đây nè chị, e cũng thông cảm với mẹ miusu lắm,đi làm cả ngày về mệt phờ người, nên có j mọi người giúp đỡ lẫn nhau hen
Minh sua tiep cho ban nhe
Chào chị H, xin chia sẻ với chị, đọc mà buồn cho chị quá, chồng và gia đình chồng như thế thì chị còn mong đợi gì nữa, sống 1 mình cho khỏe. Còn về cái nhà và tài sản chung thì theo em, chồng chị là người muốn li dị, vậy chị hãy ra điều kiện toàn bộ tài sản 2 mẹ con hưởng thì đồng ý ly hôn xem thái độ của chồng chị ra sao. Chúc chị mạnh khỏe và sáng suốt nhé:Rose:
ko dám có ý kiến gì, vì có khuyên bạn cũng ko nghe. Chỉ giải thích cho bạn biết, lý do mc bạn ko cho bạn cưới trong nhà thờ vì theo đạo, chỉ được cưới 1 lần, ko được phép li dị. Nếu vc bạn làm lễ thì về mặt đạo, bạn là vợ duy nhất và suốt đời. Có lẽ ngay từ đầu, gd chồng muốn lợi dụng bạn về mặt nào đó (thế nên cũng ko muốn có cháu để đỡ lằng nhằng)
tốt nhất bạn nên tóm tắt câu chuyện lại, mình đọc liền một mạch mà chẳng hiểu thế nào nữa, nên ko biết giúp bạn kiểu gì đây. Chỉ thấy đại khái là mẹ chồng bạn là người có quyền trong gia đình, chồng bạn thì nghe mẹ, bạn nhờ vả gia đình mình là chính rồi.... Nó cứ rắc rối thế nào ấy:sigh:, chồng bạn lúc thế này, lúc thế kia. Túm lại bạn viết lại nhé, chắc chắn mọi người sẽ luôn bên bạn.
Tớ lại thấy Me-be-heo-con có khuynh hướng hơi tiêu cực. MC là người tốt. Chồng thì có trách nhiệm nhưng vô tâm. - Mẹ chồng bạn xuất phát điểm rất thương bạn. Chính bạn nói, MC là người giục chồng bạn hoặc cưới thì cưới luôn, nếu không thì chia tay luôn, vì thương bạn có tuổi (bạn 30 trong khi chồng bạn 29), bà không muốn để bạn phải chờ đợi, vì nếu có chia tay thì bạn sẽ là người thiệt thòi khi phải làm lại từ đầu --> tớ thấy bà MC của bạn quá tốt và tâm lý. - MC bạn không ÉP bạn theo đạo. Tớ thấy bà như thế là rất thoáng và tôn trọng chủ quyền của bạn. Còn nếu bạn thích thì bạn có thể chủ động theo đạo được cơ mà --> không hiểu vì sao bạn lại coi việc này là ảnh hưởng tới quyền lợi của bạn????? Thậm chí bạn còn nghi ngờ lòng tốt của bà khi bà nói 'ép bạn theo đạo khi bạn không muốn còn là có tội' và bạn còn phải hỏi lại mọi người xem như vậy có đúng không. Hơ hơ. Đời tớ đây là lần đầu tiên thấy có cô con dâu bất mãn vì không "được" mẹ chồng áp đặt.hu - Khi bạn thông báo có bầu, bà trách bạn không uống thuốc bổ như lời bà dặn --> tớ thấy đây là biểu hiện của sự quan tâm. Bà có quan tâm tới con và cháu thì bà mới yêu cầu bạn uống thuốc bổ 3 tháng trước khi có bầu để đảm bảo con bạn khoẻ mạnh từ khi còn là bào thai. Tớ đoán là sức khoẻ bạn không tốt (vì khi bạn có thai các anh bạn đều phải chia nhau đưa bạn đi làm. Chia sẻ nhé, tớ từ khi có bầu đến khi đẻ đều tự mình đi làm, chẳng ai đưa đón cả) --> nên mẹ chồng bạn yêu cầu bạn uống thuốc bổ trước khi có bầu là điều rất hợp lý. Tớ không hiểu tại sao bạn không làm theo lời khuyên của bà để đảm bảo sức khoẻ cho hai mẹ con. Ngược lại, bạn còn có ý trách bà???? Hơ hơ. Khó hiểu thật. - Khi bạn có bầu, bạn thông báo, chồng bạn bất mãn và muốn bạn phá thai. Đây là điểm khiến mọi người có thể bất bình. Nhưng cũng nên xét thêm yếu tố nữa: chồng bạn muốn bạn phá thai phải chăng vì bạn tự ý có bầu mà không cần bàn bạc với chồng và mẹ chồng??? Trong khi như bạn nói, chồng bạn hiện đang rất vất vả vì kinh tế đang khó khăn, lại là trụ cột nuôi mẹ và hai em --> việc chồng bạn chưa sẵn sàng có con là chuyện dễ hiểu. Thứ hai, việc có con là việc lớn, nên có sự quyết định của cả hai vợ chồng. Đằng này bạn tự ý quyết định, tự ý có bầu, rồi chỉ thông báo cho chồng và mẹ chồng biết, đẩy mọi người vào thế 'sự đã rồi' --> bạn không nghĩ là mọi người cũng có quyền bất mãn à???? - Khi bạn sinh con xong, tớ thấy cả nhà chồng bạn đều rất thương và lo cho con bạn. Có thể quan niệm về chăm sóc sức khoẻ của nhà chồng và bạn khác nhau, nhưng điều đó không có nghĩa là mọi nguời không thương con bạn. Cá nhân tớ thì lại đồng ý với nhà chồng bạn trong một số ví dụ bạn kể. Ví dụ: mắt con bạn có ghèn --> mẹ chồng bảo phải tra thuốc nhỏ mắt; nhưng bạn không tra (tớ thì lại nghĩ là phải tra thuốc. Kể cả con tớ mắt ko có ghèn tớ vẫn tra nước nhỏ mắt hàng ngày nữa là). Khi con bạn tiêu chảy, chồng bạn đem mẫu phân đi xét nghiệm. Tớ thì lại thấy chồng bạn thế là cẩn thận, vì BS riêng của con tớ cũng khuyên như vậy --> tớ không hiểu vì sao bạn lại bất mãn vì chuyện này??? Tất nhiên kết quả Âm tính thì là điều đáng mừng. Nhưng nếu chẳng may dương tính thì làm sao?? - Khi bạn có bầu, mẹ chồng bạn nói thẳng là bà bảo chồng bạn đừng có đưa đón bạn đi, vì 'nhà con có mỗi con là con gái, lỡ có chuyện gì mẹ lấy đâu ra con gái mà đền cho mẹ con' --> tớ cảm thấy có lẽ nhà bạn hơi có vấn đề. Để bà nói ra câu đấy, tớ nghĩ có lẽ nhà bạn (mẹ và các anh của bạn) vì quá lo cho bạn nên có những hành động và lời nói khiến mẹ chồng bạn và bạn tự ái. Tớ không biết sức khoẻ của bạn thế nào, nhưng việc các anh trai bạn đưa đón bạn đi làm trong thời gian bạn có bầu là chăm sóc hơi bị cẩn thận đấy. Tớ đến cuối tháng thứ 8 vẫn tự phóng xe vù vù ngoài đường. Và tớ tin là phần lớn các mẹ trong này cũng thường tự đi làm khi có bầu, không cần ai đưa đón. Bạn hỏi có nên li dị không? Tớ nghĩ điều đó hoàn toàn tuỳ thuộc vào bạn. Tớ thấy nhà chồng bạn (qua lời bạn kể) hoàn toàn chẳng có vấn đề gì. Nhưng nếu bạn cứ nhìn nhà chồng với con mắt xét nét và tiêu cực (vd, coi chồng là thằng bé lớn xác khôgn biết làm gì nếu không có mẹ) thì tớ nghĩ sớm muộn chồng bạn cũng kiên quyết đòi li dị bạn thôi.
Đọc xong hoa hết cả mắt chị ạ!Em thấy chồng chị và nhà chồng chị cứ bệnh bệnh làm sao ấy.
cám ơn chị nhiều nhé, tối hôm qua em coi lại phần 1 từ trang đầu tới trang.......nhức con mắt quá trời , công nhận kiểu này khó làm thật, cài khó ở đây là luồn sợi cước qua những hạt cong cong quẹo quẹo , mấy chị nào có kinh nghiệm chỉ em với, hay là mình sỏ bằng kim ? thanks