Chào NVRYC,Rất tiếc rằng bạn lại không cảm thấy thoải mái để tiếp tục chia sẻ với mọi người trong diễn đàn vì theo mình nhiều ý kiến khác nhau sẽ giúp bạn có một cái nhìn tỉnh táo hơn trong mọi quyết định của mình. Mình cũng xin được chia sẻ một vài ý nghĩ như sau. Mình sẽ hơi dài dòng một chút nhé để có thể làm rõ được ý mình muốn nóiDù đau lòng, bạn phải tin rằng tình cảm của chồng bạn và người phụ nữ kia vào thời điểm này là có thật và chân thành. Bạn đừng nghĩ rằng chồng bạn sa vào cạm bẫy của cô ta. Cả hai người đều thiếu một cái gì đó trong cuộc sống của họ và tìm đến nhau thôi. Nhưng tại sao mình lại dùng chữ thời điểm này? Bởi vì quan hệ của hai người đó mới chỉ được vài tháng, có nghĩa là họ đang trong một cơn say, không thể dùng lý trí để suy nghĩ bất kể cái gì. Đây là giai đoạn mà cả hai người cảm thấy rằng có thể vứt bỏ mọi thứ để đến với nhau, cảm thấy rằng chỉ có họ mới là tình yêu đích thực của nhau và cảm thấy đau đớn vì tại sao lại gặp nhau muộn như vậy. Tình trạng này sẽ thay đổi dần dần bạn ạ. Sự cuồng nhiệt, niềm đam mê dần dần sẽ đằm bớt lại và họ sẽ dần dần trở về với thực tế, với trách nhiệm, với những khó khăn khi đến với nhau, với sự e ngại trong đổ vỡ vv….Điều này không có nghĩa là họ sẽ hết yêu nhau đâu. Nếu tình cảm họ chân thành, họ sẽ vẫn yêu nhau nhưng họ tỉnh táo hơn và bắt đầu cảm thấy day dứt ăn năn hơn. Hai người sẽ không thể dễ dàng bỏ gia đình mình được. Họ sẽ chỉ tìm cách đến với nhau nếu như cuộc sống gia đình họ là một địa ngục và họ không thể sống, không thể yên ổn trong mái nhà của họ. Vì vậy nên nếu bạn thực sự yêu chồng và muốn cứu vãn gia đình thì trước hết bạn phải bình tĩnh, kiên nhẫn và sáng suốt. Nghe thì rất buồn nhưng vào thời điểm này thực sự là bạn phải biết nhẫn nhịn. Bạn phải biết nuốt nỗi đau của mình để duy trì một không khí bình thường trong gia đình. Phải tuyệt đối giữ sĩ diện cho chồng bạn, không đưa chuyện của mình ra kể lể cho nhiều người. Bạn đã có người bạn thân biết chuyện và mình nghĩ thế là đủ rồi. Bạn có thể tâm sự với cô ấy khi bạn cần. Càng nhiều người biết chuyện, bạn càng khó hàn gắn với chồng bạn. Và tuyệt đối bạn không được làm gì ảnh hưởng hoặc xúc phạm đến người phụ nữ kia. Bởi vì nếu bạn làm điều đó, bạn sẽ khiến chồng bạn yêu người ta hơn, thương người ta hơn và cảm thấy phải có trách nhiệm với người ta hơn. Nếu bạn không làm gì người ta, chồng bạn sẽ phải nể cách cư xử của bạn, người phụ nữ kia (mình tin rằng không phải là người không biết nghĩ) cũng phải dè chừng hơn trong mối quan hệ của cô ta với chồng bạn. Thời gian này bạn đành phải chấp nhận rằng chồng bạn sống với bạn nhưng tâm hồn thì thuộc về người khác. Cứ xác định là sống vì con đi. Nếu bạn thực sự thay đổi được, hoàn thiện được bản thân thì mình nghĩ rằng dần dần chồng bạn sẽ có thái độ khác. Đàn ông người ta vẫn yêu được hai người đấy bạn ạ. Có thể vì quá mệt mỏi với những bất đồng của hai vợ chồng mà chồng bạn tìm kiếm một sự đồng cảm ở bên ngoài thôi. điều đó không nhất thiết là anh ấy đã hết yêu bạn đâu. Nhưng bạn phải chờ đợi một thời gian nữa. Không thể đòi hỏi ngay lập tức bây giờ chồng bạn phải thể hiện những cử chỉ quan tâm, chăm sóc với bạn được. Vì chuyện tình yêu của chồng bạn còn mới quá, vẫn còn mãnh liệt quá. Nếu sau 6-7 tháng kể từ khi họ quan hệ với nhau, nếu sau những nỗ lực thay đổi bản thân của chính bạn mà chồng bạn vẫn hờ hững thì lúc đấy bạn mới phải nghĩ đến những tình huống xấu hơn. Lúc đó bạn sẽ phải tính đến việc liệu bạn có thể sống với chồng chỉ vì con cái trong khi chồng bạn yêu thương người khác hay bạn chấp nhận đau khổ để chia tay.Một mặt khác, mình nghĩ rằng bạn nên nói chuyện với tình địch của bạn. Bạn nên bình tĩnh nói với cô ấy rằng bạn không có ý định chấp nhận đổ vỡ và bạn sẵn sàng bỏ qua chuyện này để tiếp tục cuộc sống với chồng. Nhưng bạn yêu cầu cô ta phải hứa dứt bỏ quan hệ với chồng bạn. Nói với cô ta rằng nếu bạn thấy cô ta không giữ lời hữa, bạn sẽ bắt buộc phải gặp chồng cô ta để nói chuyện. Mình nghĩ rằng cô ta không dễ phá bỏ những gì cô ta đang có vì tình yêu với chồng bạn đâu. Một người đàn bà đã có chồng và hai con như thế, không dễ gì mù quáng. Sự lo sợ đỗ vỡ , mất mát và sợ dư luận sẽ làm cô ta chùn bước thôi.Mình hi vọng và cầu chúc mọi điều tốt lành cho bạn.
Giờ phút này,không hiểu sao em thấy phấn khởi lắm.
Nếu kể ra,các mẹ đừng cho là em đọc ác nhé,nhưng em không thể không chia xẻ với mọi người niềm vui này(cứ cho là thế đi)của em...
Thời gian qua em vô cùng đau đớn trong sự phản bội của chồng mình,một sự phản bội mà anh ta hoàn toàn không thèm chối bỏ khi bị hỏi tới...Em đã oán trách ông trời,oán trách mình,oán trách số phận...Nhưng qua đó em đã học được rất nhiều điều cho mình các chị ạ. Đúng như Mẹ Vinh -Anh nói,hình như từ trước tới giờ em là một người vợ ích kỷ,chỉ biết đòi hỏi chồng này nọ mà không bao giờ nghĩ xem mình đã làm tròn trách nhiệm người mẹ,người vợ chưa?AEm có những sai lâ,f của em và đã phải trả giá bằng sự phản bội của chồng mình(mà không biết đó có phải sự phản bội không nhỉ hay chỉ là kết quả của những lồi lầm của em???) ...Thế nhưng đến ngày hôm nay em đã dám nhìn thẳng vào sự thật.
Mấy ngày qua em không lên diễn đàn,nhưng em biết mọi người lo lắng cho em lắm. Cám ơn các mẹ,các chị....Em đã quyết định đi làm rồi,có thể công viếc bắt đầu chưa phải là gì ghe gớm lắm(em xin học làm quản lý một nhà hàng cô em mới mở,chỉ dơn giản là phụ giúp cô những lúc cô bận thôi)...nhưng em vui lắm.Vì em không có thời gian để buồn nữa và tự dằn vặt mình nữa.Thêm đó,công việc đòi hỏi em phải tiếp xúc rất nhiều,em gặp lại bạn bè cũ học cấp 3 cùng mình ngày xưa và đã có những buổi đi chơi thật thú vị.Vâng,lần đầu đi chơi,tủi thân em đã khóc rất nhiều khi thấy bạn bè của mình đều vui vẻ và hạnh phúc,nhưng sau đó,em thấy nhẹ người rất nhiều và tự tin hơn khi có người khen "Mày sinh hai con rồi mà vẫn như con gái nhỉ?..."Cơn khủng hoảng vừa rồi cũng có ích đấy chứ nhỉ? Lần đầu tiên em mỉm cười khi nghĩ điều đó.
Chuyện thứ hai các chị ạ...Đúng là mèo mả gà đồng gặp nhau.em được biết rằng chồng cô nhân tình của chồng em cũng đang có bồ ở ngoài.Hô hô,đời chẳng biết thế nào các chị nhỉ? AEm thì khóc vì sự phản bội của chồng,còn cô ta cũng đang khổ sở trước những chuyện chồng co ta gây ra...Thế mà chồng em còn khóc vì cô ta,vì thương cô ta cơ đấy...Em thấy thật nực cười.Bản thân mình đã ra gì chưa mà cho mình quyền phán xét người khác phải không các chị? Hôm qua em thấy cô ta đi qua của hàng nhà em,hốc hác,mắt sưng vù,tuy vẫn đẹp thật đấy nhưng chắc chắn cũng chẳng sung sướng hơn em đâu....
Bây giờ em lại thấy thương hại cho cô ta.Giờ đây,cô ta chẳng thể nói hay kể với ai...và ai có thể thương cô ta cơ chứ????
Hôm trước...trong một lần nói chuyện ngắn ngủi với chồng,em có bảo anh ý rằng: Giờ phút này em không còn gì trách anh ấy.Anh ấy không yêu thương em nữa cũng được,muốn ly hôn cũng được nhưng hãy chọn cách nào tránh làm tổn thương đến bọn trẻ con vì em không muốn chúng có ấn tượng xấu về bổ mẹ.Tốt nhất hãy chia tay trong hòa bình.Và nếu thật sự H có thể mang được hạnh phúc cho anh thì em cũng rất mừng vì anh đã quá thiệt thòi trong cuộc sống( đời riêng của chồng em ngày xưa khổ lắm)...Chỉ có điều em yêu cầu mọi chuyện sẽ chỉ được xảy ra khi thằng Tôm được hai tuổi,như thế sau này khi nhận thức được thằng bé cũng không tủi thân...
Chồng em chỉ yên lặng...
Nhưng thật lòng,em cũng mong muốn anh ấy hạnh phúc....Không yêu nhau nữa thì cũng nên tôn trọng tình cam của nhau.
Tất nhiên là tài sản có được phải chia đôi các hị nhỉ? Em có sĩ diện đi chăng nữa thì các con em vẫn cần ăn học mà...
Nhưng điều làm em vui nhất chính là sự phản bôi của chồng H.Em có độc ác không nhỉ?
Em vẫn yêu chồng,nhưng giờ phút này,em biết mình sẽ không giữ được chồng nữa..Chiếm được cái xác không thì em cũng chẳng cần...như thế chỉ thêm làm mình dằn vặt...đêm đêm nằm cạnh em mà anh ấy chỉ nghĩ đến người khác thì chả thiết.Nhất là khi H lại đang có sự lung lay trong gia đình như vậy.
Nhưng chắc gì cô ta lấy chồng em các chị nhỉ? Vì cô ta đầy đàn ông đi theo,mà chồng em thì ghen vô cùng.
Chả thế mà hôm trước,anh ta uống say bò cả ra đường chỉ vì cô ấy đi chơi với những người đàn ông khác và được họ tán tỉnh...Khi anh ta tỏ sự sở hữu với cô ta thì bị cô ta gạt ra....Anh ta đành giải sầu bằng rượu.
Thế thì em vẫn có hy vọng đấy chứ!!!!!!!!!!!!!!