images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
TÌNH GIÀ

Đi hết đoạn đường chông gai tôi vẫn rất cần bà
Cần bà sống bên tôi , cho tôi cảm giác yên tâm những tháng ngày sắp tắt
Chúng ta ngồi cạnh nhau hai mái đầu bạc trắng
Bà có nhớ ngày xanh , nắng ấm , mình thương...
Năm ấy tôi dắt bà đi trên những con đường
Bằng lăng nở suốt phông trời mùa hạ
Màu trời thiên thanh , áo bà trắng quá
Nắm tay run trong nhịp bước thâm trầm
Năm ấy đời trai sương gió phong trần
Thua mái tóc mây bay , đôi mắt buồn khuê các
Biết bao gã tán bà bằng thơ , bằng nhạc
Bằng tiền tài danh vọng, lại thua tôi
Chúng ta cưới nhau , đó là ngày mình hạnh phúc nhất đời
Bà cười với tôi nụ cười mà một đời hồng mãi
Mấy chục năm bên nhau , đôi khi cũng xảy ra những lần cọ cãi
Những lúc giận nhau con cháu cũng buồn
Hôm nay tôi ngồi bên ghế , bà phải nằm giường
Bà không thể nói được một câu rõ ràng hơn đứa trẻ
Nhưng đôi mắt bà buồn , lòng tôi cũng thế
Nếu bà đi trước rồi , ai sẽ tiễn tôi đi ?
Tôi nắm tay bà , giọt nước mắt đau hơn cả sự chia lia
Con cháu cũng ngồi bên sợ bà đi đâu mất
Ngoài kia trời đông như mái tóc chúng mình bạc trắng
Một đời người quá ngắn để cho nhau
Bà đã hi sinh mọi thứ vì chồng
Hết lòng chăm con , lo cửa nhà yên ấm
Đôi tay bà che mưa che nắng
Gạt hết nỗi buồn riêng , ủ ấm tháng năm dài
Tôi đã quá quen với việc có bà mỗi ngày
Đã quá quen với từng cái trở mình thức giấc
Quen với từng tiếng ho húng hắng
Và giật thót mỗi khi bà nói sắp đi rồi
Bà nhắn nhủ điều chi tôi không nhớ , chỉ muốn nói một lời
Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau ở con đường kỷ niệm
Tôi sẽ lại là chàng trai nắm tay bà và nói câu thương mến
Chụm vai nhau hai mái tóc còn xanh...
PHẠM THỊ NGỌC THANH
05:20 CH 21/03/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
Mình cũng thích thơ của Trần Việt Anh, thêm 1 bài nữa nhé.
Em biết đấy, đừng chờ anh nữa

Phía sân ga thưa thớt những ngọn đèn

Anh không thể, ngàn vạn lần không thể

Trở về mang theo hơi ấm thân quen.

Những phố dài đi không nhớ nổi tên

Những heo may ủ hương đêm theo gió về cửa sổ

Cả lũ chim chọn mái nhà mình làm tổ

Cũng sẽ bay về phương Nam

Anh cũng thế, anh chỉ là cơn gió

Nương tựa vào đời cập những bến lang thang.

Anh biết đôi lần em đã hoang mang

Biết ánh mắt em vẫn nhìn anh lặng lẽ

Dù biết rằng em tha thiết thế

Nhưng anh vẫn muốn ra đi

Đừng níu anh lại trong nỗi sợ chia li

Nếu có thể, hãy theo anh đi mãi

Qua những vùng ấu thơ

Qua quãng đời vụng dại

Qua cả thời người ta ngần ngại

Chẳng thể trao nhau một niềm tin.

Nếu cứ chết chìm trong những thói quen

Sao mình thoát được đời ao tù phẳng lặng

Và nếu một ngày mình thôi hi vọng

Anh chẳng biết đời mình rồi sẽ ra sao

Như cánh diều đứt dây lảo đảo giữa trời cao

Hay như dòng sông không thể về biển cả.

Đừng để nỗi buồn ám ảnh mình nhiều quá

Khi đêm nay anh chẳng trở về

Gió mùa thu vẫn gợi những say mê

Tim thao thức vẫn cần cơn ngoan ngủ

Và nhất là thôi ủ rũ

Để đừng lạc lõng giữa mênh mông

Em biết không

Tất cả những con đường em chọn

Đường đi nào rồi cũng tới rạng đông...
Các chị có ai đọc thơ của Trần Việt Anh không ạ,gần đây em hay đọc thơ tác giả này,khá hay các chị ạ

Thương em – Trần Việt Anh
Buông tay thôi nào, em gái của tôi ơi
Níu làm sao được mảnh trời giờ dành cho người khác
Tình yêu ngày nào đã như người đi lạc
Trong sa mạc cát trắng cuộc đời
Buồn làm gì em gái của tôi
Người đã đi như là cơn gió
Đôi bàn tay em bé nhỏ
Ôm trọn làm sao cơn gió ham chơi.
Tuổi trẻ của ai cũng chỉ một thời
Đam mê và nông nổi
Vụng về và bối rối
Nặng tình và đa mang.
Nhưng mầm cây đã gieo trên mảnh vườn hoang
Được tưới nước đủ đầy sẽ cho mình hoa trái
Rồi sẽ đầy những đam mê vụng dại
Sẽ vun vào nhựa sống thanh xuân.
Ai chẳng tưởng mình vì đau mà chết đôi lần
Nhưng cuộc sống dạy cho ta cần nhiều hơn thế
Những tưởng tận cùng khổ đau là trầm luân khổ bể
Có ai ngờ là hạnh phúc nở hoa…
Rồi em sẽ lại yêu như phong ba
Sẽ lại gọi tên “người ta” với nụ cười tươi rói
Niềm vui vỡ òa trong ánh hồng chiếu rọi
Thênh thang một nẻo tâm hồn…
Và một ngày tạm biệt những nỗi buồn
Em ra đi tìm cho mình hạnh phúc…
04:39 CH 16/02/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
NGÀY TRỞ VỀ

Những con tàu hối hả ngược xuôi
Đưa lữ khách về quê cha đất tổ
Tạm gác đi những nhọc nhằn thống khổ
Họ trở về đoàn tụ với người thân

Những con tàu luôn bất kể xa gần
Đang hùng hục lao đi trong đêm tối
Trong lòng tàu chở ngổn ngang trăm mối
Nét vui mừng trên mặt khách tha phương

Qua một năm biết bao nỗi nhớ thương
Phút tao ngộ chỉ còn trong gang tấc
Lòng mỗi người rộn vang niềm tất bật
Đón giao thừa bên cạnh những người thân

Chồng trở về sau bao những gian truân
Vợ gặp chồng sau bao ngày xa cách
Mẹ gặp con bỏ những ngày cô quạnh
Cháu gặp ông bà chúc tết đón xuân sang

Cảnh sum vầy họ suy nghĩ miên man
Ngồi lặng lẽ thu mình trong háo hức
Bao nhớ thương ..bao vấn vương hừng hực
Ngày trở về thắm đậm nghĩa yêu thương..
(st)
04:16 CH 16/02/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
THỨ THA CHO ANH
viết cho ai muốn quay về

Không sao đâu em tha thứ được mà
Bởi phút xao lòng kia trong đời ai chẳng có
Anh như ngọn đèn chông chênh trước cửa
Leo lét tỏ vì em nhưng cũng thèm khát bùng lên với trận gió tự phương nào

Hãy trở về học cách làm lành nỗi đau
Trận cuồng phong qua đi... tình hao gầy hay mặn nồng hơn không biết nữa
Chỉ biết để vẹn tròn trọn đời là phải gìn giữ
Người này buông lỏng tay người còn lại sẽ giữ chặt vào
Anh gây tội ác em sẽ hứng hết chiêm bao
Chỉ mong bát cơm đã vỡ kia vẫn đong đầy hạnh phúc
Vì đã cùng chung mâm một quãng dài nghĩa là mình đủ đức
Để nuốt tiếp miếng cơm sau trong ngọt, hạnh, yên bình
Em đón anh về để thấu tận đàn bà giỏi hi sinh
Nuốt tủi hờn giấu vào những lần lồng ngực quặn thắt
Chỉ cần quay mặt đi và gạt nước mắt
Em sẽ lại hớn hở bao dung như thuở mới bắt đầu
Cuộc đời là biển mênh mông thẳm sâu
Có ngày ấm êm có mùa bão tố
Thuyền anh trong em êm đềm sóng nhỏ
Ra khơi... anh tan tác bão bùng
Hãy trở về dưới mái nhà chung
Bởi đèn sẽ lụi tàn rất nhanh chỉ vì một trận gió thổi
Cứ tỏ bên em... để xua đi nông nổi
Rồi sẽ qua thôi những ngọt lưỡi phút bên người
Không sao đâu em chấp nhận được mà trời!
Không dằn vặt, cắn đắn, không hờn không tủi
... Nhưng hãy khắc tâm những ngày em cô đơn chờ đợi
Ngày thuyền rách nát trở về cay đắng hay yên ả hỡi anh yêu?
Nếu một ngày chán ngán trời chiều
Anh lại đi và đổ tội cho phút xao lòng như cũ
Nghĩa là lúc đó tình tàn bụi phủ
Em gạt anh ra đón nắng tỏ lòng mình
Nghĩa là biển nơi đây cũng vô tình
Nổi bão...

Nồng Nàn Phố
03:15 CH 29/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
PHỐ TA (Lưu Quang vũ)

Phố của ta
Những cây táo nở hoa
Mùa thu đấy
Thân cây đang tróc vỏ
Con đường lát đá
Nghiêng nghiêng trong sương chiều.

Năm nay cà chua chín sớm
Trên quầy hàng đỏ hồng
Chị thợ may đi lấy chồng
Chị thợ may goá bụa
Năm nay tôi mặc đồ đen.
Bác đưa thư, có thư ai đấy?
Bác đưa thư kéo chuông
Ti-gôn hoa nhỏ
Rụng đầy trước hiên.
Riêng bác thợ mộc già buồn bã
Thở khói thuốc lên trời
Anh thợ điện trên mái nhà mắc dây
Bà giáo về hưu ngồi dịch sách
Dậy cậu con tiếng Pháp
Suốt ngày chào: bông-dua.
Phố của ta
Phố nghèo của ta
Những giọt nước sa
Trên cành thánh thót
Lũ trẻ lên gác thượng
Thổi bay cao bao bong bóng xà phòng.
Em chờ anh trước cổng
Con chim sẻ của anh
Con chim sẻ tóc xù
COn chim sẻ của phố ta
Đừng buồn nữa nhá
Bác thợ mộc nói sai rồi
Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa
Tại sao cây táo lại nở hoa
Sao rãnh nước trong veo đến thế?
Con chim sẻ tóc xù ơi
Bác thợ mộc nói sai rồi.
03:29 CH 27/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
BÀI HỌC RẤT XƯA
Em biết chứ !
Bánh xe đời luân chuyển
Ta có nhau rồi ta sẽ xa nhau
Nước từ trời theo sông trôi về biển
Tình bây giờ đâu bền đến ngàn sau
Em nhớ chứ !
Ta sẽ già sẽ chết
Lá xanh non rồi lá trở vàng thu
Mưa rồi nắng, mùa xuân rồi sẽ hết
Tình chúng ta rồi cũng sẽ phai mau
Em hiểu chứ !
Tình ta rồi sẽ cạn
Những môi hôn, vòng tay ấm sẽ lơi
Những ánh mắt dịu dàng rồi sẽ tắt
Những bờ vai sẽ nhớ tóc không nguôi
Bài học vô thường xưa như trái đất
Em thuộc lòng từ thuở biết làm thơ
Nên mỗi phút có nhau là em đã
Để dành khi không tìm được mộng mơ
Như lũ kiến lo gom mồi chăm chỉ
Phòng những khi mưa bão cuốn đầy trời
Em gom hết tình ta thời tuyệt mỹ
Chứa cho đầy bình kỹ niệm còn tươi
Em đâu cần soi gương em mới biết
Dấu thời gian đang nhẹ lướt trên da
Em đâu cần lùa tay vào trong tóc
Đếm tuổi mình trên từng sợi bâng quơ
Em không đo tình yêu bằng gang tấc
Ta kề nhau hay thăm thẳm trùng xa
Rượu tình yêu từ ngàn xưa em cất
Chỉ nghiêng bình khẽ nhấp cũng say sưa
Bài vô thường em thuộc lòng từng chữ
Nhưng hình như .. anh chưa đọc bao giờ ...
ĐẶNG LỆ KHÁNH
08:36 SA 19/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
Em không biết yêu bằng cả trái tim

Như bao người hay nói

Chỉ biết nhớ anh khi hết ngày mệt mỏi

Khi bắt đầu một ngày ,

khi hết cả giấc mơ …

Em muốn làm cơn mưa

Đến bất chợt ,anh bàng hoàng hạnh phúc

Em sẽ cười vui hơn những giọt nước

Xoa dịu mắt cay !

Em chẳng thích làm gió heo may

Vì mùa thu mình chia tay nhiều lắm

Vì em sẽ buồn, anh chìm trong im lặng

Nên em làm nắng vàng bên khung cửa màu xanh

Em chẳng đẹp xinh, chẳng có gì cho anh

Ngoài đôi bàn tay nắm tay anh đến cùng trời cuối đất

Nhưng mà thôi, nghe thành to tát

Em sẽ ngồi chờ trước bậc cửa nhà anh

Dù biết rằng mưa bão chẳng qua nhanh,

Những con đường cứ xa nhau thêm mãi…

Chỉ xin anh khi dừng chân đứng lại

Hãy tin vào điều kỳ diệu ngày xưa,

Người con trai đến từ những cơn mưa

Và cô gái từ những điều tưởng tượng,

Một cái tên giản dị

Có đôi lần anh nhắc lại trên môi ?

Vòng tay gần đây sao đã thấy nghìn dặm xa xôi ?

Lại cuộc chia tay không biết ngày gặp lại

Tất cả xa rồi sao em còn mơ mãi ?

Có lẽ vì anh cũng nhớ về em !
(st)
02:23 CH 14/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
Không chắc chắn

Vắng anh tôi không khóc không buồn

Gặp anh tôi không thấy choáng váng

Nhưng xa lâu tôi thấy mình thiếu thốn

Tôi thấy mình mong nhớ ai

Và lòng buồn tôi lại hỏi tôi

Tình yêu hay tình bạn?

Anh đi xa tôi không nhớ ngay đâu

Nhưng thỉnh thoảng anh hiện về trong tâm trí

Tôi băn khoăn suy nghĩ

Bạn hay yêu?

Đôi khi tôi có chuyện khổ đau

Tôi không nghĩ phải cùng anh thổ lộ

Chân cứ bước lang thang trên phố

Bỗng bất ngờ tới trước cửa nhà anh

Cái gì với tôi đây

Bạn hay yêu đó?

Và một tối ngoài trời mưa gió

Dưới ánh đèn ta trò chuyện lan man

Tôi tưởng mình chết đi trong sự dịu dàng

Nhưng trái tim đập dồn cho biết tôi còn sống

Trái tim đập vang câu hỏi lớn

Bạn hay yêu?

Phan thị Thanh Nhàn
04:30 CH 08/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
Gửi

Chưa có gì cho chúng mình yêu nhau
Ngày bỏng nắng và đêm oi bức
Em lụi tàn, còn tôi thì mỏi mệt
Chẳng còn ai cảm xúc, thiết tha gì!

Tôi nói tới tình yêu bằng một giọng hoài nghi
Em nói tới tình yêu bằng những lời tuyệt vọng
Dường như thể chỉ cô đơn là đúng
Mà chúng mình nào đã gặp nhau đâu!

Chưa có gì cho chúng mình yêu nhau
Chưa có cánh hải âu gọi đi bờ bến lạ
Tâm hồn ta là con tàu cũ kỹ
Làm sao mà ra khơi?

Có thể tôi sẽ thay đổi đời tôi
Có thể em sẽ lại thành thơ trẻ
Nhưng chuyện ấy hiện giờ đành bỏ dở
Chưa có gì cho chúng mình yêu nhau!

Bế Kiến Quốc
02:45 CH 06/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
HÀ NỘI ƠI

Hà Nội ơi ta nhớ đến vô cùng
Những hàng cây trên con đường xưa cũ
Cái lạnh bâng khuâng - mối tình đầu vẫn giữ
Ngày chia xa trắng cả khoảng trời thương

Hà Nội ơi nỗi nhớ vốn bình thường
Ai chẳng phải chia ly đôi ba lần trong cuộc sống
Nhưng trái tim ta cứ mãi là biển động
Cứ mãi dạt dào một tình cảm xa xưa
Hà Nội ơi Thu đã đến hay chưa
Sao bước chân vàng cả trời mong nhớ
Ta bật khóc trong một chiều nức nở
Mùi hương nào quen thuộc đến nhói đau
Hà Nội ơi ta sẽ trở về mau
Tìm lại ngày xưa ta vô tình chối bỏ
Hoa sữa trước sân vẫn hiền hoà trong gió
Hôn Thu vàng bên góc nhỏ lòng ta...
- 10/09/14
02:44 CH 05/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
HÃY VỀ ĐI
( Tặng những ông chồng )

Hãy về đi
Về thương người vợ sống cùng mình bao năm tận tụy
Người đã sinh cho mình những đứa con , đổi vóc dáng thanh xuân giữ cho mình trai trẻ
Cứa đứt mọi niềm riêng để về ở với mình

Mình đã thực lòng chăm sóc cho vợ hơn là cho người tình?
Mình đã bao giờ tự hỏi vì sao cô ấy không còn nhu mì như trước
Vì sao giọng nói dịu dàng bây giờ như tát nước
Vì sao cô ấy hay cằn nhằn và hay nổi điên ?
Nếu đổi lại người tình của mình là cô ấy. Liệu họ có dành mọi thứ trên đời cho mình trước tiên
Liệu khi về sống với mình có chào thua bà mẹ chồng khó tính
Ngoài việc chăm sóc chồng con họ có ôm đồm thêm bao nhiêu thứ việc
Đỡ đần mình những lúc khó khăn
Liệu người tình của mình có biết nấu món mà mình thích không
Và mùi vị cho vào có giống như cô ấy?
Người tình của mình liệu có biết mình sẽ uống gì mỗi sớm mai thức dậy
Và có biết tưới chậu hoa mình trồng bên cửa sổ hôm qua ?
Người tình của mình có biết làm vợ khó nhất chính là...
Quan tâm được cả hai bên gia đình nội ngoại
Tha thứ cho chồng những lỗi lầm hôm qua và hiện tại
Dạy dỗ con phải biết làm người
Có lẽ người tình khi trở thành vợ rồi
Sức chịu đựng dù giỏi thế nào cũng không bằng cô ấy
Mình đã sai khi mình đã có một mái ấm gia đình mà không giữ lấy
Lại muốn phá đi và xây lại từ đầu
Mà tuổi trẻ của mình có trở lại đâu
Và sức khỏe , niềm tin cũng không còn như ngày mình yêu cô ấy
Đừng mạo hiểm với một người thứ ba . Sau này ân hận đấy
Về ôm con , thương vợ mình thôi.
Phạm Thị Ngọc Thanh
03:08 CH 03/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
HẠT GIÓ MÙA ĐÔNG

Hạt gió còn vương trên tóc em
Gió hao gầy anh ạ
Gió nhớ anh như em bao đêm một mình lang thang trên con đường thơm mùi gốc rạ
Trơ xác xơ một cả một góc trời …

Miền Tây dẫu mùa Đông không rõ ràng như Hà Nội xa xôi
Không cần quàng khăn, giấu tay vào ngực áo
Nhưng cái lạnh vẫn bám lấy em trong những đêm dài hư ảo
Hư ảo chính trong nỗi mong chờ mang tên anh...
Chân cứ mải miết đuổi tìm hạt gió mong manh
Để thấy gần anh hơn như hôm nào bên cửa sổ
Vòng tay ấm ơi là ấm của anh choàng lấy nỗi cô đơn và em đã ngỡ
Đã ngỡ mùa Đông là đẹp nhất trên đời
Đã ngỡ mùa Đông dành cho mỗi ta thôi
Em không dám hong nỗi nhớ lên bởi sợ cái nắng kia làm khô mất
Không dám xoè tay sợ hơi ấm của anh hôm nào bay mất
Sợ rơi giọt lệ nào là anh sẽ tan đi
Có thể chỉ là một thoáng trôi qua như bé con rồi đến tuổi xuân thì
Như thanh xuân rồi sẽ thành bà lão
Như mùa Đông đẹp nhất năm nào anh dành cho em ngọt ngào hư ảo
Rồi một ngày cũng sẽ phải trôi qua
Em lại một mình lang thang trên cánh đồng thơm hương mạ mỗi chiều tà
Nghĩ về anh và rơi nước mắt
Giọt nước ấy sẽ lăn dài từ mùa sang tháng
Nỗi nhớ em cũng dài như hạt gió ngoài kia...
- 26/08/2014
05:50 CH 02/01/2015
Miền Ký ức
Chị, cho e gọi là chị. Câu chuyện rất hay, một tình bạn, tình thân và tình yêu tuyệt vời. e đọc từ lúc 10h đến 2h sáng, ko thức nổi vì phải đi làm, thêm hơn 1h mới đọc xong. chị có thể giải đáp thắc mắc cho e chút, chị có là một trong những nhân vật trên ko. theo cách chị kể chuyện thì e nghĩ đây là một câu chuyện có thật, mà chắc nhân vật trong truyện này già lắm rồi chị nhỉ.

Mình là bạn chị Anchu, mình thay mặt tác giả trả lời các bạn nhé : Đây là một câu chuyện có thật, chị Anchu cũng là một nhân vật trong truyện.
04:51 CH 02/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
Cần một người cùng đi hết tháng năm
Gọi nhau dậy vào những bình minh muộn
Chỉ nhìn trong mắt là biết điều ta muốn
Thỉnh thoảng nắm tay cho khỏi lạnh lòng

Chỉ cần có người ta sẽ như một đứa trẻ lông bông
Chẳng bao giờ sầu muộn vào những đêm không ngủ
Nằm kể cho nhau nghe về cuộc đời xưa cũ
Biết đâu lại thấy một lâu đài!
Biết đâu lại thấy chúng mình bước cạnh nhau đi hết con đường dài
Có những cái rúc đầu như lũ chim trên cành ngủ
Chẳng cần quan tâm hạnh phúc kia bao nhiêu mới đủ
Cứ yêu một cách hồn nhiên.
Cần có một một người đến cuộc đời và dạy ta làm cách nào để bình yên
Trong chiều gió thốc thấy mình lại biết khát ngôi nhà nhỏ
Trên chiếc bàn ly cà phê cùng dấu yêu vẫn ngồi ở đó
Đợi ta về để ăn bữa cơm yên!

04:38 CH 02/01/2015
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
TRÊN CẢ TÌNH YÊU

Có những thứ tình cảm trong đời còn trên cả tình yêu
Nhẹ nhàng thôi nhưng khiến lòng mình trở nên ấm áp
Có những thứ tình cảm trong đời nghĩ hoài vẫn chưa tìm ra lời giải đáp
Bởi vì không có từ ngữ nào đủ để diễn tả hết thứ tình cảm ấy đâu.

Có những lúc ngồi trầm ngâm, nhớ người ấy thật lâu
Khi bất chợt nghe một cái tên giống tên người ấy
Khi nghe văng vẳng đâu đây bài tình ca nồng nàn bỏng cháy
Và thấy cuộc đời vẫn đẹp sao.

Có những lúc ngồi một mình, bỗng ước ao
Ước gì được gặp nhau, dù chỉ để cùng nhâm nhi một ly cà phê nóng
Rồi kể cho nhau nghe về những khát khao mà mình xem là cháy bỏng
Của cái thời trẻ dại, ngây ngô...

Có những lúc ngồi một mình, bỗng dưng muốn làm thơ
Làm xong ,không biết đặt tựa là gì nữa
Bởi vì trong đầu bây giờ ngổn ngang câu chữ
Thôi thì cứ xem tựa là TRÊN CẢ TÌNH YÊU

Hồng Diễm
02:02 CH 20/08/2014
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
VỊ TƯỚNG GIÀ
(Anh Ngọc)

Những đối thủ của ông đã chết từ lâu
Bạn chiến đấu cũng chẳng còn ai nữa
Ông ngồi giữa thời gian vây bủa
Nghe hoàng hôn chầm chậm xuống quanh mình

Bàn chân đi qua hai cuộc chiến tranh
Giờ chậm rãi lần theo dấu gậy
Đôi bàn tay nhăn nheo run rẩy
Đã từng gieo khủng khiếp xuống đầu thù

Trong góc vườn mùa thu
Cây lá cũng như ông lặng lẽ
Tám mươi tuổi ông lại như đứa trẻ
Nở nụ cười ngơ ngác thơ ngây

Ông ra đi
Và...
Ông đã về đây
Đời là cuộc hành trình khép kín
Giữa hai đầu điểm đi và điểm đến
Là một trời nhớ nhớ với quên quên

Những vui buồn chưa kịp gọi thành tên
Cõi nhân thế mây bay và gió thổi
Bầy ngựa chiến đã chân chồn, gối mỏi
Đi về miền cát bụi phía trời xa

Ru giấc mơ của vị tướng già
Có tiếng khóc xen tiếng cười nức nở
Một chân ông đã đặt vào lịch sử
Một chân còn vương vấn với mùa thu.
08:09 SA 05/10/2013
Quê tôi Cao Lãnh - Đồng Tháp
Bạn vô Hội đồng hương vùng lũ ĐBSCL ,ở đó có nick Chuột đồng và Gaby là dân Cao Lãnh đó.
06:12 CH 16/08/2013
Những bài thơ tình hay ( tầng 7)
ĐÓA XƯƠNG RỒNG


Người ta thường ví xương rồng là loài hoa rực rỡ của sa mạc bao la

Có thể mạnh mẽ vươn lên dù phong ba bão táp
Nhưng người ta chưa bao giờ nhìn thấy anh
một cây xương rồng quá nồng nàn ấm áp
Em chấp nhận những vết thương về mình, mi
ễ
n chỉ được gần hơn…

Anh như đóa xương rồng ngào ngạt hương thơm
Bằng những chở che – anh giấu đi những gai màu nhọn hoắc
Em đã lao đến anh như bao nhiêu người khác
mà không hề nhận ra rằng…
Gai nhọn có thể làm mình bật máu trên tay…

Dù có bao nhiêu con người đã gục ngã nơi đây
Đóa xương rồng cũng chưa một lần thấy mình nên dừng lại
Hoa cứ trao đi những thiết tha, nồng cháy
Cho những kẻ cả đời khờ dại… như em

Ai cũng ngỡ rằng xương rồng là một loài hoa mềm mại ấm êm
Nên cứ cố ôm - ngay khi mình có thể
Cứ ngỡ mình thừa những bao dung cho một đời xương rồng như thế
Ai có ngờ rằng… xước cả mảng tim đau…

Em cố dứt mình ra khỏi những ý nghĩ “mãi mãi là của nhau”
Mà một thời cứ anh rót vào tai như thế
Cuộc đời anh sinh ra là cho em – và mãi thế
Cây xương rồng là của chỉ em thôi…

Ai cũng bước qua trong đời những nông nổi, chơi vơi
Để mạnh mẽ hơn với bao gọi mời không thật
Cuộc sống ngoài kia còn biết bao đóa xương rồng ngầy ngật
Hoa tỏa ngát mình… nhưng gai nhọn vô biên…

Giờ em chỉ ước mình có một chút bình yên
Bởi trong tim vẫn chưa thể quên những ấm êm ngày hôm qua đó
Con đường phía xa liệu sẽ là chông gai hay mượt mà lá cỏ
Liệu sau cơn mưa dài nắng còn có hồn nhiên?

05:07 CH 13/08/2013
Quê tôi Cao Lãnh - Đồng Tháp
được chứ..hi..nhà chồng bạn ở Cao Lãnh hay ở đâu



Nhà chồng mình ở Sa Đéc, nhưng bạn bè mình thì toàn ở Cao Lãnh nên mình hay về Cao Lãnh chơi hơn . Công nhận dân Cao Lãnh dễ thương và hiếu khách dễ sợ, mà nhậu cũng dữ nữa,hihi. Nick yahoo của mình là thiepcuoi.giare , mọi người add nick làm quen nhé.
02:17 CH 13/08/2013
ĐBSCL - Nhà lũ đồng hương - Tràn đầy yêu thương -...
mình bán các loại trái cây trong miền tây ra hà nội bên L C M đây...hi, mình bán xoài và cam. Bạn muốn gởi trái cây tươi phải cho vào thùng xốp và lót giấy báo, vận chuyển máy bay. Còn nếu vận chuyển xe thì bạn phải đóng gói rất cực, thùng xốp phải lót ny lông, cho trái cây vào, ở giữa thùng xốp bạn cho khoảng vài kg đá lạnh vào túi ny lông dầy và cột lại để đảm bảo nước ko bị tràn ra ngoài. khoảng 4 ngày sau ra đến hà nội thì nước đá cũng hết lạnh là vừa.




Rất vui được làm quen với các bạn thành viên mới, chắc là mọi người phải off một bữa để làm quen với nhau quá, các bạn thấy sao? Mọi người add nick yahoo thiepcuoi.giare của mình để tiện liên lạc nhé.
06:08 CH 26/07/2013
n
ngocdiemm
Chuyên gia
9.8kĐiểm·11Bài viết
Báo cáo