Biết bao nhiêu người phụ nữ mỏi mòn mong con, dẫu con trai hay gái cũng đều quý, vậy mà không ít phụ nữ gặp bất hạnh khi sinh con một bề, mà lại toàn “vịt giời”. Có người khốn khổ vì gia đình chồng; có người tự đẩy mình xuống vực khi nghĩ rằng nếu không sinh con trai cho nhà chồng là có tội lớn. Tại sao vậy? Sinh con gái nặng tội dữ vậy ư?
>>> Mời bạn xem thêm:
Nếu muốn hạnh phúc, hãy sinh 2 con gái
Trắc nghiệm vui: Tương lai bạn sẽ sinh con trai hay con gái?
Con trai, con gái mà chi…
Năm 17 tuổi, đang học lớp 12, chị bỏ học, bỏ gia đình, cùng anh vào Nam (Sài Gòn) theo tiếng gọi trái tim. Đó là những tháng ngày hạnh phúc nhất đời chị. Anh dẫn chị rong ruổi từ Đà Lạt, xuống Sài Gòn, lang thang các nẻo đường miền Tây Nam Bộ. Anh phong trần, từng trải, xỏ lỗ tai, tay ôm đàn ghi ta hát hay, bao người mê. Anh chọn chị, vượt qua rào cản ngăn cách của gia đình vốn đã chọn cho anh một người “xứng đôi vừa lứa”. Chị thì non trẻ, chỉ biết yêu và yêu. Nghe anh nói phải bỏ đi thật xa, để đặt gia đình vào chuyện “đã rồi” hòng được ở bên nhau suốt đời suốt kiếp, thế là chị tất tả xách cặp đi theo, không một lời nhắn nhủ với mẹ. Khi anh chị về nhà, đám cưới cũng diễn ra, lúc ấy chị đã mang bầu 3 tháng, mẹ chị khóc như mưa. 18 tuổi, chị dừng hẳn việc học để làm mẹ một cô công chúa xinh xắn. Để ghi nhớ kỷ niệm tháng ngày trăng mật hạnh phúc ở vùng đất phương nam, anh chị đặt tên con gái là Hoài Nam.
Mặc dù làm dâu khi còn rất trẻ, nhưng chị rất được mẹ chồng thương yêu. Chị xinh xắn, lại nhẹ nhàng tình cảm, chăm sóc mẹ chồng chu đáo, chị quán xuyến nhà cửa tươm tất để anh yên tâm làm ăn. Anh chiều vợ, thương con. 5 năm tiếp theo, chị sống trong căng tràn hạnh phúc. Rồi chị có bầu bé thứ hai.
Chị mong lắm sinh được thằng con trai cho chồng, vì anh là trai độc nhất. Mẹ anh sinh 4 người con gái, rồi mới có anh. Ông bà mặc dù không cổ hủ như những người cùng thế hệ, nhưng chị biết, cả anh và ông bà đều mong chị sinh con trai để nhang khói tổ tiên. Ngày chị giấu chồng đi siêu âm, hay tin lại sinh con gái, chị khóc cạn nước mắt. Anh biết, chỉ an ủi chị: “Em ạ, con nào cũng là con”. Chị thấy mình may mắn.
Khi con nhỏ đã vào cấp 1, chị ra kinh doanh riêng, buôn bán đồ thủ công mỹ nghệ vốn rất đắt khách ở vùng đất du lịch. Tuổi 30, khi bạn bè còn long đong lận đận chuyện làm ăn thì anh chị đã nhà cao cửa rộng, có xe ô tô xịn, vài miếng đất để làm của cho con cái sau này. Chị cứ ngỡ cuộc đời mình thế là viên mãn: hai con gái rất xinh, anh làm ăn thành đạt, không một lần đòi hỏi chị phải sinh cho anh thằng con trai dù cả hai còn rất trẻ.
Phía sau người đàn ông ích kỷ, là những người phụ nữ bất hạnh (Ảnh: Internet)
Sét đánh ngang tai khi chị phong thanh tin anh có bồ nhí. Chị gặng hỏi, anh chối đây đẩy, anh bảo chị: “Em đừng tin lời thiên hạ ác miệng”, chị tin anh, có lẽ đó chỉ là quan hệ đồng nghiệp thôi.
Bẵng đi một thời gian, con gái lớn của chị đã vào học cấp 3, phổng phao, xinh xắn; bỗng dưng anh đề nghị chị sinh cho anh một thằng con trai. Chị méo xẹo: “Sao bao lâu nay anh không nói…”, anh ậm ừ: “Càng già, càng thấy thèm con trai em ạ. Vả lại, bố mất rồi, anh thấy có lỗi với ông…”. Thương anh, chị ráng…
Canh trứng, kiêng cữ các kiểu, chị lại ôm bụng bầu ở tuổi 35, khi con gái lớn 17 tuổi,. Mẹ anh không nói gì, chỉ dặn chị giữ gìn vì cũng đã lớn tuổi để sinh con. Ngày chị đi siêu âm người bác sĩ quen để biết giới tính thai nhi, anh đi biền biệt liền 3 ngày mới về. Gương mặt anh nặng trĩu, chị chẳngthiết ăn uống bồi bổ gì nữa. Chị đã như người mất hồn từ khi bác sĩ thông báo chị lại có một bé gái.
Khi chị mang bầu 5 tháng, chị chính thức chấp nhận chuyện anh lập phòng nhì, nghe đâu, đó là một cô gái quê, chị bầu 7 tháng thì cô ta cũng có thai 3 tháng. Chị giấu nỗi đau trong lòng, sống vật vờ, vô cảm với xung quanh. Chỉ tội hai đứa con gái bé bỏng, chúng bơ vơ giữa căn nhà lộng lẫy sang trọng. Nỗi đau đến với chị thêm một lần nữa, khi đứa con gái lớn đòi… lấy chồng: nó đã có thai 3 tháng. Lặp lại vết xe đổ của mẹ, nhưng con bé vùng vằng nhất quyết không muốn làm đám cưới. Nó bảo: “Vui gì mà cưới. Mẹ chửa, con chửa, bố thì có bồ…”, miệng chị đắng ngắt. Ngày nhà trai qua thưa chuyện, chị đọc được trong ánh mắt họ sự khinh khỉnh, coi thường. Chị sinh non ở tháng thứ 8, đứa trẻ tối ngày bệnh, chị cũng chẳng còn hồn vía nào chăm con. Bây giờ thì con gái chị cũng bỏ chồng ôm con về với mẹ, nó quá bé và non nớt để có thể chịu đựng những lời cay nghiệt của nhà chồng. Chị lại vừa làm bà ngoại, vừa làm mẹ của đứa cháu ngoại đỏ hỏn.
Đôi khi chị tìm đến tôi, khóc như mưa. Chị trách anh sao quá phũ phàng, gần 20 năm sống với nhau, yêu thương, chia sẻ, vì sao anh phản bội chị trong khi tưởng chừng như hạnh phúc viên mãn? Vì sao anh muốn có con trai mà không thành thật từ sớm, nếu anh nói sớm, chị có thể sinh thêm hai ba lần nữa, biết đâu sẽ được cậu con trai cho anh nối dõi? Vì sao anh nỡ bỏ mặc chị với đứa con bé bỏng, bỏ lại hết gia đình với những đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn? Rốt cuộc, anh cũng đã có con trai đâu? Cô bồ lại sinh cho anh một cô con gái.
Chị gào lên với tôi: Sinh con gái là có tội sao em? Tại sao số chị khổ thế này? Chị biết sống làm sao với những đứa con và vết sẹo lớn lao trong tâm hồn chúng? Làm sao chị cứu con gái mình khỏi vòng luẩn quẩn hôn nhân khi nó còn quá bé bỏng?
Rồi chị trở về nhà, im lặng, mạnh mẽ, tất bật lo cho ba cô con gái và một đứa cháu ngoại. Chị vẫn phụng dưỡng mẹ chồng giờ đã già yếu. Thi thoảng, anh ghé về nhà, chị tránh mặt. Cuộc đời này chị quá khổ vì anh.
<< Tâm lý bà bầu
<< Cuộc sống của mẹ
"10h40 con gái tự đi xe đạp điện về nhà. Đến toà nhà Lotte đang xây trên đường Liễu Giai, con gái chợt nghe gọi giật lạiNhi ơi! Nhi!Một cặp vợ chồng khoảng 38- 40 tuổi đi xe Airblade đen chạy theo vừa đi vừa nói:- Nhi con bố Phong nhà Cầu Giấy phải không?Vâng! Con gái trả lời.Người đàn bà giọng miền nam đon đả: Cô chú là bạn bố, vợ chồng chú Tuấn ở TP.HCM ra, đến nhà cháu mấy lần không gặp. Cô chú có món quà gửi bố cháu đến lấy luôn nhé vì chiều cô chú bay vào Sài Gòn rồi, cháu theo cô chú nhé.Con gái tôi cứ nghĩ là bạn bố thật nên chạy theo.Vừa đi qua ngã tư Liễu Giai Daewoo thẳng sang Nguyễn Chí Thanh, người đàn ông nghe điện thoại và nói với người đàn bà: "Phòng vé máy bay gọi anh ra ngay lấy vé. Em đi về cùng cháu nhé"Người đàn bà đồng ý ngay. Nhi yêu cầu đèo người này nhưng cô ta gạt ngay và nói- cháu không biết đường để cô đèo cho nhanh. Con gái đành nghe theo lời người lớn.Vòng vào hồ Ngọc Khánh rẽ vào một ngõ ngách người đàn bà dừng xe trước một ngôi nhà 3 tầng nhưng khoá cửa, người phụ nữ này lẩm bẩm :"Lại đi đâu rồi".Rút điện thoại, chị ta bấm máy cố tình bật loa ngoài và nói:- Mẹ đang ở đâu về mở cửa cho con?Đầu dây bên kia tiếng bà già trả lời: "Mẹ đang ở hàng cháo nhà Hải, tao đang đau chân mày ra đây mà lấy chìa khóa".Cháu, cháu cho cô mượn xe ra lấy chìa khoá rồi về luôn. Con gái nhất quyết không đồng ý. Chị ta lại ra bài: "sợ cô lừa à, số điện thoại của bố đây này 09....,,,,cô là bạn bố mà". Nhi nhận ra số điện thoại bố rồi thế là đồng ý luôn...Chuông điện thoại reo giọng con gái gọi. Tiếng khóc nấc nghẹn ngào:" mẹ..mẹ ơi! Mẹ đến ngay công an P. Ngọc Khánh nhé, mẹ đến ngay đi..nấc.. Con ...nói với mẹ sau".Tôi vội vàng lấy xe đi ngay. Lòng chắc mẩm có lẽ bị công an (CA) bắt do không đội mũ hoặc vi phạm giao thông. Đến phương không thấy con mình bắt đầu hoảng loạn trong đầu, chợt nhìn thấy trên bàn chữ con gái run run viết "Bản tường trình mất xe đạp điện ".Đưa xe cho người ta xong chợt nhớ ra gọi cho bố, không kịp nữa rồi, chỉ còn kịp chạy ra đường nhờ một chị sinh viên đi đường đuổi theo nhưng lại không kịp nữa. Chị sinh viên tốt bụng chở con gái vào đồn CA để trình báo. Lòng hơi buồn khi đọc bản tường trình vì lúc đó cảm giác không nhìn thấy con, lòng dạ rối bời lo lắng át hết cái suy nghĩ mất xe đạp, cái bản tường trình giúp mình yên tâm hơn con vẫn ở đây và không bị bắt đi đâu cả.Câu chuyện mới xảy ra 3/3/2014. Tôi viết ra chỉ muốn chia sẻ để các bố, các mẹ kể cho con, cháu mình và phòng ngừa bọn lừa đảo. Tài sản không hy vọng tìm được nhưng chỉ mong sao mọi người chia sẻ cho nhau để cảnh báo và phòng ngừa các thủ đoạn lưu manh tương tự.Hai hôm nay cứ đi học về và trước khi đi ngủ con gái tôi đã khóc rất nhiều. Cháu nói: nhớ xe và lòng luôn bất an và nghĩ về chuyện bị lừa cái xe đạp điện.Lòng thương con chỉ biết an ủi "con à, xe mất thì thôi, quan trọng là con không sao vẫn ở bên mẹ là may rồi, khi nào có điều kiện mẹ sẽ mua cho cái khác nhé".
www.vuidocla.com
"10h40 con gái tự đi xe đạp điện về nhà. Đến toà nhà Lotte đang xây trên đường Liễu Giai, con gái chợt nghe gọi giật lạiNhi ơi! Nhi!Một cặp vợ chồng khoảng 38- 40 tuổi đi xe Airblade đen chạy theo vừa đi vừa nói:- Nhi con bố Phong nhà Cầu Giấy phải không?Vâng! Con gái trả lời.Người đàn bà giọng miền nam đon đả: Cô chú là bạn bố, vợ chồng chú Tuấn ở TP.HCM ra, đến nhà cháu mấy lần không gặp. Cô chú có món quà gửi bố cháu đến lấy luôn nhé vì chiều cô chú bay vào Sài Gòn rồi, cháu theo cô chú nhé.Con gái tôi cứ nghĩ là bạn bố thật nên chạy theo.Vừa đi qua ngã tư Liễu Giai Daewoo thẳng sang Nguyễn Chí Thanh, người đàn ông nghe điện thoại và nói với người đàn bà: "Phòng vé máy bay gọi anh ra ngay lấy vé. Em đi về cùng cháu nhé"Người đàn bà đồng ý ngay. Nhi yêu cầu đèo người này nhưng cô ta gạt ngay và nói- cháu không biết đường để cô đèo cho nhanh. Con gái đành nghe theo lời người lớn.Vòng vào hồ Ngọc Khánh rẽ vào một ngõ ngách người đàn bà dừng xe trước một ngôi nhà 3 tầng nhưng khoá cửa, người phụ nữ này lẩm bẩm :"Lại đi đâu rồi".Rút điện thoại, chị ta bấm máy cố tình bật loa ngoài và nói:- Mẹ đang ở đâu về mở cửa cho con?Đầu dây bên kia tiếng bà già trả lời: "Mẹ đang ở hàng cháo nhà Hải, tao đang đau chân mày ra đây mà lấy chìa khóa".Cháu, cháu cho cô mượn xe ra lấy chìa khoá rồi về luôn. Con gái nhất quyết không đồng ý. Chị ta lại ra bài: "sợ cô lừa à, số điện thoại của bố đây này 09....,,,,cô là bạn bố mà". Nhi nhận ra số điện thoại bố rồi thế là đồng ý luôn...Chuông điện thoại reo giọng con gái gọi. Tiếng khóc nấc nghẹn ngào:" mẹ..mẹ ơi! Mẹ đến ngay công an P. Ngọc Khánh nhé, mẹ đến ngay đi..nấc.. Con ...nói với mẹ sau".Tôi vội vàng lấy xe đi ngay. Lòng chắc mẩm có lẽ bị công an (CA) bắt do không đội mũ hoặc vi phạm giao thông. Đến phương không thấy con mình bắt đầu hoảng loạn trong đầu, chợt nhìn thấy trên bàn chữ con gái run run viết "Bản tường trình mất xe đạp điện ".Đưa xe cho người ta xong chợt nhớ ra gọi cho bố, không kịp nữa rồi, chỉ còn kịp chạy ra đường nhờ một chị sinh viên đi đường đuổi theo nhưng lại không kịp nữa. Chị sinh viên tốt bụng chở con gái vào đồn CA để trình báo. Lòng hơi buồn khi đọc bản tường trình vì lúc đó cảm giác không nhìn thấy con, lòng dạ rối bời lo lắng át hết cái suy nghĩ mất xe đạp, cái bản tường trình giúp mình yên tâm hơn con vẫn ở đây và không bị bắt đi đâu cả.Câu chuyện mới xảy ra 3/3/2014. Tôi viết ra chỉ muốn chia sẻ để các bố, các mẹ kể cho con, cháu mình và phòng ngừa bọn lừa đảo. Tài sản không hy vọng tìm được nhưng chỉ mong sao mọi người chia sẻ cho nhau để cảnh báo và phòng ngừa các thủ đoạn lưu manh tương tự.Hai hôm nay cứ đi học về và trước khi đi ngủ con gái tôi đã khóc rất nhiều. Cháu nói: nhớ xe và lòng luôn bất an và nghĩ về chuyện bị lừa cái xe đạp điện.Lòng thương con chỉ biết an ủi "con à, xe mất thì thôi, quan trọng là con không sao vẫn ở bên mẹ là may rồi, khi nào có điều kiện mẹ sẽ mua cho cái khác nhé".
www.vuidocla.com
Nếu bạn nào chưa có chồng vào đây đọc thì nhớ, đừng chọn người chồng có xu hướng bạo lực nhé. Lỡ chẳng may có chọn phải rồi, hay lỡ lấy nhau rồi bản chất mới bộc lộ thì sửa, không sửa được thì cũng đừng nhịn nhục lâu quá như mẹ mình mà thiệt thân nhé.
Chị có lẽ cũng hơn tuổi em.
Đọc bài viết của em chị đã khóc, ko phải khóc vì chị đã từng trải qua mà chị khóc vì thương 2 đứa con chị nó sẽ-đã và săp trải qua.
Bao lần muốn li hôn nhưng ko thể vì con còn quá nhỏ nếu li hôn chị không thể đc phép nuôi 2 con tòa sẽ chia đôi, điều này chị không muốn vì 1 đứa ở lại là 1 cực hình. chị cố chịu đựng để khi con lớn lên nó được phép quyết định theo mẹ hay ba thì chị sẽ ...
Ở lại thì còn che chở cho 2 đứa con nếu bỏ 1 đứa lại thì ai chở che cho nó.
Có lẽ chị đã-sẽ giống mẹ em còn con chị thì lại giống em.
Ôi cđ sao cứ lạp lại vậy?????
LỜI RU BA ME CHIA ĐÔI
CON KHÔNG BIẾT NGHIÊNG VỀ PHÍA NÀO CHO PHẢI.
VỀ PHÍA MẸ BA ĐI VỀ GIẬN GIỮ
VỀ PHÍA BA MẸ NƯỚC MẶT LƯNG TRÒNG
GẠT NƯỚC MẮT HAY CON VỀ VỚI NGOẠI
LẠI THƯƠNG NỘI BUỒN MỎI MẮT NHÌN THEO
VÌ CỚ GÌ BA MẸ LẠI CHIA ĐÔI
HẠNH PHÚC ĐÂU PHẢI TRÒ CHƠI CON TRẺ
ĐỂ CHO LỜI RU CỦA BA CỦA MẸ VỠ ÒA TRONG CON
HAY LÀ VÌ CON CHƯA ĐỦ LỚN KHÔN
LÀM PHẬT LÒNG BA, LÀM BUỒN LÒNG MẸ
NẾU PHẢI VẬY CHO CON XIN ROI VỌT
NHƯNG XIN ĐỪNG BA-MẸ ĐỪNG CHIA ĐÔI.
LỜI RU BA MẸ CHIA ĐÔI
CON KHÔNG BIẾT ĐỨNG Ở ĐÂU GIỮA ĐỜI!!!!
Không ai muốn chia ly nhưng chị hi vọng con chị sẽ thấu hiểu cho chị được như em và hi vọng con chị không vì cái gia đình ko êm ấm này mà bị hư hỏng!!!!!\
Chị muốn hỏi là Ba với Mẹ em có li hôn không?