@MBTKU: Em có nghe vụ gói 30.000 tỷ mà thay đổi lại lãi suất thương mại từ 1/6/2016 chưa? Nhiều người nghĩ có thể vay gói này, lãi suất 5% trong 20 năm. Nhưng bây giờ phải chịu lãi suất cho vay thông thường (Lãi suất huy động + 3-4%). Là người đi vay, em có lường những rủi ro này hông?
Nguyên tắc chung khi vay tiền mua nhà là 70-30. Nghĩa là có 70% giá trị căn nhà và chỉ đi vay 30% còn lại..
Sao dưa hấu QN em PT mua nhìn vẫn đỏ thế nhỉ, ngoài này chị thấy nó cứ trắng ởn ra ý...
Em Ngày Nắng nhận ra là tốt rồi. Từ từ điều chỉnh đi em. chứ chị là chồng em chị vứt cả dép cả guốc chạy lâu rồi em nhé.Còn vụ hồi yêu thì chị thấy là bt. Lúc yêu có quyền có nhiều lựa chọn cho tới khi chốt. Hehehe.
@ngay.nang: .......Em đã làm gì mà để đến mức email bình thường nó cũng phải xóa thế em?????
@ngay.nang: Bạn nói bạn thấy bạn ghen bt vừa phải chứ mình thì thấy phát mệt lên được với bạn. Chồng bạn xóa đi 1 tin nhắn chẳng có ý nghĩa gì vì sợ bạn thắc mắc lẩm cẩm mệt người thôi (mà bạn ko thấy chứ ai cũng thấy à, chắc chồng bạn còn rõ hơn). Bạn biết rõ vậy mà còn chì triết chồng kiểu: nếu ko có gì thì mắc gì phải xóa.. Vậy chứ bạn thấy bạn thắc mắc thế là bt hử? Mình thì không. Nếu hành động đó của chồng làm bạn thấy buồn vì chồng bạn mặc định bạn ghen quá chịu ko nổi thì bạn nên chọn thời điểm 2VC vui vẻ mà nói đại loại.Anh, em hay ghen vô căn cứ lắm à? Hôm trước em thấy có tin nhắn bt thôi mà anh cũng xóa. Em thấy hơi buồn buồn. Chắc là anh ghét em ghen tuông lắm nên mới làm thế. Chả lẽ em dở hơi đến vậy hay sao? v,v,,Vậy thôi, để chia sẻ thông điệp của bạn rằng bạn thực ra đâu có ghen quá.Cơ mà thực sự bạn có ghen quá ko chỉ có chồng bạn mới hiểu. Hehehe. Chứ mình nhìn vào thì thông cảm tuyệt đối với chồng bạn. :D
@hoangyen: Mình cứ viết rồi lại xóa k biết bắt đầu như nào.Mình nghĩ đến đứa trẻ, nó xa mẹ khi 1 tuổi, bây giờ 4 tuổi rồi. Không biết có phải từ khi có con, mình trở nên nhạy cảm với các vấn đề về con cái hay không, nhưng mình thương bé. Chồng mình, hồi còn nhỏ như bé, mẹ chồng mình cũng đi xuất khẩu lao động (bên Đức), bố làm bộ đội xa nhà, anh ấy sống với gia đình bác ruột và anh chị họ. Mọi người đều yêu thương anh, đến giờ vẫn vậy. Nhưng khi nhắc về tuổi thơ, mình thấy anh trầm mặc, ko muốn nói nhiều và đâu đó mình nhìn thấy sự cô độc và nỗi buồn trong mắt anh – những cái cảm giác đó thật khó gọi tên bạn ạ. Nếu bạn xác định không thể mang con sang được, thì hãy tính về thôi.Tất cả chúng ta nhiều khi cứ nghĩ là đi làm vắt kiệt sức mình để dành cho con cái những điều tốt nhất. Thực ra, cái điều tốt nhất là do chúng ta nghĩ ra vậy thôi. Đến bây giờ, mình cũng chẳng thể nhớ tuổi thơ của mình được ăn gì uống gì, có được mặc quần áo đẹp hay không. Nhưng mình nhớ, bố mẹ đã yêu thương mình như nào, phải không?!Về case của bạn, mình rất khâm phục những người tự lăn lộn bươn chải với cuộc sống như bạn, bởi vì, bạn được rất nhiều thứ mà không trường học nào có thể cho, cũng k ai có thể dạy, đó là kỹ năng sống. Nôm na là vất đâu cũng sống được. Ở đâu cũng dễ sống, nhất là những thành phố lớn, quan trọng nhất là bạn chăm chỉ và có chí. Lúc mới về có thể khó khăn một chút, nhưng bạn có kiến thức, có kỹ năng, có trải nghiệm, có một chút vốn nữa, nên ko lo đâu :)
@ngay.nang: Chuyện chuyện ninh hầm (Nước xương), thì theo chị biết chất dinh dưỡng nằm trong xác chứ không phải trong nước. Em ninh lấy nước cho bé ăn thì hông có dinh dưỡng bao nhiêu đâu.Chuyện mua sắm thì tùy nhu cầu và điều kiện của em thôi. Dĩ nhiên nồi áp suất thì ninh tốt hơn nồi cơm điện rồi. Nhưng cá nhân chị, thì tỷ lệ sử dụng nồi áp suất không nhiều. Cũng không biết nồi áp suất bếp từ là gì. Nhà chị sử dụng nồi áp suất điện.Tuy nhiên, lại sử dụng nồi ủ nhiều hơn. Lõi nồi ủ có thể sử dụng cho bếp điện từ. Mà nồi ủ giá cũng rẻ. Vì nó là hàng Tàu. Sử dụng ổn định tới giờ.
@ngay.nang: Cái nào buông được thì buông, bớt được thì bớt, bỏ được thì bỏ. Tổng thu: 17trTổng chi: Tiền nhà: 3tr, tiền trả nợ: 5tr là bắt buộc. Sinh hoạt dao động trong 9tr còn lại thì tương đối thoải mái. Nhưng phải tích lũy thêm 3tr/1 tháng (Để trả 3000$), thì bạn phải sống co kéo 1 tí. Chi phí 6 tháng đầu cho con. Nếu giữ kỹ, để không bệnh tật, nếu bú mẹ hoàn toàn, thì chỉ tốn tiền vắcxin (Một số mũi cơ bản sẽ miễn phí), tiền bỉm tả, quần áo (1 tháng 1 lần) và bồi dưỡng thêm cho mẹ. Chi phí sẽ không cao vì quần áo mua 1 vài lần chứ không phải mỗi tháng. Bỉm tả thì tùy tình hình tài chính, sức khỏe mẹ mà tính. Nên tối thiểu phải 1 cái 1 ngày (Tả đêm để bé ngủ thẳng giấc)Phần hoàn thiện nhà: Chưa cần thiết. Có thể hoãn. Hoặc vay NH 1 ít, nhắm trả bằng tiền, thay vì thuê nhà thì trả bằng tiền đó cho NH3000$ ~ trên 64-66tr. Nhưng trả trong 2 năm (20 tháng). Trung bình 1 tháng cần để dành tối thiểu 3tr, chiếm 20% thu nhập. Khả năng vẫn có thể được. Trong 6 tháng ở nhà chăm con, có thể tiết kiệm 1 ít. Sau 6 tháng đi làm, có thu nhập nhưng khả năng chi phí sẽ cao hơn (Cho đi học/thuê giúp việc...). Chỉ 2 năm là bạn ổn lại mà. Nếu có thu nhập thêm bên ngoài thì nhớ đẩy nhanh tiến độ trả nợ cho khỏe ha.
Các bạn ơi, Kết thúc câu chuyện ở đây nhé? MQH của Thắng và Minh tính đến thời điểm này, thì cũng không có gì thay đổi lắm. Thắng vẫn ở nhà Thắng, Minh vẫn ở nhà Minh và 2 con. Và đến giáng sinh vừa rồi, Minh đã mở lòng để là người phụ nữ của Thắng. Hai người đang rất hạnh phúc dù không ở cùng một nhà. Minh không nghĩ đến việc là vợ của anh,cũng không hi vọng một ngày anh sẽ ngỏ lời cầu hôn, anh cũng không đòi hỏi gì ngoài việc được gặp cô mỗi tuần. Minh chỉ day dứt một điều, anh là con trai duy nhất của bố mẹ, anh cũng đã lớn tuổi rồi, bố mẹ anh không chịu để anh độc thân mãi thế, cứ giục yêu đi. Anh thì bình thản với chuyện đó, nhưng Minh thì cứ suy nghĩ suốt. Hai con của Minh không bị xáo trộn cuộc sống nhiều lắm, vì chồng cũ mỗi tuần vẫn đều đặn đến thăm hai, lại còn tử tế mua sữa và cho tiền mua quần áo nữa. Đấy, sống xa thế lại hay. CÁc bạn nói đúng, khi ngồi viết ra câu chuyện này, thì Minh thấy trong lòng khá bình yên rồi, dù nhiều lúc nằm ôm con vẫn còn thổn thức đôi chút. Sắp đến tết rồi, mình muốn viết ra những gì đã ấp ủ bao lâu, một phần là sở thích viết lách, một phần là muốn trải lòng mình, muốn nói những gì mình từng trải qua. Có bạn thích ,có bạn không, nhưng mình xin lắng nghe hết. Vì rất bận, mỗi lần online là chỉ đọc các comment, rồi tập trung viết (viết cái này là cực kì tổn hao sinh lực, vừa viết vừa sống trong cảm xúc luôn mệt cực kì), nên không trả lời được các câu hỏi và email của mọi người. MÌnh thành thật xin lỗi, Mình sẽ có bài viết trả lời dần dần các thắc mắc của các bạn. Thực ra, mình định viết đến tận thời điểm hiện tại, nhưng một bạn có ý kiến là kết thúc nhanh và viết ngoại truyện, nên mình bỏ bớt nhiều phân đoạn, và xin kết thúc tại thời điểm T3/2014. Nếu các bạn muốn đọc nữa, thì xin cho ý kiến, nhưng chỉ có các kỉ niệm của Minh và Thắng thôi,còn về chồng cũ thì không có gì lắm, anh đang chăm chỉ làm việc và trả nợ, vẫn sống bên mẹ con của Q.A. Thế nhé, mình sẽ viết một bài khác để trả lời một số thắc mắc của các bạn. Nhưng mình ko biết cách,làm thế nào để trong cùng một bài vừa trích dẫn các câu hỏi, vừa trả lời được ngay dưới trích dẫn đó của nhiều người nhỉ? Bạn nào giỏi giúp mình với nha.Thân mến yêu tất cả các bạn!
Ko phaỉ đâu chị, những ai vay rồi vẫn được hưởng lãi suất 5% mà.