images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Kinh nghiệm phỏng vấn xin visa định cư Úc (Đính...
Hi duyên. Mình cũng nộp 309 và vừa xin đc visa du lịch sang thăm chồng 6 tháng nè. Nộp hồ sơ bình thường nge. Mình lên nộp thì ng ta bảo giấy tờ xin visa du lịch k cần dịch thuật đó.
comment by WTT mobile view

Bạn cho mình hỏi là khi bạn nộp hồ sơ xin Visa 309 offshore ở VN, bạn nộp Giấy Kết Hôn tại Việt Nam hay Giấy kết hôn tại Úc vậy? Mình có làm giấy kết hôn ở Úc, nhưng không có làm Giấy Kết Hôn ở VN, không biết như vậy có được không bạn? Hay phải có luôn hai giấy kết hôn tại Úc và VN?. Cảm ơn bạn!
03:00 CH 31/05/2016
Kinh nghiệm phỏng vấn xin visa định cư Úc (Đính...
Trong biên nhận lúc bạn nộp hồ sơ họ có ghi ngày trả hồ sơ đó bán, thường là 3-4 tuần. Bạn xem ngày hẹn trả hồ sơ trên biên nhận, nếu đến ngày hẹn mà chưa có thì cứ lên sở tư pháp tp (nơi bạn nộp hồ sơ) hỏi họ. Bạn nhớ là phải đích thận người xin làm hồ sơ lên nhận mới được nhé. Họ không cho nhận thế đấu, ngay cả nếu cóđăng ký dịch vụ gửi thư về nhà, họ cũng bắt chính người nộp hồ sơ phải ký nhận. Rất phiền phức cấy đó. Lúc trước mình phải ở VN đợi cả tháng đó.a
02:43 CH 31/05/2016
Kinh nghiệm phỏng vấn xin visa định cư Úc (Đính...
Xin cho mình hỏi có ai trong trường hợp giống mình không? Mình đang ở Úc và giữ Student Guardian Visa 580, Visa của mình còn 2 năm nữa mới hết hạn. Mình vừa kết hôn với chồng mình là người Úc được 4 tháng. Mình muốn nộpđơn xin partner visa tại Úc, nhưng họ nói Visa hiện tại của mình không cho phép mình nộp bất kỳ đơn xin Visa nào khác tại úc (Onshore) mà phải nộp offshore tại Việt Nam. Họ nói là mình phải quay về VN để nộp hồ sợ xin tạm trú Úc. Họ không nói rõ là gì, nhưng mình nghĩ là nộp offshore partner Visa chắc là 309/100. Cho mình hỏi là nếu nộp hồ sở ở Việt nam thì mình có cần phải làm đăng ký kết hôn ở Việt Nam hay không? Mình đã có giấy kết hôn của Úc, do bọn mình kết hôn tại Úc. Ngoài những thủ tục giấy tờ cơ bản như chỉ dẫn trên website , các bạn đã làm qua có gặp trục trặc hay khó khăn gì xin chia sẻ giúp mình với. Vì cuộc sống của mình hiện tại ở Úc và nên không có nhiều điều kiện đi về VN thường xuyên. Mình muốn tìm hiểu rỏ hết mọi thông tin để chuẩn bị đầy đủ mọi thứ trước khi về VN để nộp hồ sơ offshore cho parter Visa của mình. Rất mong nhận được hồi âm của các bạn. Cảm ơn rất nhiều.
02:31 CH 31/05/2016
Hội những người yêu mến Chúa đạo Tin Lành.
Cảm ơn những bài viết hữu ích của anh kimson0505. Mong nhận thêm được nhiều chia sẻ của anh. Anh có thể cho biết anh có đang tham giá nhóm ở Hội Thánh nào không?
Chào mừng bạn hanghuynh2 gia nhập nhóm. Nếu bạn có những kinh nghiệm, hay những chia sẻ nào hữu ích thì nêu lên đây cho mọi người cùng tham khảo với nhé.
Mong rằng hội của mình sẽ được nhiều người biết đến và cùng nhau xây dựng hội lớn mạnh hơn, cũng như giúp đỡ những bạn nào chưa biết về Đức Chúa Trời và muốn tìm hiểu thêm về Chúa.
Các bạn nếu có thắc mắc hoặc muốn tìm hiểu thêm thông tin hoặc tìm Hội Thánh Tin Lành để tham gia sinh hoạt thì liên lạc với mình nhé. Mình sẽ cố gắng trong khả năng để giúp các bạn.
02:07 CH 17/08/2015
Hội những người yêu mến Chúa đạo Tin Lành.
CON ĐƯỜNG KỲ DIỆU
Từ rất xa xưa, Thượng Đế là Đấng đã tạo dựng nên vũ trụ, các ngôi sao, trái đất và hai con người đầu tiên (A-đam và Ê-va). Thượng Đế đưa họ vào sống trong một khu vườn xinh đẹp nhưng họ phải tuân theo một mệnh lệnh của Ngài đó là không được ăn trái của một cây trong vườn. Nhưng hai tổ phụ đầu tiên của chúng ta đã quyết định không vâng lời Thượng Đế, kết quả là họ đã mang bệnh tật, đau khổ, bất công, chiến tranh…và sự chết vào thế giới này. Tuy nhiên, cũng vào khoảng thời gian đó, Thượng Đế đã hứa với những con người đầu tiên này rằng sẽ có một ngày, Ngài sẽ ban một Đấng Cứu Thế để giúp phục hồi mối quan hệ giữa con người với Ngài. Nếu họ tin vào lời hứa của Thượng Đế thì họ sẽ được cứu.

Tuy nhiên, trải qua vài thế hệ, con cháu của người nam và người nữ đầu tiên này bắt đầu nổi loạn với Thượng Đế đến nỗi Ngài phải quyết định hủy diệt loài người bằng một trận đại hồng thủy, trừ một gia đình là gia đình của Nô-ê. Thượng Đế đã hạ lệnh cho Nô-ê và con cháu ông định cư khắp mặt đất. Tuy nhiên, họ đã phớt lờ mệnh lệnh của Thượng Đế và định cư ở Ba-by-lôn thuộc I-rắc cổ đại. Ở đó, họ quyết tâm “làm cho rạng danh mình vì họ sợ sẽ bị tản lạc khắp mặt đất”

Vào thời điểm đó, mọi người nói cùng một ngôn ngữ nhưng vì sự bất tuân của họ nên Thượng Đế đã can thiệp và làm cho ngôn ngữ của họ lộn xộn để họ không còn hiểu nhau được nữa. Cuộc sống và công việc của họ ngày càng trở nên khó khăn và vì vậy những ai tìm thấy có người nào nói cùng một ngôn ngữ đã tìm đến với nhau và người ta bắt đầu sống tản ra khắp mặt đất. Dầu vậy, họ vẫn đi theo ý riêng và không quan tâm đến việc nhận biết Thượng Đế.

Con người bắt đầu tạo ra những tôn giáo cho riêng mình

Mặc dù tổ tiên của chúng ta là những người nhận biết Thượng Đế một cách cá nhân nhưng sự hiểu biết đó đã mất dần theo thời gian. Con người bắt đầu tạo ra những tôn giáo cho mình. Một vài người nghĩ rằng con người cũng giống như loài vật nhưng cải tiến hơn. Một vài người khác lại nghĩ rằng tổ tiên của loài người là các “vị thần”. Những người khác lại cho rằng vũ trụ luôn luôn tồn tại và đưa ra những nguyên tắc sống về mặt đạo đức nhằm tránh đi những đề tài liên quan đến Thượng Đế. Con người bắt đầu thờ phượng cây cỏ, sông suối, tổ tiên, mặt trời, mặt trăng. Một vài người khác lại nói rằng mọi người đều là Thượng Đế. Sự nhận biết về lời hứa khi xưa và về con đường kỳ diệu đưa loài người quay về với Thượng Đế đã bị mai một.

Lời hứa đặc biệt

Khoảng 4000 năm trước đây (trước triều đại các vua Hùng ở Việt Nam), Thượng Đế đã nói chuyện với một người tên là Áp-ra-ham tại một khu vực gọi là U-rơ, ngày nay gọi là I-rắc. Ông sống giữa một dân đi theo truyền thống thờ phượng những thần mà họ tự tạo ra. Thượng Đế đã gọi Áp-ra-ham rời cha mẹ cùng quê hương mình đề đi đến một vùng đất mới mà Ngài sẽ chỉ cho ông. Áp-ra-ham đã vâng lời Thượng Để và đã trở thành tổ phụ của dân Do Thái (người Y-sơ-ra-ên) và người Ả-rập. Nhưng qua con cháu ông, Thượng Đế đả hứa rằng tất cả mọi dân tộc sẽ được chúc phước bởi hậu thế ông, Ngài là Đấng đã hứa với tổ phụ của loài người từ ban đầu.

Thượng Đế đã ứng nghiệm lời hứa của Ngài với Áp-ra-ham và nước của ông trở thành rất lớn. Sau đó, họ bị nước Ai-cập bắt làm họ nô-lệ, nhung vào khoảng năm 1446 trước Công Nguyên, Ngài bèn sai phái một con người vĩ đại tên là Môi-se đến để giải thoát họ khỏi kiếp sống nô-lệ ở Ai Cập.

Luật pháp của Thượng Đế

Thượng Đế đã dẫn dắt Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên đến một nơi gọi là núi Si-na-i, nơi Thượng Đế ban cho họ 10 điều răn để làm theo. Điều đó được xem như là một dấu hiệu chứng tỏ rằng họ đồng ý trở thành một dân tộc thuộc về Thượng Đế. Dù Thượng Đế đưa họ vào vùng đất mà Ngài hứa ban nhưng họ vẫn vô ơn đối với Thượng Đế, vẫn sống theo ý riêng của họ, không nhớ đến Ngài và con đường kỳ diệu của Ngài.

Người sẽ gánh thay những tội lỗi của họ

Thay vì phải hủy diệt họ vì những tội lỗi họ đã làm thì Thượng Đế lại đưa ra một phương cách có thể giúp cho họ được tha thứ. Ngài bảo họ mang một con chiên không tì, không vết, và khỏe mạnh đến trước nơi họ thờ phượng Ngài. Người nào phạm tội với Thượng Đế sẽ đặt một tay lên đầu con chiên, tượng trưng cho việc chuyển giao tội lỗi của mình cho con chiên. Sau đó con chiên ấy sẽ bị giết đi. Điều này cũng xảy ra khoảng năm 1400 trước Công Nguyên, con người vẫn đi theo đường lối riêng của mình.

Thời gian trôi qua, Thượng Đế sai phái nhiều tiên tri lớn đến để giải thích rõ thêm về điều tuyệt vời này. Họ nói rằng “Người này” sẽ được sinh ra tại một ngôi làng nhỏ tên là Bết-lê-hem và “gốc tích của Ngài đã vốn có từ ngàn xưa”, và Người này sẽ là một “đứa trẻ” được sinh ra bởi một người nữ đồng trinh, nhưng Ngài cũng được gọi là “Cha Đời Đời”.

Sự giáng sinh kỳ diệu

Cuối cùng, cách đây khoảng hai ngàn năm (trước khi cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng diễn ra, khoảng 40 năm sau Công Nguyên), những lời tiên tri kỳ lạ này đã xảy ra tại quốc gia Y-sơ-ra-ên. Một thiên sứ đã hiện ra cùng một thiếu nữ tên là Ma-ri. Dù cô là một trinh nữ nhưng thiên sứ nói rằng cô sẽ sinh một đứa trẻ và đặt tên là “Giê-xu” vì Ngài sẽ “cứu dân Ngài ra khỏi tội lỗi”. Vì chính quyền ra lệnh điều tra dân số nên Ma-ri và chồng hứa của mình là Giô-sép phải trở về Bết-lê-hem (quê hương của Giô-sép) để khai báo hộ tịch.

Khi đương ở đó, Ma-ri đã hạ sinh hài nhi Giê-xu trong một chuồng gia súc thấp hèn để ứng nghiệm lời tiên tri hàng nghìn năm trước. Trong đêm đó thiên sứ cũng hiện ra cùng các kẻ chăn chiên ở Bết-lê-hem để báo tin rằng: “Đêm nay đây, Đấng Cứu Thế đã sinh ra cho các ngươi, Ngài là Đấng Christ, là Chúa”. Dù Chúa Giê-xu vừa là Thượng Đế vừa là con người nhưng Ngài vẫn thuộc dòng dõi của vua Đa-vít (khoảng 1000 trước Công Nguyên) và là con cháu của Áp-ra-ham (khoảng 2166 trước Công Nguyên).

Chúa Giê-xu đã lớn lên tại Y-sơ-ra-ên và trở nên vô cùng khôn ngoan, được mọi người yêu mến. Khi Ngài được 30 tuổi thì đó cũng là lúc Ngài bắt đầu công tác Thượng Đế giao phó. Vì Chúa giê-xu là Thượng Đế, Đấng đã bằng lòng làm người cách đây hơn hai ngàn năm nên Ngài cũng là Đấng hiện hữu muôn đời. Chúa Giê-xu đã từng nói rằng: “Trước khi có Áp-ra-ham thì ta đã hiện hữu rồi”. Bằng cụm từ “ta đã hiện hữu”, Chúa Giê-xu muốn khẳng định rằng Ngài không có “khởi đầu”, Ngài luôn luôn tồn tại, từ rất lâu rồi, từ trước khi A-lec-xan Đại Đế, Xô-crat (một triết gia Hy-lạp cổ đại), Khổng Tử và Đức Phật…được sinh ra. Ngài chính là Đấng tạo dựng nên vũ trụ.

Người Duy Nhất Vô Tội

Khi Chúa Giê-xu bắt đầu dạy về nước của Thượng Đế, thì có một vị tiên tri lớn nhìn thấy Chúa giê-xu thì nói rằng: “Hãy ngắm xem Chiên con của Thượng Đế, Đấng đã đến để cất lấy tội lỗi của nhân loại”.

Chúa Giê-xu đã sống một cuộc đời hoàn hảo. Ngài không bao giờ phạm tội ngay cả khi Ngài bị cám dỗ trong mọi lĩnh vực của đời sống mà chúng ta phải trải qua. Rồi đến tuổi 33, theo như chương trình mà Thượng Đế (tức là Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Chúa Thánh Linh) đã hoạch định từ trước khi dựng nên vũ trụ, Chúa giê-xu phải bị bắt và bị tra khảo để kết án Ngài phạm thượng với Thượng Đế (vì Ngài nói Ngài bình đẳng với Thượng Đế). Dù một thẩm phán La-mã tìm cách tra hỏi Ngài nhưng không hề tìm thấy một lỗi nào ở Ngài. Tuy vậy, họ vẫn kết án Ngài phải chết do những sức ép chính trị. Nhưng đó chính là kết quả mà Thượng Đế đã định trước: “Vì Thượng Đế yêu nhân loại đến nỗi ban Con Một của Ngài (là Chúa Giê-xu) hầu cho hễ ai tin Con ấy thì không bị hư mất nhưng có sự sống đời đời.” Chúa Giê-xu đã bị treo trên một cái cây (có hình thập giá) để chết thay cho chúng ta và sau đó được chôn.

Nhưng chỉ ba ngày sau, Ngài đã từ kẻ chết sống lại. Sự kiện khó tin này được minh chứng bởi 500 người đã thấy Chúa sống lại. Ngài nói chuyện với họ, ôm lấy họ, đi cùng họ và dạy dỗ họ trong 40 ngày. Sau đó, Ngài về trời với lời hứa rằng NGÀI SẼ TRỞ LẠI! Trước khi Ngài về trời, Ngài dặn dò các môn đồ rằng hãy đi khắp thế gian và nói cho mọi người nghe điều này để họ cũng được cứu. Và từ đó trở đi, lẽ thật về Chúa Giê-xu được truyền ra khắp quốc gia Y-sơ-ra-ên và trên toàn thế giới.

Con Đường Kỳ Diệu

Từ khi Chúa Giê-xu về trời, mọi người vẫn tiếp tục đi theo đường lối riêng của họ và không hề nghĩ đến Thượng Đế. Một số người đi theo tôn giáo và triết lý xưa do con người tạo ra. Một số người khác thì tạo ra những tôn giáo và triết lý mới. Hầu hết đều phớt lờ trước con đường kỳ diệu đưa con người quay về với Thượng Đế, con đường có thể tìm về nguồn gốc của lời hứa mà Thượng Đế đã lập với tổ phụ của chúng ta hơn 6000 năm trước và lời hứa ấy được lặp lại với Áp-ra-ham, nhấn mạnh rằng con đường kỳ diệu ấy là “một nguồn phước dành cho mọi dân tộc” và cho vua Đa-vít rằng con đường ấy là Đấng vĩnh hằng với danh xưng là “Con trai của vua Đa-vít”. Chúa Giê-xu chính là giải pháp (con đường) của Thượng Đế để mọi tội lỗi của chúng ta được tha thứ. Ngài là Con Người Hoàn Hảo, Đấng phải chết vì tất cả những điều tồi tệ trên thế giới này.

Lẽ thật tuyệt vời này hiện nay dành cho tất cả chúng ta. Chỉ bởi việc đặt lòng tin nơi sự chết của Chúa Giê-xu trên thập tự giá vì tất cả chúng ta thì chúng ta mới có thể được tha thứ mọi điều sai trật cũng như được phục hồi lại mối quan hệ với Thượng Đế. Chúng ta có thể sống mãi mãi với Ngài trong một nơi tuyệt đẹp, lạ lùng, vui sướng, thú vị và an bình. Nếu chúng ta bỏ đi những nỗ lực cá nhân, những cố gắng để tìm đường vào thiên đàng bằng công đức cá nhân và CHỈ đặt lòng tin nơi Con của Thượng Đế thì chúng ta sẽ được cứu.

Chúa Giê-xu phán “Ta là Đường Đi, Chân Lý và Sự Sống, chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha”… “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ”

Bạn đã sẵn sàng đến cùng Chúa Giê-xu đề được tha thứ chưa?

“…hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài”.

Chúa Giê-xu chính là Con Đường Kỳ Diệu. Ngài muốn có một mối liên hệ mật thiết với bạn. Và, đây chính là Tin Lành (một tin tức tốt lành) !
Theo
http://hoithanhtinlanhvietnam.org/?do=news&act=detail&id=743
12:51 CH 18/02/2013
Hội những người yêu mến Chúa đạo Tin Lành.
7 ĐIỀU CẦN NHẤT TRÊN ĐỜI
Để sống trên đời này, bạn cần gì? Cần ăn, cần mặc, cần việc làm, cần những tiện nghi cho cuộc sống… Vâng, đó chính là những nhu cầu cho cuộc sống mà ai cũng cần cả. Tuy nhiên cuộc sống không chỉ có những nhu cầu ấy mà thôi, có nhiều điều bạn cần hơn là những nhu cầu về vật chất.

Những điều ấy có thể bạn đã nghĩ đến, nhưng cũng có thể chưa. Chúng tôi chân thành mời bạn đọc và ngẫm suy những điều sau đây, tin rằng bạn sẽ gặp được những điều mà bạn đang cần nhất trên đời.

Trước hết bạn cần SỐNG

Bạn đang sống, đang khỏe mạnh và có thể có tất cả những gì mình muốn hoặc vẫn còn thiếu nhiều điều. Dù bạn đang ở trong tình trạng nào đi nữa, thì phải chăng cũng vẫn có những lúc nào đó bạn thấy buồn nản chán chường, có những đêm nằm suy ngẫm và bỗng cảm thấy cuộc đời sao trống rỗng? Có khi nào bạn tự hỏi tôi sống để làm gì, và sống cho ai, và rồi chợt khám phá ra rằng mình không bao giờ có được một câu trả lời thỏa đáng? Có lẻ không bao giờ bạn thấy thỏa mãn thật sự trong cuộc sống? Bạn dấn thân vào một lý tưởng nào đó, ban đầu mọi sự dường như thật tốt đẹp, nhưng rồi có một thời điểm bạn cảm thấy bất mãn không thỏa lòng vì khám phá ra những bất công hoặc những bất hợp lý của lý tưởng đó? Nếu nạn sống như vậy thì trước mặt Đức Chúa Trời – Đấng dựng nên muôn loài vạn vật, trong đó có con người chúng ta, Đấng ban cho con người sự sống nhưng con người không thờ phượng và giữ mối tương giao với Ngài – tâm linh bạn đã bị tách rời khỏi Đức Chúa Trời là Nguồn Sống. Tội lỗi đã ngăn cách bạn với Đức chúa Trời và đó là lý do khiến bạn sống nhưng chưa thực sự sống, hay nói theo cách nói của một triết gia, bạn đang chết thật sự, bạn sống mà không thấy được ý nghĩa của cuộc đời. Bạn thử nghĩ lại xem, nếu sống mà chỉ để hưởng thụ những gì trên đất nầy rồi… chết, thì liệu sống có ích chi?

Nhưng đây là giải pháp cho bạn: Chúa Cứu Thế Giê-xu là Đức Chúa Trời làm người, tuyên bố. “Ta đã đến để cho chiên được sống và sống với tất cả ý nghĩa phong phú của cuộc sống ấy”. Đây là cuộc sống thật mà Chúa Giê-xu hứa ban cho những ai tin nhận Ngài. Để ban cho chúng ta cuộc sống ấy, Chúa Giê-xu đã phải giáng sinh là người và chịu chết trên thập tư giá: Chúa chết để chúng ta được sống. Hôm nay bạn có thể có sức sống của Ngài để vui thật, để thỏa mãn thật sự và để thấy được ý nghĩa cuộc đời, nếu bạn nhận rằng tội lỗi đã làm cho bạn mất đi sự sống thật. Sự nhận tội và tin nhận Chúa Giê-xu sẽ nối liền bạn với Nguồn Sống và bạn sẽ sống thật sự, sống đúng với ý nghĩa của Đấng đã tạo dựng nên bạn.

Thứ hai, bạn cần THẤY

Bạn không mù, đúng vậy, nhưng chúng tôi muốn nói bạn cần thấy được Chân Lý. Thấy được chân lý thật là khó khăn. Bạn đang sống giữa thế giới của những lẽ phải, mà lẽ phải thì tương đối, thường thay đổi theo không gian và thời gian. Ví dụ tiêu chuẩn về chữ hiếu chẳng hạn, mỗi nơi một khác và ngày xưa cũng không giống với ngày nay. Điều nầy cũng dễ hiểu, vì lẽ phải chỉ là những tiêu chuẩn đạo đức do con người đặt ra. Là con người với nhiều hạn chế (nhân vô thập toàn) mà lại chắc chắn sẽ không hoàn hảo và thiếu công bằng, vì thế lẽ phải thường hay bị thay đổi. Nhưng lẽ thật hoặc chân lý thì không như vậy, vì do Đức Chúa Trời đặt ra cho nên chân lý là bất biến. Chúng ta không thể hiểu được những chân lý về Đức Chúa Trời, bởi vì Thánh Kinh cho chúng ta biết, chúng ta bị mù về phần tâm linh. Tất cả chúng ta đều ở trong tình trạng mù lòa cho đến khi nào chúng ta công nhận tình trạng ấy, và nhờ Chúa soi sáng. Đức Chúa Giê-xu tuyên bố: “Ta là ánh sáng của trần gian, người nào theo Ta sẽ không đi trong bóng tối nhưng có ánh sáng sống”. Đức Chúa Giê-xu có thể ban cho bạn ánh sáng tâm linh để bạn thấy rõ được chân lý. Đó là mục đích của Ngài khi giáng thế: Ngài đến để đưa chúng ta từ bóng tối ra ánh sáng, từ sự mù lòa tâm linh đế sự nhận biết Nguồn Sống, từ tội lỗi đến với Đức Chúa Trời. Hãy để cho Chúa soi sáng bạn và rồi bạn sẽ THẤY thực sự.

Thứ ba, bạn cần được CHỮA LÀNH

Khi bệnh hoạn về thể xác, bạn tìm đến với một bác sĩ để được chữa lành. Nhưng có một căn bệnh mà không bác sĩ nào ở trên thế gian nầy có thể chữa được, đó là bệnh tội lỗi, Vâng, bạn cần được chữa khỏi căn bệnh tội lỗi.

Bạn có thể nghĩ rằng tôi đang cố gắng sống đạo đức, ăn hiền ở lành thì đâu có tội lỗi gì mà cần phải chữa. Cố gắng sống đạo đức là một ước muốn rất tốt, nhưng trong thực tế thì không phải lúc nào ước muốn đó cũng có thể trở nên hiện thực. Bạn có thấy là mình không thể làm được một số điều tốt mà mình muốn nhưng lại thường làm một số điều xấu mình không muốn không? Tại sao tôi biết nói dối là xấu nhưng vẫn thường xuyên mắc phải? Tại sao tôi biết uống rượu là không tốt nhưng tôi vẫn khó lòng từ chối những cuộc nhậu? Tại sao tôi biết giúp đỡ người khác là tốt nhưng tôi lại khó hy sinh tiền bạc để ban cho? Nguyên nhân chỉ là vì Tội: Vì tội mà chúng ta sống thiếu bình an hạnh phúc. Vì tội mà chúng ta bất lực trong cuộc sống. Cũng vì tội mà tâm hồn, tâm linh chúng ta bị đau khổ, hao mòn. Bạn đang mang trong mình một chứng bệnh tâm linh. Bệnh nầy phá hoại cuộc đời bạn và sẽ đưa bạn đến chỗ đường cùng. Tội bạn cần được tha, căn bệnh tâm linh của bạn cần được Chữa Lành.

Đức Chúa Giê-xu có thể chữa lành căn bệnh đó cho bạn. Chính Ngài đã chịu lấy hình phạt của tội lỗi. Ngài đã bị thương tích, bị đánh đập vì tội của chúng ta. Chính nhờ những vết thương của Ngài mà chúng ta được chữa lành. Chúa Giê-xu đã chịu chết thay cho tội của toàn nhân lọai, Đức Chúa Trời sẽ căn cứ vào đó mà tha tội cho chúng ta. Lời Kinh Thánh chép: “Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta khi chúng ta còn là người có tội, thì Chúa Cứu Thế vì chúng ta chịu chết”. Tuy nhiên, mỗi một chúng ta phải ăn năn tội và đặt trọn niềm tin của mình nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúa Giê-xu sẽ đến để giúp đỡ và để chữa lành những tấm lòng bị tội lỗi làm cho tan vỡ.

Thứ tư, bạn cần TÌNH YÊU

Bạn cần có một người bạn thật. Bạn cần có một người bạn đúng với ý nghĩa của từ Bạn. Có lẽ bạn có rất nhiều bạn bè nhưng nhiều khi bạn cũng vẫn cảm thấy cô đơn. Bạn cảm thấy thiếu sự thông cảm chân thành và mọi người đôi lúc không cần kể gì đến bạn cả phải không? Bạn thấy là ngay cả những sắc thái dịu dàng mà bạn gọi là “Tình Yêu” cũng chỉ là vị kỷ, có điều kiện và lắm lúc cũng làm cho bạn đau khổ không? Nhu cầu yêu và được yêu là nhu cầu lớn nhất của con người, nhưng bạn có thấy tình yêu ở đời này không đủ để thỏa mãn tâm hồn bạn không? Thường chúng ta thấy rằng những lúc chúng ta cần được giúp đỡ nhất cũng chính là lúc bạn bè xa chúng ta nhất. Nhưng dù họ có giúp đỡ, chia sẽ với chúng ta được, rồi cũng đến một ngày nào đó họ sẽ xa chúng ta vĩnh viễn, bỏ lại chúng ta một mình, cô đơn và đau khổ!... Nhưng Đức Chúa Giê-xu yêu bạn. Ngài yêu bạn mãi mãi và vô điều kiện. Ngài yêu bạn dù bạn là người như thế nào đi nữa. Ngài yêu bạn dù bạn có đối xử với Ngài ra sao. Ngài không phân biệt giàu nghèo, xấu tốt, và đã chứng tỏ tình yêu của Ngài cho chúng ta bằng cách tình nguyện chịu chết thế trên cây thập tự thay cho tội lỗi của chúng ta. Lời Kinh Thánh chép: “Đây là cách Đức Chúa Trời biểu lộ tình yêu thương của Ngài giữa vòng chúng ta: Đức Chúa Trời đã sai Con Một của Ngài đến thế gian để nhờ Con ấy chúng ta được sống. Tình yêu thương ở trong điều nầy: Không phải chúng ta đã yêu kính Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu thương chúng ta và sai Con Ngài là sinh tế hy sinh chuộc tội lỗi chúng ta”. Đức Chúa Trời chẳng những tạo dựng nên bạn nhưng cũng yêu bạn nữa. Ngài muốn làm người bạn chân thật và vĩnh cửu của bạn. Ngài không bao giờ dối bạn cũng chẳng bao giờ để bạn cô đơn. Bạn chỉ cần một điều kiện đơn giản, là đến với Ngài.

Thứ năm, bạn cần HY VỌNG cho ngày mai

Tất cả hy vọng của bạn chỉ là xây đắp cho đời nầy mà thôi, đó là căn nguyên của buồn chán và đau khổ. Bạn biết rõ là bạn sống chẳng bao lâu, dù điều nầy bạn không muốn nghĩ tới và cũng không dám nói ra, nhưng đó lại là sự thật. Bạn cũng biết rằng sau khi chết chẳng phải là hết. Nếu chết là hết thì bạn cần gì phải hy vọng, cần gì phải sống cho đàng hoàng, cần gì phải sống đạo đức, mà ngược lại phải tranh thủ tận hưởng những ngày ngắn ngủi trên đất nầy chứ! Nhưng tôi tin bạn không nghĩ vậy, dù bạn tuyên bố thế nào đi nữa, tin rằng bạn vẫn biết chết không phải là hết, nhưng có một điều bạn chưa biết là sau cái chết có gì. Thật ra không ai biết được ngoài Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng nên chúng ta. Ngài bày tỏ qua Thánh Kinh rằng “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần rồi chịu phán xét”. Như thế, sau khi chết thể xác, thì linh hồn còn phải chịu sự xét xử của Đức Chúa Trời nữa. Vì vậy những ai sống ở đời nầy không có Chúa, ấy là người hoàn toàn tuyệt vọng ở đời sống mai sau. Chẳng lẽ bạn chỉ đặt hy vọng vào cuộc đời ngắn ngủi tạm bợ và đầy dẫy những bất toàn nầy, rồi phải tuyệt vọng trong cõi đời đời sao? Xin đừng như vậy.

Đức Chúa Giê-xu cho bạn hy vọng, không phải chỉ ở đời nầy mà còn cả trong cõi đời đời nữa. Ngài đã chết trên cây thập tự vì tội chúng ta nhưng Ngài cũng đã sống lại, nhờ đó mà chúng ta có hy vọng. Hôm nay Chúa Giê-xu vẫn đang sống. Ngài sống trong lòng những ai tin cậy Ngài. Hy vọng vào một Đấng Sống là hoàn toàn khôn ngoan, tất cả những ai tin cậy Chúa đều có một bảo đảm và một hy vọng chắc chắn. Họ biết rằng Chúa sắp trở lại để giải thoát họ hoàn toàn khỏi sức mạnh của tội lỗi. Đây cũng có thể là hy vọng của bạn nữa, nếu bạn đặt trọn niềm tin của mình nơi Chúa. Chỉ có Chúa Giê-xu là hy vọng duy nhất của chính bạn.

Thứ sáu, bạn cần có TỰ DO

Bạn có thể nói là bạn đang tự do, nhưng có thật sự như vậy không? Không hẳn vậy. Khi chân thành nhìn lại mình, bạn sẽ thấy mình đang là nô lệ cho đam mê, cho dục vọng, cho những thói quen xấu và cho nhiều thứ khác nữa. Hay nói đúng hơn, chúng ta là nô lệ của tội lỗi, tội lỗi ràng buộc chúng ta. Bạn cần được giải thoát khỏi ách nô lệ tàn bạo nầy. Nếu không được giải thoát, bạn sẽ không thể nào sống một cuộc đời an vui và phước hạnh. Không ai muốn sống như một nô lệ, vì vậy bạn cần được giải thóat, bạn cần được tự do.

Đức Chúa Giê-xu tuyên bố: “Nếu Ta giải phóng các con, các con sẽ thật được tự do”.

Chúa Giê-xu đã chịu chết vì chúng ta và sống lại để phá tan gông cùm của tội lỗi. Khi Ngài sống lại, Ngài chứng tỏ cho chúng ta thấy rằng Ngài đã chiến thắng tội lỗi. Chính vì thế mà Ngài có thể giải thoát những ai đang còn ở dưới gông cùm của tội. Ngài là Đấng chiến thắng, Ngài có thể giải thóat cho bạn. Ngài có thể ban cho bạn tự do và an ninh vì Ngài đã chiến thắng tử thần. Thế giới chúng ta đang sống có nhiều đổi thay, chúng ta không biết có gì sẽ xảy ra trong những ngày tới, nhưng trong Chúa chúng ta có tự do và bảo đảm thực sự.

Cuối cùng, bạn cần AN TÂM và THỎA MÃN

Bạn có hoang mang về tương lai của mình? Bạn có đang buồn chán? Có thể bạn trả lời là không, bạn đang an tâm và thỏa mãn lắm. Tuy nhiên bạn phải đồng ý với chúng tôi là an tâm và thỏa mãn do đời nầy đem lại không kéo dài được lâu. Bạn mua một máy truyền hình mới, thật thỏa mãn, nhưng chỉ một năm sau, bạn sẽ thấy không hài lòng về chiếc truyền hình của mình rồi, vì hiện đang có nhiều mẫu mã khác đẹp và tối tân hơn. Bạn có một số tiền lớn nên khá an tâm, nhưng khi thị trường biến động, giá cả leo thang… lại lo lắng! Bất an và buồn chán cứ lại đến với bạn, làm sao bạn có thể an tâm và thỏa mãn thực sự, bền vững bây giờ?

Đức Chúa Giê-xu tuyên bố: “Hỡi những người đang đau khổ vì những gánh nặng ở đời, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho các con yên nghỉ”. Trong Đức Chúa Giê-xu và chỉ trong Đức Chúa Giê-xu mà thôi, chúng ta mới có được an vui và thỏa mãn thật sự. Chúa Giê-xu đã đến để cất khỏi chúng ta sự ràng buộc của dục vọng xấu xa. Chính vì nô lệ cho chúng mà lòng bạn nặng nề, bất an, không thỏa mãn thật sự. Hãy đến với Chúa Giê-xu, tin nhận Ngài làm Cứu Chúa của đời sống mình, rồi Ngài sẽ ban cho bạn sự thanh thản của tâm hồn, an vui của tâm trí và thỏa mãn của tâm linh. Khi bạn có được an vui trong tâm hồn rồi, không một điều gì có thể khiến bạn buồn chán được nữa. Có Chúa thì hoàn cảnh bên ngoài, chiến tranh, thời thế… sẽ không chi phối được bạn vì bạn đã thực sự có Chúa Hòa Bình ngự trị trong tâm linh.

Bạn thân mến,

Bạn cần Chúa Giê-xu chứ không phải cần tôn giáo, vì tôn giáo không thể cứu bạn. Tôn giáo cũng không đem cho bạn những nhu cầu cấp thiết của tâm linh.

Tất cả chúng ta đều cần cơm ăn áo mặc, nhà ở, nhưng chúng ta cũng có những nhu cầu khác của tâm linh. Thường chúng ta chỉ quan tâm đến nhu cầu vật chất, là những điều sẽ qua đi, nhưng còn nhu cầu tâm linh, là điều còn lại đời đời thì sao? Chúng ta lo cho đời này mà chẳng lo gì cho cuộc sống mai sau!...

Ở đời nhiều lúc nguy hiểm xảy ra sát bên cạnh mà chúng ta không biết. Có những người bị ung thư mà không hay, cứ ngồi nhà cho đến lúc quá trễ không còn chữa chạy được nữa. Có người đem tiền chơi hụi mong kiếm lời để rồi bị lường gạt mà không biết. Có người khác nữa băng qua đường không để ý đến xe cộ để rồi bị cán chết hoặc bị thương. Nếu bạn chưa biết Chúa Giê-xu, chưa nhận Ngài làm chủ đời mình, bạn đang ở trong tình trạng hiểm nghèo tương tự. Bạn tưởng rằng mình có tất cả mọi sự rồi không cần gì nữa, nhưng bạn có biết mình đang thiếu thốn và cần đến một Đấng vượt lên trên con người để đổ đầy cho bạn những điều cần nhất trên đời không? Đấng đó chính là Chúa Giê-xu, là Đức Chúa Trời làm người để cứu chuộc nhân loại. Đấng chịu chết trên thập tự giá vì tội của chúng ta, Đấng đã sống lại để ban sự sống cho con người, Đấng hứa sẽ trở lại để tiếp rước những ai tin nhận Ngài làm cứu Chúa của cuộc đời mình. Xin Chúa cho bạn thấy rõ những điều bạn rất cần mà chúng tôi vừa nói tới. Ý thức nhu cầu của mình, bạn hãy ăn năn tội, đến với Chúa Giê-xu, nhận Ngài làm Chúa, làm chủ cuộc sống, chắc chắn bạn sẽ được Ngài ban cho tất cả những gì bạn CẦN NHẤT TRÊN ĐỜI!...

Để mời Chúa ngự vào lòng, bạn chỉ cần thành tâm thưa với Ngài mấy lời, đại ý như sau:

“Kính lạy Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng nên con, lâu nay con sống mà không quan tâm đến nhu cầu tâm linh con. Giờ đây, con vui mừng cảm tạ Ngài vì Ngài đã yêu thương con, đã ban Chúa Giê-xu giáng thế làm người, chịu chết thay tội lỗi của con; con bằng lòng tin và tiếp nhận Ngài. Xin Chúa tha tội cho con, ngự vào lòng con, nhận con làm con của Ngài. Xin Chúa giúp con sống theo Lời Ngài để đời con thỏa vui và có ý nghĩa, con cảm tạ Ngài. Con thành tâm cầu nguyện nhân danh Chúa Giê-xu. A-men’(*)


----------------------------------
(*) A-men có nghĩa là ‘thành tâm nguyện ước như vậy’.
Để tìm hiểu thêm về Chúa Giê-xu, xin vui lòng liên hệ với tín hữu tin Lành mà bạn biết hoặc đến nhà thờ Tin Lành gần nơi bạn ở và nhất là tìm đọc Thánh Kinh, bạn sẽ được thỏa nguyện.
12:48 CH 18/02/2013
Hội những người yêu mến Chúa đạo Tin Lành.
Một số kiến thức cơ bản về Tin Lành cho các bạn tham khảo.
TIN LÀNH CHO NGƯỜI VIỆT NAM
“Kỳ đã trọn, nước Đức Chúa Trời đã đến gần; các ngươi hãy ăn năn và tin Đạo Tin Lành”
Lời Chúa Cứu Thế Giê-xu.

Người Việt Nam là một trong những dân tộc chịu nhiều đau khổ nhất trên thế giới. Thảm trạng chiến tranh, nghèo thiếu, và nhiều điều khác… là những nỗi đau khó phai mờ trong lòng những người liên hệ. Nhưng người Việt Nam cũng là dân tộc có đức tính chịu đựng, mau khoan dung tha thứ, có sức mạnh tinh thần kiên cường bất khuất, có truyền thống gia đình hiếu thảo tốt đẹp. Người Việt Nam cũng là một dân tộc “tâm linh” vào hàng đầu của nhân loại. Phần lớn người Việt Nam đều có đạo và sùng đạo, khi đã có đạo của ông bà cha mẹ để lại trong gia đình thì thường giữ theo, cho là đủ, không muốn tìm hiểu các đạo khác, không để ý nhận xét đâu là chân lý, đâu là đường duy nhất mình phải vâng theo.

Từ chổ không chịu khó tìm hiểu đến nơi, nhiều người Việt Nam đã có những hiểu lầm đáng tiếc đối với Đạo Tin Lành, thậm chí nhiều người không biết đến Tin Lành là gì. Nhầm mục đích giải tỏa những hiểu lầm và trình bày sự chân chính của Đạo Tin Lành, chúng tôi kính mong quý vị lấy khách quan suy xét những điều chúng tôi chân thành phát biểu sau đây:

1. Có phải theo Đạo Tin Lành là bỏ ông bỏ bà?

Câu trả lời khẳng định là: KHÔNG, xin được giải bày như sau:

Nhiều người Việt Nam vì chưa tìm hiểu rõ nên đã vội cho rằng theo Đạo Tin Lành là bỏ ông bỏ bà. Đây là thành kiến không đúng do hiểu lầm cách người Tin Lành bày tỏ lòng hiếu thảo đối với cha mẹ, tổ tiên. Người Tin Lành biểu lộ sự hiếu thảo với ông bà cha mẹ chủ yếu khi ông bà cha mẹ còn sống, còn khi ông bà cha mẹ qua đời thì con cháu lo chôn cất chu đáo theo nghi lễ trang nghiêm của Hội Thánh trong tinh thần tiếc thương, hy vọng, ngoài ra không nhang đèn, không lập bàn thờ bài vị, không van vái, không cúng bái người đã chết. Có lẽ vì người Tin Lành không làm theo phong tục cổ truyền đối với người quá cố như những người Việt Nam khác nên một số đồng bào cứ lầm tưởng như vậy là bỏ ông bỏ bà, thậm chí có người cho là bất hiếu.

Đạo nào cũng dạy con người biết hiếu kính ông bà cha mẹ vì đó là nền tảng cho sự sinh tồn của nhân loại. Đạo Tin Lành là Đạo KÍNH CHÚA – YÊU NGƯỜI, lấy Lời Đức Chúa Trời làm mẫu mực thiêng liêng cho cuộc sống, lại càng chuyên tâm dạy dỗ, khuyên bảo tín hữu và con em mình hết lòng hiếu kính ông bà cha mẹ đúng như lời Chúa dạy. Sở dĩ người Tin Lành không làm theo phong tục cổ truyền đối với người quá cố là vì vấn đề niềm tin cùng lý do thực tế.

Trong Kinh Thánh Cựu Ước, Đức Chúa Trời dạy rõ: “Phải hiếu kính cha mẹ, như vậy ngươi mới được sống lâu trên đất Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế ban cho” (Xuất hành 20:12) và “Ai đánh cha mẹ, phải bị xử tử”, “Ai chửi rủa cha mẹ, phải bị xử tử” (Xuất hành 21:15,17). Trong Kinh Thánh Tân Ước, Chúa Giê-xu đã lên án thái độ giả hình cũng những người mượn lý do tôn giáo để bỏ bê bổn phận hiếu thảo đối với cha mẹ. Thánh Phao-lô cũng liệt kê hành động bội nghịch cha mẹ như là tội ác của nhân loại. Ông khuyên “con cháu trước phải học làm điều hiếu thảo đối với nhà riêng mình và báo đáp cha mẹ” (I Ti-mô-thê 5:4). Ông cũng nhắc lại điều răng Chúa dạy: “Phải hiếu kính cha mẹ” là điều răn đều tiên có kèm theo lời hứa, “nhờ đó con mới được phúc và sống lâu trên đất” (Ê-phê-sô 6:1-3). Nói cách khác, một người Tin Lành muốn được phước và sống lâu trên đất phải biết thực lòng hiếu kính cha mẹ theo như lời Chúa dạy.

Thế tại sao người Tin Lành không cúng bái, không thờ lại ông bà cha mẹ quá cố? Người Tin Lành cũng là người Việt Nam biết tôn trọng những truyền thống văn hóa tốt đẹp của tiền nhân để lại nhưng những phong tục nào không phù hợp với Lời Chúa dạy thì người Tin Lành không dám vâng theo.

Thánh Kinh đã dạy rõ các tín hữu Tin Lành: “Vả, lúc trước anh em đương còn tối tăm, nhưng bây giờ đã nên người sáng láng, vì bông trái của sự sáng láng ở tại mọi điều trong nhân từ, công bình và thành thật. Hãy xét điều chi cho vừa lòng Chúa và chớ dự vào công việc vô ích của sự tối tăm” (Ê-phê-sô 5:8-11). Dựa trên lời Chúa dạy, người Tin Lành phải hết lòng thành thật yêu thương cha mẹ, phụng dưỡng cha mẹ khi tuổi già sức yếu đồng thời tôn kính tổ tiên, giữ danh thơm tiếng tốt cho gia đình, dòng họ. Người Tin Lành quan niệm chữ hiếu chỉ có giá trị đích thực khi con cháu bày tỏ lòng hiếu thảo, báo đáp công ơn cha mẹ khi các cụ còn sống. Một món ăn ngon lúc đói lòng; một cái áo ấm khi trời lạnh; một lon sữa; thuốc men khi ốm đau; một lời thăm hỏi ân cần khi buồn bã mà con cháu dâng tặng ông bà cha mẹ lúc các cụ còn sống, thiết tưởng có giá trị muôn phần hơn mâm cao cỗ đầy và tiếng khóc than thảm thiết lúc ông bà cha mẹ đã khuất. Khi các cụ qua đời thì lập tức bước vào một thế giới khác do Chúa định. Trường hợp nếu các cụ đã tin thờ Chúa thì được về ngay với Chúa hưởng nước thiêng đàng. Chúa Giê-xu phán: “Hỡi các ngươi được Cha ta ban phước, hãy đến mà nhận lấy nước thiên đàng đã sắm sẵn cho các ngươi từ khi dựng nên trời đất” (Ma-thi-ơ 25:34). Nếu các cụ trước kia không tin thờ Chúa thì nay chờ ngày Chúa phán xét công bình như Kinh Thánh khẳng định: “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần rồi chịu phán xét” (Hê-bơ-rơ 9:27). Ông bà cha mẹ dù yêu thương chúng ta bao nhiêu đi nữa, một khi đã qua đời thì không liên lạc gì với trần gian, không có quyền ban phước hay giáng họa, không nhận hưởng được lễ vật gì cũng không giải quyết được vấn đề gì từ sự cúng bái hay van vái của chúng ta. Tất cả những phước hạnh tươi đẹp đó chúng ta đã có, đang có và sẽ có được, đều hoàn toàn do chính Đức Chúa Trời ban cho mà thôi. Chúng ta đang phải hết lòng biết ơn Ngài và vâng lời Ngài mới là phải lẽ.

Người xưa có câu mỉa mai, “Sống không cho ăn, chết làm cỗ, làm văn tế ruồi”. Như thế người xưa cũng thực tế lắm thay! Có bậc cha mẹ nào dạy: “Lúc cha mẹ còn sống, con không cần quan tâm phụng dưỡng, chỉ cần khi cha mẹ chết, mỗi năm lo cúng kiến một lần là được?” Không bao giờ có bậc cha mẹ nào dạy như thế cả. Vả lại khi con cháu cúng giỗ, không hề có chuyện người chết về ăn, chỉ có người sống ăn uống với nhau, đôi khi trở thành nhậu nhẹt, rồi sanh cãi cọ, rầy rà thắc mắc không hay. Giả sử người chết có về hưởng được của cúng thì liệu người sống có còn bình tĩnh ngồi ăn không? Nếu bảo phải thắp nhang đèn, phải lập bàn thờ bài vị, phải cúng giỗ theo lối cổ truyền mới có hiếu, thế thì có bao nhiêu dân tộc châu Âu, châu Mỹ, châu Úc và cũng có những người Việt Nam khác thấy không cần thiết làm như vậy, thì bất hiếu cả sao? Trong cả năm, con cháu không cúng quảy thì người chết lấy gì ăn, lấy gì hưởng để chờ ngày cúng giỗ?

Vì quan niệm như vậy, nên người Tin Lành không cúng giỗ. Khi có họp mặt truyền thống gia đình, người Tin Lành thường nhắc đến công ơn ông bà cha mẹ, cầu nguyện tạ ơn Chúa, xin Chúa ban bình an, sức khỏe cho người thân còn sống, rồi cùng ăn uống vui vẻ thật thà. Người Tin Lành phải tôn trọng và thường xuyên thăm viếng chăm sóc mồ mả của ông bà cha mẹ, người thân. Do ảnh hưởng của Lời Chúa dạy mà các nghĩa trang của nước Âu Mỹ theo đạo Tin Lành được chăm sóc chu đáo, đẹp đẽ chẳng khác nào những công viên đầy hoa lá. Người Tin Lành phải tôn trọng tình bà con ruột thịt, sẵn sàng yêu thương giúp đỡ bà con và những ai đang cần giúp đỡ, những vấn đề gì liên quan đến tín ngưỡng, đức tin thì không dám làm trái Lời Chúa dạy.

Mặt khác, thử xem phong tục về thờ cúng. Trên bàn thờ tổ tiên hầu hết chỉ thấy thờ Cha Mẹ, Ông Bà, còn từ Cố Sơ trở lên thì gần như không thấy thờ và cũng không có giỗ kỵ. Người Tin Lành tin rằng loài người phải hết lòng thờ phượng Đức Chúa Trời theo Lời Chúa dạy trong Kinh Thánh mới là thờ thật đầy đủ. Ngài là Đấng Tạo Hóa và bảo tồn muôn loài vạn vật, cũng là Đấng cầm quyền họa phước trên đời sống chúng ta. Thờ phượng Đức Chúa Trời giống như tưới gốc cây là tưới được cả cây, chứ không phải chỉ tưới cành, tưới ngọn. Vả lại, người Tin Lành rất kính sợ điều răn Chúa dạy: “Các ngươi không được thờ thần nào khác ngoài Ta” (Xuất Hành 20:3).

Như vậy, quý vị thấy người Tin Lành là người hiếu thảo theo phương cách đúng và thực tế không bỏ ông bỏ bà. Mong quý vị mau trở lại thờ phượng Đức Chúa Trời là Đấng Chân Thần, như người con đi xa trở về nhà cha, vâng lời Thiên Phụ chúng ta. Đó mới là hiếu thật, đó mới là sự thờ phượng đẹp lòng Chúa, và ích lợi cho bản thân vậy.

2. Có phải Đạo Tin Lành là Đạo của Người Mỹ?

Câu trả lời là: KHÔNG, xin được giải bày như sau:

Châu Mỹ mới được khám phá năm 1492 và nước Mỹ mới lập quốc năm 1776, nghĩa là hơn 200 năm, trong khi Đạo Tin Lành đã có từ 2000 năm nay, như vậy không thể nói Đạo Tin Lành là Đạo Mỹ được.

Trên thế giới, có một số dân tộc có tôn giáo riêng như Ấn Độ có Ấn Độ Giáo, Nhật Bản có Thần Giáo Shinto, Do Thái có Do Thái Giáo, nhưng Đạo Tin Lành không là Đạo riêng của một dân tộc nào. Đạo Tin Lành là tin tức tốt lành của Đức Chúa Trời dành cho toàn thể nhân loại không phân biệt màu da, chủng tộc, ngôn ngữ, phái tính. Đạo Tin Lành thích hợp với mọi dân tộc ở khắp mọi nơi trên thế giới. Đạo Tin Lành có gốc rễ phát sinh từ nước Do Thái nhưng không phải là Đạo của người Do Thái. Phần đông người Mỹ theo Đạo Tin Lành nhưng Đạo Tin Lành không phải là Đạo Mỹ. Đạo Tin Lành thịnh hành ở châu Âu, châu Mỹ, châu Úc và nhiều nước ở châu Phi. Gần đây Đạo Tin Lành phát triển mạnh ở Đại Hàn và Nam Mỹ. Theo một bảng thống kê chính xác, thì hiện nay một phần ba nhân loại trên thế giới đang tôn thờ Chúa Cứu Thế Giê-xu. Khoảng 86% người Mỹ, người Canađa và người Úc đều tin theo Chúa. Kết quả hiển nhiên do Đạo Tin Lành đem lại cho các quốc gia, các gia đình và từng đời sống con người đã chứng minh giá trị ưu việt và cụ thể của Đạo Tin Lành.

Trên thực tế, không phải ngẫu nhiên mà có sự trùng hợp giữa 50 quốc gia nghèo nhất trên thế giới cũng là những quốc gia có ít người tiếp nhận Tin Lành nhất. Trong các quốc gia này ước tính có khoảng 2,3 tỷ người chưa tiếp nhận Chúa. Một tác giả đã đi đến một kết luận sau đây sau khi quan sát hiện trạng các quốc gia nghèo nhất trên thế giới: “The poor are lost and the lost are poor” (tạm dịch, những người nghèo khổ là những người chưa biết Chúa và những người chưa biết Chúa là những người nghèo khổ.) Mức sống của một quốc gia thường được định mức theo tuổi thọ trung bình, tỉ lệ tử vong của trẻ sơ sinh và tỉ lệ xóa nạn mù chữ. Hầu hết các quốc gia có mức sống thấp nhất là những quốc gia có ít người thờ Chúa nhất. Trái lại hầu hết các quốc gia có mức sống cao nhất là những quốc gia có nhiều người thờ Chúa nhất.

Thật ra, Đạo Tin Lành bắt đầu từ khi Chúa Giê-xu giáng sinh tại thành Bết-lê-hem, nước Do Thái. Trong đêm Đấng Cứu Thế ra đời, một thiên sứ của Đức Chúa Trời đã hiện đến loan báo tin mừng cho nhân loại: “Đừng sợ chi, vì nầy Ta báo cho các ngươi một Tin Lành sẽ là sự vui mừng lớn cho muôn dân…” (Lu-ca 2:9). Chính sự giáng sinh của Chúa Cứu Thế đã chia đôi dòng lịch sử nhân loại thành ra Trước Chúa và Sau Chúa. Niên hiệu cả thế giới đang dùng được tính từ năm Chúa Cứu Thế giáng sinh. Sau khi chịu chết vì tội nhân loại trên thập tự giá, Chúa Giê-xu đã từ cõi chết sống lại, chiến thắng tử thần. Rồi trước khi về trời Ngài đã truyền lệnh cho các môn đồ, “Hãy đi khắp thế gian giảng Tin Lành cho mọi người. Ai tin và chịu Báp-tem sẽ được cứu, còn ai không tin sẽ bị kết tội.” (Mác 16:15,16). Dưới sự tác động của quyền phép Đức Thánh Linh, các môn đồ đã vâng lệnh Ngài đem Tin Lành truyền bá khắp nơi trên thế giới, chiến thắng tối tăm, sợ hãi, biến đổi hẳn khuôn mặt văn hóa của thế giới, thay đổi hẳn số phận hẩm hiu của biết bao nhiêu cuộc đời.

Năm 1911, Đạo Tin Lành mới được truyền bá đến Việt Nam do các Giáo sĩ của Hội Truyền Giáo Phúc Âm Liên Hiệp ở Bắc Mỹ, kết quả thành lập được Hội Thánh Tin Lành Việt Nam. Vào các thập niên 60 và 70, các Hội Truyền Giáo Tin Lành khác lần lượt đến truyền giáo tại Việt Nam và thành lập các Hội Thánh Báp-tít, Mennonite. Ngay từ những năm tháng đầu tiên, người Tin Lành ở Việt Nam đã sớm tiến đến tinh thần tự lập, tự trị và tự truyền bá Tin Lành cho đồng bào Việt Nam.

Người đặt ra câu hỏi trên đây dường như có ý muốn nói rằng Đạo Tin Lành là Đạo của người Mỹ, chúng ta là người Việt Nam thì theo Đạo của người Việt Nam. Thật ra, những truyền thống tôn giáo mà nhiều người Việt Nam đi theo cũng không phát xuất từ Việt Nam. Nho Giáo và Lão Giáo xuất phát từ người Trung Quốc, Phật Giáo xuất phát từ Ấn Độ và được truyền đến nước ta chủ yếu qua ngả Trung Quốc. Thời xưa, khi phương tiện giao thông với thế giới bên ngoài còn hạn chế, người Việt Nam chưa có cơ hội tiếp xúc với nền văn hóa Cơ Đốc Giáo, nhưng chịu ảnh hưởng sâu đậm của nền văn hóa Trung Quốc. Thậm chí chữ viết của người Việt Nam xưa kia cũng viết theo lối Hán Tự; học thì học Tứ Thư, Ngũ Kinh của người Trung Quốc. Vì bị người Trung Quốc đô hộ hàng ngàn năm, nên cả nền văn hóa lẫn truyền thống tôn giáo của người Việt Nam đã chịu ảnh hưởng theo người Trung Quốc là chuyện không tránh khỏi. Nhưng người Việt Nam là một dân tộc bất khuất, luôn tiếp thu cái tốt của các dân tộc khác để biến thành cái hay cái tốt của mình. Vì vậy, không người Việt Nam nào theo Phật Giáo nói rằng tôi theo Đạo Ấn Độ, cũng không người Việt chịu ảnh hưởng Nho Giáo nói rằng tôi theo Đạo Trung Quốc. Vì thế, mặc dầu có nhiều người Châu Mỹ theo Đạo Tin Lành và đã nổ lực đem Tin Lành truyền bá trên thế giới ta cũng không nên nói Đạo Tin Lành là Đạo của Mỹ, không dính dáng đến người Việt Nam. Điều quan trọng là chúng ta hãy tìm hiểu xem Đạo Tin Lành đã tin gì, giảng gì và đã đem lại được ích lợi gì cho nhân loại nói chung và cho nhân loại theo Đạo Tin Lành nói riêng.

Người Việt Nam là dân tộc kính sợ Đức Chúa Trời. Ngày xưa, hàng năm các vua chúa thay mặt toàn dân tộc lập đàn tế Trời (các vua triều Nguyễn tế tại Đàn Nam Giao) và dân chúng thường lập bàn Thiên ở trước nhà để cầu Trời. Gặp khó khăn người Việt thường kêu: Trời ơi! Nhờ Trời! Cầu Trời! Sống thì ăn cơm Trời, uống nước Trời, chết thì nói: Về Chầu Trời hoặc Trời kêu ai nấy dạ. Câu ca dao sau đây là một bằng cớ:

Lạy Trời mưa xuống
Lấy nuớc tôi uống
Lấy ruộng tôi cày
Lấy đầy bát cơm.

Đa số người Việt Nam sống bằng nông nghiệp đã biết rõ có được cơm no áo ấm là nhờ ơn Trời. Biết có Đức Chúa Trời nhưng không biết thờ Trời cho đúng cách là điều đáng tiếc. Biết ơn Trời nhưng không biết làm thể nào cho đẹp lòng Trời là điều đáng thương. Như vậy người Việt Nam nên quay về thờ phượng Đức Chúa Trời theo cách Ngài chỉ dẫn qua Đạo Tin Lành là hợp tình, hợp lẽ và cần thiết lắm thay.

3. Phải chăng Đạo Tin Lành cũng là Đạo tin theo để làm lành?

Mọi người Việt Nam đều biết phân biệt điều lành, điều dữ. Ai cũng biết “Ở hiền gặp lành”. Ai cũng muốn ăn ngay ở lành. Chịu ảnh hưởng của Nho Giáo, người Việt Nam còn biết quí trọng đạo làm người, biết ơn quân sư phụ, biết giữ nhân, nghĩa, lễ, trí, tín. Đa số người Việt Nam đều sùng Đạo, không theo tôn giáo này thì cũng theo tôn giáo khác. Từ đó nhiều người quan niện cho rằng Đạo nào cũng tốt, Đạo nào cũng dạy người ta ăn ngay ở lành, vậy Đạo Tin Lành cũng là Đạo tin theo để làm lành thì không cần theo, vì mình đã có Đạo rồi, thậm chí Đạo của mình đang có đông người theo.

Thực ra, chữ Tin Lành có nghĩa là tin tức tốt lành chứ không có nghĩa là tin theo để làm lành. Nếu truyền thêm cho người Việt một Đạo dạy làm lành nữa thì cũng bằng thừa vì từ nhỏ cho đến lớn, ai cũng biết cần phải làm lành. Vấn đề ở đây là loài người cần ý thức làm lành nhưng không đủ khả năng làm lành cho trọn. Thánh Phao-lô đã diễn tả sự thật này như sau: “Tôi biết điều lành nhưng chẳng ở trong tôi đâu, bởi tôi có ý muốn làm điều lành, nhưng không có quyền làm trọn, vì tôi không làm điều lành mình muốn, nhưng làm điều dữ mình không muốn. Vậy tôi thấy có một luật này trong tôi: Khi tôi muốn làm điều lành, thì điều dữ dính dấp theo tôi” (La-mã 7:18-21). Một thánh nhân mà còn tự thú như vậy huống chi chúng ta là phàm nhân. Sở dĩ chúng ta không làm lành trọn được vì luật tội lỗi đang hiện diện trong mỗi con người chúng ta, chiếm ngự tâm hồn chúng ta, khiến chúng ta không có khả năng làm lành cho trọn. Dù xuất gia nhưng chỉ một lần ta lỡ làm ác thì cũng luống công. Kinh Thánh chép: “Người nào giữ toàn bộ luật pháp, nhưng chỉ phạm một điều là coi như đã phạm tất cả” (Gia-cơ 2:10). Dù ta chưa làm gì nên tội đối với luật pháp của loài người thì trước mặt Đức Chúa Trời chúng ta vẫn bị kể là tội nhân. Dù ta có làm được bao nhiêu việc lành đối với đời, thì trước mặt Chúa vẫn còn thiếu hụt, không có gì đáng kể. Những việc công bình của loài người đều được Ngài xem như “áo nhớp”. Tiêu chuẩn của Chúa là trọn vẹn, mà loài người thì bất toàn. Mọi người đều phạm tội, hụt mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Thánh Phao-lô làm chứng tiếp: “Thật bất hạnh cho tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi ách nô lệ của thể xác tội lỗi hư hoại nầy?”. Rồi ông vui mừng phát biểu: “Tạ ơn Thượng Đế, tôi được giải cứu nhờ Chúa Cứu Thế Giê-xu, Chúa chúng ta” (La-mã 7:24-25). Cảm tạ Chúa, vì Chúa biết rõ loài người không có khả năng làm lành cho trọn, cũng không có khả năng tự mình giải thoát ra khỏi quyền lực ghê gớm của tội lỗi nên “đang khi chúng ta còn yếu đuối, Đấng Christ đã theo kỳ hẹn chịu chết vì kẻ có tội”. Nhờ sự chết đền tội của Chúa Cứu Thế Giê-xu và quyền năng của Đức Thánh Linh, khi một tội nhân ý thức tội, ăn năn tội, quyết tâm từ bỏ tội quay về cùng Chúa, thì Chúa ban quyền năng tái tạo người đó trở nên người mới, đồng thời ban cho người đó khả năng để vừa muốn, vừa làm những việc lành mà trước đó họ không làm được bằng sức riêng. Đây chính thật là một “tin tức tốt lành”, là giải pháp tuyệt hảo, là cơ hội tốt nhất cho mỗi một người chúng ta.

Nếu hiện nay quý vị đang theo một tôn giáo dạy người ta làm lành, đó là điều tốt vì đã nói lên quyết tâm làm lành lánh dữ của quý vị. Thế nhưng chính trong quá trình cố gắng như thế, quý vị cũng đã nhận ra sự thật là mình làm lành không trọn, lòng không bình an, không biết chắc nỗ lực đến mức nào mới đủ để được lên thiên đàng. Tất cả mọi người đang tự tu, tự cứu rỗi, đều đó cùng một tâm trạng bất an như thế. Người Tin Lành thì luôn tin chắc rằng mình đã được cứu rỗi, với tâm trạng bình an, hy vọng. Người Tin Lành tin chắc khi qua đời là về ngay với Chúa trên thiên đàng. Tại sao dám chắc như vậy? Tại vì sự cứu rỗi là quà tặng do Chúa Giê-xu làm trọn cho chúng ta xong xuôi và ban tặng cho chúng ta. Quà tặng này không phải do chúng ta làm gì xứng đáng để nhận lãnh nhưng do lòng thương xót vô hạn của Chúa ban cho. “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết nhưng tặng phẩm của Đức Chúa Trời là đời sống vĩnh cửu trong Chúa Cứu Thế Giê-xu, Chúa chúng ta”. Đức Chúa Trời đã tuyên hứa như thế và Ngài là Đấng thành tín, không bao giờ thất hứa. Rất mong quý vị tiếp nhận Tin Lành của Chúa Cứu Thế Giê-xu để hưởng được ơn cứu rỗi, rồi mới được hưởng bình an, thỏa lòng, yên tâm và sự sống mới do Chúa ban cho.

4. Đạo Tin Lành khác với Đạo Công Giáo La-mã như thế nào?

Thật ra câu hỏi này nên để quý vị tự tìm hiểu thì hơn vì câu trả lời nào của người Tin Lành đối với người Anh em Công Giáo cũng bị cho là có tính chủ quan.

Đạo Tin Lành và Đạo Công Giáo có cùng một gốc mà ra. Cả hai đều có cùng niềm tin nơi Đức Chúa Trời căn cứ trên Kinh Thánh Cựu Ước và Tân Ước. Nhưng sự khác biệt chính giữa hai giáo hội này là vị trí và thẩm quyền mỗi bên dành cho Thánh Kinh. Mặc dầu người Công Giáo tin rằng Thánh Kinh được Đức Chúa Trời soi dẫn, họ cũng tin rằng truyền thống của Giáo Hội trải qua dòng lịch sử do các Giáo Hoàng và Giáo Hội Nghị lập thành có giá trị quyết định trong vấn đề niềm tin giáo lý. Vì đó theo năm tháng Giáo Hội Công Giáo La Mã đã thêm những giáo lý không có trong Kinh Thánh.

Ta có thể nhắc qua một số giáo lý thêm thắt đó như sau: Cầu Nguyện trực tiếp với Đức Mẹ, với các thánh và các thiên thần (năm 600); mua chứng thư xá tội để giảm thiểu thời gian ở ngục luyện tội (năm 1190); xưng tội với linh mục (năm 1215); Thánh Kinh được liệt vào danh sách cấm giáo dân đọc (Toulouse năm 1229); ngục luyện tội từ giáo lý nâng lên thành tín lý bởi Công Đồng Florence (năm 1438); truyền thống giáo hội được thừa nhận có uy quyền tương đương như Kinh Thánh bởi Công Đồng Trent (năm 1545); Đức Mẹ vô nhiễm nguyên tội được Giáo Hoàng Pius IX công bố năm 1854; Sự Vô Ngộ (không sai lầm) của Giáo Hoàng được Công Đồng Vatican công bố năm 1870; Giáo Hoàng Benedict XV công bố Đức Mẹ là Đấng đồng cứu chuộc với Chúa Giê-xu và Đức Mẹ về trời được Giáo Hoàng Puis công bố năm 1950.

Người Tin Lành chỉ tôn trọng những truyền thống nào của Hội Thánh phù hợp với Kinh Thánh. Người Tin Lành muốn trở về cội nguồn với đức tin và hình thức sống đạo theo như Kinh Thánh chỉ dẫn, không thêm, không bớt.

Vào thời Cải Chánh Giáo Hội (từ khoảng năm 1500 đến 1650) ở châu Âu, một Tu sĩ Công Giáo La-mã người Đức tên là Martin Luther, đã tái khám phá ra tín lý xưng bởi đức tin do sứ đồ Phao-lô viết trong Thư La-mã thuộc Thánh Kinh Tân Ước. Luther lý luận, “Nếu một người được xưng nghĩa (tức được kể trắng án) khỏi tội lỗi duy bởi đức tin đặt nơi Chúa Giê-xu như Thánh Kinh khẳng định, thì cần gì ta phải đi hành hương, phải tự hành xác để thú tội, cần gì phải qua ngục luyện tội và chịu các phép bí tích sau cùng?” Vì những khám phá của Luther đã cắt đứt truyền thống của Công Giáo La-mã nên ông bị Giáo Hội thời bấy giờ dứt phép thông công. Tuy nhiên phần lớn người Đức đương thời đã lũ lượt kéo đến nghe ông giảng Thánh Kinh, từ đó Giáo Hội Lutheran đã được thành lập và phát triển cho đến nay. Rồi những nhà thần học khác như John Calvin, một người Pháp, cũng đã thách thức các giáo huấn của Công Giáo La-mã và từ ảnh hưởng của Calvin, các Giáo Hội Cải Cách, Giáo Hội Trưởng Lão đã hình thành. Về sau các Giáo Hội Anh Quốc, Giáo Hội Báp-tít, Giám Lý, rồi Ngũ Tuần… được thành lập. Những Giáo Hội này, xuất phát từ sự phản kháng (protest) nhằm cải cách Giáo Hội Công Giáo La-mã nên thường được gọi chung là Giáo Hội Protestant hay Hội Thánh Tin Lành. Người Công Giáo Việt Nam trước đây gọi người Tin Lành là Thệ Phản. Ngày nay người Công Giáo gọi người Tin Lành là Anh Em Ly Khai.

Điều đáng mừng là giữa lòng Giáo Hội Công Giáo đang có phong trào canh tân, trở về nghiên cứu Thánh Kinh, canh tân ân sũng và nỗ lực truyền bá Phúc Âm, đồng thời không ngừng cải thiện mối quan hệ với người Tin Lành trong phong trào hiệp nhất.

Thiết tưởng sự kiện có nhiều Giáo phái khác nhau trong Cơ Đốc Giáo chẳng khác nào một cây cổ thụ có nhiều cành, nhánh. Vấn đề quan trọng là cây này có bóng mát che cho bản thân ta trong cuộc đời đang oi bức, trái cây này có ngon ngọt bổ ích cho linh hồn ta đang đói khát hay không. Hơn nữa nhánh cây ấy có đang lưu chuyển sự sống từ gốc cây sống thiêng liêng là Chúa Cứu Thế hằng sống hay không. Giáo phái hay là nhà thờ không cứu rỗi được linh hồn của chúng ta. Chỉ có Chúa Cứu Thế Giê-xu mới có quyền năng cứu vớt chúng ta ra khỏi tội lỗi và đưa chúng ta đến thiên đàng mà thôi. Việc lựa chọn một Giáo Phái để tham gia là tùy hoàn cảnh và ý thức lựa chọn riêng của mỗi người. Điều quan trọng là quý vị nên sáng suốt lựa chọn cho mình một Hội Thánh trung tín rao giảng và làm theo Lời Chúa, thể hiện đức tin và tình yêu thương như Chúa Cứu Thế Giê-xu dạy dỗ, ban truyền.

5. Đạo Tin Lành khác với các tôn giáo Á Đông như thế nào?

Đạo Tin Lành và các tôn giáo Á Đông có nhiều điểm dị biệt về niềm hy vọng.

Thượng Đế của tư tưởng Á Đông không mang ngôi vị các biệt, còn Đức Chúa Trời của Thánh Kinh thì có ngôi vị. Ngài là một Đấng toàn năng, toàn tri, toàn tại, toàn thiện, toàn mỹ. Nơi một số tôn giáo Á Đông, Thượng Đế là vạn vật và vạn vật là Thượng Đế, còn Thánh Kinh thì dạy rằng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa độc lập với các tạo vật do Ngài dựng nên.

Luật về nghiệp (karma) là một tín ngưỡng phức tạp nơi nhiều tôn giáo Á Đông. Nghiệp tốt hay những việc làm tốt là phương thế duy nhất để con người tự giải thoát khỏi vòng luân hồi, còn nghiệp xấu sẽ làm cho con người tái đầu thai vào những kiếp thấp hơn những kiếp trước đây. Tóm một lời là con người phải nỗ lực tự giải cứu bằng việc làm, công đức. Trong khi đó, Thánh Kinh dạy rằng, “Đức Chúa Trời cứu rỗi không phải vì công đức chúng ta, nhưng bởi lòng nhân từ Ngài ban Thánh Linh tẩy sạch tội lỗi và đổi mới chúng ta” (Tít 3:5). Các việc làm của người tín hữu có chỗ đứng quan trọng nhưng đó là kết quả xuất phát từ sự cứu rỗi người ấy đã nhận được từ nơi Chúa và làm cách thể hiện lòng biết ơn của người ấy đối với Chúa. Việc làm lành và công đức không phải là điều kiện để được cứu rỗi từ Chúa.

Thánh Kinh cũng không hề dạy rằng có cơ may thứ hai cho việc đầu thai chuyển kiếp. Mỗi người là một con người độc đáo, mỗi người có linh hồn riêng và phải chịu trách nhiệm riêng trước mặt Đức Chúa Trời trong ngày phát xét thế gian. Thánh Kinh quả quyết, “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần rồi chịu phán xét” (Hê-bơ-rơ 9:27). Như vậy không có chuyện đầu thai chuyển kiếp.

Đối với các tôn giáo Á Đông, lịch sử không có mục đích hay ý nghĩa gì cả, đó là cuộc đấu tranh không bao giờ dứt. Trong khi đó, Thánh Kinh phát họa một Đức Chúa Trời siêu việt đang điều khiển dòng lịch sử tiến đến mục đích tối hậu là thiết lập Vương Quốc vĩnh cửu do Chúa Giê-xu cai trị trong sự chính trực, công bình.

Điểm khác biệt nữa là các tôn giáo Á Đông thường thờ hình lạy tượng là điều Chúa cấm. Thánh Kinh gọi đó là hình thức “thờ phượng vật thọ tạo thay cho Đấng Tạo Hóa là Đấng đáng được tôn thờ muôn đời.” Trong khi đó, Chúa Cứu Thế dạy rõ: “Đức Chúa Trời là thần nên ai thờ lạy Ngài phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ phượng Ngài.” Thánh Kinh khẳng định, “Nguyện sự tôn quí vinh hiển đời đời vô cùng về nơi Vua muôn đời, không hề hư nát, không thấy được, tức là Đức Chúa Trời có một mà thôi! A-men.” (I Ti-mô-thê 1:17).

Tất cả những tôn giáo Á Đông cũng như các tôn giáo khác trên thế giới đều là những cố gắng của con người đi tìm Đấng Thượng Đế, trong khi đó Đạo Tin Lành còn tiết lộ sự cố gắng của Đức Chúa Trời tìm kiếm con người qua thân vị Chúa Cứu Thế Giê-xu. Con người hữu hạn không tìm được Đấng vô hạn, nhưng Đấng vô hạn có thể tìm đến với con người. Con người không thể lấy sức riêng để đến thiên đàng, nhưng Đức Chúa Trời Toàn Năng có thể đem thiên đàng ban tặng chúng ta.

Vì vậy, điều mong ước sâu xa của chúng tôi là quý vị vui hưởng được phước hạnh của nước thiên đàng ngay trong đời này do Chúa Cứu Thế sẵn ban cho những người tin cậy và vâng lời Ngài. Chúa Cứu Thế muốn quý vị sống một đời sống sung mãn trong đời này và hy vọng ngời sáng chắc chắn cho đời sau. Phước hạnh nầy sẽ xảy đến với quý vị ngay khi quý vị tin cậy Chúa Giê-xu. Xin quý vị hãy suy xét cho kỹ giữa triết lý đời này với chân lý Thánh Kinh để chọn cho mình con đường sống, bảo đảm yên tâm không bao giờ hối tiếc. Triết lý là sản phẩm của con người còn chân lý là sự mặc khải của Đức Chúa Trời soi dẫn lối chúng ta.

6. Tôi đã có Đạo rồi, tại sao tôi cần phải theo Đạo Tin Lành?

Người Việt ta hay nói theo đạo là đi đạo. Điều này ngầm ý nói đến một con đường. Đạo là con đường. Nhưng con đường ta đang đi dẫn ta đến đâu, có đúng đường, có đạt đến mục đích mong muốn hay không là điều vô cùng quan trọng. Con đường nầy quyết định số phận đời đời của mỗi người chúng ta. Giả sử như ta đang đi đường đến một nơi mà ta chưa hề đặt chân tới, khi có người địa phương biết ta đi lạc và bảo ta đi lại cho đúng hướng thì ta sẽ làm chi? Dĩ nhiên ta cần điều chỉnh lại cho đúng hướng đi. Hoặc giả ta đang sắp chết đuối giữa biển khơi, nguy hiểm đến tánh mạng, nếu có người đem tàu đến cấp cứu đến cứu giúp, ta lại từ chối hay sao? Hỏi tức là trả lời rồi vậy.

Các giáo chủ đời này thường chỉ hướng cho chúng sinh tự đi tìm chân lý hoặc bảo hãy tự thắp đuốc mà đi, nhưng Chúa Cứu Thế Giê-xu thì tuyên bố rõ, “Ta là con đường, Chân lý và Nguồn sống. Nếu không nhờ Ta, không ai đến được với Cha” (Giăng 14:6). Thử hỏi ai biết rõ đường lên thiên đàng phước hạnh cho bằng Chúa Giê-xu là Đấng từ trời giáng thế? Ai có quyền năng để đưa chúng ta vào thiên đàng cho bằng Chúa Giê-xu là Đấng đã chiến thắng sự chết và sống lại khải hoàn? Kính mong quý vị suy xét để chọn con đường theo Chúa Giê-xu là con đường duy nhất đúng trên thế gian nầy. Kinh Thánh chép, “Chẳng có sự cứu rỗi trong một Đấng nào khác, vì ở dưới trời nầy chẳng có Danh nào khác ban cho loài người để chúng ta nhờ đó mà được cứu” (Công Vụ Sứ Đồ 4:12).

Có nhiều người muốn trở lại cùng Chúa nhưng còn ngại ngùng vì một vài mối lo sợ không chánh đáng. Chẳng hạn, sợ thần linh hoặc ông bà trách phạt, sợ người ta nói không trung thành với tôn giáo cũ, sợ bạn bè cho là mình yếu đuối, sợ tội lỗi nhiều không biết Chúa có tha không, sợ theo Chúa thì đành bỏ hết những thú vui tạm bợ trần gian… Nhưng thưa quý vị chúng ta trở về Đức Chúa Trời là Cha, là Đấng Tối Cao thì còn sợ ai? Ngài sẽ tiếp đón, bảo vệ chúng ta và dìu dắt chúng ta đi. Còn gì phước hạnh hơn khi tội chúng ta được Chúa tha, linh hồn được Chúa cứu? Trái lại còn gì khủng khiếp hơn khi lìa đời kêu: “Trời ơi!” chỉ để nghe được Chúa phán: “Ta không hề biết ngươi” hoặc “Hãy quăng nó ra ngoài là nơi có khóc lóc và nghiến răng”. Chúa Giê-xu đã từng cảnh cáo, “Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Vậy thì người lấy chi mà đổi linh hồn mình lại?” (Ma-thi-ơ 16:26).

Có nhiều người hiện không thiếu gì về phương diện vật chất, nhưng phần tâm linh thì khô khan, trống vắng. Đời sống gia đình và bản thân thì buồn bã, cô đơn, sống không thấy ý nghĩa. Xin hãy nghe Chúa Giê-xu mời gọi: “Những ai đang nhọc mệt và nặng gánh ưu tư, hãy đến với ta, ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi. Ta có lòng khiêm tốn, dịu dàng; hãy mang ách với ta và học theo ta, các con sẽ được an nghỉ trong tâm hồn. Vì ách ta êm dịu và gánh ta nhẹ nhàng” (Mathiơ 11:28-30).

Thánh Kinh cho biết khi một người từ bỏ con đường lầm lạc và quay trở về cùng Chúa thì cả thiên đàng sẽ hoan hỉ vui mừng. Chúa Giê-xu tiết lộ, “Ta nói cùng các ngươi, trước mặt thiên sứ của Đức Chúa Trời cũng như vậy, sẽ mừng rỡ cho một kẻ có tội ăn năn” (Lu-ca 15:10). Cụ thể nhất là mọi người thật lòng trở về cùng Chúa đều hưởng được sự bình an và vui mừng khôn xiết. Kinh Thánh chép về người thâu thuế thành Giê-ri-cô là Xa-Chê, người cai ngục thành Phi-líp, người đội trưởng quân đội La-mã ờ thành Sê-sa-rê… Những người nầy đều đã cùng với cả gia đình mình mở tiệc ăn mừng vì được trở lại cùng Chúa. Kinh Thánh cũng chép người phụ nữ Sa-ma-ri đã hớn hở vui mừng giới thiệu Chúa cho toàn thể đồng bào của mình sau khi được đích thân gặp Chúa. Kinh Thánh còn mô tả phước hạnh của người quay về cùng Chúa chẳng khác nào người tìm kho báo, người con đi hoang trở về được cha tiếp đón, người mù được sáng, người nô lệ được tự do, người mắc nợ lớn được tha, người chết được sống lại. Niềm vui nầy cũng rất thật và sâu sắc đối với hàng tỉ người đang theo Chúa trên thế khắp thế giới ngày nay. Rất mong quí vị cũng từng trải được kinh nghiệm bình an vui thỏa nầy trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.

7. Muốn theo Đạo Tin Lành tôi phải làm chi?

Theo Đạo Tin Lành là không phải là theo một số tổ chức tôn giáo nhưng là tin cậy và đi theo Chúa Cứu Thế Giê-xu, là Đức Chúa Trời vì yêu nhân loại nên đã giáng sanh làm người, chịu chết trên thập tự giá để chuộc tội cho chúng ta. Ngài đang sống và đang dìu dắt chúng ta trên con đường dẫn vào Nguồn Sống. Vì vậy, điều cần yếu là ta phải nghe Ngài chỉ dẫn và vâng lời Ngài. Chúa Giê-xu phán: “ Kỳ đã trọn, Nước trời đã đến gần, các con hãy ăn năn và Đạo Tin Lành” (Mác1:15).

ĂN NĂN TỘI là quí vị nhận biết mình có tội, quý vị đau buồn về tội lỗi và quý vị quyết tâm từ bỏ tội, quay về cùng Chúa.
TIN NHẬN CHÚA là quý vị biết rằng Chúa Giê-xu yêu quý vị, quý vị cảm xúc về tình yêu của Chúa và quyết tâm tin cậy Chúa, rồi tiếp tục tiến bước trên con đường theo Chúa.

Kinh Thánh chép: “Bởi vì Đạo rất gần con, Đạo ở ngay trong miệng, trong lòng con". Đó là Đạo đức tin chúng tôi hằng công bố: “Nếu miệng anh em xưng nhận Chúa Giê-xu là Chúa, và lòng anh em tin Thượng Đế đã khiến Ngài sống lại thì anh em được cứu rỗi. Vì do lòng tin, anh em được kể là người công chính, và do miệng xưng nhận Ngài anh em được cứu rỗi… Vì tất cả những người kêu cầu danh Chúa đều được cứu rỗi” (La-mã 10:8-13).
Chúa Giê-xu phán: “Nầy, Ta đứng bên ngoài gõ cửa, nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa ra, thì Ta sẽ vào…” (Khải thị 3:20).

Ngay bây giờ Chúa đang thấy rõ lòng quý vị và quý vị có thể kêu cầu danh Chúa bằng lời cầu nguyện chân thành như sau:

“Kính lạy Chúa Giê-xu, con biết rằng con là người có tội, xin Chúa tha tội cho con. Con tin cậy Chúa là Đấng duy nhất và có quyền cứu rỗi linh hồn con. Con cảm ơn Chúa vì Ngài đã chết đền tội cho con, Ngài cũng đã từ cỏi chết sống lại để ban sự sống vĩnh cửu cho con. Giờ đây con xin rộng mở tâm hồn và đời sống tiếp nhận Ngài làm Chúa Cứu Thế và Chúa của đời con. Xin Chúa đổi mới lòng con và dìu dắt con trên con đường theo Chúa suốt đời con. Con thành kính tạ ơn Chúa và cầu xin trong danh Chúa Giê-xu. A-men.”

Quý vị thân mến,

Lời cầu nguyện trên đây có bày tỏ đúng ý nguyện của lòng quý vị chăng? Nếu có, mời quý vị hãy thành tâm cầu nguyện với Chúa bằng lời tương tự. Chúa Cứu Thế đang sống và Ngài đang nghe lời cầu nguyện của quý vị. Ngài nhậm lời quý vị và bước vào cuộc đời quý vị ngay khi quý vị mở miệng kêu cầu Ngài. Kinh Thánh chép: “Vì ai kêu cầu danh Chúa thì được cứu.”

Mời quý vị hãy mạnh dạn tìm ngay một Hội Thánh Tin Lành gần nơi ở của mình để được hướng dẫn thêm về Chúa và cùng anh em thờ phượng Chúa. Xin hoan nghinh và chúc mừng quý vị gia nhập gia đình của Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Bài viết được copy từ website:
http://hoithanhtinlanhvietnam.org/?do=news&act=detail&id=766
12:47 CH 18/02/2013
Hội những người yêu mến Chúa đạo Tin Lành.
Rất vui chào đón bạn vào topic này. Bạn đã tin nhận Chúa bao lâu rồi? Mình thì tin nhận Chúa được gần 2 năm. Mình vẫn đang học hỏi lời của Chúa vào mỗi tối thứ 7 với một nhóm bạn.
Cho mình góp ý một chút nhé. Chúa dạy là mình yêu Chúa thì phải thương người. Mình nghĩ rằng người Việt Nam mình đã có truyền thống lâu đời về niềm tin với Phật Giáo, và vấn đề mê tín cúng bái cũng phần nào do bên Phật giáo mà ra. Ngày xưa mình cũng tin bên Phật giáo và cũng chẳng biết gì về Chúa, mình cũng đi xem bói, cúng bái, làm đủ thứ để mong cho cuộc sống cuộc mình được bình an và hạnh phúc. Nhưng rồi từ ngày sang nước ngoài du học, trong cuộc sống đầy lo toan và vô cùng vất vả nơi xứ người đã đưa đẩy mình tìm đến Chúa. Thời gian đầu mình cũng đả kích về Chúa dữ lắm, nhưng sau vài tháng tìm hiểu và được sự dìu dắt với tất cả tình yêu thương của những người trong Hội Thánh, mình đã tin nhận Chúa. Cuộc sống của mình đã có nhiều tiến triển tích cực, mặc dù vẫn chưa trọn vẹn như ý mình mong muốn. Điều quan trọng là bản thân mình đã thay đổi rất nhiều, từ suy nghĩ đến hành động. Mình cảm thấy có sự bình an mặc dù xung quanh cuộc sống của mình cũng còn nhiều khó khăn và mệt mỏi.
Mình hiểu và thông cảm cho những người tôn sùng và thờ phượng Đức Phật, cũng như những người mê tín dị đoan vì họ không biểt và hiểu thực sự về Đức Chúa Trời của chúng ta. Chúng ta nên cầu nguyện cho họ để học có được cơ hội tìm hiểu về Đức Chúa Trời để có được sự cứua rỗi và cuộc sống bình an từ nơi Thiên Chúa nhân từ.
12:42 CH 18/02/2013
Hội những người yêu mến Chúa đạo Tin Lành.
Quyền Năng Biến Đổi Bởi Lời Hằng Sống - Bài Làm Chứng Của Anh Nam Quốc Trung
Khi không còn vơ vét tiền bạc trong gia đình được nữa, tôi bắt đầu gia nhập vào những chốn tội ác trong xã hội, ăn nói thô tục, hành động gian ác, trộm cướp để thỏa mãn cơn nghiện của tôi.



Quyền Năng Biến Đổi Bởi Lời Hằng Sống



“Lời Chúa làm cho tôi được sống lại, ấy là sự an ủi tôi trong cơn hoạn nạn”

Thi-thiên 119:50



Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả và có tiếng ở Hà Nội, Việt Nam. Từ khi còn thơ ấu, tôi đã được nuông chiều và đạt được tất cả những điều tôi mong muốn. Cuộc sống ước gì được nấy đã trở thành lẽ sống và thói quen trong suy nghĩ của tôi. Và đó cũng là những cạm bẫy đưa dẫn cuộc đời của tôi đi dần đến trũng của sự chết, mà tôi đã không hề biết được!



Khi tôi vào khoảng 11,12 tuổi, tôi liên hệ và thân cận với những bạn bè xấu. Nhờ vào tiền bạc và thế lực của gia đình, tôi đã chi tiền rộng rãi cho bạn bè và tạo được danh tiếng cho bản thân mình. Tôi bỏ nhà đi suốt ngày, tò mò, tìm kiếm những thú vui chơi của đời, mong tìm khoái lạc và thỏa mãn cho mình, bất kể đó là những điều tội lỗi, xấu xa trong xã hội! Mặc dầu còn rất nhỏ, tôi đã bị lún sâu vào những việc làm đen tối nhất, mà đáng ra một đứa trẻ tuổi như tôi không hề suy nghĩ đến. Khi cần thêm tiền để đáp ứng cho nhu cầu của mình, tôi trở về nhà cha mẹ lấy trộm những món đồ quý giá, bán đi và tiếp tục cuộc sống ăn chơi.



Khi tôi được mười bốn tuổi, tôi được tiêm nhiễm rằng,thuốc phiện sẽ đem lại khoái lạc và thỏa mãn lớn nhất cho cuộc đời, nên tôi đã tôi thử sử dụng thuốc phiện lần đầu tiên.Từ đó, tôi đã không thể thoát ra khỏi sự nghiện ngập và khống chế của ma quỷ. Nó đã hủy diệt, tàn phá khủng khiếp thân thể, tâm trí và linh hồn của tôi. Hằng ngày, tôi đã sống trong đau khổ và hư hoại, mà tự mình tôi đã không thể tự cứu mình được. Ôi, khi tôi nhận thức được điều này, thì đã quá muộn cho tôi rồi, tôi đang sống trong một tình trạng thật vô vọng và nguy hiểm!



Năm 1994, tôi được mười tám tuổi, tôi bị những cơn nghiện thuốc phiện khống chế tôi dữ dội. Tôi đòi hỏi tiền bạc, lấy cắp và phá hết tài sản từ trong gia đình để sử dụng ma túy. Mỗi lần về nhà,tôi trở nên hung bạo, la thét, đập phá mọi thứ và biến gia đình tôi trở thành địa ngục, một địa ngục thực sự ngay trên trần gian này! Tội nghiệp thay cho cha mẹ và người vợ mới cưới của tôi, họ luôn sống trong tình trạng hoảng sợ, bất an và đau lòng vì cớ tôi. Họ luôn túc trực bên điện thoại để tìm sự cứu viện từ công an, vào những lúc họ hoàn toàn bất lực về sự quậy phá của tôi. Đau lòng thay, gia đình tôi chỉ thật sự có được sự bình an là những khi tôi bị bắt giam trong tù. Cha mẹ tôi xót xa kể lại, ngày tôi ra đời, tôi đã khóc to lắm, còn cha mẹ thì cười rạng rỡ trong niềm vui khôn xiết. Thật mỉa mai, những năm tôi khôn lớn, tôi đã làm cho cha mẹ khóc to lắm, còn tôi cứ cười và mãi mê sống trong ích kỷ của riêng mình!



Khi không còn vơ vét tiền bạc trong gia đình được nữa, tôi bắt đầu gia nhập vào những chốn tội ác trong xã hội, ăn nói thô tục, hành động gian ác, trộm cướp để thỏa mãn cơn nghiện của tôi.



Ngày tháng trôi qua, tôi vẫn cứ sống trong đau đớn và tuyệt vọng. tôi đã vật lộn vất vả trong tội lỗi suốt mười sáu năm trường. Một lần nọ, vì chích ma túy quá liều, tim tôi đã không còn đập nữa. Tưởng tôi đã chết, người ta đem xác tôi vứt ở bờ ao, khi tỉnh lại tôi thấy mình thật bất lực và xấu xa. Từ năm 1990 đến năm 2006 tôi đã ra vào tù để cai nghiện thuốc phiện đến mười bốn lần. Trung tâm cai nghiện không giựt tôi ra khỏi sự trói buộc của những cơn nghiện. Thậm chí, gia đình có ý định đem tôi sang Trung Quốc hay nước Nga để giải phẩu tẩy não cho tôi, mặc dầu gia đình tôi được cảnh báo rằng, nguy cơ hậu giải phẫu có thể làm tôi trở thành người thực vật. Dù sao đi nữa, gia đình cũng còn một chút hy vọng, còn hơn là cuộc sống hiện tại của tôi. Nhưng ai có thể cứu tôi thoát khỏi quyền lực tối tăm của ma quỷ? Như trong Thi-thiên 60:11 có chép “Sự cứu giúp từ loài người chỉ là hư không”.



Tại những chốn lao tù, trong gian phòng song sắt nhỏ,không khí thật lạnh lẽo và ảm đạm. Tôi nhận thức được rằng, tôi đã bị bóng đêm của cuộc đời và sự chết đang bao trùm lấy tôi. Tôi thật cô đơn và sợ hãi! Tôi không muốn sống như vây nữa, tôi bằng lòng làm tất cả mọi sự để được thoát khỏi cuộc sống địa ngục của mình, tôi đã cố gắng với cả nổ lực của bản thân tôi. Cha mẹ tìm đủ mọi cách để giúp đở tôi, vợ tôi luôn khích lệ, nâng đở tôi bằng cả tình yêu và hy sinh của nàng.



Đầu năm 2006, sau khi đã cai nghiện được hai mươi tháng trong tù, tôi quyết tâm từ bỏ cần sa, ma túy. Tôi đã tìm đủ mọi cách để quên thuốc, tôi lại lao mình vào những đam mê rượu chè, cờ bạc, gái ăn chơi…Thậm chí tôi đã cố gắng kèm chế bản thân mình bằng cách khiêu chiến, đánh nhau với những người khác. Mỗi ngày, tôi đã uống rượu thay nước, nên thần kinh tôi điên loạn, không còn suy nghĩ và cư xử như một con người bình thường. Những lúc tỉnh lại, tôi càng khốn khổ và đau đớn hơn. Tận sâu trong tâm hồn, tôi bị dằn vặt và rất ghét bản thân mình. Tội lỗi đã cai trị quá sâu, quá mạnh trong tôi. Một lần nọ, tôi đã quyết định kết thúc sự sống của mình bằng bốn mươi viên thuốc ngủ, nhưng tôi vẫn không chết được. Trong lòng tôi luôn gào thét thật lớn rằng “ Có ai đó không? Xin cứu tôi với! Tôi không còn muốn sống như thế này nữa!”. Kêu gào trong tan vỡ và tuyệt vọng, tôi cảm biết được sự khốn nạn của chính bản thân mình!



Cảm tạ Chúa! Ngài đã lắng nghe tiếng kêu cầu của tôi “Vì Ngài không khinh thường hoặc gớm ghê cảnh khốn cùng của người cùng khốn; Ngài chẳng ẩn mặt Ngài khỏi người ấy bao giờ; nhưng khi người ấy kêu xin giúp đỡ, Ngài đã lắng nghe.” Thi-thiên 22:24 BD2011. Chúa Yêu Thương đã mở ra một Con Đường Cứu Chuộc để cứu vớt tôi!



Một ngày nọ, tôi đi lang thang trên đường phố, gặp một người bạn nghiện, là người đã cùng sử dụng ma túy như tôi. Thật lạ lùng, gương mặt anh sáng ngời và đầy tự tin khiến tôi vô cùng ngạc nhiên. Tôi chưa bao giờ thấy được gương mặt như thế nơi anh trước đây. Rạng rỡ trong niềm vui, anh hăng say chia sẻ cho tôi về tình yêu và sự cứu rỗi của Chúa Giê-xu, là Đấng đã giải cứu anh thoát khỏi nghiền nghập và biến đổi cuộc đời của anh.



Tuy tôi đã không hiểu hết những gì anh bạn đang nói, nhưng quyền năng của Chúa bắt đầu hành động trên đời sống của tôi ngay phút giây ấy. Tấm lòng tôi tan vỡ, đầu gối tôi quỳ phục trước sự vinh quang và tình yêu của Đấng đã tạo dựng nên chính con người tội lỗi như tôi. Tôi đã ăn năn, thống hối, xin Chúa giải cứu tôi. “Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương.Đức Chúa Trời ôi! lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu” Thi-thiên 51:17.



Ngày hôm ấy, ngày 25 tháng 11 năm 2006, chính là ngày ghi khắc quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi. Tôi đã đầu phục và tin nhận Chúa Giê-xu là Cứu Chúa của mình. Tôi vui mừng, hớn hở vì được làm con của Đức Chúa Trời!



Sau khi tiếp nhận Chúa, tôi được một người anh em trong Chúa tặng cho tôi một quyển Kinh Thánh, với lời nhắn nhủ rằng, đây là Lời của Đức Chúa Trời, là Lời Hằng Sống và Quyền Năng. Kỳ diệu thay, chỉ sau mười bốn ngày đọc Kinh Thánh, Chúa đã biến đổi tôi như một con người mới! Những lời tục tĩu, khoác lác mà tôi thường thốt lên trong mỗi câu nói, dường như bị nghẹn lại trong cổ họng của tôi. Chỉ trong một thời gian ngắn sau đó, tôi không còn muốn đụng vào thuốc lá và rươu bia. Những suy nghĩ dơ bẩn, xấu xa chất chứa trong đầu óc tôi trong hai mươi năm qua, đã không còn chổ đứng nào trong tâm trí tôi. Quyền lực tối tăm của ma quỷ không còn có thể cai trị trên hành động và thể xác của tôi nữa, tôi hoàn toàn được tự do bởi quyền năng từ Lời Chúa. Tôi thật xúc động và biết ơn trước tình yêu và ân điển của Chúa Cứu Thế. Quả thật, Ngài quá yêu tôi, một con người không ra chi và chứa đầy sự gian ác!



Nhìn thấy phép lạ của Chúa đã biến đổi cuộc đời của tôi, cha mẹ và vợ con tôi cũng tin nhận Chúa Giê-xu. Ân điển, phước hạnh và niềm vui tuôn tràn trên gia đình nhỏ của tôi, thay thế vào những đau buồn, bất hạnh mà gia đình tôi đã gánh chịu nhiều năm qua.



Sự Cứu Rỗi của Thiên Chúa cứ tiếp tục thi thố trên cả dòng họ của tôi và cả bên vợ tôi. Đây là những người thân thương mà tôi đã từng gây đau khổ và xấu hổ cho họ, họ đã bị tổn thương rất sâu đậm vì cớ sự gian ác của tôi. Cảm tạ ơn Chúa, ngày nay lại chính bởi quyền năng của Chúa biến đổi đời sống tôi, đã bắt phục và chữa lành những vết thương lòng cho họ. Hiện nay, hầu hết trong gia đình hai bên của chúng tôi đã trở thành con dân của Đức Chúa Trời.



Để đáp lại lòng biết ơn Chúa, cha mẹ tôi đã dâng ngôi nhà của chúng tôi cho công việc Chúa. Ngôi nhà này đã trở thành ngôi Thánh Đường cho hai buổi nhóm. Một trong hai buổi dành riêng cho những người nghiện nghập, tù tội hoặc những người nhiễm bệnh HIV. Tại đây cũng là Trung Tâm Huấn Luyện Trường Kinh Thánh cho những người hầu việc Chúa.



Đã có rất nhiều linh hồn được cứu vào trong hội thánh của chúng tôi. Hằng ngày, chúng tôi cùng hiệp một để ngợi khen và cảm tạ ân điển của Đức Chúa Trời.



Tôi nguyện dâng lên Chúa câu chuyện của cuộc đời tôi, để nâng đở, khích lệ và đem hy vọng đến cho những ai đang ở trong vũng bùn tội lỗi và tuyệt vọng. Chỉ duy một Cứu Chúa Giê-xu Christ mới có thể đem quý vị thoát khỏi sự trói buộc của ma quỷ và đau khổ. Hãy đến với Đấng Nhân Lành thì Ngài sẽ ban sự bình an, niềm vui, hy vọng và sự sống đời đời cho bạn.



“Tạ ơn Đức Chúa Trời, vì Ngài luôn luôn làm cho chúng tôi được đắc thắng vẻ vang trong Đấng Christ, và đã dùng chúng tôi tỏa lan mùi thơm về sự hiểu biết Ngài ra khắp nơi. Vì chúng tôi là hương thơm của Đấng Christ được dâng lên Đức Chúa Trời giữa những người được cứu và những người bị hư mất ” 2Cô-rinh-tô 2:14-15



Trong Tình Yêu Thương Của Đấng Christ.

Nam Quốc Trung

Hà Nội, Việt Nam

Ngày 10 tháng 01 năm 2009
03:37 CH 13/01/2013
Hội những người yêu mến Chúa đạo Tin Lành.
Vượt Qua Cửa Âm Phủ - Bài Làm Chứng Của Cô Tina Trần
Trong lúc tôi chạy xe với tốc độ thật nhanh trên xa lộ, trên xe có tất cả bảy người. Thình lình, có một tiếng nổ lớn, làm giao động xe dữ dội, ba trong bốn vỏ xe của tôi đều nổ tung ra...

VƯỢT QUA CỬA ÂM PHỦ



“Tôi hằng để Đức Giê-hô-va đứng ở trước mặt tôi, tôi chẳng hề bị rúng động, vì Ngài ở bên hữu tôi. Bởi cớ ấy lòng tôi vui vẻ, linh hồn tôi nức mừng rỡ, xác tôi cũng sẽ nghỉ yên ổn, vì Chúa sẽ chẳng bỏ linh hồn tôi trong âm phủ, cũng không để cho người thánh Chúa thấy sự hư nát. Chúa sẽ chỉ cho tôi biết con đường sự sống, trước mặt Chúa có trọn sự khoái lạc, tại bên hữu Chúa có điều vui sướng vô cùng.”

Thi-thiên 16:8-11



Gia đình tôi là người Triều Châu, di cư và sinh sống tại Việt Nam rất lâu đời. Theo truyền thống, chúng tôi đặt niềm tin nơi Phật Giáo và thờ cúng ông bà, tổ tiên rất kỉnh kiền. Vì người Triều Châu xem trọng về tín ngưỡng và thờ cúng, nên từ nhỏ tôi đã bị ảnh hưởng những suy nghĩ về tâm linh rất mạnh mẽ.



Khi tôi khoảng bảy tuổi, tôi đã nhìn thấy những bức tranh diễn tả về âm phủ với mười hai cửa ngục thật khủng khiếp. Những hình ảnh ma quỷ dữ dằn, đầu mọc sừng, đang đánh đập, cắt lưỡi, chặt tay và bỏ vào lò lửa khổng lồ những linh hồn đi vào âm phủ. Những cảnh tượng ấy cứ day dứt, ám ảnh trong tư tưởng tôi cho đến lớn, khiến tôi luôn sống trong bất an và sợ hãi.



Từ đó, tôi quyết tâm, tìm đủ mọi cách để tôi không bị rơi vào âm phủ. Tôi bắt đầu theo gia đình đi lễ Chùa, đọc kinh, ăn chay và làm phước thường xuyên.



Lúc tôi lên mười tuổi, tôi đã quy y theo Phật để đi tìm Chân Lý. Nhờ đọc kinh và xem phim của người Phật Giáo, tôi biết được hành trình đi tìm Chân Lý phải trải qua rất nhiều gian khổ. Chúng tôi phải sống đạo đức, làm lành lánh dữ, tu thân ép xác để nhận được một kiếp luân hồi đở phải chịu gian nan, đau khổ hơn. Làm được những điều ấy, không phải dễ dàng, nhưng tôi muốn cố gắng làm theo những gì Đức Phật dạy dỗ trong kinh sách của Ngài.



Về gia đình, tôi có một gia đình lớn, gồm cha mẹ và mười hai anh chị em. Cha mẹ tôi có một tiệm làm bánh, nên suốt ngày chúng tôi cứ bận rộn, quần quật làm đến giữa khuya. Từ khi tôi lên mười hai tuổi, tôi đã phụ giúp cha mẹ gánh nước, đi chợ, giặt đồ, nấu cơm cho cả gia đình và những người thợ làm bánh.



Tuổi thơ của tôi không hưởng được những ngày tháng vui vẽ và hồn nhiên như những đứa bạn cùng lứa tuổi. Ngoài giờ cấp sách đến trường, tôi phải làm việc cả ngày, làm những công việc của tôi, và làm cả những công việc của một số các anh chị lớn hơn không chịu làm. Họ ức hiếp, sai khiến và đánh đập nếu tôi không làm theo lời họ.



Tôi được trưởng thành trong nước mắt, bất công và cay đắng, khiến tôi muốn được thoát ly gia đình sớm. Vì thế, năm tôi hai mươi tuổi, tôi đã thành hôn với một người đàn ông, là con trai một trong một gia đình gồm có bà mẹ và ba cô em chồng. Tôi đâu ngờ rằng, sự chọn lựa của tôi lúc ấy, chỉ là một khởi đầu, để tôi lún sâu vào bóng đêm vực thẳm của đời tôi!



Chỉ cần một thời gian ngắn, tôi biết rằng, làm dâu trong một gia đình phong kiến không phải dễ dàng, trách nhiệm hằng ngày của tôi thật nặng nề. Từ sáng đến khuya, tôi không có một chút thời gian nào cho riêng bản thân mình.



Khi tôi mang thai đứa con đầu lòng được sáu tháng, tôi vẫn gánh nước từ dưới sông lên, đầu đội thúng trấu về chu cấp nhu cầu cho gia đình. Ngày ngày tôi vẫn giặt đồ, nấu ăn, chăm sóc bầy heo và làm những công việc vất vả. Một ngày nọ, vì quá cực khổ và bị đối xử bất công từ gia đình bên chồng, tôi làm liều bỏ trốn về nhà người chị thứ tư của tôi. Chồng tôi rượt đuổi theo lên lầu, trong lúc hoảng sợ và thấy không còn lối thoát, không còn kịp suy nghĩ, tôi đã nhảy từ lầu một xuống đất. Thật lạ lùng, dầu tôi đã nhảy từ trên lầu cao xuống, tôi và đứa con trong bụng của tôi vẫn bình an, và thân thể vẫn không bị hề hấn gì. Bàn tay siêu nhiên của Chúa đã nâng đở và cứu tôi, từ khi tôi còn chưa nhận biết Ngài.



Sau khi sanh con một thời gian ngắn, tôi vừa làm việc, vừa cho con bú nên tôi thường bị đói nhưng không được cho phép ăn thêm. Vì không đủ cơm ăn, không đủ quần áo mặc, nên tôi thường xuyên bị mệt lả và đói rét. Mẹ chồng thường la mắng, các em chồng hành hạ, mỉa mai tôi, chồng tôi lại dửng dưng, hòa lòng với họ để hà hiếp tôi. Mười hai năm sống không hạnh phúc và chịu nhiều sự hành hạ từ bên chồng, khiến tôi sống như cái xác không hồn.



Thiếu dinh dưỡng để nuôi con, nhìn các con còn thơ dại mà lòng tôi nghẹn ngào, nước mắt cứ tuôn rơi vào những đêm khuya, mà tôi không biết chia sẻ cùng ai? Đau khổ quá, tôi kêu Trời cứu, nhưng Ngài dường như xa tôi quá!



Năm 1990, trong một cơ hội ngẫu nhiên, tôi được một người bạn làm giấy tờ giúp tôi được định cư tại Hoa Kỳ. Tôi phải ra đi một mình, để lại hai con dại trong tâm trạng đau lòng xé thịt. Hằng ngày, đêm đêm nổi đau và sự thương nhớ quặn thắt trong tôi. Thương các con, tôi không cho phép mình ngã gục. Tôi cố gắng vừa đi làm, vừa đi học để có thể bảo lảnh cho chồng con của tôi.

Mười tám tháng sau, nhờ sự can thiệp của chính phủ Hoa Kỳ, chồng con tôi được đến Mỹ đoàn tựu với tôi. Tôi vô cùng vui mừng và xúc động khi gặp lại các con của mình.



Năm 1995, tôi sanh thêm một đứa con trai khỏe mạnh trong niềm vui phấn khởi. Đau lòng thay, khi con tôi được hai tuổi, vợ chồng tôi chia tay mỗi người đi mỗi ngã. Hôn nhân rạn nứt này, đã khiến con tôi bị chứng bệnh trầm uất, không nói chuyện trong sáu năm dài.



Nhìn con lớn lên trong tâm trạng tuyệt vọng, tôi đau đớn tột cùng. Những đêm khuya vắng vẻ, nổi buồn và cô đơn xâm chiếm tâm hồn đau thương của tôi, tôi trằn trọc không ngủ được, tôi thường ra trước sân nhà, nhìn lên trời gào thét : “Ông Trời ơi! Ông có nghe con không? Sao ông để con đau khổ như thế này?” Thân thể tôi rả rời, nước mắt tôi ràn rụi, tưởng chừng như tôi không còn có thể đứng nổi. Như lời của vua Đa-vít trong Thi-thiên 31:9-10 bày tỏ tâm trạng của tôi “Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy thương xót tôi, vì tôi bị gian truân. Con mắt tôi hao mòn vì cớ buồn rầu, linh hồn và thân thể tôi cũng vậy. Mạng sống tôi tiêu hao vì cớ buồn bực, các năm tôi sút kém tại than thở; vì cớ tội ác tôi, sức mạnh tôi mỏn yếu, và xương cốt tôi tiêu tàn.”



Năm 2003, tôi gặp một cô đến nhà bán bảo hiểm nhân thọ cho tôi. Cô đã giới thiệu cho tôi một chương trình bảo hiểm lâu dài trên đất này và cô cũng đã giới thiệu một chương trình tốt hơn, một bảo hiểm đời đời cho đời sống vĩnh cửu của tôi. Cô đã nói về tình yêu của Chúa Giê-xu và chương trình cứu rỗi của Ngài. Sau cùng, cô đã mời tôi tham dự vào các buổi học Kinh Thánh và nhóm họp của các anh chị em tín hữu.



Ban đầu, tôi tham dự các buổi nhóm họp cho đở buồn, nhưng lòng tôi cứng cõi, tôi ngấm ngầm nghi kỵ, đề phòng và chống đối lại niềm tin của họ. Tôi không muốn phản bội lại tôn giáo và truyền thống mà tôi đã tin tưởng và tôn thờ bấy lâu nay.



Một ngày nọ, một bác trong hội thánh đến với tôi và nói “Sao con không đi thẳng, mà đi lòng vòng làm chi cho mất thời gian?” Không đoán được ý của bác, tôi hỏi “ Bác nói vậy có ngụ ý gì, thưa bác?” Bác trả lời Đức Chúa Trời là chân lý, sao con lại phải đi theo một đấng khác để đi tìm chân lý? Lời Chúa Giê-xu phán trong Giăng 14:6 “Ta là con đường, chân lý và sự sống”



Từ đó, lời của bác cứ văng vẳng trong tâm trí tôi, nhưng tôi vẫn cố kìm chế tấm lòng giao động của mình, tôi không muốn ngã vào sự bắt phục của Đức Thánh Linh đang tác động trong tôi.



Trong thời gian ấy, tôi vẫn tiếp tục đi nhà thờ. Từ từ, tôi mới phát hiện ra, từ khi đi nhà thờ, con tôi đã bắt đầu tập nói chuyện lại, ngày càng nhiều. Tôi vui mừng và xúc động không kể xiết. Ôi, tình yêu của Chúa thật quá tuyệt vời! Ngài yêu tôi trong lúc tôi luôn bội nghịch với Ngài.



Tháng chín năm 2004, tôi gặp phải một tai nạn giao thông. Trong lúc tôi chạy xe với tốc độ thật nhanh trên xa lộ, trên xe có tất cả bảy người trong hội thánh. Thình lình, có một tiếng nổ lớn, làm giao động xe dữ dội. Lấy lại bình tĩnh, tôi cho xe chạy chầm chậm vào bên lề. Mọi người chúng tôi đều kinh ngạc, khi thấy ba trong bốn vỏ xe của tôi đều nổ tung ra, nhưng điều kỳ lạ là xe và bảy người chúng tôi đều được mọi sự bình an. Chúa đã giơ tay quyền năng của Ngài để che chở và bảo vệ chúng tôi.



Lần tai nạn giao thông ấy, đã ảnh hưởng mạnh mẽ trong tôi. Chúa đã bắt phục tôi hoàn toàn. Tôi tan vỡ tấm lòng, ăn năn, cầu xin sự tha thứ của Chúa Giê-xu. Như một giọt nước cuối cùng làm tràn đầy tình yêu vô biên của Ngài trong tấm lòng khô cạn của tôi. Tôi quyết tâm chạy đến với Chúa Cứu Thế và bước đi theo Ngài trọn cuộc đời còn lại của tôi.



Hiện nay, tôi sống đầy ý nghĩa. Tôi vui mừng, bình an và thỏa lòng nhờ vào tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa. Tôi có được một đại gia đình trong Chúa để nâng đở, an ủi những lúc tôi gặp những bảo tố trong cuộc đời. Tôi luôn chia sẻ lại những ơn lành mà Chúa đã thi thố trên đời sống tôi cho những ai đang đau khổ, tuyệt vọng. Tôi mong ước được làm chứng thật nhiều, để bày tỏ tấm lòng biết ơn đối với Cha Thiên Thượng của tôi.



Tôi khao khát được học Lời Chúa sâu nhiệm để biết rõ Ngài hơn. Tôi quyết định ghi danh vào học Trường Kinh Thánh Global University. Nhờ Lời Chúa, tôi được mạnh mẽ để có thể làm chiến sĩ thập tự cho Đấng Christ, hầu cho có thể đem nhiều linh hồn hư mất nhận được sự sống đời đời.



Tôi không còn sợ âm phủ nữa ! Bởi Lời Đức Chúa Trời đã phán “Ta là Đấng trước hết và là Đấng sau cùng, là Đấng Sống, Ta đã chết, kìa nay Ta sống đời đời, cầm chìa khóa của sự chết và âm phủ” Khải-huyền 1:17b-18. Và “Đức Chúa Trời sẽ cứu chuộc linh hồn tôi khỏi quyền lực của âm phủ, vì Ngài sẽ đem tôi về với Ngài.” Thi-thiên 49:15 BD2011



Ha-lê-lu-gia! Cảm tạ Chúa!

Tina Trần

​Fort Worth, Texas

​07/04/2012
03:22 CH 13/01/2013
Hội những người yêu mến Chúa đạo Tin Lành.
Mình mở topic này cũng khá lâu mà không thấy bạn nào vào tham gia cả. Số lượng bạn đọc viếng thăm topic này cũng nhiều, nhưng có lẽ ít người biết đến Chúa nhỉ? Vậy để mình chia sẽ với các bạn một số bài viết có liên quan mà mình nó rất có ích cho những bạn chưa biết đến Chúa.
Trước tiên mình xin gửi bài viết về những câu chuyện làm chứng có thật đã xảy ra trong cuộc sống của những người tin hoặc chưa tin Chúa. Cho mình xin nói thêm là mỗi người sẽ có những suy nghĩ khác nhau về những câu chuyện trong những bài viết dưới đây. Mình mong rằng cho dù bạn có những suy nghĩ tích cực hay tiêu cực sau khi đọc thì cũng đừng vội bình luận quá gay gắc hay chỉ trích bài viết nhé. Mình nghĩ rằng bài viết này sẽ rất có ích cho những ai đang ở trong hoàn cảnh bế tắc và tuyệt vọng. Xin đừng tuyệt vọng, và nên tìm đến sự giúp đỡ của Chúa.
Chúa Chữa Khỏi Bệnh Ung Thư Máu
Tôi đã gặp và thật sự tìm đến với Chúa khi hoạn nạn xảy ra trong cuộc sống. Tôi nhớ lúc đó tôi bị một cơn đau thật khủng khiếp kéo dài. Gia đình đưa tôi đến cấp cứu tại bệnh viện. Tại đây tôi được làm xét nghiệm máu và kết quả bạch huyết cầu trong máu của tôi là 217 ngàn, tăng quá cao so với mức bình thường là từ 4 đến 11 ngàn. Các bác sĩ đã hội chuẩn và đi đến kết luận là tôi bị chứng bạch cầu cấp, hay còn gọi là ung thư máu giai đoạn cuối cùng, và cho biết tôi chỉ có thể kéo dài sự sống khoản hơn 1 tháng mà thôi. Thật là một tin dữ đột ngột đến với gia đình và nhất là cho ba mẹ tôi khi đón nhận nó.
Những ngày kế tiếp là những ngày sống trong khổ đau và nước mắt của gia đình. Riêng bản thân, tôi không hiểu tại sao? Tạ ơn Chúa, tôi đã ý thức được tội lỗi của mình, đã ăn năn thật lòng và tin cậy thật sự nơi Chúa. Tôi đã tìm đến với Ngài qua lời cầu nguyện, tôi cầu xin rằng cho con sớm xuất viện để đi nhà thờ. Tôi đã tâm sự với chị gái ước muốn được đi nhà thờ sau khi xuất viện, và chị tôi đã khóc vì nghĩ rằng tôi không còn cơ hội để đạt được ước nguyện đó.
Các bác sĩ tiến hành cuộc phẫu thuật để khắc phục cơn đau trong thân thể tôi. Có lẽ vì căn bệnh hơi lạ nên các bác sĩ phải đọc tài liệu trước khi phẫu thuật. Tôi cảm thấy ngạc nhiên và lo lắng, nhưng lúc đó tôi đã kịp trấn an cho mình bằng cách cầu nguyện và phó thác mọi sự Cho chúa. Lần thứ nhất không thành công, các bác sĩ tiếp tục phẩu thuật lần thứ 2. Các bác sĩ cho biết sẽ có Giáo Sư Tiến Sĩ trực tiếp giải phẩu cho tôi. Nhưng rồi lần thứ 2 cũng không thành công. Gia đình thấy làm lạ và hỏi ra thì được biết, Giáo sư vì bận việc nên chỉ hướng dẫn phẩu thuật qua mạng.
Do ảnh hưởng căn bệnh máu nên vết thương không thể lành, và có nguy cơ nhiễm trùng nặng. Tôi được chuyển vào bệnh viện bình dân với lý do, bệnh quá khả năng điều trị. Nhưng các bác sĩ tại đây lại chuyển tôi sang bệnh viện huyết học, và cho biết vết thương sẽ lành khi điều trị tại đây. Qua 3 ngày chữa trị tại bệnh viện huyết học, vết thương vẫn cứ tiếp tục nhiễm trùng ngày càng nặng hơn. Bác sĩ lại đưa tôi qua lại bệnh viện bình dân để khám vết thương. Tôi vui mừng khi hay tin vết thương có thể lành, nếu được phẩu thuật bởi Giáo Sư chuyên khoa.
Tôi nằm tại phòng cấp cứu để chờ Giáo Sư. Khoản thời gian chờ đợi tại đó tôi cảm thấy dài vô cùng, lòng vừa vui vừa lo lắng. Lúc này tôi cầu nguyện với Chúa rằng: Con cảm tạ Chúa đã cho con có cơ hội được phẩu thuật, nhưng Chúa ơi! Con sợ mình không còn đủ sức trong ca phẩu thuật lần này. Chúa thương xót cho con chỉ dùng thuốc để được lành vết thương. Khi vị Giáo sư đến, thì Chúa khiến cho tôi phải chờ đợi thêm vì Giáo sư phải giải phẩu cho 1 bệnh nhân khác, rồi mới đến lượt tôi. Và lúc đó đã gần 12 giờ khuya, nên tôi được đưa lên phòng hậu phẩu để chờ hôm sau mới được giải phẩu. Không hiểu sao trong đêm đó Giáo sư đã thay đổi quyết định, và cho tôi được dùng thuốc. Gần 7 ngày uống thuốc thì vết thương của tôi có dấu hiệu lành khả quan, và bạch cầu trong máu cũng hạ xuống 15 ngàn! Kết quả tốt nên tôi được xuất viện!

Sau vài tháng tôi có dịp về thăm lại gia đình, ba mẹ tôi đã bật khóc nhưng lần này không phải như trước kia, mà khóc vì vui mừng vì tôi được Chúa cứu sống, Chúa đã biến nước mắt lo âu trở nên nước mắt vui mừng.
Một năm đã trôi qua, tôi kinh nghiệm biết bao quyền năng và sự chăm sóc của Chúa. Chúa đã rịt lành bao vết thương trong đời sống tôi, trong ơn điển Chúa đã chữa lành những căn bệnh thuộc thể lẫn tâm linh. Cảm tạ Chúa đã đến, cứu và giải thoát tôi ra khỏi sự chết của thể xác và tâm linh. Tôi không còn là một nô lệ của tội lỗi nữa. Thay vì tìm vui thú trong chén rượu, khói thuốc, canh bạc, và một số phương tiện giải trí khác mà xã hội này cung ứng, thì tôi đã biết tìm niềm vui trong tình yêu thương của Chúa và Lời Hằng Sống của Ngài.
So với những khổ nạn, khó khăn, thử thách và mất mác trong đời tôi thì những ơn phước Chúa dành cho tôi thật là quá lớn. Tôi không biết nói gì hơn, chỉ biết làm chứng lại và không ngớt dâng lời ngợi khen Danh Ngài. Dẫu có điều gì vĩnh cữu trong cuộc đời này thì đó chắc chắn là tình yêu vô biên mà Chúa dành cho chúng ta. Amen.
Biên Hoà,Tháng 7 Năm 2007

Trần Hữu Hùng

From: tinlanhhyvong.com
03:03 CH 13/01/2013
Hội giáo viên dạy tiếng Anh!
Thân chào cả nhà!
Mình đang tự học Anh Văn tại nhà, chủ yếu là mình muốn ôn luyện thêm về cách dùng từ và ngữ pháp. Mình cần một bạn giỏi Tiếng Anh (nếu là giáo viên Anh Văn thì càng tốt) để giúp mình học và giải đáp những thắc mắc của mình. Việc trao đổi học tập này có thể chat qua Yahoo Messenger hoặc SKYPE vào buổi tối khoảng 6 hoặc 7 giờ tối (sẽ hẹn trước). Nếu bạn nào có thể giúp mình thì vui lòng nhắn tin cho mình và cho mình biết số tiền công bạn tính là bao nhiêu luôn nhé. Rất mong nhận được hồi âm.
01:57 CH 13/01/2013
Hội phiên dịch tiếng Anh - Tầng 3
Thân chào cả nhà!
Mình đang tự học Anh Văn tại nhà, chủ yếu là mình muốn ôn luyện thêm về cách dùng từ và ngữ pháp. Mình cần một bạn giỏi Tiếng Anh (nếu là giáo viên Anh Văn thì càng tốt) để giúp mình học và giải đáp những thắc mắc của mình. Việc trao đổi học tập này có thể chat qua Yahoo Messenger hoặc SKYPE vào buổi tối khoảng 6 hoặc 7 giờ tối (sẽ hẹn trước). Nếu bạn nào có thể giúp mình thì vui lòng nhắn tin cho mình và cho mình biết số tiền công bạn tính là bao nhiêu luôn nhé. Rất mong nhận được hồi âm.
01:12 CH 13/01/2013
Muốn thay đổi nick trong WTT thì làm thế nào hả...
Mình cũng muốn đổi nick, xin Mod hướng dẫn giúp với. Cảm ơn Mod nhiều lắm!
08:38 SA 26/07/2012
Xin giấy đăng ký học tại trường tiểu học
Chào Cecilechan. Mình hiện đang du học ở Melbourne và cũng đang quan tâm việc cho con trai 9 tuổi của mình sang du học ở Melbourne. Bạn có thể cho cho biết kinh nghiệm mà bạn đã trải qua trong việc xin COE cho con của bạn được không. Bạn làm qua dịch vụ nào? Và việc chứng minh tài chính có phức tạp lắm không? Nếu có thể được thì bạn cho mình thông tin liên lạc với nhé. Cảm ơn bạn nhiều lắm. Mong tin.
05:41 CH 21/05/2010
Hội Melbourne đông vui tấp nập (Tầng 2)
@me Bo Nong: em tình nguyện làm chuột bạch thí nghiệm cho chị này. Làm chuột bạch kiểu này cũng sướng nhỉ! :Laughing:
Ah, mà em xin chào mừng chị lamxuandieu đã tới Melb, hi vọng gặp chị lần ọp này nhé!

Mình chắc chắn là sẽ tham gia off lần này để gặp được mọi người ở đây. Ai cũng nhiệt tình và dễ thương cả. :-*
Nhân tiện đây, hôm trước có 1 bạn nói rằng cũng ở ngay khu Springvale với mình đó. Mình muốn liên lạc với bạn, để hôm đó mình cung đi chung được không? Vì mình không biết đường đi. Mấy hôm nay đi train và bus đi học mà cứ bị lạc hoài :(
Bạn nhớ nhắn tin trong hộp thư cho mình sớm nhé. Cảm ơn bạn.
03:38 CH 04/03/2010
Hội Melbourne đông vui tấp nập (Tầng 2)
@lamxuandieu:
Chào mừng bạn đến Melb nha. Bạn đọc mấy post cũ để xem đường đi nha. Nếu có gì không rành thì hỏi mình.
Mình có gửi tin nhắn cho bạn trong hộp thư, nhưng dường như hộp thư của bạn bị đầy rồi hay sao ấy, nên mình không gửi được. Bạn xóa bớt đi, để ngày mai mình gửi lại cho bạn nhé.
TKS!
03:30 CH 04/03/2010
Hội Melbourne đông vui tấp nập (Tầng 2)
Chào cả nhà, mình đã sang Melbourne được 10 ngày rồi, và cũng đã tìm được chỗ ở Springvale. Hôm nay mới rảnh rỗi lang thang vào đây thì biết cả nhà mình đang chuẩn bị offline gặp nhau. Cho mình xin đăng ký một chỗ với nhé. Mình nấu ăn không giỏi nên xin đóng góp nước uống. Rất mong được gặp cả nhà trong dịp off lần này.
07:18 CH 02/03/2010
Cần thuê nhà/chỗ ở tại Úc
Mình xin post lại thông tin như sau:
Mình là nữ vừa mới sang Úc và đang ở Sydney. Khoảng 18 Feb này mình sẽ sang Melbourne và sẽ học tại trường Holmsglen ở Chadstone Campus. Mình cần tìm phòng cho share để ở. Budget của mình khoảng 70-100AUD/week. Bạn nào đang cần cho share phòng ở những vùng này: Springvale, Clayton, Huntingdale, Caulfield , Oakleigh thì liên lạc gấp với mình nhé. YM cua minh la: lamxuandieu . So phone cua minh la: 0416796900

Cảm ơn các bạn đã xem qua topic này. Mong được hồi âm sớm.
05:21 CH 11/02/2010
Dự báo giá Vàng - USD (phần 5)
Vàng đang giảm giá liên tục trong hôm nay. Tình hình liệu còn có thể giảm đến mức nào nữa đây??? Mẹ Kchihoa và chị tudinhhuong đâu mất rồi? Mọi người có ý kiến gì không, loa loa lên cho cả nhà mình theo dõi với.
09:54 SA 05/02/2010
l
lamxuandieu
Bắt chuyện
683Điểm·1Bài viết
Báo cáo