Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Cần tư vấn mua máy giặt 2017
máy giặt mà khoảng 10-20tr thì ghê quá bác.. nhà 5 người tầm 15tr là đc 1 cái ngon rồi.. em cũng đang tính mua 1 cái lồng ngang, 8-9kg, dự chi 10-13tr. e thấy chồng e bảo LG dùng ngon ạ
09:35 SA 18/07/2017
Cô biến đi.
biết là thế, mà bạn có đọc thấy chi tiết anh ấy bảo về sớm qua thăm mình ko bạn? ( lần trc cũng đi uống vs thầy này mà đi có đến 9h về đến nhà rồi nên mình nghĩ lần này chắc cũng ko muộn lắm) . Vì thế nên mình cứ đợi, chẳng làm đc việc gì. anh ấy đi cũng ko có 1 phản hồi lại gì là a về muộn, ko qua đc, hay thế nào cả.
Chứ còn việc a ấy đi có việc, đi vs bạn, mình chẳng bao giờ cấm luôn.. Mình mà đi đâu, 9h tối là a ấy đã nt bảo e về chưa, lo về sớm đi... Mình cũng chưa bao giờ thấy khó chịu vì chỉ coi Mấy cái đấy là quan tâm nhau thôi, chứ ko ép buộc gì.
Cái mình cần từ trc đến giờ là đi đâu, thì có thông tin cho ng ở nhà, để ng ta biết mình vẫn ổn, chắc do tính mình cũng hay suy nghĩ, hay lo lắng quá nên thế.:-<
03:52 CH 20/09/2016
Cô biến đi.
Các mẹ ơi, sau thì anh ấy cũng xin lỗi e,vì còn yêu nên 2 đứa cũng nhanh chóng làm lành. Nhưng mâu thuẫn sao cứ xảy ra nhiều ấy.
:( chắc là đến lúc tình cảm đang đi xuống.
Em giờ đi làm, toàn làm từ 8r sáng đến 8h tối ms về, có 1số hôm ít việc thì 6h e về nên cũng mệt. Thời gian dành cho nhau cũng chỉ có cuối tuần hoặc 1b trong tuần thôi. T6 tuần trc, e đến ngày, trc giờ đến ngày, lúc nào e cũng phải uống1v thuốc vì đau bụng và đau lưng vô cùng. T6 e tính 6h về, rồi bảo a tối qua chơi vs e 1 chút. Thì a bảo nhóm thực tập bọn a định mời thầy đi nhậu.
Em cũng chẳng bao giờ cấm cản gì ch công việc của ảnh, e bảo thì phải đi chứ. E ủng hộ mà, nhưng thật sự ko thích lắm vì ảnh bị đau dạ dày, dạo này còn hay bị nôn khan với trào dịch. E lo vs thương lắm, Nhưng ko tránh đc nên e bảo a cứ đi, nhưng nhớ uống vừa phải thôi rồi về sớm qua thăm e 1 chút.
5h e thấy ảnh bảo a đi đây. Đến 9h chưa thấy có 1 thông tin gì. E nt zalo cho ảnh, bảo a về chưa? 1lúc ko thấy phản hồi thì e lại nt vào sđt. 1lúc nữa vẫn ko phản hồi gì. E gọi, a ấy bảo a đang đi uống nc với thầy, lúc nào về a bảo, xong e cũng bực. E bảo thế ko cần qua thăm e nữa. Rồi lo về sớm đi.
Xong. Đến 11h hơn, e gọi lần nữa, hỏi a chưa vè à? Ảnh bảo anh đang nc vs thầy, chưa xong. Tí nữa a về. Thật sự lúc đấy e khá bực. Chả hiểu mấy thầy trò làm gì mà nhậu xong lại ra quán trà đá đàm đạo tiếp. Mà đi từ 5h đến 11h rồi vẫn còn nc. @@ lúc đó vừa mệtmệt, vừa bực. E quát a ấy, bảo e chẳng hierủ thầy trò gì nc 11h đêm chưa về, rồi đi cũng ko nhắn đc cho e cái tin bảo a về muộn, a ko qua đc. Cứ để e chờ. Lo về sớm đi. Xong e cúp máy.
...
Lúc ddấy e bực lắm. Ko chịu nổi, lần nào cũng thế, e dặn bao nhiêu lần rồi, đi đâu về muộn thế nào nhắn vs e 1 cái tin cho e đỡ lo. Nhưng chẳng bao giờ làm đc. Ham vui bạn bè là chẳng còn nhớ e là ai nữa.
...
Còn chuyện ông thâyf này, trc là e có nhờ người quen nhà e, nói vs ông ấy giúp ảnh, 2 bên cũng nc qua lại, biết nhau rồi, e định mấy hôm nữa e vs ảnh mua ít quà đến nhà ông ý nhờ ông ý giúp chút chuyện thực tập rồi đồ án các thứ.
Thật sự việc yêu đương hay công việc rồi gia đình thế nào e cũng đều lo và rất chu toàn vs ảnh.
.. nhưng chẳng hiểu sao ảnh vẫn cứ vô tâm như thế vs em. Mà các mẹ bảo ảnh như thế, e giận là có sai ko? Xong gần 12h gì đó, ảnh nt cho e bảo a về nhà rồi, mà lúc đó e ngủ rồi, đếu quan tâm nữa. Tầm 2h sáng e tỉnh ms thấy nên kệ.
Sáng mai, thì cũng nt cho e hỏi hnay thế nào?( thường là t7 bọn e đi chơi vs nhau) e phải đến cty nên chỉ bảo e có việc, ở nhà đợi e, lúc nào về e bảo.
Trưa e về thì nt cho a ấy hỏi, đọc xong ko thèm tloi. Mãi e cơm nc xong thì a ấy rep. Xong kêu ko muốn đi nữa, rồi mệt, rồi thấy ko thoải mái các thứ.....
... lại cãi nhau. Rồi e có việc của e, a có việc của a.... bla bla....
...
Đến lúc mà gặp nhau, rồi e tủi thân e khóc lóc các thứ thì mới xin lỗi đc 1 câu, a xin lỗi vợ, a sai rồi....
E bảo hay là a đi yêu người khác đi nhé. E ko yêu a nữa, thì chỉ biết ôm e rồi bảo e hâm, nói linh tinh. E chưa thấy thoải mái trong lòng nên cứ bảo e chẳng hiểu sao a có thể như thế vs e được thì anh tỏ vẻ khó chịu rồi bảo a biết rồi sao e cứ nói mãi thế nhỉ ( trong có 1 buổi và vài câu thôi)
....
Yêu nhau gần 2 năm, việc trong nhà ngoài ngõ ai cũng biết, thực sự nghĩ nghiêm túc về mqh đến mức xem như người nhà rồi, giúp đỡ nhau trong công việc cũng ko phải ít. Nhung sao giờ e thấy chán quá. Mà cha đợt này chúng bạn nó cưới lắm thế, cứ thấy các bạn up ảnh cưới xin các thứ e thấy chạnh lòng lắm. Chẳng còn tin vào chuyện này và tin vào a ấy nhiều nữa.
Các mẹ bảo e sai nhiều ko? Có phải a ấy mà đi nhậu nhẹt rồi ko thèm nói vs e 1 lời như thế, e mà gọi điện ròi cáu như thế là sai, mà vẫn phải nhẹ nhàng bảo "a lo về sớm, rồi có gì sáng mai bảo a sau" mới là đúng????
...
E chẳng biết thế nào mới đúng nữa các mẹ ạ.
comment by WTT mobile view
06:51 CH 19/09/2016
Cần lời khuyên....Bạn gái cố chấp, ngang bướng...
Riêng mình chẳng bao giờ cho phép hay ko cho phép ny mình làm cái gì cả.
Mình đâu có đẻ ra anh ấy, đâu có nuôi sống anh ấy, quyền gì ngăn cản. Với cả, công việc nào cũng là công việc, miễn ko phạm pháp, và kiếm ra tiền là ok. Vất vả quá mà thương a ấy thì sẽ bảo :"a làm việc ấy vất vả nên e thương, e ko thích, thử nghĩ qua cái khác xem..."
Về cái chuyện học lái xe của bạn, mình nghĩ cô bạn ấy có thể sẽ ko thích, đó là cái lí của cô ấy, cô ấy nên chia sẻ với bạn, vì sao ko thích, vì lí do này lí do nọ. Bạn cũng nên thử nghĩ và hiểu xem vì sao như thế.
..
2bạn chắc cũng mới ra trg, mới lập nghiệp. Đây là quãng thời gian sẽ khó khăn và gặp nhiều biến cố. Cầm tôn trọng chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Chứ đừng khăng khăng mình đúng, người kia phải thế này thế kia.
comment by WTT mobile view
03:05 CH 11/09/2016
Cô biến đi.
Em bây giờ chẳng quyết liệt nhưng cũng cứ nc với a ấy lịch sự bình thường thôi. Cũng chẳng gặp gỡ, coi như đây là thời gian a muốn a ấy suy nghĩ lại những gì anh ấy đã làm.
Bây giờ em không e sẽ giãn ra, nếu còn muốn bên e, thì tất cả phụ thuộc vào a ấy, còn nếu a ấy ko cố gắng hoặc làm không tới nữa thì có lẽ con đường của bọn e đến đây là phải rẽ rồi.
04:13 CH 08/09/2016
Cô biến đi.
nghe sao mà cay đắng quá.
có lẽ do em nặng tình quá, có lẽ do e nhu nhược quá hay sao...
em chẳng biết bản thân mình ra sao nữa
12:50 CH 07/09/2016
Sao anh không cưới em ???
C ơi, xóa số, chặn fb... không phải là ý kiến hay đâu ạ. Muốn quên 1người là phải cảm thấy thanh thản và bình thường khi đối diện với người đó cơ. Đừng cố ko nghĩ về anh ta, mà hãy nghĩ về với 1tâm trạng bình thường nhất, như là 1cơn gió nhẹ thoáng qua vậy đó.
E biết sẽ là khó. Bởi e cũng chưa làm được. Nhưng mà dần theo thời gian rồi sẽ nguôi ngoai đi thôi ạ.
comment by WTT mobile view
05:53 CH 06/09/2016
Cô biến đi.
biết là nói chuyện chị ạ, nhưng liệu có thay đổi được cả con người không chị? em vẫn luôn tin rằng nếu bản thân mình cố gắng, bằng sự thay đổi và tình yêu của mình sẽ làm anh ấy thay đổi được mà sao giờ e nản quá chị ạ :(
bảo buông thì không thể nhưng không biết tiếp tục thế nào
12:44 CH 06/09/2016
Cô biến đi.
Em đang thật sự chẳng biết mình cần và nên làm gì. Có lẽ lâu nay e yêu, chiều, nhẫn nhịn và tha thứ cho anh ấy nhiều quá rồi.
Em vẫn luôn lo lắng vì bản chất con người là khó mà có thể thay đổi được. Nhưng vẫn luôn tin răng nếu mình nhẹ nhàng, dịu dàng hơn 1 chút có lẽ anh sẽ khác. Nhưng rồi cũng chẳng biết đây là lần thứ bao nhiêu nữa.
comment by WTT mobile view
comment by WTT mobile view
02:18 CH 05/09/2016
Cô biến đi.
Có phải e sai, e đặt điều ghê lắm ko? Có phải e quá đáng lắm nên xứng đáng nhận những lời này ko ạ?
:'( e thật chẳng hiểu nổi nữa
comment by WTT mobile view
05:28 CH 04/09/2016
Cô biến đi.
Đây là những đoạn cuối của cuộc nc :(
comment by WTT mobile view
05:25 CH 04/09/2016
Cô biến đi.
Nhiều lúc cãi nhau chỉ vù những chuyện cỏn con bạn ạ. :( kiểu a ấy đôi lúc vô tâm với mình, xong mình dỗi, rồi có lúc thì a ấy dỗ, có lúc thì đùng đùng lên. Xong bắt đầu cãi nhau, mình thì vì a vô tâm vs e, a ấy thì 1 là a mới có thế e đã dỗi, 2 là vì e thế này thế kia a mới vô tâm. Kiểu kiểu thế.
Lúc nào với anh cũng là lỗi tại mình. Vì mình nên a mới cáu, mới nặng lời như thế. Xong cãi nhau là 2-3 ngày ko thèm nt với nhau. Có lẽ lâu nay mình hay chủ động xuống nc, chủ động làm hòa, nên a ấy cũng nghĩ đó là nghĩa vụ của mình.
Lần này là mình đang bị ốm, mà trưa nhà có giỗ nên ngồi cùng mấy người rửa 10 mâm bát hơn 1 tiếng mới xong. Về nhà nghỉ ngơi tí tối thì mẹ anh gọi qua ăn tối. Mặc dù mình rất mệt nhưng cũng cố qua ăn cùng với bố mẹ anh ấy cho vui. Mình cũng có nói trc với a ấy rồi, e đang ốm nên hơi mệt, qua nhà a e ko giúp đx nhiều, với cả ăn xong thì e vẫn phải rửa bát, a rửa cùng e nhé. Thì anh ấy bảo e thích thì rửa, mệt thì để đấy. Có sao đâu. ( nhưng mà làm sao mình để đc, phải ko? ) thế rồi qua nhà a mình có nhờ a đi mua thuốc hộ ở quán gần nhà, mình bị hen, mỗi lần ốm là khó thở nên nhờ a mua cả thuốc thở. Lúc ăn cơm xong cả nhà đi lên, còn mình vs ảnh, ảnh bảo vs mình, giọng ko đc vui lắm " sao e lại bảo a mua cả cái thuốc đấy, a vừa nói ng ta đã hỏi ai mà phải uống thuốc này, rồi ng ta hỏi mẹ, mẹ lại hỏi thì nói thế nào". Anh kiểu muốn giấu giếm chuyện mình bị khó thở vì sơj bố mẹ a ko thích. Lúc đấy vừa mệt, mà bệnh thì ko may nó bị, có phải ai muốn đâu, a lại nói như kiểu nó là bệnh gì ghê gớm như hiv ấy, lúc đấy mình có nóng lên, xong bỏ đi dọn để rửa bát. Thì a bảo " e làm sao thế" mình có sẵng giọng bảo "e chẳng sao cả" . rồi a đùng đùng bỏ đi lên nhà. Kệ mình ở đó một mình dọn rửa.
Rửa xong xuôi, lên nhà ngồi uống nc vs bố mẹ a ấy, lúc đầu thì mình vãn nc bình thường, ăn hoa quả, nhưng kiểu mà khó thở vs đau họng nên mình ngại nói, rồi thêm cả giận nữa, nên ngồi im tí rồi mình lôi đt ra nghịch đc tầm 10p thì cũng muộn, với cả mẹ a ấy có đt (nói đc tầm 5p rồi thì mình xin phép về).
Xong về nhà cãi nhau vì mình bảo e mệt thế, rồi lúc a nói, e có mỗi giận 1tí thế a đã đùng đùng bỏ đi, để kệ e.mà chuyện e ốm yếu thế thì lựa lời nói vs mẹ chứ có gì to tát đâu. Còn anh ấy thì bảo a ấy cố giữ cho mình, cho 2 đứa mà mình ko biết đg mà giữ, chuyện ốm yếu bố mẹ ko thích, rồi mẹ lại hỏi sao nó phải uống thuốc đấy ày kia, mẹ ko thích. Rồi mình lên nhà ngồi nc mà mặt nặng mày nhẹ rồi cứ ôm đt thế, ko thèm nc với bố mẹ rồi bảo mình thế là ko tôn trọng. ( mà mình cũng qua đấy chơi vs ăn cơm nhiều rồi, chứ ko phải mới lần đầu về nhà)
...
Mình biết mình cầm đt thế cũng là ko phải nên mình cũng xin lỗi.
Thế rồi cứ thế cãi nhau, mình bảo a thế này thế kia đc, mà e sai 1 tí là lúc nào a cũng chì chiết rồi coi như là tội nặng lắm... bla bla .. nc là chuyện dài lắm. Rồi có chuyện hiểu lầm, anh bảo mình đặt điều, mình làm như a là đứa ko ra gì
... rồi bắt đầu nặng lời. Chẳng thèm nghe mình nói gì, viết gì nữa.
.
Thật sự mình rất yêu a ấy, nhưng lần này thì quá mệt mỏi rồi, mình chẳng nhún chẳng nhường gì nữa. mình sai vì a ấy nói có thế mà mình giận,mình ko nc vs bố mẹ mà ngồi cầm đt là sai, coi như điều mình nói về a ấy lúc đang cãi nhau là ko đúng, là đặt điều, thì mình cũng chẳng thể chấp nhận nổi cái thái độ đó nữa. Mình mệt lắm. Bảo mình biến thì mình biến. Mình đủ mệt để chẳng thiết tha thứ gì nữa mất rồi :(
comment by WTT mobile view
05:12 CH 04/09/2016
m
mikasasukixx
Hóng
289
Điểm
·
3
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Chứ còn việc a ấy đi có việc, đi vs bạn, mình chẳng bao giờ cấm luôn.. Mình mà đi đâu, 9h tối là a ấy đã nt bảo e về chưa, lo về sớm đi... Mình cũng chưa bao giờ thấy khó chịu vì chỉ coi Mấy cái đấy là quan tâm nhau thôi, chứ ko ép buộc gì.
Cái mình cần từ trc đến giờ là đi đâu, thì có thông tin cho ng ở nhà, để ng ta biết mình vẫn ổn, chắc do tính mình cũng hay suy nghĩ, hay lo lắng quá nên thế.:-<
:( chắc là đến lúc tình cảm đang đi xuống.
Em giờ đi làm, toàn làm từ 8r sáng đến 8h tối ms về, có 1số hôm ít việc thì 6h e về nên cũng mệt. Thời gian dành cho nhau cũng chỉ có cuối tuần hoặc 1b trong tuần thôi. T6 tuần trc, e đến ngày, trc giờ đến ngày, lúc nào e cũng phải uống1v thuốc vì đau bụng và đau lưng vô cùng. T6 e tính 6h về, rồi bảo a tối qua chơi vs e 1 chút. Thì a bảo nhóm thực tập bọn a định mời thầy đi nhậu.
Em cũng chẳng bao giờ cấm cản gì ch công việc của ảnh, e bảo thì phải đi chứ. E ủng hộ mà, nhưng thật sự ko thích lắm vì ảnh bị đau dạ dày, dạo này còn hay bị nôn khan với trào dịch. E lo vs thương lắm, Nhưng ko tránh đc nên e bảo a cứ đi, nhưng nhớ uống vừa phải thôi rồi về sớm qua thăm e 1 chút.
5h e thấy ảnh bảo a đi đây. Đến 9h chưa thấy có 1 thông tin gì. E nt zalo cho ảnh, bảo a về chưa? 1lúc ko thấy phản hồi thì e lại nt vào sđt. 1lúc nữa vẫn ko phản hồi gì. E gọi, a ấy bảo a đang đi uống nc với thầy, lúc nào về a bảo, xong e cũng bực. E bảo thế ko cần qua thăm e nữa. Rồi lo về sớm đi.
Xong. Đến 11h hơn, e gọi lần nữa, hỏi a chưa vè à? Ảnh bảo anh đang nc vs thầy, chưa xong. Tí nữa a về. Thật sự lúc đấy e khá bực. Chả hiểu mấy thầy trò làm gì mà nhậu xong lại ra quán trà đá đàm đạo tiếp. Mà đi từ 5h đến 11h rồi vẫn còn nc. @@ lúc đó vừa mệtmệt, vừa bực. E quát a ấy, bảo e chẳng hierủ thầy trò gì nc 11h đêm chưa về, rồi đi cũng ko nhắn đc cho e cái tin bảo a về muộn, a ko qua đc. Cứ để e chờ. Lo về sớm đi. Xong e cúp máy.
...
Lúc ddấy e bực lắm. Ko chịu nổi, lần nào cũng thế, e dặn bao nhiêu lần rồi, đi đâu về muộn thế nào nhắn vs e 1 cái tin cho e đỡ lo. Nhưng chẳng bao giờ làm đc. Ham vui bạn bè là chẳng còn nhớ e là ai nữa.
...
Còn chuyện ông thâyf này, trc là e có nhờ người quen nhà e, nói vs ông ấy giúp ảnh, 2 bên cũng nc qua lại, biết nhau rồi, e định mấy hôm nữa e vs ảnh mua ít quà đến nhà ông ý nhờ ông ý giúp chút chuyện thực tập rồi đồ án các thứ.
Thật sự việc yêu đương hay công việc rồi gia đình thế nào e cũng đều lo và rất chu toàn vs ảnh.
.. nhưng chẳng hiểu sao ảnh vẫn cứ vô tâm như thế vs em. Mà các mẹ bảo ảnh như thế, e giận là có sai ko? Xong gần 12h gì đó, ảnh nt cho e bảo a về nhà rồi, mà lúc đó e ngủ rồi, đếu quan tâm nữa. Tầm 2h sáng e tỉnh ms thấy nên kệ.
Sáng mai, thì cũng nt cho e hỏi hnay thế nào?( thường là t7 bọn e đi chơi vs nhau) e phải đến cty nên chỉ bảo e có việc, ở nhà đợi e, lúc nào về e bảo.
Trưa e về thì nt cho a ấy hỏi, đọc xong ko thèm tloi. Mãi e cơm nc xong thì a ấy rep. Xong kêu ko muốn đi nữa, rồi mệt, rồi thấy ko thoải mái các thứ.....
... lại cãi nhau. Rồi e có việc của e, a có việc của a.... bla bla....
...
Đến lúc mà gặp nhau, rồi e tủi thân e khóc lóc các thứ thì mới xin lỗi đc 1 câu, a xin lỗi vợ, a sai rồi....
E bảo hay là a đi yêu người khác đi nhé. E ko yêu a nữa, thì chỉ biết ôm e rồi bảo e hâm, nói linh tinh. E chưa thấy thoải mái trong lòng nên cứ bảo e chẳng hiểu sao a có thể như thế vs e được thì anh tỏ vẻ khó chịu rồi bảo a biết rồi sao e cứ nói mãi thế nhỉ ( trong có 1 buổi và vài câu thôi)
....
Yêu nhau gần 2 năm, việc trong nhà ngoài ngõ ai cũng biết, thực sự nghĩ nghiêm túc về mqh đến mức xem như người nhà rồi, giúp đỡ nhau trong công việc cũng ko phải ít. Nhung sao giờ e thấy chán quá. Mà cha đợt này chúng bạn nó cưới lắm thế, cứ thấy các bạn up ảnh cưới xin các thứ e thấy chạnh lòng lắm. Chẳng còn tin vào chuyện này và tin vào a ấy nhiều nữa.
Các mẹ bảo e sai nhiều ko? Có phải a ấy mà đi nhậu nhẹt rồi ko thèm nói vs e 1 lời như thế, e mà gọi điện ròi cáu như thế là sai, mà vẫn phải nhẹ nhàng bảo "a lo về sớm, rồi có gì sáng mai bảo a sau" mới là đúng????
...
E chẳng biết thế nào mới đúng nữa các mẹ ạ.
Mình đâu có đẻ ra anh ấy, đâu có nuôi sống anh ấy, quyền gì ngăn cản. Với cả, công việc nào cũng là công việc, miễn ko phạm pháp, và kiếm ra tiền là ok. Vất vả quá mà thương a ấy thì sẽ bảo :"a làm việc ấy vất vả nên e thương, e ko thích, thử nghĩ qua cái khác xem..."
Về cái chuyện học lái xe của bạn, mình nghĩ cô bạn ấy có thể sẽ ko thích, đó là cái lí của cô ấy, cô ấy nên chia sẻ với bạn, vì sao ko thích, vì lí do này lí do nọ. Bạn cũng nên thử nghĩ và hiểu xem vì sao như thế.
..
2bạn chắc cũng mới ra trg, mới lập nghiệp. Đây là quãng thời gian sẽ khó khăn và gặp nhiều biến cố. Cầm tôn trọng chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Chứ đừng khăng khăng mình đúng, người kia phải thế này thế kia.
Bây giờ em không e sẽ giãn ra, nếu còn muốn bên e, thì tất cả phụ thuộc vào a ấy, còn nếu a ấy ko cố gắng hoặc làm không tới nữa thì có lẽ con đường của bọn e đến đây là phải rẽ rồi.
có lẽ do em nặng tình quá, có lẽ do e nhu nhược quá hay sao...
em chẳng biết bản thân mình ra sao nữa
E biết sẽ là khó. Bởi e cũng chưa làm được. Nhưng mà dần theo thời gian rồi sẽ nguôi ngoai đi thôi ạ.
bảo buông thì không thể nhưng không biết tiếp tục thế nào
Em vẫn luôn lo lắng vì bản chất con người là khó mà có thể thay đổi được. Nhưng vẫn luôn tin răng nếu mình nhẹ nhàng, dịu dàng hơn 1 chút có lẽ anh sẽ khác. Nhưng rồi cũng chẳng biết đây là lần thứ bao nhiêu nữa.
:'( e thật chẳng hiểu nổi nữa
Lúc nào với anh cũng là lỗi tại mình. Vì mình nên a mới cáu, mới nặng lời như thế. Xong cãi nhau là 2-3 ngày ko thèm nt với nhau. Có lẽ lâu nay mình hay chủ động xuống nc, chủ động làm hòa, nên a ấy cũng nghĩ đó là nghĩa vụ của mình.
Lần này là mình đang bị ốm, mà trưa nhà có giỗ nên ngồi cùng mấy người rửa 10 mâm bát hơn 1 tiếng mới xong. Về nhà nghỉ ngơi tí tối thì mẹ anh gọi qua ăn tối. Mặc dù mình rất mệt nhưng cũng cố qua ăn cùng với bố mẹ anh ấy cho vui. Mình cũng có nói trc với a ấy rồi, e đang ốm nên hơi mệt, qua nhà a e ko giúp đx nhiều, với cả ăn xong thì e vẫn phải rửa bát, a rửa cùng e nhé. Thì anh ấy bảo e thích thì rửa, mệt thì để đấy. Có sao đâu. ( nhưng mà làm sao mình để đc, phải ko? ) thế rồi qua nhà a mình có nhờ a đi mua thuốc hộ ở quán gần nhà, mình bị hen, mỗi lần ốm là khó thở nên nhờ a mua cả thuốc thở. Lúc ăn cơm xong cả nhà đi lên, còn mình vs ảnh, ảnh bảo vs mình, giọng ko đc vui lắm " sao e lại bảo a mua cả cái thuốc đấy, a vừa nói ng ta đã hỏi ai mà phải uống thuốc này, rồi ng ta hỏi mẹ, mẹ lại hỏi thì nói thế nào". Anh kiểu muốn giấu giếm chuyện mình bị khó thở vì sơj bố mẹ a ko thích. Lúc đấy vừa mệt, mà bệnh thì ko may nó bị, có phải ai muốn đâu, a lại nói như kiểu nó là bệnh gì ghê gớm như hiv ấy, lúc đấy mình có nóng lên, xong bỏ đi dọn để rửa bát. Thì a bảo " e làm sao thế" mình có sẵng giọng bảo "e chẳng sao cả" . rồi a đùng đùng bỏ đi lên nhà. Kệ mình ở đó một mình dọn rửa.
Rửa xong xuôi, lên nhà ngồi uống nc vs bố mẹ a ấy, lúc đầu thì mình vãn nc bình thường, ăn hoa quả, nhưng kiểu mà khó thở vs đau họng nên mình ngại nói, rồi thêm cả giận nữa, nên ngồi im tí rồi mình lôi đt ra nghịch đc tầm 10p thì cũng muộn, với cả mẹ a ấy có đt (nói đc tầm 5p rồi thì mình xin phép về).
Xong về nhà cãi nhau vì mình bảo e mệt thế, rồi lúc a nói, e có mỗi giận 1tí thế a đã đùng đùng bỏ đi, để kệ e.mà chuyện e ốm yếu thế thì lựa lời nói vs mẹ chứ có gì to tát đâu. Còn anh ấy thì bảo a ấy cố giữ cho mình, cho 2 đứa mà mình ko biết đg mà giữ, chuyện ốm yếu bố mẹ ko thích, rồi mẹ lại hỏi sao nó phải uống thuốc đấy ày kia, mẹ ko thích. Rồi mình lên nhà ngồi nc mà mặt nặng mày nhẹ rồi cứ ôm đt thế, ko thèm nc với bố mẹ rồi bảo mình thế là ko tôn trọng. ( mà mình cũng qua đấy chơi vs ăn cơm nhiều rồi, chứ ko phải mới lần đầu về nhà)
...
Mình biết mình cầm đt thế cũng là ko phải nên mình cũng xin lỗi.
Thế rồi cứ thế cãi nhau, mình bảo a thế này thế kia đc, mà e sai 1 tí là lúc nào a cũng chì chiết rồi coi như là tội nặng lắm... bla bla .. nc là chuyện dài lắm. Rồi có chuyện hiểu lầm, anh bảo mình đặt điều, mình làm như a là đứa ko ra gì
... rồi bắt đầu nặng lời. Chẳng thèm nghe mình nói gì, viết gì nữa.
.
Thật sự mình rất yêu a ấy, nhưng lần này thì quá mệt mỏi rồi, mình chẳng nhún chẳng nhường gì nữa. mình sai vì a ấy nói có thế mà mình giận,mình ko nc vs bố mẹ mà ngồi cầm đt là sai, coi như điều mình nói về a ấy lúc đang cãi nhau là ko đúng, là đặt điều, thì mình cũng chẳng thể chấp nhận nổi cái thái độ đó nữa. Mình mệt lắm. Bảo mình biến thì mình biến. Mình đủ mệt để chẳng thiết tha thứ gì nữa mất rồi :(