Nếu Pansy thấy những lời mình nói không thuận tai, Pansy có thể bỏ qua coi như không đọc đến, hoặc đóng topic để khỏi phải phân tâm vì những comment như thế này, nhưng vì Pansy nói rằng bạn muốn chấp nhận sự việc một cách bình thản nên mình nghĩ Pansy nên đặt thêm cho mình nhiều giả thiết để vững vàng hơn. Chứ mình vẫn mong muốn chồng bạn yêu bạn thật lòng, và sau những nỗ lực của hai vợ chồng bạn thì cả hai sẽ hạnh phúc. Dù sao thì mình cũng cảm nhận chồng Pansy là một người đàn ông thông minh, hiểu biết, thẳng thắn và có nghĩa, mình chỉ phân vân về tình cảm chồng bạn dành cho bạn thôi, nên bạn vẫn phải tỉnh táo hơn đấy.
Lâu lắm mới gặp bác Q. Bác nói chí lý nhưng mà tả thực quá cơ. :Laughing:
Hi, tớ nhá, 31 tuổi lấy vợ, cũng mê vợ lắm (dù trước đó hai tên cũng ăn cơm trước kẻng, khám phá cả rồi :D), cũng bảo vợ thôi chờ đôi ba năm hẵng có con để mà còn tận hưởng tí. Vợ không bằng lòng, leo nheo mấy bữa rồi thôi, bày chiêu khác. Đêm đêm đương lúc mặn nồng nàng nhỏ ra mất giọt nước mắt rồi dài giọng: "em-muốn-có-em-bé". Thử hỏi chồng nào chịu nổi? Thế là tặc lưỡi… :Laughing
Chúc nỗi buồn mau chóng rời bỏ em pansy_84. Và chúc những người bạn tâm giao luôn giữ được một tình bạn thật sự trong sáng, để không một người vợ nào (trong đó có mình) phải trải qua cảm giác đau khổ vì sự chông chênh trong tình cảm của người đàn ông mình yêu.
PS: Chị đã định ko bao giờ comment trong topic của em, vì ngại những chia sẻ thật lòng của chị lại khiến em và 1 số bạn ko vui. Nhưng hôm nay đọc 2 cmt của em, chị thấy thương em quá. Đừng buồn nữa em nhé. Em giỏi lắm!:Rose:
Theo ý kiến của em thì em thấy chị chủ top bây giờ cũng đang rất là "lâng lâng" và em cũng mong là chị í sẽ có được tình yêu toàn vẹn của chồng và một cuộc sống hạnh phúc.Nhưng mà hình như có gì không ổn ở đây, về chuyện con cái và chuyện chia sẻ trong cuộc sống. Em nghĩ một người đàn ông yêu một người đàn bà thì sẽ muốn có con với người đàn bà ấy chứ. Đằng này, chồng chị í lại có vẻ rất là miễn cưỡng và dè dặt trong chuyện sinh con (Theo như lời kể của chị). Và anh còn đặt ra thời gian là một năm??? Tại sao lại là một năm, chị chủ top có thử tìm hiểu cho biết chưa thế? Còn việc chia sẻ trong cuộc sống, chồng mà không chia sẻ, tâm sự được với vợ thì biết tâm sự chia sẻ với ai bây giờ. Nếu như thế thì theo ngu ý của em rất khó sẽ có sự hòa hợp, vì khi thời gian trôi qua, những hấp dẫn ban đầu sẽ dần thay thế bằng sự cảm thông, chia sẻ và là điểm tựa cho nhau. Ấy thế mà không tâm sự được thì nguy.Thêm nữa, em thấy chả có lý do gì để chị chủ Top phải gặp chị bạn tâm giao kia cả. Vấn đề chỉ là ở chồng chị í mà thôi.Một vài ý kiến của em như thế, em chưa có nhiều kinh nghiệm sống như các anh chị ở đây. Hy vọng là mọi việc diễn ra với chị chủ Top đều tốt đẹp
Pansy cũng chẳng cần phải quan tâm đến việc làm quen với chị kia, hay bóng gió cho chồng hiểu vì đều đó không hợp với tính cách của pansy và cả của chồng pansy (vì anh là người thẳn thắng, đã hứa là "đảm bảo về hành vi", nếu làm như thế thì anh có thể cảm thấy tổn thương và có tác dụng ngược lại đấy). Đến lúc này cả hai vợ chồng có những ứng xử tốt. Có niềm tin mọi chuyện sẽ có kết thúc tốt đẹp.Không thấy pansy lên chia sẻ nữa. Có gì lên báo tin vui cho mọi người nhé.
Chuyện của em hơi buồn chút, nhưng anh nghĩ chưa đến mức nào đâu. Có rất nhiều lý do để giải thích cho việc "thân thiết" giữa 2 người kia, nhưng tựu chung lại, họ đã có xuất phát điểm là yêu nhau, từ đó rất hiểu nhau, rồi quý nhau, chia tay nhau không gây thù hận, và chuyện họ không "quên" nhau cũng là điều không khó giải thích. Chỉ cần đọc những đoạn chát của xã em và chị kia, thì anh thấy rằng, đó là một phụ nữ quyến rũ, có văn hóa và biết chia sẻ, có bản lĩnh đấy. Có thể chính điều này đã hấp dẫn xã em, (và rất nhiều đàn ông khác, nhất là những doanh nhân thành đạt, thích sự ấm áp của cuộc sống gia đình). Rất may là xã em mới chỉ dừng lại ở việc "tiếc nuối" người cũ, dù với kiểu như thế, chỉ cần chị kia "mềm lòng" là xã em có thể ... em hiểu chứ. Anh nghĩ rằng, một người như xã em, thì không chấp nhận chuyện vợ đọc trộm bất cứ thứ gì (giống bố Kan lắm, he he). Em rất buồn là điều đương nhiên. Bây giờ, việc em cần làm là, thay vì trách móc và hận xã em, em hãy thực sự quan tâm đến xã nhiều hơn nữa. Có thể em ko có trải nghiệm và độ chín như chị kia, nhưng em có tuổi trẻ, có sự dễ thương và hấp dẫn của 8x, em hãy thể hiện sự quan tâm của mình một cách tinh tế và nhiệt tình hơn nữa với chồng. Em hãy chủ động chia sẻ với chồng em cả những việc lớn, ví như công việc và các mối quan hệ của anh ấy chẳng hạn. Tham gia mức độ vừa phải và dừng lại nếu thấy thái độ của chồng không thích lắm. Bằng cách này, anh ấy sẽ thấy em không chỉ hấp dẫn trên giường, mà còn là một người bạn để anh ấy đủ tin cậy mà mở lòng. Dần dần anh ấy sẽ thích nói chuyện với em, chia sẻ với em. Cùng với việc ấy, em nên "vào hang bắt cọp". Một ngày đẹp trời nào đó, em thỏ thẻ với anh ấy là muốn gặp những người bạn cũ của anh. Mời họ đi ăn cơm. Em có thể nhắc khéo về "chị ấy", cái hôm cưới mình ấy, chị ấy thật đẹp, thanh lịch và thu hút, em muốn gặp chị ấy cũng như các anh chị bạn thân của anh.... vân vân... đại loại làm sao để vợ chồng em đi ăn với vợ chồng chị kia, cùng vài người bạn nữa... những chi tiết này khiến anh ấy sẽ "chột dạ" mà lờ mờ nhận ra điều gì đó, cùng với việc thấy em thay đổi theo hướng tích cực, anh ấy có lẽ sẽ khác đi đấy. Chúc em thành công!:Rose:
Mình đọc topic này và thật sự giật mình nên muốn chia sẻ một chút với chủ top nhé:Mình hình như cũng đang là người bạn tâm giao của 1 ông chồng (và đang là ông bố tương lai), nhưng phải nói ngay là mình khẳng định được rằng, mình chỉ coi người đó là bạn Mình muốn nói chủ top không nên nghĩ nhiều, vì nếu chị bạn kia của xã bạn có suy nghĩ giống mình thì mình muốn nói suy nghĩ của mình để chủ Top hiểu nhé: Bạn mình cũng chia sẻ với mình rất nhiều, những khó khăn trong cuộc sống, những tính toán làm ăn, số vốn đã bỏ ra và lợi nhuận cũng như thua lỗ (mà theo bạn mình thì vợ không biết vì bạn mình không muốn vợ nghĩ ngợi)... những mệt mỏi do áp lực công việc, gia đình... Nói chung mọi chuyện bạn ấy đều nói dễ dàng với mình...Tất nhiên, đôi lúc có nhắc lại kỷ niệm ngày xưa vì tụi mình quen nhau hơn 10 năm rồi... nhưng chắc chắn là mình luôn coi bạn ấy LÀ BẠN nên sẽ không bao giờ có thể có gì khác được... Thật tâm mình mong muốn thấy bạn ấy hạnh phúc, thành đạt... và cũng thật lòng mình quý mến vợ bạn ấy, dù mới gặp 1 lần nhưng trong lòng mình hoàn toàn là thiện cảm.Hôm nay tâm trạng mình không tốt lắm, có thể diễn đạt lủng củng nhưng mình chỉ muốn nhấn mạnh rằng Người bạn tâm giao của chồng hoàn toàn có thể không nguy hiểm :Smiling:@ bạn tâm giao của mình: bạn đợt này cũng vào WTT để search bài của mình rồi đấy hả? đọc những dòng này để biết lòng mình nhé bạn :Smiling:
Bằng lòng với anh xã em đi, hãy ôm anh ấy thật chặt, ngày nào cũng thế, đố mà thoát được. :Rose::Rose::Rose:
Em cảm ơn chị pansy và chị miuden. Lúc chồng em nói câu đó là lúc vợ chồng em cãi nhau (tất nhiên không ầm ĩ các chị ạ). Thế nên mặc dù buồn lắm nhưng em cũng không trách chồng lắm. Em sẽ chịu khó học hỏi để nấu ăn ngon, có khi em sẽ sắp xếp một khóa học nấu ăn như chị pansy đã nói.
Pansy ơi cho tớ làm quen với ấy nhé, tớ cũng bằng tuổi ấy mà tự nhận thấy không được sâu sắc, người lớn như ấy đâu. Theo dõi câu chuyện này tớ khâm phục ấy lắm lắm, và thấy vui lây khi biết sóng gió gđ ấy đã qua. Có gì thỉnh thoảng mình tâm sự nhé, chồng tớ cũng hơn tớ những 10 tuổi cơ, tính cũng quyết đoán lắm, nhiều lúc tức anh ách mà không biết làm thế nào.
Báo cáo với cả nhà là chồng em mới về đêm qua, cũng tranh thủ được tí, ko biết có nên cơm cháo gì ko. Em sẽ học tập kinh nghiệm của các chị, phớt ăng lê đi cho xong, bây giờ có anh nào cho mình say nắng lại hay
Chào canhbuom_dotham (nick bạn là tên một tác phẩm văn học mà ngày bé mình rất thích :Rose:)
Cảm ơn CBDT đã dành cho mình những góp ý chân tình. Nếu mình muốn từ chối những comment "không thuận tai" thì chắc mình đã nhờ Mod đóng topic từ lâu rồi. Mình đã đọc bài của CBDT từ hôm trước nhưng do tuần nay bận việc quá nên bây giờ mới trả lời được.
Thực ra, những giả thuyết mà CBDT nêu không phải là mình chưa nghĩ đến đâu, thậm chí là nghĩ nát óc luôn ấy chứ. Nhưng, nghĩ nhiều thì tâm thêm rối, suy luận nhiều lại thấy bản thân mình rơi vào cái vòng luẩn quẩn. Cái gọi là tỉnh táo chỉ đến khi mình biết chấp nhận sự thật và đương đầu với nó. Cũng như bạn nói, mình từng tự hỏi sao chồng mình lại quyết định cưới mình nhanh đến thế? Anh thực sự yêu mình hay chỉ thấy mình là người vợ phù hợp mà thôi?
Cứ cho phương án xấu nhất là chồng lấy mình vì thấy mình là người vợ phù hợp, thì rõ ràng anh cũng đã nhận ra những điểm tốt đẹp của mình và trân trọng nó. Tại sao có những người biết biến cả lòng thù hận thành tình yêu, mà mình đã có xuất phát điểm tốt đẹp như thế lại không thể chinh phục anh để anh yêu mình thật sự? Mình nghĩ khi chồng lấy mình có thể anh chưa yêu thương sâu sắc, nhưng anh cũng xác định đây sẽ là người giúp anh dần có được tình yêu mới, chứ có ai lại muốn chung sống với một người mà mãi mãi sẽ không có tình cảm? Hơn nữa chồng mình rất tốt với mình, có cớ gì anh lại phải tốt với một người mà anh không yêu như thế? Mình cũng thế thôi, mình làm điều tốt đẹp cho người khác vì mình cũng trân trọng và quý mến người đó. Ngay cả trong quan hệ vợ chồng, mình nghĩ nếu không có cảm xúc yêu thương thì cũng khó chiều chuộng nhau được, vì tụi mình không phải là người giả dối. Và mình còn nghĩ theo chiều hướng khác: khi chấp nhận chồng đang là một người mình rất thích và cần chinh phục chứ không phải là sở hữu của mình, mình thấy thoải mái và quyết tâm hơn.
Mình đọc những tâm sự trong WTT, thấy có nhiều chuyện buồn lắm: chồng ngoại tình, vũ phu, mắng chửi thô lỗ, nhậu nhẹt, nghiện game, lười biếng, vô trách nhiệm, nhà chồng quá quắt... Mình đã tự suy xét xem chồng mình có gì được và chưa được, thì thấy ngoài cái lỗi đã quá nặng tình với bạn tâm giao (lỗi rất lớn ạ :)), một chút lạnh lùng, cứng rắn và phần nào hơi gia trưởng nữa, thì còn lại anh quá ổn: biết tôn trọng vợ, quan tâm gia đình vợ, đúng mực trong các mối quan hệ, có trách nhiệm, biết giúp vợ việc nhà, rất thích "yêu" vợ, không chơi bời nhậu nhẹt, thích chăm lo cho gia đình, bố mẹ chồng và các em chồng cũng rất tốt... Và trên hết là mình rất yêu anh, vậy tại sao lại không cho cả hai một cơ hội? Còn chuyện mình đặt niềm tin vào chồng thì đó cũng là động lực để tụi mình yêu nhau hơn, thấy lòng vững vàng hơn chứ không phải là lụy tình và mù quáng phải không bạn? Bởi vì, khi mình tin chồng, mọi vướng mắc sẽ trở nên dễ dàng hóa giải, không vì những nghi kỵ dò xét mà đâm ra rối rắm.
Chuyện đã qua là một nỗi buồn và mình cũng chỉ có thể tỉnh táo đến thế. Tất nhiên, chồng mình có giữ lời hứa hay không thì chỉ trong lòng anh biết, còn mình chỉ cảm nhận - có thể đúng hoặc sai. Nhưng mình đã xác định: hạnh phúc đang ở trong tay mình, xòe tay ra để nâng niu và nắm lại để giữ gìn là lựa chọn của mình, hay buông tay cho hạnh phúc trôi đi cũng là do mình. Nếu mình đã cố gắng mà sự việc vẫn không như ý muốn thì mình sẽ buồn lắm nhưng không hối tiếc, và có lẽ đó là số phận.
Hiện tại, mình đang thấy hạnh phúc. :)