Chào các mẹ! E theo dõi wtt cũng lâu r, đọc rất n tâm sự của các c trong đây. Thấy mọi người chia sẻ, góp ý rất nhiệt tinh nên e xin phép viết câu chuyện của mình ra mong các mẹ gỡ rối giúp e ạ. E năm nay 22t, e gặp và wen c cũg đc 1,5năm r cưới nhau. Tg iu nhau e rất chiều c, a nói cái j e cũg nge, k bao h cãi lại 1lời. Vậy mà k hỉu sao từ khi cưới nhau về e lại ko như thế nữa. E tự nhận thấy bản thân mình thay đổi wá n, khiến c e thật sự thất vọng. E đã cố gắng sữa đổi nhưng vô ích. Ko phải vì e k tôn trọng c vì a ở re đâu ạ. Mọi nguyên nhân của sự đổ vở gd e chắc cũg tại e mà ra. Ngày xưa iu nhau c nói j e cũg nge, giờ c nói j e cũg cãi nên đôi lúc vc to tiếng vs nhau a k kiềm chế đc có tát e 1cái thôi. E vì ngĩ mìh sai nên đàh im lặg. Nhưg càng về sau c càng wá đág, e chỉ cần phản ứng lại thái độ của c thôi cũg nhận ngay bạt tai r. E tức wá nên nói là a đi khỏi nhà tôi ngay, tôi k thể sốg vs loại ng như a! C e lúc đó chỉ ngồi im, mặc e thich nói j thì nói. Ba mẹ e nghe thấy biet chuyen rất pùn các c ạ. Khuyên can vc e hết lời, đc đâu vài thág yên ắng thì đâu lại vào đấy. C e tính rất nóng, e lại ngang bướng nữa. HaizZzz. Đỉnh điểm của sự việc là ngày 14/07 vừa wa. Buổi ság hđó e nt cho c nói là chìu e đi làm tóc đc k? A bảo uh. Vì e hiện đang ở nhà chăm cu nhóc 1t, mún đi đâu thì fải có ng trông cu cậu mới đi đc.Trưa tầm 2h e cho cu Tim ngủ xog thì đi, c e hỏi may h ve e bảo 4,5h j day. ( hơn 1năm e chưa đụg đến đầu tóc của mìh nên ra tiệm dc ng ta cham soc toc hoi lau tí) 4h e nt cho c bảo là chưa ve dc. A cho con an giúp e với. C e k chịu, bảo e về. 5h c e dt và nói: Mi về chưa? (mỗi khi tuc gian c e thuog xung mi, ta nghe rat kho chịu)E chỉ bik nói là ng ta đag làm, e k thể bỏ về dc. C e cúp máy.E co nt nói c là đừg xưg hô vs e nthế, e có làm j sai đâu. A ta nt lại. Con....nè mày. Mày về đây.......E sốc. Mặc dù e đã từg bị c xúc phạm nthe n lan nhưg lần này e k làm j sai cả.6h e về đến nhà. Thấy c e bồng con trai phía trc sân, e đến bồng con thì thấy trán thằng bé xưng lên 1cục.E hỏi vì sao thì c e nói bị té. E có trách sao lại de con té the nay thj a ta noi. Im mẹ đi.Lúc đó e giận thật sự. E bảo a ăn nói kỉu wái j thế. Bị điên àh. Thì a ta way lại đấm 1fát vào mắt e. Đau và tức k thể chịu dc. E về phòg lôi het do dac của c ra ném xuog dat va đuổi a đi.A ta đi r thì e đt báo cho anh trai của c bik. (trc h viec j e cũg im lăg, chua bao jo dt than thở vs nhà c. Vì nhà c e ở wá xa) K ngờ a trai c e chỉ nói ở dc vs nhau thi o, k thì ly hôn. E sau đó nói lun 1tràn r cúp may. Ngồi khóc bù lu bù loa. Đag ngoi thi c e mò về xông vao đáh e túi bụi nói e là mày diện ve nha tao nói j hả. Lúc dó gd e thay vay chay wa can ngan, lôi c e ra đáh 1trận r mẹ e và chị e đuổi c e đi. Tối đó e thấy đời mình thật thê thảm. Toàn thân đau nhức, còn con mắt e thì xưng vù, tím đen lun ( giống may mẹ bị bạo hàh dc chụp lên báo vạy) E khóc n lắm, và qtâm đòi bỏ c. Gd e cũng vậy. Nhất quyết k cho e sốg vs c vũ phu nthế!Từ hom dó đến nay c e đã bỏ đi hơn 1tuần và k thấy về, cũg k dt hỏi thăm con. E dt thì k nghe máy. Chỉ có 1lan nt cho e nói là: A k giet e là may lam r...... A k tha thu cho e dau....Rồi k lien lac j nua cả. Thật sự e rất nhớ c các c ạ. E còn iu c e n lắm. Chỉ là cái miệng e hơi đanh đá tí thôi! Hơn nua e k mun con e k có cha. Tội con lắm. E fải làm sao bay jo. Gd e bắt e fải ly hôn ngay nhưg lòg e thì rối như tơ vò.Mong các c hãy cho e 1loi khuyen ạ.
Quên nữa,hình như bệnh hay chê đàn ông cũng mắc nhiều thì phải.Ở trên em kể là chồng em.Còn mẹ em cũng phát mệt với ba em nữa...Mỗi lần mẹ em nấu ăn hay làm cái gì trong bếp thì ba em đều chạy vào bảo là: Sao lại làm cá như thế,rau muống ai lại luộc như vậy ăn nhìn không có ngon lành gì hết(Rau muống ba em luộc lần nào cũng đen thui lui thế vậy mà cứ hay nói mẹ em)...nấu đồ ăn dầu mỡ nhiều mà mặn nữa..nói chung là chê hết cỡ,mẹ em không nói gì mà vẫn im lặng làm.Em mới hỏi mẹ là dạo này ba lớn tuổi nên vậy hay sao?,mẹ em mới bảo là :Hồi trẻ,cũng vậy nhất là mẹ đang giặt đồ ổng cũng ngồi chỉ trỏ chỉ cách giặt tùm lum hết...Cho nên theo em thấy bệnh hay chê của các bố là các mẹ phải rèn từ từ mới khỏi bệnh được.
Theo cá nhân mình chồng chê mình chê lại chồng,thế là chồng im..còn mẹ nào códhồng thượng cẳng chân,hạ cẳng tay thì nhớ là không để cho chồng đánh mình cái nào nhévì đánh được 1 lần sẽ đánh hoài.
Thấy topic này mình tàu ngầm trồi lên ngay. Công nhận thật là ức chế khi sống hàng ngày với một cái máy chê công suất lớn, khi chị em ta cũng bình thường, học hành đàng hoàng, công ăn việc làm, gia đình tốt, chăm con khỏe quán xuyến cơm nước chăm chỉ... Có lúc thấy cay đắng và nản nữa các mẹ ạ. Thấy các mẹ chia sẻ là chồng hay chê bai ăn mặc, béo gầy, nhà mình cũng thi thoảng thế. Nhưng "máy chê" nhà tớ đẳng cấp hơn nhiều. Chê vợ nào thì "sống không tình nghĩa", "không có nhân tính", "vụng thối vụng nát", "không biết sống", "học cao mà không bằng con nông dân", "ngu dốt"... đỉnh điểm hơn nữa là "vô học", "không được bố mẹ dạy dỗ"... Mình phải viết chuẩn lại những từ ngữ mà chồng mình thường xuyên dùng với mình, bản thân mình không bao giờ nói như vậy với bất kỳ ai. Ban đầu mình ngạc nhiên đến phẫn nộ và cảm thấy ngạt thở, cũng nói chuyện lại sau đó, nhưng giờ thì mình bơ đi rồi. Chồng mình vẫn "phát thanh" đều đặn hàng ngày, mình dần chọn giải pháp im lặng, chua xót rồi cũng quen dần. Bây giờ con mình lên 4 rồi, còn thêm một kiểu chê nữa là "côn đồ với con cái", "người thế dạy sao được con", "con đừng như mẹ nhé", "học mẹ mày thì chỉ có hỏng người".... Thế đấy các mẹ ạ. Có ai như mình không?
nhà mình có ai có kinh nghiệm hay để tăng cân nhanh k ạ
Chào cả nhà mình nha! Hôm nay đi lang thang tự nhiên lạc vào top này nên mình cũng muốn có vài lời chia sẻ với các bạn túổi Trâu đang có ý định lấy chồng tuổi Gà.Vợ chồng mình cũng là Trâu và Gà đây, hạnh phúc cực kỳ các bạn ah, tuy rằng trước đây mình xem tử vi thì cũng có nhiều điều nói 2 tuổi này lấy nhau không hợp.Chồng mình tuổi Gà hiền lành, chăm chỉ, lúc nào cũng lo cho vợ cho con,tuổi trâu như mình đôi khi nóng nảy nhưng chồng tuổi gà biết nhường nhịn lắm cho nên chưa bao giờ xảy xung đột cả.Còn giận dỗi thì vợ chồng nào cũng có lúc này lúc kia mà.Nói túm lại Vợ Trâu Chồng Gà cả nhà hạnh phúc........hihii
Tôi đây cũng KT, tôi cũng chán cái nghề này lắm rồi, đau cả đầu & lại mệt mỏi với các cơ quan chức năng như thuế, thanh tra..., định xin thôi việc, xin làm chỗ khác nhưng vừa đến nơi người ta đã yêu cầu mình làm KT, cứ như là nhìn thấy chữ KT trên mặt mình vậy, chán quá cơ & lại quay về Cty cũ làm KT tiếp vậy, đúng là ai cùng nghề thì mới hiểu được nỗi khổ của dân KT nhỉ.
Bé nhà em tên là HÀ QUANG MINH - Tên ở nhà là Bom - Cháu sinh ngày 11/09/2012
Hai mẹ con cháu chào các cô các bác . Chúc hội nhà mình sẽ có nhiều hoạt động vui, khỏe, có ích.... :D
Sữa Similac Neosure
Calysin
Aquadetrim D3
Kẽm
Pedia kid
Thực đơn ăn: 2 bữa dặm ngoài ra bổ sung thêm sữa chua, váng sữa,nước hoa quả 50ml
Mình về thực hiện như vậy mà bé nhà m chẳng có tiến triển gì cả. Chán quá
Bạn bỏ cái tính đành hành đi thì mới có thể hi vọng sống tiếp với chồng được. Suy nghĩ và hành động của bạn cũng khác nhau quá. Chồng bạn phải ở rể cũng chẳng thoải mái gì, tâm lý của 1 người đàn ông còn khó giải tỏa hơn phụ nữ... Cãi nhau mà bạn đuổi chồng đi, rồi xảy ra chuyện lại bị bạn rồi cả nhà bạn xông vào nói và đuổi đi. Chẳng cái nhục nào bằng cái nhục đó đâu.
Còn chồng bạn thì cũng quả vũ phu.
Nhưng bạn thử điềm tĩnh hơn với chồng và tôn trọng chồng xem, có vấn đề gì cũng nên bình tĩnh phản ứng chứ phản ứng cao trào quá thì cũng khó dung hòa được.
Chồng mình thi thoảng cũng chê mình nấu ăn! Mình cho làm luôn. Bảo anh nấu đi để em xem lần sau em làm, mà không thì á, bàn giao nhiệm vụ luôn. Hết ý kiến. Mình ghét nhất là thể loại đã không làm còn đứng ngoài mà chê.
Chuẩn luôn. Chồng mình chê mình cái gì đúng thì mình khắc phục còn cái nào vớ vẩn quả thì kệ, chờ có cái gì xấu của chồng chê lại cho biết.
Còn chồng vũ phu thì mình ko bao giờ chấp nhận.
Trời ơi, chồng mẹ này quá quắt thế mà mẹ nhịn được giỏi thật đýa. Như vỵa thì không phải chồng bạn chê bạn mà là đã thiếu tôn trọng bạn rồi. Không thể chấp nhận được. Bản thân mình, tuy mới lấy chồng, có thể ko trải qua nhiều vấn đề như các mẹ nhưng, trong tư tưởng mình lúc nào cũng cố gắng tốt và tôn trọng chồng, đồng thời chồng cũng phải tôn trọng mình, trong khuôn khổ nào đó thì mình nhịn. Chứ quá quắt như chồng bạn thì mình bye luôn, sống cả đời mà như thế thì sao hạnh phúc được. Con cái mà lớn lên trong gia đình bố mẹ ko tôn trọng nhau như thế cũng k hạnh phúc đâu. Ngày bé, mình cũng từng lớn lên khi bố mẹ mình chỉ biết chê nhau, cãi nhau, rồi thì thiếu tôn trọng nhau, mình ghét lắm. Thà bố mẹ chia tay mình còn thấy hạnh phúc hơn ý. Chứ cứ cố gắng cạp lại vì con cái nhưng không vui vẻ hạnh phúc thì chỉ làm con cái cảm thấy buồn, tự ti hơn thôi.
Mình sống đúng thì thôi. Bố mẹ mình nuôi mình lớn, dạy dỗ mình ko phải để sau này chồng nó chửi mình.........
Mình thấy đi tập thể dục thẩm mĩ, ăn uống đều đặn hơn, người cảm thấy khỏe và cũng tăng cân được chút ít. Trước em có đi tập, nhưng mà khổ nỗi em thích ngủ nên giờ không dậy sớm đi tập được.
Bạn hãy thử viết lại cho bố mẹ bạn 1 lá thư tâm sự mọi nỗi lòng của bạn để ba mẹ hiểu
Và đi làm 1 công việc nào đó, tạo dựng 1 cuộc sống riêng. Để bố mẹ của bạn có thời gian suy nghĩ về nhưng việc họ đã làm và cũng để bạn bình tâm hơn....
Chồng mình thì không bênh mẹ hay vợ nhưng mà nhiều khi không khéo tí nào, làm vợ bị mất điểm trước mẹ chồng. Điên lắm. Cái gì cũng bô bô ra là ý vợ như thế....
Như đứa bạn mình á, mẹ chồng là giảng viên đại học nè, nhưng mà MC càng trí thức càng ghê.... Soi hết biết mà thâm hơn Tàu.
Tất nhiên cũng không phủ nhận có bà mẹ chồng cũng tâm lí thương con dâu, nhưng mà cũng hiếm lắm, mà ở với mẹ chồng lúc nào cũng phải lựa, mệt mỏi.
Vợ chồng nhà này giống nhà mình quá. Chồng mình cũng hiền lành còn mình thì nóng nảy lắm.
Mình cũng là kế toán và cũng thích làm kế toán lắm. Nhưng mà đúg là nghề kế toán, lương thì thấp, áp lực thì nhiều, trách nhiệm cũng lớn.... Nhiều khi nghĩ cũng oải thật. Nên mình muốn vừa làm kế toán vừa làm thêm nghề tay trái nào đó mà khó quá, chưa biết làm gì?
Kế toán nhận chứng từ về hoàn thiện nhưng mà cũng đau đầu lắm cơ, chẳng được bao nhiêu 1 tháng mà đến khi phải quyết toán thì vỡ hết cả đầu