images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Dân tố CSGT bỏ mặc người chết, vẫn vẫy xe để phạt
Mẹ mày mới là phò đẻ ra mày ý, con chó tranh luận vô văn hóa.
Ghét nhất đứa nào tranh luận 0 được thì kêu người khác là DLV, nhai đi nhai lại cái ngữ điệu ấy.

Ha ha. Chụy Petit về nhà luyện thêm skill rồi hãy chém nhau với chị Bin nhé. Chị Bin nghe đâu chỉ chịu mỗi anh Pín, bị anh ấy vật ngửa ra giữa nhà nhét pín vào mồm mấy lần nên ưng cái bụng nhắm :39:
Anyway vụ này chụy Petit nói dở tôi ko ưng nhé. CSGT chắc chắn có học sơ cứu nạn nhân, ngay cả khi biết chắc chết rồi cũng nên take care nạn nhân trước tiên. Bọn bất tài và tham lam ở cái xứ này thì nhiều vô kể.
Chị Bin cũng một dạng bất tài và tham lam đấy chụy. Nên thấy người ta ăn mà mình ăn ko được mới chửi đó :))
07:53 CH 28/09/2013
Ảnh Huyền Chip bán nude khoe body painting gây bão
Em này viết văn sáng tác thì cứ nói là sáng tác, còn viết văn ký sự mà nói láo là phải truy cho ra. Con nít mà nói láo là ko chấp nhận, con nít mà có mấy thằng lớn ở sau giật dây nói láo lại càng ko chấp nhận.
Nhưng đó là chuyện văn, còn này là facebook của con bé. Nó chụp nó làm cái gì kệ nó, tự dưng thằng nhà báo mò vào lùng sục, rồi thêm bọn nhiều chuyện chuyên đọc báo lá cải bôi ra thêm. Kiểu gì em nó cũng nhận auto chửi cho mà xem.
Cái dân auto chửi lại là cái dân hay mò đọc báo lá cải nhất 8-}
07:47 CH 28/09/2013
Tiếp viên, phi công VNA lương cao nhưng vẫn buôn...
Văn hóa ngàn năm của dân tộc Lừa vĩ đại, thằng ở trong ăn được thì bưng bít, bao che, ngăn chặn, che chắn... làm sao để thằng ở ngoài ko biết mà chỉ có bọn trong này biết với nhao.
Còn thằng ở ngoài thì tức tối, ghen tị, chửi bới, moi móc... cho ra cái thằng nào ở trong đã ăn và ăn những gì. Nhưng hễ có cơ hội thì thằng ở ngoài vẫn tìm mọi cách để được chui vào trong... để ăn cho đã.
Ôi cái văn hóa văn vật ngàn năm văn hiến :39:
08:08 SA 28/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Thị Đồ cả thị Bin có tình ý với nhao thì dắt nhao đi nhà nghỉ, tôi sẵn lòng tài trợ 1 can 5 lít dầu ăn, các thị ở đây cướp diễn đàn lói lời tính tứ tôi không ưng.

Thị Bin là nền bả chuẩn, ko cần phải dầu ăn cũng nhoét nhoèn nhoẹt nhá. Chỉ sợ anh Ngầu Pín ảnh ko đủ sức lái, để thị ấy thừa hơi cứ đi khắp cái diễn đàn mà lu loa :))
07:21 CH 27/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Mười nổ nó tưởng đi làm mướn cho Tây là oai lắm. Khoe miết!
Cũng là thân làm mướn thôi con ơi

10 làm gì mà làm mướn cho tây hả bác, nó bịa ra hàng loạt lí lịch dối trá trên này, nào ông quan triều đình, cha chú lính ngụy. Bác dở hơi đâu mà tin.

Thế các anh chị ko thích đi làm thuê, các anh chị muốn lật đổ để làm chủ hả?
Bần nông các anh chị thời nào cũng vậy nhẻ. Các anh chị thấy Tây nó hay, nó giỏi các nhưng ko học nó thì làm sao theo được nó? Ngay cả ông H muốn lật đổ chánh quần Pháp thuộc cũng phải qua Pháp để học đấy thây.
Hay là việc kêu gọi dân chủ chỉ là thứ ngụy biện phát ra từ mồm đám bần cố nông đây? Các anh chị ghen ăn tức ở, thấy quan chức nó đặc quyền đặc lợi nên muốn đạp nó xuống để tranh phần đúng hơm? Chết cười.
Tuy thời nay gia đình tôi ko hoành tráng như thời xưa, nhưng trí thức có trình độ ko bao giờ lo chết đói cả. Tôi đi làm cho Tây, thuế thu nhập đóng ko thiếu đồng nào, đáng nhẽ chính tôi mới là người chửi to nhất mới phải? Dám hỏi các anh chị bần nông có đóng thuế đầy đủ chưa? Hay lại củng trốn như trạch?
Tôi lại thấy tiếc cho những đồng thuế của mình, quan chức thì ăn vào đấy, đám bần nông bọn nó cũng hưởng lợi từ đấy. Thế mà bọn chúng lại là những đứa to mồm nhất. Đám bất tài xứ Lừa này quá đông và nguy hiểm. Đến chịu.
10 dlv
07:14 CH 27/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Binbin nàng hỡi hãy tranh luận lí lẽ công chính, nàng chính racũng ko quá tệ, tuy có chút hạn chế, nhưng lếu có tôi giáo hóa, nàng sẽ khá hơn.
Hãy tranh luận bằng chính miệng nàng, đừng lôi 1 đống báo chèn vào, lếu nàng theo chân anh đất nước tôi, thì người buồn nhất là tôi.
Hãyc công chính , Binbin nàng hỡi, tôi đang bú diệu say quá aha

Chính ra tôi lại thấy thương cho dân ngu xứ Lừa chứ ko thấy giận chị Ngầu Pín ạ. Thương cho họ ít học, ít tiêp xúc với văn minh thế giới, kêu gào dân chủ và tư bản nhưng lại chưa đủ trình để handle những thứ ấy.
Nói dân chủ tư bản nghe nó xa vời. Để tôi ví dụ cái gọi là hay thấy ở wtt này như một điển hình cho hiện thực xã hội xứ Lừa nhé. Các chụy gái xuynh đẹp, các mẹ sề sáng ngời wtt cứ gào lên lấy chồng Tây rồi chê bai đàn ông Lừa, nhưng lại ko hề biết rằng gái Lừa nó lại chuẩn với trai Lừa. Cứ gào lên phải lấy Tây nhưng ko hiểu gì về văn hóa Tây và càng ko đủ trình để lấy Tây.
Bần nông thời nào cũng vậy, chỉ thích manh động chứ ko thích suy nghĩ. Chỉ đáng tiếc là "giai cấp" bần nông nó lại quá đông và nguy hiểm ở cái xứ Lừa đáng thương nài. Ngày xưa, bần nông lật đổ miền Nam bây giờ lại đòi lật đổ. Tại sao đám bần cố nông nó ko chịu suy nghĩ một tí, chịu chuyên tâm học hành để tự nâng cấp bản thân cũng là để nâng cấp xã hội? Tại sao đám bần cố nông ko bao giờ chịu ngồi yên?
Tôi nói như thế này, mặc dù ĐCS là độc đảng. Nhưng những người có tài và có tâm trong đảng ko hề hiếm và sự đấu tranh nội bộ trong đảng ko phải ko có. Ví dụ như Sáu Dân, ai đọc Bên Thắng Cuộc rồi đều biết cái tâm của ông này. Nhưng tại sao những người có tài và có tâm đó luôn phải chịu thua thiệt và ko bao giờ ngoi lên được? Là vì bọn bất tài quá đông và hung hãn, chúng dùng mọi cách triệt người tài để chúng ngoi lên. Sáu Dân chết như thế nào?
Có đa đảng cũng vô ích các đồng chí ạ, bọn bần nông lại tìm cách ngoi lên bằng các thủ đoạn thôi. Tôi đi làm cho Tây bao nhiêu năm, nay nghe bọn bần nông nó vu cho tôi là dư luận viên, tôi nghe mà chết cười.
10 dlv
06:17 CH 27/09/2013
Đổi đời nhờ 'hiến trinh' đúng chỗ
Mười cũng thik gái trinh, vì tim Mười nhỏ nên sợ bị so sánh :((
05:09 CH 27/09/2013
Cứ vào nhà nghỉ là bồ bịch?
Nhớ lúc đi thực tế ở bệnh viện, cứ trưa là mình cùng bạn mình ra nhà nghỉ thuê phòng ngủ, chiều vô thực tập tiếp. Tiện ghê. Đâu phải ai vô nhà nghỉ cũng làm gì bậy bạ đâu

Ngay cả vào nhà nghỉ để làm tình với nhao thì gọi là bậy ạ à? :o
02:05 CH 27/09/2013
Phó thủ tướng Đức gốc Việt từ chức
Nếu có một người gốc Việt biết từ chức, có văn hóa từ chức, thì các mẹ cũng tự hào một chút!
Chứ nhìn đám quan phụ mẫu đang cưỡi lên đầu lên cổ các mẹ, có được cái văn hóa đấy hay không?

Các anh chị lại hài hước à? Văn hóa từ chức quéo có trong cái văn hóa ngàn năm của dân Việt nhé. Nên coi lại lịch sử đi nhé.
Nên người ta có từ chức thì cũng nhờ cái văn hóa của người ta, quéo có liên quan gì đến các anh chị mà các anh chị tự hào cả? Chết cả cười, thấy đẹp trai bắt quàng làm con rể hả?
Bản thân các anh chị Việt đây tôi thấy chả bao giờ dám nhìn thẳng, nói thật vào các thói xấu của anh chị. Động đến là các anh chị giãy lên đành đạch rồi chối đây đẩy, đổ thừa cho thằng này thằng nọ.\
Thế mà hở ra là chửi các quan thầy ko có văn hóa từ chức. Quan với dân nhà chị một giuộc với nhao cả. Báu gì mà chê nhao? :))
02:46 CH 26/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Anh Pín nhà ta hết làm tổ lái đánh võng lại quay sang đóng vai con bò nhai lại. Chết cười!:))

Con đỉa dân chủ Lừa này nó ko có não, nó chỉ chuyên bám theo người ta để hút maú :39:
Thứ lỗi, phong cách này ko phải phong cách của Mười tôi, tôi là dư luận viên nghiêm túc. Ko bao giờ tôi có trò bám theo chỉ trích cá nhân. Cơ mà con đỉa này nó cũng hay bám theo tôi để hút máu nên tôi cũng phải đỉa với nó.
Nó định bơm vào đầu tôi cái chất dịch dân chủ Lừa bẩn bựa nhà nó. Cơ mà tôi miễn nhiễm, vì tôi mới là dân chủ uy tín nhà may Tèo. Thế nào mà nhiễm được thói dân chủ Lừa nhà chúng nó.
Tôi tuyệt nhiên ko bao giờ cho phép bọn dân chủ Lừa này thay thế cs làm lãnh đạo được :))
07:47 CH 25/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Dân nghèo cơm ko có ăn nên chị cũng muốn quan chức lãnh đạo cũng phại nghèo ah? tức là vẫn đưa bần cố nông lên làm lãnh đạo ah? tức là đất nước nài bần nông truyền kiếp ah? hay hay cho cái ý tưởng điên rồ của các chị. Các chị có chịu chấp nhận lãnh đạo các chị đời sống cao, làm việc nơi hoành tráng lương lậu sung túc thì các chị mới có cái người có cái đầu ko phải chỉ để đội nón về lãnh đạo các chị. Khi cái người ấy về lãnh đạo các chị rồi thì họ cũng sẽ giúp các chị 1 ngày nào đó cái đầu ko phải chỉ để đội nón. He he he
Bằng ngược lại, các chị chỉ có những thằng ăn cắp làm lãnh đạo thoai, a ha, và các chị thấy đấy, nó dẫn dắt cái xã hội này thành thế nào: người người ăn cắp, nhà nhà ăn cắp phại hem? he he he. Các chị sanh ra làm công dân xứ thiên đường quả ko sai, chúc mừng các chị, trời sanh anh y tá làm lãnh đạo trời lại sanh các chị làm công dân... cặp đôi hoàn hào :p

Chị thay đổi phong cách nhiều quá, tôi thấy sốc. Nhưng tôi ưng, tôi ưng =D>
07:23 CH 25/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Ý tôi nói tư duy các chị thế này thì các quan cũng thế thôi, nghĩa là chọn cách rẻ để đỡ tốn, mà của rẻ là của ôi, sửa đi sửa lại vô hồi kì tận.

Anh Đồ sao tự dưng đang làm phản động lại nhảy qua làm dư luận viên cho ăn chửi vại anh? Anh định phản bội nhân dân, phản bội đất nước hả anh :39:
07:20 CH 25/09/2013
Đà Nẵng thất thoát 3.400 tỷ đồng nhưng dân được...
Một cơ hội khác cho Đà Nẵng
23/09/2013 16:22 (GMT + 7)

TTCT - Nói về Đà Nẵng, phải nhìn nhận rằng những gì thành phố này làm được hơn mười năm qua là rất ấn tượng, ai cũng tấm tắc về bộ mặt của thành phố hiện nay.

Bản thiết kế với tham vọng biến Tourane thành “Trung tâm sản xuất tơ lụa An Nam” do kiến trúc sư Louis-Joseph Rousselot vẽ năm 1904, dưới sự bảo trợ của các nhà sản xuất tơ lụa Lyon. Bản vẽ không chọn cửa sông Hàn làm trung tâm thành phố mà chuyển hướng về vịnh Đà Nẵng với một đê chắn sóng dài 3km. Đây có lẽ là dự án kỹ nghệ hóa đầu tiên của Đà Nẵng



TIN BÀI LIÊN QUAN

Ghế đa năng (24/09)
Xử phạt hai cơ sở vi phạm về dạy thêm (24/09)
Một sản phụ nguy kịch do sót nhau thai (24/09)
Một cơ hội khác cho Đà Nẵng (23/09)
Nợ xấu do đạo đức cán bộ ngân hàng (23/09)

CHIA SẺLưu lạiIn bàiGửi cho bạn bèFacebookYahooTwiterGoogleZing Me
TỪ KHÓAĐà Nẵng, phát triển, đô thị hóa, LƯU VĨ LÂN
TIN BÀI KHÁC

Một cơ hội khác cho Đà Nẵng (23/09)
Danh phận rau rừng (21/09)
Đón đọc Tuổi Trẻ Cuối Tuần số 36-2013 (19/09)
Ông “bác sĩ cá” (18/09)

Nhưng một số người Đà Nẵng kỳ cựu có quá trình theo dõi sự thay đổi này lại không giấu nỗi băn khoăn: chẳng hiểu dựa vào nền tảng nào mà đột biến nhanh cả phần xác lẫn phần hồn như thế?
Hơn hai năm qua, việc biến mất của dòng vốn từ khắp nơi đổ vào đất đai, bất động sản làm kinh tế Đà Nẵng lộ rõ những điểm yếu đã cho thấy những băn khoăn đó là có cơ sở.
Cuộc “tháo chạy” lần thứ nhất




Như một máy vi tính, 10 năm qua Đà Nẵng đã xây được một phần cứng mạnh, giờ đây nó cần một phần mềm thật thông minh, tinh tế để chạy trên nền của phần cứng ấy và làm chiếc máy phát huy tác dụng của mình.

Trước năm 1954 Đà Nẵng chỉ là một tỉnh lỵ nhỏ, phong cách khiêm tốn và cứ chầm chậm sống như thế cho đến đầu những năm 1960. Từ thời điểm này, bỗng nhiên có một đột biến mạnh tạo nên một nguồn của cải lớn diễn ra tại đây. Một dòng tiền đổ vào Đà Nẵng tạo ra sự thịnh vượng cho thành phố khoảng nửa đầu thập niên 1960, đạt cao trào từ năm 1965 khi quân đội Mỹ đặt chân lên bãi cát biển Nam Ô, bắt đầu trực tiếp dính líu vào cuộc chiến.
Có thể nói một cách khá buồn: sự giàu có đưa thành phố này lên vị trí thành phố lớn thứ nhì của Việt Nam cộng hòa chính là nhờ chiến tranh.
Các nhà thầu xây dựng cả Mỹ lẫn Việt xuất hiện với nào là công trình thi công đường sá, cầu cống (cầu Trịnh Minh Thế nay là cầu Nguyễn Văn Trỗi được xây lúc này để nối với cảng Tiên Sa - nơi tiếp liệu từ khắp nơi đổ về cần sử dụng cầu này để đi ra tận Quảng Trị, Bến Hải, Khe Sanh...); rồi cảng biển, sân bay; rồi nâng cấp đường qua đèo Hải Vân kéo dài ra tận Bến Hải lên đường 9 - Khe Sanh...; rồi cao ốc cho Mỹ thuê, khách sạn cho quan khách khắp nơi lục đục ra đây kiếm hợp đồng;
Rồi các nhà hàng Tây, Tàu, Ấn... xuất hiện; rồi tiệm nhảy, bar cho Mỹ, bar cho quân đội miền Nam; rồi các dịch vụ ăn chơi kèm theo bắt đầu xuất hiện. Kế tiếp là các dịch vụ phục vụ các căn cứ khổng lồ với hàng chục ngàn quân Mỹ, nhiều người giàu to nhờ thầu giặt ủi, thầu đổ rác, thầu mua lại quân trang quân dụng (xe jeep, máy móc thiết bị...) mà người Mỹ hoang phí bỏ đi.
Gia đình của người viết bài này chính là một thành phần được đẩy lên bởi ngọn sóng của dòng tiền khổng lồ này: sở hữu một công ty xe tải chuyên chở hàng hóa quân tiếp vụ: dầu ăn, thực phẩm quân đội, quần áo viện trợ... vào cung cấp cho thị trường miền Nam đang rất cần loại hàng hóa này;
Một nhà hàng nổi ngay trên sông Hàn sang trọng bậc nhất lúc đó (nay là quán cà phê Memory vừa được xây dựng lại) là nơi giới thượng lưu Đà Nẵng thường đến và thường được chọn để tiếp đón các quan chức Mỹ - Việt đến công cán tại đây; thân sinh của người viết cũng là người Việt đầu tiên làm quản lý cho Hãng Sea Land, một hãng vận tải container đầu tiên của thế giới, đang sử dụng cảng Tiên Sa...
Tất cả “vinh hoa - phú quý” này sụp đổ ngay tức khắc sau năm 1973 - thời điểm người Mỹ rút khỏi Việt Nam và Đà Nẵng là nơi bị tác động nặng nề nhất. Ngành nhà hàng, khách sạn sụp đổ trước tiên, rồi các hợp đồng xây dựng biến mất, hàng hóa quân tiếp vụ không còn, Hãng Sea Land chính thức rời bỏ cảng Tiên Sa và rút về Tân Cảng Sài Gòn vì không còn hàng hóa gì để vận chuyển ra đây nữa... Từ năm 1973-1975, kinh tế Đà Nẵng hoàn toàn suy sụp.
Cập nhật “phần mềm” để tạo cơ hội khác
Kể câu chuyện cũ trên chỉ để minh chứng rằng quá lệ thuộc vào một dòng tiền đột biến là một kinh nghiệm kinh tế đã có tiền lệ ở đây. Việc chỉ dùng tiền từ bán đất để phát triển rồi ngay lập tức gặp khó khăn khi dòng cung ấy bị cắt, về mặt kinh tế chính là điều mà người còn giữ những ký ức của Đà Nẵng băn khoăn từ mười năm qua. Nhưng để giải quyết vấn đề, vội vàng bảo phải quay lại với phát triển công nghiệp thì rất không ổn.
Tại sao? Một là, hình như thành phố này ít có duyên với công nghiệp: khu công nghiệp ấp ủ nhiều tham vọng nhất ở đây được lên kế hoạch từ năm 1959, theo một khuyến nghị của các chuyên viên phát triển của Liên Hiệp Quốc. Sau đó, Chính phủ Pháp cử một đoàn chuyên gia khảo sát đến đây (gọi là phái đoàn Mercier) và khuyến nghị thành lập khu kỹ nghệ An Hòa chuyên sản xuất phân đạm, đất đèn, xút... dự định đặt ở vùng đồng bằng giáp ranh núi của hai xã Đại An và Đại Hòa thuộc huyện Đại Lộc, cách Đà Nẵng 20 cây số về phía tây nam và cách mỏ than Nông Sơn 12 cây số.
Địa lợi ở đây là có than Nông Sơn để chạy máy điện, có vôi Long Thọ từ Huế chở vào để làm nguyên liệu, có sông Thu Bồn để vận chuyển hàng hóa, có nhân công của các vùng đất Quảng Nam xung quanh và sản phẩm dùng phục vụ nông nghiệp cả miền Trung. Kế hoạch này bị ngưng trệ hoàn toàn vào năm 1963 dù các máy móc đã nhập về đến cảng Sài Gòn.
Bây giờ, ở thời điểm gần nửa thập niên thứ hai của thế kỷ 21, khi mà ai cũng muốn lập khu công nghiệp, khi mà chỉ non 100km cách Đà Nẵng đã có hàng loạt khu công nghiệp Chu Lai, Dung Quất, Khu công nghiệp Việt Nam - Singapore (VSIP) tại Quảng Ngãi, rồi tiến dần vào Quy Nhơn, Bình Định... thì cơ hội quay về lại với công nghiệp của Đà Nẵng thật không còn dễ dàng.
Và hai là, đây là vùng đất nhô ra biển Đông trên dải bờ biển cong chữ S của lãnh thổ Việt Nam, tự nó như một tiếp điểm, một đầu cầu để đặt chân lên miền Trung từ phía biển. Có lẽ đặc điểm này đã tạo nên số phận của thành phố.
Từ năm 1567, khi nhà Minh ở Trung Hoa cấm không cho giao thương với Nhật Bản thì Cửa Đại - Hội An (chỉ cách Đà Nẵng 30 cây số) trở thành một điểm giao thương của tàu buôn Trung Hoa - Nhật Bản đến gặp gỡ mua bán để “lách” lệnh cấm trên, đây là yếu tố quan trọng tạo nên một Hội An phồn thịnh thuở xưa.
Năm 1835, khi Hội An suy tàn thì bằng một chỉ dụ, vua Minh Mạng thành lập thương cảng Cửa Hàn như một đầu cầu để các thuyền buôn nước ngoài đến mua bán hoặc “chờ” vào kinh đô Huế.
Năm 1858, người Pháp đánh đầu cầu này để bắt đầu tiến trình xâm chiếm nước Nam, và năm 1889 họ tách hẳn Cửa Hàn ra khỏi đất Quảng Nam để lập thành phố Tourane, một nhượng địa của người Pháp để làm điểm tiếp cận với phần đất bảo hộ vẫn ít nhiều còn thuộc quyền nước Nam. Và tháng 3-1965, lịch sử lặp lại khi người Mỹ đổ quân lên đầu cầu Đà Nẵng để tiến lên Trường Sơn và ra vĩ tuyến 17.
Theo một nghĩa nào đó, Đà Nẵng phải hướng ra bên ngoài, ra phía biển, ra giao thương buôn bán để tìm sự thịnh vượng. Đà Nẵng chắc chắn không thể quay vào trong được, đất đai ít ỏi, khô cằn, rừng núi thì hiểm trở và đã cạn kiệt, sau lưng là dãy Trường Sơn cách trở, còn thị trường Lào còn xa lắm (với diện tích 1.283km² thì vùng rừng núi, hải đảo của huyện Hòa Vang và huyện Hoàng Sa đã chiếm hơn 1.000km², vùng đất của thành phố cũ gồm quận Hải Châu và Thanh Khê chỉ tròm trèm 30km², còn các quận Ngũ Hành Sơn, Sơn Trà, Liên Chiểu, Cẩm Lệ là đất vùng ven mới đô thị hóa mười năm qua.
Tổng cộng hết đất đai của các “quận” này cũng chỉ hơn 230km², quá ít ỏi nếu so với thành phố cảng tương tự là Hải Phòng với diện tích 1.520km2 không có núi rừng, hoặc chỉ bằng vài ba quận của TP.HCM hợp lại).
Vấn đề dường như là vẫn phải đi theo con đường hiện nay với “tinh thần Quảng Nam - Đà Nẵng” hơn. Người Đà Nẵng - Quảng Nam nói riêng và người vùng đất có chữ “Quảng” của khúc ruột miền Trung cày lên sỏi đá nói chung không có lối sống khoa trương, hào nhoáng.
Họ là những người ăn chắc mặc bền, sống trầm lắng, khiêm cung nhưng mãnh liệt. Mười năm qua trong cơn thăng hoa bay bổng của đất đai tăng giá, hình như Đà Nẵng đã bắt đầu có chút “hoang tưởng” và sống trên sức thật của mình.
Bây giờ họ phải “về thu xếp lại”, cắt giảm chi phí, bỏ bớt những kế hoạch quá lớn và đừng quên rằng “một thành phố đáng sống” không nhất thiết phải tráng ximăng tất cả, mở đường thật rộng mà không có bóng cây che nắng, quảng trường thật lớn mà không để làm gì cả.
Đừng quên rằng chỉ hơn một thập niên trước, từ phố thị Đà Nẵng bước ra con đường đi Đò Xu (nay là đường Núi Thành - Cách Mạng Tháng Tám thuộc quận Cẩm Lệ) là thấy một quê hương yên bình thơm ngát mùi lúa chín, hoặc trên đường đi Non Nước (cách người Đà Nẵng xưa gọi Ngũ Hành Sơn) là những cánh rừng bạt ngàn và đồi cát trắng mịn - nơi từng đoàn hướng đạo sinh cắm trại hoặc vùng ven biển Mỹ Khê được đệm bởi các cánh rừng phi lao hoang sơ...
Tất cả chính là những tài sản mà các thành phố đáng sống trên thế giới luôn phải giữ để trở thành “đáng sống” hơn.
Trong trạng thái “hưng phấn” đất đai ngày nào, có lúc ta thấy Đà Nẵng đã mơ giấc mơ “đại nhảy vọt” chỉ dựa trên vốn liếng đất đai để trong vòng mươi năm trở thành một trung tâm, một hình mẫu của phát triển.
Đây chính là điều mà ai từng gắn bó với Đà Nẵng đều rất ngạc nhiên, vì thực chất sau lưng thành phố không có một thị trường đại lục mênh mông để chống lưng như Hong Kong, Macau, Thâm Quyến; cũng không nằm ở vị trí giao thương quan trọng và lâu đời như Singapore; gần hơn, nó khó sánh với Hải Phòng là cửa ngõ đi vào đồng bằng Bắc bộ giàu có, Nha Trang bốn mùa yên gió với đất đai Nam Trung bộ rộng rãi hơn...
Như một máy vi tính, 10 năm qua Đà Nẵng đã xây được một phần cứng mạnh, giờ đây nó cần một phần mềm thật thông minh, tinh tế để chạy trên nền của phần cứng ấy và làm chiếc máy phát huy tác dụng của mình.
LƯU VĨ LÂN

07:14 CH 25/09/2013
Phẫn nộ trọng tài Thái Lan và U19 Indonesia
Chưa từng thấy đội tuyển nào đá sáng như đội U19 này, sáng cả kỹ thuật lẫn tâm lý lẫn phong cách. Đá rất nhẹ nhàng, ko bị áp lực tâm lý, ko phản ứng cả trọng tài và đối thủ.
Cái gì cũng vậy, có ăn học bài bản vào nó khác hẳn nhẻ. Lứa U19 này chịu nuôi tầm 4 năm nữa có thể trông xa hơn cái SEA Games.
Công nhận ông Đức làm bóng đá luôn đi trước thiên hạ.
07:07 CH 25/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Có chức vụ thì sẽ có tiền, lương 60 chiệu chứ lương 6 tỷ nó vẫn mút mát như thường. Ko mút mát thì lấy đâu ra bù lỗ chạy chức mà thỏa lòng tham không đáy thế mụ Fang.. Nói thật chứ chỉ có những thằng con thiểu não chuyên ngề bưng bô 3 chiệu như con Fang thằng 10 mới be be lên là lương cao hơn (10 lần, 100 lần, 1000 lần?) thì chúng nó sẽ bớt chấm mút hốc tọng!

Tôi lại thấy mùi lịch sử lặp lại, bần nông muốn lên làm kách mệnh. Đạp cho sản cút, đập cho Khựa nhào, mày ăn đủ rồi đến phiên tao :39:
06:22 CH 25/09/2013
Phẫn nộ trọng tài Thái Lan và U19 Indonesia
Tôi đang mơ lứa cầu thủ này sẽ đưa bóng đá VN lọt vào Top 10 châu Á, còn không thì cố gắng vượt qua thằng Khựa. Liệu có viển vông?

Cái này thì quá viển vông đó cụ. Cho dù có cải thiện vượt bậc thế nào thì vẫn có hai thứ phải cần nhiều năm mới cải thiện được đó là thể lực và thể hình. Bọn TQ, Nhận Bủn, Hàn Quốc và bọn Tây Á nó tuyền cao to. Vào vòng 2, vòng 3 châu Á là mừng roài.
05:11 CH 25/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Làm lỗ 1,400 tỷ của Cty thì phải tijch biên tài sản, vào nhà đá mà ở chung thân, ở đó mà đòi lương cao với thấp. Đúng là con 10 đơ mặt dày hơn thớt, bưng bô nhiều quá đâm nghiện mịe nó cả mùi phưn chủ vừa bốc vừa khen lấy khen để :))

Con Bin và con Đỉa đã minh chứng hùng hồn cho sự sáng suốt và đúng đắn của Đ và nhà nước ta. Đó là chỉ có mị dân mới là phương pháp quản lý dân Lừa hiệu quả nhất :))
04:52 CH 25/09/2013
Người đàn ông tự thiêu trước cổng công an phường
cũng như ông Thích Quãng Đức ??? :-?

Mấy con Lừa cứ thích bắt chước nhau à? Định lấy bài của cs trả lại cho cs hả? Quên đi nhóe mấy cưng, về khoản này cs là bậc thầy cưng nhóe :39:
03:53 CH 25/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Phải chấp nhận quan chức lương cao, bổng lộc tốt. Khi người ta được hưởng xứng đáng, rất ít đứa nó tham nhũng thêm làm gì.
Nhưng cái văn hóa xứ Lừa này là ko chấp nhận thằng khác nó hơn mình. Nhà bên xây cao là phải xây to hơn cao hơn. Nhà bên nó làm đám giỗ hoành thì ta cứ phải hoành hơn...
Mấy con Lừa cứ chửi cs mị dân bằng cái dân chủ cào bằng, mà ko biết là chính cái văn hóa cào bằng ăn vào máu dân xứ Lừa mới nuôi lớn cs.
Tôi cứ gào mãi lên như thế mà mấy con Lừa như con Bin, con Đỉa mãi nó vẫn ko thông não ra. Não trâu hay sao ấy :39:
03:39 CH 25/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Singapore giảm lương quan chức chính phủ

(Dân trí) - Tổng thống, thủ tướng và các bộ trưởng của Singapore đang đối mặt với khoản cắt giảm lương lên tới 51% theo đề xuất từ một uỷ ban do chính phủ chỉ định. Nhưng dù có bị cắt giảm thì các quan chức Singapore vẫn có mức lương thuộc hàng cao nhất thế giới.


Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long được cho là người đứng đầu chính phủ hưởng lương cao nhất thế giới.


Theo đề xuất trên, lương của thủ tướng Singapore sẽ bị cắt giảm 36%, trong khi tổng thống bị cắt giảm 51%.
Uỷ ban điều chỉnh tiền lương đã được thành lập sau cuộc bầu cử quốc hội hồi năm ngoái vốn chứng kiến việc đảng cầm quyền PAP giành tỷ lệ ủng hộ thấp nhất kể từ năm 1965.
Một trong những vấn đề nóng chống lại PAP là việc các bộ trưởng chính phủ được trả lương quá cao trong bối cảnh nền kinh tế gặp khó khăn.
Chính phủ Singapore cho rằng việc trả lương cao cho quan chức chính phủ là cần thiết để thu hút nhân tài từ lĩnh vực tư nhân nhằm phục vụ cho nhà nước và hạn chế tham nhũng.
Báo chí địa phương cho viết chính phủ dự kiến sẽ chấp nhận các đề xuất cắt giảm lương.
Nếu bị cắt giảm 36%, lương của Thủ tướng Lý Hiển Long sẽ là 1,7 triệu USD mỗi năm. Tổng thống Tony Tan nhận được lương 1,16 triệu USD mỗi năm sau khi bị cắt giảm 51%.
Các thành viên trong quốc hội và các nhân vật chính trị cũng nằm trong nhóm bị cắt giảm lương. Các bộ trưởng mới nhậm chức sẽ bị cắt giảm 37% lương.
Đề xuất giảm lương sẽ được thảo luận tại quốc hội vào tháng này.
Nhưng dù có bị cắt giảm thì các quan chức Singapore vẫn có mức lương thuộc hàng cao nhất thế giới.

Nếu bị bắt giảm, Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long vẫn nhận được mức lương cao gấp 4 lần so với Tổng thống Mỹ Barack Obama, người nhận được khoảng 400.000USD mỗi năm.
Trưởng đặc khu hành chính Hồng Kông Donald Tsang hưởng lương 543.500USD/năm. Lương của thủ tướng Nhật là 513.000USD.
Thủ tướng Australia Julia Gillard hiện có mức lương 379.000USD/năm nhưng dự kiến sẽ được tăng 31%.
03:32 CH 25/09/2013
m
muoinam_yeuem
Chuyên gia
7kĐiểm·8Bài viết
Báo cáo