@mebongngo
Đã lâu lâu hôm nay tớ và Anh cf với nhau. Tớ muốn nói với Anh nhiều lắm, suy tư nhiều lắm. Nhưng chẳng hiểu sao trước mặt Anh tớ chỉ biết im lặng.
Anh và tớ đều hiểu rằng thật khó để bước quá "bức tường" giữa hai đứa. Mà sao lòng quặn đau đến vậy.
Lý trí nhắc tớ phải cất Anh đi rất riêng chỉ mình tớ. Mà sao Anh choán tất cả tâm trí tớ.
Giá như ngay lúc đầu tớ ko cho Anh cơ hội tiếp cận . Giá như tớ không được phép sống đúng với cảm xúc của mình, giá như tớ che đậy tốt hơn. Thì có lẽ giờ tớ đã không dằn vặt đến thế.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Bibobibobi
@mebongngo
Đã lâu lâu hôm nay tớ và Anh cf với nhau. Tớ muốn nói với Anh nhiều lắm, suy tư nhiều lắm. Nhưng chẳng hiểu sao trước mặt Anh tớ chỉ biết im lặng.
Anh và tớ đều hiểu rằng thật khó để bước quá "bức tường" giữa hai đứa. Mà sao lòng quặn đau đến vậy.
Lý trí nhắc tớ phải cất Anh đi rất riêng chỉ mình tớ. Mà sao Anh choán tất cả tâm trí tớ.
Giá như ngay lúc đầu tớ ko cho Anh cơ hội tiếp cận . Giá như tớ không được phép sống đúng với cảm xúc của mình, giá như tớ che đậy tốt hơn. Thì có lẽ giờ tớ đã không dằn vặt đến thế.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Bibobibobi
Cảm xúc của bạn về Anh, chân thật và nhiều cung bậc như bạn đang nói hộ lòng mình vậy. Mình cũng thế, cũng có một Anh như bạn. Và mình cũng có chồng rất yêu thương. Nhưng Anh lại luôn chạm đến cảm xúc sâu thẳm của lòng mình nhất, thứ cảm xúc mà khó ai chạm tới được. Con ngừoi anh cũng chân thành rất đỗi giản dị, ko phô trương , ko lộ liễu. Chỉ đủ để mình cảm nhận.
Và mình cũng đăn vặt đau đớn vì ko vượt qua được giới hạn. Bởi mình đã có gia đình yên ấm.
Khác rằng Anh của mình ko phải Anh Em như bạn.
Mình chờ những tâm tư dứt khoát của bạn để mình lấy động lực vượt qua
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Bibobibobi
Mình phải đăng nhập để com bài viết của bạn. Bạn cứ trải lòng đi, mình luôn theo dõi. Mỗi ngày mình vào bài của bạn rất nhiều lần để đọc. Viết ra cho nhẹ lòng bạn ạ. Chúc bạn tâm luôn tĩnh
Hóng tiếp. Câu chuyện hay quá!
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Mupmup87
Thời tiết cũng không khó chịu lắm, Sài gòn cứ ẩm ẩm ương ương khiến chứng viêm mũi dị ứng hành hạ mãi, 31 tuổi mà như 1 con mèo hen, không biết tí tuổi nữa thì sao?
Hơn nửa tháng nữa mới nghỉ việc, đoạn đường đi làm những ngày này xa qua, nghĩ đủ thứ chuyện mới tới được chỗ làm, mong những ngày này qua nhanh để nghỉ...
Nhiều dự định quá, không biết có thể làm ổn mọi thứ ko nữa, nhưng chắc dự định đầu tiên là phải cải thiện sức khỏe, cải thiện sắc vóc... đến mình nhìn mình còn chán...
Muốn hẹn với ai đó, mà thôi, khỏi. Muốn hẹn thằng bạn đi cà phê, mà lâu lắm nó ko hẹn mình nữa, nên chắc cũng khỏi.