Còn mình và ck do công việc nên thời gian trái ngược nhau....cũng lâu lắm rồi mình k có tg ăn sáng cùng chồng, tối a ấy cũng chẳng có tg đi dạo cùng mình, buổi tối dường như chẳng có nhiu tg nch cùng nhau...cũng có nhìu ng khuyên mình nên sống xa nhau 1 tg để xác định lại tình cảm của mình, mình cũng đắn đo vì giống như ly thân, điều đó k ảnh hưởng đến công việc của cả 2 rất nhiều ! nên mình cũng lăn tăn lắm ..
Còn mình và ck do công việc nên thời gian trái ngược nhau....cũng lâu lắm rồi mình k có tg ăn sáng cùng chồng, tối a ấy cũng chẳng có tg đi dạo cùng mình, buổi tối dường như chẳng có nhiu tg nch cùng nhau...cũng có nhìu ng khuyên mình nên sống xa nhau 1 tg để xác định lại tình cảm của mình, mình cũng đắn đo vì giống như ly thân, điều đó k ảnh hưởng đến công việc của cả 2 rất nhiều ! nên mình cũng lăn tăn lắm ..
Mình cũng nghĩ nhưng sợ chia tay sau này cs của mình lại không bình yên như bây giờ...tuy nhạt nhưng khá là bình yên bạn ạ...mình chưa đủ mạnh mẽ để đi đến quyết định đó nữa b ak... :((
Nhạt đến nỗi bỏ vào 1 tạ muối vẫn nhạt.... :(
hi...Chuyện gì cũng thế bạn ạ..ch hôn nhân đôi khi dựa vào cảm xúc nhất thời thì thật sự có rất nhìu ch để phải lo nghĩ sau này...hi...cố lên nhé ! mỗi người 1 số phận mà..
Thật sự đôi lúc mình cũng nghĩ mình thế..nhưng mình cũng là người thích chăm sóc gd bằng những bữa cơm gđ vì mình nghĩ ng đàn ông khi đi làm về mà có 1 bữa cơm gđ thì a ấy sẽ vui..nhưng dường như mình cố gắng mà a ấy xem ch đó như bình thường,k khen đc 1 câu nữa..nhiều lần thế mình cũng chẳng muốn làm nữa, mới cưới 1 năm mà dường như sống vs nhau vì trách nhiệm (mình nghĩ thế) chứ cs lặng lẽ,bình yên đến nhàm chán luôn bạn ak,mỗi ngày gặp nhau khoảng 2h đồng hồ thui, cs t mỗi ngày chỉ đi làm về rồi cơm nước xong ck t đi trực , còn t lướt web r lại đi ngủ,sáng lại đi làm thì a ấy chưa thức nữa..cs chán đến thế đấy..đôi khi cả tháng cả 2 k ra đường cùng nhau nữa...thật sự ng ngoài nhìn vào thì ngta nghĩ thế là hp vì ck mình k nhậu nhẹt,thuốc lá,cờ bạc,hiền,hiểu chuyện nhưng thật sự giông tố ngầm trong chính suy nghĩ của t vì cs quá buồn tẻ.....mình bjo chẳng biết mình đang nghĩ gì và cần gì nữa b ak :((
lúc mới quen nhau thì mình chỉ nghĩ quen vậy thôi..a ấy cũng k thích mẫu ng như mình đâu..nhưng lâu dần a ấy nói tc dành cho mình là thật..mình cũng nghĩ ak thì lo lắng mọi thứ cho mình như thế thì mình nghĩ cs hôn nhân đơn giãn lặng lẽ bình yên đến thế là được rồi...nhưng dần mình nhận ra để đến đc vs nhau cần có nhiều thứ khác nữa..
Em năm nay 23t e mới cưới được 1 năm, trước đây e và ck e quen nhau khoảng 3 năm thì cưới ! Tình cảm cũng k sâu sắc lắm nhưng chồng e lo cho em mọi thứ khi e còn học và đến khi ra trường, thật sự lúc ck e và gia đình 2 bên đề cập vấn đề cưới sinh thì e cũng k nghĩ gì nhiều,cứ nghĩ mọi chuyện đơn giãn, quen cũng lâu khi có công việc ổn định thì cưới thui, nhưng thật sự trước khi cưới tình cảm của e dành cho chồng em dường như đã nhạt đi hơn,tính anh ấy cũng không lãng mạn chỉ sống thực tế, người ngoài nhìn vào thì nghĩ em lấy đc anh chồng vàng 10 ai cũng nói lấy anh ấy e sẽ hạnh phúc mà thật sự anh ấy hiền lành và rất được lòng mọi người gđ 2 bên và xung quanh, anh ấy cũng rất tốt vs e. Nhưng vấn đề là ở e,sau khi cưới được vài tháng e nhận ra tình cảm cuả e dành cho anh ấy dường như trên tình bạn 1 xíu thôi ! Đôi khi cả bữa cơm không ai nói ai tiếng nào cả, và anh cũng lờ đi mọi thứ liên quan đến nhau ! Những ngày qua e suy nghĩ rất nhiều và cũng đã nói chuyện với anh ấy về vấn đề này nhưng anh ấy chỉ im lặng dù e có đề nghị anh quen ngkhac đi..vợ chồng em giờ giống như sống li thân vậy..e cũng nghĩ do tình cảm đã cạn thôi chứ e không có quen 1 ai khác cả, và đôi khi e cần thời gian để dành riêng cho mình và bạn bè sau mỗi ngày làm việc mệt mõi nhưng em không có được điều đó ! em muốn có cuộc sống của riêng em thôi và e cảm thấy hối hận khi quyết định chung sống với 1 người khi mình chưa có suy nghĩ chín chắn...Em cũng muốn giải thoát cho cả 2 khi cả 2 chưa có vướng bận về con cái nhưng em lại sợ..sợ gđ buồn và sợ dư luận và càng sợ làm tổn thương a vì chính a đâu có lỗi gì ! em giờ không biết mình nên làm thế nào nữa mọi người ạ . Mỗi ngày em đều nghĩ đến vấn đề này và tự hỏi chẳng lẽ như thế đến suốt đời sao? anh ấy cần có một hạnh phúc xứng đáng hơn e ! Ngay lúc này đây e không biết e chịu được bao lâu nữa ! :((