Chị ơi, em nói chị đừng buồn chứ em nghĩ lí do chị hụt hẫng lớn nhất chính là trước giờ chị luôn nghĩ mình là "excellent-pronunciation-teacher" nên mới có cảm giác tệ như bây giờ.
Hôm mới vào công ty, có bạn bạn ấy nói với 1 người nước ngoài là "Êi" mà cả em cả ông người nước ngoài đều đần ra, mãi sau mới hiểu bạn ấy nói số 8. :D
Còn bản thân em khi đi học ở trường ĐH thì phải ráng mà ngồi vì GV ko thể thay đổi, còn đi học ở trung tâm thì em cũng ko thích GV nói giọng miền bắc, em nói thiệt lòng chị đừng buồn, hầu hết dân sg nghe ko quen giọng bắc, và cũng nghĩ rằng giọng bắc phát âm tiếng Anh kì quá, ko đúng chuẩn, nghe kì cục... nên chị bị họ phản ứng cũng là điều ko khó hiểu lắm. Thật ra em cũng ko biết phải nói sao, cái này chắc là do suy nghĩ mỗi ng rồi, chị cố gắng lên nha. :Rose:
cái này em đồng ý với chị, bản thân em đi học ở trường ĐH thì phải ráng mà ngồi vì GV ko thể thay đổi, còn đi học ở trung tâm thì em cũng ko thích GV nói giọng miền bắc, em nói thiệt lòng chị đừng buồn, hầu hết dân sg nghe ko quen giọng bắc, và cũng nghĩ rằng giọng bắc phát âm tiếng Anh kì quá, ko đúng chuẩn, nghe kì cục... nên chị bị họ phản ứng cũng là điều ko khó hiểu lắm. Thật ra em cũng ko biết phải nói sao, cái này chắc là do suy nghĩ mỗi ng rồi, chị cố gắng lên nha. :Rose:
Cái vấn đề chuẩn hay ko chuẩn thì có lẽ ko thể 1,2 người nhận xét đc chị ạMà chính ng Eng cũng chia nh` loại,từng vùng phát âm khác nhau,Eng-America khác Eng-Eng,v..vVì thế chẳng có cái j gọi là " chuẩn" ở đâyQuan trọng là mình phát âm thế nào để ng nghe hiểu hết ý mìnhCố lên chị,có lẽ phong cách miền Nam thích sôi động và náo nhiệt hơn miền Bắc mìnhCá nhân em,kể cả mấy đứa bạn em,đi du học 4,5 năm về có khi nói chưa chắc bằng các giáo viên tiếng Anh,vì nó bị nhiễm ngữ điệu của vùng chúng nó ở,mỗi vùng ngữ điệu khác nhauBTW,take it easy ^^
Ngày xưa em cũng từng đi dạy ngoại ngữ cho trung tâm ở HN, bây giờ em cũng đang đi học 1 ngoại ngữ khác tại 1 trung tâm ở SG.Em thấy học sinh ngoài Bắc và trong Nam không khác nhau nhiều, có người nói nhiều, có người ít nói, có người bạo dạn, có người hay e thẹn....Nhưng có 1 điểm chung, đó là họ thích tám những thứ tào lao ngoài bài học. Kinh nghiệm đi học và đi dạy của em là cần tạo không khí hài hước, sôi nổi, tạo hưng phấn cho học sinh nói, khuấy động để tất thảy học sinh đều nhấp nhổm muốn tham gia vào câu chuyện.Vì vậy, nếu chỉ xoay quanh những từ trong sách, những cấu trúc trong sách thì buồn tẻ lắm. Ví dụ nói về chủ đề thời tiết, trong sách họ sẽ nói theo khuôn về thời tiết của London (ví dụ thế) nếu chỉ loanh quanh nói đi nói lại vài câu trong sách về thời tiết London thì chán phèo. Chúng ta có thể mở rộng sang chủ đề thời tiết ở SG, HN... nói về những món ăn trong các loại thời tiết nóng, lạnh, nói về những nơi có thể chơi trong thời tiết nóng, lạnh....vân vân....Khi nói rộng ra như vậy, có thể kể những câu chuyện hài hước, kèm cung cấp cho học sinh những từ mới thường dùng trong đời sống.....p.s: À, đặc điểm của người Nam nói tiếng Anh là thường xuống giọng, ví dụ nói "net work", người Bắc nói "nét uôc-k" người Nam sẽ nói "Nét uộc", "Lacey Act" người ta sẽ nói "Lây si Ạc", "play ball" là "play bồ".... và thường nói không hết âm, ví dụ "comfort" người ta không nói "com pho-t" mà nói "com pho", "smart" nói "s-ma-r".....đó là những điểm em lọc ra ở khoảng chục đồng nghiệp của em, cũng có thể không đúng với tất cả, em không biết lý do, nhưng nếu sống ở đây, thì phải tập quen với điều đó, cố gắng nói chuẩn nhưng vẫn phải làm sao cho họ hiểu mình đang nói gì. :D
Không biết chị phát âm tiếng Anh chuẩn tới đâu vì chưa được nghe, nhưng có 1 thực tế đó là người Bắc và người Nam nói tiếng Anh đều bị ảnh hưởng tiếng địa phương.
Mấy hôm nay chị/ mình/ em luôn theo dõi đề tài này. Ban đầu Người Miền Bắc có phản hồi 1 vài ý kiến, nhưng rồi lại chọn cách im lặng lắng nghe. Cũng k muốn nói, k giải thích nữa, vì tất cả các thông tin nguoimienbac cung cấp đã đủ để xin ý kiến mọi người. Những nỗi niềm của một kẻ li hương vào Nam lập nghiệp, của một giáo viên non trẻ bắt đầu lại ở 1 môi trường mới có lẽ k thể diễn tả hết bằng lời, mà có diễn tả thì có thể nhận đc những lời động viên, cảm thông, bắt bẻ, kỳ thị, trách móc...Chỉ là:
"Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây, như mưa, như cát biển khơi..."
Xin cảm ơn tất cả các ý kiến đóng góp của mọi người. Nguoimienbac đã buồn, đã vui, đã trăn trở với tất cả các comment, và có một điều chắc chắn là nguoimienbac đã thu được những thông tin và kinh nghiệm quý báu từ topic này. Một lần nữa xin cảm tạ :Rose: Yêu WTT nhiều lắm!
Nhờ Mod khóa top này giùm em. Thank Mod.