Sống ở thành phố bon chen hoài vẫn không khá lên được thì tốt nhất về quê em ơi. Chị thấy ở quê chị, những ai chịu khó làm ăn, biết thu vén, có chút đầu óc thì kinh tế rất khá. Nhiều người thành phố đi làm ăn xa về còn chả được bằng họ. Còn con cái học hành, giờ ngoài học ở trường, các khóa đào tạo online cũng nhiều lắm, bố mẹ đăng ký cho con học, cùng học với con, cũng rất tốt. Nhiều người chị thấy đi làm xa nhà, mà 10 năm Tết không dám về vì không có tiền, khổ chi vậy trời, có nhiều con đường để mình bớt khổ mà, sao cứ đi mãi 1 con đường không lối thoát thế.
Chào bạn ! Thật sự là có buôn bán nhỏ, nhưng công việc rất chi là rãnh rỗi, và thu nhập kg đủ để 1 mình cô ấy chi tiêu ( 1 tháng kg biết đc 1-2tr không nữa ) Thời gian rãnh rỗi là lướt facebook từ trưa cho đến tối ( trưa mình đi làm về là bắt đầu lướt cho đến 5h chiều mình rước con về thì mới chịu dậy tắm cho con, có hôm lười kêu mình tắm cho con luôn vì cô ấy than mệt . Mà cái vụ buôn bán nhỏ đó là cã nhà phụ làm mới đc chứ 1 mình thì không thể . Mới nãy mình rước con về thì cô ấy chưa về, mình bay cô bép hâm đồ ăn và hỏi cô ấy canh này làm sao, cô ấy kêu kg biết ( chắc bực mình vì than mệt ( nằm lướt fb - kêu nãy chạy đi cv cã buổi sáng mới về- mình kêu cv như vậy a làm cã chục năm nay rồi - kêu mình chở đi giao hàng mà mình kg chở . Nhiều lúc mình muốn im lựng cho qua chuyện, cho nhà cửa yên ấm . Nhưng càng ngày thấy càng quá đáng . Nhà thì bắt con gái quét- lau . Tắm cho em, bắt con gái lớn tắm , cho em ăn thì lúc mình ( vợ lướt fb) lúc vợ mình . Theo bạn có nên nói hay kg !
em cảm ơn chị toilakhivang nhé,chắc phải về thôi chị ạ,nhiều lần hạ quyết tâm,nhưng về quê lại thấy đìu hiu quá,nên lại thấy nản mà chần chừ cho giờ chị ạ,cảm ơn chị vì góp ý chân thành nhé.
khổ thân anh quá,có lẽ nào chị nhà bị trầm cảm không anh