Thông báo tin buồn với cả nhà. Sáng nay em thấy em đèn đỏ rồi ạ. Buồn dã man. Là chồng em phát hiện nó trên ga giường, 2 vợ chồng ôm nhau ko nói năng gì. Thất vọng tràn trề. Lúc đi làm chồng ôm vợ bảo: Chắc là tại anh đấy, không phải lỗi của em, em đừng khóc. Thế là mình tuôn ra 1 tràng nước mắt. Có biết lỗi của ai đâu. Thôi, có đèn đỏ cũng tốt, còn hơn ko có em bé mà tịt luôn đèn đỏ. Lại ăn uống bồi bổ để tháng này chiến đấu tiếp vậy.
Chào mọi người!Em tên Linh, 20 tuổi, ở q.5. Vì 1 phút không biết giữ mình mà giờ em đang mang trong bụng 1 thai nhi 6 tháng, nhưng giờ cha của đứa bé khi biết được tin này đã biệt vô âm tính, k 1 lời từ biệt hay hỏi han gì tới e nữa. E thì đang sống 1 mình, k gia đình, hiện đang ở nhờ nhà bạn & tìm kiếm sự cảm thông từ mọi người. Nay e post topic này mong tìm được gia đình cần nhận nuôi đứa bé. Xin chân thành cảm ơn !Liên lạc với e qua số đt: 0906 637 947
Rong kinh do Rối loạn nội tiết tố, Gốc bệnh này tại Buồng trứng gây ra. Vì Vậy Phải chữa ngay buồng trứng(nội tiết tố do buồng trứng điều khiển).Bổ sung nội tiết bằng Tây y: Thuốc tránh thai,Utrogestan,.... Đều cho kết quả Tạm thời, không chữa dứt bệnh.
Cố gắng lên bạn. Mình cũng đã cố gắng 2 năm để có thêm bé nữa (bé gái đầu mình được 4 tuổi). Tuy đã có bé đầu rùi nhưng vì thấy con cũng đã lớn, bé laị rất mong có em nên mình cố thêm bé nữa. Nhưng mình cứ bị rong kinh hoài. Đi khám bv Từ Dũ thì nói mình bị buồng trứng đa nang. Buồn vô cùng luôn. Nhưng cứ nghĩ rằng, con cái là trời cho nên mình sẽ cố gắng chờ đợi. Uống thêm Vitamin E và sữa mật ong chúa. Thế là bây giờ mình đang mang bé được 8 tuần rùi. Cũng đang nghén lắm. Không ăn uống gì được cả. Mà bạn nè, lúc mình mới trễ 1 ngày đã thử lên 2V rùi đó. Mình nghĩ nếu có thai thì sẽ thử lên 2V thui. Bạn cố gắng lên nhé. Con sẽ đến lúc mình không ngờ đến. Chúc bạn mau có tin vui nha.
Mình nghĩ rằng bạn đã suy nghĩ rất nhiều để đi đến quyết định như trên. Nhưng bạn nè, bạn có thể tìm cho mình một cách giải quyết khác không? mình đã làm mẹ, mình hiểu được rằng tìm cảm mẹ con là rất thiêng liêng, bạn có thể nhở sự giúp đỡ của gia đình và bạn bè, mình nghĩ khó khăn nào rồi cũng từ từ qua đi. Bạn có nghe có câu nói rằng "con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nhà nghèo". Mình chỉ sợ rằng bạn quyết định vội vàng quá, thời gian sau này có thể 5 năm, 10 năm bạn sẽ ân hận với quyết định của mình. Hãy cố gắng lên bạn nhé.
vậy bạn có kinh nghiệm dùng thuốc nào không chỉ mình với. cám ơn bạn nha,