images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nên dùng hộ chiếu nào khi vào Việt nam?
Nếu bạn dùng pp Canada thì phải xin visa vào Vietnam nhé.

Mình có thể dùng cả hai pp không để không phải xin visa?
07:57 CH 21/11/2012
có mẹ nào ở Brampton không ?
Keo topic nay len chu khong bi bo hoang lau qua roi. Co me nao dang o nha(Brampton) trong con ranh roi co nhu cau 88 thi cho minh tham gia voi nhe
07:40 CH 03/11/2012
có mẹ nào ở Brampton không ?
Cảm nhận của chị khi mới đặt chân đến Brampton là " Ồ vậy thôi à? Không đẹp như mình tượng" . Hy vọng không làm em Fiona thất vọng;;)
08:12 SA 03/11/2012
Tiêm phòng cho bé trước khi về VN
Mình mang bé nhà mình về VN 3 lần lúc 1 tuổi, 2 tuổi và 3 tuổi. Ko lần nào mình chích ngừa gì hết. Mình cũng đi BS họ bảo nếu bé tiêm ngừa theo đúng schedule của bé rồi thì ko cần chích ngừa gì thêm. Nếu bạn muốn thì có thể mang thuốc tiêu chảy, đau bụng, tylenol, trong mục Đề tài chung có đề cập rồi, bạn tham khảo thêm nhé.

Thanks hktran nhiều :Rose: Mình sẽ đọc thêm mục Đề tài chung.
04:08 CH 09/07/2008
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Hihi, lâu rồi không được sinh hoạt với box. Cuối tháng 12 vừa rồi mình sinh cháu nên bây giờ ngày đêm lẫn lộn, lúc nào cũng trong tình trạng trực chiến với em bé. May quá hôm nay trời mưa nó ngủ ngon để mình vào viết mấy dòng 8 với các mẹ. Đúng là bây giờ mình chẳng còn thấy đâu thời gian để mà cô đơn nữa. Suốt ngày hết cho con bú rồi lại cho ngủ, tắm... hết cả ngày. Kế hoạch ngắn hạn là đợi em bé đủ tháng tuổi đi máy bay rồi hai mẹ con lại về lại ăn vạ bà ngoại vì thực sự có mỗi hai vợ chồng nên oải quá. Vả lại mình còn công việc dở dang bên VN chưa giải quyết xong. Chắc là sau này đành phải đi đi về về thôi.
@ Mẹ tracy tran va Coco ơi: nếu còn có nhu cầu coi tử vi thì PM cho mình ngày giờ sinh và vấn đề cần hỏi nhé. Mình sẽ nhờ ông xã coi. Chỉ có điều bây giờ cả hai vợ chồng đều bận chăm con nhỏ nên chắc sẽ trả lời chậm :) Năm hết tểt đến chúc các mẹ vui khỏe và đạt được những mong ước của mình, bớt thấy cô đơn và box mình thêm các sis.

Chúc mừng megauloncon mẹ tròn con vuông nhé:Rose: Không biết là công chúa hay hoàng tử nhỉ? :LoveStruc: Mới sinh xong thì bạn phải giữ gìn sức khỏe, đừng vào 88 nhiều quá. Topic này dẹp tiệm rồi bạn ơi, năm mới tết đến lòng ai cũng phấp phới, không thấy cô đơn nữa rồi. Chúc tất cả các mẹ trong box một năm mới như ý.:Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose:
05:55 CH 04/02/2008
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Mình thấy mọi người không nên bắt bẻ Nhỏ mà tội nghiệp. Những điều em ý dự định sẽ làm như: học lên cao, đi làm thêm,những chuyến du lịch thú vị ...theo mình thấy em ý sẽ làm được không mấy khó khăn. Vì sao ư? Em ấy có khả năng kinh tế vững chắc( chồng và chị gái đều thành đạt), hậu phương vững vàng( chồng hoàn toàn ủng hộ), người thân bên cạnh( chồng bắt nạt thì đã có chị gái),đâu có thời gian để thấy cô đơn khi sang Mỹ 1 tuần là phải đi làm ngay rồi, thêm nữa nếu mà có vỡ "kế hoạch" thì đã có bố mẹ chồng giúp đỡ, lại có quyết tâm, ý chí cầu tiến như vậy...Humm thiên thời, địa lợi nhân hòa như vậy mà không thành công thì..:Thinking:
Nhưng mà Nhỏ ơi hình như em vào lộn topic:Battin ey:
10:34 SA 23/01/2008
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Cách đây hơn 6 năm, lần đầu tiên đi du học xa nhà, mọi thứ phải tự lo hết, từ việc thuê nhà, đi đăng ký học..đến tự tìm đường đi bus, metro ở Pháp ( có nhiều lần nôn thốc nôn tháo vì say xe)...nhưng vì một mình và không trông chờ ở ai hết nên phải làm bằng được..
Bây giờ sang đây hầu như ai cũng đã khá tuổi rồi, dù sao cũng có gia đình ( chồng, vợ) đứng sau chống đỡ, vậy mà còn chậm trễ hòa nhập bằng nhiều lý do thì tớ thấy hơi tiếc...Mỹ hay ở chỗ, không có phân biệt nhiều, nhiều người nước ngoài sang đây sống, nên lúc đầu mình kém tiếng Mỹ, thì cũng không có gì đáng sợ đâu..cứ phải lao ra và nói nhiều, hỏi nhiều...rồi sẽ vỡ ra nhiều thứ...tớ cũng chẳng giỏi giang gì nhưng được cái tớ cái gì cũng hỏi và nghĩ lại thấy nhiều khi hỏi rất Ngu hihi nhưng mà từ từ sẽ khá rất nhiều.
Tớ chỉ nói để mọi người nên tự tin và can đảm lao vào cuộc sống mới, thử thách mới.

Ý kiến của MaiHN như một luồng gió mới cuốn bay những mẹ đang ngồi thụ động ở nhà trông con như mình. Mình đồng ý với bạn là mọi người nên tự tin, can đảm lao vào thử thách mới. Nhưng cũng không đồng ý khi bạn cho rằng những người sang đây đã có tuổi, lại có gia đình chống lưng mà sao lại có thể chậm trễ hòa nhập.Mình đoán chắc bạn chưa có con và còn rất trẻ.
Hoàn cảnh của mình tương đối giống bạn. 3 năm trước mình cũng từng du học ở Nhật vài năm nên mình hiểu thế nào là cuộc sống hoàn toàn một thân một mình như thế nào. Mình cũng phải tự lo tìm nhà thuê, tìm việc thêm ngoài giờ học để trang trải chí phí sinh hoạt, v..v..mặc dù lúc mới sang mình chỉ biết vài câu tiếng Nhật đơn giản. Nhưng mình thấy chính bởi vì không có ai một ai để nhờ vả, để ỷ lại nên mình sẽ thích nghi nhanh hơn. Còn bây giờ có chồng nên lười biếng hơn ví dụ như: anh ấy nói tiếng anh tốt hơn mình thôi để anh ấy làm việc đó, rồi anh ý lái xe lâu rồi thôi để anh ý lái, nhỡ mình tay lái kém gây ra accident thì phiền, v..vv.Hơn nữa chồng lo vợ mới sang chưa quen nên cái gì cũng tranh làm, sợ này, sợ kia cho nên mình đâm ra thụ động, rồi lại có baby nữa cho nên coi như cài số lùi. Nói chung cái gì cũng có hai mặt của nó.
05:00 CH 21/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
huhuhu... Mà có buồn có chán cũng kô dám kể với chồng sợ chồng lo lắng đi làm kô yên tâm.:Crying: :Sad:
Buồn chán thì phải tâm sự với chồng để anh ý chia sẻ chứ bạn ôm lấy nó một mình không tốt đâu. Mình thì ngược với bạn, chồng mình thường xuyên làm cái bia đỡ đạn của mình ah:) Ox mình thường đùa ngày xưa yêu nhau em dịu dàng lắm mà sao lấy nhau rồi suốt ngày em cằn nhằn, bắt bẻ chồng từng tí một, đúng là" tình chỉ đẹp khi còn dang dở, lấy nhau về nham nhở lắm em ơi":Laughing:
10:25 SA 20/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Hihi.. chỗ mình ở đặc biệt là không có người Việt nào hết (chỉ có mấy nhóc sinh viên 19-22t thôi). Nếu muốn gặp người Việt thì lái xe lên thành phố cách hơn 1h30 (xa lắm lắm luôn)
Thật ra mình đã tìm đủ cách rồi mới lên than thở trên diễn đàn này :Sad:
Nơi mình ở rất vắng vẻ, đất rất rộng và người rất ít, chủ yếu là sinh viên Mỹ đến học, cuối tuần lại về nhà của chúng ở bang khác. Vắng đến nỗi chỉ có 2-3 cái siêu thị thôi.
Mình cũng có vài người bạn Mỹ (toàn là người già hết), nhưng bạn biết không, nhà của họ cũng cách nhau hơn 30p lái xe. Mà đâu phải lúc nào mình cũng tâm trạng đến nhà họ chơi, và họ lớn tuổi cũng đâu có đủ sức rảnh chơi với mình :Sad:
Ở đây mọi người muốn ăn uống hoặc mua sắm đều chạy lên thành phố hơn 3h đi về, và tích trữ đồ ăn trong tủ lạnh cả tháng.
Nơi mình ở chỉ có cái Walmart bé tí. :mad:
Vỉệc làm bên ngoài không có (đâu có gì ở đây mà làm), chủ yếu là mấy việc trong trường dành cho sinh viên thôi (quán ăn trong trường, quét dọn thư viện, khu nhà sinh viên ... )
Cám ơn bạn online nhé :Rose:
Chắc mình sẽ vào thư viện trường nghiên cứu sách mượn về tự học cái gì đó thôi :Battin ey:

Xin chia sẻ với Mesuchi nhé, không ngờ bạn lại ở một nơi hẻo lánh đến như vậy cho nên muốn cải thiện được hoàn cảnh cũng thật khó, đành phải chấp nhận và làm quen với nó thôi. Vào thư viện cũng hay lắm bạn, biết đâu bạn lại gặp được ai đó cùng cảnh và lại gần nhà nữa. Hồi mới sang đây mình cũng rất hay vào thư viện vì trong đó có rất nhiều thông tin mà mình cần như: những lớp học tiếng free do chính phủ tài trợ, thông tin hướng dẫn tìm việc, clubs cho những người có cùng sở thích,..
Chúc bạn sớm tìm được nhiều niềm vui mới. Khi nào buồn quá thì lại vào đây than thở tiếp để lấy lại tinh thần nhé.
11:59 SA 19/12/2007
Để chị em mãi "trẻ + khỏe + đẹp" nơi xứ lạ...
Có mẹ nào biết loại dầu gội chống rụng tóc hữu hiệu nhất không? Mình đang nuôi con bằng sữa mẹ, chắc đây là lý do chính khiến mỗi khi mình chải đầu hay gội đầu là tóc mình rụng khủng khiếp, nhiều như lá mùa thu vậy. Với tốc độ rụng kiểu này chắc vài tháng nữa là hói ah..huhuhh:Worried:
11:23 SA 18/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Cám ơn mẹQM nhé. Mình vào thử một trang web meQM nói thì thấy mom club cũng hay . Mình cũng muốn đi tham gia thử mom club như thế. Nghe nói thì có vẻ hay , không biết thực tế như thế nào nhỉ . Mình sẽ đăng ký tham dự nhưng cũng muốn hỏi thăm meQM và những mẹ đã tham gia mom clus rồi thấy như thế nào . Mẹ lienrom thì bảo đi vì con thôi, còn mẹ khác thì bảo đi còn stress thêm vì bị kỳ thị:Crying: Mình nghĩ mom club là nơi mà những ngừoi mẹ rảnh rỗi, có con nhỏ đến để cho con chơi và giao lưu nên tâm lý mọi người cùng hoàn cảnh sẽ muốn kết bạn,giao lưu , mà có con nhỏ lại càng dễ vì dễ bắt chuyện hơn. Nếu ở club mà bạn thấy kỳ thị như vậy thì đi làm hay đi học cũng vậy thôi , chẳng tránh đâu được . Mình nghe vài người ở Mỹ lâu nói Mỹ trắng nhiều người cũng kỳ thị nhưng họ tế nhị, không thể hiện hẳn ra ngoài thôi . Mình mới qua mỹ hơn 2 năm, chưa tiếp xúc nhiều nên không hiểu có đúng không , nếu kỳ thị mà họ không thể hiện ra ngoài sao mình biết ?? haha hay tại vì chính bản thân mình tự ti, mặc cảm với sắc tộc của mình nên mới nhạy cảm như vậy ? Ôi chắc phải mở một topic về kỳ thị chủng tộc ở Mỹ đề mọi người cùng chia xẻ mất hihi

Nói về chuyện kì thị thì họ kì thị từ cái tên kia bạn ơi. Như hồi mình mới sang nè, gửi resume đi khắp nơi mà chẳng thấy hồi âm gì cả. Sau đó mình theo lời khuyên của một người bạn, lấy một cái tên cho có vẻ Canadian thì được gọi đi interview liền ah
04:52 CH 16/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Minh thấy các mẹ khác nói đúng đó , nếu không đủ điều kiện để đi học hay tham gia những giải trí đắt tiền thì sao bạn không tìm việc làm , vừa có thu nhập, vừa ra ngoài giao tiếp , mở mang đầu óc ?
mình vì chăm con nhỏ nên mới phải ở nhà, giờ con lớn chút rồi mới nghĩ đến tìm việc gì làm giải khuây cho mẹ . CHứ ở nhà mãi lâu ngày chắc điên quá :Crying:

Đúng là kiếm được việc làm là cách tốt nhất để giảm stress, nhưng mà với điều kiện bạn phải nói được tiếng Anh tốt như online143( nghe bạn nói tiếng Anh đến trẹo lưỡi mà mình thèm được như bạn quá). Còn nếu tiếng Anh chưa tốt, lại không sống ở nơi có nhiều business của người Việt thì làm sao mà kiếm nổi?? Đến việc rửa bát chưa chắc họ đã chịu thuê mình. Cho nên theo mình nghĩ tốt nhất là trang bị tiếng tăm cho tốt, đó là cách hội nhập nhanh nhất.
04:45 CH 16/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Uhm em cũng chưa biết Toronto thế nào chị ơi, chỉ biết địa chỉ trên đường Erskine Avenue, em chưa biết đi xe hơi gì ráo chắc weekend mới ra ngoài khi anh xã không phải đi làm, còn không chắc chỉ có đi subway, mà subway Toronto thế nào ạ? Hum nào chị kể em nghe thim về Toronto nhé, em nghe Ax nói Toronto rộng lắm! Ơ sao chị không khoe ảnh bé con lên cho vui cửa vui nhà, chị sang 3 năm chắc bé con cũng ít nhất được 2 tuổi huh chị? :p

Chị không ở Toronto nên không kể cho em nghe được. Chỉ vài tháng xuống đó chơi một lần thôi. Nhưng em ở đó thì không sợ cô đơn vì ai cũng biết nói tiếng Việt ah, không cần dùng tiếng Anh luôn. Đa số ở đó là người Việt và Tàu Việt chứ không như chỗ của chị, toàn Ấn Độ không ah.Đi đâu cũng thấy hương vị cari:)
03:24 CH 16/12/2007
Bé lẫy - Những vấn đề xung quanh việc lẫy của bé.
:D Kể ra mình cũng mong bé trốn lẫy cho đỡ mệt.Chỉ sợ bé thiếu chất gì đó thôi. À, bé rất hay giơ hai chân lên trời xong lại đập xuống giường, cứ thình thình như vậy, kể cả khi ngủ. không biết có bé nào giống vậy không??? (nuôi con lần đầu nên chả biết gì cả, con có hiện tượng gì là cứ đi nhòm xem những đứa khác có giống vậy không:Laughing: )

Mình thì khác, không muốn bé trốn lẫy tẹo nào, nhưng bé hơn 5 tháng rồi mà chẳng có động tĩnh gì thì chắc là trốn rùi. Mà bé cũng rất ghét nằm sấp. Mình cứ đặt sấp thì la inh ỏi cho đến khi nào mẹ vật ngửa ra mới thôi. Vậy thì làm sao cứng cáp được để mà ngồi mà bò kia chứ.Đâu có bé nào tự dưng đứng phắt dậy đi luôn đâu, họa chỉ có Thánh Gióng. Nghĩ mà chán.:Crying:
06:16 CH 14/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
hichic thấy các mẹ tham gia vui quá..............em qua đây dc 2 năm,thui thủi ở nhà suốt..........buồn te tua ,tơi tả.............sắp hóa thành đá rồi..........nhà em ở trên đồi cao.........hichic là một cái làng xa trung tâm thành phố..........hic hic buồn chán chết...........sáng thức dậy chỉ cần với tay lên là đụng mây............hichic buồn não ruột.............tối ngày em cứ dạo wtt ........hichic

Trùi, mẹ nganvan đã tu thành chính quả chưa vậy? Nghe mẹ tả mà cứ như chốn bồng lai tiên cảnh ý nhỉ.:p Ở đó mà mẹ chưa cho ra đời một bài thơ nào thỉ uổng lém. Hay là có rồi? Vậy đọc cho các mẹ ở đây cùng thưởng thức, bình loạn chơi.
Các mẹ ở đây trần tục quá. Lúc nào cũng chỉ ăn uống thôi:Laughing: (hihihih đừng ném đá tui nhé)
04:49 CH 14/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Cu Em, mỗi ngày tôi làm ra một sản phẩm từ .. bếp cũng vui ác rồi. Làm gì hôm nay thế nhỉ???
piggymomy: Giờ có tập đoàn WTT ở Mỹ khỏi buồn hé, xin số điện thoại hay chát chít cũng đỡ buồn. Phần nữa nấu món gì ngon nhảy vào đây khoe tứ lung tung là thấy đời .. vui thôi không hóa đá đâu. :Smiling:

Mình vừa rút ra một chân lý sáng ngời :đó là đi dạo vòng vòng trên wtt cũng là một cách giảm stress hữu hiệu.
Liên ròm: từ diễn đàn wtt, em xuyên qua blog của chị thấy nhiều mục hay quá, đặc biệt là trang supernanny giúp huấn luyện trẻ hư. Mải xem mấy cái clip nên làm cháy cả miếng cá rán nên không tham gia bên mục món ngon được:)
11:47 SA 14/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Mình thấy chẳng có gì khó hiểu. Mỗi người một tính cách. Có người thích giao tiếp, ừ thì có thể những người đó dễ hòa đồng, dễ tìm bạn. Nhưng lại có những người sống trầm hơn, không thích những chỗ đông người, khó kết bạn. Nên mâu thuẫn trong lòng như thế cũng là điều dễ hiểu. Muốn mà không làm được, thế mới phải lên đây than thở mẹ Hylam ạ.
Nhưng piggymom sang sinh sống nơi đây 3 năm rồi mà vẫn gọi là nơi xứ lạ là không ổn rồi nhé. Ngay trong thâm tâm bạn vẫn không chịu coi nơi này là nhà, thế mới là cái nên sửa ngay nhé. :Rose: :Rose:

Bắt tay mẹ early bird cái nào. Cái sự mâu thuẫn như một cái vòng luẩn quẩn ấy chắc những mẹ dễ hòa đồng như mẹ HyLam và mẹ QM không cảm thông được.
11:24 SA 14/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Bạn ơi nếu muốn có bạn thân thì phải có xã giao trước rồi từ từ mới thành quen và thân chứ! Mình thấy cũng hơi khó hiểu nhỉ, ở nhà thì than buồn, ra ngoài giao tiếp thì không thích lắm... :Thinking: Bạn muốn hội nhập mà không thích xã giao thì quả thật là mâu thuẫn từ trong nội tại rồi... :rolleyes:

Mẹ HyLam mắng đúng lém. Nếu mình không thay đổi cách sống thì ở đâu cũng thấy cô đơn mà thôi. Hiện tại thì con mình còn nhỏ( 4 tháng) nên mình nghỉ làm ở nhà trông con, trời tuyết lại không có xe nên bất đắc dĩ phải ngồi nhà.Hôm qua thấy tức sự nên mở topic này xem có ai cùng cảnh để làm bạn cho vui. Không ngờ gặp mẹ HyLam cho một trận..hic..
06:59 CH 13/12/2007
Để không thấy mình cô đơn nơi xứ lạ
Thời gian đầu mình cũng như chị Liên ròm, cũng hăng hái bắt xe bus đi học thêm tiếng anh,tham gia các lớp hướng dẫn tìm việc cho newcomers, nhưng mà mình thấy đúng như mẹ early bird nói "chỉ là xã giao mà thôi".
@ 01974: bạn giỏi thật đấy, vừa lấy bằng lái đã dám đưa bố chồng đi bác sĩ rồi. Mình có bằng lái cả năm rồi nhưng để treo đầu giường cho đẹp mà thôi. Ax không bao giờ cho mình lái xe một mình..hic..
@ thanhvan05: mình ở Brampton, cách Ottawa xa lém, nhưng bạn cho email đi, khi nào mình chat chit cho vui
@ MsThassy: nếu em sẽ sang ở Toronto thi gần chị đấy( mất khoảng 30" chạy highway). Mong sớm được hủ hỉ với em:Battin ey:
03:57 CH 13/12/2007
p
piggymomy
Bắt chuyện
753Điểm·3Bài viết
Báo cáo