Mình đây! không chạy đi đâu mất mà các mẹ sợ ,sáng nay vừa online sau bao nhiêu ngày chiến đấu với cuộc đời .... các mẹ muốn nghe từ mình điều gì ....?giải thích ư ..không có điều gì để giải thích cà các mẹ ạ... mình vẫn còn đây ,cuộc đời mình vẫn thế ,không chạy đi đâu dc ... làm sao để nói hết nhỉ.... kg có ai tự bán rẻ bản thân mình đến thế ,đến lúc này mình vẫn tự hào mình chưa nhận bất kì sự giúp đỡ nào hay vì 1 mục đích nào ở đây cả , và mình nghiêm túc trả lời các mẹ ,nick babyanhmum và mình là có quen biết thậ chí rất thân .... chứ kg phải là 1 .Và sự tung hứng đôi chút cũng là sự thật ...Nhưng cuộc đời mình những gì mình kể là rất thật.và.. Mình kg hề có ý lợi dụng tình thương của các mẹ đâu , vì mình hiểu răng nơi mạng ảo này chỉ có thể chia sẽ kinh nghiệm sống cùng nhau , giúp nhau vững vàng và mạnh mẽ hơn mà thôi ,,, mình chỉ nói vậy ... các mẹ tin hay kg là tùy ở suy nghĩ của các mẹ... cho mình gửi lời chân lỗi chân thành nếu có làm gì tổn thương đến tình cảm của các mẹ....
Tôi và cô ấy yêu nhau đã gần 4 năm rồi, chúng tôi là bạn học cùng cấp III. Trong tình yêu tất nhiên là có nhiều kỷ niệm vui buồn, cũng trải qua những sóng gió, rốt cuộc cuối cùng chúng tôi vẫn ở bên nhau. Gần đây, chúng tôi có dự định sẽ làm đám cưới, nếu ko có gì thay đổi tôi sẽ "bị cùm" vĩnh viễn vào tháng 3 năm sau.Tuy nhiên, tôi thấy rất khó nghĩ, rất đau đầu khi nghĩ đến chuyện mai sau:Thinking:. Liệu cô ấy có phải là một nửa đích thực của tôi?Cô ta là một nàng vô cùng quái ác!Tôi thật ko nói quá về cô ấy. Các bạn thử tưởng tượng, dù đã hơn 20 tuổi rồi mà cô ấy lúc nào cũng lẽo nhẽo đòi được cưng chiều: "Anh ơi em thèm ăn bánh gatô" " Anh ơi em muốn ăn măng cụt" hay "Chiều về đón em anh mua cho em quyển Inu Yasha" (hình như là tên này chứ tôi cũng ko rõ lắm.. hoặc là hajime gì đó..).Nếu cô ấy nói "Em thèm uống sữa đậu nành" thì chắc chắn 99 % là tôi phải đưa cô ấy ra ngõ Hội vũ ăn ..... miến lươn ( vì quán miến lươn ở đó có bán sữa đậu nành T thích) còn nếu cô ý đòi ăn kem thì y chóc tôi lại phải đi 10 km ra Tràng Tiền, mua cho cô ấy ăn đủ một kem cốm và một kem ốc quế ( trong khi tôi vừa phải đi làm về sau 8 tiếng đứng phơi mặt ở đúng con đường ấy)Ko chỉ quá đòi hỏi, nhõng nhẽo cô ta còn có một tật là đã được thoả mãn một lần thì ... thì thật khổ sở thay cho tôi, những lần tiếp theo tôi cũng sẽ phải chiều cô ta y như vậy.... Đoạn này có lẽ hơi tối nghĩa nên tôi ví dzụ cho các bạn hiểu rõ hơn: Vào một ngày đẹp trời , tôi mới được lĩnh lương, trong lòng vui vẻ vì hồi chiều được một bác qua đường khen đẹp trai ( tôi vốn tự hào vì làn da trắng, khuôn mặt sáng láng ko kém Cha In Po). Tôi hứng thú mời cô ấy ăn món bánh Pizza ở Hai Bà Trưng ( vì một thời gian dài tôi bị cô ấy tra tấn về sự hấp dẫn của món này).Sau khi ăn hết một cái bánh Pizza hải sản to đùng ( mà theo tôi món này thật phản khoa học, ăn chỉ tổ béo), trên đường về, cô ấy thì thầm vào tai tôi: "Em yêu anh!" và thơm lên má tôi thật nhẹ nhàng.Nếu chỉ có vậy thì ko có gì để nói, đằng này một tuần sau đó ( khi tiền lương của cả tôi và cô ấy đã cạn vì thói ăn uống ko kiểm soát của cô ấy, sau đây xin gọi tắt là cô T), khi tôi và cô T vi vu trên đường trở về nhà sau một ngày làm việc mệt nhọc, cô ấy lại thầm thì: "Anh yêu, em thèm ăn bánh pizza quá, lâu rồi em chưa được ăn". Tôi rùng mình, lạnh cả sống lưng khi nghĩ tới tờ 50.000đ trong túi, nó như giãy giụa, than khóc van xin tôi cho nó được kéo dài sự sống. Tôi cố giữ bình tĩnh nói với cô:- Tuần trước mình ăn rồi còn gì, ăn nhiều món này béo lắm em ạ! Thì cô ấy ngắt lời tôi ngay lập tức: - Em ko sợ béo đâu anh ạ, tối nay mình ăn đi!Đấy .... cô ta là thế đấy .. lòng tham vô đáy, chỉ biết thoả mãn bản thân mình... đáng thương thay cho tôi...!À lại còn chuyện này nữa, cô T khăng khăng bắt tôi phải thề với cô là sau này sẽ rửa bát và phơi quần áo hộ cô ấy.Thích thề thì thề... sợ gì .. mất chi một lời ngọt ngào dành cho phụ nữ - thế là tôi thề! Ai ngờ cô ta gian ác hơn tôi tưởng, sau khi tôi vừa dứt lời, cô ta khoái chí lôi ra chiếc điện thoại di động dấu sau cánh tay đang ôm choàng lấy tôi. Tiếng trong máy nheo nhéo "Anh thề sẽ rửa bát và phơi quần áo...." Cô ta đã ghi âm tôi. Thế đấy!Ghi âm làm bằng chứng cả những lời nói của người yêu mình, thật tôi chưa thấy cô gái nào gian ác như cô T!Thôi ko nói về thói tham ăn của cô T, tật xấu này đã quá rõ ràng và ko thể chối cãi. Tôi xin kể tiếp về cô nàng quái ác này:Cô T lười chưa từng thấy trong lịch sử loài người. Khi tôi và cô ấy về nhà, T ko bao giờ đóng cửa. Nhanh chư chớp, cô ấy sẽ chạy tọt vào nhà, ngồi cười khoái chí bên cạnh mẹ cô, líu la líu lô về chuyến đi chơi (ra vẻ ta đây ngây thơ lắm),Đến nước này tôi còn làm gì được nữa: Sau khi hỳ hục dắt xe vào nhà, tôi lại phải quay lại đóng cửa, kéo chốt. Cô ta lười như thế đấy!Còn nữa, khi ăn phở, chẳng bao giờ T vắt chanh, tôi sẽ là người làm việc ấy! Lắm lúc cô ta còn lười chẳng thèm gắp quẩy, và thế là để ko mang tiếng tham ăn tôi sẽ phải gắp cho cô ấy một nửa số quẩy, và cô ta vẫn điềm nhiên chén... (cô ta chỉ múc tương ớt cho tôi thôi)Cô ta còn vô số tật xấu nữa nhưng thời giờ có hạn... cô ....cô ta đang rời đĩa bánh do chấm mật ở cuối phòng tiến về phía tôi.. hình như ..... T đã phát hiện ra tôi đang nói xấu cô ta trên WTT. Á á á á ...! cứu tôi với... sao tôi lại ra nông nỗi này ....Ặc.
Chào các mẹ! Tớ theo dõi WTT lâu rồi, giờ mới tham gia cùng các mẹ. Chuyện nhà tớ thế này.Hai vợ chồng tớ lấy nhau 2 năm, có thằng cu 5 tháng. Cuộc sống nói chung cũng ổn. Khoản tình cảm không nói, vì với tớ đương nhiên vợ chồng con cái phải yêu thương nhau rồi, chả phàn nàn gì. Vợ chồng tớ dân tỉnh lẻ, nhà cửa còn phải đi thuê. Thu nhập 2vc hàng tháng chỉ vừa đủ, không tiết kiệm được gì. Cái đấy thì chắc nhiều mẹ cũng gặp phải. Ox làm nhà nước, lương so với khung giá thì là cao, so với ngoài thì trung bình. Gần đây ox tâm sự, muốn ra ngoài làm. Cái này bình thường, nhiều người thế mà. Có điều ox cũng còn băn khoăn một việc. Theo ox, từ trước đến giờ, ox không phải là người có năng lực xuất sắc. Mọi việc đều hoàn thành, đúng, đủ nhưng không nổi trội hơn so với mọi người. Nếu ra ngoài, mục tiêu là kiếm tiền, nhưng với năng lực hiện tại, lại sợ không đáp ứng được yêu cầu của vị trí mới. Điều này chắc nhiều người khi đổi việc cũng hay lo ngại. Vấn đề là ox tớ phân vân xem có nên đi ngay bây giờ không? Hay để tích lũy kinh nghiệm 1 vài năm trước đã. Nếu ở lại, kinh nghiệm được tích lũy, nhưng kinh tế không được tích lũy. Nếu ra đi, sẽ có kinh tế, nhưng sẽ phải dò dẫm tạo kinh nghiệm. Liệu có nên đánh đổi không? Vì cơ hội, tuổi trẻ chẳng có 2 lần. Tớ thương ox lắm, với tớ, ox làm đâu cũng được, miễn là thấy hài lòng. Nhưng nghĩ kỹ cũng thấy phân vân, vì đàn ông sự nghiệp là trọng, có khi hơn cả vợ. Các mẹ cho tớ lời khuyên nhé.
Vậy là cả nhà quyết định ra HN ăn Tết rồi à? Bé Bống nhà mình thì được 3 tuổi 4 tháng rồi bạn à :Rose:
nghe nói Sa pa đang có tuyết, chả hiểu Lào Cai thế nào nhờ :Nottalkin: nhà ấy ở chỗ ấm quen rồi, ra đây lạnh thế có chịu được không?mà ở quê có đủ tiện nghi không, nếu quê ở ngay thị xã chắc không saotết này tớ cũng ở trên núi, Điện Biên Phủ ý, cũng lạnh phải biết, lại ở chân đồi, chỉ lo con ốm thôi :Sad: từ hôm trời rét con chim hư hư không ra khỏi cửa luôn ý chứ, lên núi không biết có chịu nổi không hu hu
Mình nghe nói la lanh đến Tết đấy bạn ạ. Vì vậy phải mang thật nhiều áo ấm cho bé, quần áo, giày tât, khăn mũ... Bạn cũng có thể mua cái túi sưởi giữ ẫm cho bé nữa. Chúc cả nhà ăn Tết vui vẻ nhé.
Mẹ Rita vào trang web này tham khảo về túi sưởi giữ ấm nhé, có chi nhánh trong SG đấyhttp://www.mimosa.com.vn/default.asp?page=ChiTietSanPham&SanPhamID=77Hôm trước tớ cũng đưa Bống đi Tam Đảo, rét và sương mù dày đặc nhưng vì có lò sưởi nên cũng ấm, kho ra ngoài chơi thì phải mũ khăn bịt mũi cẩn thận bạn ạ. Bé được đi chơi rất thích, mưa lây rây nhưng bé trèo núi rất hăng vì thích mà. Đợt đấy ông bà cũng ko muốn mình cho đi lắm nhưng mình vẫn cho đi để bé biết đây biết đó nữa. Chúc cả nhà bạn có chuyến đi vui vẻ. Nhớ chuẩn bị quần áo ấm cho bé nhé :Rose:
Gia đình em cũng chuẩn bị cả năm để về Hà Nội ăn tết mà cũng phải hủy vé rồi. Con em mới được 15.5tháng, đi sợ ốm lắm. VC em xin sếp ra tết khoảng mồng 3-4 đi, mồng 10 về, sếp cũng thông cảm, càng có người trực tết. Hi vọng lúc đấy trời ấm lên. Lào Cai lạnh hơn cả HN đấy chị ạ, có ra đấy chơi cũng không đi được đâu đâu. Lo chống rét cho con cũng hết ngày
Trưa nay em Rita gửi link cho đọc bài mà rơi nước mắt, sao lại có những người con bất nhẫn thế :Sad: Em Rita nhanh quá, đã post lên rồi, nhưng mà mình chưa biết giúp đỡ sao, em Hương Huế ơi, chiều nay tính nhờ em hỏi giùm nhưng mà bận nói chuyện buồn nên quên mất Em ghé thử sang nhà ông bà già có được không? Sớm chút nữa thì mình đã có thể đến thăm được rồi
Mình ở SG đây, mẹ nào cần nấm thì alô cho mình biết nhá, mình ở Q.11, TPHCM. Số dt: 0908.009125
Ôi vui quá, bao nhiêu người chúc mừng! Có cả Mod nữa, hihi... Cảm ơn mọi người nhiều :Kiss: :Kiss: :Kiss: :Kiss: Mẹ cháu đến giờ vẫn còn đang sướng âm ỉ đấy ạ! Cả nhà hôm qua được một phen vui như Tết!@Li Sa: Thật hả em? Vậy thì chắc chắn sẽ có lúc chị nhờ cậy đến em rồi. Chị có nhờ được một KTV bên NĐ1, nhưng khi nghe nói con bé bị SMA, cậu chàng chạy mất dép :Crying: . Hôm qua chị mới nhắn tin báo kết quả, cậu hứa tối mai sẽ ghé tập cho Mi Yên. Cũng không biết sẽ được trong bao lâu. Chị đang lo, đọc được tin em mừng quá. Cảm ơn em nhiều :LoveStruc: @Mẹ Alo: PM cho em mà không được. Hộp tin nhắn của em đầy mất rồi kìa, xóa bớt đi. Hóa ra hôm trước em gọi điện cho chị đấy à? Chị vội đi bỏ quên máy ở nhà, về thấy missed call của HN, nghĩ một là chị luongtam hai là em, thêm mẹ Tun nữa, chỉ có 3 người có số cellphone của chị. Gọi cellphone cho chị luongtam, chị ấy bảo không gọi. Gọi đến số đó, không ai bốc máy. Định PM cho em mà mấy hôm nay lu bu quá chừng! Xin lỗi em nhé! Ui, em có được cái đĩa đó rồi à? Hay quá, cảm ơn em nhiều :LoveStruc: . Em khoan gửi cho chị, mà cho chị địa chỉ đi, chị nhờ mẹ Tun (Thu Hà) ở box tháng 5/2006 (mẹ con chị sinh hoạt ở đó) ghé lấy. Tuần sau Hà sẽ vào SG công tác, sẽ ghé qua thăm Mi Yên đấy. Em nhắn tin cho chị sớm nhé :LoveStruc: Sáng nay mẹ con Mi Yên đã bồng bế nhau đến chỗ bác PT ở NĐV để làm các xét nghiệm về calci, phosphor, Iongram, etc. để xem Mi Yên có bị còi xương không, mức độ ra sao. Bác PT e rằng có thể Mi Yên bị một chứng bệnh gì đó làm cản trở quá trình hấp thu Vitamin D trong cơ thể, dù Vitamin D vẫn được cung cấp đầy đủ qua đường ăn uống. Lại thêm một nỗi lo mới :Sad: . Nhưng mà, dù gì vẫn đỡ hơn là SMA!Khi nào có tin mẹ cháu lại thông báo. Yêu mọi người nhiều.
các mẹ vp ơi khởi động đi thôi im lặng quá !:Laughing: :Rose:
Nhận 500K của mẹ thisan :LoveStruc:
Hỏi ý kiến:Mình đi tất cả 12 gia đình, mình cũng hỏi thăm tất cả hoàn cảnh của các gia đình, nói chung là đều nghèo và khó khăn. Nhưng mỗi gia đình nào cũng được thăm hỏi rất nhiều, riêng các bé đều có học bổng của bào Tuổi trẻ 30T/ bé, gia đình nào 3 cháu thi được 3 xuất, và các gia đình được đều bù bảo hiểm cũng nhiều Mình có hỏi ở đó thì được biết hôm đó có 7 người đi làm chui, không có thẻ và bảo hiểm :Sad: hiện giờ nghe nói rất khó khăn mà không được giúp đỡ nhưng mình lại không gặp được mấy người đó. Mình có ý kiến thế này: các trường hợp mà có bảo hiểm thì mình không cần tài trợ mà mình sẽ nhờ bố mẹ Rita tìm hiểu về các gia đình làm chui này, nếu học thực sự khó khăn mà không được đền bù thì mình sẽ giúp họ, các mẹ cho ý kiến nhé :Kiss:
Mừng Sinh Nhật chị, mong chị luôn xinh đẹp, gia đình hạnh phúc!:Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose:
bạn gửi cho mình PMKT Fast với nhé.Email của mình là minhthu7704@yahoo.com.Thanhks.mình rất cần.chúc bạn vui:LoveStruc:
Ông xã e sinh năm 1975 ( Ất mão)
E sinh năm 1979 ( Kỷ Mùi)
Con gái e sinh tháng 3/2006 ( Bính Tuất)
Trộm vía con đáng yêu lắm nhưng e nghe mọi người nói con gái khắc tuổi với bố hay sao ấy...bọn e không nghĩ ngợi gì nhưng rút kinh nghiệm cho tập 2 ( mong muốn con trai) chị giúp e nên chọn sinh năm nào nhe chị? chẳng biết cám ơn thế nào thôi gởi chị :Rose::Rose::Rose::Rose::Rose::Rose::Laughing:
Em tin chị lắm chứ....- Khi đứa bạn học cấp 3 giữa đêm khuya khóc nức nở với em là bác sỹ nghi nó bệnh ung thư: em đã kêu nó phải noi gương chị và nó đã thức suốt đêm với topic của chị.- Khi ông xã gặp 1 người bạn thân cũng là cổ động trong cty trở mặt: em hướng dẫn ox đọc topic của chị và ox em khen chị rất " phi thường ".- Nhà em ở Q.3 cũng gần với cửa hàng của chị, trời mưa tầm tả 2 mẹ con em chạy xe sang đó mua kiềm ủng hộ chị, mặc dù ngay sát nhà có bán....- Em chưa bao giờ comment topic của chị nhưng theo dõi ko bỏ 1 từ và đã thương cảm rất nhiều về nó..Tốt nhất là chị đừng biện hộ kiểu này nữa chị à, chị càng nói mọi người càng dị ứng đó. Sự thật quá rõ ràng rồi mà....
:Laughing::Laughing::Laughing::Laughing:
Mặc dù không biết mình cười gì cái gì?:Laughing::Laughing::Laughing:
Hay đây là truyện cười.........mà nếu có thật thì. :Thinking::Thinking::Thinking:
Bác ơi chưa cưới nhau mà bác đã tỉ mỉ phân tích và gán danh cho nàng như thế rồi, cưới nhau rồi thì wtt này hàng ngày sẽ có khoảng chục trang để cho bác phân tích về nàng đấy. Hê chủ động "tháo cùm " thôi bác ạh.
Đợt thực tập kết thúc, về Sài Gòn 1 vài lần nó và các bạn có đến nhà anh để nhờ anh sửa bài dùm, nó nhớ có lần trưa nắng cả đám đến nhà anh chẳng đứa nào dám lên nhà vì anh và bạn gái đang ở trong nhà, đùn đẩy nhau mãi thì có 1 bạn nam gọi điện cho anh, anh bảo cứ đợi anh ở băng ghế đá công viên gần nhà ( hiện giờ nơi này là chỗ mình đưa con gái anh đến chơi mỗi ngày):Laughing::Laughing::Laughing: cũng có vài lần nó điện thoại cho anh, nhờ anh giúp nó vài thông tin mà nó không biết, anh vẫn xem nó như bao đứa sinh viên khác, chỉ xong là cúp máy ngay không thêm 1 câu xã giao nào khác.
Trước báo cáo tốt nghiệp 01 ngày, không yên tâm nó gọi điện cho anh nhờ anh xem lại lần cuối, anh đang rảnh nên ok ngay, nó và anh gặp nhau ở quán cà phê gần nhà nó, trong lúc nói chuyện thì nó nghe anh điện thoại với bạn gái, hình như 2 người chuẩn bị đi du lịch, nó cũng vui vì lúc đó có 1 anh trồng cây si nó lâu rồi cũng định rủ nó và đám bạn đi du lịch khi nó báo cáo tốt nghiệp xong. Nó hẹn anh khi nào xong sẽ mời anh và bạn gái anh đi ăn để cảm ơn anh trong thời gian qua đã giúp nó, anh vui vẻ nhận lời và còn nói bọn anh bận lắm nhưng sẽ đi nếu em hoàn thành tốt.
Thắm thoát hơn 03 năm kể từ ngày tốt nghiệp, nó đã đi làm và hôm nay khi vừa đi công tác về, đứa bạn rủ về trường họp mặt cựu sinh viên, mấy năm trước nó lười lắm chẳng chịu đi, năm nay cũng vì đứa bạn rủ quá vả lại vừa công tác về còn ngày phép nên đồng ý đi, đang chuẩn bị đi thì nó nhận điện thoại của đối tác mời đi uống cà phê, lưỡng lự 1 hồi vì nó biết nó và anh đối tác đều có tình cảm với nhau, hiểu ngầm là đang tìm hiểu nhau, định hủy để đi với anh đối tác thì con bạn nó đã đợi dưới nhà rồi, con này mà không đi là chửi cho mất dép, thôi đành hẹn khoảng 9h bọn em về sớm và cà phê với anh.
Về trường củ, bạn bè hội tụ khá đông, cả các lớp khóa trước cũng có mặt rất đông đủ, nó và đám bạn chọn hàng ghế dưới cùng để hét hò vui mừng với nhau, và nó phát hiện ra anh đang ngồi hàng ghế đầu say sưa xem các em khóa dưới văn nghệ, hội trường vừa rộng, vừa đông nó nghĩ có gọi anh cũng chẳng nghe nên thôi kệ, quay sang tiếp tục say sưa nói chuyện với bạn. Đến lúc thầy Trưởng khoa lên phát biểu ý kiến, cả hội trường im lặng, nó lấy điện thoại ra nghịch trong lúc thầy phát biểu, bất chợt nó phát hiện trong máy nó vẫn còn lưu số của anh, cũng hơi ngạc nhiên về mình vì nó biết bao lần mất điện thoại, nó đã bỏ số rất nhiều mà sao số của anh vẫn còn lưu trong máy vì nó có thói quen nhớ số để gọi chứ rất ít khi xem danh bạ. Nó quyết định gọi cho anh vì từ khi tốt nghiệp đến giờ nó đâu có gặp anh và cũng không cám ơn anh nữa mà. Kỳ lạ nó ngồi hàng ghế dưới đứng lên gọi cho anh, ý định là sẽ giơ tay lên ra hiệu cho anh là nó đây nè, chuông đổ anh ngồi im, người bắt máy không phải anh mà là anh bên cạnh, hoảng hồn nó tắt máy ngay vì sợ lộn số, gọi lại lần nữa thì vẫn thấy anh bên cạnh giơ máy lên nghe, anh thì vẫn chăm chú nhìn lên sân khấu, nó lại tắt máy nữa....nó nhìn thấy anh bên cạnh quay sang nói gì đó với anh, lấy hết can đảm nó gọi lại lần nữa, lần này nó nghe anh bên cạnh quay sang nói với anh, " nó lại phá tao nữa nè mày..." nó rụt rè xin lỗi có phải số này của anh L không? không phải nhe em gái lộn số rồi....nó rối rít xin lỗi anh lần nữa rồi thôi. Đang nhớ lại xem mình có lưu nhầm số không, không chắc chắn không rồi, đánh liều 1 lần cuối gọi lại xem sao " anh ơi phiền anh tí, tại lúc trước anh L có cho em số này mà em không biết có phải nhầm không?" uh đó là số của thằng bạn anh, nó không dùng nữa nên cho anh rồi .." anh L phải không anh" uh đúng rồi - nó đang ngồi đây nè.....(pó tay) .
Anh nhận ra giọng nói của nó ngay và đi xuống hàng ghế dưới ngồi với nó. Vừa thấy anh, đám bạn nó đã nhao nhao lên và nhường ghế cho anh ngồi. Anh chẳng khác mấy so với 3 năm về trước, nó nói chuyện với anh tự nhiên hơn chứ không e dè như trước, bắt gặp ánh mắt anh nhìn nó khác lắm, nó thì nói nhiều còn anh chỉ cười cười và nhìn nó thôi. Anh rủ nó tí kết thúc đi ăn với thầy cô và các bạn anh, nó từ chối vì đã có hẹn với anh đối tác rồi....
Đến lúc gặp lại anh cảm giác của nó vẫn bình thường, cà phê với anh đối tác sau 6 tháng đi công tác, nó bất ngờ nghe anh đối tác nói rất nhớ nó và hiểu đó là lời tỏ tình, nó cũng hạnh phúc lắm vì anh đối tác này đúng là mẩu người lý tưởng của nó mà....trong lúc đó thì nó nhận được tin nhắn của anh, đây là lần đầu tiên anh nhắn tin cho nó, anh xin lỗi vì đã làm phiền nó và muốn trò chuyện với nó, nó xin lỗi anh vì đang nói chuyện với bạn, hẹn khi nào về sẽ nhắn cho anh.
Về đến nhà, nó vẫn lâng lâng với lời tỏ tình của anh đối tác nên cũng quên lời hứa sẽ nhắn tin cho anh. 2h khuya, đứa bạn thân nhắn tin có chuyện buồn muốn lên mạng chát với nó, nó ok và ngồi vào máy tính chát với bạn. Trong lúc ngồi chát nó sực nhớ đến anh, do dự 1 hồi nó lấy điện thoại nhắn tin cho anh, cứ nghĩ anh đã ngủ rồi, mai dậy anh sẽ đọc tin và mình không thất hứa. vừa nhắn xong , máy nó nhận được trả lời của anh ngay " anh vẫn chưa ngủ, đang đợi em " cũng hơi ngạc nhiên khi nó biết anh đã chia tay bạn gái đã 3 năm rồi, giờ anh đang kinh doanh riêng và vẫn chưa có bạn gái. Không hiểu sao càng nói chuyện với anh, cảm giác cũ càng hiện về, ngày xưa nhìn anh nó rất thần tượng cả về tri thức và tính cách của anh. Chỉ vậy thôi chứ nó không mong anh là bạn trai và càng không không nghĩ là chồng.
Từ lúc gặp lại nhau, anh nhắn tin cho nó mỗi phút chứ không phải mỗi ngày, anh biết lúc đó có người đeo đuổi nó, anh bày tỏ quan điểm của mình là cạnh tranh công bằng, anh mang trái tim và sinh lực của mình để giành lại nó, anh bảo lâu lắm rồi, kể từ lúc chia tay mối tình đầu, anh mới có cảm giác đeo đuổi 1 người, anh bị ấn tượng bởi con bé nước da ngăm ngăm, đôi mắt biết nói và cái miệng rất hay cười .....giữa anh và anh đối tác, cuối cùng nó chọn anh. Ngày anh mang nó về trường gởi thiệp cưới, chẳng ai tin nhưng thầy lại phát biểu là " trước thầy vẫn thấy nó hay nhìn lén em..." chẳng biết có không? nhưng nhiều khi nhớ lại nó vẫn hay hờn dỗi là ngày xưa nếu biết trước anh sẽ là chồng nó, thì nó sẽ không tự mình chạy xe máy mấy chục km, trong khi anh ngồi xe hơi với thầy cô, nó sẽ không ngồi ăn cơm riêng với đám bạn, trong khi anh ngồi ăn phòng máy lạnh, nó sẽ không đội mưa đèo con bạn đi photo tài liệu và trả lại tài liệu cho anh khi đói meo ruột, nó sẽ chẳng để mặt mũi tím ngắt khi đến cuối ngày lấy số liệu thực tế mà chưa kịp nộp báo cáo cho anh kiểm tra, nó sẽ không rụt rè bấm chuông trước nhà anh để nhờ anh sửa bài , mà giờ đây căn nhà đó nó đang phải lau dọn hàng ngày......
Xin lỗi vì ké tâm sự với chủ topic, đọc topic của bạn tự nhiên bao kỷ niệm xưa lại hiện về.........:LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc:
Em đây nè, vợ chồng em xác định là phải có 1 người làm công ăn lương và 1 người phải làm riêng, để có khi làm riêng thất bại thì vẫn còn 1 người lo cho con chứ.:Laughing::Laughing::Laughing: Trước ông xã em làm riêng nhưng cứ lận đận mãi vốn nhiều, lời ít gần đây quyết định vào cty nhà nước với mức lương đủ khá và cơ hội thăng tiến cao ( nhưng vẫn còn chân trong chân ngòai hi.hi). Em đang làm ổn định và thu nhập hàng tháng khỏi xin thêm tiền chồng, nay chồng làm công ăn lương rồi thì em lại bức phá đây, vừa mở cty riêng, xác định thời điểm này mà mở riêng là cực kỳ khó khăn nhưng quyết tâm và máu lắm chị ah, cơ hội không đến nhiều lần nhưng để đeo đuổi cơ hội đó thì sẽ cực kỳ gian nan và vất vả trong giai đoạn đầu, quan trọng là xác định được mục tiêu phấn đấu và quyết tâm làm thôi. Chứ giờ mà 2 vợ chồng làm công ăn lương mãi thì không biết đến bao giờ vợ chồng em mới đổi được cái nhà to to hơn tí.:LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc::LoveStruc:
Chị ơi, quyết định không đi rồi, thuyết phục và tỉ tê mãi chồng mới chịu huỷ vé, nhưng vẫn cố tình "ngoan cố" thôi anh dời vé lại mùng 2 tết đi vậy..ừ thôi kệ, em hi vọng mùng 2 tết thời tiết âm ấm trở lại chị nhỉ...
Nhà ông Bác của ox ngay Tp.Lào Cai chị ah, có kinh nghiệm gì chị gái giúp mẹ con nhà Rita với nhe. lo..lo .lo quá.
Chị ơi, mua túi suởi giữ ấm ở đâu hả chị? sử dụng như thế nào? Rita cũng được 23 tháng, 02 ngày nữa là vợ chồng em mang con ra Hà Nội, sao đó định đi Lào Cai ăn tết luôn. Tình hình thời tiết lạnh như thế này em lo quá, may mà có mẹ cunbibong cùng hoàn cảnh với em.
Tối qua nằm suy nghĩ mải, định huỷ vé vì ko biết con mình có chịu được thời tiết lạnh ko, nhưng thấy ox háo hức quá, vã lại từ lúc cưới đến giờ đến hôm nay mới sắp xếp được chuyến đi này....
Em cám ơn mẹ cunbibong nhiều lắm, em đã liên lạc với chổ đó rồi chị ạh, mai ox đến đó xem và mua luôn. Bống nhà chị được bao nhiêu tuổi rồi hả chị?
Mẹ Rita cũng đang nhức nhức đầu về vấn đề có nên đi hay không đó các chị ạh, ông bà nội kịch liệt phản đối không cho đi, Bố Rita vì thế mà to tiếng với ông bà, nói là việc của chúng con để chúng con tự quyết định, mẹ Rita thì hiểu nổi lòng của ox muốn đưa vợ con đi chơi, kế hoạch đi đâu, hẹn với ai đã xong hết rồi và Rita từ bé đến giờ quen ngủ máy lạnh nên Bố nghĩ khi ra đó chịu khó mặc ấm vào thì ổn....nói chung xót con lắm và biết chắc ra đó chẳng chơi được gì vì phải lo chống rét cho con thôi .....vừa nói với chồng hay 1 mình anh ra chơi với các Bác ngoài đó, 2 mẹ con e ở lại ăn tết trong SG, ox cũng ko chịu và nói có hâm mới bỏ vợ con ở nhà để đi chơi tết 1 mình...
Chị Manly ơi, giống như mọi lần nhe, em nghĩ chị nên đứng ra làm cầu nối cho mọi người đi, sau đó nhờ mẹ nào ở Huế mang trực tiếp đến cho 2 cụ.
Gần tết đến nơi, hi vọng năm nay 2 cụ sẽ có 1 cái tết khác mọi năm.
Mẹ nào có xem hình ảnh 2 cụ thì sẽ không cầm được nước mắt....
Em vừa gọi alo cho chị đó.
Vài ngày nữa em sẽ gọi lại xin chị nhe. Cún nhà em vừa nằm bệnh viện về, ốm tong teo, xót quá...
Hồi hộp, lo lắng và vở òa niềm vui khi chị thông báo tình hình của con gái. Chúc mừng 2 mẹ con, có khó khăn gì chị cứ hô hoán lên nhe chị, mọi người sẽ cùng chia sẽ.....
Cả đại gia đình nhà ông xã đều thuộc Vĩnh Tường - Thượng Trưng - Vĩnh Phúc, giờ đều vào Nam lập nghiệp nhưng tết đến thì cũng đều có người về quê, hoặc thỉnh thoảng cũng sắp xếp về, cho em tham gia hội của mình được không, xem như dâu Vĩnh Phúc và là thành viên đặc cách nhe các chị....
Chào các Bố mẹ.
Hôm qua em có trao đổi với chị Manly.
Tạm thời em nghĩ nên chuyển tiền của các mẹ đã ủng hộ cho các nạn nhân trong vụ sập cầu Cần Thơ vào quỹ ủng hộ Đồng bào miền Trung bị bão lụt hay quỹ nào khác mà chị Manly đang phụ trách.
Theo như các Bố mẹ đã biết thì đến thời này đã có rất nhiều đơn vị và cá nhân ủng hộ cho các gia đình bị hại, sẽ còn rất rất nhiều hoàn cảnh thương tâm khác đang cần chúng ta giúp đỡ.
Em đang bận quá, không biết suy nghĩ thêm điều gì khác, có ý kiến gì các bố mẹ trao đổi thêm nhe.
Chị Hương ui, sorry chị nhiều, em đang đi công tác nên chưa hoàn thành sứ mệnh chị và các mẹ khác giao.
Tình hình em mới nhận được từ Xã Mỹ Hòa là vẫn chưa có tìm được xác 1 người còn kẹt dưới đống đổ nát và những người khác (theo phán đoán , nếu có) và những người đi làm chui không có HĐLĐ và bảo hiểm vẫn chưa có thông tin chính xác. Nhưng theo Ban Lãnh Đạo phân bổ tiền cứu trợ trực thuộc Vĩnh Long nếu có trường hợp đó thì họ vẫn giải quyết thỏa đáng.
Vấn đề theo ba em nói là hiện nay các nhà có hoàn cảnh khó khăn cơ bản đã được khắc phục ( trẻ con thì có suất học bổng đầy đủ, có sổ tiết kiệm, nhà dột nát thì đã có kế hoạch trích tiền cứu trợ xây lại....) nói chung là sự cố là thương tâm này không ai muốn xảy ra, người chết cũng đâu thể sống lại, người sống thì rồi thời gian cũng nguôi ngoai, cả nước đã chung 1 tấm lòng sẽ chia đau thương, sẽ không ai quên được công sức của các anh đã ngả xuống .....
Hôm qua ba em điện thoại lên bảo nhờ em chuyển lời từ Tập thể các bộ lảnh đạo Xã Mỹ Hoà, từ người dân xã Mỹ Hòa lời cảm ơn chân thành nhất đến chị, và đến các đoàn cứu trợ khác...đã không quản ngại thời gian và công sức cùng họ sẽ chia và gánh vác nỗi đau này....( hic hic em viết văn dở lắm..,).
Chị Manly và các bố mẹ khác ơi, em có ý kiến như thế này, tạm thời mình hãy để 1 thời gian nữa xem sao, có tin gì em sẽ thường xuyên post lên đây để mọi người chia sẽ, làm từ thiện thì không bao giờ gọi là đủ cả, chỉ là mình có xuất hiện đúng lúc và kịp thời thôi, hiện giờ còn rất nhiều hoàn cảnh thương tâm khác đang cần chúng ta hơn ( như bão ở Miền trung đó).......
Đây chỉ là ý kiến của riêng em thôi, em cần ý kiến chia sẽ của mọi người?
Chị ah, em bận quá không liên lạc được với chị.
- Theo thông tin từ Xã Mỹ Hoà ( hình như chưa đăng lên báo.) thì không những còn 1 người mất kẹt dưới đống đổ nát chưa tìm được xác, mà còn 1 số người nữa , số người này là dạng không hợp đồng, làm thời vụ chỉ vài ngày khi chủ thầu chưa tuyển được công nhân...người giám sát những công nhân thời vụ thì đã chết rồi, nên không ai biết biết thông tin thêm gì cả....có được nhận định trên là do quanh khu vực cầu bốc mùi xác chết nồng nặc ( chứ không phải chỉ có 1 chổ còn kẹt xác...)hiện giờ chính quyền các xã đang tiến hành rà soát lại tất cả thanh niên trong xã, trường hợp nào mất tích mà chưa khai báo thì phải kiểm tra lại hết, xem đang đi làm ăn xa hay đi làm công trình cầu Cần Thơ.
- Em đang nhờ ba em tìm hiểu thông tin về 7 người đi làm chui kia, có tin gì em sẽ báo lên trong điễn đàn này để chị manly và các bố mẹ tìm hướng giúp đỡ hợp lý nhất.
Chúc chị thật nhiều Hạnh Phúc bên gia đình và thật nhiều sức khoẻ bên những chuyến từ thiện. Em tự hào vì Wtt có chị.
May quá, em oi cho chi đăng ký 1 PMKT Fast voi nhe, đang rất cần thì gặp em. Mail của chị: vuquynhhuong2006@yahoo.com
Cám ơn em rất nhiều.