Chị ơi, nói chị đừng kêu em nhiều chuyện chứ em thấy chị sống quá cam chịu. Thế trước khi lấy chồng chị làm gì để sống hay vẫn bám vào bố mẹ, nên bây giờ chị muốn chia tay mà sợ không đủ đk kinh tế nuôi con? Một khi đã không thể cứu vãn được cuộc hôn nhân này, chị nên bứt ra tìm việc làm để kiếm tiền, vì nếu con còn nhỏ thì ưu tiên cho mẹ nuôi, nếu mẹ không đủ đk kinh tế thì họ sẽ xét lại, cho nên kt là chuyện rất quan trọng đấy chị ạ. Còn chuyện ba nó nói ly hôn thì không chu cấp, xin lỗi nhé, quên đi, pháp luật có quy định rõ ràng hết rồi, không những chu cấp mà tất cả những tài sản tạo ra trong quá trình hai người là vợ chồng vẫn phải chia, chị yên tâm.
Thế mà bảo là chấp nhận..... lạ nhễ :-?Xem ra, suy nghĩ và hành động của chủ top ko khớp với nhau rồi.Với chồng: từ chối nhiều lần thì còn sợ ông chồng lấy cớ để biện minh cho việc tung tẩy bên ngoài.Còn đã là bạn thì sợ gì nhỉ? phải biết say NO thẳng thừng khi mình ko hứng chứ.8-|
chia buồn với bạn cùng cảnh ngộ, mình cũng đang coi chồng là bạn đây, và đúng là bạn cũ từ thời trung học thật bạn ah. Chồng mình không rõ ràng là đểu gì cả, chỉ thấy là không quan tâm, thờ ơ với gia đình, mình cũng đối xử như thế, vì thế hết lăn tăn, tiêu chí của mình là phận ai nấy lo, có trách nhiệm chung là con cái. còn vụ xxx kia, thì mất hết cảm hứng rồi.
Đứa nhỏ của mình chỉ mới 1t, cộng thêm bé lớn 3 tuổi, để cho 2 bé này ăn uống, đi học, 1 tháng cũng 4,5 tr. Công thêm công việc trong giờ hành chính, con ốm đau bệnh hoạn liên miên là chuyện thường thì nghỉ làm thế này ai chấp nhận hả bạn. Chưa kể ts của mình đã ngu muội mà đưa hết cho chồng làm ăn, nếu ko mình gửi ngân hàng lấy lãi suất + vừa làm vừa chơi cũng đủ nuôi 2 đứa nó. Giờ cái nhà mới mua thì giấy tờ chưa có, trả góp trong mấy năm, có bán cũng ko đc, ra tòa lấy gì chia. Bây giờ ko cam chịu thì mình chẳng biết làm gì. Luật pháp ở vn mà bảo vệ quyền lợi phụ nữ trong mấy việc trợ cấp sau li hôn thì mình ko dám tin.