Bạn ơi bạn đến bác sỹ Loan ở Phương Mai khám xem sao, trước bác sỹ làm trong viện K giờ nghỉ hưu mở phòng khám ngoài. Giờ khám là từ 14h30 đến 20h từ thứ 2 đến thứ 6, thứ 7 và chủ nhật khám buổi sáng thôi. N theo mình biết để biết có đúng bị ung thư hay k thì p xét nghiệm tế bào mới chính xác được. Bạn đến bác sỹ Loan nếu nghi ngờ ung thư bác sỹ sẽ làm xét nghiệm tế bào gửi vào viện K, khoảng 1 tuần là có kết quả. Chúc bạn may mắn nhé.comment by WTT mobile view
Em cảm ơn chị.tại ku nhà e ko chịu bú bình.nên em cũng đang đau đầu vụ tập bú bình cho con và ăn dặm nữa.sắp tới phải đi làm rồi mà con cứ thế này em lo quá chị ạ.vào viện nhi khám thì các bác sĩ lại lôi con mình ra chụp xq có thuốc cản quang.e chỉ mong sao con em được như con chị.mà chị cho bé uống sữa j đấy ạ?giờ bé nhà chị tiêu hoá ổn rồi chị nhỉ?mà bé nhà chị bị như thế từ mấy tháng va đến mấy tháng thì không bị nữa chị?
may quá,em cảm ơn chị.ku nhà e bị như thế từ lúc sau đẻ ở bv về.mới đầu thì 3,5 ngày sau dấy lên 9 ngày.lần lâu nhất là 13 ngày.e lo lắm chị ạ.gd thì cứ bắt cho bé x Hn khám.chỉ sợ có vđề j đường tiêu hoá thôi c ơi,mà nhà e ở Phú Thọ,con mới hơn 3 tháng.chị có cho bé uống nước hoa quả hay làm j ko hay cứ kẹ bé như thế hả chị?ma be nhaf chị có ăn dặm sớm không ạ?e có docj trên diễn đàn có vài tr.hợp bị giãn đtr bsinh với hẹp hậu môn mà e rất lo c ah.
C oi,e xin loi.nhung e co viec can nho c tu van.e vao dien dan thay c cung co con ko di ngoai 15 ngay.e cung thay c da comment.ko biet be nha c sau nay the nao ah?co phuong phap nao cai thien ko c?be nha e tinh trang cung nhu the.e mong c tu van jup e.
Mẹ ơi, cho e xin.địa chỉ và sđt của bác sỹ này đc k ạ? Bác sỹ chuyên phụ khoa ở viện K ạ? E cảm ơn mẹ ạ
Tuy nhiên, không biết các mẹ khác cho con học ở đây thế nào, chứ con mình học ở trường cũ (do ở chỗ đó gần cơ quan nhưng xa nhà, vất vả cho con đi lại nắng mưa nên mình quyết định chuyển trường gần nhà) các cô quý lắm, ai cũng bảo ngoan, đi học về rất ngoan. Nhưng khi cho con học ở đây, ngày nào lúc đón con cũng thấy con hốt hoảng, chính xác là hoảng loạn, khóc lóc um tùm. Camera quay trong phòng chỉ nhìn được 2/3 phòng thôi, lúc ăn thì lại ra phòng khác không có cam. Lúc ngủ thì tắt đèn tối om, trên cam không nhìn thấy gì luôn, đen như mực. Con đi học về hôm nào cũng quấy vì trưa không ngủ. Giao tiếp với cô giáo thì cô lạnh lùng và kiêu ngạo lắm. Nhìn trên cam, cháu nào mới vào mà khóc, là bị cô bế ra góc khuất đánh, lúc sau bế ra ngoài thấy có bé khóc nấc cả lên. Con đi học về là thấy tát mẹ bùm bụp. Hỏi con là ở trường cô có đánh con không, thì con gật gật, hỏi cô đánh vào đâu thì con chỉ vào má, vào mông, thấy mà xót quá. Đồ chơi thì ít. Nói là trồng rau sạch, chứ thực ra trên tầng thượng chỉ có 3-4 hộp rau mầm, bảo làm sao ngày nào cũng cung cấp cho gần 100 cháu (như quảng cáo). Mình cho con học được 2 tuần là chào thua luôn. Chạy sang trường khác. Sang trường mới thấy con lúc nào cũng vui vẻ, hoạt bát, ăn ngủ đầy đủ, thấy yên tâm hẳn. Chứ không như Việt An, đúng là cơn ác mộng. Đến giờ mình vẫn thấy sợ. Mình vẫn thấy có nhiều phụ huynh gửi con ở đó, mình cũng không hiểu con họ có bị đối xử như con mình không, nhưng khi thấy con như vậy, mình không thể tiếp tục cho con học ở đó được. Mình đã từng cho con đi học từ trước đó rồi nên mình hiểu con sẽ phản ứng như thế nào, ở mức nào. Mong mẹ hãy sáng suốt lựa chọn cho con một trường học, trước hết là để con thấy được yêu thương và an toàn đã mẹ ạ.
Thứ nhất, việc chị ấy và anh chỉ đăng ký mà không tổ chức cưới, cộng thêm việc chị ấy bị bệnh nữa, dẫn đến tâm lý dễ tủi thân, tự ti và tổn thương. Điều này thì chẳng bao giờ chị ấy thể hiện cho anh thấy đâu. Em nói vậy, để anh thử đặt cảm giác của anh vào hoàn cảnh của chị ấy để cảm nhận nhé.
Thứ hai, việc chị ấy đề nghị anh giao cửa hàng cho chị quản lý, lý do có thể là vì chị ấy nghĩ rằng anh đang mệt mỏi và chị ấy phải là người đứng lên để lo cho gia đình trước mắt.
Thứ ba, có thể quan điểm sống của chị ấy cũng khá đàn ông, cho rằng việc lo cho gia đình là anh phải làm trụ cột, bên cạnh đó, chị là người phải lo toàn bộ chi tiêu gia đình, nuôi con, nên khi anh phá sản, tất nhiên khiến chị có cảm giác túng thiếu nên dễ nổi nóng.
Cái này thì cũng cần nói thêm, khá nhiều đàn ông cho rằng nhiệm vụ của người đàn ông mang tiền về nhà cho vợ là vĩ đại lắm, là lớn lắm, nhưng mà các anh chỉ nghĩ 1 thôi, vì bằng số tiền đó phải tính toán chi phí, cân đối chi tiêu từng khoản cho hợp lý không hề đơn giản. Và là 1 ng biết chi tiêu thì bao giờ cũng có 1 khoản để riêng (tức là không dùng tới) để dự phòng lúc bất trắc, khẩn cấp. Em cũng có vài cái thẻ ngân hàng để tích tiền, nhưng tất cả là để cho gia đình cả, chứ chưa bao giờ nghĩ tới việc tích cóp làm của riêng cả. Và số thẻ này có khi chồng em cũng không biết. Vì tính các ông, biết có tiền là tiêu, không giữ được, nên tốt nhất là không nói làm j cả.
THứ tư, về việc anh muốn chị phải chia sẻ, e nghĩ anh nên nghĩ lại xem bản thân anh đã chia sẻ với những suy nghĩ, những cảm giác và những lo toan của vợ chưa? Em tin chị ấy cũng muốn được chia sẻ, nhưng không nhận được sự chia sẻ của anh thì chị ấy sao phải chia sẻ với anh làm gi? Và với hành động chán nản của anh, thay vì phải đứng vững, là trụ cột trong gia đình, anh có khiên chị cảm thấy mất niềm tin không? Rồi anh có khiến chị ấy nghĩ có thể anh có người khác rồi không? Anh ạ, phụ nữ mà mất niềm tin vào người mình yêu thì sẽ buông hết thôi. Chẳng thiết gì nữa đâu anh ạ.
Và có thể chị ấy là người không biết thể hiện cảm xúc, mặc dù thương chồng, biết chồng vất cả, nhưng không biết cách thể hiện sao cho anh biết nữa.
Em thấy qua cách kể, chị ấy không phải là người ăn chơi hay chơi bời gì cả. Chỉ vì cách nhìn của anh về chị đã khác, chị nhìn anh cũng đã khác. Có nên chăng, vợ chồng anh đi du lịch một thời gian với nhau xem sao? để có thời gian nhìn lại, bình tĩnh, ở bên cạnh nhau để chia sẻ. Ai cũng có cái sĩ diện và tự trọng riêng. Chị ấy phải chịu tủi hổ và thiệt thòi để chung sống với anh, em tin chị ấy vẫn dành cho anh một niềm tin nhất định. Mong là anh có thể khơi dậy niềm tin ấy, vì các con anh, vì hạnh phúc của anh và vợ anh ạ.
ủa, con bạn bị làm sao mà phải chụp xq?
Mình cho cháu uống XO. Bé nhà mình thì bị trong khoảng thời gian từ đầu tháng thứ 2 đến giữa tháng thứ 3 là tự hết thôi. Bây giờ thì cháu tiêu hóa tốt, không vấn đề gì.
Ku nhà mình thì cũng chẳng chịu bú bình. Cái này cũng dễ hiểu thôi. Bú mẹ trực tiếp ngon hơn, lại sẵn có, không phải đợi, chỉ cần e e vài tiếng là được ăn, nên tất nhiên là không dại j lại đi bú bình rồi. Ng lớn mình cũng thế thôi. Đồ ngon sẵn có, tội j phải đi ăn đồ không ngon, phải không mẹ?;))
Trẻ con có 1 cái là không bao giờ chịu bị đói. Bạn cứ đi vắng, ở nhà vắt sữa ra bình hâm nóng, đến giờ ăn mà cái bình tự nhiên khong có nhà thì con sẽ đành chấp nhận phải bú bình thôi. Mấy bữa đầu chắc sẽ kêu la thảm thiết lắm, thế nên mẹ cũng phải chịu khó, xót con là không rèn đc. Với cả rèn luyện cả giờ ăn, giờ ngủ cho con nữa thì bạn sẽ đỡ vất vả. Ngày trước mình chưa rèn cho con chu đáo đc việc này nên cũng khá vất vả.
Dù có thế nào thì mình nghĩ mẹ cũng đừng quá lo lắng, sẽ ảnh hưởng đến sữa mẹ,ảnh hưởng tâm lý của mình nên phán đoán những dấu hiệu mà con muốn thể hiện cho mẹ biết sẽ dễ bị sai hoặc bị mẹ bỏ qua. Con chưa biết nói nên sẽ phải để ý rất nhiều.
Hơn nữa, sức ăn của mỗi con đều khác nhau, bạn đừng cố gắng ép con ăn nhiều nếu con tỏ ra không muốn ăn nữa nhé.
Mình không cho bé ăn uống bất cứ thứ gì khác ngoài sữa mẹ, kể cả uống nước vì trong sữa mẹ có đầy đủ cả rồi, có cả chất kháng sinh trong sữa mẹ luôn, vì thế mẹ không cần cho con ăn uống bất kỳ cái j khác ngoài sữa mẹ trong 6 tháng đầu tiên. Kể cả khi con bị như vậy. Hệ tiêu hóa của con còn yếu, nếu mẹ cho con ăn sớm sẽ rất hại đến dạ dày của con đấy nhé. Mình cho con ăn dặm kiểu Nhật, vì vậy mình bắt đầu cho con ăn vào tuần cuối của tháng thứ 5. Mới đầu ăn ít, chủ yếu là ăn rau và bắt đầu ăn chuối xay.Thực phẩm cho con tùy theo lứa tuổi mới được ăn. Bạn có thể tìm hiểu thêm phương pháp này qua trang facebook Hội bà mẹ thích phương pháp ăn dặm kiểu Nhật. Có rất nhiều kiến thức hay, hỗ trợ cho con được các mẹ chia sẻ ở đó, mẹ có thể tham khảo.
Còn nếu bạn lo lắng con bạn có vấn đề gì không thì nên đến bệnh viện Nhi Trung ương khám. Có j thắc mắc thì hỏi luôn họ một thể. Mình thì không tin tưởng lắm khi khám ở ngoài, mỗi ông bà bác sỹ kết luận một kiểu, chỉ khổ con mình và mình thôi mẹ ạ. Với cả nhiều người không có chuyên môn, có khi còn làm hại con. Thời điểm con bị vậy, mình đi khám mấy nơi, nhưng chủ yếu là họ cho con mình uống men tiêu hóa, mình cũng cho con uống mấy hôm, xong thấy con vẫn ăn uống, ngủ, chơi bình thường nên mình dừng lại. Để cho cơ thể của con tự thích nghi chứ không muốn con bị phụ thuộc vào thuốc.
Bé nhà mình sau đợt đó thì đi ngoài bình thường, cứ khoảng 2 ngày thì đi 1 lần. Sau dần già thì đi ngày 1 lần.
Như mình đã miêu tả ở cái comment bạn đã đọc ấy, từ 5 ngày sang 7 ngày rồi 9 ngày, rồi 15 ngày con không đi giải quyết. Cũng lo lắm. Tìm hiểu thì cũng thấy các mẹ có con bị như vậy chia sẻ, tóm lại là do sữa mẹ tốt nên không có cái j cặn để tạo ra sản phẩm cả. Con vẫn ăn ngủ, chơi bình thường. Nếu có vấn đề gì, con khó chịu là biết ngay. Tụi nhỏ này ghê gớm lắm, nên không có chịu yên khi bị đau đâu. Hiện tượng này thường rơi vào khoảng tháng thứ 2 đến tháng thứ 4 mẹ ạ.
Rất chia sẻ với tâm trạng của mẹ, nhưng mẹ đừng lo, chịu khó ăn nhiều rau, uống nhiều nước, ăn đủ chất là được mẹ ạ :)
Chúc 2 mẹ con vui khỏe nhé :) Cần j mẹ cứ thông tin, giúp được j mình sẽ giúp :)