images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nhật ký thất nghiệp...
Mình ra trường 2n nay rồi và vẫn đang thất nghiệp. CV ổn định thì vẫn đang chờ, chắc cũng sắp 2n rồi mất. Hồi Noel năm ngoái m nộp HS vào 1 trung tâm ngoại ngữ (làm vp), ngta gọi đi làm rồi mà bố mẹ mình cản, vì lúc đó gia đình có việc phải đi phụ mẹ (đc 1 thời gian thì thôi, tiếc CV này tới giờ luôn). Mình rất nhiều lần quyết tâm đi xin việc nếu không được ở nhà thì lên HN kiếm việc . Bạn bè thì toàn kêu gào "M định ở nhà làm gì? không định đi làm à? không định lấy ck à?" Sở dĩ mình ở nhà cũng là vì hoàn cảnh, cả bố mẹ mình đều sức khỏe yếu, mẹ thì vẫn đi làm, nhà mình cũng có mở hàng nữa... nên mình ở nhà phụ bán hàng, cũng là đỡ đần bố mẹ. Nói thật là bỏ đi không đành ấy, nên bao lần quyết tâm là bấy nhiêu lần thất hẹn.
Nhưng càng ngày mình càng thấy chán nản và mệt mỏi. Nói thật lòng và cũng xin lỗi mọi người chứ mình nhìn bạn bè xung quanh ai ai cũng ổn định, suôn sẻ, ai cũng có thể kiếm tiền nuôi bản thân còn mình thì sao, mình tới quần áo nhỏ cũng là xin tiền bố mẹ. Mình thấy nhục lắm.
Mình 26t, ko CV, ko TY, bạn bè cũng đang ít dần đi (mọi người bận rộn đi làm rồi chuyện gia đinh, tiếng nói chung cũng ít đi rồi xa nhau dần), không có lấy 1 mối quan hệ xã hội nào, có khi cả tháng mình ko ra khỏi nhà gọi là đi chơi bời gì. Mình thấy như đang thành người âm lịch ấy, mọi người cứ bước đi, cứ tiến lên còn 1 mình mình đứng yên, sắp bị lãng quên và đào thải mất rồi.
Bố mẹ mình chưa bao giờ hỏi ch yêu đương (chắc thấy con ở nhà 24/7, ko ôm điện thoại gì hết nên biết rõ rồi), chưa bao giờ sốt ruột thúc con gái ra đường, đi chơi, bạn bè, mở rộng các mối quan hệ.Cũng hoàn toàn không có ý định hối con ra ngoài kiếm việc làm (kiểu như parttime trong thời gian chờ CV ổn định ấy), lúc nào cũng động viên "ở nhà hộ bố hộ mẹ, rồi không sớm thì muộn cũng đi làm". Thú thật là nghe cái câu "không sớm thì muộn" đó mình chỉ muốn khóc, chờ đợi quá lâu giết gần hết hy vọng trong mình rồi.
Đôi lúc mình buồn kinh khủng, mình cũng muốn yêu chứ, hay thôi thì mình có CV hoặc có ng.y hoặc có nhiều bạn bè 1 chút, chọn 1 trong 3 thôi để có chỗ chia sẻ 1 chút, than vãn 1 chút, vui vẻ 1 chút để tạm quên đi những cái không suôn sẻ của mình mà chả có gì cả.
Cảm ơn bạn chủ top đã lập top, hôm nay mình mới phát hiện ra. Mình chưa đọc hết 112pg, nhưng không kìm đc nhảy cóc buôn than chút vậy.
Chúc mọi người và cả mình nữa sẽ nỗ lực hơn, gặp may mắn hơn và sớm thoát khỏi tình trạng này:)

haizz,người cùng cảnh ngộ.chờ đợi...2 năm trời cuộc đời thật vô nghĩa,mà cũng chẳng ngờ thời gian lại trôi nhanh thế.ngoảnh mặt lại mà thấy giật mình...chẳng biết ngày mai ra sao nữa?!
11:15 SA 16/10/2013
s
sacmautinhyeu_09
Hóng
457Điểm·1Bài viết
Báo cáo