images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nhận xem lá số tử vi cho các anh chị em wtt
Chủ top ơi, hôm nọ mình là 1 trong số những bạn cmt nhờ chủ top xem lá số mà chưa đc chủ top trả lời. Hôm nay mình xin phép post lại và bổ sung thêm zalo của mình để chủ top inbox cho mình nhé. Mình cảm ơn chủ top nhiều.
Mình sinh trong khoảng từ 23h đến 1h đêm ngày mùng 2 chuyển sang ngày 3/11/1990 Canh Ngọ.
Chủ top xem hộ mình với.
Mong hồi âm!
comment by WTT mobile view
05:57 CH 07/07/2016
Nhận xem lá số tử vi cho các anh chị em wtt
Xem giúp mình. Nữ. Sinh vào lúc 23h—1h đêm ngày mùng 2 sang ngày mùng 3 tháng 11 năm 1990 Canh Ngọ.
Rất mong nhận đc hồi âm của b. Cảm ơn b
comment by WTT mobile view
08:02 SA 02/07/2016
Phan mem giam sat dien thoai
Mình cũng vậy. Đánh dấu
comment by WTT mobile view
07:34 CH 15/04/2016
Dịch vụ thám tử về ngoại tình, xác minh.
..
comment by WTT mobile view
01:28 CH 15/04/2016
Thám tử theo dõi chồng
E cũng đang có nhu cầu giống chủ Top. E có tham khảo nhiều nơi và cũng chuẩn bị đi gặp thám tử rồi. Chị đi ko? Inbox e rồi cùng đi chị nhé
comment by WTT mobile view
08:04 SA 11/04/2016
Có mẹ nào biết phần mềm theo dõi điện thoại không...
Chi co cach vao tra cuoc thoi ban a.ban ra vjettel.no se huong dan.neu ko bjet nt cho mjnh sdt 0973.205.878

Bạn giúp mình với. Sáng mai mình ll vs bạn. Thanks b
comment by WTT mobile view
07:32 CH 06/04/2016
Câu chuyện gia đình tôi - cái kết không có hậu
A đừng suy nghĩ nhiều nữa. Cố lên a. E rất đồng cảm với a. E cũng như a hiện tại...buồn lắm vẫn phải cố thôi...rồi hp sẽ mỉm cười a nhỉ
comment by WTT mobile view
06:44 CH 05/04/2016
Cháu ít tuổi mà đanh đá thế, từ nay cấm cháu đặt...
Ck chị khác ng yêu e ở chỗ a ấy vẫn quyết tâm trái lời gia đình để lấy chị. Bọn chị đi đăng ký kết hôn và tổ chức cưới ở gia đình chị và cơ quan a ấy(dù trong lễ cưới chỉ có 2 vợ chồng chú thím bên gđ ck chị, ko có mẹ chồng,em trai,em gái ck và những người khác e nhé)
Nhưng đời ko như tiểu thuyết e à. Về chung sống với nhau, chị bầu bí nghén ngẩm lại đi làm xa nên nghỉ việc, ck chị đi làm nuôi vk bầu, với lương sỹ quan quân đội như ck chị thì thoải mái nuôi vk con. Nhưng gđ ck chị vẫn ko buông tha cho vk ck chị dù bọn chị phải đi thuê trọ ở riêng, hết mẹ ck đến e trai rồi e gái ck chị suốt ngày gọi điện cho a ấy vòi tiền, đẽo tiền,và tạo áp lực, khuyên ck chị bỏ chị quay về với gđ, mẹ a ấy đã đem cả tính mạng ra để dọa ck chị, bà suốt ngày đi nằm viện dù chẳng bệnh tật gì nhưng cốt ra sức ép để ck chị lo lắng cho mẹ, gợi lòng trắc ẩn... Thôi nói chung chuyện của chị dài lắm, chung quy lại là giờ chồng chị đã ko chịu đc sức ép của gia đình, vì bị gia đình bao vây kinh tế đủ kiểu nên đã quay về với gia đình và bỏ mẹ con chị. Nói chung một khi gđ chồng đã phản đối thì chị khuyên e ko nên níu kéo nữa. đến như a chị mà bây giờ còn chuần bị ly hôn thì việc e níu kéo người yêu e vô ích thôi, họ có thế mạnh hơn mình là họ sinh ra và nuôi nấng chồng mình, họ chỉ cần kể công nuôi dưỡng ra thôi là đã khiến chồng mình suy nghĩ nhiều rồi e ạ. mình dù có tình sâu nghĩa nặng thế nào thì cũng chỉ là người ngoài, vợ thì có thể lấy bao nhiêu vợ cũng đc, bố mẹ chỉ có 1. đấy là tư tưởng của bọn đàn ông đấy e. Người đàn ông dù tốt đẹp với vợ con đến mấy nhưng khi bị sức ép từ phía gia đình, nhất là họ đánh vào kinh tế, tiền nong của 2 vợ chồng thì dễ sinh lục đục và khi ấy chồng mệt mỏi sẽ quay về với gđ, bỏ vợ con,. em hãy lấy cuộc đời chị làm bài học, đừng cố níu nữa, buông đi e
05:29 CH 01/04/2016
Cháu ít tuổi mà đanh đá thế, từ nay cấm cháu đặt...
Ck chị khác ng yêu e ở chỗ a ấy vẫn quyết tâm trái lời gia đình để lấy chị. Bọn chị đi đăng ký kết hôn và tổ chức cưới ở gia đình chị và cơ quan a ấy(dù trong lễ cưới chỉ có 2 vợ chồng chú thím bên gđ ck chị, ko có mẹ chồng,em trai,em gái ck và những người khác e nhé)
Nhưng đời ko như tiểu thuyết e à. Về chung sống với nhau, chị bầu bí nghén ngẩm lại đi làm xa nên nghỉ việc, ck chị đi làm nuôi vk bầu, với lương sỹ quan quân đội như ck chị thì thoải mái nuôi vk con. Nhưng gđ ck chị vẫn ko buông tha cho vk ck chị dù bọn chị phải đi thuê trọ ở riêng, hết mẹ ck đến e trai rồi e gái ck chị suốt ngày gọi điện cho a ấy vòi tiền, đẽo tiền,và tạo áp lực, khuyên ck chị bỏ chị quay về với gđ, mẹ a ấy đã đem cả tính mạng ra để dọa ck chị, bà suốt ngày đi nằm viện dù chẳng bệnh tật gì nhưng cốt ra sức ép để ck chị lo lắng cho e, gợi lòng trắc ẩn... ck chị vì đã từ bỏ gđ để đến chị
comment by WTT mobile view
05:00 CH 01/04/2016
Cháu ít tuổi mà đanh đá thế, từ nay cấm cháu đặt...
Đừng đi vào vết xe đổ của chị. Hoàn cảnh e bây giờ giống hệt chị 1 năm trước. Bố ck chị mất rồi, mẹ ck ban đầu rất quý chị, sau rồi cũng phản đối ko cho cưới vì nghe lời e trai ck chị. Trong gđ ck chị thì thằng e trai đó dù chỉ là thăng giang hồ thôi nhưng lời nói và hành động có sức ảnh hưởng lắm. Mẹ ck chị nhiều lúc cũng định xuôi để tổ chức cưới cho vk ck chị rồi nhưng thằng e ck cương quyết phản đối nên bà ko làm j đc (dù nhà ck chị đã lên nhà chị bỏ trầu dạm ngõ, 2 bên gia đình thống nhất ngày nạp tài và cưới rồi e nhé). Ck chị khác người yêu e ở chỗ a
comment by WTT mobile view
04:48 CH 01/04/2016
Quả báo có thật không? Tôi đang phải hứng chịu...
Đọc xong bài này mình có thêm động lực để ly hôn con người bội bạc đó cho 2 người đến với nhau
comment by WTT mobile view
04:03 CH 01/04/2016
Nhờ các mẹ đã từng thuê thám tử tư vấn giúp!
Nghe nói có cty hoàng long hay sao đó, thấy ng quen của mình thuê rồi, có vẻ chuyên nghiệp,bạn google search thêm xem tnào
comment by WTT mobile view
03:51 CH 01/04/2016
Coi tử vi cho vợ chồng con cái, đúng 100%, không...
May quá, Mình là người đầu tiên. Nhờ chủ Top xem dùm mình nhé, Mình cảm ơn nhiều.
1, Chồng: sinh ngày 20 tháng 10 năm Kỷ Tỵ(1989) âm lịch
2. Vợ: Sinh lúc 23h-1h đêm ngày mùng 2 rạng sáng mùng 3 tháng 11 năm Canh Ngọ(1990) âm lịch
3. Con trai: sinh lúc 2h50 phút ngày 6 tháng 12 năm Ất Mùi(2015) âm lịch
Cảm ơn chủ TOP :)
07:19 CH 19/03/2016
Tâm sự dài về chuyện hôn nhân bất hạnh và cần lời...
Em cảm ơn những lời khuyên của mọi người nhiều ạ.
Em xin nghe theo mọi người. Cố gắng gạt bỏ người đàn ông đó. Mà sao lúc này e thấy khó quá...em luôn có cảm giác như mình có lỗi từ ban đầu, cũng vì thế mà đánh mất đi tình yêu của chồng...thực sự trước kia a ấy rất yêu e, e cảm nhận đc. Nhiều lúc e thấy e và mẹ e đã ko đúng với a. E nghĩ ko phải a ko cần con, mà vì rất ngại gđ e, rất ngại đối diện với mẹ e nên tránh mặt.
E đang phân vân ko biết có nên nối lại tình cha con giữa a và con ko mọi người ạ. E nghĩ hành động cấm a ko đc thăm nom và cấp dưỡng cho con là rất thiệt thòi cho con. Em thì đã xác định là cắt đứt với a rồi. Nhưng e ko muốn cắt đứt tình cha con giữa a với con, e nghĩ có thể a ko đến thăm con vì sợ và ngại chạm mặt bố mẹ e nhưng a hỏi han con và cho anh xem ảnh con trên zalo cũng như gửi tiền cho con thì e vẫn nên nhận và cho phép a đúng ko mọi người. Mọi người khuyên e cắt đứt hoàn toàn sao??? E cứ thấy làm vậy là ích kỷ với con thế nào ấy, như kiểu mình đem thù oán của người lớn ra bắt trẻ con gánh chịu vậy. E nghĩ sâu xa a vẫn cần con và yêu con nhưng vì ghét e và gđ e nên con bị ghét lây vậy. Em thật chẳng biết mình đang nghĩ đúng hay sai nữa. Nhưng e rất sợ con e không có bố mọi người ạ. E thì mang tiếng bỏ chồng chả sao, mà con mang tiếng ko cha thì tủi thân nhường nào. Nếu a ấy vẫn còn cần con hay vẫn nhận trách nhiệm với con thì e có nên nối lại tình cha con ko mọi người? E và a thì xác định li dị 100% rồi ạ, e ko vương vấn j nữa đâu.cái khiến e khó nghĩ là con thôi ạ
comment by WTT mobile view
06:22 CH 09/03/2016
Chồng em nằm trong số 10% đàn ông quý hiếm, nhưng...
Chồng em giống tính cách anh bạn chị gặp ở Đà Lạt. Và giờ vợ chồng sắp ly hôn
comment by WTT mobile view
08:26 SA 05/03/2016
Chồng em nằm trong số 10% đàn ông quý hiếm, nhưng...
Đọc xong chỉ ước đc làm vợ 1 người đàn ông như chồng chị. Chồng em n
comment by WTT mobile view
08:23 SA 05/03/2016
Tâm sự dài về chuyện hôn nhân bất hạnh và cần lời...
Còn1 lý do khác nữa, em chia sẻ ở đây, có thể anh chị nghĩ em là người có suy nghĩbi quan hoặc là 1 đứa ko tự tin vào bản thân mình. Không, thật ra, em vốn dĩrất tự tin rằng 1 mình em vẫn sẽ nuôi được con khôn lớn trưởng thành, em chưabao giờ nghĩ e phải bất lực hay run sợ trước việc tự mình kiếm tiền lo cho cuộcsống 2 mẹ con đc sung túc cả, em dám khẳng định rằng em hoàn toàn có thể chocon 1 cuộc sống tốt nhất về vật chất vì em có kiến thức,có kinh nghiệm, em đãtừng là nhân viên xuất sắc nhất công ty,được tuyên dương,khắp các chi nhánh, đcđồng nghiệp kính nể khi đi làm, hơn nữa tại thời điểm này dù chỉ ở nhà nuôi connhưng em vẫn có 70 triệu tiền tiết kiệm đang cho vợ chồng chị gái vay( đây làsố tiền em để ra đc trong 3 năm đi làm cho đến khi lấy chồng), em đã lo xongchế độ thai sản và đc nhận số tiền 22,8 triệu đồng, ngoài ra trong tài khoảnlương em vẫn để dành 17 triệu đồng để trang trải từ khi em về Ninh Bình sống 1mình 3 tháng cuối mang thai và gửi bố mẹ tiền chi phí cho lần sinh đẻ,chi phílo cho em và con thời gian này, em nghĩ mình đã làm khổ ông bà về tinh thần rồinên về vật chất em ko muốn xin ông bà hay để ông bà phải bỏ ra lo cho mẹ con emnữa.
Cònvề chuyện công việc thì Giám đốc cũ của em có gọi điện hỏi thăm tình hình sinhđẻ và em đã tâm sự hết với giám đốc, vì trước kia em làm việc có năng lực nêngiám đốc có nhận lời với em rằng khi nào con cứng cáp, muốn đi làm lại thì nóivới chú 1 tiếng, chú sẽ sắp xếp công việc cho, chi nhánh luôn chào đón cháuquay lại (chính chú là người đã xin chuyển công tác cho em ra Hà Nội làm gầnnơi 2 vợ chồng ở trước kia mà chẳng lấy 1 đồng nào tiền công) .Vậy nên, việctới đây em đi làm lại và chuẩn bị cho tương lai của 2 mẹ con cũng đỡ khó khănphần nào. Thật ra mọi thứ em đã sắp xếp trong đầu hết rồi, cũng lấy đó là nguồnvui vì tương lai còn hứa hẹn phía trước, có lẽ vì thế mà em mới ko bị trầm cảmhay chăng? Và đến đây mọi người có thể sẽ chửi em, nếu thực sự em đã nghĩ đcnhư thế, tại sao ko gạt được chồng sang 1 bên, tại sao ko dứt khoát khỏi anhấy, còn níu kéo làm gì nữa trong khi bản thân em 1 mình có thể độc lập đc???
Emxin nói lý do và mong sau khi đọc xong mọi người chỉ cho em bỏ được suy nghĩnày nữa, em sẽ nhẹ lòng hoàn toàn.
Thậtra em nghĩ cho con rồi cũng nghĩ đến cái thân mình nữa. Trong đầu em luôn cóquan niệm rằng người đàn bà bỏ chồng hay bị chồng bỏ cũng như nhau thôi, chungquy lại là phụ nữ đã ly hôn giống như gái giữa đường, như hoa giữa chợ vậy (emđã từng chứng kiến những người phụ nữ đơn thân xung quanh mình), hầu hết đànông đến với họ một là chơi bời qua đường, hai là lợi dụng sự thiếu thốn tìnhcảm của họ mà thôi, ko có mấy ai thực sự tôn trọng, trân trọng hay yêu thươngnghiêm túc với người đàn bà mang tiếng 1 đời chồng cả. Rồi nếu có tìm đc ngườiyêu thương mình chân thành thì chắc gì đã yêu thương con mình, có thể lúc họyêu đương tìm hiểu thì thề non hẹn biển nói đủ điều hay, nhưng biết đâu khi xácđịnh đi bước nữa với họ, sự ích kỷ đàn ông lại trỗi dậy, lại dày vò mình và làmkhổ con mình thì sao? Và nếu họ có thông cảm đc đi chăng nữa thì cũng sẽ phátsinh những vấn đề như con anh,con tôi,con chúng ta, con mình đã thiếu thốn tìnhcảm của người cha rồi, giờ tình cảm của mẹ còn bị chia sẻ nữa thì tội con lắm.Chỉ cần nghĩ đến đây thôi em đã thấy đau lòng mà ko muốn đi bước nữa, muốn sẽ ở1 mình nuôi con cho đến hết cuộc đời, nhưng bên cạnh đó bố mẹ, anh chị ai cũngnói nhất định sẽ phải đi bước nữa vì năm nay mới 26 tuổi thôi, ko thể ở vậynuôi con đc, huống gì mang phận đàn bà giờ có 1 đứa con rồi vẫn chưa 1 lần đclên xe hoa, cũng phải lấy chồng cho người ta biết, và để có người mà dựa dẫm,giờ xã hội quá phức tạp, mình có muốn ở vậy 1 mình nuôi con cũng khó, rồi biếtđâu giây phút yếu lòng nào đó lại khiến mình rơi vào hoàn cảnh éo le như trướckia, xưa nay người ta nói đàn bà sống đơn thân cặp bồ nuôi con đã thành tràolưu rồi, nhưng thực sự bản thân e ko muốn bước chân vào sai lầm đó, ko muốnmình đã gặp bất hạnh trong hôn nhân rồi còn đi phá vỡ gia đình người khác đểnhững người phụ nữ và những đứa trẻ khác phải chịu bất hạnh như mình và conmình, rồi cũng mang danh “sống làm vợ khắp người ta, đến khi chết xuống làm makhông chồng”
”Thực sự cứ nghĩ đến thôi em đã thấy rất sợ cuộc sống đơn thân rồi. nhiều cámdỗ, cạm bẫy mà đàn bà sẽ có những lúc yếu lòng ko thể chống lại được là sẽ lạivướng vào sai lầm. Chỉ cần nghĩ đến cuộc sống sau ly hôn với đầy những phức tạpnhư vậy, ko đi bước nữa cũng ko đc mà đi bước nữa cũng ko xong. Chi bằng mìnhcố gắng níu kéo lấy cho mình 1 người chồng và cho con mình 1 người cha, dù chỉlà cái gia đình trên danh nghĩa cũng đc. Thực sự ly hôn rồi độc lập, tự do thậtđấy, nhưng chắc gì đã hạnh phúc khi mẹ con lúc nào cũng thui thủi 1 mình, cònngày lễ, ngày tết người ta sum vầy, mình cô đơn chẳng sao, con mình nó sẽ tủithân lắm(Em đã nhìn thấy thực tế nhiều hoàn cảnh của các mẹ đơn thân trong hội mà em tham gia rồi, ai cũng nói rằng làm mẹ đơn thân có cái hay riêng, đc độc lập, đc tự do, ko phải làm vợ, ko phải làm dâu...nhưng ai cũng thừa nhận rằng những thứ đó chẳng thể khiến họ và con họ cảm thấy hạnh phúc, lúc nào trong lòng cũng thường trực sự cô đơn, tủi cực ko biết tỏ cùng ai, mẹ đơn thân nào cũng khao khát 1 mái ấm mà vì thương con lại ko thể đi bước nữa)….Những suy nghĩ đó cứ luẩn quẩn trong đầu em, nhất là trong lúc cô độclại có rất nhiều thời gian ở nhà ôm con nên em ko nghĩ thoáng hơn ra cuộc, cuốicùng là quay lại quỵ lụy chồng là vì thế mọi người ạ.
Mà thực tế, cũng đã có những lúc em còn xem việc níu kéo chồng như 1 động cơ ấy, em muốn níu kéo a ấy chỉ cần a chấp nhận cho vợ chồng con cái đc 1 cơ hội về sống chung dưới 1 mái nhà, cho anh được làm 1 người bố thực sự bên cạnh con trai, anh sẽ có những đêm thức ngủ chăm con, sẽ có những lúc chơi đùa với con, nhìn thấy nụ cười của con, thấy lúc con khóc, lúc con hóng chuyện, lúc con ê a, em muốn anh có 1 thời gian sống với con như bao người bố khác, em tin với bản tính thích trẻ con như anh, hơn nữa lại là con trai anh vô cùng đáng yêu, chắc chắn anh sẽ ko thể rời xa con đc, nếu ngay lúc anh và con đã có mối quan hệ gắn bó phụ tử rồi, em có quyết định bế con đi,ly hôn anh và biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống anh thì em tin anh sẽ day dứt khôn nguôi, sẽ nhớ con lắm, nếu có đi bước nữa thì cũng vẫn sẽ nhớ đến con, chứ ko như lúc này, thực sự từ khi sinh con ra, anh chỉ mới bế con cộng dồn lại đc 2 tiếng đồng hồ, mà 2 tiếng đó con chỉ nằm ngủ, anh chưa hiểu nỗi cực nhọc cũng như niềm vui khi có đứa con bé bỏng trong nhà như thế nào, anh chưa bị con tè vào người hay nghe tiếng con í ử nỉ non khi gắt ngủ…vậy nên việc anh bỏ em bỏ con dễ dàng như 1 cơn gió thoáng bay qua thôi, chẳng có gì khó khăn và có gì gắn bó trước đó cả, rồi anh cũng sẽ nhẹ nhàng đi lấy vợ mới, có những đứa con khác mà chẳng hề mảy may, day dứt, khắc khoải về đứa con đầu lòng vì vốn dĩ anh chưa từng 1 ngày gắn bó với nó để khơi dậy tình phụ tử trong anh…
Cũng vì hiểu như thế nên em cứ muốn níu kéo để đc 1 lần quay về sống với nhau 1 thời gian thôi cũng đc, em sẽ cam chịu, và sẽ ra đi đúng lúc, miễn là có thể để anh gần con để con cảm nhận đc tình cảm của cha và để anh cũng có thời gian gắn bó với con, nếu qua giai đoạn đó rồi, anh vẫn ko có tình cảm với con, vẫn cương quyết rời bỏ mẹ con em, thì em sẽ hoàn toàn yên lòng, bế con ra đi thanh thản, ko còn tiếc nuối vì mình đã ko cố làm 1 việc ý nghĩa cuối cùng để cho con có bố nữa.
Em đã giải bày tất cả suy nghĩ của em là như vậy mọi người ạ. Mong mọi người đọc, hiểu cho suy nghĩ của em và nếu có thể hãy cho em lời khuyên để thay đổi những suy nghĩ đó mà hoàn toàn buông bỏ để mẹ con em đc an yên.
Em cảm ơn mọi người rất nhiều. Em rất muốn reply cmt của từng người nhưng thực sự suốt ngày bận rộn với con, em ko thể nào có thời gian mà ngồi trên máy tính đc yên trong 30 phút đc. Mọi người thông cảm cho em . Một lần nữa em xin cảm ơn ạ!
07:24 CH 04/03/2016
Tâm sự dài về chuyện hôn nhân bất hạnh và cần lời...
Dạ. Em chào mọi người, chào anh.chị,em- những người đã kiên nhẫn đọc hết tâm sự dài dằng dặc của em,
Thực sự khi đăng post lên em ko nghĩ được mọi người thương cảm và đọc hết bài của mình vì nó quá dài, quá phức tạp.
Em đã tranh thủ lúc con ngủ trong 8 ngày liên tục với viết hết được đoạn đường gian nan mình vừa trải qua vì con nhà em rất khó tính, rất quấy, đêm nào e cũng thức trắng ngồi bế con từ 00h đến 6,7h sáng, em mất ngủ trường kỳ và bị mất sữa hoàn toàn vì suy nghĩ nhiều, áp lực nhiều, đã đau khổ về chuyện của mình và chồng lại còn mệt mỏi vì chuyện bố mẹ e bất hòa cả ngày, chứng kiến bố mẹ to tiếng với nhau mà ko thể làm gì đc, ko thể đứng về phía ai hay lên án ai đc vì xưa nay bố mẹ e đã là vậy. Trong nhà lúc nào cũng nặng nề, chán chường lắm mọi người ạ, con thì còn quá bé, em ko thể nào bế con ra đi lúc này đc, e chưa chuẩn bị đi gì cho tương lai 2 mẹ con hết nên cũng đành ở cùng ông bà chờ đến khi con cứng cáp hơn chút rồi mới có thể tính được.
Trước tiên em cảm ơn mọi người, rất rất cảm ơn các anh,chị,em đã đọc, thấu hiểu và đưa cho em những lời khuyên vô cùng quý giá với em lúc này.Cho dù là những lời mắng chửi thì em cũng hạnh phúc lắm.
Lúc em viết ra đây chỉ nghĩ thôi thì có ai đó kiên nhẫn đọc đc hết rồi đưa lời khuyên thì biết ơn còn gì bằng, còn nếu ko có ai đọc và bình luận thì bản thân mình cũng đã vừa làm đc việc khiến mình nhẹ lòng đi rất nhiều vì đã nói ra đc hết những gì nặng nề nhất mang trong lòng mình suốt hơn 4 tháng qua mà ko thể chia sẻ cùng ai, ko ai có thể thấu hiểu.
Em sợ nếu cứ để trong lòng 1 ngày nào đó em sẽ bị trầm cảm sau sinh và sẽ ko thể lo lắng đc cho con mình nữa.
Thựcsự các anh chị mắng chửi em là kẻ bi lụy, bi lụy đến thấp hèn nên mới bị chồnge khinh bỉ như vậy, em chấp nhận, em cũng thấy mình như thế (có thể một phần làdo ko ai chia sẻ cùng em những tháng cuối mang thai cực nhọc và thời gian đầumới sinh vât vả, vậy nên em cứ bấu víu mãi vào chồng mong tìm 1 chỗ dựa, vì emvẫn cứ ảo tưởng rằng sâu xa trong lòng a ấy vẫn còn yêu thương em, chỉ là vìhiểu nhầm nên mới thù ghét e vậy thôi), giờ thì mọi người khách quan bên ngoàiđã nhìn nhận ra vấn đề và khuyên em rồi nên em cũng đã tỉnh ngộ, ko còn ngộnhận vào tình yêu của chồng nữa
Cólẽ điểm yếu của em đó là quá nặng tình và quá lụy tình nên mới ra nông nổi này,cứ mãi làm khổ mình và gánh lấy sự khinh ghét từ chồng, mọi người chửi em đúnglắm, em giờ đã nhìn nhận ra rồi ạ
Nhưngem cũng thấy mình ko phải là người ko mạnh mẽ đâu mọi người à, thực sự nếu komạnh mẽ thì chắc chắn em đến bây giờ đã trầm cảm hoặc mẹ con em sẽ ko thể bìnhan đc như thế này rồi, thực sự những tháng ngày mang thai ở 1 mình 1 nhà trọrộng thênh thang nơi đất khách chỉ biết làm bạn với lũ chuột, lũ gián, bên cạnhđó là sự tra tấn tinh thần từ chồng em, anh ấy gây cho hết hết nỗi đau này đếnsự thất vọng khác, em lại ko đc bố mẹ hỏi han gì đến vì bố mẹ nghĩ em đã làmkhổ bố mẹ rồi, hơn nữa bố mẹ em chỉ lo cãi nhau, lo hơn thua trong cuộc sốngcủa họ chứ có ai nghĩ đến đứa con gái bất hạnh đang sống 1 mình thui thủi nơinào đâu, cũng do bố mẹ e đang còn công tác nên luôn bắt e phải giấu kín chuyệncủa mình, phải tỏ vẻ hạnh phúc như ko có chuyện gì xảy ra, vậy nên e ko thể tâmsự với bất kỳ ai là người quen hay bạn bè.
Emchỉ có thể cứu sống tinh thần mình bằng cách tham gia vào các hội phụ nữ đơnthân, tham gia hội các mẹ yêu con…để tìm nơi những chị em có cùng cảnh ngộ vớimình, rồi đọc nhiều hoàn cảnh đau thương, éo le hơn mình, lấy đó làm sự an ủibản thân rằng mình vẫn chưa phải là người khổ nhất, rồi nhìn nghị lực của nhữngbà mẹ đơn thân em như tìm đc động lực để cố gắng sống vì con, cố gắng ăn uốngvà chăm sóc con trong bụng…phải nói thời gian đã qua em đã cố gắng hết sức cóthể trong hoàn cảnh của 1 bà bầu mang thai 3 tháng cuối bị chồng bỏ rơi, kođược sự động viên từ người thân,gia đình, và rồi đến giai đoạn 1 phụ nữ sausinh 1 mình quanh quẩn với đứa con 24/24 với 4 bức tường..thực sự đó là cả 1 sựcố gắng hết sức của em rồi
Bây giờ có được sự động viên, có được những lời khuyên của anh chị em trong WTT em như đc tiếp thêm sức mạnh để dứt khoát gạt bỏ quá khứ, làm lại từ đầu cuộc sống của 2 mẹ con em. Em sẽ cố gắng quên đi người chồng, người bố của con em, rồi thời gian trôi qua sẽ nguôi ngoai mọi thứ phải ko mọi người???
Đúngra thì lâu nay em đã xác định rằng vợ chồng em ko thể hàn gắn, em cũng đã kocòn cảm giác ghen tuông hay nhớ nhung chồng như thời gian trước nữa, em đã thửlòng mình và biết rằng cảm xúc đã hoàn toàn chai sạn khi nghĩ đến việc chồngđang đi với người đàn bà khác hay qua đêm với những cô gái bán hoa xung quanh aấy, em thấy rất bình thường
Thựcsự nếu nói em quá yếu đuối khi ko dứt được tình cảm với chồng là ko đúng, em đãhoàn toàn đã ko còn cần chồng cho em nữa. Nhưng có 1 điều em lại luôn khao khátđó là em vô cùng cần bố cho con em. Mỗi lúc nhìn con (nhất là con em rất giốngbố), em ko thể ngăn nổi nước mắt, em thương con vô cùng tận.Em luôn thấy mìnhcó lỗi với con khi không cho con đc 1 gia đình trọn vẹn, ko cho con có bố nhưbao bạn bè khác, rồi e sợ đến khi con đi học, khi con lớn có nhận thức, con sẽhỏi em bố nó đâu, con sẽ thắc mắc tại sao con ko có bố như bao bạn khác, con sẽmặc cảm, tự ti, em biết trả lời con thế nào??
Emđã từng sống trong gia đình bố mẹ bất hòa liên tục, bố em bỏ mẹ con em đi liênmien, có lần đi tới 7,8 năm mới về, ko hề liên lạc gì với gia đình, chị em emsống trong hoàn cảnh thiếu thốn tình yêu thương của cha, từ thuở nhỏ em đã khaokhát biết bao nhiêu 1 gia đình hạnh phúc,có đầy đủ bố mẹ như bao gia đình khác,dù mẹ chẳng để 2 chị em phải thiếu thốn gì về vật chất, chính bà đến bây giờvẫn nói với em rằng “thôi, con cứ làm việc kiếm nhiều tiền lo cho con trai concó cuộc sống đầy đủ chẳng thua kém 1 ai là đc rồi, có bố mà khốn nạn thì cũngnhư ko có”. Nhưng mẹ e ko hề biết rằng sâu trong thâm tâm 2 chị em em, đứa nàocũng mong muốn đc có bố, dù là bố ko tốt, nhưng cái cảm giác có người đàn ôngtrong gia đình nó vững chãi, nó an tâm lắm, trong mắt bất kỳ đứa trẻ con nào bốcũng đều là thần tượng của chúng, dù có rất ít ký ức tuổi thơ đc bên bố nhưngchị em em đến bây giờ vẫn ko bao giờ quên đc những ngày đc bố đưa đón đi học,đc chơi đùa với bố và được bố mua tặng đồ chơi… Nói ra có thể mọi người nghĩ emđang vĩ đại hóa tình cảm cha con nhưng thực sự cả thời thơ ấu của mình em chỉước được như bao đứa trẻ khác đc hát những bài hát về gia đình hạnh phúc mà côgiáo dạy ở trường, được hát những bài hát về bố và nghĩ về bố mình thật thoảimái, Nhưng không, 2 chị em em chưa từng bao giờ dám hát trước mặt mẹ, em nhớ cólần đc cô dạy bài “3 ngọn nến lung linh” về nhà em hát cho mẹ nghe và mẹ đãkhóc, lần thứ 2 mẹ khóc là khi chị gái em hát bài “ba sẽ là cánh chim cho conbay thật xa, mẹ sẽ là nhành hoa…”, mẹ nói với chị em e rằng mẹ ko muốn nghe cáccon hát những bài như vậy.Dù chưa có nhận thức nhiều nhưng 2 chị em e đều hiểurằng kể từ đó ko đc hát những bài hát về tình cha, về gia đình trước mặt mẹ sẽkhiến mẹ buồn, và thói quen đó đã duy trì đến tận bây giờ, chị em em hoàn toànvô cảm và ko thuộc bất kể bài gì liên quan đến bố dù bây giờ bố đã về đoàn tụvới gia đình.
Hơnbất kể ai, chính bản thân em hiểu 1 đứa con thiếu đi tình cảm, sự giáo dục củangười cha thì sẽ có những thiệt thòi gì, mẹ dù có làm tốt vai trò 1 người mẹ vàlàm thêm vai trò của 1 người cha nữa nhưng mẹ cuối cùng cũng chỉ là 1 người phụnữ chân yếu tay mềm mà thôi, sao có thể thay thế hoàn toàn đc hình bóng ngườicha trong tâm trí những đứa trẻ đc đây??? Cứ nghĩ đến điều khao khát suốt tuổithơ của mình em lại thương con hơn gấp vạn, em lại quay đầu quỵ lụy chồng đểmong anh hiểu, ko cần chấp nhận em, chỉ cần anh quan tâm đến con, tình cảmgiống những người khác là đc rồi…nhưng những cố gắng của em chỉ là vô vọng…emko thể nào thoát ra nổi những buồn đau cũng là vì lý do này,
07:17 CH 04/03/2016
Tâm sự dài về chuyện hôn nhân bất hạnh và cần lời...
Em cảm ơn chị đã đọc và cho em lời khuyên chân thành ạ
dài quá, nói chung chồng bạn k tốt,k đủ tình yêu với bạn. bạn đau quá thì sẽ tự buông
hai là. quá khứ của bạn như thế thì bạn cũng đừng trách ai. đấy gọi là quả báo nhãn tiền
thôi dẹp hết làm lại từ đầu
đừng mệt mỏi nhiều nữa vs ng k đáng
xem như huề vs cuộc đời bạn
làm lại từ đầu vs chức danh mới, ng mẹ đơn thân đi bạn
ai ở trong hoàn cảnh của ck bạn cũng vậy thôi
nói chung đàn ông ích kỉ lắm
nên bạn hãy yêu bản thân mình còn hơn suốt ngày ỉ ôi níu kéo. k đc j cả đâu
04:26 CH 01/03/2016
Tâm sự dài về chuyện hôn nhân bất hạnh và cần lời...
Thế rồi khi dọn đồ anh thấy cái áo đôi lúc vợ chồng đi trăng mật mua bị rơi xuống sàn nhà, anh lấy chân đá luôn ra ngoài và lau nhà luôn, cái ảnh cưới treo trên tường anh định vứt đi e nhặt lại vì ko nỡ…
Mẹ e trong lúc đó thì gọi nói với em là ko cho e về quê đc vì còn sĩ diện gia đình, ko muốn bị dị nghị, mẹ và anh chị đã bàn sẽ cho em về nhà anh chị, thuê cho em cái nhà trọ gần đấy,thuê cho osin ở cùng, sinh đẻ ở đấy cũng có chị ở gần, sinh xong mẹ đón về, còn giờ thì ai hỏi vẫn cứ nói vợ chồng đang ở HN( nhà anh chị em ở Ninh Bình), e đồng ý, sau đó em nói với anh là giờ cho em về nhà anh chị, anh ko đồng ý, nói sẽ trả e về gia đình e rồi thích đi đâu thì đi, em gọi lại báo với mẹ, mẹ con nói chuyện qua lại với nhau 1 lúc mẹ bảo cố thuyết phục anh đưa về nhà anh chị, còn nếu anh muốn có mặt bố mẹ để nói chuyện rõ ràng thì bố mẹ sẽ đến nhà anh chị cho a nói chuyện(bố mẹ e ở Thanh Hóa) em nói với anh là cứ đưa e về nhà anh chị, anh đang chần chừ thì rất trùng hợp lúc đó có anh bạn của anh rể em, chơi thân với gia đình em, a ấy lái taxi ở Ninh Bình, đi đám cưới ở nhà hàng ngay gần chỗ vợ chồng em ở, anh ấy gọi cho em hỏi xem nhà ở đâu định qua nhà chơi, em nói luôn là em đang chuẩn bị về Ninh Bình, anh qua đây cho vợ chồng e ngồi taxi về với cho đỡ tốn kém, anh đồng ý luôn. Em nói với chồng thôi ko phải gọi taxi nữa, có anh qua đón rồi, giờ vợ chồng về nhà anh chị đi, chồng e đồng ý, nhưng a ấy 1 mực ko đi xe anh kia mà gọi 1 taxi khác là người quen của a ấy, đã vậy chồng e còn gọi thêm 2 người quen cũng là bộ đội về cùng e và a ấy, em thấy ngạc nhiên hỏi sao lại có thêm 2 người này, chỉ cần 2 vợ chồng về là đc rồi mà, a ko trả lời, 2 anh bạn kia thì nói với e là tiện đường về quê nên đi cùng(thực chất sau này em mới hiểu là chồng em nhờ 2 người kia đi cùng về cho đỡ sợ, a ấy sợ gia đình em sẽ làm gì anh ấy…haha, thật nực cười vì gđ e chẳng bao giờ nghĩ đến điều đó, bố mẹ e chỉ nghĩ đơn giản là 1 mình anh đưa vợ về thôi, bố mẹ anh chị em còn nấu cơm chờ sẵn 2 vợ chồng về ăn chứ nào có mưu mô, thủ đoạn gì như anh nghĩ)
07:59 CH 28/02/2016
m
mebancun2015
Bắt chuyện
542Điểm·3Bài viết
Báo cáo