Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Em ngây thơ vì quá tin anh....
Em gặp anh vào 1 ngày lễ mưa buồn. Lúc đó, gia đình em có chuyện ko vui, em lại đang bị stress nhiều thứ. Cách a nói chuyện gần gũi tự nhiên khiến e muốn mở lòng. Với suy nghĩ " thế giới ảo", k ai biết mình, em chợt bộc bạch với anh những nỗi niềm em đang giấu chưa kể với ai. Em và anh nói chuyện hăng say như quen biết từ lâu, và 1 buổi hẹn cf là điều tất yếu xảy ra.
Anh, dáng vẻ cao to, nụ cười thân thiện + giọng nói ấm áp khiến e thích thú. Ko phải em mê cái đẹp, nhưng e thực sự bối rối khi thấy anh. Anh nhẹ nhàng hỏi han về em, em cũng ko ngần ngại và ngây ngô nói thật về mình. Vỏ bọc của em ko còn nữa. Em bật khóc ngon lành khi nhắc tới ba mẹ mình.(trước giờ chỉ cô bạn thân mới thấy giọt nước mắt của em). Anh bối rối an ủi vỗ về em. Anh nói, ai cũng có hoàn cảnh, anh thiếu thốn tình cảm của ba từ nhỏ, mẹ ở vậy nuôi anh khôn lớn. Em hãy mạnh mẽ lên! Và em đã tìm được sự đồng cảm.
Sau lần hẹn đó, em và anh trở thành bạn bè, trải lòng với nhau nhiều hơn. Vì thấy e chân thật, a muốn làm bạn, e đồng ý với "tình đồng chí" lâu bền.
Nhưng đúng là tình cảm ko nói trước được điều gì. Khi đang trò chuyện, a bất ngờ ôm em và tỏ tình. Anh ôm em từ sau lưng, thổ lộ lòng mình vào tai em. Em giật mình cưỡng lại. Em ko tin sẽ có chuyện này xảy ra. Sự thật e có thích anh, nhưng e chưa biết nhiều về anh. Thời gian gặp nhau quá ngắn, em cần tìm hiểu thêm. Em vẫn muốn coi anh như 1 ng đồng chí. Tuy nhiên, em đến với anh ko vỏ bọc, vì vậy k quá khó để anh nắm bắt được em. Em vụng dại với nụ hôn đầu đời và ngã vào lòng anh với cảm xúc tự nhiên nhất.
Thuở mới yêu thật là đẹp. Anh và em tay trong tay lượn lờ khắp phố phường. Em từng ước giá mà a xuất hiện sớm hơn. Yêu anh, em thấy mình thật may mắn, hạnh phúc.
Nhưng đúng là, tình yêu ko fải lúc nào cũng màu hồng. Hôm đó như mọi ngày, trong lúc chờ a qua đón thì 1 tin nhắn xuất hiện. Cô ta nói biết về em cảnh cáo với em về mối quan hệ hiện tại. Cô ta xúc phạm em là 1 kẻ ham tiền, cướp chồng người khác...E rất tức giận! Yêu anh, biết e thiếu thốn, anh chủ động nhiều lần chu cấp tiền bạc, mua đồ cho em nhưng em đều từ chối. Em chưa hề đòi hỏi j từ anh. Em cần tiền nhưng em ko ham tiền! Ba mẹ em viên chức liêm khiết, cuộc sống ko dư dả, nhưng ko ai coi thường. Em đã có ý định "chửi" cô ta 1 trận nhưng đã cố kìm nén và nhẹ nhàng nói lời "cám ơn vì đã lo cho em " với cô ta. Lúc này, trong đầu em như 1 mớ hỗn độn. Cô ta là ai? Tại sao biết e đang chờ 1 cuộc hẹn? Phải chăng anh ấy mới ở cùng cô ta? Anh ta bắt cá 2 tay ư? Hay a ta có vợ và đang ngoaọ tình? Chắc chắn cô ta k fải là ng e biết, vì em luôn sống fải đạo với mọi người, và em mới chỉ tiết lộ mối quan hệ này cho vài người bạn thân thiết mà thôi. Em đề nghị 1 cuộc gặp mặt từ cô ta nhưng cô ta từ chối. Em thực sự hoang mang! Đúng, cô ta nói đúng! Em chưa biết nhiều về anh, em đến với anh thuận theo cảm xúc. E biết e vội vàng, nhưng em vẫn yêu anh!
Buổi hẹn hôm ấy trôi qua 1 cách nặng nề. Em, với nhiều suy nghĩ trong đầu, đã tạo vỏ bọc với anh. Quàng tay ôm anh, e cảm thấy gượng ép. Em cẩn trọng từng lời nói để dò xét thái độ của anh, nhưng a đủ tinh tế nhận ra sự bất thường đó. Em đã nhủ lòng mình, fải coi như k có j, k cho anh biết chuyện j đang xra để âm thầm điều tra, thử lòng anh ấy. Nhưng đúng là, cái tính thẳng thắn bộc trực nó hại em. Lúc cãi nhau, e ko kìm dc cảm xúc dồn nén, bật khóc và nói cho a nghe tất cả. Em muốn dừng lại vì mình đã đi quá nhanh. Anh giận dữ, bàng hoàng, hỏi em:
- E có tin anh ko?
- Em muốn tin, nhưng em ko có lý do gì để tin anh.
- Với 1 người em chưa từng gặp, và 1 người em đã gặp, em tin ai? A thật sự thất vọng về em. Anh ko bắt em tin, nhưng nếu đây là sự lựa chọn của em, ok, để anh đón xe chở em về
- Sự thật e rất muốn tin anh- E bật khóc
- E có biết là, xung quanh a có rất nhiều cô gái nhưng a lại chọn e. Điều kiện a ko thiếu, nhưng a chỉ muốn 1 cs bình dị, a đã quá mệt mỏi với cs phức tạp đầy toan tính này....Có thể a sống k tốt, kẻ đố kỵ k ít, kẻ ăn k dc đạp đổ với a rất nhiều, nhưng a chưa hề đối xử tệ với em
- Em biết, vì vậy e đã k giấu được a chuyện này. E muốn sự rõ ràng.
- 1 ổ khóa xịn có khi chỉ cần 1 cọng dây thép là mở được. Cái a muốn nói ở đây chắc e đủ hiểu. Em k cần fải gượng ép, sống sao cho thoải mái là được. A ko biết cô ta là ai, nhưng a sẽ điều tra. Điện thoại a hay đưa bạn bè mượn nên chắc có ai đó phá. Ok, nếu e cần, a sẽ công khai với mọi người về em.
- Thôi, k cần đâu, coi như e sai, e ko muốn phức tạp. Hãy để thời gian trả lời
- Em ngốc lắm! - anh nhìn em thở dài nắm tay em. Bàn tay anh mồ hôi nhễ nhại...
Đúng, em ngốc thật! Em yêu anh ko toan tính, ko vụ lợi. Em bỏ quên bản thân, em nghĩ cho anh, sợ anh bị tổn thương, nên đã nhắm mắt bỏ qua chuyện hôm ấy. Anh, vẻ ngoài sáng, điều kiện đầy đủ, trải đời và tinh tế thì thiếu j người theo. Lòng em hoang mang nhưng vẫn tiếp tục mối quan hệ ấy. Em muốn em là người tìm được câu trả lời.
05:56 CH 07/08/2015
Em ngây thơ vì quá tin anh....
ơ xong gặp anh rồi sao nữa chị.
Vì dài wá nên chị fải cắt ra e à :)
12:20 CH 07/08/2015
Em ngây thơ vì quá tin anh....
Lúc đầu em cũng băn khoăn nhưng lúc đó em tin lý do của anh ấy: người ta ăn k dc đạp đổ. Anh ấy có rất nhiều điều kiện tốt khiến nhiều cô gái theo đuổi mà chị.
12:17 CH 07/08/2015
Em ngây thơ vì quá tin anh....
Vì dài wá nên chị fải cắt ra e à :)
12:14 CH 07/08/2015
Em ngây thơ vì quá tin anh....
Sau đêm hôm ấy, để e tĩnh tâm lại, a chủ động vài hôm nữa gặp. A vẫn nt, dt quan tâm hỏi han. Lòng e rối bời, e thấy e thật ngu ngốc khi đã có suy nghĩ thử a bằng cách đó. Và e nhận lại 2 kq ko liên quan tới mdich ban đầu: em mất trinh và a là người từng trải! E hối hận vô cùng. E trách mình sao k đủ cứng để vượt qua lưới tình ấy.
Vài lần hẹn sau đó, a vẫn quan tâm em và tuyệt nhiên k nhắc tới chuyện đó. Em vẫn đồng ý hẹn hò anh dù trong lòng đầy rối bời. A trò truyện, làm đủ thứ để e nguôi ngoai. E gượng cười nhưng vẫn k giấu nổi nỗi buồn xa xăm. Nhưng đúng là chỉ dc 1 thời gian. Vào 1 ngày đi câu cá dài, khi tinh thần e khá hơn, trên dg về, a đề nghị:
- A thấy nhớ em
- Chẳng fải mình đang gặp nhau sao?
- Không, anh nhớ hôm ấy...
- A là người như vậy sao? - em cười nhẹ
- Em, đừng nói từ thể xác với anh. Tạo sao e cứ gồng mình vô 1 khuôn khổ mãi thế? E hãy để mọi chuyên thuận theo tự nhiên! - A gằn giọng
- Vậy nếu e thực sự k muốn nhưng a cứ đòi thì có gọi là tự nhiên ko? - em đáp trả
Anh im lặng, bầu không khi nặng nề, đánh mất cả 1 ngày dài vui vẻ. Em từng nghĩ, thôi, hôm ấy sai lầm, sẽ k có lần thứ 2. Em dặn lòng mình k để chuyện ấy xảy ra nữa. Đó là cách duy nhất giữ lại chút giá trị của em, và cũng để thử lòng anh.
- A có giận e ko?
- Ko
- A có thấy ức chế ko?
- Sao fải ức chế, ko dc thì thôi
- Anh có yêu em ko?
- Có
- Vậy nếu từ giờ về sau, nếu k có chuyện đó, a có bỏ em ko?
- A k chắc a nhịn được. Khi nào chịu hết nổi, em ko cho, a tìm ng khác, e có chịu hok?
- Vậy a ko yêu em rồi - E lạnh lùng kết luận
- Nhưng tình yêu khác tình đồng chí. A cần nó để tìm sự CÂN BẰNG, e hiểu ko? - A lớn tiếng.
- Em hiểu, và em cũng có quan điểm riêng của em. E tuy mất cái đó, nhưng e còn giá trị của mình, e thực sự k sẵn sàng cho chuyện ấy. Trái cây chín ép k ngon. Khi tình cảm chín muồi, e sẽ ko né tránh a nữa- e chua xót nhận ra bản chất con người ấy nhưng vẫn cố thử thuyết phục
- Ok, a tôn trọng quan điểm của e
- Cám ơn a! - e chợt nghĩ, a ấy chấp nhận sao? Ko thể nào...
- Giờ, em sống theo quan điểm của em. Anh sống theo quan điểm của anh. Như vậy sẽ vui hơn.
- E trân trọng a! - e dần hiểu ra vấn đề...
- Mình chia tay!
- Thôi bây giờ nói j vào lúc này cũng k hay, chỉ làm tổn thương nhau thôi. Em muốn giữ lại chút đẹp đẽ về anh - e chua xót
- Chia tay là hết, k cần fải nói nhiều
- Em muốn cho a biết, e trân trọng a, trân trọng những j đã xra. Nhưng a đã k muốn giữ, thì e sẽ buông! Cám ơn a đã dành những j tốt đẹp nhất cho e.
- Chúc những j tốt đẹp nhất đến với em!
Vậy là mình chia tay từ ngày đó. Em biết sớm muộn j ngày này cũng sẽ đến, nhưng sao nhanh wá! Bản chất nhỏ nhen a càng lộ rõ hơn khi anh xóa hết những gì liên quan đến e ( cái này con gái làm mới đúng :D) . A chỉ yêu bản thân mình! Em đau xót khi tin lầm và nhìn lầm người. E đã quá dễ dãi, nuông chiều cảm xúc và yêu anh. Cái giá e trả quá đắt. E chỉ biết khóc lén hằng đêm rồi sáng ngủ dậy với cặp mắt thiếu ngủ. E càng đau xót hơn khi nhận ra a là gã chăn rau chuyên nghiệp. Cô gái hôm đó cũng là nạn nhân của anh. Cô ta dc a hứa hẹn cưới xin, nhưng ăn xong chán vứt bỏ. Anh là ng lọc lõi sành sỏi và hiểu tâm.lý phụ nữ. Em cảm thấy thực sự có lỗi với cô ấy, và có lỗi với ba mẹ mình.
Sau nhiều ngày suy nghĩ, e tìm sự giải phóng bằng cách tập yoga. Em đã ngừng nước mắt, đứng dậy và đi tiếp. Buổi sáng ngủ dậy, em sửa soạn chăm chút trước khi đi làm. E tự nhủ: " Ko ai yêu quý bản thân mình bằng ba mẹ mình. ko thể phút chốc vì 1 thằng đàn ông ko ra gì mà hành hạ bản thân mình được" Em bước ra khỏi bóng tối với tư thế "ngẩng cao đầu", bởi em tin, sau cơn mưa, trời sẽ " bừng" sáng
Ngày...tháng...năm....
Sau 3 tháng kể từ ngày ấy, em nhận được tin nhắn và lời mời kết bạn FB từ anh: " Anh thấy nhớ em. Mình làm bạn em nhé"- e bật cười. 1 loạt hình ảnh 2 đứa được gửi từ anh, kí ức ùa về. E xoa dịu ký ức và accept đồng ý: " thời gian đã wa, k thể way về được. E tin a tìm được sự cân bằng cho mình. Hãy cứ bình yên như thời gian wa a nhé"
Sẽ có người thắc mắc, người như z, e nên quên, accep làm j? Vâng, bởi cuộc sống đã cho em bài học, e cần fải GHI NHỚ. Và đâu đó có câu rằng: " khi bạn nhận được sự KO TÔN TRỌNG từ người khác, nếu bạn đối xử lại TÔN TRỌNG thì bạn đã hơn ngta và bớt được 1 kẻ thù"
Cuộc sống ai cũng có sai lầm. Qtrọng là k mắc lại sai lầm và bước tiếp.
Và cách hay nhất để giải quyết vấn đề là đối diện với chính nó. Em sẽ đối diện và ngẩng cao đầu nếu vô tình gặp anh.
Trời Sg đầy nắng !!!!
11:59 SA 07/08/2015
Em ngây thơ vì quá tin anh....
Em và anh vẫn tiếp tục mối quan hệ đó. Thời gian dần trôi, em cũng quên đi chuyện hôm nào. Chuyện ko có j đáng nói khi vào buổi chiều ấy, khi đang cùng nhau dạo phố, a bất chợt dừng xe trước 1 nhà nghỉ:
- Chuyện j vậy a?
- A muốn ôm e!
- Thì em vẫn đang ôm anh nè - e choàng tay ôm anh
- Ko, a muốn được ôm e cơ mà.
- Vậy e chở a nhé?
A lắc đầu cười, e thúc a ra khỏi chỗ đấy. A vừa chạy xe vừa nắm tay thủ thỉ:
- Sáng giờ a đi ngoài đường mệt wá, về là chạy wa e, mình đi trời nắng nóng nãy giờ. A muốn vô rửa mặt nghỉ ngơi chút
Thấy e im lặng dè chừng, a tiếp:
- Nếu giờ a về nhà sẽ rất mất công. A lại ko muốn xa em
- Nếu a mệt thì e ko ép. A về đi, hôm khác mình gặp
- Mình chỉ vô đây xíu thôi. A đang mệt, k có sức làm j em đâu. Em ytam, a sẽ k đụng đến em nếu ko có sự đồng ý của em- A dừng xe trước 1 nhà nghỉ khác
Em lưỡng lự và tìm cớ thoái thác. Đúng lúc đó bác bảo vệ chạy tới đon đả:
- Anh chị xuống xe e dắt cho
Chưa đợi e gật đầu, a gạt chân chống và kéo tay em:
- Em để ngta đợi kìa, kỳ wá nè!
Trông thấy bác bảo vệ , em bước xuống theo bản năng vì lsu, k muốn làm khó. Em nhìn cái nhà nghỉ 1 cách xa lạ. Em từng đi du lịch, ở ks, nhưng e chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ vô nhà nghỉ với 1 người đàn ông. Bao suy nghĩ e hiện lên trong đầu. A nắm tay e kéo vào thang máy
- Lên nào em - a vỗ về
- Nơi này e thấy xa lạ quá, e ko muốn vào
- A tôn trọng em. Nhưng e ko tin anh sao? - Anh nhìn vào mắt em hỏi
Em im lặng và né tránh đôi mắt ấy. A kéo e vào thang máy, ôm e vỗ về lần nữa:
- Anh yêu em, ngốc lắm!
Bước vô phòng, anh vô toilet rửa mặt, em lặng nhìn ra cửa sổ với bao suy nghĩ ngổn ngang. Lời cảnh cáo của cô gái kia chợt hiện ra trong đầu. Mình vô đây làm j? Vô để thử lòng tin của mình với a ấy sao? Nhưng thử bằng cách nào đây? Em chưa hề chuẩn bị và ko có kinh nghiệm trong chuyện này. Hay là bỏ về??? Bất chợt a xuất hiện sau lưng khiến e giật mình.....anh ôm em từ phía sau, thổi vào tai em những lời đường mật khiến tim e đập loạn xạ. Những suy nghĩ vụt tắt, em đê mê với nụ hôn sành sỏi từ anh.
- Mình ra giường nằm cho thoải mái e nhé- a nói và kéo e, e bất chợt khựng lại:
- Anh định làm j?
- Anh muốn hôn em
Ko để em kịp phản kháng, anh kéo em vào lòng và hôn tới tấp. 1 luồng điện chạy qua người khi a hôn xuống cổ, e ngây ngất và ko hiểu đã nằm trên giường từ khi nào. Bàn tay tham lam của a đã khám phá cơ thể em. Em, vài lần chống cự yếu ớt nhưng quá yêu anh và cảm xúc dâng trào đã bị a dẫn dắt. 1 cô gái trinh nguyên và 1 người đàn ông từng trải, bản năng đã trỗi dậy và lý trí ko còn, chuyện j đến cũng đã rõ. Em đau đớn trở thành người đàn bà của anh!
Sau cuộc "yêu", e bật khóc. A lau những giọt nước mắt đó và vỗ về:
- Thôi k sao đâu, anh yêu em mà. Anh sẽ trân trọng e!
- E còn j để được trân trọng đây?- E tức tưởi, nước mắt k ngừng rơi.
- E có hối hận k?
- Hối hận liệu còn kịp ko anh?
- Em có giận a k?
- Giận a rồi e có lấy lại được ko? Có giận thì em giận chính em! - e gạt tay a ra khỏi người mình
- Anh hiểu cảm giác của em. Thôi, k có j đâu. Thời nay, ai còn quan trọng chuyện đó, Bạn a lấy vợ ko cô nào còn trinh. E đặt nặng vấn đề quá nên vậy đó- A ôm em tiếp tục vỗ về
Bước ra khỏi nhà nghỉ, e cảm thấy xấu hổ và ko dám nhìn ai. A chở em đi hóng gió. Ukm, giờ đi đâu chả được? Trời sg ảm đạm wá, đôi mắt e vô hồn ngấn nước nhìn xa xăm. Em ko còn nhớ những j a hỏi lúc đó. Em chỉ thấy đau, đau vì lần đầu làm chuyện ấy, đau vì tổn thương. Em chua xót giận mình....
10:45 SA 07/08/2015
Hướng dẫn cách nhuộm tóc bằng cà phê
ủ vs trà ấm cho màu cũng đẹp lắm, sáng màu hơn ủ = cf í
Công thức ủ vs trà ntn vậy chị?
07:44 CH 03/03/2015
Hướng dẫn cách nhuộm tóc bằng cà phê
Công thức ủ vs trà ấm ntn vậy chị???
07:41 CH 03/03/2015
m
miano
Hóng
371
Điểm
·
1
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Anh, dáng vẻ cao to, nụ cười thân thiện + giọng nói ấm áp khiến e thích thú. Ko phải em mê cái đẹp, nhưng e thực sự bối rối khi thấy anh. Anh nhẹ nhàng hỏi han về em, em cũng ko ngần ngại và ngây ngô nói thật về mình. Vỏ bọc của em ko còn nữa. Em bật khóc ngon lành khi nhắc tới ba mẹ mình.(trước giờ chỉ cô bạn thân mới thấy giọt nước mắt của em). Anh bối rối an ủi vỗ về em. Anh nói, ai cũng có hoàn cảnh, anh thiếu thốn tình cảm của ba từ nhỏ, mẹ ở vậy nuôi anh khôn lớn. Em hãy mạnh mẽ lên! Và em đã tìm được sự đồng cảm.
Sau lần hẹn đó, em và anh trở thành bạn bè, trải lòng với nhau nhiều hơn. Vì thấy e chân thật, a muốn làm bạn, e đồng ý với "tình đồng chí" lâu bền.
Nhưng đúng là tình cảm ko nói trước được điều gì. Khi đang trò chuyện, a bất ngờ ôm em và tỏ tình. Anh ôm em từ sau lưng, thổ lộ lòng mình vào tai em. Em giật mình cưỡng lại. Em ko tin sẽ có chuyện này xảy ra. Sự thật e có thích anh, nhưng e chưa biết nhiều về anh. Thời gian gặp nhau quá ngắn, em cần tìm hiểu thêm. Em vẫn muốn coi anh như 1 ng đồng chí. Tuy nhiên, em đến với anh ko vỏ bọc, vì vậy k quá khó để anh nắm bắt được em. Em vụng dại với nụ hôn đầu đời và ngã vào lòng anh với cảm xúc tự nhiên nhất.
Thuở mới yêu thật là đẹp. Anh và em tay trong tay lượn lờ khắp phố phường. Em từng ước giá mà a xuất hiện sớm hơn. Yêu anh, em thấy mình thật may mắn, hạnh phúc.
Nhưng đúng là, tình yêu ko fải lúc nào cũng màu hồng. Hôm đó như mọi ngày, trong lúc chờ a qua đón thì 1 tin nhắn xuất hiện. Cô ta nói biết về em cảnh cáo với em về mối quan hệ hiện tại. Cô ta xúc phạm em là 1 kẻ ham tiền, cướp chồng người khác...E rất tức giận! Yêu anh, biết e thiếu thốn, anh chủ động nhiều lần chu cấp tiền bạc, mua đồ cho em nhưng em đều từ chối. Em chưa hề đòi hỏi j từ anh. Em cần tiền nhưng em ko ham tiền! Ba mẹ em viên chức liêm khiết, cuộc sống ko dư dả, nhưng ko ai coi thường. Em đã có ý định "chửi" cô ta 1 trận nhưng đã cố kìm nén và nhẹ nhàng nói lời "cám ơn vì đã lo cho em " với cô ta. Lúc này, trong đầu em như 1 mớ hỗn độn. Cô ta là ai? Tại sao biết e đang chờ 1 cuộc hẹn? Phải chăng anh ấy mới ở cùng cô ta? Anh ta bắt cá 2 tay ư? Hay a ta có vợ và đang ngoaọ tình? Chắc chắn cô ta k fải là ng e biết, vì em luôn sống fải đạo với mọi người, và em mới chỉ tiết lộ mối quan hệ này cho vài người bạn thân thiết mà thôi. Em đề nghị 1 cuộc gặp mặt từ cô ta nhưng cô ta từ chối. Em thực sự hoang mang! Đúng, cô ta nói đúng! Em chưa biết nhiều về anh, em đến với anh thuận theo cảm xúc. E biết e vội vàng, nhưng em vẫn yêu anh!
Buổi hẹn hôm ấy trôi qua 1 cách nặng nề. Em, với nhiều suy nghĩ trong đầu, đã tạo vỏ bọc với anh. Quàng tay ôm anh, e cảm thấy gượng ép. Em cẩn trọng từng lời nói để dò xét thái độ của anh, nhưng a đủ tinh tế nhận ra sự bất thường đó. Em đã nhủ lòng mình, fải coi như k có j, k cho anh biết chuyện j đang xra để âm thầm điều tra, thử lòng anh ấy. Nhưng đúng là, cái tính thẳng thắn bộc trực nó hại em. Lúc cãi nhau, e ko kìm dc cảm xúc dồn nén, bật khóc và nói cho a nghe tất cả. Em muốn dừng lại vì mình đã đi quá nhanh. Anh giận dữ, bàng hoàng, hỏi em:
- E có tin anh ko?
- Em muốn tin, nhưng em ko có lý do gì để tin anh.
- Với 1 người em chưa từng gặp, và 1 người em đã gặp, em tin ai? A thật sự thất vọng về em. Anh ko bắt em tin, nhưng nếu đây là sự lựa chọn của em, ok, để anh đón xe chở em về
- Sự thật e rất muốn tin anh- E bật khóc
- E có biết là, xung quanh a có rất nhiều cô gái nhưng a lại chọn e. Điều kiện a ko thiếu, nhưng a chỉ muốn 1 cs bình dị, a đã quá mệt mỏi với cs phức tạp đầy toan tính này....Có thể a sống k tốt, kẻ đố kỵ k ít, kẻ ăn k dc đạp đổ với a rất nhiều, nhưng a chưa hề đối xử tệ với em
- Em biết, vì vậy e đã k giấu được a chuyện này. E muốn sự rõ ràng.
- 1 ổ khóa xịn có khi chỉ cần 1 cọng dây thép là mở được. Cái a muốn nói ở đây chắc e đủ hiểu. Em k cần fải gượng ép, sống sao cho thoải mái là được. A ko biết cô ta là ai, nhưng a sẽ điều tra. Điện thoại a hay đưa bạn bè mượn nên chắc có ai đó phá. Ok, nếu e cần, a sẽ công khai với mọi người về em.
- Thôi, k cần đâu, coi như e sai, e ko muốn phức tạp. Hãy để thời gian trả lời
- Em ngốc lắm! - anh nhìn em thở dài nắm tay em. Bàn tay anh mồ hôi nhễ nhại...
Đúng, em ngốc thật! Em yêu anh ko toan tính, ko vụ lợi. Em bỏ quên bản thân, em nghĩ cho anh, sợ anh bị tổn thương, nên đã nhắm mắt bỏ qua chuyện hôm ấy. Anh, vẻ ngoài sáng, điều kiện đầy đủ, trải đời và tinh tế thì thiếu j người theo. Lòng em hoang mang nhưng vẫn tiếp tục mối quan hệ ấy. Em muốn em là người tìm được câu trả lời.