Vào đọc báo giùm bạn công nhận là choáng về trình chửi, sự ngoa ngoắt, độc mồm độc miệng của các mẹ trên WTT.
ác mẹ oi : Da em thuộc da hổn hợp , nhờn ít ở vùng chữ T, em muốn mua kem lót trang điểm lâu trôi, chống nắng và hok có hại cho da, em năm nay 26tuoi, Các mẹ tư vấn giúp em vớiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii iiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii:Crying: ai tu van giup em voi, troi```````````````` oiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Cứ mình đau khổ thì muốn làm gì thì làm, nói ai thì nói hả? Đáng lý biết đau khổ thì phải biết cảm thông và thấu hiểu chứ. Đời đâu phải chỉ có mỗi hôn nhân tan vỡ là đau khổ đâu… Chị ấy còn hạnh phúc hơn khối người ngoài đường kìa. Không biết đâu là đủ nên mới khổ sở như thế.
Trời, mình cùng cảnh ngộ với các mẹ ở đây. Chẳng biết làm thế nào cho bé nhà mình tăng cân nữa. Đã không lên cân lại còn hay ốm nữa. Mẹ street kinh khủng luôn. Hic
Mình cũng bị dính 1 vố ở công ty này. Họ gt 3 người cho mình nhưng chỉ kịp gặp p/v mình ko thấy thiện cảm nên k tuyển. Người thì đầu nhuộm xanh, nhuộm đỏ, long mày xâm dựng ngược, nhìn dữ thấy sợ trong khi mình cần tuyển để chăm con mình. Ng thì gặp nhảy đong đỏng bảo nhất định ko đi chợ, ko làm cái này, ko làm cái kia bla, bla. Cuối cùng đưa 1 cô bảo 50t qua (sau mới phát hiện thật ra 55t ròi), quê ở BTre. Mình gặp thấy trẳng trẻo hiền lành, nói chuyện lại điềm đạm nên mình ok, thanh toán 300k tiền phí môi giới. Vì gặp cô ấy ở công ty nên mình bảo cô ây về TT đi, chiều tan sở mình qua đón. Thế là cô ấy bảo giờ tôi là người của cô mà về lại TT ko có tiền ăn trưa nen cô cho tui tiền ăn cơm. Mình thấy hơi bất ngờ và bực bực vì cô ấy đã làm gì cho mình đâu nhưng nghĩ ngta khổ nên thôi, mình cho cô ấy 30k.Chiều qua TT đón cô ấy về, mình tá hỏa luôn. Vì cô ta mang ra 2 giỏ to đùng, cộng thêm 1 cái giỏ nhựa đi chợ, lình kỉnh nào là bình thủy, ca nước, đủ thứ đồ. Mình đi xe honda ráng è ạch để cô ây tống 1 cái giỏ to đùng lên đè lưng mình còng xuống muốn chết, 1 giỏ kia thì để trên đùi cô ấy, còn cái làn đi chợ thì để ở sàn xe. Chạy được 1 đoạn mình té qua té lại vào taxi nên đưa cô ấy qua xe ôm tốn 60k.Tới gần nhà còn bị lạc nên mình phải vòng vòng tìm 2 người. Tìm được thì cô ây mặt chầm hầm, bực bội bước vào nhà mình. Sau khi cơm nước xong vc mình nói chuyện để thỏa thuận công việc.Cô ấy lên phòng gặp bé nhà mình đnag uống sữa nhưng phải cầm đồ chơi dụ bé nên cô ấy nhìn bé với ánh mắt lạnh lùng, kẹp tay sau đít bảo: Cho nó uống sữa mà phải dụ vậy đó hả? Ông xã mình là đàn ông mà nghe cô áy nói và nhìn thái độ bảo với mình chắc k làm được rồi vì chăm con nít mà ko thấy tỏ vẻ quý mến nó gì cả.BẮt đầu vào cuộc nói chuyện:Cô ấy bảo: Tui nói cho cô chứ biết, Cô chú phải cho tui ăn sáng bằng mì tôm, chủ củ của tui cho tui ăn mì tôm, tui ko ăn cơm nguội đâu nha. Vc mình ok, vì có bao giờ để NGV ăn cơm nguội, chủ nhà ăn gì thì mua cho họ cái đó, còn mì tôm lúc nào cũng sẵn trong tủ, muốn ăn thì cứ lấy. Chồng mình bảo ok, tụi con mua cho cô nguyên thùng mì tôm luôn.Tới chỗ ngủ vì nhà mình thật sự rất nhỏ nên nếu ngủ ở pk thì phải khéo thu xếp sẽ có được 1 chỗ nằm cũng tàm tạm, còn thích rộng rãi thì thu xêp ngủ ở dưới bếp (nhà mình bếp rông hơn pk và ko phải dơ dáy, hoi hám gì đâu). Vừa nghe mình nói xong, cô áy baỏ: Tui nói cho cô biết hồi nào tới giờ tui đi làm chưa bao giờ ngủ ở bếp đâu nha, mà nhà cô nhỏ quá tui ko có chỗ ngủ, tui biết ngủ ở đâu. Mình định bỏa : thoi cô lên phòng vc con ngủ luôn đi:Laughing: SAu khi lầu bầu xong cô ấy cũng sắp xếp được chõ ngủ, mình chỉ chỗ cho cô ấy lấy gối mền. Cố ấy bảo: Cô khỏi cần lo, hồi nào tới giờ tui xài đò riêng của tui thôi, ko thích xài đò của chủ. Rồi lôi ra 1 đống gối mền hèn chi hòi chiều đè còng lưng của mình luôn.Buổi tối đó cô ấy cú kể với mẹ mình về chủ cũ nào đó, kêu ngta làm giám đốc nhàu bự, tới 2-3 NGV, thương cô ấy lắm. NÓi túm lại cứ khoe mãi ngày xưa mình dược iu chìu thế nào.Vc mình rất bực vì thấy thái độ của cô ấy, đến ko phải để làm việc mà đến để nói về chủ cữ, đưa ra y/c với giọng kẻ cả, trong khi chỉ cần nói đàng hoàng thì vc mình sẽ nghe êm tai hơn. Cuối cùng, qđịnh sáng mai tiễn cô lên đường. Tối đó cô ấy chỉ ăn cơm, rửa mấy cái chén và ngủ lúc 8g tối.Sáng ra mới 6g cô ấy lục đục ăn mì gói, khuấy cà phê uống, và giặt giũ đồ của cô ấy. Ox mình xuống nói: tụi con thấy cô k hợp với gđ nên sáng nay tụi con gửi cô lại về TT.Cô ấy sừng cồ lên, bảo Tui ko biết đường đâu, chú phải kêu honda ôm, cho tui tiền xe. Chồng mình bực quá nên bảo: tụi con ko chịu tiền xe cho cô về đâu, vì hom qua tới giờ tốn nhiều tiền mà cô có vẻ ko muốn lằm cho tụi con. Lời qua tiéng lại thế là cô ấy đùng đùng xách hết đồ đạc bảo: Tui đi xe bus về đây.Sau đó mình mất luôn 300k tiền phí, ko lấy lại được phẩn nửa vì hẹn hoài mình cũng chán ko thèm qua lấy
Mình cũng có bé học ở Việt Anh được vài tháng rồi nè, bé mình học lớp 18-24 tháng, mình cũng chưa hiểu rõ nhiều về trường lắm. Nếu bố mẹ nào có con học lớp này thì cùng hợp tác theo dõi tình hình các bé nha. Sáng nay xem camera thấy hết hồn, mới bữa trước lớp có 7 bé mà giờ thành mười mấy bé luôn, thường là vô từ từ mà hôm nay làm 1 cái ào, nhìn muốn chóng mặt, camera thì nhòe nhòe chẳng biết đâu là bé nào hết.
Nhìn ảnh này của con mà xót xa quá.Đọc bài báo mà nghẹn lòng :Crying::Crying:Càng giận những kẻ làm bố làm mẹ ko cho con hơi ấm tình thương.
Đã quyết rằng âm thầm đến thì lặng lẽ ra đi nhưng thấy các Mẹ hăng quá nên lại ngứa ngáy tay chân. Mình đưa con đến gửi từ ngày mỗi lớp chỉ trên dưới 10 cháu. Đã từng hài lòng với thái độ cầu thị của nhà trường, đã từng yên tâm với cam kết của nhà trường rằng với diện tích phòng học không rộng rãi nhà trường chỉ nhận tối đa 15 cháu/1 lớp (3 cô); rằng nhà trường đang xây dựng thương hiệu để mở rộng thêm các địa điểm khác nên sẽ không nhận thêm học sinh bất kỳ trường hợp nào nếu lớp đã đủ 15 cháu. Đã từng rất cảm động nếu một ngày con nghỉ học thì sau bữa sáng sẽ có cô giáo điện thoại hỏi thăm, đã từng nhẩm theo lời bài hát ".... Niềm tin của mẹ, giấc mơ của con đó....". Và bây giờ sau 1,5 năm theo con đến trường mẹ quyết định cho con nghỉ học chấp nhận để con ra ngòai "chiến đấu với đời". Lý do : Sau một thời gian con nhập học (khoảng gần 1 năm) mẹ tá hỏa khí thấy danh sách lớp con dài dằng dặc, tăng đến 48% so vối cam kết ban đầu, hỏi thì được các cô trả lời : rằng thì là có một số cháu mới vào nên xếp đỡ vào lớp nhưng từ đó đến nay vẫn chẳng thấy giảm cháu nào trong khi diện tích phòng học thì chẳng thể "nở" ra. Từ ngày danh sách của các cháu đến trường dài ra thì nụ cười tươi tắn của nhân viên văn phòng dường như ngắn lại. Những cuộc điện thọai thăm hỏi khi con nghỉ học hình như cũng thưa dần và mất hẳn. Từ ngày danh sách của các con dài ra thì sự chăm sóc và chất lượng phục vụ quay sang tỷ lệ nghịch với cái danh sách dài thõng thượt đó. Trên sân trường có gần chục chiếc xe đạp nhưng nếu mẹ đến đón sớm sẽ được chứng kến cảnh 3-4 thiên thần dành nhau 1 chiếc xe bởi những chiếc còn lại chiếc thì bánh phụ chổng lên trời, chiếc thì sút sên nằm chơ chỏng trong khi trước cổng bảo vệ luôn có 3-4 chú túc trực mà không chú nào có thể sửa nổi chiếc xe đạp đồ chơi... Có nhiều lúc nhìn nhà vệ sinh bé tí hi của các con được nối chung cửa cùng với lớp bên cạnh mẹ tự hỏi các cô sẽ xoay trở thế nào và các con sẽ xếp hàng ra sao khi mấy chục thiên thần cùng đến giờ đi tắm. Cũng có rất nhiều mẹ thắc mắc tại sao với diện tích chật hẹp như vậy mà nhà trường không đảm bảo cam kết ban đầu lại cứ nhận học sinh mãi không thôi. Khi phụ huynh bắt đầu lên tiếng nhà trường chọn giải pháp chẳng hề giải thích mà thay vào đó là tăng giá để nâng cao chất lượng mà đã tăng thì phải tăng cho nó ra trò chứ tăng làm gì vài đồng lẻ tẻ... he...hee.. mà thời điểm nhà trường thông báo tăng giá thì quả thật không hổ là "chiến lược của những nhà kinh doanh". Không biết cảm giác của các mẹ thế nào còn mình thật sự rất sốc không phải sốc vì mức tăng 1tr/tháng mà sốc vì cách tính và thời điểm. Ngày các con vào trường ngọai trừ khỏan lệ phí ghi danh 50USD ra thì tất cả các khỏan còn lại nhà trường tính bằng VND nhé (mình là người Việt mà) thế thì tại sao khi cái đồng tiền Mỹ nó mới giật gân vài nhịp nhà trường lại quay sang tính bằng tiền Mỹ (hehe tính tiền Mỹ cho một trường tư thục rặt Việt nam), còn cái thời điểm thông báo thì nó nhạy cảm đến mức không thể nhạy cảm hơn. Nếu trong buổi lễ bế giảng năm học nhà trường đưa ra thông báo sẽ điều chỉnh tăng học phí trong năm học mới vì các lý do A,B,C... có lẽ dù không đủ tiền cho con đi học mình cũng sẽ cảm thấy vui vẻ thỏai mái cuốc cày để cùng nhà trường nâng cao chất lượng hoặc cũng sẽ vui vẻ thỏai mái nói lời tạm biệt nơi đã một thời gian chăm sóc dạy dỗ con mình nhưng thật là thảm thương khi cánh cửa các trường xung quanh đã đóng lại (các trường chốt danh sách vào cuối tháng 7) thì nhà trường mới gửi một bức thư ngỏ không chữ ký kèm theo mặt sau là thông báo các khỏan tăng làm cho phụ huynh trở tay không kịp. Biết rằng trường tư thục cũng là một hình thức kinh doanh, dù bà chủ có nói những gì thì mục tiêu cũng chỉ là lợi nhuận nhưng sao có thể đối xử với những "thượng đế" đã không ít thì nhiều góp phần đưa học sinh đến cho trường như vậy. Biết rằng cơ sở vật chất của trường là đi thuê, khi USD tăng giá thì khỏan tiền trả mặt bằng tăng theo nhưng trong điều kiện nhà trường đang chuẩn bị xây dựng mở rộng trường ở địa điểm mới thì thiết nghĩ rằng giá trị thương hiệu không quan trọng bằng mấy đồng lợi nhuận trước mắt hay sao mà lại bắt học sinh cõng thêm khỏan chênh lệch trượt giá đó trong khi chất lượng phục vụ thật sự chỉ xứng xứng đáng ở mức 3tr/tháng với điều kiện mỗi lớp 15 cháu như cam kết ban đầu. Bây giờ nhà trường muốn thu thêm tiền để nâng cao chất lượng thử hỏi nâng cao bằng cách nào khi diện tích phòng học chỉ có thế ??? nâng cao bằng cách nào khi nhà trường chưa biết nói tiếng từ chối khi đã đủ số lượng học sinh ?? Nâng cao bằng cách nào khi các cháu vẫn phải ngồi ăn trước cửa lớp, bên hông lớp, và trước hiên nhà ăn ???. Cũng ngôi trường đó, cũng người chủ đó, cũng BGH đó chỉ mới hơn 1 năm mà sao "Niềm tin của mẹ" lại vỡ vụn thế này ? như vậy liệu rồi "Giấc mơ của con" có còn đâm chồi nảy lộc ? Ở đây mình chỉ nói tới chính sách thu hút học sinh và xây dựng thương hiệu của nhà trường còn với các Cô mình nghĩ rằng nếu nhà trường thật sự có "tầm" thì các Cô nhất định sẽ có "tâm".Vài điều chia sẽ cùng các Mẹ, mong rằng đến một ngày nào đó vào trang này đọc lại sẽ toàn đọc được những tin tốt lành.
em thấy trung bình cứ toàn 1,5tr / tháng chị ạ.Nhưng theo em thì cũng phải cân nhắc nhiều yếu tố :- kinh nghiêm của NGV - Nhà có trẻ nhỏ hay không ?- Diện tích gia đình , nhà tầng hay nhà chung cư ( vì nhiều NGV lười leo cầu thang lắm)- Nhà đông người hay ít người - abc....Nhà em mới nhận 1 cô GV , cô này ko biết chữ :Crying: .
Chào các mẹEm hiện đang rất cần kiếm người giúp việc chuyên làm việc nhà như đi chợ, nấu cơm...vì cô giúp việc đang ở nhà em( đã ở được hơn 2 năm) bị thoái hóa khớp, k đi lại được.Nằm viện hơn 1 tháng nay mà tình hình không đỡ nên em buộc phải kiếm người khác.Điện thoại đến các trung tâm thì k yên tâm lắm, giá lại trên trời nữa.Lương giúp việc nhà dao động từ 1tr8 đến 2tr5, tính ra còn cao hơn lương mình đi làm...hix.Hiện nhà em có 1 giúp việc chuyên trông bé và phụ thêm việc nhà nên công việc k quá vất vả.em trả lương 1,5 tr.Mẹ nào biết nơi giới thiệu giúp việc uy tín thì giúp em với.Em cảm ơn nhiều.
Đúng vậy! Và chính những comment như thế của các mẹ đã khiến cho rất nhiều người dị ứng với webtretho!
Ý kiến của Mod nào đó là thấy bài comment không văn hóa thì bấm vi phạm!? Mình nghĩ nếu bấm vi phạm thì chắc phải bấm hết 7/10 bài trong mục ĐBGB.
Mình không nghĩ đề nghị bỏ mục ĐBGB của mình là phiến diện đâu. Bạn nào phản đối thì cứ chờ xem, rồi sẽ có ngày những comment độc địa tưởng như vô thưởng vô phạt kia sẽ gây hệ lụy không những cho thành viên có những phát ngôn không hay đó, mà còn ảnh hưởng đến cả webtretho đấy.
Theo mình, nên bỏ mục Đọc báo giùm bạn ngay và luôn. Nếu các thành viên muốn đọc các bài báo hữu ích về thực phẩm, giáo dục, kinh tế... thì trong webtretho cũng có những mục đúng theo các chủ đề này rồi, chúng ta có thể dẫn link phù hợp để bàn luận, mở rộng đề tài. Những bài viết về sao xẹt, ai có nhu cầu ném đá hay ngồi lê đôi mách thì qua diễn đàn khác. Webtretho nên là web trẻ thơ!