images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Mất ví- mất hết tiền!
thương bạn quá, giờ làm sao đây, muốn giúp bạn quá nhưng ko biết giúp sao đây, mình thì ko có nhiều tiền, chỉ nói bằng miệng thôi hà, thương bạn quá
07:59 CH 17/11/2010
NASA: 'Năm đại họa' là có thật?
3 năm nữa ngắn quá, chỉ tội cho con của em , nếu có gì thì con bé chưa tận hưởng đc gì đã chết rồi, từ giờ phải thương yêu con nhiều vô mới đc. Nếu giờ khắc đó em sẽ ôm con gái em vào lòng, nếu đc em sẽ về với cha mẹ ruột em, còn ko về đc với cha mẹ thì em ôm con gái trong phòng, chỉ có 2 mẹ con, ko có chồng, ko có cha, nghĩ mà buồn
07:51 CH 17/11/2010
Học sinh 'tống tình' cô giáo cũ vì cuồng yêu
yêu quá, tình cảm con người khó nói lắm, khi hết yêu nhau thì họ lại phủ phàng, rất phũ phàng
07:40 CH 17/11/2010
Đám cưới tưng bừng của Lý Hải ở quê nhà
được xem ảnh cưới đã mắt ghê
07:34 CH 17/11/2010
Khóc dở, mếu dở vì... nói nhịu
vui quá , em thì hình như chưa nhịu lần nào, mà biến chứng sau sanh cũng có nhiều, thôi ko kể đâu ạ, quê lắm
07:28 CH 17/11/2010
6 phạm nhân đánh chết bạn tù kể chuyện "dạy luật"
mình có 1 lần xem phim tù toàn nữ ko hà, mà cũng phân người cầm đầu, rồi ma cũ hiếp ma mới, ghê lắm, xem nữ đánh nhau mới rùng rợn hơn nam
07:23 CH 17/11/2010
Mẹ lưu ý mỗi khi cho con uống sữa (cảnh báo)
có thật đó các chị ơi, em mấy lần mua sữa cho con, cũng vinamilk, em thường hay uống sữa dư của con, có lần em uống thấy hơi lơ lớ, mà em cũng ko biết gì, tường bt, lần sau uống thì thấy thơm ngon hơn hộp đó, vậy mới biết hộp đó có vấn đề. Giờ gặp bài này nữa, em sợ quá, chuyển qua uống frity thôi
07:17 CH 17/11/2010
Niềm vui của Người Mẹ đơn thân
hôm nào off rủ oonglaovabien ca đi luôn nha, chịu hôn ông lao
07:06 CH 17/11/2010
Niềm vui của Người Mẹ đơn thân
từ sáng đến giờ bận việc quá, ghé thăm nhà mình tí nè.
có ai biết nhà ở Bình Thạnh rẽ rẽ không? chuẩn bị ra riêng là vừa. hôm qua chồng nói có hùn vốn mua xe không, trả lời không mà lòng buồn biết mấy. a coi trọng lời mẹ, mẹ đòi mua xe otô để xỉ diện với hàng xóm, hơn cả đứa con gái bé bỏng phải nhờ ông bà ngoại nuôi.buồn biết mây.

Hùn thì hùn, mà quan trọng là ai đứng tên , chứ mà h rồi chồng đứng tên sau này có ly hôn , mình tay trắng à.
@ mọi người , hôm nay em buồn lắm nè, Mod xóa topic bán hàng của em vì em post quá số topic quy định, huhu, phải đợi nữa tháng sau mới đc đăng lại nè, chờ lâu quá hà, chị Mod này tự nhiên xóa topic em làm gì để em khóc nè, Mod ơi là Mod có vô đây nhớ dỗ dành em với nha, dỗi rồi đó
Cả nhà, em ăn cơm đây, chúc vui nhé, còn em thì ko có vui
06:44 CH 17/11/2010
Mẹ cho con nuốt thạch sùng... chữa bệnh
eo ơi, em ko dám nuốc thạch sùng đâu
05:17 CH 17/11/2010
Đánh người tại… xe lún bánh
sẽ sớm bị cách chức thôi, có đc thì dễ nhưng giữ đc mới là cái khó
05:08 CH 17/11/2010
Niềm vui của Người Mẹ đơn thân
em điểm danh nè.
@onglaovabienca nè: không có ý xấu gì đâu nha, chỉ hơi bất ngờ với ý tưởng chưa có vợ mà muốn nuôi con 1 mình
04:45 CH 17/11/2010
Niềm vui của Người Mẹ đơn thân
mecusing ranh thiệt đó nha, em nhiều lúc nhớ nhà mình lắm, mà ko vô đc, chỉ viết vài chữ rồi ra nhanh ko thôi sếp la, huhu, sao hôm nay em buồn thế, chữ ký bị xóa luôn, hihi
10:56 SA 17/11/2010
Bữa cơm tử tù và tiếng vỗ tay trong phiên tòa Đức...
lại cãi nhau
07:32 CH 16/11/2010
Niềm vui của Người Mẹ đơn thân
mẹ uyenlan lâu up hình nhỉ
07:27 CH 16/11/2010
Khóc dở, mếu dở vì... nói nhịu
:Laughing:
07:27 CH 16/11/2010
"Sao" Việt: Từ "lộ hàng" đến... táo bạo
:Laughing:, hàng giả mà cũng khoe, tự hào lắm ý
06:54 CH 16/11/2010
Nữ Diễn viên trẻ HÀN QUỐC tự tử
:Rose:
Một gương mặt điện ảnh mà mình rất thích tính cách trong các bộ phim mà anh ấy thể hiện đã ra đi. Anh ấy đã tìm tới cái chết để thoát khỏi những áp lực nặng nề trong cuộc sống showbiz. Đó là cách anh ấy chọn để đối mặt với cuộc sống của mình và với cuộc đời.
Ta không trách anh ấy vì cách chọn lựa đó. Mỗi người đều có sự lựa chọn riêng của mình!.
Thế nhưng, dường như ta thấy, cái chết là điều dễ dàng nhất để trốn thoát thì phải.
Người thì tìm tới cái chết. Người không tìm nhưng cái chết cũng đến.
Người qua một đêm không bao giờ thức dậy nữa. Người đi uống rượu say rồi ngủ luôn lúc nào chẳng hay. Người bị tai nạn mà chết. Người bị bệnh tất mà chết...Rất nhiều cái chết, mỗi cái chết chẳng giống nhau. Chỉ thấy một cái giống nhau duy nhất, là họ không hề nghĩ mình sẽ chết và không hề muốn chết.
Còn người tìm tới cái chết. Họ chẳng sợ gì nó. Họ sẵn sàng "hy sinh" để làm bạn với nó. Họ thật dũng cảm! ?. Tỷ lệ này trên trái đất không nhiều, vì chúng ta đều là con người, và đều sợ cái chết.
Vậy chắc hẳn có những áp lực, những tâm sự, những tổn thương ghê gớm lắm mới có những người khác chúng ta như thế!.
Tôi là một người bình thường. Tôi chẳng phải ngôi sao hay ít nhất được nhiều người biết tới. Tôi chẳng có nhiều tài sản để mà phá sản. Ấy vậy mà đôi khi tôi thấy mọi thứ cực kỳ chán nản. Tôi thấy trong mình không có chút hứng thú nào, chỉ thấy chán và tổn thương. Tôi ước gì ở đâu đó một mình, không phải đối mặt với những thứ (dù nhỏ) nhưng là những thứ tôi không mong muốn. Tôi cũng từng có ý định tự tử, đó là khi rất bé, bị bố mẹ mắng. Thật là buồn cười, bây giờ lớn lên thỉnh thoảng tôi lại cười bởi suy nghĩ đó. Nó thật điên rồ!. Nhưng lúc đó tôi lại nghĩ đó là một giải pháp. Bây giờ tôi cười vì suy ghĩ đó chỉ bởi tôi đã lớn hơn tuổi đó rất nhiều, đã từng bị bố mẹ mắng nhiều hơn, đã từng trải nghiệm nhiều thứ hơn, ít nhất là so với tuổi đó. Thế nên tôi chọn một giải pháp khác cho suy nghĩ của mình lúc đó, là nên xem xét lại mình đã làm gì sai để bố mẹ trách mắng, và xin lỗi bố mẹ, sau đó cần sống ngoan hơn.
Thế nên trong thời điểm bây giờ, mình có suy nghĩ gì, hành động gì, có thể vài năm nữa, chục năm hay vài chục năm nữa, mình lại ngồi cười vì ngày xưa sao mình có thể suy nghĩ hay làm gì đó như thế cơ chứ?.
Mỗi công việc lại có áp lực và tổn thương khác nhau. Đa phần tìm tới cái chết vì chúng ta thực sự không còn thấy hứng thú ở cuộc sống, thấy không thể chấp nhận được hiện thực và bất mãn với nó. Có thể chúng ta có những động thái cứu vãn nhưng càng cứu vãn càng thất vọng. Hoặc là không tìm cách đối diện với điều làm chúng ta đau khổ.
Hôm qua, tôi có đọc một cuốn sách của tác giả Phạm Liên với tiêu đề “ Đối diện với cuộc đời”. Tác giả nên lên cách để chúng ta là tất cả, và chỉ là một phần nhỏ bé, cách chúng ta đối diện với sự nguy hại cho chúng ta nhất, cách chúng ta thoát khỏi phiền muộn, cách chúng ta luôn mỉm cười với cuộc sống....chỉ bằng phương pháp Thiền và cầu nguyện. Tối qua, trước khi ngủ, tôi cũng thử phương pháp đó, tôi nghĩ tôi là một con chim nhỏ, bay lượn trên bầu trời bao la, có gió và trăng sao, có cánh đồng ngút mắt như trong phim Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên; có những dòng kênh trong vắt như ở Quảng Nam, có bãi biển sạch đẹp như ở Hội an....Sau 20 phút, tôi thấy thoải mái và thư giãn tuyệt đối, tôi không còn thấy trong đầu mình những suy nghĩ, những vấn đề mà cả thời gian qua, cả ngày qua xuất hiện khiến mình luôn ủ rũ và nặng nề.
Đó chỉ là 1 cách trong vô số cách để lấy lại cân bằng cho tinh thần và cuộc sống của chúng ta.
Cha mẹ cho chúng ta thân xác này, hình hài này. Thật tiếc là khi chưa được sự cho phép của cha mẹ, rất nhiều người đã “tự động” tìm tới cái chết. Chúng ta chết đi, có thể sẽ được lên thiên đường còn những người ở lại, Cha mẹ, gia đình, người thân, bạn bè...sẽ đau khổ biết bao nhiêu. Và người đau khổ nhất, chính là người đã ban tặng cuộc sống này cho chúng ta. Người luôn mong nhìn thấy mọi điều tốt lành đến với con mình, muốn che chở cho con cái. Họ sẽ thất vọng và đứt từng khúc ruột khi nghĩ rằng, mình đã sai lầm khi để con của mình có mặt trên đời này chỉ bởi nó chẳng có được những gì là tốt đẹp hay hạnh phúc. Họ sẽ trách mình, rằng mình chẳng thể giúp được con cái mình, thế nên, nó mới bỏ mình ra đi. Họ đã thất bại hoàn toàn trong công trình xây dựng những đứa con. Họ đã bị phá sản, thứ tài sản quý giá nhất!.
Họ sẽ lại rơi vào đau khổ, bị ám ảnh bởi cái chết của con. Họ sẽ bị mất ngủ hàng đêm, ăn không ngon miệng. Họ sẽ nghĩ rằng, cái chết thật là dễ dàng, và bao giờ họ sẽ chết?. Rồi họ sẽ phải tìm tới thuốc an thần, tìm tới bác sĩ....Sức khỏe của Cha mẹ sau đó sẽ bị giảm sút, tinh thần suy sụp lắm và ai biết được rằng, những đau thương sau cái chết của con cái còn gây bao nhiêu ảnh hưởng tiêu cực cho mình.
Nếu bạn là cô giáo, tài sản của bạn là giáo án, là kiến thức dành cho sinh viên. Hàng đêm bạn mất ngủ chỉ vì đầu tư cho giáo trình, cho những thứ gọi là sáng tạo với mục đích chỉ là làm sao nó có ích cho sinh viên của mình. Bạn chăm chút nó, sống với nó. Bạn sẽ thấy thật hạnh phúc khi tài sản của mình giúp ích được cho sinh viên của mình. Nhưng sẽ thật bất hạnh khi sinh viên không đón nhận nó và cho rằng, tài sản của bạn chẳng có giá trị gì. Lúc này, bạn có thể xem xét lại và tìm cách để phù hợp với họ hơn. Nhưng rõ ràng là bạn thấy thất vọng về chính mình và thấy giáo án của bạn thật đáng thương. Nhưng bạn còn có cơ hội làm lại một giáo trình khác, bài giảng khác!.
Nhưng còn sinh mạng con người, chỉ được sinh ra một lần, sống một cuộc sống một lần và cũng chỉ được một lần chết đi mãi mãi.
Cuộc sống hàng ngày, mỗi người chịu một áp lực, có một niềm hạnh phúc và nỗi đau riêng. Không ai giống ai. Nhưng cuộc sống quá cân bằng khi không bao giờ lấy hết của ai thứ gì hoặc cho ai mọi thứ đầy đủ. Người ta tính rằng, trong cuộc đời một người, 50% Hạnh phúc và 50% là Bất hạnh. Thế nên khi bạn gặp một kiếp nạn, dù nhỏ hay lớn, hãy tin rằng, bạn không thể tránh khỏi nó, bạn cần phải đối diện và vượt qua nó, chỉ cần qua cơn bất hạnh này rồi, bạn sẽ Hạnh phúc!.
Chiều tối qua, trên đường về nhà sau một cơn giông và mưa lớn, tôi thấy bầu trời thật nhiều sao và quang đãng!.
Tôi nghĩ rằng, để giải quyết và trốn chạy mọi đau khổ, cái chết là sự lựa chọn đơn giản nhất, dễ dàng nhất và tỷ lệ thành công để bạn thoát khỏi bất hạnh cao nhất. Khi bạn làm một việc gì đó, mà dùng tiền của mình, việc đó phá sản, nó sẽ chỉ ảnh hưởng tới duy nhất cuộc sống của bạn mà thôi. Nhưng khi bạn vay tiền bố mẹ hoặc người thân, khi bạn phá sản, điều tồi tệ này chẳng ảnh hưởng tiêu cực dừng lại ở bạn, mà còn cả những người yêu thương bạn. Tôi tin là bạn không hề muốn những người bạn yêu thương và họ yêu thương bạn bị tổn thương bởi bạn đâu.
Thế nên, hãy dũng cảm tìm một cách phức tạp hơn, khó khăn hơn là chọn giải pháp là “cái chết” để đối diện với cuộc sống.
Mong rằng, những người đã ra đi vì sự bất hạnh của mình sẽ luôn dõi theo và cầu mong hạnh phúc đến với những người mình yêu thương.
Mong những người còn đang được sống, như tôi và bạn, chúng ta sẽ mạnh mẽ hơn, cứng rắn hơn với bất hạnh để có được những tháng ngày đẹp đẽ khi được cha mẹ ban cho cuộc sống này.
Xin cảm ơn!
06:51 CH 16/11/2010
Niềm vui của Người Mẹ đơn thân
Ta vào đọc, thấy tình cảnh của các mẹ, thông cảm, chia sẻ thôi, chứ không có ý gì cả :Sad: đa nghi như anh tào tháo thế, khách vừa vào thăm đã hỏi rồi :Smiling:
Nói thật với các mẹ là mình từng được 1 bạn đề nghị hợp tác với họ cho ngừoi ta
1 đứa con, nhưng đến phút cuối vì không hiểu nhau lại thôi, từ đấy ý nghĩ về đứa
con luôn hiện hữu trong đầu, lúc nào cũng có cảm giác sắp được làm bố, được đưa con đi chơi, chụp ảnh, dạo phố phường.......
Còn ko muốn có mẹ vì cảm thấy chỉ có thể đảm bảo cuộc sống cho con chứ không đảm bảo cuộc sống được cho 2 mẹ con :Sad::Sad: củ chuối nhưng là thật !

Hơ , hơ, em sắp ngất với ý tưởng của anh này quá à. À quên , câu đầu tiên là chào anh vô thăm nhà tụi em nhé. câu sau là thắc mắc chút, anh nghĩ ảnh ko có vợ sẽ 1 mình nuôi đc con sao? hay là nhờ cho ông bà nội nuôi hộ? Xã hội ngày nay văn minh, hiện đại lắm anh à, cả hai vợ chồng cùng làm, cùng nuôi con, xây dựng gđ chứ ko phải chỉ 1 mình anh lo đâu mà anh sợ ko lo nổi 2 mẹ con mà ko dám lấy vợ nhé.
PS: ở đây mẹ đơn thân đầy nè, cưới thì ok nhưng muốn có con thôi á, chắc ko đc đâu, nên thôi đừng hy vọng câu cá ở đây nha
06:36 CH 16/11/2010
Nạn cướp tiền bằng kim tiêm dính máu
ghê quá
05:40 CH 16/11/2010
m
mybonbon
Bắt chuyện
1.2kĐiểm·5Bài viết
Báo cáo