Cuộc sống có như thế nào cũng phải chấp nhận. Nên mình ủng hộ em này nếu quyết tâm giữ lại giọt máu của mình.
Nghĩ được vậy là tốt em a? Còn việc xử lý khi con nhỏ thì cũng an toàn tuy nhiên mẹ thì không bao h thấy an bình lương tâm luôn bị dày vò/ Kể cho e và các mẹ nghe thế này. Vc mình sinh con gái đầu lòng đến khi cháu được 7tháng mình để vỡ kế hoạch. gia đình nội ngoại 2 bên đều xa, ko ai đỡ đần trong khi 2vc vẫn phải thuê nhà, con gái còn bé, nghĩ sinh tiếp thì khổ thân con gái, nhỏ quá mà phải tách mẹ. Vậy là 2vc thống nhất là thôi. lúc đó được khoảng 6 tuần theo bác sỹ khuyên thì làm sớm cũng giống như điều hòa KN thôi. Vậy mà hễ cứ ai nhắc đến chuyện bỏ bé là mình lại nghĩ người ta đang trách mình. VC mình dày vò giữ lắm rồi bảo nhau tội mình làm mình chịu. Cuộc sống có như thế nào cũng phải chấp nhận. Nên mình ủng hộ em này nếu quyết tâm giữ lại giọt máu của mình.
Nghe chị tâm sự, em cũg có thêm nghị lực! Năm nay em cũg 21t rồi, thấy mìh cần phảj có trách nhiệm. Nhưg e đag phân vân như thế này, bây giờ nói ra cho gđ biết thì em cũg làm được thế nhưg do em uống thuốc như thế lỡ nói ra rồi, xog xuôi bé lạj có vđề gj thi em ân hận còn hơn bỏ bé đj chị ạ! Em ko bjết khi nghe tin này thì gđ em sẽ ra sao nữa, liệu có ủg hộ và giúp đỡ vc em ko?
Nghe chị tâm sự, em cũg có thêm nghị lực! Năm nay em cũg 21t rồi, thấy mìh cần phảj có trách nhiệm. Nhưg e đag phân vân như thế này, bây giờ nói ra cho gđ biết thì em cũg làm được thế nhưg do em uống thuốc như thế lỡ nói ra rồi, xog xuôi bé lạj có vđề gj thi em ân hận còn hơn bỏ bé đj chị ạ! Em ko bjết khi nghe tin này thì gđ em sẽ ra sao nữa, liệu có ủg hộ và giúp đỡ vc em ko?