Mẹ bon ơi e có đủ đồ cho bon chưa? E định sinh bv nào thế
Thấy trên fb Thu còn để nhiều hình tình cảm chụp với hắn. Chị nghĩ em vẫn còn mâu thuẫn và dễ mủi lòng lắm. C đã viết 1 cmt rất dài định gửi mà lại thôi. Sợ lại bị ăn gạch thì mệt. Haizzz!
Ngày hôm sau hôm ở viện, mẹ phải tự bế Bon leo cầu thang để kiểm tra thính lực. Mẹ cũng có chút mệt, cũng có chút tủi thân nhưng lại thấy hạnh phúc khi ôm con bé nhỏ trong lòng. Vậy là mọi mệt mỏi tan biến đi mất rồi, mẹ con mình lại cùng nhau cố gắng con nhỉ. Trộm vía ngày đầu ra đời mụ đã dạy em cười rồi, nhìn em yêu lắm, càng ngày em càng lấm lét ghét lắm e ạ.
Vài đêm đầu tiên mẹ và em chưa hiểu nhau, mẹ ủ em kỹ quá nên em quấy đêm. Mắt mẹ thì lúc nào cũng muốn sụp xuống vì buồn ngủ, lưng đau nữa nhưng dần dần mẹ hiểu em thì mẹ cũng nhàn hơn rồi. Cứ nói chuyện là em mỉm miệng cười, ai gặp em cũng thấy yêu em. Mẹ chẳng mong gì, chỉ mong em cứ mạnh khỏe, vui vẻ mà lớn. Mẹ thức đêm lo cho em cũng được, miễn trong khả năng của mẹ. Mẹ sẽ cùng em cố gắng nhé......Mẹ yêu em, con tó Bon nhỏ xinh của mẹ