Chào cả nhà ạ , cho e ra nhập hội với ... e mang bầu song thai được 2ku 19 tuần ,,,Em có rất nhiều vấn đề muốn hỏi k biết các mẹ còn bàn luận không,,,, huhu .... thấy nhà mình hơi im ắngHiện tại em vẫn chưa thấy con máy , các bác cho e hỏi thai đôi thì bao nhiêu tuần là máy ạ ? e hay ngồi bị tức bụng ,,,, k biết như nào ,,, các bác vào truyền cho e tý kinh nghiệm với :((
chao cả nhà , cho minh hỏi có mẹ nào làm ivm đạt 2v chưa... mình đã làm iui 2 lan o phòng khám ngọc sương rồi nhưng k có kết quả mình định tháng 3 này sang phòng khám ngọc lan dể xin làm ivm nhưng mình cũng cam thấy lo lắng lắm, các mẹ cho mình kinh nghiệm với
Mình làm ivm chuyển phôi ngày 7/11. Ngày 14/11 mình thử bêta là có thai rồi. Mình chỉ có một phôii loại hai và một phôi loại ba thôi, đến ngày 13 scp thì bêta cũng lên 353. Có nguoi làm cùng ngày với mình phôi tốt nhưng không đậu.mình muốn động viên các bạn bị ĐNBT như mình nếu không đáp ứng thuốc có thể còn lựa chọn làm ivm. Và nếu k có phôi loại một cũng đừng nàn vội nhé.mình hy vọng mọi viẹc sẽ tốt, dù con đường mang thai có lúc k như ý. Mình đã từng iui đến 11 tuần bị chết lưu.dù ntn thì các mẹ cũng phải vững lòng nhé.
Các mẹ ơi, cho em hỏi chút.1/10 này em vào SG định vào PK Ngọc Lan khám và làm TTON tại bệnh viện An Sinh. Nhưng vòng kinh của em thất thường thì cần vào trước bao lâu để bác sĩ cho thuốc ra kinh ạ?Ngoài ra, các chị có biết nhà nghỉ hoặc ks nào sạch sẽ, giá phải chăng gần bệnh viện An SInh thì chỉ em với. Cám ơn các mẹ trước
Mình cũng tổng cộng 6 trứng đấy,kích thuoc tu 16-20, bạn đừng quá lo nhé,giờ nghỉ ngơi thật thoải mái con yêu sẽ đến thôi :)
Em ơi, mọi người thích sang Mỹ vì những lý do sau :- Thứ nhất, với những người Việt trung bình khá, đa số vì muốn biết cuộc sống nước ngoài ra sao. Hihi, sau này sang rồi vỡ lẽ, ô hô cuộc sống bên này vất vả hơn, và buồn hơn Vn nhiều. Có một số khác tìm được những điều mình muốn như sạch sẽ hơn, con người ít đụng chạm hơn, xe cộ, đồ điện tử rẻ hơn, etc ..thì họ cũng thích ở lại vậy em- Thứ 2: Với những gia đình hơi khó khăn chút : thì đúng là sang Mỹ vất vả tý nhưng có đồng tiền, chắt bóp tý về Vn oai lắm.. Chị nói thực tế chút chứ sống bên Mỹ này không học hành làm nghề tay chân thôi thì cũng chật vật, nhục nhã lắm em. Dù sao mình cũng đâu phải người bản xứ, sống ở mấy vùng còn nhiều racist thì còn cảm thấy lẻ loi nữa.- Thứ 3 : Có thể sống bên VN họ có khúc mắc gì đó, nói chung cảm thấy muốn giải thoát khỏi cuộc sống bên Vn thì họ muốn ra đi em ơi..Nhiều lắm, mỗi người một lý do.. Như chị thì chị thấy sống ở đâu có tình cảm, có người yêu thương quan tâm đến mình, nơi đó là hạnh phúc em ạ. Haha, chị nghĩ vậy nên bị dụ sang xứ người này. Bây giờ có đau lòng con "quốc quốc" cũng chịu thôi, em ơi, nếu không được yêu và không biết yêu thì sống đâu cũng như địa ngục a'.Em đọc lại cái post cũ của chị , em thấy o, nếu bố mẹ anh ý quyết tâm muốn sang cũng lâu lắm mới sang được. Mà nếu gia đình họ o chấp nhận ủng hộ em, bạn trai em không đồng lòng với em ( chị o biết bạn trai em bao nhiêu tuổi ) thì em hãy mạnh mẽ tìm con đường đi của mình. Chị chân thành khuyên em vậy. Kinh nghiệm chị phải trả bằng cuộc đời bằng nước mắt của chị nè, em là phụ nữ, em cần người đàn ông thực sự yêu thương, thông cảm và hòa hợp với em. Không có yếu tố này em yêu người ta càng nhiều em càng đau khổ. Em có thể liên lạc với chị qua IM nhim_bi_incon, hoặc email chị cũng được. Cố lên em nhé.
Ngo 169 thân mến !Em nói không rõ lắm về tình tiết của gia đình bạn trai em, nhưng theo chị được biết thì- Về việc học MBA bên US, cũng như các chị ở bên trên đã nói đó, sau khi học xong em có visa thêm 1 năm, trong khoảng thời gian đó em có thể xin được việc làm, nếu may mắn và làm tốt, công ty đó có thể bảo lãnh em ở lại làm việc dài hạn. ( Chị có người em họ đi du học MBA bên này cũng mới nhận được job đó :) )- Nếu trong thời gian em ở lại có thể kiếm người bảo lãnh em ở lại theo diện mariage thì việc lấy thẻ xanh và quốc tịch của em rất dễ dàng- Về bạn trai em, nếu chị gái của bạn trai em mới có thẻ xanh thôi thì o thể bảo lãnh bất kì ai sang US cả. Hơn nữa gần đây US không còn nhận hồ sơ bảo lãnh bố mẹ nữa ( cái này chị nghe người ta nói thôi chứ chưa nghiên cứu kĩ ). Nói chung đợi chị gái bạn trai em có quốc tịch cũng là gần 10 năm, muốn bảo lãnh bố mẹ hoặc em trai qua cũng phải thêm 5-10 năm nữa ( tùy hồ sơ ).. Đến lúc đó có khi em và bạn trai cũng kết hôn rồi cũng nên. Vì vậy đừng buồn chuyện xa xôi nữa nhé ! Mà nếu em kết hôn với bạn trai mà bạn trai tính sang bên US này cũng đợi thêm gần 10 năm mới có quốc tịch. Woo, chị tính ra cũng gần 30 năm nữa nếu em và bạn trai muốn đoàn tụ bên Mỹ này.- Thiết thực chị thấy em đang học bên Sing, có bằng cấp về Việtnam kiếm nhiều hơn 1k $ một tháng, cuộc sống rất dễ dàng. Bên Mỹ này cuộc sống rất buồn chán, nếu em o có công việc thì suốt ngày ở nhà. Mọi thứ lại phải bắt đầu từ con số 0.. Đừng nghe theo gia đình bạn trai em mà tự làm khổ mình. Nếu em có thể khuyên bạn trai em và giúp gia đình họ hiểu rõ tình hình thì càng tốt. Em muốn biết thêm về cuộc sống ở Mỹ thì nhắn chị nha'. Chị dám chắc em nghe xong chẳng muốn rời Việtnam thân yêu đâu.- Chị nghe em kể chuyện bỗng nhiên nhớ tới thằng cháu em chồng chị, năm nay nó 23, đang học bên Sing, cũng có người yêu đi du học cùng, mẹ hắn thì tần tảo nuôi con, bố hắn sang Mỹ cưới vợ khác, bây giờ muốn hắn qua bên này học và định cư. Chỉ thương mẹ hắn với cô bạn gái, không biết tương lai ra sao..Chị chúc em luôn tìm được niềm vui và định hướng sáng suốt cho cuộc đời.Thương em gái !!
Em mới 18 tuần thôi, 1 trai 1 gái nhưng mà con đã máy nhiều lắm rồi, đặc biệt vào buổi chiều. Cứ thấy các bạn ý máy lung tung trong bụng rồi. Hồi 15 tuần em chưa thấy gì nên cũng lo, nhưng hỏi bs thì bảo tuần 17 mới thấy rõ cơ, mẹ nó tuần 19 mà chưa thấy thì cũng hơi lạ. Có thể mẹ không để ý nên ko thấy con máy vì chúng máy nhẹ lắm chỉ hơi lợn cợn như có gì vừa chạm nhẹ vào bụng mình thôi
Em làm IVM đây, bi giờ 18 tuần rồi, 1trai 1 gái. Mẹ nó đừng quá lo lắng. IVM cũng có nhiều ưu điểm, mẹ ko bị quá kích nên tinh thần rất thoải mái và nhẹ nhàng, chi phí thấp nữa. Khuyết điểm là vì trưởng thành trứng trong ống nghiệm chứ ko phải trong bụng mẹ như IVF nên chất lượng trứng ko được như IVF và nhiều khi không có phôi trữ nếu mẹ nó không thành công thì lần sau sẽ phải làm lại từ đầu.
Nhưng theo kinh nghiệm làm TTON của em thì tinh thần người mẹ quan trọng lắm lắm. Chất lượng trứng thì nhiều khi cũng tùy từng người, làm cũng em có 1 chị chỉ 1 phôi loại 2 và 1 phôi loại 3, làm xong là lên máy bay về Đà Nẵng luôn nhưng mà đậu, còn có chị có 3 phôi loại 1 và 4 phôi loại 2 (chuyển 2 loại 1 và 2 loại 2) nhưng vẫn trượt. Em có 1 phôi loại 1 và 2 phôi loại 2 chuyển tất thì được 2 bé. Chúc mẹ nó thành công
Mẹ này nghe quen quen, không biết có phải mẹ nó làm IVM cùng đợt với mình không vì đợt mình làm có 3 người làm IVM, 1 chị phôi tốt mà không đậu ^^
Em làm IVM tại PK Ngọc Lan trog SG thành công, qua 7 tuần thì em ra HN, khi đi khám bs Lan lúc 7 tuần thì bs có thuốc Crinone 8% đến tận tuần thứ 12. Bây giờ em sắp được 12 tuần, chuẩn bị đi tái khám mà chưa biết nên theo bs sản hay tiếp tục theo bs hiếm muộn để giữ thai và em cũng không biết sau 12 tuần thì có cần đặt thuốc tiếp không ạ.
Mẹ nào có kinh nghiệm thì chỉ em với, em lại thai đôi nên rất lo lắng. Mẹ nào có biết bs tốt thì cũng tư vấn giùm em luôn nhé.Các mẹ giúp với!!!!
Sau khi Nam tiến tháng 10 đã thành công, định lên chia sẻ với các mẹ nhưng chưa có dịp ạ. Mặc dù em ko phải thành viên tích cực tham gia lắm nhưng cũng được nhiều mẹ giúp đỡ và chia sẻ kinh nghiệm. Nên em cũng muốn chia sẻ hành trình tìm con yêu của em đến các mẹ ạ.
Em 27 tuổi, chồng 32 tuổi, cưới được 3 năm nhưng cũng có thâm niên điều trị hiếm muộn 3 năm rưỡi luôn ạ vì em hồi trước đi khám đã biết bị BTDN, vô kinh và Prolactin cao (thường > 1000), chồng biết trước khi cưới nên rất thông cảm ^^!. Nên em cũng kinh quá khá nhiều phương pháp đông tây đủ cả, em làm IUI 1 lần nhưng bị quá kích còn phải mổ gỡ xoắn sợ quá chạy sang TTON luôn.
Em vào SG làm TTON tại PK Ngọc Lan, em theo bs. Lan. Nhìn chung em thấy bác giỏi nhưng rất kiệm lời. Vì em bị BTDN và từng bị quá kích nặng nên bác chỉ định làm IVM luôn khỏi ý kiến, ý cò gì.
Em ko phải tiêm thuốc kích trứng nhiều, chỉ tiêm có 3 mũi và 1 mũi cuối là HSG gì đó em cũng ko hiểu lắm. Sau đó được chích trứng luôn. Em chích được 17 trứng, nuôi 1 ngày thì được 9 phôi, nhưng chỉ có 1 phôi loại I và 3 phôi loại II.
Ngày chuyển phôi NM có 9 mm lo lắm vì thấy các mẹ bảo phải 12-14mm mới đẹp.Bs nói hình ảnh tử cung đẹp nên vẫn cho chuyển và chuyển hết cả 4 phôi loại I và loại II, không có phôi trữ.Em lại còn bị tử cung co bóp nhiều, bs nói là như vậy sẽ dễ bị đẩy phôi ra và chỉ định tiêm thuốc hỗ trợ (thất vọng tập mấy rồi không biết).
Chuyển phôi xong em nằm 3 tiếng tại bv rồi đi về phòng trọ nghỉ, trong đầu nghĩ chắc chẳng được, người ta chỉ số đẹp long lanh mà làm vài lần mới đậu.
Đến ngày 11 sau cp, mất hết kiên nhẫn bắt chồng đi mua quẻ thử về thử, lần đầu 10p sau mới thấy 2 vạch mờ, lúc đầu thấy 1 vạch nghĩ tạch rồi.hix. Từ đó ngày nào cũng thử que 2 lần sợ con chạy mất. Ngày 14 xét nghiệm tại Pk. Ngọc lan kq: HCG 798. Khám 7 tuần được 2 cái tim thai.:)
Em có chút kinh nghiệm chia sẻ với các mẹ như sau:
- Trước khi Nam tiến em uống Elevit và sữa bầu được 1,5 tháng. Em tránh xa các áp lực gây căng thẳng (2 vợ chồng dọn ra ở riêng mặc dù chỉ thuê nhà nhưng vẫn quyết tâm tránh thật xa khỏi nhà chồng lắm chuyện).
- Sau khi vào Nam, lúc đang uống thuốc ra kinh em tranh thủ đi chơi miền Tây, miền Đông, shopping và vi vu vài vòng SG.
==>
- Trong thời gian 14 ngày chờ đợi, em không nằm bẹp 1 chỗ đâu nhé, vẫn đi lại nhưng nhẹ nhàng như mấy chị bầu thôi, mỗi tuần chồng hay chị bạn lại chở đi ăn, uống cafe vài lần, chứ càng nằm càng suy nghĩ. Tận dụng triệt để thời gian nằm vào việc xem phim bộ hài và thêu thùa.Việc gì làm mình không vui là nhất quyết mình ko làm, người nhà gọi đt hỏi han em cũng không nghe, hỏi linh tinh trả lời cũng mệt.
- Em còn bị Viêm mũi di ứng kinh khủng, ngày nào cũng hắt xi hơi và ho như muốn văng em phôi ra ngoài vậy, ho đến mức bụng đau vì căng cơ.
- Về ăn uống: chồng em ít khi nấu nên nấu cũng dở, do đó trong 14 ngày em cũng ko ăn được nhiều đồ cầu kỳ quá đâu, thường chỉ ăn trái cây, chồng cứ làm hộp thịt rang cháy cạnh mặn với rau luộc chan canh thôi, các mẹ vào SG nên tận dụng việc ăn trái cây tươi, ngon, rẻ (dâu, bơ).
Em có vài lời chia sẻ vậy thôi, chúc các mẹ mã đáo thành công.@};-@};-
Hix, không có mẹ nào trả lời giùm em à. huhu
1/10 này em vào SG định vào PK Ngọc Lan khám và làm thủ thuật tại bệnh viện An Sinh. Nhưng vòng kinh của em thất thường thì cần vào trước bao lâu để bác sĩ cho thuốc ra kinh ạ?
Ngoài ra, các chị có biết nhà nghỉ hoặc ks nào sạch sẽ, giá phải chăng gần bệnh viện An SInh thì chỉ em với.
Cám ơn các mẹ trước
Gia đình bạn trai em khá giả chị ạ, phải gọi là cũng có địa vị trong xã hội. Ba mẹ anh ý muốn qua Mỹ vì kêu là môi trường Vietnam xấu quá, ô nhiễm, bệnh tật, trộm cướp này kia không có lợi cho sức khỏe của ba anh ý (bác ý bị bệnh tiểu đường, rồi còn nói health insurance cho người già bên đó tốt..v..v..v.. Nói rất nhiều thứ tốt đẹp về Mỹ cho anh ý nghe, nhiều khi còn gây áp lực là phải trả hiếu ba mẹ. Chị gái anh ý đang sống ở Mỹ còn nói bao nhiêu thứ tốt đẹp về Mỹ, em chẳng là gì cả, chưa 1 lần đặt chân lên đất Mỹ, không muốn sống xa ViệtNam, em có nói gì anh ý cũng không tin đâu chị ạ.
Thật sự em bế tắc lắm chị ạ, em biết em còn trẻ (em mới 21, ông ý 27), còn nhiều cơ hội khác cho em. Nhưng tình yêu quả thật là rất khó nói, em đã cố gắng để dứt ra, nhưng không nổi.
Chị biết không, ba mẹ anh ý giới thiệu cho anh y 1 con bé Việt Kiều bằng tuổi em (sn 87), kêu là hợp tuổi làm quen, nếu ưng thì cưới luôn. Con bé này đang làm nail thôi, chẳng học hành gì nhiều, ba mẹ ông ý đang kêu con bé đó đi học pre-pharmacy. Điều em không hiểu là con bé đó quốc tịch Mỹ mà, lại còn nhỏ tuổi như vậy chịu để người khác sắp đặt? đi làm quen như vậy, thật sự nếu nó không có mục đích gì thì thật khó hiểu.
Nhưng thông tin trên là do em tự tìm hiểu thôi chị, anh ý chẳng nói cho em biết gì cả.
Ngoài ra em muốn hỏi đi theo dạng marriage, như vậy là đi kiếm vợ rùi:Sad: , em không hiểu các hình thức bảo lãnh lắm, và cũng không rõ là chị gái anh ý đã có thể bảo lãnh được gia đình chưa, nhưng mà từ khi lấy chồng, bây giờ mới có thể về Vietnam.:Straightf:
Hình như chẳng còn cách nào khác ngoài kết hôn cả. Nghe vậy em buồn lắm:Sad:
Chị ơi, em cám ơn chị nhiều lắm, em đang muốn có người tâm sự, tư vấn và trả lời cho em biết tại sao mọi người đều muốn sang Mỹ bằng mọi giá như vậy, thật tình em cũng không muốn sang Mỹ. Gia đình bạn trai em thì cứ quyết tâm muốn sang Mỹ lắm, bạn trai em cũng vậy. mà em cũng không hiểu tại sao chị gái anh ý cũng nhất quyết tìm mọi cách để gia đình qua Mỹ. Em buồn lắm. sao để connect với chị được vậy chị?