images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nơi giao lưu kết bạn của những người có gia đình...
Nhiều lúc buồn buồn chỉ muốn có 1 vài người xa lạ nói chuyện hợp hợp để nhắn tin chát chít cho vui chứ cũng k định tiến tới cái gì cả, ai tiếp chuyện được với mình thì inbox nha! Mẹ đơn thân sinh năm 82 ở Hà Nội nhé! Thanks!
04:11 CH 03/07/2017
Dành cho các ông bố bà mẹ ly hôn ,vào đây tám...
Mình thì đã ly hôn được 4 năm. Ôm con, ôm quần áo ra khỏi nhà chồng với 2 bàn tay trắng nhưng giờ, sau 4 năm mà mọi thứ đã thay đổi lắm rồi. Trước suy sụp bao nhiêu thì giờ tinh thần thoải mái bấy nhiêu. Chắc do mình cao số nên mình chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc trong tình yêu, hôn nhân. Bù lại, mình lại rất thành công trong công việc cuộc sống. Đúng là ông trời không lấy mất hết của ai cái gì. Giờ 2 mẹ con mình sống khỏe, con chăm ngoan học tốt, mẹ cũng có công việc ổn định với thu nhập khá. Hai mẹ con cũng đã mua đc căn hộ chung cư và cũng đã mua sắm đc đầy đủ nội thất trong nhà. Độc thân .... nhưng giờ đang còn trẻ nên ko sao, nhưng cũng có nỗi lo là về già lủi thủi 1 mình lúc ốm lúc đau không ai chăm sóc cũng sợ. Cơ mà, cứ sáng đi làm sớm, tối về muộn, chẳng quen ai .... chắc ở thế này đến già thôi nhỉ!!??
09:06 SA 20/03/2017
Giao lưu hội độc thân 7x
Single Mom. SN 82. Hà Nội. Có bố mẹ nào cùng hoàn cảnh thì inbox mình giao lưu kết bạn nha. Thỉnh thoảng rủ nhau cùng đi du lịch xả stress công việc và bớt cô quạnh hơn nhỉ!!
08:32 SA 06/03/2017
Nơi giao lưu kết bạn của những người có gia đình...
Buồn và mệt mỏi quá! Muốn có 1 bờ vai!!
04:38 CH 02/03/2017
Chồng em vừa bần lại vừa hèn!
Chuyện vợ chồng mình cũng gần giống bạn này. Nhưng mà chồng mình thì k đến nỗi vợ còn 95K mà đưa con đi khám phóng xe về trước vì ko muốn đưa tiền cho vợ. Nhưng bạn ơi, mình k biết bạn có mẹ chồng như thế nào, nhưng mình cũng có mẹ chồng sống khó chịu dù rằng mình phải là trụ cột cho kinh tế gia đình. Có lẽ, họ kỳ vọng vào mình nhiều quá (vì họ nghèo mà) nên khi mình ko đáp ứng đc kỳ vọng của họ thì họ khinh rẻ coi thường mình. MÌnh cưới cuối năm 2010, thì năm 2013 ly hôn khi con vừa tròn 2 tuổi. 2 mẹ con bỏ cả việc ở thành phố ôm nhau về ông bà ngoại ở quê để tá túc. Lúc đi ra khỏi nhà đó mình có đúng 2tr đồng trong túi. Đau khổ và thương con vô cùng. 3 tháng ở nhà ông bà ngoại ông bà ngoại nuôi. Thất nghiệp + hôn nhân đổ vỡ, con thì mới biết bi bô .... mình stress nặng và đêm thì mất ngủ triền miên. Rồi mình nghĩ, giờ mình ngục ngã thế này thì con mình ai lo, cứ bấu víu vào ông bà ngoại mãi sao?? Ông bà đã già rồi mà còn hàng xóm người ta nhìn vào nữa. Thế rồi lại ôm con lên Hà Nội và thuê nhà trọ ở. Mình tìm được việc ngay với mức lương cũng khá. Được 1,5 năm sau mình nhảy việc tiếp sang công ty mới mức lương gần gấp đôi. Vậy là mỗi tháng lại có thể tiết kiệm được số tiền nhiều hơn. Mình đa số làm cho các công ty nước ngoài vì mình học ngoại ngữ ra. 3 năm sau ngày ly hôn mình đã chính thức mua được 1 căn hộ chung cư trả góp. Giờ thì 2 mẹ con mình k phải ở trọ nữa, nhà cửa cũng ổn định và mua sắm trang trí nhà tiện nghi đầy đủ. Hàng tháng giờ vẫn phải trả góp cho ngân hàng nhưng do vay gói 30 nghìn tỷ nên số tiền phải trả cả gốc cả lãi hàng tháng mình cảm thấy ko áp lực gì so với thu nhập hiện tại của mình.
Trộm vía, cuộc sống của 2 mẹ con mình giờ khá ổn! Mình ko khuyên bạn bỏ chồng, mà chỉ muốn tâm sự với bạn để bạn cân nhắc. Thực ra, chấm dứt không phải là không hạnh phúc đâu bạn ạ. Chứ cứ sống 1 cuộc sống cô đơn như người xa lạ trong chính cuộc sống hôn nhân gia đình của mình thì lâu dần mình sống cũng chỉ là để tồn tại vì con thôi đúng ko. Chồng mình thì đã lấy vợ 2 và có con riêng từ năm ngoái, vẫn hom hem và vẫn nghèo như năm nào. Nhìn tội lắm!
09:56 SA 13/02/2017
Hà Nội...Cho những ngày tháng tôi cô đơn!
Sao nhiều người buồn bã cô đơn giống mình thế!
08:50 SA 05/01/2017
Nơi giao lưu kết bạn của những người có gia đình...
Mình mẹ đơn thân sinh năm 82, có 1 con gái hơn 5 tuổi. Sống ở HN. Công việc ổn định và cs khá bình yên. Đôi khi cũng cần 1 bờ vai nhưng có vẻ khó quá!
06:57 CH 13/10/2016
Cuộc sống sau ly hôn
Bài này viết lâu quá rồi mà hôm nay mình mới đọc được. Mình cũng cùng hoàn cảnh với chủ top, chỉ có điều là đã ly hôn rồi và ko còn lăn tăn nữa. Giờ cs 1 mẹ 1 con tuy đôi khi có buồn bã cô đơn nhưng cảm thấy nhẹ nhàng thanh thản. Làm mẹ đơn thân cũng thú vị khi mà mình có 1 công việc ổn định, thu nhập ổn, có nhà cửa ổn định và có sức khỏe tốt là điều rất tuyệt vời!
11:27 SA 24/09/2016
Ai chưa có việc làm? Ai đang chuẩn bị thất...
Công ty mình đang cần tuyển NỮ BẢO VỆ, công việc ổn định, ký hợp đồng, tham gia bảo hiểm, lương tháng 13 đầy đủ.
Yêu cầu: Có chiều cao từ 1m6 trở lên, sức khỏe tốt, trung thực chăm chỉ, có thể làm ca, biết võ thuật là 1 lợi thế.
Mức lương: 4-6tr
Địa điểm làm việc: KCN Nội Bài, Sóc Sơn, Hà Nội,
Ứng viên phù hợp inbox cho mình nhé!
08:47 SA 11/04/2015
câu lạc bộ các ông bố bà mẹ đơn thân hà nội
lần này chị sẽ tham gia!
06:51 CH 03/06/2014
Khóa học "Nghề nhân sự chuyên nghiệp" - có mẹ nào...
Các chị/ các bác làm nhân sự thế cho em nhờ tí được ko ạ. Tình hình em là thế này. Em ra trường làm nhân viên hành chính-nhân sự cho công ty sản xuất tại Hưng Yên được gần 2 năm thì em in nghỉ sinh con và nghỉ hẳn luôn. Do điều kiện công ty làm xa nhà, con ko ai chăm sóc. Nay con em được gần 20 tháng, em đã ứng tyển một số nơi mà chưa thấy công ty nào gọi. Vậy anh/ chi, các cô, các bác làm nghề nhân sự có tuyển dụng thì comment cho em với. Em muốn xin làm việc tại Hưng Yên. Cảm ơn mọi người nhiều nhiều ạ!

Bạn đã từng làm Nhân sự thì bạn biết rồi đấy, dữ liệu bạn đưa ra chưa đủ để những ai muốn giúp bạn thì nhiệt tình...
Ví dụ, bạn muốn tìm việc khu vực nào, bạn tốt nghiệp trường nào, khoa gì? Bạn có kinh nghiệm làm việc như thế nào? Mong muốn tìm cv như thế nào? vv...
Vài dòng chia sẻ!
02:53 CH 18/05/2014
câu lạc bộ các ông bố bà mẹ đơn thân hà nội
Trang ơi, mấy h ngày thứ 7 đấy? Chị ko thấy em nói là mấy h. Cafe win win ở NTS thì chị biết rồi. Thanks em
04:55 CH 25/04/2014
lập nhóm cùng nhau học anh văn giao tiếp miễn phí...
Bạn đang ở đâu đấy?
11:05 SA 18/03/2014
Ai đã qua tam tai 31 - 33 ghé vào nhé
Mình 31 tuổi thì công việc stress suốt ngày, rồi ly thân. 32 tuổi thì bỏ việc và ly hôn. Và giờ đang 33 đây. Cầu cho năm nay bình an. Ông trời sao lấy đi của mình nhiều thứ vậy??? hiccc
11:01 SA 18/03/2014
Khóa học "Nghề nhân sự chuyên nghiệp" - có mẹ nào...
Chưa có mẹ nào comment nhỉ? Định đăng ký học mà phân vân quá ko biết chất lượng thế nào?
05:43 CH 24/02/2014
Hội 1982 - Nhâm Tuất: Kết nối yêu thương
Ban oi! Minh chua lap gia dinh nhung cung thay kho lam, vi minh song noi tam, minh cung rat hieu nhung gi ban chia se, rat thuong ban nhung tjuong chinh ban than minh, chac mibh ko lap gia dinh dau. Xa hoi nay co toi 50% gia dinh ly hon, ly di, ngoai tinh, ...

Bạn đừng nghĩ ngợi nhiều! Vì cuộc sống của mỗi người mỗi khác... đừng nhìn thấy nhiều ly hôn mà sợ kết hôn. Hãy có niềm tin vào tương lai hạnh phúc bạn ạ. Chỉ có điều nhìn thấy sai lầm của người khác thì mình cũng phải rút kinh nghiệm cho bản thân mình thôi.
03:57 CH 16/01/2014
Cần lắm một vòng tay
Mình cũng là mẹ đơn thân đây! Cũng cần lắm 1 vòng tay nhưng có lẽ hạnh phúc đang kẹt đường nên sẽ đến muộn hơn mình mong đợi chăng???
09:30 SA 14/01/2014
Khi con gái sắp già phải cầm cưa - Nhờ các bạn...
Em đây cả nhà ạ ^^ Cả nhà nghỉ trưa thỏa mái cả rồi chứ ah? ^^

Sáng nay em hơi bận nên giờ mới có thể vào topic viết tiếp câu chuyện của bọn em.

Hôm qua em mệt quá. Lúc post bài xong thì em đã đuối lắm rồi, vừa mệt thể xác vừa băn khoăn trăn trở về tinh thần. Mà em thì non gan mà, nên em đã ko chịu được và lại kêu ca với chàng.

Lúc đầu thấy em kêu ca thì cũng ra điều quan tâm tới em lắm, nhưng đc có mỗi buổi sáng là vậy thôi, đến chiều lại thấy mất tăm. Em thì vì mệt nên lại càng muốn chàng làm tiếp hành động gì đó như kiểu hôm nọ định mang áo ấm qua cho em mặc vậy, mà đây lại là lý do rất hợp lý để gặp nữa chứ, khỏi cần tìm lý do đi chơi này kia, thế mà chẳng thấy động tĩnh gì nên em buồn thiu.

17h chiều, em sốt ruột quá nhắn tiếp, lấy cớ hỏi chàng xem ở ngoài có lạnh ko. Chàng lại nhiệt tình hỏi kiểu : cậu về chưa, ngoài lạnh lắm đấy, về sớm đi ko mệt, đã đủ áo ấm chưa. Em trả lời tất cả các câu hỏi ấy và thông báo là em sẽ lạnh hơn lúc sáng vì em mệt mà. Thế mà ko những chẳng thấy chàng nói là sẽ cho mượn áo mà còn bảo em là « thế cậu mượn áo ai đi ? ». Em hỏi đã về chưa thì lại bảo em là « tớ đang về rồi ». Ôi lúc ấy là em chán lắm í. Mệt thì ít mà buồn thì nhiều. Thế là em bảo:

Nàng : Hôm nay thì tớ không mượn áo đâu.:(
Chàng : Sao lại không mượn ?
Nàng : Vì tớ muốn ngồi sau xe cho đỡ lạnh, đỡ đau đầu :( muốn đi với cậu ấy.
Chàng : Èo, tớ về nhà mất rồi.

Lúc này thì em dắt xe đi về luôn ko có nhắn nhe gì nữa, em bật đèn xanh lét rồi mà người ta không quan tâm, ko hiểu gì em cả. Về đến nhà giở điện thoại ra em thấy thêm tin bạn ấy bảo « Cậu mượn áo ai đó về nhà đi, đi chậm thôi không gió lạnh ».

Lúc này em nghĩ là : thôi, chẳng hi vọng gì nữa, giữ quan hệ bạn bè cũng tốt. Thế là em hết tủi thân, em báo lại cho người ta, vừa nhắn em vừa tưởng tượng là chắc người ta đang sốt ruột đợi tin mình, mình nên vui vẻ trở lại nhưng ngắn gọn dứt khoát thôi, hơn nữa con trai thì hay ko hiểu được các tình ý lắt léo của con gái nên bỏ qua, và thế là em gửi tin đi: « ừ,tớ về rồi nhé! »

Sau giây lát đã thấy bạn ấy hỏi "Cậu đi có lạnh lắm không ? Giờ cảm thấy thế nào, có mệt lắm không ?"

Em thì đã xác định là không hi vọng nữa rồi, là bạn bè thì thế nào chẳng được, nên nhắn lại vui vẻ, câu chuyện lúc ấy mới bắt đầu dài hơn :

Nàng : Ko lạnh lắm cậu ạ, chỉ run thôi ^^. Tớ ko mệt nữa nhưng đầu thì đau lắm, mắt cứ díu lại.
Chàng : Mệt quá nên buồn ngủ phải ko ? Cậu ăn cơm chưa ?
Nàng : Tớ đợi em tớ học xong mới ăn. Cậu ăn rồi ah ?
Chàng : Uh, tớ vừa ăn xong. Mai cậu xin nghỉ làm chưa ?
Nàng : Tớ muốn đi làm cơ, nên hôm nay tớ ko xin nghỉ gì cả.
Chàng : Nhưng mà mệt thế thì làm lại ốm thì sao, nếu thấy ko ổn thì cậu cứ xin nghỉ đi
Nàng : Đi làm để ốm rồi có người đưa về đấy chứ :p
Chàng : Đâu, có ai đưa về thế b-)
Nàng : Sẽ có bác sĩ đưa về nhỉ :p
Chàng : Phải ko bị ốm chứ, phòng bệnh hơn chữa bệnh mà b-)
Nàng : Nhưng bác sĩ chỉ chữa, có phòng cho đâu, nên đành ốm để chữa vậy, hic
Chàng : Ơ hay, bác sĩ đang hướng dẫn cách phòng bệnh đây còn gì ? b-)
Nàng : :( thì phòng, nhưng phòng ko được mà ốm thì bác sĩ đèo về nhé ?
Chàng : Đèo về thì mai lại đèo đi làm ah ? b-)
Nàng : Uh, vui mà. Nhưng mà tớ vẫn đang nghe hướng dẫn phòng bệnh đấy chứ, chưa gì đã lo đưa về phải đưa đi rồi. :p

Chàng : Thế mai tớ đưa đi làm nhé ?

Cái đứa Nàng là em đây lúc ý thấy vui khôn tả, với người chắc chắn như chàng thì đây là 1 sự thay đổi, em tưởng tượng ra dáng chàng mà cứ xúc động sao ấy, vui như trẻ con được quà. Dù em biết quyết định của chàng là do em đưa đẩy nhưng em vẫn vui. Tâm lý của em là từ hi vọng buổi sáng, buồn buổi chiều, tủi thân khi đi làm về và mặc kệ, rồi niềm vui lại vỡ ra như thế. Có điều, em vui tới mức lúc ấy em định lên đây post bài luôn để khoe với nhà mình nhưng em trấn tĩnh lại ngay, em biết rằng mọi thứ chưa có gì lớn lao lắm đâu, em vẫn chưa tới được cuối con đường như em muốn. Chỉ là người ta đưa em đi làm thôi mà, chuyện nhỏ với một người con trai tốt bụng có thể đưa bạn cũ đi làm trong khi bạn gái ấy mệt.

Em mà lên đây hò reo rồi sau chuyện ko đi tới đâu thì cả nhà cười em chít :p. Em cần chắc chắn chuyện của mình phải không, như cái cách chàng đang chậm rãi từ tốn với em vậy. Em cần từ tốn ngay cả khi đưa ra một phát ngôn hay chia sẻ nào đó. Có nghĩ kĩ, nói kĩ thì mới làm kĩ và chắc chắn được.

Từ lúc chàng bảo là sẽ đưa đón em ngày hôm nay tới lúc đi ngủ thì bọn em nói thêm bao nhiêu là chuyện, chuyện ăn sáng, chuyện giờ đi làm, giờ về, chuyện con bạn thân của em đang được một anh cưa cẩm này khác. Rồi 12h bọn em bảo nhau đi ngủ.

7h sáng nay chàng có mặt trước nhà em để đón em đi làm, nhà bọn em gần nhau và cơ quan cũng gần nhau, mỗi đường đi là xa, và trên đường đi lại buôn chuyện líu lo tiếp. Em đến công ty rõ sớm, lâu lắm rồi em mới đi làm sớm như hôm nay. Đi làm sớm có cái thư thả và vui, cộng với việc em đang enjoy vụ được chàng đưa đi và chiều sẽ đón về nữa nên chắc mặt em hí hớn lắm.

Sáng nay đến cơ quan rồi chàng nhắn hỏi tiếp là : có chị nào hỏi là ai đưa đi làm không, hỏi thì trả lời như nào. Rồi nói chung là lại những tin nhắn quan tâm tương tự như trước.

Thế, em cứ enjoy hiện tại cả nhà nhỉ ^_^ Hà nội không vội được đâu…

Chúc mừng em! Hy vọng chuyện này sẽ sớm có 1 kết thúc có hậu! Có gì cứ up tiếp nha. Chị đang theo dõi chuyện của em đấy!
09:18 SA 14/01/2014
Khi con gái sắp già phải cầm cưa - Nhờ các bạn...
Chào em! chị đọc hết các bài post của em rồi. Theo chị, em cứ tiếp tục im lặng đi. Đến khi nào zai sốt ruột nhắn tin gọi điện hỏi han thì là lúc em phải đánh tiếng cho zai biết: "tớ sợ tớ liên lạc với bạn nhiều tớ lại thích bạn thì lúc ấy tớ phải làm sao?" ha ha.... cũng phải có ngã rẽ chứ? Theo chị thì bạn này cũng coi em là "người đặc biệt" của bạn ấy rồi đấy, chỉ cần thêm chất xúc tác thôi. Em là người tạo ra chất xúc tác thì đã sao? Tình hình thế nào cứ update để chị em cùng chia sẻ và cổ vũ em nha!
Chúc em cầm cưa thành công!! Cứ vui vẻ và tự tin lên nha! Nụ cười là vẻ đẹp của người phụ nữ đấy!
11:49 SA 13/01/2014
Hãy Viết những gì bạn đang nghĩ..! (tầng 3)
Cuối tuần vừa rồi chuyển nhà trọ 1 mình. Mệt và tủi thân. Hóa ra mình chẳng có người bạn thân nào đủ để nhờ vả. Hôm nay thì mệt rã rời... Mà tại sao mình lại chuyển nhà vào cái năm cùng tháng tận này chứ? Ở chỗ kia vừa thoải mái và tự do hơn là ở chung với nhà chủ như thế này. Đúng là mình bị điên rồi. Hết khôn dồn đến dại mất rồi! Hic! Hâm quá! Đúng là thân làm tội đời. Giờ thì mệt mỏi thế này đây!!
Cuộc sống đã mang lại cho mình những cay đắng, mất mát và cô đơn.... Không biết rồi cuộc sống có mang lại cho mình một ai đó để xoa dịu những nỗi đau này không? Cuộc sống liệu có công bằng với ta? Ta sẽ luôn cố gắng và sẽ chờ đến ngày đó!
06:58 CH 30/12/2013
n
nguyenmy1982
Hóng
491Điểm·3Bài viết
Báo cáo