images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
18. Mặc dù trong lòng như lửa đốt, đau đớn lắm nhưng như có điều gì đó vô hình thôi thúc tôi phải giữ bình tĩnh, phải thật bình tĩnh ngay lúc đó để không bị gục ngã.
Anh vô cùng bối rỗi nhìn tôi với ánh mắt đầy tội lỗi:
- Em đấy à, anh..à đây là trợ lý..à cô ấy..
- À, anh cứ tiếp tục công việc của mình đi, em sẽ đợi ngoài xe.
Tôi lập tức ngắt lời anh, hít một hơi dài rồi đóng nhẹ cửa bưoc xuống bãi đỗ xe.
Như tình huống này trong phim thì lập tức nhân vật nam chính sẽ chạy đuổi theo nhân vật nữ, giải thích rồi xin lỗi đủ kiểu. Nhưng anh không như vậy, từ xưa đến nay anh không bao giờ đuổi theo tôi, dù có chuyện gì xảy ra. Và tôi cũng đã quen với điều đó.
Xuống dưới xe ngồi chấn tĩnh khoảng 10p, tôi đang định lái xe trở về nhà. Lúc đó, tôi không hề khóc, ngay 1 giọt nước mắt cũng không có. Đúng là trải qua quá nhiều nỗi đau, con người ta trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều..
Chuẩn bị nổ máy thì anh mở cửa xe tôi bước vào. Tôi không quay sang nhìn anh, không nói gì cũng không hề hỏi.
Dường như anh cũng đang rất lúng túng, có lẽ anh không biết nên mở lời ra sao cũng không biết sẽ phải giải thích như nào với tôi.
Chúng tôi cứ thế im lặng cho đến khi về nhà. Tôi trở về nhà của chúng tôi chứ không phải nhà mẹ tôi nữa. Tôi muốn có một cuộc nói chuyện thật rõ ràng với anh.
- Anh không có quyền im lặng nữa, anh hãy nói đi.
Anh nhìn vào mắt tôi, tôi quay mặt đi chỗ khác vì nếu nhìn anh có lẽ tôi sẽ khóc nức nở ra đây mất vì những tổn thương anh mang đến cho tôi quá nhiều.
- Anh chỉ có thể nói xin lỗi với em, thời gian này em luôn hờ hững mọi thứ với anh, thậm chí không nấu cơm cho anh, cũng không quan tâm đến anh. Em cứ như là em đang sống 1 mình vậy. Anh biết sau khi mất con, em đau khổ, anh cũng có thể hiểu nỗi đau ấy. Nhưng em còn anh , anh là chồng em. Sao em lại đối xử như vậy với anh.
Nói đến đây, bao cảm xúc cũng như sự tủi thân trong tôi bỗng như vỡ oà, tôi khóc to, cứ thế gào khóc .
Anh kéo tôi vào lòng và luôn mồm nói xin lỗi. Vì cô ấy là trợ lý của một giáo sư. Anh mới quen cô ấy 1 tháng, vì cô ấy luôn chăm sóc, hỏi han quan tâm đến anh nên anh đã dao động lúc nào không hay. Anh thề rằng anh chưa có quan hệ với cô ấy, tất cả chỉ dừng ở nụ hôn ngày hôm đó. Là cô ấy đã chủ động hôn anh, mua đồ ăn đến cho anh.
Tôi vừa nấc vừa nghe anh nói, tôi không đáp trả cũng không hỏi gì thêm.
Có lẽ anh như này lỗi do tôi cũng 1 phần, có lẽ tôi đã quá vô tâm với anh . Để cho người khác có cơ hội chen vào cuộc sống của chúng tôi.
Sau ngày hôm đó, tôi bắt đầu cố gắng hơn về mọi thứ. Tôi chăm lo cho gia đình hơn, tôi nói với anh muốn có con với anh trong năm nay. Tôi luôn đợi anh khi anh đi làm về muộn, và anh lúc nào cũng gọi cho tôi ít nhất 10 cuộc 1 ngày, báo cáo anh đi đâu nếu hôm nào anh về muộn.
Mọi thứ đều quay trở lại đúng quỹ đạo của nó, một gia đình hạnh phúc thật sự..

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
10:19 SA 08/10/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
Hóng chuyện của chủ top. Không biết chủ top vượt qua mọi chuyện của mình bằng cách nào mà giờ vẫn có cả "anh thầy" và 2 cô con gái nhỉ? Mình phục!

Hiện tại mình chỉ có 1 bé gái thôi bạn ạ. Để giữ được mái ấm đến ngày hôm nay mình cũng đã đánh đổi khá nhiều, trải qua nhiều sóng gió, nỗi buồn và nước mắt. Giờ mình cũng đang được đền đáp xứng đáng đó bạn :D
09:57 SA 08/10/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
17. Thời gian trôi qua, tôi luôn cảm thấy đau khổ và buồn vì mất đi đứa con đầu lòng của mình. Còn với anh, tôi không biết anh có cảm thấy như tôi không ? Vì dù gì anh cũng đã có 1 cậu con trai rồi mà, chắc gì anh đã hiểu được cảm giác của tôi. Tôi luôn có suy nghĩ ích kỉ như vậy trong lòng, nên dường như mối quan hệ của chúng tôi đang dần chơi vơi.
Tôi xin vào được một ngân hàng, đi làm từ sáng đến tối mới về. Anh cũng vậy. Dường như chúng tôi không có nhiều thời gian bên nhau, ngay cả trò chuyện cũng không có.
Khoảng thời gian đó tôi như rơi vào trạng thái trầm cảm vậy, đi làm cũng ít tiếp xúc , nói chuyện với mọi người. Về nhà thì tự kỉ ngồi 1 chỗ, anh thì toàn 9,10h đêm mới về nhà. Có hôm 11,12h, người nồng nặc mùi rượu. Tôi cũng chán nên toàn mặc kệ anh, có lẽ vì điều đó mà trong cuộc sống hôn nhân của chúng tôi, anh đã ngoại tình không ít hơn 2 lần .
Hồi đó, là vào một ngày mùa đông. Thời tiết ở HN thì các bạn đã biết rồi đấy, nóng thì nóng cực độ, còn lạnh thì lạnh đến thấu xương. Ngày hôm đó là sinh nhật mẹ tôi, tôi có bảo với anh thu xếp công việc sớm rồi hai vợ chồng về nhà mẹ tôi ăn, rồi ngủ lại với ông bà một đêm, hôm sau về. Vì dù gì hôm sau là thứ bảy, ngày nghỉ không đi làm nên thời gian cũng thoải mái. Tôi trở về nhà, tắm rửa rồi chuẩn bị đồ thì anh gọi điện nói rằng hôm nay việc ở trường hết sức bận rộn, còn phải tiếp khách rồi chuẩn bị có hội thảo,nói không về sớm được. Dặn tôi xin lỗi bố mẹ rồi hẹn sau khi về sẽ đến sau . Tôi cũng ậm ừ , mặc dù trong lòng vô cùng buồn. Thời gian chúng toi ở bên nhau không nhiều, thời gian gần gũi nhau cũng ít. Tôi muốn nhân cơ hội này sẽ thay đổi, không ủ rũ buồn bã nữa mà thay vào đó sẽ quan tâm đến anh nhiều hơn, và tôi cũng muốn sinh con cho anh, vì dù gì kể từ ngày ấy trôi qua cũng gần 1 năm rồi, tôi không thể sống mà cứ mãi đau đớn về quá khứ.
Tôi một mình lái xe về nhà mẹ . Trong suốt bữa ăn tôi cứ có một dự cảm không lành, trong lòng vô cùng khó chịu, nóng như lửa đốt vây !!
Gọi cho anh một cuộc, anh không nghe. Gọi lần hai cũng không. Đoán có điều gì đó, tôi lập tức phi xe đến văn phòng anh. Đến nơi thì đã là 8h30 tối, đồng nghiệp nói rằng anh đã lái xe đi đâu từ nửa tiếng trước, hình như là đến hội trường để sắp xếp cho buổi hội thảo vào sáng ngày kia.
Không chần chừ, tôi phi xe như điên trên đường đến , trong lòng cứ có một cảm giác khó chịu vô cùng. Và tôi mong những gì tôi nghĩ sẽ không xảy ra với tôi, không thì tôi không biết sẽ vượt qua như nào đây.
Đến nơi, tôi thấy xe anh đang đậu ở bãi gửi xe. Tôi vừa di về hướng hội trường vừa run , tôi thầm mong chỉ là anh đang bận việc thật, là anh đang bù đầu thu xếp cho buổi hội thảo nên mới không nghe điện của tôi.
Còn vài bước chân nữa là đến hội trường, trong lòng tôi cứ ngập ngừng. Tôi khẽ đẩy cửa nhẹ, chỉ đủ để tầm mắt nhìn vào phía bên trong.
Đúng là đời không như mơ các bạn ah, và ngôn tình có lẽ chỉ xảy ra ở trong phim !!
Tôi thấy anh - người thầy, người đàn ông của tôi và người con gái đó đang bón đồ ăn cho nhau, và còn nắm tay nhau, thi thoảng còn thơm lên má nhau rất tình cảm. Bỗng nhiên, bầu trời như sụp đổ ngay trước mắt tồi vậy. Tim đập loạn xạ, chân tay run lên.
Cảm giác lúc đó của tôi như bị ai đó giết rồi cứu, rồi giết lần thứ hai vậy. Rốt cuộc anh là người như thế nào ? Lúc này trong lòng tôi không nghĩ được gì, tôi đẩy cửa bước vào trước sự ngạc nhiên và vô cùng bối rối của anh.
Anh buông đôi tay kia ra, nuốt vội miếng sushi đang ăn dở..

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
05:05 CH 06/10/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
Xin lỗi mọi người, thời gian này mình bận công việc và bận việc gia đình nên không thường xuyên online được. Mình sẽ vẫn tiếp tục câu chuyện . Hẹn mọi người tối nay. Cảm ơn các bạn đã theo dõi câu chuyện của mình :D
Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
11:35 SA 04/10/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
16. Tôi chỉ lấy cớ ra mua thêm đồ, nhưng thực ra là muốn hít thở bàu không khí, muốn được thoải mái phần nào.
O cạnh khu chung cư của tôi, có một công viên. Tôi đi dạo trong đó, vừa đi vừa suy nghĩ những gì vừa xảy ra, cứ nghĩ đó chỉ là giấc mơ. Rốt cuộc là vì sao mà chị ta luôn gây khó khăn, sóng gió cho gia đình tôi vậy. Chị ta là có ý gì, muốn lấy con ra đẻ làm sợi dây vô hình kéo họ về ben nhau sao ?
Chị ta biết rõ ràng tôi có em bé mà, sao lại đối xử với tôi như vậy.
Rồi cái giây phút định mệnh ấy cũng đến. Cái khoảnh khắc tôi mất đi đứa con đầu lòng, mất đi đứa con bé bỏng mà tôi ngày đêm trông ngóng.
Lúc đó trong khi tôi đang đi dạo trong công viên, có 1 chiếc xe máy đi ngược chiều, lai với tốc độ khá nhanh. Lúc đó tôi còn đang mông lung suy nghĩ nên đã không thể tránh kịp. Tôi bị tai nạn và đưa vào bệnh viện cấp cứu. Tôi chỉ có thể kể đến như này vì thực sự tôi không muốn nhớ lại cái ngày hôm đó, cái ngày mà tôi nhu chết đi sống lại.
Tôi bị mất đứa con vĩnh viễn từ ngày hôm đó . Bố mẹ tôi khóc hết nước mắt, vì thương tôi, thương cho đứa cháu bé nhỏ còn chưa kịp được chào đời.
Ba tháng sau đó tôi sống như người mất hồn. Tôi ít nói chuyện , hầu như không cười với anh. Anh lúc đó cảm thấy vô cùng hối hận vì anh nghĩ một phần lý do là do anh, nên tôi mới lang thang ở công viên.
Nói chung 3 tháng sau khi chuyện đó xảy ra, nhà tôi luôn sống trong không khí hết sức nặng nề, cãi nhau nhiều hơn là vui vẻ. Tôi luôn nhắc với anh về vấn đề anh có muốn quay lại với vợ cũ không, tôi sẵn sàng ra đi để cho anh trở về với mái ấm của mùnh. Và lần nào nói ra chúng tôi cũng cãi nhau rất to.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
06:55 CH 23/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
15. Ngày hôm đó, vợ anh đi công tác 1 tuần, gửi con bên ông bà nội. Nhưng hôm ấy, ở quê có người trong họ mất nên ông bà lập tức về, và gửi thằng cu sag bên nhà chúng tôi. Anh dắt nó vào với ánh mắt nhìn tôi ái ngại, tôi cũng có thể hông cảm và hiểu cho anh. Với trách nhiệm là một người bố, anh nên trông con khi mẹ của nó vắng nhà.
Thằng bé mặt rất lì lợm. Bước vào nhà không hề chào tôi, thậm chí còn quay ra lườm. Nó mới 5 tuoi không hiểu vì sao lại hành động như vậy. Tôi nghĩ thôi thì nó là trẻ con, không chấp. Vẫn vui vẻ nấu đồ ăn, pha sữa và tắm cho nó. Vì anh bận đi làm. Chiều hôm ấy, tôi tắm cho nó, nó không cười không nói, hỏi gì nó cũng không trả lời. Tôi vẫn kiên nhẫn.
- Cháu đi học, cô giáo dạy cháu thiếu lịch sự với người lớn như vậy à.
Nó vẫn im lặng. Cái khuôn mặt nó lì lợm giống y chang anh khi mà anh cáu với tôi. Giống như 2 giọt nước vậy. Tôi đến lúc này không chịu nổi nữa, nên không thèm hỏi cũng mặc kệ nó, tắm xong mặc quần áo rồi ra nấu cơm.
Nó ở ngoài phòng khách, bật tivi to hết cỡ, phải nói là rất to. Mà em đag mang bầu, trong người hay khó chịu, mệt mỏi nên vô cùng tức giận, nhưng khi ra phòng khách tôi vẫn nhẹ nhàng nói:
- Cháu mở tivi bé thôi, cô đang có em bé, em bé sẽ giật mình tỉnh giấc đấy.
Nó vẫn không nói gì, quay ra lườm tôi rồi xem tivi, và vẫn không cho bé đi.
Tôi tức tối tiến đến chỗ tivi, cầm dây cắm rút ra.
- Tại sao cháu lại hư như vậy, khi người lớn hỏi, cháu nên trả lời, ai dạy cháu thái độ như vậy.
Đến lúc này, nó gào ầm lên, rồi nó nói, cũng là câu đầu tiên nó nói với tôi từ khi bước vào nhà chúng tôi:
- Đồ dì ghẻ, mẹ ơi, bố ơi, huhu , huhu...
Tôi lúc này thật sự phẫn nộ. Là ai, ai đã dạy nó như vậy chứ. Là vợ cũ anh hay sao hay do cái gì?? Tôi lúc này trong người vô cùng mệt mỏi, không nói với nó , cũng không dỗ nó, mặc cho nó khóc, vào phòng ngủ nằm. Đến hơn 7h tôi tỉnh dậy vì nghe tiếng quát ầm ở ngoài. Thì ra là anh về.
- Bố ơi, cô kia cô ý không cho con xem hoạt hình, cô ý mắng con, con đói mà không được ăn, bố ơi con muốn về với mẹ cơ. Nó cứ bù lu bù loa lên như vậy.
Tôi bước ra với tâm trạng nặng nề, quả thực, vì quá mệt nên tôi đã ngủ thiếp đi. Mà tôi không nghén ăn nhiều bằng nghén ngủ, tôi ngủ rất khoẻ. Anh quay sang nhìn tôi , ngó vào phòng bếp thấy không có thức ăn, lúc này tôi mới luống cuống:
- Thôi chết rồi, em mệt quá vào nằm mà ngủ quên chứ nấu thức ăn. Để em vào..
- Ba người chúng ta ra ngoài ăn, em không phải nấu nữa.
Thẳng cu lại làm ầm lên :
- Chỉ con với bố cơ, con không thích cô này đi đâu. Rồi nó chỉ tay hướng về phía tôi.
- Con đừng có hư như thế, nhanh đi giầy rồi đi ăn, khẩn trương.
Rồi anh tiến về phía tôi:
- Chắc vì con mà em mệt lắm, em cố gắng vài hôm nhé, bố mẹ lên thì sẽ đón con qua bên ý. Anh biết em có bầu rất mệt mà vẫn phải chăm con, em cố gắng vì anh nhé.
- Em không sao. Tôi trả lời vỏn vẹn 3 từ rồi vào phòng thay đồ.
Sóng gió này qua đi, sóng gió khác lại tới, thật sự là mệt mỏi, tôi không biết tôi có thể gắng gượng nổi không.
Mấy hôm sau, hôm đó là chủ nhật, tôi đi ra siêu thị mua ít đồ, còn anh với thằng cu thì ở nhà, anh dạy nó học bài.
Khi trở về tôi hết sức ngạc nhiên khi ở trước cửa là một đôi giày của phụ nữ, linh tính mách bảo tôi nghĩ là vợ cũ của anh đến đón con. Mà nghe nói hôm nay chị ta về, nhưng sao lại đến nhà tôi, anh bảo anh sẽ đưa thằng bé qua nhà ông bà nội cơ mà. Cửa không đóng, tôi đẩy bước vào, khệ nệ xách đồ vào trong. Không có ai trong phòng khách( nhà tôi là chug cư) , lúc này không hiểu sao tim tôi đập nhanh thế, tôi có dự cảm không lành. Tôi mới đẩy cửa vào phòng ngủ thì thấy cả nhà anh , chính xác là anh, vợ cũ và con của anh. Cả ba người bọn họ đang nằm trên giường tôi ngủ. !!
Tâm trạng lúc đó của tôi chỉ có thể dùng hai từ để diễn tả đó là ĐAU ĐỚN. Con anh nằm giữa, hai người họ nằm hai bên. Tay của anh đặt lên thằng bé, và tay của chị ta cũng vậy, nhìn họ hạnh phúc thật đấy. Chẳng khác gì một mái ấm gia đình.
Sao cái cảnh này giống trong mấy phim hàn quốc vậy, cuộc đời tôi cứ như một bộ phim đầy bất ngờ và khổ đau. Lúc ấy, vì quá sững sờ mà tôi đánh rơi điện thoại xuống nền. Anh và chị ta tỉnh dậy. Chẳng cần nói, anh vô cùng lúng túng, ngạc nhiên khi thấy tôi xuất hiện. Còn chị ta thì ngồi dậy , tự nhiên như đây là giường của mình. Tôi vẫn giữ phép lịch sự tối thiểu chào chị ta, chị ta chỉ ừm.
Ngay lúc đó, anh chạy ra ngoài cười với tôi, giọng lúng túng hỏi :- Em về sao không gọi anh ra xách đồ cho đỡ mệt.
Tôi không nói gì, vì tôi mà làm căng lên đônggf nghĩa với việc tôi thua chị ta, tôi kém cỏi. Thật sự chị ta quá là quá đáng, chị ta với anh đâu còn là vợ chồng, tại sao lại có quyền lên giuong tôi nằm chứ, tự nhiên đến mức thái quá nhue vậy.
Tôi sau đó nói với anh rằng ra ngoài cần mua thêm đồ, anh đòi đưa tôi đi bằng được. Nhưng tôi nói anh ở nhà và lo giải quyết đi, tôi muốn sau khi về nhà, căn nhà này được trả về như cũ cho chủ của nó!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
06:42 CH 23/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
14. Tôi vô cùng bàng hoàng khi thấy thái độ đó của anh.
- Ly à, anh xin lỗi.
Đàn ông dường như nghĩ họ chỉ cần nói xin lỗi là có thể xoá bỏ tất cả, là có thể đươc tha thứ..
Tôi quay mặt ra phía đường:
- Em muốn được biết lý do.
Giọng tôi hết sức bình tĩnh, như thể trải qua bao sóng gió, tôi đã trưởng thành hơn, biết tiết chế cảm xúc của mình.
Hôm ấy, chúng tôi tới 1 quán cafe rồi ngồi nói chuyện với nhau. Nguyên do anh như vậy là do áp lực từ phía gia đình. Dù anh và vợ cũ có rạn nứt tình cảm dẫn đến ly hôn, dù vợ anh đã từng lừa dối anh có tình cảm ngoài luồng với người khác. Nhưng trên hết bố mẹ anh vẫn hết mực yêu quý đứa cháu nội, và luôn mong họ quay về bên nhau, sống 1 cuộc sống ấm êm. Anh kể rằng, hôm đó sau khi tùe nhà tôi về, anh đã gọi điện cho mẹ anh, nói rằng anh muốn đi bước nữa, muốn được kết hôn với tôi. Bố mẹ anh sau khi biết chuyện, tỏ ra phản đối vô cùng gay gắt, mẹ anh còn vì thế mà bị bệnh phải nằm viện.
Vậy mà tôi, với tư cách là người yêu hiện tại, là vợ tương lai của anh, mà không hề hay biết. Có lẽ, anh có những khúc mắc trong lòng nên không thể nói với tôi chăng ? . Có lẽ anh sợ tôi sẽ buồn..
Ngày hôm đó, chúng tôi trò chuyện rất lâu, anh nói anh sẽ thuyết phục bố mẹ. Vì mẹ anh thương đứa cháu nhỏ không được sống đầy đủ trong căn nhà có bố có mẹ, lại không muốn bố của nó đi thêm bước nữa, nên đã không đồng tình.
Anh nói xin lỗi tôi rất nhiều, vì đã tỏ thái độ như vậy khi biết tôi có thai.
Lúc này, với cương vị là một người mẹ, một người vợ tương lai của anh, tôi chỉ có thể nắm lấy tay anh và cùng vượt qua con đường phía trước. Tôi không muốn làm to chuyện để gây thêm áp lực cho anh.
Ngày tôi được gần 3 tháng, đi siêu âm là một bé trai. Anh vô cùng phấn khởi vì anh luôn thích có con trai, để sau này cùng xem đá bóng, cùng bàn luận, cùng đi đánh golf với anh. Gia đình anh từ ngày đó cũng đã bớt phản đối, mẹ anh cũng đôi lần gọi điện hỏi thăm tôi, đến nhà chúng tôi ( tôi chuyển đến ở với anh khi tôi có thai ) mua thức ăn, đồ dùng cần thiết. Tuy mẹ anh không tỏ ra là yêu quý tôi, nhưng bà cũng đã có cái nhìn tích cực hơn, không gay gắt như trước nữa.
Trong khoảng thời gian đó, tôi như một nữ hoàng vậy . Chỉ ở nhà ăn với nằm và đọc sách nuôi dạy con. Mọi việc anh đều làm hết, thêm cả mẹ tôi thi thoảng ghé qua chăm sóc tôi. Anh nói rằng, cả cuộc đời này anh chỉ cần có mẹ con tôi, là anh hạnh phúc lắm rồi.
Khi tôi được hơn 3 tháng, chúng tôi chính thức tiến hành hôn lễ. Là lần đầu tiên tôi được làm cô dâu, nhưng với anh, là lần thứ hai nên tổ chức gói gọn mời những bạn bè họ hàng thân thích, gói gọn trong 30 mâm. Anh nói, đám cưới chỉ là nghi thức để chính thức trở thành vợ chồng, còn điều cốt lõi là sống với nhau ở những tháng ngày sau này ra sao, đó mới là điều đáng quý.
Cầm trên tay tờ đăng kí kết hôn, lòng tôi vô cùng vui sướng, nước mắt lại lăn dài. Sau bao tháng ngày chịu tổn thưeong, buồn bã có, hạnh phúc có, tất cả đều đã trải qua. Tôi lấy tay ôm lấy bụng, thầm ước từ giờ 3 người chúng tôi sẽ có cuộc sống bình lặng, hạnh phúc và vui vẻ bên nhau.
Nhưng điều ước cũng chỉ là ước mà thôi.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
08:52 SA 17/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
13. Đêm đó , chúng tôi ngủ với nhau. Mọi cảm xúc ùa về, tôi bật khóc, cảm giác như mình thất lạc một cái gì đó rất lâu, mà mình rất yêu và trân trọng. Cuối cùng, tìm mãi, tìm mãi cũng trở về bên mình. Anh nằm xuống cạnh tôi, lau nước mắt cho tôi và hứa từ nay về sau chỉ mang lại cho tôi hạnh phúc, và nói rằng sẽ hạn chế gặp vợ cũ, còn con anh thì thi thoảng ông bà nội đón về anh sẽ ghé chơi.
Tôi chỉ im lặng, gật đầu và ôm lấy anh.
Tôi ở nhà anh hết hôm sau thì trở về nhà. Rồi tôi đưa anh đến ra mắt gia đình tôi. Bố mẹ tôi bất ngờ khi tôi yêu chính thầy giáo của mình, và còn bất ngờ hơn khi anh đã có 1 đời vợ và có con trai.
Nhưng rồi, vì thấy con gái hết lòng yêu thương , và anh luôn ân cần, điềm đạm, chu đáo trong mọi việc nên bố mẹ tôi đã đồng ý. Ngày hôm đó, anh ngỏ lời muốn cưới tôi.
Từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác, bố mẹ tôi băn khoăn, trong lòng chắc cũng có vài điều suy nghĩ. Bố mẹ tôi hẹn anh 1 tuần sau gặp mặt và sẽ có câu trả lời.
Từ ngày tôi từ SG trở về, cuộc sống của tôi hết sức êm diu, ANh luôn quan tâm, lo lắng, chiều chuộng tôi hết mực. Tôi đã thật tâm tha thứ mọi lỗi lầm cho anh. Thỉnh thoảng, tôi cũng mua ít đồ chơi gửi cho con anh.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, hôm đó, tôi lo lắng vì bị trễ kinh 5 ngày, tôi mua que thử và phát hiện mình có thai. Trong lòng vừa vui sướng, lại xen lẫn lo lắng và hồi hộp. Dù gì, tôi cũng đã tốt nghiệp, cũng không lo chuyện học hành dang dở nữa. Có con với anh là điều tôi mong muốn bấy lâu, vì con là sợi dây vô hình gắn kết bố và mẹ của chúng. Nhưng 1 điều tôi lo đó là bố mẹ tôi chưa đồng ý cho kết hôn, tôi còn chưa một lần đến gặp bố mẹ anh nữa. Đợt trước khi ghé qua nhà tôi , anh cũng định đưa tôi sang nhà anh nhưng thời gian đó vợ cũ anh đi công tác, nên gửi con sang ông bà nội trông. Sợ tôi cảm thấy bất tiện nên bảo đợit vài hôm nữa sẽ về ra mắt rồi bàn chuyện cưới.
Hôm đó, anh qua trở tôi đi sinh nhật bạn. Tôi cũng chưa nói trong điện thoại cho anh, vì muốn làm cho anh bất ngờ.
Trên đường đi, tôi thì thầm vào tai anh:
- Cho anh một món quà to nhé, muốn biết không nào.
Anh nắm lấy tay tôi nói:
- Em là món quà to, vô giá rồi, còn gì to hơn sao
- Em có thai rồi anh à.
Anh phanh kít xe lại , suýt chút nữa chiếc xe máy đằng sau đâm vào đít. Tôi trợn tròn mắt nhìn anh, theo phản xạ ôm lấy bụng.
- Em nói thật sao.
Tôi gật đầu nhìn anh, nghĩ rằng vì anh quá vui khi có con với tôi nên mới như vậy. Nhưng không, khuôn mặt anh không chút cảm xúc, không cười, không nói, chỉ cúi đầu suy nghĩ điều gì đó.
Rốt cuộc là vì sao, vì sao anh lại có thái độ như vậy chứ ?
04:36 CH 16/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
12. Tôi đáp máy bay xuống sân bay lúc 9h tối. Tôi đặt vé mà không cho bố mẹ biết, chỉ cho mỗi Thư- bạn thân của tôi biết và tôi cũng định qua nhà nó ở 1,2 hôm rồi về. Tránh về nhà bố mẹ lại hỏi chuyện của tôi . Hẹn Thư ra đón, mà tìm xung quanh không thấy đâu. Lúc sau, có một bàn tay ấm áp đặt lên vai tôi, dùng hai tay xoay vai tôi lại. Là giọng nói của anh, anh nhìn tôi với ánh mắt trìu mến :
- Có biết anh tìm em , anh nhớ em nhiều lắm không? Sao em lại đối xử như vậy với anh.
Chưa kịp để tôi trả lời, anh đã ôm lấy tôi, tôi cảm nhận được giọt nước mắt rơi trên vai tôi. Và tôi cũng khóc, khóc nức nở mà ôm lấy anh. Lấy người mà tôi nhớ nhung da diết bao lâu nay. Tôi cũng nhớ anh- nhớ anh nhiều lắm.
Sau đó, thì anh đưa tôi về nhà anh. Chúng tôi rơi vào trạng thái im lặng khoảng 15 phút, không ai nói gì, cũng không ai nhìn ai. Đến lúc không thể chịu nổi sự yên tĩnh, tôi đứng dậy và ngỏ ý muốn đi về vì sợ bố mẹ lo lắng. Anh bèn kéo tay tôi lại:
-Anh biết là bố mẹ em không biết em về HN. Em ngồi xuống đi, anh sẽ nói tất cả cho em nghe.
- Được thôi, đó cũng là điều em mong muốn, em không muốn chúng ta như này mãi. Sẽ chỉ khổ cho cả hai, mà người tổn thương nhiều nhất có lẽ là em.
- Anh xin lỗi, Ly à. Đó là điều đầu tiên anh muốn nói với em.
- .....
- Anh biết anh đã mang cho em quá nhiều tổn thương trong thời gian qua. Sự thật là đêm hôm ở Đại Lại đó, anh đã không kiểm soát được mà ngủ với cô ấy- vợ cũ của anh. Nhưng xin em hãy nghe anh giải thích được không?
- Em vẫn đang chăm chú lắng nghe.
Anh cúi đầu lặng im trong vòng 5 phút , thờ dài rồi nói:
- Hôm đó, vì quá buồn trong lòng khi cãi nhau với em. thêm cả kì thi tiến sĩ căng thẳng, thật sự lúc đó anh vô cùng mệt mỏi em à. Anh đi chơi chủ yếu là muốn gần gũi thằng bé hơn, nhưng đêm hôm đó, anh tâm sự với cô ấy. Cô ấy cũng khuyên anh rất nhiều, cô ấy đã khác em à, còn nói rằng anh nên nhường nhịn em. Hơn nữa, vì anh buồn phiền nên đã uống nhiều rượu, sau khi về phòng thì..thì..
- Thì ngủ với nhau, sao anh phải ấp úng. ??
- Ly à, anh xin lỗi, lúc đó nhìn cô ấy anh nhớ em nên anh đã làm chuyện có lỗi với em. Em tha thứ cho anh được không, anh thật sự chỉ yêu mình em.
Say rượu- đó là lý do muôn đời đàn ông lấy ra làm cái cớ để họ trăng hoa.
- Vậy anh có biết tại sao em phát hiện anh và vợ cũ anh ngủ với nhau không?
- Có, ngay sau đó cô ấy kể cho anh là em gọi điện. Trong khi xảy ra thì không may tay anh ấn nút nghe, nên em biết..cô áy nói rằng không thẻ với tay vì điện thoại để xa. Cô ấy cũng xin lỗi anh rất nhiều, xin lỗi cả em, vì hôm đó bọn anh đều say..
Tôi cười khẩy một cái, biết nói gì đây. Quả là một vở kịch hoàn hảo, chị ta đúng là có đầu óc vô cùng sáng tạo. Nếu không làm kế toán chắc chị ta có thể trở thành diễn viên xuất sắc.
Tôi im lặng, không nói gì, mặt không biểu lộ chút cảm xúc. Anh cầm tay tôi, hôn lên tay tôi rồi xin tha thứ vì tất cả lỗi lầm của anh trong thời gian qua.
Thật sự đến bây giờ, tôi không còn muốn biết quá nhiều nữa. Khi trong SG, tôi nghĩ rằng nếu gặp anh, sẽ hỏi cho ra nhẽ mọi chuyện, vì sao anh ngủ với cô ấy, vì sao anh lạnh nhạt, vì sao anh ở cùng vợ cũ, rất nhiều, rất nhiều..
Nhưng hơn hết, điều quan trọng bây giờ là tôi muốn bình yên. Vì tôi quá yêu anh, tôi nghĩ mình không thể bỏ được anh, trách mình quá lụy tình. Nên biết càng ít có lẽ lòng sẽ bớt đau hơn.
04:21 CH 16/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
xin lỗi mọi người. 1 tuần vừa rồi bên gia đình nhà chồng mình có việc nên không online được. giờ mình sẽ kể tiếp câu truyện của mình. cảm ơn các bạn :)
03:57 CH 16/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
11. Vậy là 1 tuần thi cử xong xuôi. Anh vẫn không nhắn tin, thậm chí 1 cuộc điện thoại cũng không. Đến lúc này tôi hoang mang thật sự, chẳng lẽ anh hết yêu tôi rồi. Hay anh đã quay về với vợ cũ. Lòng tôi bứt rứt không yên vì không có 1 chút thông tin gì về anh. Lên FB cũng ko có gì mới, vào viber thì thấy anh online cách đây 3 ngày trước, zalo cũng vậy.. Lòng chùng xuống, mâu thuẫn vô cùng. Hay là gọi cho anh nhỉ, có lẽ lần này mình sai thật rồi. Nhưng chẳng lẽ anh ngủ với vợ cũ anh là đúng hay sao?? Đúng khi mà đã yêu tôi rồi ??
Tôi mua 1 sim rác rồi ấn số anh.. 1 chuông...3 chuông rồi có người bắt máy.
- Alo.. Giọng con gái vang lên.
Lúc này tôi thật sự vô cùng hỗn loạn, không biết phải làm gì cũng không biết nên nói gì đây, tôi bèn nói bừa:
- Alo có phải số của giảng viên Tuấn không ? Tôi có chút chuyện muốn bàn với thầy.
- À vâng chị đợi chút, anh Tuấn đang có việc bận lát sẽ gọi lại cho chị nhé.
Vậy là 1 tuần qua cãi nhau với tôi, anh về với vợ cũ của anh sao ?? Mà liệu có phải vợ anh không nhỉ.. Tôi nhớ lại đếm hôm trước, chính là giọng nói này, nhưng hôm nay nghe có vẻ vô cùng thanh thoát.
Tim tôi như chết rồi vậy, chân tay bủn rủn. Chẳng lẽ anh đã quay lại với vợ anh rồi sao. Họ đang sống hạnh phúc bên nhau và coi như tôi không tồn tại sao. Vậy thời gian qua chúng tôi bên nhau đối với anh là gì vậy ?? Anh không hề trân trọng, thương xót và nghĩ cho tôi sao ? Tôi tháo vội sim rác vì sợ anh sẽ gọi lại. Lấy điện thoại và bấm gọi cho anh. Lần này là anh nghe máy.
- Anh nghe.. Lâu rồi mới được nghe lại giọng nói ấy, vẫn ấm áo như ngày nào.
- Em nhớ anh quá..
Không gian im lặng. Tôi kiên nhẫn đợi câu trả lời của anh.
- Anh đang bận, lát sẽ gọi lại cho em.
Lại bận... Hẳn là anh đang bận vui bên vợ và con anh rồi. Anh đâu có để ý đến tôi chứ, sao mình ngốc và ngu quá vậy hả Ly ?? Buông thôi. Chắc mình không là gì với anh rồi. Chắc rằng anh đã suy nghĩ và nghĩ rằng gia đình anh, vợ con anh mới là trên hết, mới là chỗ dựa cho anh.
Còn tôi quá trẻ con, hay giận hay hờn hay dỗi nên anh chán rồi. Nghĩ đến đây tôi không thể khóc nổi nữa, có lẽ nước mắt đã hoá thành nỗi đau. Tôi lại đặt vé máy bay và muốn bay vào Sài Gòn chuyến sớm nhất. Tôi muốn rời khỏi cái thành phố ngột ngạt này, tôi muốn rời khỏi cái nơi mà tôi đang phải hít chung 1 bầu trời không khí với anh. Đi thôi, có ai giữ mình đâu.
Sau khi đặt được vé, tôi mua 1 sim rác, khoá FB, khoá Zl và xoá Viber. Tôi muốn cắt hết mọi liên lạc với anh. Ngày hôm sau bố mẹ đưa tôi ra sân bay. Lên máy bay với tâm trạng nặng nề, chắc rằng anh cũng không ráo riết tìm tôi đâu, cũng chẳng nhớ tôi đâu. Anh còn vợ và con anh mà, anh còn bận thi bằng Tiến sĩ, thời gian đâu mà dành cho tôi chứ. Tôi thầm nghĩ rồi cười khẩy một cái, có lẽ thời gian qua mình đã trao nhầm tin yêu cho một người..
Vào đến nơi, tôi rủ anh chị họ của tôi đi Đà Lạt, vì tôi sợ lại giống cái định mệnh hồi đó. Gặp anh giữa dòng Sài Gòn nhộn nhịo này, thì tôi chắc không kìm được lòng mà lao đến ôm hôn anh mất.
Nghỉ ngơi ở SG 1 ngày, hôm sau chúng tôi đi oto lên Đà Lạt. Thời tiết ở đây thích thật đấy, khung cảnh đẹp và vô cùng thoải mái . Tôi nhớ lại anh từng nói sau khi thi xong sẽ cùng tôi đi khắp Việt Nam. Sẽ đưa tôi đi Đà Lạt ngắm cảnh , ngắm hoa nơi đây. Rồi lên Sapa, đi Mộc Châu.. À mà thôi, tôi sẽ không nhớ tới anh nữa. Tôi sẽ coi tất cả những gì đã qua, bao gồm có anh đều là dĩ vãng.
Ba ngày ở Đà Lạt thật vui nhưng đôi khi hoàng hôn buông , khung cảnh buồn khiến lòng người cũng không vui nổi. Ba ngày không sử dụng điện thoại lên mạng xã hội, không biết anh đang làm gì. Có lo cho tôi, có đi tìm tôi như mấy phim Hàn Quốc đấy không, có gào thét tên tôi ở mọi nơi không. Hay anh vẫn bình thản, mặc kệ tôi và về với vợ con anh rồi nhỉ.
Tối hôm đó chúng tôi trở về Sài Gòn. Là cuộc điện thoại của mẹ.
- Alo con nghe mẹ ơi.
- Ly à con, cái Thư nó muốn gặp con.
Thư là đứa bạn thân duy nhất của tôi hồi đại học, và cũng chỉ mình nó là biết mối quan hệ của tôi và anh. Tôi chưa kịp nói gì nó đã quát ầm trong điện thoại:
- Con điên kia m đi sao không báo với t, tắt đt rồi FB, m không xem tao là bạn à
- Tao chỉ muốn vui chơi hết mình không bận tâm đến ai vài ngày thôi mà, m hiểu tao mà Thư.
Nó thở dài rồi nói:
- Thầy Tuấn đến tìm tao đấy, bảo không có cách nào liên lạc cho mày, hỏi tao biết mày đi đâu không
- Vậy mày nói sao
- Còn sao nữa, tao lúc ý đâu biết mày đi đâu, nên hôm nay đến nhà mày hỏi mẹ mày rồi gọi cho mày đấy. Thế làm sao, có chuyện gì mà phải bỏ đi.
- Mày đừng nói cho anh ý biết nhé, t muốn chấm dứt m ạ , t mệt mỏi lắm.
- Mày về đi rồi tâm sự cho tao, thầy ý lo lắng cho mày lắn. Hôm trước t lên trường, gặp thầy mà thấy có vẻ gầy đi nhiều lắm. Có chuyện gì về rồi giải quyết, bỏ đi như này không hay đâu, chỉ làm cả 2 thêm khổ.
- Nhưng tao..
- Thôi đặt vé về đi nhé, tao đợi.
Lòng lại nặng trĩu, trong đầu trăm mối tơ vò. Tôi phải làm gì đây. Thật sự anh lo cho tôi, anh tìm tôi sao. Vậy tại sao anh lại làm như vậy với tôi, mấy ngày trước anh cũng không quan tâm tôi, mặc kệ tôi cơ mà. Rốt cuộc anh muốn ở bên ai?? Tôi hay người vợ tào khang của anh .

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
06:58 CH 08/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
10. Anh đang " ngoại tình " với vợ cũ hay sao ?? À mà sao tôi có thể dùng từ ấy được chứ, tôi đã là vợ của anh đâu.. Chúng tôi mới chỉ là người yêu của nhau thôi mà. Anh có thể gặp vợ, gặp con anh. Làm gì tuỳ thích. Dù gì họ cũng đã từng là một gia đình.
Ngày hôm sau trôi qua là một ngày dài vô cùng thảm hại với tôi. Anh cũng không gọi hay nhắn tin cho tôi, chắc hẳn đang vui vẻ bên vợ con. Còn tôi thì không cần phải nói , buồn và đau. Đó là 2 từ tôi có thể diễn tả tâm trạng lúc đó của mình. 7h tối điện thoại reo, tôi liếc sag màn hình hiện số anh. Chắc hẳn anh đã đi chơi về nên mới nhớ đến tôi. Gọi 1 cuộc tôi không nghe, 2 cuộc không nghe. Rồi anh cũng không gọi nữa.
Lúc đó tôi thật sự rất nhớ anh, lâu rồi tôi cũng chưa gặp anh, không được ôm anh, không được nắm tay anh đi dạo. Lòng tôi chùng xuống, tôi ấn số gọi cho anh.
- Alo, sao em làm gì giờ mới gọi cho anh.
- Em vừa tắm xong.
- Vậy à, nhớ anh không, anh có quà cho em đấy, lát 8h anh qua nhà nhea.
Có vẻ như anh không biết sự tồn tại của cuộc gọi từ đêm hôm trước. Anh vẫn rất vui vẻ và nói chuyện bình thường với tôi. Tôi tức quá liền đáp trả:
- Bà lớn mua quà cho bồ nhí hả anh..
Anh quát ầm lên:
- Em lại sao đấy Ly, em muốn cãi nhau lắm đúng không ? Mấy ngày qua anh cho em suy nghĩ em vẫn không hiểu được à. Sao em cứ làm anh mệt mỏi thế. Được rồi tuỳ em, tuỳ em hết.
Nói xong anh cúp máy, vậy là anh giận rồi. Nhưng tôi nói gì sai hay sao ?? Tôi không có quyền giận dỗi so với những gì anh làm tôi tổn thương hay sao. Lần này anh lại không nhường tôi, điều gì khiến anh thay đổi như vậy.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
06:32 CH 08/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
07:56 CH 07/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
9. Chúng tôi ít gặp nhau hơn, thời gian đó anh cũng về nhà vợ nhiều vì con trai bị ốm. Vợ anh sau khi ly hôn thì mua 1 căn chung cư nhỏ 2 mẹ con sống với nhau. Tôi thì lúc đó tin tưởng anh vô điều kiện, vì 6 tháng qua đủ chứng minh điều đó. Hồi đó, lại sắp tới sinh nhật anh, tôi cũng mua 1 chiếc oto để tặng cho bé, vì tôi nghĩ dù gì cũng là con anh, tôi mua rồi gửi anh mang về. Thì đợt đó không biết do thằng bé đòi đi hay do lý do gì mà thằng bé cứ đòi anh cho đi chơi xa bằng được, nhất định là cả bố mẹ cùng đi, vì nó nói lâu không được bố mẹ cho đi chơi xa. Thằng cu nhà anh học lớp 1 nhé . Thế là dù anh bận đến đâu cũng đưa thằng bé và vợ anh đến resort Flamigo Đại Lải ý ạ. Đi 2 ngày 1 đêm. Thật sự lúc đó tôi cũng có chút không vui, vì có ai muốn người yêu mình đi với vợ cũ, mà còn qua đêm, tất nhiên sẽ có chút ích kỉ rồi. Thế rồi tôi và anh cãi nhau, anh nói tôi không tin tưởng anh, 6 tháng qua anh đã cố gắng hết sức, còn đây chỉ là nghĩa vụ của anh đối với con, chứ không có ý gì với vợ cũ. Anh còn nói tôi trẻ con, hay mè nheo và hay làm anh mệt mỏi. Tối hôm đó tôi rất buồn, tôi rủ con bạn thân đi uống rượu. Và đúng là trò đời các mẹ ạ. Hôm ấy, anh và vợ cũ sau khi cho con đi ngủ thì cùng nhau ngồi uống rượu tâm sự :) ( cái này là sau này anh kể lại cho tôi ) . Hôm ấy, vì 1 phần cãi nhau với tôi và 1 phần do áp lực thi bằng Tiến sĩ , lâu rồi chưa được vui nên anh trót uóing quá nhiều. Anh say và anh ngủ với vợ cũ ..
Phụ nữ bao giờ cũng có giác quan vô cùng nhạy bén. Đêm đó, 11h tôi về nhà, thấy lòng nóng như lửa đốt. Tôi quyết định hạ mình gọi cho anh, vì bao lâu nay anh luôn là người nhường tôi rồi. Tôi cũng nghĩ do anh quá áp lực nên đã mắng tôi thôi. Gọi 1 cuộc không nghe. Lúc này tôi thật sự rối như tơ vò, vô cùng khó chịu trong lòng vì không biết anh đang làm gì, đầu óc tôi bắt đầu suy nghĩ lung tung. Tôi gọi lại lần 2, anh bắt máy nhưng không gian vô cùng yên lặng.. Tôi vẫn chăm chú nghe và alo đến 3 lần, vì nghĩ sóng mạng có vấn đề. Chừng 3 giây sau tôi nghe tiếng thở mạnh, tiếng thở gấp gáp và giọng vợ anh vang lên, tôi ngghe rõ từng từ từng chữ một mà mãi mãi chắc có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên:
- Anh Tuấn à, em yêu anh quá..
Rồi là 1 tràng kêu ..vang dài.. Tôi choáng váng đầu óc, tôi tát mình 2 phát vì nghĩ chỉ là tôi mơ ngủ.. Rõ ràng là họ đang quan hệ với nhau, và vợ anh đang cố tình bật điện thoại cho tôi nghe.
Kể đến đây chắc sẽ có người nói tôi giống kể chuyện sex, nhưng sự thật nó là vậy. Những điều bạn không tưởng sẽ xảy ra trong cuộc đời bạn mà bạn chỉ nghĩ trong phim truyền hình thì bất ngờ 1 ngày tình huống đó sẽ ập đến với bạn. Vô cùng đau khổ, vô cùng đau lòng..
Tôi tắt vội điện thoại, ném mạnh vào cuối phòng.
Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy.. Tại sao anh nói yêu tôi, thương tôi, muốn bù đắp, muốn mang hạnh phúc cho tôi cơ mà. Sau anh mang cho tôi vui vẻ 10 thì làm tôi đau lòng gấp 100 thế này..

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
05:47 CH 07/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
8. Tôi cảm thấy chán nản và dường như muốn buông bỏ thật sự, nhưng anh nói mai anh sẽ ly hôn. Có thật không ? Nếu anh ly hoin thì chúng tôi có thể đến với nhau. Nhưng liệu có ai dị nghị không, có ai nói tôi là người thứ 3 không. Và còn con anh, anh sẽ phải về thăm nó thường xuyên, rồi nếu tôi lấy anh thì con anh sẽ như nào ?? Bao nhiêu câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu. Tôi để điện thoại sang bên rồi nằm ngủ thiếp đi. Tôi ở lại chơi thêm 2 ngày rồi về HN. Vừa xuống sân bay anh đã gọi, anh nói muốn đón tôi, anh đã ly hôn rồi và muốn gặp tôi nói chuyện.
Tôi đồng ý. Chúng tôi đi ăn rồi đi uống cafe. Anh mở lời trước:
- Anh đã ly hôn rồi, giờ anh là người độc thân. Em có thể tiếp nhận anh không.
Tôi không đáp trả cũng không bày tỏ ra cảm xúc gì, anh cười rồi nói tiếp:
- Trong khoảng thời gian vừa rồi, anh là người sai nhiều nhất. Anh đã làm cho em khổ và chịu thiệt thòi. Anh muốn bù đắp cho em khoảng thời gian sau này, được không Ly ? Hàng ngày anh sẽ dậy em trên thư viện, trên lớp học, cùng nhau xem phim, đi cafe đi dạo. Anh chưa từng làm vậy với ai bao giờ. Vợ anh là mối tình đầu của anh , vì trong suốt tuổi trẻ, anh chỉ học và học, anh chưa được nếm trải hương vị hẹn hò.
- Thế lúc yêu chị ý anh không hẹn hò thì lấy nhau kiểu gì.
- Trong suốt quá trình yêu cũng như cưới, cô ấy luôn là người chủ động. Từ lúc làm quen, rủ anh đi chơi anh cũng toàn kêu bận học, nên cô ấy toàn đến nhà anh nói chuyện với bố mẹ anh rồi tiện gặp anh. Rồi cưới thì cũng thế.
Tôi im lặng không nói gì, anh cầm tay tôi nói:
- Làm người yêu anh nhé cô sinh viên của anh.
Anh vừa nói vừa cười. Nụ cười vô cùng rạng rỡ, tuấn tú. Hàm răng đều trắng, môi hồng. Tôi nhìn mà không bao giờ quên được nụ cười ấy.
Và chúng tôi chính thức trở thành người yêu của nhau. Bên nhau 6 tháng là khoảng thời gian vô cùng hạnh phúc của tôi, vì anh hơn tôi nhiều tuổi nên không bao giờ to tiếng với tôi, lúc nào cũng nhẹ nhàng chỉ bảo, quan tâm đến tôi. Tôi cũng có phần sợ anh nên không dám gây sự nhiều, nếu tôi sai anh cũng chỉ nhẹ nhàng chỉ cho tôi chỗ sai và bảo tôi cần sửa ở đâu. Sáng hôm nào anh bận thì tôi ở nhà, còn không thì lên thư viện kèm cho tôi. Trưa nếu rảnh thì đi ăn , tối cafe rồi xem phim. Nói chung rất hạnh phúc và vợ anh cũng như em vợ tuyệt đối không nhắn tin làm phiền tôi. Và chúng tôi giấu rất kĩ chuyện yêu đương ở trường cũng như bố mẹ tôi, tôi chưa muốn bố mẹ tôi biết tôi yêu anh. Còn ở thư viện nhé, thì đa số tôi rủ bạn học cùng anh để anh giảng chứ ít khi 1 mình, như thế cho đỡ ai nghi ngờ.
Nhưng rồi mọi người biết đấy, chẳng có gì là hạnh phúc mãi cả. Sóng gió của tôi bắt đầu khi tôi chuẩn bị tốt nghiệp ra trường và đi làm.
Khoảng thời gian đó tôi vô cùng bận bịu với luận văn rồi thi cử, mà tôi học bên khoa quốc tế nên hầu hết học đều bằng ngoại ngữ. Tôi và anh ít gặp nhau hơn vì anh cũng bận cho việc học để lấy bằng Tiến sĩ. Khoảng cách của chúng tôi bắt đầu từ đây.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
08:13 SA 07/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
Không biết trên diễn đàn có ai rơi vào trường hợp như tôi không nhưng thật sự đến bây giờ khi ngồi viết lại và nhớ lại ngày đó tôi vẫn xúc động và cảm thấy có gì đó nhói trong tim.
Mặc dù hiện tại tôi đã có GĐ và có 1 cô con gái. Người chồng của tôi không ai khác chính là Anh- Người thầy giáo năm đó. Cuộc đời tôi diễn ra như 1 vở hài kịch, tuồng chèo vậy.
Bi ai, đau khổ, hạnh phúc, phẫn nộ đều có hết .

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
07:17 CH 06/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
5. Đầu óc tôi hoàn toàn sụp đổ. Hoá ra những gì tôi lo lắng bấy lâu là có thật. Vậy mà tối qua tôi đã ngủ với người đàn ông có vợ. Tại sao ông trời lại đối xử với tôi như thế. Tại sao tôi lại có thể dễ dàng mà làm chuyện đó với anh trong khi ko biết gì về anh. Tôi tự trách bản thân, cảm thấy vô cùng lo sợ . Lúc đó nước mắt chảy dài , đột nhiên khíc nức nỏ thành tiếng. Anh lo lắng bèn vỗ vai tôi rồi liên tục nói: L à anh xin lỗi em, em nín đi được không. L à anh biết anh sai rồi nhưng... Ko để anh nói tiếp tôi đứng lên chạy ra quán cafe gọi taxi đi về. Tôi ngoáy lại sau cũng ko thấy anh đuổi theo . Ngày hôm sau tôi ko đi học mà nằm lì ở nhà để suy nghĩ. Đến hôm thứ 3 có tiết anh dậy tôi cũng ko đi. Và tôi nghỉ ở nhà 1 tuần trời . Mọi ng trong gd hỏi tôi bảo đc nghỉ sau khi thi xong . Đến ngày thứ 7, tôi nghĩ xong xuôi và bắt đầu dậy nhờ 1 anh bạn thân giỏi IT điều tra về FB cũng như xem anh có thông tin gì ko . À trong 1 tuần tôi ở nhà anh cũng gd và nt nhưng tôi ko liên lạc. Tôi dùng Iphone nên tôi đã chặn số anh lại. Sau 1 ngày thì có kqua, tôi đã có trong tay FB của anh, Gmail rồi Zalo. Nhưng Gmail hay Zalo tôi ko quan trọng bằng FB. FB của anh ko set ava cũng ko ảnh bìa. Hoàn toàn ko có gì để nhận biết anh là người có gia đình. Tôi cảm thấy chán nản rồi vưt đó và nằm xuống giường. Đột nhiên đt tôi có tin nhắn. Tôi nghĩ chắc a lấy số khác để nhắn nên tôi mặc kệ. Nhưng tôi thấy tin nhắn rung liên tục. Tôi liền mở ra đọc, là của số lạ với những nội dung như sau:
- Có phải L người yêu anh T ko nhỉ ?
- Mày có biét mày đang chen ngang vào cuộc sốnh vợ chồng của anh chị tao ko ? Hả con phò kia ?
- Anh chị tao chưa ly hôn còn ở với nhau mà mày phá hoại vậy à??
- m đừng để tao đến tận nhà và tận trường mày cho mày xấu hổ nhé.
Đọc xog 1 loạt tin nhắn tim tô như rụng rời. Tôi đã làm gì để đến mức bị nhắn đe doạ thế này. Và đây là ai, em của anh hay vợ a biết lấy số lạ cố tình nhắn cho tôi. Thật sự tôi rất lo sợ, trong đâu ko nghĩ ngợi được gì. Tôi bỏ chặn số anh, rồi nhắn cho anh.
- Em xin lỗi, em đã quay lại với người yêu cũ. Chúng ta hãy coi như chưa có chuyện gì xảy ra mà hãy bình thường như xưa với nhau. Em chào thầy và mong thầy đừng liên lạc cho em .
Tôi nằm xuống nước mắt chảy dài. Tôi khóc to thành tiếng, khoc nức nở. Tôi từ bé đến giờ được sống trong cuộc sống đc yêu chiều. Chưa bao giờ bị xúc phạm mà bỗng nhiên bị chưi là phò. Bị chửi nhục đến vậy.
Anh hơn tôi 14t. Anh tốt nghiệp trường ĐH có danh tiếng của HN. Nhà anh có điều kiện. Đó là tất cả những gì tôi biết về anh. Vậy mà tôi đã làm gi thế này. Cái đêm hôm đó cứ luôn ám ảnh trong đầu tôi. Tôi cảm thấy mình thật hèn hạ. Điện thoại rung liên tục nhưng tôi ko quan tâm nữa. Tôi quá mệt mỏi. Tình cảm tôi dành cho anh là thật. Từ những cử chỉ những hành động trên lớp của anh vô cùng ôn hoà, nhẹ nhàng và có phần ấm áp. Anh ko chỉ là thần tượng của tôi mà còn là thần tượng của các anh chị khoá trước.
Tôi để đt chế độ máy bay rồi vào phòng tắm. Bản chât của tôi là người có tính tò mò vô cùng. Phân vân mãi cuối cùng tôi mở lại điện thoại xem anh nhắn gì. Anh ko nhắn trả lời mà chỉ gọi cho tôi đến 30 cuộc. Và có thêm 1 tin nhắn từ số lạ kia:
- Tôi xin lỗi vì em tôi đã dùng những từ ngữ ko hay nhắn cho bạn. Tôi và anh T hiện đang ly thân và tôi đang cố hàn gắn mối quan hệ này. Tôi mong nếu bạn mới bắt đầu thì xin hãy dừng lại. Con tôi cần có bố, tôi cần một mái ấm cho con mình nên mong bạn hãy để yên cho GĐ tôi. Cảm ơn bạn.
Giờ thì tôi biết hoá ra lúc nãy ng chửi tôi có lẽ là em vợ của anh. Còn bây giờ thì là vợ anh nhắn cho tôi. Tôi thật sự k hiểu tại sao họ laih biết mối quan hệ này của tôi và tại sao lại có sdt của tôi. Đọc xong tin nhắn tôi cảm thấy trong lòng rối bời. Chẳng nhẽ vì đêm hôm đó ngủ với người có vợ và bây giờ đag nhận hình phạt. Nhưng tôi ko biết anh đã có vợ con mà?? Tại sao mọi chuyện lại đi quá xa đến mức này??
Cuối cùng tôi lấy hết can đảm nhắn cho anh 1 tin :
- Em muốn gặp thầy. Ở quán cafe Y nhé. 6h chiều được ko ạ
Chắc hẳn anh luôn cầm đt sẵn trên tay nên trả lời tôi rất nhanh
- Ok anh sẽ đến ngay.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
06:32 CH 06/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
6. Tôi luôn là người tạo cho mình vỏ bọc bên ngoài mạnh mẽ, nhưng bên trong dễ yếu đuối, xúc động và hay khóc. Hôm đó, tôi trag điểm nhẹ 1 chút vì thực ra 1 tuần không ra ngoài trông tôi ko khác gì con ma vậy, rất kinh khủng. Tôi bắt taxi đến quán cafe lúc 5h30. Tôi muốn đến sớm để ngồi tĩnh tâm và cũng muốn đến trc anh. Vậy mà ko ngờ anh cũng đã đến từ bao giờ. Chắc anh cũng có suy nghĩ như tôi, hoặc anh đã đến khi tôi nhắn tin như vậy.
- Trông em có vẻ không đc khoẻ, 1 tuần không đi học , em đã hành hạ bản thân đến mức nào vậy.
Tôi không nói gì mà quay mặt đi rồi gọi một ly nước cam. Cả buồi tôi chỉ ngồi và lắng nghe anh nói.
- Anh xin lỗi vì đã để em nhận đc những tin nhắn không hay.
Hoá ra anh cũng đã biết sao ? Tất cả những gì tôi nhận đc là gì vậy. Là một vở tuồng chèo do vợ chồng rồi em vợ anh sắp xếp hay sao ?? Còn tôi là một con rối. Tôi vẫn lặng im không đáp trả. Anh lại tiếp tục:
- Hôm đó anh đến thăm con, tranh thủ lúc tắm cho nó thì Ngọc( em vợ của anh ) lấy điện thoại anh tìm số của em, và nhắn như vậy. Nhưng rồi bị vợ anh phát hiện và cô ấy đã nhắn cho em như vậy. Nhưng L à, anh đang cố hoàn tất thủ tục ly hôn. Vợ anh cô ấy níu kéo anh, nhưng thực sự anh ko còn gì hết. Anh nói thật, anh xin thề là anh đã hết tình cảm với cô ấy. ( Thật ra chưa hết các chị ạ, sau này lầm lỗi anh gây ra cho em đau lắm các chị ạ ) . Em có tin anh không ?
Anh hỏi tôi còn tin hay không, tôi có nên tin không đây??
- Con anh cần có bố, vợ anh cần 1 gia đình. Em ko biết em là người thứ 3 xen vào chuyện tình cảm của vợ chồng anh và hơn nữa lại làm chuyện đó với anh. Em thật sự xin lỗi, tất cả là do em. Em muốn kết thúc mọi chuyện tại đây.
Toi nói xong và đứng lên đi thẳng ra cửa luôn. Anh luôn vậy, lần thứ 2 toi bỏ đi nhưng anh không hề níu lại, cũng không chạy theo, toi thật sự rất chán nản. Tôi ko bắt taxi về mà đi bộ ra trạm xe bú. Có xe tôi nhảy lên luôn mặc dù không biết nó sẽ dừng ở đâu. Tôi ngồi đến cuối đến tận bến xe Giáp Bát. Trong lòng cứ suy nghĩ không thôi, thật sự rất đau khổ. Chuyện tình còn chưa bắt đầu, mà đã nhận được quá nhiều khổ đau. Đang mơ hồ thì anh phụ xe nhắc tôi xuống bến vì họ đóng cửa xe. Tôi xuống ngơ ngác nhìn xung quanh vì chưa bao giờ tôi đến đây cả, điện thoại tôi reo lên, lại là 1 số lạ, đến lúc này thật sự tôi không còn thiết tha điều gì, tôi muốn kết thúc nhanh chóng tất cả, không muốn dây dưa với ai.
- Alo.
- Em có phải Ly không ? Anh là Thành, bạn của Tuấn, muốn gặp em có chút chuỵen quan trọng muốn nói.
Tôi nhớ lại là anh Thành, anh ấy kém anh 5t. Có đợt giảng lớp tôi anh Thành có đến tham gia với tư cách là trợ giảng.
- Xin lỗi anh, hôm nay em có chút việc ạ.
- Em cho anh 10p thôi được không? Bây giờ là 8h rồi, khoảng 30p nữa em đến quán X được không. Anh đợi em.
Chưa kịp đê tôi trả lời anh ấy đã tắt máy. Tôi nhìn đồng hồ thì đúng là 8h tối rồi, lúc này mới chợt nhận ra là chưa ăn gì. Bụng đói vô cùng. Lại vội vàng bắt taxi đến chỗ hẹn.
Đến nơi nhìn thấy anh Thành tôi mới thở phào nhẹ nhõm, vì tôi trên đường đi cứ lo sợ là vợ của anh nhờ anh Thành hẹn để gặp tôi. Thấy tôi anh vẫy vẫy vào bàn ngồi.
- Xin lỗi để anh đợi em lâu, vì đường tắc quá.
- À, không sao anh mới đến, em ăn gì chưa. Chắc chưa đúng không, nhìn cái mặt là biết.
Tôi chỉ cười không nói gì vì lúc đó rất mệt, và bụng đói làm tay chân tôi run lẩy bẩy. Tôi còn bị bệnh hay tụt huyết áp.
- Em có tò mò vì sao anh lại hẹn gặp em không?
- Chắc chắn là anh ... À thầy Tuấn nói rồi ạ.
- Haha, em cứ xưng hộ anh em cũng được, hơn nhau 14t trẻ mà.
Thấy tôi không cười cũng không đáp trả, anh Thành mới e hèm rồi nói tiếp:
- Anh chơi với anh Tuấn cũng lâu rồi, anh quá hiểu tính ông ý. Chuyện vợ con là ..
Tôi ngắt lời:
- Em xin lỗi anh nhưng em không muốn liên quan đến anh ý nữa ạ, em đã dứt khoát và muốn kết thúc rồi anh ạ. Em không muốn liên quan đến gia đình anh ấy nữa.
- À không, Ly. Em nghe anh nói hết đc không, vì có sự hiểu lầm to ở đây. Anh Tuấn là người dù mình đúng họ sai cũng không giải thích, anh ý trầm như vậy đấy.
Tôi sẽ tóm tắt cuộc nói chuyện giữa chúng tôi như sau không nếu kể ra thì thạt sự rất dài. Tóm lại vợ anh là 1 cô gái quê, lên học cùng trường với anh và phải lòng anh. Bố của anh lại là giảng viên ở đại học mà anh học, vợ anh là sinh viên ưu tú của trường được bố anh rất quý. Và tôi xin phép được gọi vợ cũ của anh là cô ấy. Cô ấy là 1 người hoạt bát năng động và vô cùng liều lĩnh, đã đến gặp bố anh để xin phép cưa anh và còn để lấy sdt. Sau 1 thời gian cưa cẩm thì anh cũng đổ vì lúc đó anh cũng 29t rồi , gia đình đều giục lấy vợ. Và rồi anh lấy cô ấy. Sau 1 năm thì có con. Và cô ấy có người yêu cũ ở quê, họ thường xuyên liên lạc cho nhau. Rồi 1 lần anh đi ctac , khi trở về bất chợt vì gọi cho vợ thì thuê bao, anh đã đi thẳng về nhà và bắt gặp vợ anh và người đàn ông kia đang hôn và ôm ấp trong phòng. Anh vốn là con người trầm tính, kiệm lời. Lúc đó anh nghĩ cho gia đình cho con nên bỏ qua và mặc kệ. Vì thật sự anh không yêu vợ anh nhiều. Rồi bỏ qua 1 lần sẽ có nhiều lần khác.
Anh gặp tôi ở thư viện trường vào một ngày hè, lúc đó tôi là sinh viên năm nhất và không hề biết anh vì hồi đó anh chưa xin dậy lớp tôi. Hoá ra sau nhiều lần gặp ở thư viện, anh đã phải lòng tôi. Anh nói với bạn anh rằng anh thích tôi vì nhìn tôi anh cảm thấy thư thái, cảm thấy vui vẻ. Lúc đó vợ anh còn càng ngày càng quá đáng khi liên tục bỏ con cho bà nội để về quê vui vẻ với người cũ. Lúc đó anh vô cùng chán nản, anh lên thư viện để gặp tôi nhiều hơn, anh nói thấy tôi cười với bạn bè, thấy tôi trả sách cho cô ở thư viện với thái độ thành kính, lễ phép. Nên anh rất muốn được lại gần nói chuyện. Mãi sau này khi lớp tôi phải học môn chuyên ngành thì anh xin vào lớp tôi dậy. Và anh càng ngạc nhiên và thích thú hơn khi tôi chủ động nói yêu nh vào đêm hôm đó.
Về gia đình anh, thì anh đã nói với bố mẹ về chuỵen ly hôn ( anh nói trước khi chúng tôi gặp nhau) , cũng nói với vợ và gia đình vợ. Nhưng vợ anh không đồng ý và cố bám víu, níu kéo anh và hứa sẽ buông vỏ người cũ.
Và cho đến bây giờ anh vẫn chưa hoàn toàn ly hôn mà mới chỉ ly thân. Vì vợ anh ngoan cố không chịu ký đơn.
Còn chuyện vợ anh và em vợ anh biết tôi là vì có 1 lần anh nói chuyện với vợ và bảo vợ ký đơn ly hôn vì anh nói cho vợ về với nyc, còn anh cũng đã tìm được người mà mình thương yêu nên muốn buông tha cho nhau. Nên vợ anh và em vợ đã lục điện thoại anh và xem tin nhắn, rồi xem cuộc điện thoại và biết được tôi. À anh còn rất hay vào FB tôi để xem nữa.
Sau cuộc trò chuyện với anh Thành, tôi trở về nhà thì đã là 10h30. Tôi nằm dài trên giường và mông lung suy nghĩ. Hoá ra anh không lừa tôi, nhưng liệu tôi có tin được lời anh Thành không, hay tất cả là 1 cái bẫy. Anh hơn tôi 14t cơ mà, hay anh cũng là 1 gã lăng nhăng , hết em này tìm em khác. Rồi tự vẽ cho mình 1 bề ngoài hoàn hảo ??
Tôi thật sự ko muốn nghĩ nữa thì lại có tin nhắn. Lại là số lạ đó:
- Em làm ơn đừng liên lạc với chồng chị nữa. Ngày kia gia đình chị đi nghỉ mát rồi, chị sẽ kéo anh ấy về bên. Mong em hiểu và nhanh có sự dứt khoát.
Lại cái gì đây, tôi rốt cuộc đã làm gì mà lại ko công bằng như vậy. Tôi đã làm gì mà chiu ta cứ luôn làm phiền, chẳng nhẽ vợ anh biết tôi ngủ với anh nên cứ luôn làm phiền tôi. Tôi lại khóc, tôi không khóc vì tin nhắn đó mà tôi khóc vì bản thân mình. Chưa bao giờ tôi chịu sự đả kích lớn như vậy.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
08:49 SA 06/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
4. Tôi thật sư quá đỗi bất ngờ về những gì vừa xảy ra. Và xen chút lo lắng bất an. Tôi vội chỉnh lại váy, buộc tóc gọn gàng rồi nói với anh:
Em về đây ạ .
Rôi nhanh mở cửa xe chạy 1 mạch. Ra vẫy chiếc taxi rồi về nhà bạn . Đến nơi vẫn k thấy nó về nhưng may tôi cầm chìa khoá phòng. Vào trong phòng tôi nằm dài ra giường . Vẫn chưa thể tin chuyện gì đag xảy ra. Tại sao anh lại đón nhận tôi nhanh như thế và tại sao anh lại làm chuyện đó với tôi. Tại sao?? Tôi là người chủ động trước nhưng cũng k ngờ sự việc có thể nhanh đến như này. Đang mông lung suy nghĩ thì có tiếng chuông đt. Là 1 số lạ, giờ này còn ai gọi ? Bất giác tôi nghĩ đến anh. Chắc chắn là anh rồi. Tôi đưa lên nghe.
Đầu dây bên kia: Alo, em về đến nhà an toàn chưa? Thật sự anh..anh xin lỗi vì đã ko kiềm chế được. Nhưng L à anh cũng yêu em từ lần đầu gặp . Em có thể ko tin nhưng hôm nay em thổ lộ với a. A rất vui và đã...
Lại còn thay đổi cách xưng hô nữa. Từ Bạn-Tôi chuyển sang Anh-Em. Tôi im lặng lắng nghe rồi đáp: Em muốn được nghỉ ngơi. Em chào thầy. Ko hiểu sao tôi lại như thế này. Chắc có lẽ ko tin những gì vừa xảy ra với mình, quá đột ngột. Bản thân tôi cũng yêu anh nhưng chưa đến giới hahn để làm chuyện đó. Tôi còn ko biết gì về anh . Biết đâu anh có ny hay vợ rồi . Anh làm vậy với tôi vì hôm nay a cãi nhau với ny hay vợ thì sao ??? Tôi suy diễn hết cái này sag cái khác . Rồi anh lại nhắn tin cho tôi : Anh thật sự xin lỗi em vì chuyện hôm nay..L à mai anh có thể gặp e đc ko ?
Mai là thứ 7, tôi cũng ko bận gì và trong lòng tôi còn quâ nhiều thắc mắc. Tôi cũng muốn gặp a để xem sẽ như nào . Ngày hôm sau tôi tự đi taxi đến quán cafe a hẹn. Đến đó thì anh đã đến từ bao giờ. Anh ngồi đó nhìn ra cửa kính. Hôm nay anh ko mặc somi mà thay vào đó là một áo cộc tay màu xanh mint, cùng làn da trắng khiến anh đẹp trai hơn bao giờ hết. Người đàn ông này hôm qua đã làm chuyện đó cùng tôi đấy . Tôi đi về phía anh , ngồi xuống rồi gọi 1 ly nước cam . Anh mở lời trước: Em có yêu anh thật lòng ko ? Tôi giật mình đôi chút, ngước lên nhìn anh . Tôi thật sự ko biết tình cảm của tôi bây giờ là như thế nào nữa. Tôi ko đáp mà ngồi im nhìn hướng ra ngoài đường.
Anh lại tiếp tục: L trả lời anh đi. Anh cần biết cảm xúc của em là như thế nào.
Đến lúc này tôi hít 1 hơi thật sâu rồi đáp: Em có yêu anh, nhưng tình yêu chưa đủ lớn để chúng ta...
Anh vội ngắt lời tôi rồi nói: Vậy là đc rồi, chỉ cần em yêu anh thôi. L à anh có 1 chuyện muốn nói với em, anh đã có vợ và 1 con trai. Hiện bọn anh đang ly thân . Anh đã yêu em từ lần đầu gặp và dậy lớp em. Thật sự đó là tình cảm thật của anh . L à em làm người yêu a nhé, anh đag cố gắng thu xếp nhanh nhất để ly hôn với vợ .

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ngocly00
12:11 CH 05/09/2016
Tình yêu không có lỗi..Lỗi tại ..?
11:21 SA 05/09/2016
n
ngocly00
Hóng
467Điểm·1Bài viết
Báo cáo