê. Mỗi lần gọi điện về nhà, biết các em học giỏi, cô mừng rơi nước mắt, lòng dặn lòng phải cố gắng thật nhiều.
“Tôi không ngờ người bạn mà tôi coi như chị em ruột lại nỡ dối gạt mình. Nó bảo bị bệnh nặng, tôi thương quá nên mới làm liều chỉ mong nó khỏi bệnh. Thế mà khi các chú công an đi xác minh thì không thấy có tên nó trong bệnh viện. Sau khi cha tôi đòi được tiền, cô ta cũng bỏ đi khỏi địa phương luôn rồi”, Hiên buông tiếng thở dài.
Ngày nhận mức án 1 năm tù, Hiên xem như một bài học đắt giá, một định mệnh của cuộc đời mình. Thế nhưng, mới đây, cô nghe tin cha mình đã phải nằm một chỗ vì căn bệnh về cột sống, những đứa em dại khờ lần lượt theo nhau bỏ học, cô như muốn hóa điên trong trại giam. “Được về sớm ngày nào là cha và các em đỡ khổ ngày ấy”, Hiên bật khóc nức nở.
Ngày 3/4, tòa phúc thẩm TAND TP HCM cho rằng mức án mà cấp sơ thẩm dành cho Hiên là hợp lý nên đã bác đơn kháng cáo của cô.
Cô gái nhỏ cúi đầu theo chân cảnh sát về trại giam mà đôi vai không ngớt rung lên từng chặp. Nhìn dáng em xiêu vẹo trong cái nắng chói chang, vài người dự khán thở dài, thương cảm.
Vũ Mai
Bạn mua sữa ở dâu vây? Chỉ giúp mình với. Mình ở Sài Gòn. Cảm ơn bạn trước