Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Bố đẻ độc ác như một con thú, cứu mẹ con tôi...
NHỮNG NHÁT DAO CỨA VÀO TIM
Trong lúc mọi việc vẫn đang rơi vào bế tắc, bố mình có quan hệ với 1 người đàn bà mới. Như mọi lần, mình vẫn chỉ nghĩ chắc là cũng chỉ là mối quan hệ qua đường, rồi cũng sẽ chẳng đi đến đâu. Nhưng mình đã lầm, lần này, "bạn gái" của bố cao tay hơn những người trước, bà ta trói buộc bố mình, luôn biết cách để chiều lòng nhưng cũng không dễ dàng để bố mình lấn át. Mình ghê tởm người đàn bà ấy, có những hôm bố và bà ta cãi nhau qua điện thoại, mọi người trong nhà đều nghe thấy và thấy rất mệt mỏi, mụ ta thậm chí còn dám gọi điện thoại đến số máy bàn của nhà mình giả giọng cô mình để tìm bố mình, khi bị mình phát hiện thì dập máy. Tại thời điểm đó mình không quan tâm đến mối quan hệ của bà ta với bố mình lắm vì thực sự đã quá quen với những chuyện như thế rồi. Thế nhưng, điều làm mình đau lòng nhất là một ngày mình nghe tin bà ta có bầu và bố mình phải cưới con mụ đáng ghê tởm đó. Mình vẫn nhớ như in ngày bố đến nhà mình ăn cơm và nói chuyện về việc bố sẽ "cưới vợ", mình cảm thấy xấu hổ, đau đớn và muốn trốn chạy tất cả. Mình vốn là đứa con gái truyền thống, mình không bao giờ có thể chấp nhận được chuyện gia đình tan đàn xẻ nghé, dù trước đây bố mẹ có li dị thì mình cũng vẫn nghĩ rằng đó chẳng qua là do bố bị ép do nợ nần chứ trong thâm tâm bố cũng không muốn vậy, nhưng giờ thì mọi thứ sụp đổ trong mình, bố có gia đình mới, có đứa con mới, thậm chí nó còn nhỏ tuổi hơn cả con mình. Chuyện gì đang xảy ra với cuộc đời mình thế này??? Tại sao mình lại phải chịu đựng những điều này??? Chồng mình sẽ nhìn mình như thế nào? Gia đình chồng sẽ nhìn gia đình mình thế nào? Khi mà bố mẹ không còn nữa thì mình sẽ phải làm gì với đứa em bất đắc dĩ này??? Quá nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu mình khiến cho tâm trạng mình trĩu nặng...Mình cảm giác như tim mình đau nhói và thấy bế tắc kinh khủng...
Ngày cưới của bố, mình được nghe kể lại, là những sự kệch cỡm, là một vở kịch bỉ ổi mà mình không bao giờ muốn nghe, không bao giờ muốn biết tới. Mình đã lờ đi tất cả những gì liên quan đến bố, mình tập trung vào công việc và coi như không có chuyện gì đang xẩy ra. Thời gian cứ trôi qua như thế, bố lấy vợ, đẻ con và hàng tuần gia đình mình và gia đình em trai cũng như bố lại gặp nhau ăn uống 1 buổi tại nhà của bố mẹ, căn nhà vẫn đứng tên hai người và bố thỉnh thoảng vẫn đi về.
Sau khi đứa trẻ kia ra đời, bi kịch lại đến với mình.
Mình biết bố cũng vốn là người truyền thống, yêu con cái, vì thế nên ông mong muốn cả ba đứa con của ông (ba đứa con, giờ ông có đến ba đứa cơ đấy!!!) hòa thuận và gàn gũi với nhau. Ông cùng vơ mới, đứa con riêng của bà ta và con chung của hai người chuyển về nhà bà nội mình sống, vì thế nên mỗi khi có việc ở quê ông đều bắt mình về, mình từ chối không về thì ông ra mặt ép mình phải về nhận em. Ông luôn mong muốn làm được một bữa cơm mời gia đình họ hàng sang ăn mừng chị em mình nhận nhau. Thực sự nói đến đây mình muốn chửi bậy, vì mẹ mình còn sống sờ sờ ra đó, thằng bé cũng chỉ là kết quả mối tình giữa một người đàn ông ham của lạ và một con đàn bà muốn trói buộc đàn ông để tìm chỗ dựa, và sau bao nhiêu khủng hoảng của gia đình do ông gây ra, giờ ông lại muốn mình về vui vẻ nhận em, nhận mẹ kế, thực sự là điên rồ quá mức.
Người ta vẫn thường nói, "con giun xéo mãi cũng quằn", mình vốn là đứa hiền lành, ít phản ứng nhưng đến lúc này thì mình không thể chịu đựng được khi ông liên tiếp ép mình mong đạt được mong muốn của ông. Mình kiên quyết không về nhận em, dù cho ông có lấy lý do là về thăm bà nội, về giỗ ông nhưng mình vẫn kiên quyết không về. Ông gây căng thẳng cho mình rất nhiều, rồi nói là mình bất hiếu, là mình không biết suy nghĩ...nhưng mình đều bỏ qua ngoài tai và giữ vững lập trường của mình.
Tết năm ấy, vào đúng ngày mồng 4 Tết, ông gọi tất cả con cháu sang ăn cơm hóa vàng và thông báo một tin, là ông bị ung thư. Mình nghe tin mà cảm thấy như toàn cơ thể đóng băng lại, không biết phải suy nghĩ thế nào, chẳng lẽ những gì ông gây ra đã đưa ông đến kết cục này?Chuyện này có thật không hay ông chỉ đang nghĩ cách để mình suy nghĩ lại và về nhận đứa em bé bỏng kia? mình thẫn thờ và cảm thấy hoang mang tột cùng.
Sau đó ông đi khám và phải phẫu thuật, mình và chồng và em trai luôn cố gắng đưa ông đi khám, quan tâm đến ông nhiều nhất có thể và cũng cố gắng hỗ trợ về mặt kinh tế để ông bớt được gánh nặng. Lần mổ đầu tiên, mình nghe tin người đàn bà kia sẽ lên để chăm bố lúc bố mổ xong, mình nghe thấy vậy sôi sục máu trong người, mình gọi cho cô mình nói rằng, nếu cô để nó lên cháu sẽ giết nó, cô mình sợ quá nên chắc cũng nói với bà ta nên không thấy bà ta lên nữa. Mình không biết việc mình làm vậy có đúng hay không vì dù sao bà ta hiện tại cũng là vợ chính thức của bố nhưng chỉ nghĩ đến việc phải giáp mặt bà ta, cùng bà ta chăm sóc bố là mình đã thấy máu sôi lên trong người và đúng là mình cũng không biết là mình sẽ có thể làm gì điên rồ với bà ta nữa. Bố mình mổ xong, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ nhưng chỉ sau một thời gian ngắn ông lại phải mổ lại, trước khi mổ, ông lại gọi bọn mình đến và ép mình phải nhận em, ông lấy cớ là do ông đang bị bệnh nên muốn mình phải suy nghĩ, ông nói rằng đứa trẻ đó không có tội,tại sao mình lại đối xử với nó như vậy? Vậy mình có tội gì không? Em mình có tội gì không mà sao cuộc sống của chị em mình khổ sở vậy? Mình có chia sẻ thẳng thắn với bố rằng, nó không có tội gì cả, mình cũng không trách gì nó nhưng việc sinh nó ra là quyết định của bố mình, tại sao bây giờ lại bắt mình chịu trách nhiệm, việc nó cùng dòng máu với mình, mình không phủ nhận nhưng mình không có nhu cầu quan tâm đến việc nó sống như thế nào và cũng không ai có thể bắt mình phải quan tâm đến nó. Mình vẫn giữ vững quan điểm và không bao giờ đồng ý việc nhận em như bố đưa ra kể cả khi bố đang bệnh nặng. Mình không phải là đứa ngang bướng nhưng chỉ cần nghĩ đến cảm giác về nhà gặp gỡ với đứa bé, với con mụ kia là mình không thể nào chịu đựng nổi. Mình không hiểu sao mình lại có cảm giác vậy, có lẽ vì mình và mẹ và em trai đã chịu đựng quá nhiều đau khổ, có lẽ vì mình vẫn không chấp nhận được sự thật về gia đình tan nát nên mới có phản ứng như vậy, nhưng nói chung là mình không làm được.
05:08 CH 18/05/2019
Bố đẻ độc ác như một con thú, cứu mẹ con tôi...
Sao bao nhiêu năm với nhiều biến cố xảy ra, giờ mình lại quay lại topic này. Mỗi lần có những chuyện bắt mình phải phân vân suy nghĩ giữa tình cảm của bố và những gì bố đã gây ra cho gia đình thì mình lại tìm lại topic này để nhớ lại những gì đã xảy ra và có quyết định đúng đắn cho mình.
Cám ơn các bạn nhiều vì đã đưa ra những lời góp ý và những lời an ủi rất đáng giá cho mình. Chuyện xảy ra đã lâu và cũng vẫn chưa kết thúc, mình biết, sẽ có nhiều người nghĩ: sao mệt mỏi thế? và bản thân mình cũng thấy vô cùng mệt mỏi, tuy nhiên, có nhiều chuyện, nhiều tình huống và nhất là khi đó là chuyện liên quan đến tình cảm gia đình, tình cảm cha con thì thực sự không hề dễ dàng. Bố mình ngoài những việc làm mà mình đã kể thì cũng như mình đã đề cập tới trước đây, ông đã dành cho mình rất nhiều tình cảm và luôn mang đến cho mình những gì tốt đẹp nhất mà ông có thể.
Con người ai cũng vậy, luôn có mặt tốt và mặt xấu, nhưng nếu mặt xấu lấn át mặt tốt thì sự trả giá là điều tất nhiên sẽ xảy ra. Bố mình đang dần phải gánh chịu những hậu quả từ những việc xấu mà ông đã làm, mình cảm thấy rất đau lòng khi phải nói ra điều này đặc biệt là khi mình là đứa con mà ông hết mực yêu thương nhưng đó là sự thật. Mình đã cảm thấy thực sự rất mệt mỏi và cảm thấy tuổi thơ nhiều đau buồn của mình ảnh hưởng quá lớn đến tính cách và con người mình sau này. Mình đã nhận ra rằng, tuổi thơ của một đứa trẻ sống trong một gia đình có bố mẹ không hạnh phúc sẽ ảnh hưởng rất nhiều, rất nhiều đến cuộc sống của đứa trẻ ấy khi trưởng thành, cách đứa trẻ ấy đối mặt với khủng hoảng, với những mối quan hệ thực sự khác biệt so với những đứa trẻ được nuôi dưỡng trong một gia đình có bố mẹ hạnh phúc. Từ quan sát của mình đối với bản thân và em trai, mình thấy những tổn thương từ thời thơ bé tưởng như sẽ dần nhạt phai khi chúng mình lớn lên từng ngày nhưng thực chất lại không bao giờ phai nhạt.
Mình đã suy nghĩ rất nhiều, nghĩ về cách làm thế nào để chữa lành những vết thương mà mình đã mang hơn 20 năm qua và làm thế nào để có thể giúp những người khác đặc biệt là những bậc cha mẹ hiểu được rằng, những đứa trẻ lớn lên trong gia đình có bố mẹ mâu thuẫn với nhau (chưa nói đến ly dị), chúng rất cô đơn và bị tổn thương sâu sắc, chúng sẽ lớn lên trong sợ hãi, tự ti và luôn hoang mang về những gì cuộc đời sẽ mang đến cho mình.
Trước đây khi chưa lấy chồng, mình luôn mong về sau sẽ có người yêu mình, che chở cho mình và luôn lắng nghe những tâm sự của mình và cho mình lời khuyên, cho mình bờ vai để tựa vào. Khi lấy chồng rồi, mình chợt nhận ra rằng, mình đòi hỏi như vậy là quá nhiều, mình may mắn có một người chồng yêu thương và sẵn sàng hy sinh vì vợ con, và anh cũng luôn quan tâm đến suy nghĩ cũng như cảm xúc của mình, nhưng anh chưa trải qua những chuyện như mình đã trải qua nên những gì anh chứng kiến và được nghe kể lại là quá sức với anh. Mình không muốn anh phải mệt mỏi vì những cảm xúc thât thường của mình và những ký ức đau khổ mà đôi khi vô tình anh phải lắng nghe khi mình muốn giãi bày.
Mình quyết định sẽ quay trở lại topic này để kể tiếp câu chuyện của mình, để mình được giải tỏa, để các bố mẹ hiểu được tâm trạng của một người lớn lên trong gia đình không hạnh phúc như mình, từ đó họ biết trân trọng gia đình hơn, thương yêu những đứa con nhiều hơn để chúng được lớn lên tự tin, biết rõ mình muốn gì và quan trọng nhất là không thấy lo sợ trước cuộc đời. Mình hy vọng những bạn đọc tâm sự của mình, nếu cảm thấy quá vô lý, quá yêu đuối hay thấy mình quá nhạy cảm thì vui lòng bỏ qua trang của mình, tất cả những gì mình muốn làm để bản thân được giải tỏa như mình đã nói và hy vọng giúp được gì đó cho ai đó ngoài kia, mình xin chân thành cám ơn!
11:23 SA 13/05/2019
Bố đẻ độc ác như một con thú, cứu mẹ con tôi...
Cám ơn bạn UnitedV đã có lời chia sẻ với mình. Thời gian gần đây khi về nhà bố mình đã không còn quát mắng hay đánh mẹ nữa, giao tiếp giữa hai người dù chỉ là những câu nói cơ bản khi bắt buộc phải nói chuyện với nhau nhưng cũng không còn căng thẳng. Chính vì điều đó nên mình và em trai không muốn mọi chuyện rối tung lên nữa. Bọn mình chấp nhận cuộc sống như thế này để đổi lấy sự yên bình, vì nói đúng ra, từ khi chúng mình còn bé, chuyện bố mẹ cãi nhau, mâu thuẫn với nhau đã xảy ra quá lâu và làm chúng mình quá mệt mỏi rồi. Mình còn nhớ khi mình học cấp 3, có những thời điểm mình đến trường với khuôn mặt ủ rũ, mệt mỏi, sức học thì không đều, lúc có kết quả rất tốt, lúc thì xuống tận đáy. Còn em trai mình, có giai đoạn thì nghịch ngợm ngang bướng, phải chuyển trường một vài lần. Đến khi mình đi học đại học và đi làm, mình vẫn còn nhớ những khi gia đình đang trong lúc căng thẳng, mình đi làm mà không muốn về nhà, buồn bã đến mức cứ đi xe máy lang thang trên đường, che khẩu trang kín mặt mà khóc nức nở.
Cho đến bây giờ, khi mọi chuyện đã đi quá xa, xa ngoài tầm kiểm soát của mình thì mình chỉ mong muốn quên hết mọi chuyện đi, tập trung vào cuộc sống của mình, vì mình rất sợ mình lại rơi vào trạng thái u uất như ngày xưa, mình không thế thoát ra được và mình bỏ bê con cái mình, gia đình của mình và như vậy, con mình lại rơi vào hoàn cảnh như mình ngày xưa. MÌnh có người chị rất biết hoàn cảnh của mình, chị đã từng khuyên mình rằng, "bố mẹ có cuộc sống của bố mẹ, em phải sống cuộc sống của em, những chuyện của bố mẹ em không thể lo hết được". Lúc đó mình nghĩ làm sao mình không liên quan đến cuộc sống của bố mẹ mình được, bố mẹ sinh ra mình cơ mà. Bây giờ có gia đình mình mới thấm vì những điều bố mẹ làm, mình không kiểm soát được, mình còn có con mình, chồng mình, những người đó xứng đáng được sống hạnh phúc chứ không phải chịu trách nhiệm với những gì bố mẹ mình đã gây ra. Chính vì thế, mình muốn mọi chuyện cứ như vậy, bố có cuộc sống riêng bên ngoài, đó là chuyện của bố, khi về nhà bố vẫn yêu cháu, vẫn quan tâm đến chúng nó, vậy là được. Còn những gì bố đã gây ra, như mình đã nói, mình tin vào chuyện nhân quả. Mình nghĩ rằng một ngày nào đó, bố sẽ phải gánh chịu những gì bố đã gây ra. Mình không phải là người mê tín, nhưng mình tin là điều đó sẽ xảy ra. Mình thực sự không muốn điều đó, mình nói ra điều này đến bản thân mình cũng tưởng như mình mạnh mẽ lắm, nhưng có lần bố bị ngã xe gãy tay, mình nghe tin đã cảm thấy xót xa lắm rồi nên nếu có chuyện gì xảy ra với bố mình không biết có chịu đựng được không.
Mình có cảm giác rằng, thời điểm ấy đang đến gần, mình muốn làm gì đó giúp bố nhưng lực bất tòng tâm, cuộc đời ai vay thì người đó phải trả, biết thế mà chưa thể làm gì...
05:43 CH 19/12/2016
Bố đẻ độc ác như một con thú, cứu mẹ con tôi...
Cám ơn Khanh1212 đã có lời bình luận, như mình nói ở trên, mình vào đây muốn được chia sẻ trong những lúc rối bời và mong nhận được những lời chia sẻ từ các bạn, mình không có mục đích kêu gọi mọi người thương hại nên nếu bạn hoặc ai đó không cảm thấy hứng thú, vui lòng bỏ qua topic của mình.
Chuyện gia đình mình có những điều vô lý mà nhiều người đọc sẽ cảm thấy bức xúc, mình rất hiểu vì bản thân mình cũng vậy. Mình đã rất nhiều lần nói với mẹ rằng, mẹ bỏ qua đi, nói với vợ chồng em trai cùng ra ngoài thuê nhà sống, đừng quan tâm đến mấy đồng ở tận đâu đó cho thêm mệt lòng, ai gây ra tội ác thì người đó sẽ phải trả giá. Nhưng mẹ mình không chịu vì nếu mẹ ra ngoài thì bố sẽ đưa người đàn bà kia về ở trong ngôi nhà đó. Mình cũng hiểu tâm lý của mẹ, bao nhiêu năm sống hết lòng vì chồng con, chăm sóc mẹ chồng chu đáo, giờ phải ra ngoài thuê nhà sống để chồng cùng đứa khác về ở nhà cao cửa rộng, không đành lòng được. Vì thế nên mình không giục mẹ nữa. Bản thân mình đã lấy chồng và ở riêng, nhiều khi muốn can thiệp và quyết định việc gì cũng khó, vì mình không ở cùng trong ngôi nhà đó, việc đi hay ở là quyết định của mẹ mình và em trai nên dù có bức xúc cũng chẳng làm được gì. Em trai mình thì cũng thương mẹ nên cùng ở lại chứ nó cũng muốn chuyển ra ngoài sống cho yên ổn. Mình biết, chuyện phức tạp cũng một phần do mẹ con mình nhu nhược, nhưng sống trong hoàn cảnh nào thì mới hiểu rõ hoàn cảnh đó, có lẽ mẹ bị bố lấn át từ ngày xưa nên tạo thành nếp cho chị em mình không biết phải phản kháng như thế nào với tình huống gia đình như hiện nay.
Chẳng biết phải nói gì thêm nữa...
05:43 CH 02/12/2016
Bố đẻ độc ác như một con thú, cứu mẹ con tôi...
Cám ơn các mẹ đã có những lời khuyên dành cho mình, mình biết là mình rất hèn yếu và nhu nhược nhưng trên thực tế có nhiều vấn đề mà mình muốn nhưng không thể làm được. Đúng là mình chỉ biết online để than thở vì như mình nói ngay từ đầu, mình chẳng biết chia sẻ cùng ai cả nên đành lên tâm sự trên mạng với những người không biết mình là ai. Sau lần bố mình đánh mẹ làm cho mẹ ngã khi đang bế con gái mình trên tay, mình cảm thấy rất sợ nếu mình làm gì đó thì sẽ ảnh hưởng và nguy hại đến con mình, lúc đó mình mới có 1 bé, giờ đã có 2 cháu mình lại càng sợ hơn. Mình đã trải qua suốt quãng tuổi thơ không em đẹp với những ký ức về việc bố mẹ đánh cãi nhau, lúc nào mình cũng trong tâm trạng bất an và sợ sệt, vì thế nên khi lấy chồng, gặp được người chồng yêu thương tôn trọng mình, mình chỉ muốn được yên ổn với cuộc sống này.
Ngoài những ký ức kinh khủng về bố thì mình cũng có những tình cảm tốt đẹp mà bố dành cho mình. Dù ông như vậy nhưng ông là người rất yêu con và đặc biệt là đứa con gái là mình. Khi có điều kiện kinh tế tốt, ông dành cho mình những gì tốt đẹp nhất, khi ông ốm hay bị tai nạn, người ông luôn nhắc đến là mình và em trai, mình bị xoang, ban đêm bật quạt lạnh, ông là người hàng đêm lên tắt quạt cho mình, vuốt tóc xoa lưng cho mình cho dù lúc đó mình đã lớn và đi học đại học..
Vì tất cả những điều này nên mình cảm thấy không biết nên làm thế nào, và cũng vì thế nên khoảng thời gian vừa rồi mình đã gần như bình thường hóa mối quan hệ với ông.
Mình vẫn biết là mình nhu nhược, mình sẽ suy nghĩ thêm xem nên làm gì sắp tới, nếu các bạn thấy mình than thở quá nhiều, hãy bỏ qua topic của mình, mình chỉ cần nơi để được nói ra thôi.
Cám ơn các bạn.
06:31 CH 29/11/2016
Bố đẻ độc ác như một con thú, cứu mẹ con tôi...
Sau bao nhiêu năm, giờ cuộc sống của mình và gia đình vẫn chưa có lời giải đáp. Sau thời gian khủng hoảng đó, bố mình đã lấy người đàn bà ngày trước từng là bồ cuối cùng của ông, mình buồn và đau đớn vô cùng. Sau thời gian khủng hoảng trước đây, dần dần mọi chuyện cũng dịu đi, ai cũng phải tiếp tục cuộc sống của mình và ai cũng quá mệt mỏi với những biến cố xảy ra nên nhà mình vô tình rơi vào tình huống nực cười. Bố mình lấy vợ mới nhưng chỉ ở với vợ vào cuối tuần, trong tuần ông vẫn về nhà ở cùng mẹ mình và gia đình em trai. Mình thỉnh thoảng vẫn đưa các cháu về thăm ông. Trước khi ông lấy vợ, ông có sang nói chuyện với mình nhưng mình trả lời rằng: đó là chuyện của bố, bố có cuộc sống mới là lựa chọn của bố nhưng bố đừng để con gặp con người kia, nếu không con không biết sẽ làm gì đâu!
Lúc đó, mình chuẩn bị sinh đứa con thứ 2, mình bầu bì vốn không được thuận lợi nên lúc đó chỉ muốn được yên ổn và cũng không muốn quan tâm đến việc gì khác làm cho mình mệt mỏi nữa, mình nói với bố rằng, mình chỉ muốn được yên ổn, muốn được tập trung để chăm con nên việc ông làm gì mình không còn quan tâm nữa. Miệng nói vậy nhưng trong lòng mình cũng đau lắm, tuy nhiên, đúng là mình quá mệt mỏi nên cũng chẳng suy nghĩ nữa. Thỉnh thoảng mình vẫn cho cháu về thăm ông bà và coi như không có chuyện gì xảy ra, mẹ và em trai mình cũng vậy.
Sau đó, khi nghe tin bố và vợ mới có con thì mình sụp đổ hoàn toàn. Về danh chính ngôn thuận, ông không có mối quan hệ gì với mẹ mình nữa và đã kết hôn với vợ mới thì việc có con là bình thường, nhưng ông vẫn đang ở với mẹ và gia đình em trai mình, đứa con của ông còn sinh sau cả đứa bé nhà mình, và điều quan trọng nhất là mình vẫn chưa chấp nhận được việc ông có một gia đình mới. Mình chưa bao giờ tưởng tượng được gia đình mình sẽ như thế này, gia đình chồng và những người khác nhìn vào sẽ thế nào đây? Mình thấy nhục nhã, thấy đau đớn và cảm giác như bị phản bội (thực ra thì ông đã phản bội mẹ con mình từ trước rồi chứ nhỉ?).
Cách đây một vài ngày, mình cho cháu về nhà như thường lệ, nghe thấy bố cãi nhau với vợ mới trên điện thoại, bố cáu việc gì đó rồi cúp máy, sau đó điện thoại bàn nhà mình kêu và ông ra dập ngay máy. Mình biết đó là ai gọi, mình cảm giác lúc đó mình có thể xé xác một ai đó, máu trong người mình sôi lên. Mình thề nếu cái điện thoại kia kêu lên một lần nữa thì mình sẽ nghe máy và chửi cho người bên kia một trận, mình đã chuẩn bị việc đó nhưng điện thoại không kêu. Lần sau đó, khi mình sang, mọi chuyện lại lặp lại và mình đã ra nghe máy, bên kia nghe thấy giọng mình không nói gì và cúp máy. Máu mình lại sôi lên, mình biết là mình rất hèn nhưng chưa kịp làm gì, và nói thật, mình hầu như không chửi bậy nên dù đã có sự chuẩn bị nhưng mình vẫn chưa kịp làm điều mình muốn. Bố mình va con người kia coi mẹ con mình là gì chứ?
Sau chuyện đó mình không thể ngủ được, mình suy nghĩ mãi và trong đầu lúc nào cũng có ý muốn giết người, mình muốn giết chết bà ta hoặc ít nhất cho bà ta một trận nhớ đời, bà ta đã yên ổn quá lâu rồi. Mình không biết phải làm gì, có nên cho con về thăm ông bà nữa hay không? Có nên im lặng để mọi chuyện yên ổn hay quyết một phen làm tung lên để chấm dứt câu chuyện không có hồi kết này?
12:11 CH 28/11/2016
Nàng dâu hư hay mẹ chồng khó tính?
Đọc hết cái Topic này rồi mới biết là chủ đề này từ năm 2012, khoogn biết giờ bác chủ top đã giải quyết được vấn đề chưa nhưng thấy vợ bác thật giống với em. Tất nhiên với BMC thì em không dám đi không chào, về không hỏi và vẫn quan tâm tới ông bà, nhưng thế lại càng buồn hơn vì sau bao nhiêu khó chịu, bao nhiêu bất đồng mình vẫn quan tâm đến mẹ chồng, vẫn giữ phép tắc lễ nghĩa đầy đủ mà vẫn chẳng đâu ra đâu, mua quà cho mẹ thì mẹ cho về quê ngay trước mặt mình vì không thích. Mình nghĩ vợ chủ top thái độ như vậy cũng k ổn nhưng hy vọng giờ này bác đã hiểu được mọi chuyện và thông cảm với vợ hơn. Mình cũng thương các ông chồng lắm vì phải ở giữa đôi khi cũng rất khó. Như hoàn cảnh nhà mình bây giờ, sau một thời gian chịu đựng, mình đã quyết tâm rủ chồng ra ở riêng vì mình sợ rằng nếu còn ở lại một ngày nào đó mối quan hệ giữa mình và MC sẽ bùng nổ, đến lúc đó lại k nhìn được mặt nhau thì mệt, MC mình cũng vốn tính xuề xòa, không gọn gàng và đặc biệt rất mất vệ sinh (VD: bô của cháu đi tè, bà mang đổ đi và lấy tay rửa trực tiếp, sau đó k rửa xà phòng mà đi nấu cơm luôn). Mình thì tính sạch sẽ, thích gọn gàng, về nhà chồng đã phải cố gắng đơn giản đi rất nhiều nhưng lại thành ra xuề xòa hơn, vụng về hơn. MC mình tuy đã về hưu nhưng rất ngại nấu cơm, chỉ thích ngồi xem phim nên có lúc nào có thể là bà thả để mình làm hết, hồi đầu mình còn làm nhưng về sau càng ngày mình càng chán nên cũng buông thả và ít có trách nhiệm hơn. Mình sợ rằng nếu còn ở đó mình sẽ bị thay đổi theo chiều hướng tiểu cực nên quyết rủ chồng ra ở riêng. Chồng thfi cũng đồng ý nhưng vẫn còn lắn tăn vì thương bố mẹ già phải ở với nhau không có con cái. Mình cũng thương nhưng cứ nghĩ đến viêc đến năm sau nữa vc mình có thêm em bé mình lại thấy rùng mình nếu còn ở lại chung với BMC. Bên tình bên lý, không biết nên làm thế nào bây giờ, nhiều lúc bế tắc mà muốn khóc òa lên, mình phải làm thế nào bây giờ?
05:03 CH 24/10/2013
Đang sẵn cơn bực, mẹ nào bức xúc chuyện mẹ chồng...
Thật sự ngưỡng mộ bạn chủ top vì sự khéo léo và nhẫn nhịn. Mình ở chung với bmc được hai năm rồi, giờ đang vùng lên để ra ở riêng đây, cũng áy náy vì thương ông bà già ở một mình lắm nhưng Bác Hồ nói rồi, k có gì quý hơn độc lập tự do, ở chung mà cả hai bên đều thấy căng thẳng thì ở làm gì.
11:53 SA 20/10/2013
Đang sẵn cơn bực, mẹ nào bức xúc chuyện mẹ chồng...
Thật sự ngưỡng m
11:49 SA 20/10/2013
Không có tiền làm sao mua nhà hả các mẹ?
Cuối cùng thì nhà mình cũng đã quyết định đi thuê nhà để sống, bọn mình dành một khoản riêng để trả tiền nhà 1 năm, chỗ còn lại để tiết kiệm. Như vậy vơis mức lương hiện tại mình sẽ k phải lo nhiều. Việc mua nhà để dành cho chồng và cty của chồng lo :). Bạn ngocanh muốn mua nhà 500 triệu tham khảo một số khu chưa có sổ đỏ ý, có chỗ dưới LĩnhNam chỉ bán nhà 350tr thôi, nhà cấp 4 mới xây rộng 20m2. Mình chưa có đk thf mua tạm, k có sổ đỏ cũng k sao đâu vì đất đó cũng an toàn, k sợ giải toả hay gì cả. Còn về thủ tục đk kd hì hồi mới thành lập chồng chị thuê outsource hết, em search trên mạng nhiều cty làm dịch vụ lắm.
11:38 SA 20/10/2013
Không có tiền làm sao mua nhà hả các mẹ?
Nhà mình hai vc thu nhập hơn 20tr/tháng, ngoài ra chồng mình có cty riêng, nếu làm ăn tốt thì cũng có thêm các khoản khác nữa, có lẽ mình tham khảo mua nhà trả góp vậy.
11:27 SA 16/10/2013
Hạnh phúc với em đơn giản chỉ là được ở riêng !!!!
Hóa ra em trẻ hơn chị rất nhiều. Chị thì nghĩ thế này, trước tiên em nên xem lại xem mình có gì sai không? Nếu có thì thư nghĩ xem có sửa chữa được không? Và với tình hình hiện tại giữa em và BMC thì có bỏ qua để sống cho êm hơn được không vì chị nghĩ kiểu gì thì trong việc mâu thuẫn chắc mình cũng có chỗ nào chưa khéo, nếu biết để sửa chữa và lựa cho êm đẹp thì biết đâu ông bà lại yêu quý và bênh vực mình, còn đến nước bị ác cảm quá không thể vượt qua được (như chị đây) cộng với việc chồng thô bạo đánh đập vợ, log nick vợ ăn nói cái kiểu vô giáo dục như thế thì em ra ngoài đi, như bạn nào đó đã nói, mình phải lo cho mình và con mình trước đã, nhất là trẻ con dù chứng kiến hay không nhưng sống ở gia đình mâu thuẫn rất bị ảnh hưởng, đặc biệt khi mẹ bị stress cũng rất dễ ảnh hưởng đến con.
Em ra ngoài thuê nhà sống đi, hai mẹ con ở với nhau, dù ông ngoai có đồng ý hay không thì em vẫn phải quyết, không ai khác có thể quyết định cuộc đời của em và con em được, rồi dần dần ông bà ngoại sẽ hiểu. Em vay được tiền là tốt rồi, tìm căn hộ nào vừa phải, một phần để trả tiền trước 6 tháng, phần còn lại bạn buôn bán quần áo online hoặc tìm hiểu xem công việc nào phù hợp. Em đang ở trong một mớ bòng bong, phải nhảy ra khỏi mớ bòng bong đó thì em và chính chồng em và gia đình chồng mới nhận ra được nhiều điều, tin chị đi, chị đã có lần ở trong một tình huống rất mệt mỏi và rối bời, rồi chị tìm cách bước ra khỏi nó và tình hình đã khác.
Chúc em thành công và hy vọng em đã đổi pass.
11:14 SA 16/10/2013
Hạnh phúc với em đơn giản chỉ là được ở riêng !!!!
Bạn giống mình quá. Mình cũng đang ngày đêm mong được ra ở riêng đây vì mc mình và mình cũng k hợp nhau. Mình chẳng dám nói ai đúng ai sai nhưng mỗi người có một tích cách và cách sống khác nên k thể hòa hợp được. Những người hòa hợp được với mc có lẽ cũng do may mắn vì có những điểm tương đồng. Mình thì k có điều kiện như bạn, mình cũng chẳng biết nhà chồng hay nhà mình có tiền hay không nhưng cũng đang mong muốn mua được một căn nhà để ra ở riêng, hai vợ chồng tự lo lấy thân thôi nhưng cũng khó quá. Mình may mắn hơn bạn vì có chồng hiền lành, biết thương vợ, với lại anh ấy cũng hiểu quá rõ về mẹ rồi nên cũng ok để chúng mình chuyển ra. Tuy nhiên, vì chúng mình chưa có điều kiện mà chồng thì thích là ra riêng thì cũng có chỗ nào ở ổn ổn một chút nên chúng mình đang chưa thống nhất được vụ này.Chồng thì muốn từ từ để đến lúc mua được nhà đẹp còn mình thì quyết phải đi sớm, dù mua được nhà nhỏ cũng được vì nếu k đi sớm thì mình sợ là sẽ k bao giờ đi được vì bmc cũng lớn tuổi rồi, đến lúc ông bà già,ốm mà đi thì k được.
ÔI cái sự làm dâu, lúc mới về mình cũng nghĩ là sẽ yêu thương chăm sóc bmc như con cái trong nhà mà thực tế khác hoàn toàn với mình nghĩ nên chẳng còn nhiệt huyết gì nữa.
Ah, tớ nghĩ là nick của bạn chủ top chắc bị hack rồi, bạn nên thay nick khác thôi. Hy vọng không phải là chồng bạn nhảy vào chứ kiểu ăn nói thế này tớ đoán chắc chồng bạn là người dễ dàng cho vợ ăn đấm quá. Chúc bạn may mắn.
09:35 SA 15/10/2013
EQ & Hạnh phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Em thì bị bmc kêu là nuôi con sách vở. Haizz chán chẳng buồn nói!
11:13 SA 12/09/2012
Ai thích hàng H&M thì vào đây nhé
Em thấy mẹ annatran đang mở order cho đợt hàng mới đấy, mẹ nào có nhu cầu thì thử liên hệ với mẹ ấy xem. Có khi phải rủ mẹ annatran vào top này để mẹ ấy tư vấn thêm cho mọi người.
11:10 SA 12/09/2012
Ai thích hàng H&M thì vào đây nhé
Em thay me Annatran dang mo order cho dot hang moi day, me nao co nhu cau thi thu lien he voi me ay xem. Co khi phai ru me annatran vao top nay de me ay tu van them cho moi nguoi.
11:09 SA 12/09/2012
Ai thích hàng H&M thì vào đây nhé
Tớ hay order đồ H&M của mẹ Annatran, bạn ấy có người quen bên Sing nên chuyển hàng về giá cả cũng hợp lý mà chi phí báo giá cũng rõ ràng lắm. Mình từ đầu tời giờ hay order của bạn này thấy ok nên cũng chưa tham khảo các mẹ khác. Các mẹ vào link FB này nhé hoặc search
annatranhm@gmail.com
là ra
http://www.facebook.com/anna.tran.18294
08:38 SA 10/09/2012
Ai thích hàng H&M thì vào đây nhé
Hihih khoe với các mẹ nhé, tớ vừa order được mấy thứ bên Sing, vừa được nhận hàng shop gửi, thích ơi là thích cái bộ quần áo này 308156
05:21 CH 05/09/2012
Ai thích hàng H&M thì vào đây nhé
Ôi đúng chủ đề tủ của em đây . Đúng là đồ H&M thì có cái đẹp có cái cũng bình thường thôi nhưng nếu biết cọn thì cũng ổn, em hay mua đồ của 1 bạn ở Hà Nội được bạn ấy tư vấn và giúp chọn đồ rất nhiệt tình nên đều mua được hàng đẹp. Thỉnh thoảng em cũng mua zara hay Mango nhưng giá thì mắc hơn H&M một chút nên em thấy H&M là dễ mua hơn hẳn.
02:11 CH 02/09/2012
Bố đẻ độc ác như một con thú, cứu mẹ con tôi...
Lâu rồi mới quay lại cái topic này, thấy mọi người vào cho lời khuyên làm mình xúc động quá. Thực sự cám ơn mọi người rất nhiều.
Sau bao lâu như vậy, chuyện nhà mình vẫn chưa giải quyết được ổn thỏa. Gần đây bố mình đã đồng ý bán nhà, tuy nhiên bây giờ thị trường nhà đất rất thấp nên nhà bán cũng khó. Ông lại lồng lộn lên và đã họp mọi người trong gia đình lại để đưa ra lựa chọn bắt mẹ mình theo. Ông ta muốn mẹ ký giấy nhượng quyền sở hữu căn nhà này để ông bán đi sau đó sẽ chuyển tiền trả cho mẹ, mẹ mình đã không đồng ý, ông ta điên lên chửi rủa mình và mẹ và nói những câu cực kỳ khó nghe như (xin lỗi cả nhà): tao đào mả bố mả mẹ mày lên, mày là một con đĩ, mày đi đánh đĩ...Rồi ông ta chửi rủa và đuổi cả mình ngay trước mặt chồng mình và con gái mình. Ông ta nói với chồng mình là: mày dậy lại vợ mày, lần sau mày đến thì đến một mình, mày đưa vợ mày đến thì tao đuổi thẳng cổ....Mình cảm thấy ông ta không khác gì một con thú, một con ác thú. Ông ta bắt mẹ mình phải chuyển lên tầng 5 ở, ông ta dỡ hết ảnh của mẹ mình xuống và bắt mẹ phải ăn riêng.
Sau hôm đó ông ta và chị gái (tức là bà bác ruột của mình) mời bà lên nhà bà đó ăn cơm, cả hai người dồn eps bà mình, moi móc và dựng chuyện nói là ngày xưa bà mình ăn ở không ra gì, đi ngoại tình rồi đẻ ra bác cả, bác cả là con riêng của người khác nhưng mọi người trong họ không biết vẫn coi bác ấy là trưởng họ, bác là người thắp hương cho các cụ nên bây giờ nhà cửa gia đình mới tan nát thế này. Nghe được chuyện này mình cảm giác sụp đổ, mình sụp đổ không phải vì thông tin kia bởi nó là tin không có thực, nhưng mình sụp đổ là bởi hai con người khốn nạn kia và mình thương bà thương bác. Bà mình đã già, năm nay gần 90 tuổi và sắp gần đất xa trời rồi, vậy mà đến cuối đời lại bị con cái làm khổ, bị giày vò thế này. Mình căm thù hai con người đó!
Cho đến bây giờ mình vẫn k thể tin được chuyện này lại đến với mình, nhiều lúc mình chỉ ước đây chỉ là giấc mơ, nhiều lúc mình nghĩ những chuyện thế này chắc chỉ có trên phim, vậy mà bây giờ nó lại xảy ra với mình.
Mình k biết phải sống thế nào bây giờ vì mình cảm thấy quá xấu hổ với chồng và quá thất vọng với 1 người được goi là BỐ!
06:43 CH 14/06/2012
o
oc_nhong
Bắt chuyện
738
Điểm
·
2
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Trong lúc mọi việc vẫn đang rơi vào bế tắc, bố mình có quan hệ với 1 người đàn bà mới. Như mọi lần, mình vẫn chỉ nghĩ chắc là cũng chỉ là mối quan hệ qua đường, rồi cũng sẽ chẳng đi đến đâu. Nhưng mình đã lầm, lần này, "bạn gái" của bố cao tay hơn những người trước, bà ta trói buộc bố mình, luôn biết cách để chiều lòng nhưng cũng không dễ dàng để bố mình lấn át. Mình ghê tởm người đàn bà ấy, có những hôm bố và bà ta cãi nhau qua điện thoại, mọi người trong nhà đều nghe thấy và thấy rất mệt mỏi, mụ ta thậm chí còn dám gọi điện thoại đến số máy bàn của nhà mình giả giọng cô mình để tìm bố mình, khi bị mình phát hiện thì dập máy. Tại thời điểm đó mình không quan tâm đến mối quan hệ của bà ta với bố mình lắm vì thực sự đã quá quen với những chuyện như thế rồi. Thế nhưng, điều làm mình đau lòng nhất là một ngày mình nghe tin bà ta có bầu và bố mình phải cưới con mụ đáng ghê tởm đó. Mình vẫn nhớ như in ngày bố đến nhà mình ăn cơm và nói chuyện về việc bố sẽ "cưới vợ", mình cảm thấy xấu hổ, đau đớn và muốn trốn chạy tất cả. Mình vốn là đứa con gái truyền thống, mình không bao giờ có thể chấp nhận được chuyện gia đình tan đàn xẻ nghé, dù trước đây bố mẹ có li dị thì mình cũng vẫn nghĩ rằng đó chẳng qua là do bố bị ép do nợ nần chứ trong thâm tâm bố cũng không muốn vậy, nhưng giờ thì mọi thứ sụp đổ trong mình, bố có gia đình mới, có đứa con mới, thậm chí nó còn nhỏ tuổi hơn cả con mình. Chuyện gì đang xảy ra với cuộc đời mình thế này??? Tại sao mình lại phải chịu đựng những điều này??? Chồng mình sẽ nhìn mình như thế nào? Gia đình chồng sẽ nhìn gia đình mình thế nào? Khi mà bố mẹ không còn nữa thì mình sẽ phải làm gì với đứa em bất đắc dĩ này??? Quá nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu mình khiến cho tâm trạng mình trĩu nặng...Mình cảm giác như tim mình đau nhói và thấy bế tắc kinh khủng...
Ngày cưới của bố, mình được nghe kể lại, là những sự kệch cỡm, là một vở kịch bỉ ổi mà mình không bao giờ muốn nghe, không bao giờ muốn biết tới. Mình đã lờ đi tất cả những gì liên quan đến bố, mình tập trung vào công việc và coi như không có chuyện gì đang xẩy ra. Thời gian cứ trôi qua như thế, bố lấy vợ, đẻ con và hàng tuần gia đình mình và gia đình em trai cũng như bố lại gặp nhau ăn uống 1 buổi tại nhà của bố mẹ, căn nhà vẫn đứng tên hai người và bố thỉnh thoảng vẫn đi về.
Sau khi đứa trẻ kia ra đời, bi kịch lại đến với mình.
Mình biết bố cũng vốn là người truyền thống, yêu con cái, vì thế nên ông mong muốn cả ba đứa con của ông (ba đứa con, giờ ông có đến ba đứa cơ đấy!!!) hòa thuận và gàn gũi với nhau. Ông cùng vơ mới, đứa con riêng của bà ta và con chung của hai người chuyển về nhà bà nội mình sống, vì thế nên mỗi khi có việc ở quê ông đều bắt mình về, mình từ chối không về thì ông ra mặt ép mình phải về nhận em. Ông luôn mong muốn làm được một bữa cơm mời gia đình họ hàng sang ăn mừng chị em mình nhận nhau. Thực sự nói đến đây mình muốn chửi bậy, vì mẹ mình còn sống sờ sờ ra đó, thằng bé cũng chỉ là kết quả mối tình giữa một người đàn ông ham của lạ và một con đàn bà muốn trói buộc đàn ông để tìm chỗ dựa, và sau bao nhiêu khủng hoảng của gia đình do ông gây ra, giờ ông lại muốn mình về vui vẻ nhận em, nhận mẹ kế, thực sự là điên rồ quá mức.
Người ta vẫn thường nói, "con giun xéo mãi cũng quằn", mình vốn là đứa hiền lành, ít phản ứng nhưng đến lúc này thì mình không thể chịu đựng được khi ông liên tiếp ép mình mong đạt được mong muốn của ông. Mình kiên quyết không về nhận em, dù cho ông có lấy lý do là về thăm bà nội, về giỗ ông nhưng mình vẫn kiên quyết không về. Ông gây căng thẳng cho mình rất nhiều, rồi nói là mình bất hiếu, là mình không biết suy nghĩ...nhưng mình đều bỏ qua ngoài tai và giữ vững lập trường của mình.
Tết năm ấy, vào đúng ngày mồng 4 Tết, ông gọi tất cả con cháu sang ăn cơm hóa vàng và thông báo một tin, là ông bị ung thư. Mình nghe tin mà cảm thấy như toàn cơ thể đóng băng lại, không biết phải suy nghĩ thế nào, chẳng lẽ những gì ông gây ra đã đưa ông đến kết cục này?Chuyện này có thật không hay ông chỉ đang nghĩ cách để mình suy nghĩ lại và về nhận đứa em bé bỏng kia? mình thẫn thờ và cảm thấy hoang mang tột cùng.
Sau đó ông đi khám và phải phẫu thuật, mình và chồng và em trai luôn cố gắng đưa ông đi khám, quan tâm đến ông nhiều nhất có thể và cũng cố gắng hỗ trợ về mặt kinh tế để ông bớt được gánh nặng. Lần mổ đầu tiên, mình nghe tin người đàn bà kia sẽ lên để chăm bố lúc bố mổ xong, mình nghe thấy vậy sôi sục máu trong người, mình gọi cho cô mình nói rằng, nếu cô để nó lên cháu sẽ giết nó, cô mình sợ quá nên chắc cũng nói với bà ta nên không thấy bà ta lên nữa. Mình không biết việc mình làm vậy có đúng hay không vì dù sao bà ta hiện tại cũng là vợ chính thức của bố nhưng chỉ nghĩ đến việc phải giáp mặt bà ta, cùng bà ta chăm sóc bố là mình đã thấy máu sôi lên trong người và đúng là mình cũng không biết là mình sẽ có thể làm gì điên rồ với bà ta nữa. Bố mình mổ xong, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ nhưng chỉ sau một thời gian ngắn ông lại phải mổ lại, trước khi mổ, ông lại gọi bọn mình đến và ép mình phải nhận em, ông lấy cớ là do ông đang bị bệnh nên muốn mình phải suy nghĩ, ông nói rằng đứa trẻ đó không có tội,tại sao mình lại đối xử với nó như vậy? Vậy mình có tội gì không? Em mình có tội gì không mà sao cuộc sống của chị em mình khổ sở vậy? Mình có chia sẻ thẳng thắn với bố rằng, nó không có tội gì cả, mình cũng không trách gì nó nhưng việc sinh nó ra là quyết định của bố mình, tại sao bây giờ lại bắt mình chịu trách nhiệm, việc nó cùng dòng máu với mình, mình không phủ nhận nhưng mình không có nhu cầu quan tâm đến việc nó sống như thế nào và cũng không ai có thể bắt mình phải quan tâm đến nó. Mình vẫn giữ vững quan điểm và không bao giờ đồng ý việc nhận em như bố đưa ra kể cả khi bố đang bệnh nặng. Mình không phải là đứa ngang bướng nhưng chỉ cần nghĩ đến cảm giác về nhà gặp gỡ với đứa bé, với con mụ kia là mình không thể nào chịu đựng nổi. Mình không hiểu sao mình lại có cảm giác vậy, có lẽ vì mình và mẹ và em trai đã chịu đựng quá nhiều đau khổ, có lẽ vì mình vẫn không chấp nhận được sự thật về gia đình tan nát nên mới có phản ứng như vậy, nhưng nói chung là mình không làm được.