images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 10)
Em thấy việc học thuộc bản cửu chương là không cần thiết mà cần cho trẻ tự thiết lập, xây dựng bản cửu chương cho mình. Ở bản cửu chương do trẻ thiết lập sẽ không bao giờ có giới hạn và học vẹt không hiểu rõ bản chất như hiện nay chúng ta đang dạy và học. Con gái em tự xây dựng bản cửu chương đơn giản mà nó thích như một trò chơi và không bao giờ có chuyện dừng lại ở ax10 mà nó nhân cho tới lúc nào nó chuyển sang thích một việc khác.
Thay vì đọc thuộc và nhai đi nhai lại chả khác con vẹt sao ko hướng dẫn trẻ cách xây dựng một bản cửu chương của chính nó.
04:16 CH 13/09/2014
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 10)
Quy ước ghi công thức S là diện tích, a,b là cạnh đấy ạ
04:05 CH 13/09/2014
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 10)
Bàn thêm về phép nhân:
4x8 hay 8x4 không chỉ là 8+8+8+8 và vì thế mới có bản cửu chương vẫn đọc thuộc từ thế hệ này qua thế khác, việc phép nhân là cộng 1 nhóm giống nhau nhiều lần là 1 cách tiếp cận, vẫn còn nhiều cách tiếp cận khác trong ứng dụng của phép nhân, ví dụ như diện tích của hình đơn giản như chữ nhật. Diện tích của hình chữ nhât S=axb (công thức này là quy ước ạ): diễn ra thành lời là: tiết diện của một mặt cắt có hình dạng chữ nhật là chiều dài của 2 cạnh nhân với nhau.
Vậy một lần nữa cách nhìn về phép nhân hay về 1 phép toán hãy cởi mở hơn đi ạ, đừng bắt ép nhất nhất là phải thế này, không thế này là sai hết.
10:43 SA 13/09/2014
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 10)
Đã định không lên tiếng vụ bài toán chuồng gà này,nhưng thấy các vị chuyên gia rồi đến các mẹ ở đây cũng cãi nhau thì nhà cháu không ngậm mồm được nữa.Vấn đề ở đây là ai cũng hiểu số gà được tính theo phép cộng sẽ là 8+8+8+8=32 (con) và đây là bước phân tích của phép nhân trong bảng nhân 8 chứ không phải bảng nhân 4,mà bảng cửu chương 8 chúng ta vẫn học từ xưa đến nay thì phải viết 8*4=32,đây mới là đáp án đúng chứ không phải quy ước gì hết.Toán học nó không phải là con số khô khan mà là những con số có linh hồn mà không phải ai cũng hiểu,vậy nên mình chẳng cổ vũ cho cha mẹ tự kèm con học vì tin rằng đa số các vị cũng chẳng giỏi giang gì.

Em không hiểu thằng 4x8 có tội lỗi gì mà các bác cứ bắt nó phải sai mà thằng 8x4 mới là đúng. Thiên hạ - những kẻ ở phía bên kia luận điểm không bảo sách giáo khoa sai, không nói 8x4 sai mà "xin" cho 2 đứa 4x8 và 8x4 được đối xử công bằng và nếu con cái chúng ta có nói 4 chuồng gà, mỗi chuồng 8 con thì phép tính 4x8 hay 8x4 đều được công nhận là đúng, nếu vẫn cứ xử ép cho 8x4 đúng mà 4x8 sai là cách dạy ép buộc, máy móc => từ quan điểm giáo dục cứng nhắc một cách xuẩn ngốc như vậy thì con cái chúng ta sẽ là những cái máy, không chỉ là con gà mà đi sâu vào tư duy. Những kẻ bên kia đang phê phán cái quan điểm cứng nhắc của cô giáo như vậy, chứ không bảo sách giáo khoa hướng dẫn: 8 con gà được lấy 4 lần là sai, chúng tôi công nhận đúng, nhưng nếu nói 4 lần 8 con gà thì cũng không được bảo con cái chúng tôi sai ạ, nó nói hoàn toàn đúng.
Còn về luận điểm bản cửu chương, tôi nghĩ nên vứt cái bản cửu chương đi, học thuộc cái bản cửu chương thì chả khác gì bảo con tôi là con vẹt, mồm chỉ biết nói leo, ăn theo. Tôi chỉ cần con tôi hiểu số và các phép tính chỉ là quy ước kiểu như 8+8+8+8 = 4x8 = 8x4 = 32. Còn nếu như nói: bảng cửu chương xưa nay học 8+8+8+8 = 8x4 = 32 chỉ có kiểu này là đúng và không phải quy ước thì khá đắng lòng đấy ạ.
10:33 SA 13/09/2014
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 9)
Chào bạn!
1)- Nếu chịu bỏ thời gian và công sức nghiên cứu kỹ giáo dục Việt Nam thì vẫn thấy có những thứ mình lấy được cho con từ nền giáo dục Việt Nam, nếu không muốn tốn quá nhiều tiền, bạn ạ! Xác định như vậy, thì nỗ lực nhảy vào cuộc, bạn nhé!
2)- Nếu quyết tâm để cho con sống chung với giáo dục Việt Nam và bản thân mình nỗ lực cùng con, thì bạn sẽ tìm được trăm phương ngàn kế để con không thân xác rã rời làm những việc con chán ghét mà phải mất quá nhiều thời gian, trong khi cái đỉnh cao kia bạn đang làm cho con thì lại chỉ dành cho nó có chút ít thời gian và sức lực con còn lại trong ngày.
3)- Con kêu ca quá, vậy thì ngay từ khởi đầu con xuất phát mẹ đã không biết làm sao để con đến trường không phải kêu ca (hình như mỗi người mỗi cách làm cho con mình, chẳng ai giống ai), và nếu mẹ làm thay cho con 2/3 trang giấy, thì mẹ sai lầm nghiêm trọng, không chỉ đơn giản là làm hư con.

Cho 1-2:
Cô bé nhà em là đứa e dè, nhút nhát và sống 3 năm trong môi trường tư thục với giáo viên hiền lành, nhẹ nhàng. Ở gia đình bố mẹ cũng đối xử bằng sự tôn trọng và giải thích cặn kẻ mọi quy định mà không có sự áp đặt hay quát tháo. Môi trường con đang học cũng là một môi trường tư thục nhưng giáo viên đương nhiên là không phải mẹ hiền mà cách của cô vẫn là đe nẹt và quát nạt, cô giao cho các lãnh đạo trong lớp quyền được quát nạt các bạn.
Trước lúc con đến lớp 1, em không nói với con rằng mỗi ngày đến trường là một ngày vui, cũng không thuyết giáo con rằng: tới trường có cô giáo và các bạn sẽ chơi vui lắm. Em kể cho con nghe về những ngày mình đi học lớp 1, dẫn con đi xem trường cấp 1 của mẹ (tất nhiên giờ đã đổi khác nhiều), kể cho con nghe những trò khờ dại, những lần bị bạn đánh, bạn dọa và về mùi phân gián trong lớp học, bố con bé còn kể cho con nghe về cái lớp học mái tranh sau trận gió lớn, ngồi học có thể nhìn thấy cả bầu trời. Tất cả điều đó đã đi vào kỹ niệm của bố và mẹ.
Ngày con bé đến trường nhập học đầu tiên, từ 2 hôm trước, cả nhà cùng nhau lên kế hoạch chuẩn bị 1 bộ quần áo mới, 1 cặp sách mới, một hộp bút, bút chì... và tặng cho con 1 quyển sổ nhỏ để con vẽ hoặc ghi lại những điều mà con ấn tượng rồi nói với con rằng: ngày đầu tiên đến trường là một ngày đặc biệt mà con sẽ nhớ mãi sau này...
Dẫu biết rằng trường học không như mơ, và chả có ngôi trường nào hoàn hảo, xác định như thế nhưng cho trải nghiệm đầu tiên của mẹ và con ở lớp 1 thật sự nhiều lo lắng. Làm sao không lo lắng cho được khi trong buổi đầu tiên vào lớp 1, cô giáo hô: các anh chị lớp 2,3,4,5 hãy nói: "Anh chị yêu các em lớp 1". Bài học đầu tiên, tình cảm đầu tiên mà con học được là sự giả dối. Các anh chị, các bố mẹ trong HPTOM có thể cho rằng em khó tính quá chăng? Cho rằng em để ý những cái tủn mủn? Vâng, làm sao không lo lắng, làm sao không buồn với sự giáo dục này đây? Đấy chả phải trót lưỡi đầu môi, còn tình cảm làm gì có chút nào? Đến yêu mà cũng khẩu hiệu và hô hào, đoàn thể thì em buồn và hoang mang lắm.
Vào lớp học thì học tính bắt nạt, học cách thể hiện những cảm xúc tiêu cực. Mọi người sẽ bảo em rằng: bây giờ không sống trong môi trường như vậy, sau này ra đời bị bắt nạt. Vâng, em xin chấp nhận, hãy để việc bị bắt nạt diễn ra ở đâu đó chứ không phải ở trường học, nơi các cô biến sự bắt nạt thành lối sống và thành luật lệ, biến điều không được thành lẽ dĩ nhiên.
Các bố mẹ ở đây, những ai đã thấy tranh cô bé nhà em cũng có thể cảm nhận, những bức tranh của con trong sáng và giàu cảm xúc ra sao, thế nhưng đến trường đến buổi thứ 3, con mang về 1 bức tranh mà mẹ ĐẮNG LÒNG. Con vẽ 1 ngôi nhà, bên cạnh ngôi nhà là 1 bông hoa to đùng hỏi ra thì thầy bảo vẽ như vậy, hôm sau một bức tranh khác, lại vẫn cái hoa to đùng bên cạnh 1 cái cây, tranh còn nhiều hình ảnh khác nữa. Đúng như chị GerHan đã nói với em cách đây 1 năm, những khả năng hội họa tự nhiên như con em sẽ được nhào nặn thành 1 thứ tiêu chuẩn chung, một thứ Mỹ thuật không đi liền với cái đẹp. Em đã dặn con rằng hãy vẽ những gì con thích, những gì con thấy, những gì con cảm nhận được, con không phải làm theo ý của thầy, cô cũng được.
Vậy như thế có sai lầm nghiêm trọng không?
Cho 3:
Kêu ca là một nhu cầu, tôt hơn hết là con nên kêu để gia đình biết và chia sẽ với cảm xúc của con. Từ hôm mẹ viết hộ để động viên viết, hôm qua cô cũng có giao 1 trang viết nhưng em bảo con không phải viết đâu, vì ở lớp con đã viết nhiều rồi. Ở nhà, con được làm việc mà con thích.
04:44 CH 24/07/2014
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 9)
COACHING
World Cup sắp sửa hạ màn. Hôm nay là trận đấu cuối cùng, và chờ những 4 năm nữa. Nhớ ngày nào ở VN, mình biết theo dõi WC từ Espana 1982, đến Mehico 1986 ... Cái thời mà TV chưa có để xem. (Thật ra thì nhà mình đã có cái TV to đùng từ những năm đầu 1970). Bây giờ có TV LED màn hình phẳng 65-70 inches cũng chẳng thèm đoái hoài đến World Cup nữa! Ai thắng ai thua cũng chẳng ảnh hưởng gì đến "hòa bình thế giới". Không phải thức thâu đêm để xem các trận đấu, và cho dù có thi đấu ban ngày thì bên đây cũng chẳng quan tâm.
Nói vậy chứ "tinh thần thể thao" bằng cách xem TV cũng vẫn còn, vẫn theo dõi các trận football của Mỹ, từ College Football cho đến NFL (Liên đoàn bóng bầu dục của Mỹ). Đối với đa số dân Mỹ thì soccer (bóng đá) thật nhạt nhẽo, câu giờ... Còn bóng bầu dục (football) mới là môn thể thao "chính hiệu" của dân Mỹ. Bắt đầu từ tháng tám đến hết tháng 2 thì đi đâu người ta cũng nói đến football. Mỹ có nhiều cái "kỳ quặc", không giống ai cả. Hệ thống đo lường của Mỹ cũng chẳng giống ai. Để đo chiều dài thì Mỹ tính bằng inch, bằng foot, bằng yard, bằng mile, chứ không theo hệ metric như trên toàn thế giới. Bao nhiêu năm học ở VN, toàn theo hệ thống chuẩn mực quốc tế (meter, kilogram ...), bây giờ xài inch, xài foot nhiều hơn, và cảm thấy thích, thấy dễ hơn!!! Mỗi lần hàng hóa Trung quốc sang, phải đo đạc bằng metric, bực cả mình.
Nói chuyện linh tinh cho vui vậy thôi. Nhìn bóng đá, thấy tập hợp tài năng của Brazil mà thua tan tác. Nhìn đến đội Đức, đội Hà lan ... thấy hiệu quả khác thường. Tất nhiêu thắng thua thường do nhiều yếu tố quyết định, hên xui, tâm lý ... đếu có trong đó. Một trong những yếu tố quyết định đó là "coaching" - phần huấn luyện, động viên ...
Thấy bà con cứ than phiền về "bắt buộc", "khuyến khích", "mài đá", "kèm cặp", "thả", "độc lập", "mua chuộc" ... trong công trình giáo dục con cái. Có tố chất, có tài năng ... mà không được coaching đúng mực, không có điều kiện thuận lợi để phát triển, chắc chắn sẽ thui chột, không làm nên kỳ tích gì. Có người chỉ ở mức độ trung bình, nhưng biết rèn luyện và kiên định thì chắc sẽ đi đến đích (cái đích thực tế, chứ không phải ảo tưởng)
Nuôi dạy con không những phải theo "khoa học", mà còn yếu tố tình cảm nữa. Có khi "lập trình" đúng hết mọi thứ, nhưng máy chẳng chạy theo ý mình. Có khi lên kế hoạch, lập mục tiêu, nhưng cuối cùng chẳng đi đến đích. Con người là một "ẩn số", sự thay đổi nhiều khi không lường hết được. Hàng ngày vẫn phải theo dõi, "bơm vá" ... liên tục. Hiếm có cha mẹ nào tự hào mà nói con chúng tôi rất ngoan, tự chúng lớn lên thành người???
Nỗi lo lắng của cha mẹ nhiều lúc chẳng ai hiểu thấu. Mấy hôm rồi có một số người lên ý kiến, đổ lỗi cho kẹt xe, cho nhiều chuyện khác, vì cha mẹ VN mình cứ đưa con đi thi, rồi chờ con ngoài phòng thi, không để con tự lập, tự rèn luyện ... Làm cho chúng chẳng bao giờ trưởng thành được??? Hình như những người có ý kiến này chẳng bao giờ đi thi, chẳng bao giờ có tình cảm gia đình... Mình cũng từng đi thi một mình, cũng từng đến trường thi với chiếc xe đạp thồ cọc cạch, cũng lang thang Sài gòn một mình. Cũng hiểu được "tình cảm" gia đình lo cho mình như thế nào. Sang bên đây, mình cũng từng đưa con đi thi, có khi chỉ là thi cho đội tuyển lego, robotics, standardized tests ... Mình thấu hiểu cảnh người đi thi có gia đình cổ vũ, động viên như thế nào. Người Mỹ cũng không bàng quang khi con cái đi thi hay tranh tài đâu. Có những lần mình dậy sớm, lái chiếc xe cũ (phải bỏ mền và flash lights trong xe phòng khi xe hư), đưa con đi thi cả 100 cây số. Trong khi đó bạn bè của con thì có cha có mẹ, có anh em, có cả ông bà cùng đi. Họ dừng lại ăn sáng mà không phải lo nghĩ gì, còn cha con mình chỉ ăn những thứ tối thiểu nhất, có khi chỉ mua cho con ăn cho thỏa thích, còn mình thì nhịn bớt). Ở Mỹ mà cũng nói đến chuyện đó, thật xấu hổ nhỉ? Nhưng đó là chuyện thực đấy.
Ai bảo con vào Trung học thì không cần đến cha mẹ thì mình chẳng tin, không cần đến sự hướng dẫn, chỉ bảo của cha mẹ thì mình cũng chẳng tin. Vẫn tạo cho con có sự độc lập trong suy nghĩ, trong hành động, nhưng vẫn luôn theo dõi, động viên, và sẵn sàng đón nhận những vấp ngã của con nữa.
Mấy đứa con nhà mình sinh ra và lớn lên trong cảnh "nhung lụa", chẳng phải vất vả thiếu thốn cái gì, vẫn ham chơi nhiều hơn ham học. Nếu không nhắc nhở thì chúng chơi thoải mái từ ngày này sang ngày khác, chẳng tập trung lo cho tương lai tí nào cả! Vẫn thích đến trường, nhưng chẳng cần cố gắng, rèn luyện miệt mài để chứng tỏ mình giỏi hay hơn người chi cả. Mà chúng thay đổi xoành xoạch, mới hôm nào thích thứ này, thì nay đã đổi sang thứ khác. Định hướng kiểu nào đây, lên kế hoạch kiểu nào đây? Có tố chất, nhưng ham chơi và cẩu thả lắm, làm sao mà tranh đua được trong những cuộc thi khắc nghiệt sau này?
Đồng hành cùng con là cả một quá trình, một sự cố gắng liên lỉ, phải kiên trì và thay đổi để thích ứng, có lúc mình phải chạy theo con, chứ không phải con chạy theo mình.
Vài dòng suy nghĩ lan man trong ngày kết thúc World Cup 2014. Nghiên cứu về coaching của thể thao cũng hay nhỉ, làm cha mẹ cũng phải biết coaching con cái mình như thế nào, để lúc con ra đấu trường biết tự thể hiện tài năng bản lãnh của chính con, và con biết chơi với team như thế nào để giành thắng lợi trong cuộc tranh tài, cho dẫu có thua cũng biết ngẩng cao đầu vì đã cố gắng hết mình.
Chúc mọi người một kỳ nghĩ hè vui vẻ, nhiều sinh lực cho cuộc đua marathon vào năm học mới. :)

Nhận vụ coi WC mà nghĩ đến chuyện dạy con, em viết linh tinh cho vui.
Trước nay, em luôn thích lối đá đẹp, thăng hoa, bay bổng kiểu Hà Lan, dừng lại ở bán kết, em buồn đến phát khóc, cảm giác chả cần xem thêm trận nào nữa. Em giáo dục con em cũng vậy. Tất cả những ngôn từ tích cực, khích lệ để cho tinh thần con phấn chấn, để con yêu và đam mê công việc của mình (là việc học). Và vì để có tình yêu và đam mê, em luôn cố gắng giành cho con thời gian tự do, tự sự tự do mới có thể phát hiện ra sự quan tâm, và từ tự do con mới có đủ cơ hội phát huy những tố chất bên trong mà không bị tác động của các tác nhân bên ngoài. Nhưng sau một mùa bóng đá sôi sục ở Brazil, em cảm thấy có phải mình đang lạc lối hay không? Hà Lan có lẽ là đội có khát khao vô địch WC nhất trong 32 đội đến với WC, mà tham gia giải nào cũng vậy, luôn đẹp, luôn thăng hoa, luôn bùng nổ và lúc nào cũng khiến trái tim em tan nát.
Năm nay, đù là điệu Samba hay Tango, là thần đồng hay thiên bẩm, dù là kẻ có gương mặt hiền lành nhất trận hay cầu thủ chỉ biết bóng đá, ngoài bóng đá ra không còn quan tâm đến điều gì khác thì tất cả đều dừng lại trước một tuyển Đức: CÓ ĐỊNH HƯỚNG DÀI HẠN, ĐÀO TẠO TRẺ TỐT (giáo dục), KỸ LUẬT, TINH THẦN THÉP, LÀM BÓNG ĐÁ NGHIÊM TÚC...
Em nghĩ mình cũng cần học nước Đức, nền bóng đá Đức: Lấy việc giáo dục con là một việc làm nghiêm túc, giống như sự nghiệp của mình; Có định hướng rõ ràng dài hạn; Tạo cho con tính kỹ luật và tinh thần thép trong cuộc sống và học tập - như tuyển Đức. Có vậy mới có chiến thắng tận cùng vinh quang và kéo dài.
Điều em buồn là giáo dục mình không có đẳng cấp như bóng đá Đức so với nền bóng đá thế giới, nếu giáo dục VN cũng được như giáo dục Mỹ, Phần Lan và các nước Bắc Âu nói chung thì em cũng không phải lăn tăn gì việc áp dụng kỹ luật và tinh thần thép cho con em. Đăng này, em đang làm giáo dục nửa vời, dí con đến trường mất gần 10h một ngày để làm những việc bản thân con chán ghét, và sau đó về nhà quay cuồng trong giáo dục đỉnh cao với chút ít thời gian và sức lực còn lại.
Con em mới đi học được 3 ngày ở lớp 1, con kêu, kêu quá, em lần đầu trải nghiệm cũng chưa biết phải động viên con ra sao, tối qua bất lực em cầm bút viết thay con 2/3 trang giấy. Có lẽ em sắp làm hư con em rồi.
08:14 SA 22/07/2014
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 9)
Thưa thầy Phong, nhà cháu vào điểm danh với thầy. Lâu nay cháu vẫn chăm chỉ học bài của thầy, cháu đọc được nhiều sách tuổi K rồi ạ (Khoảng 200-250 quyển) và cháu vẫn sẽ tiếp tục theo con đường bác đã vạch ra (Phonics). Đến thời điểm này, thực sự mẹ cháu mới nhìn thấy cái hay tụyêt vời của Leaf Frog và Hooked on Phonics. Thực ra là mọi thứ nó phải có điểm rơi, vì hiện nay khả năng nghe nói của cháu đã khá hơn nên mẹ cháu mới cho cháu đọc, kêt hợp với nghe Hooked on Phonics để củng cố từng vần cháu đọc, mỗi ngày 1 chút 5-10 phút, nhưng nhờ sự đều đặn mà cháu cũng đã tích dần để có chút tiến bộ. Cháu rất cảm ơn thầy, và cả mẹ cháu nữa ạ.
Sách toán và Logic Thinking cháu cũng cày bừa từng chút 1, và với mục tiêu không cao và xa thì cả nhà cháu đều hài lòng với nhận thức của cháu về mảng này.
Cháu có chút tài lẻ là vẽ tranh, biết khi nào thầy và các anh, chị về tới Việt Nam để cháu tặng thầy và các anh chị món quà do chính tay cháu làm bây giờ.
Hết hè năm nay cháu đi học lớp 1 rồi ạ, dạo này mẹ cháu đã cho chau ở nhà để chơi, cháu thích nhất là được chơi và nói linh tinh ạ. Ngày hôm nay, cháu chăm em ốc sên do bà ngoại gửi từ quê ra, cháu đã nhìn thấy ốc sên bò, ăn lá và nó cũng ị đùn nữa. Sáng mẹ cho cháu 2 con ghẹ, cháu đã biết phân biệt con ghẹ trai và con ghẹ gái đấy. Ước muốn hiện nay của cháu là trở thành nhà khoa học nghiên cứu về thực vật vì thế cháu sẽ cố gắng chơi thât nhiều để giỏi như anh John, chị Jenny và anh Jimmy.
Cháu chúc thầy Phong luôn nhiều sức khỏe để chỉ cho cháu nhiều sách hay. Nhờ sách của thầy mà cháu đã biết đến nhiều vùng xa xôi chưa được đến ạ.
Hà Nội, một chiều tháng 4
Cháu: Nhím
11:12 SA 17/04/2014
Chia sẻ kinh nghiệm học Toán với HS lớp 1-2-3
Mình hướng dẫn cho bé học lớp 2 về khái niệm toán nhân.
Các mẹ cho học phép toán nhân thì lấy kẹo hay táo làm ví dụ nhé. Mỗi rổ táo có 2 quả. Nếu thêm 2 quả thì có tổng cộng bao nhiêu quả. Nếu cho thêm 2 quả nữa là bao nhiêu. Cứ như vậy cho đến khi có 10 rổ táo. Các mẹ biểu diễn:
2+2=4 ( đi hết một lượt rồi điền phép toán nhân 2x 2. Mình nên hỏi bé trước khi học kí hiệu phép toán nhân. Mỗi rổ táo có 2 quả. Mẹ cho con 2 rổ thì đếm có bao nhiêu quả )
2+2+2=6=2x3 ( nói chuyện tương tụ mỗi rổ táo có 2 quả. Mẹ cho bé 3 rổ thì đếm được bao nhiêu quả. Giúp bé quan sát bằng hình ảnh để thấy cứ thêm 1 rổ thì thêm 2 quả )
.....
2+2+.....2= 20=2x10
Các mẹ chịu khó viết chi tiết chứ đừng viết tắt như mình nhé. Làm thuần thục cho bé hiểu khái niệm phép toán nhân xây dựng dựa trên nền tảng cộng các số giống nhau. Các bé sẽ có nhận xét thú vị.
Khi đã thuần thục và hiểu PP xây dựng rồi thì chuyển thành mỗi rổ táo có 3 quả và làm tương tự như có 2 quả vậy đó. Có thể các bé sẽ chưa thuộc làu và phản xạ nhanh chư chớp được nhưng bé sẽ hiểu khái niệm phép toán nhân.
BÂY GIỜ MÌNH HƯỚNG DẪN TĂNG TỐC ĐÂY:
Bạn chịu khó vẽ/ in ra dãy số từ 1 tới 100
1) cho bé học đếm cách 1 từ 1 tới 100. Khi bé thuần thục dạy bé đếm ngược lại
2) Cho bé đếm cách 10 từ 1 đến 100 và ngược lại ( hỗ trợ việc làm toán 2-3 hoặc bốn chữ số nhanh ). Từ số này đến số kế tiếp thêm 10. Nói chuyện dưới dạng quả táo trong rổ để liên kết số với đối tượng/ đồ vật như quả táo bé dễ hình dung và nhớ. Mỗi lần cứ bỏ vào 10 quả khi đếm tới và bớt 10 quả khi đếm lùi.
3) Cho bé đếm cách 5 ( hỗ trợ chơi năm mười ngày xưa hoặc bé nhìn kim phút đồng hồ )
4) Tương tự dạy bé đếm cách 3,4,6,7,8,9 cũng như thế.
Khi ráp cái này thành phản xạ với khái niệm phép toán nhân thì bé THUỘC LUÔN BẢNG CỬU CHƯƠNG một cách khoa học, có logic mà hoàn toàn không mệt mỏi.
Mình kết hợp bản chất và kỹ xảo học toán giúp bé vừa thích thú, hình dung bản chất vấn đề. Các bé sẽ tăng tốc rất nhanh cho các số lớn hơn dễ dàng. ( mình bức xúc mấy GV đánh trẻ con rất nhiều vì không thuộc bảng cửu chương. Con mình thuộc loại trí nhớ kém nên nghiên cứu dạy bé thử thì ok lắm. Mình không liên lạc được mấy GV đó nên không bảo họ nghiên cứu cái này dạy cho trẻ con để không phải đánh trẻ con vì LƯỜI nghiên cứu khoa học áp dụng cho trẻ con. )
Một bạn gì đó hướng dẫn PP Bản Đồ Tư Duy cho bản cửu chương. Mình thấy bạn này mới học về Mind Map nên chưa hiểu rõ nó nên hướng dẫn không hợp lý. Cái đó dùng để hệ thống hoá và giúp bộ nhớ sắp xếp trật tự hơn, dễ nhớ hơn. Nhưng vẫn cần dạy BẢN CHẤT KHÁI NIỆM PHÉP NHÂN. Người ta dùng nhưng ví dụ đơn giản để học PP MindMap rồi mới tập áp dụng vào cái này hay cái kia. MindMap trẻ con chưa biết, khái niệm phép nhân chưa biết trộn lại với nhau thành phức tạp cho trẻ con. Lại làm khổ nó 2 lần thì tội bọn nó.
TRÍ ÓC CỦA TRẺ CON SƠ KHAI LẮM. CÁC MẸ PHẢI XÂY DỰNG TỪ TỪ, CÓ LOGIC, KHOA HỌC SẼ GIÚP KẾT NỐI CÁC Ô NHỚ TRONG NÃO LAI.
Ai đã học qua ngành máy tính sẽ hiểu bộ nhớ, tổ chức bộ nhớ, quản lý bộ nhớ mô phỏng theo bộ não con người. Ai đọc sách hiểu được nó sẽ hiểu và giúp trẻ con rất khoa học.
Dọn rác ở các ô nhớ máy tính thì con người cũng cần dọn rác. Ôn tập bài học và dùng MindMap thì tốt cho trẻ con và người lớn.
Chúc con các mẹ sớm luyện tập được nhanh như con mình nhé.

Con bé nhà em vừa tròn 5 tuổi, nhưng những trò chơi kiểu như bố Votrongtin giới thiệu con chơi khá lâu và tỏ ra khá nhanh nhạy vì do chơi nhiều. Thường thì những trò chơi này 2 mẹ con chơi với nhau khi đi lại trên đường nhằm giết thời gian nhàn rỗi và khi mẹ đang bận làm việc nhà.
Phép nhân 2 - hay cộng nhóm 2 nhiều lần thì mẹ cháu thường đố số bánh xe đạp hoặc bánh xe máy. Ví dụ: 2 chiếc xe đạp thì có tổng cộng bao nhiêu bánh xe??? 3 con gà con đang bươi trong vườn thì có bao nhiêu cái chân. Ban đầu con tư duy theo kiểu 2 chân thêm 2 chân thêm 2 chân là 6 chân => 2+2+2 = 6 => 3 lần 2 =6 (3x2 =6). Mẹ sẽ chuyển dần khái niệm từ cộng nhiều lần sang phép nhân, từ khái niệm bằng miệng sang ký tự.
Tương tự phát triển với nhóm 3, 4, 5, 10 thì toàn chơi ngoài đường bằng miệng và tưởng tượng các đồ vật, con vật hay xung quanh cuộc sống (rất tiết kiệm thời gian - tiền bạc và vui).
Dạo gần đây mẹ in dãy số 1-100 để con học đếm cách 3-4-5-6-7-8-9 xuôi ngược sau khi con đã chơi trò đếm miệng sẽ tiền đề cho việc chuyển sang học phép nhân.
Bé con nhà này thiên hướng về hình học không gian kha khá, nên thi thoảng mẹ cũng hướng dẫn một chút bản chất phép nhân theo kiểu tính diện tích để tiền đề cho con hiểu hơn về khái niệm trục x,y và diện tích bề mặt và chu vi (tất nhiên là mẹ cháu vẫn chưa truyền tải đến cháu khái niệm diện tích và chu vi mà chỉ nói đại khái là phần bề mặt của hình này và chiều dài bao bên ngoài...), bé con tỏ ra hiểu và áp dụng.
Sách toán giáo khoa của Mỹ cháu đã học 3 bộ: Cali, Envision Math và Boston. Đại loại là chương trình chơi toán của cháu bám theo khung chương trình Mỹ. Những phần như Number, Comparing number, add, subtraction, geometry thì đều ổn về cả TA lẫn TV nhưng những khái niệm Ordinals, Measurement, Time, Calender là cháu đang chơi IXL để hoàn thiện phần tiếng Anh và nhận diện mặt từ của các khái niệm này trong TA. Phần Money của Mỹ thì cháu ko phải học. Mẹ cháu cũng đang phân vân chuyện nếu là TV các khái niệm trong/ngoài, trên/dưới, xem đồng hồ, nặng/nhẹ, lớn/bé, dài/ngắn đơn giản, nhưng khi là TA thì phải mất chút thời gian mà những cái này con phải học với máy tính hoặc giáo viên bản ngữ chứ mẹ không giỏi TA để dạy, hu hu.
Vậy có nên cho con học bằng được các khái niệm này trong TA ở độ tuổi của con không?
05:47 CH 10/10/2013
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 9)
"mêng mang" bác ạ, chứ không phải "hoang mang". Hay là bác sửa lại cho hợp với thời đại? Mỗi năm đưa con đi tựu trường lại thấy lòng "hoang mang" hơn thật! :))

Những kỹ niệm mơn man
05:27 CH 05/09/2013
Học phổ thông ở Mỹ (Phần 9)
HÌNH NỔI LÊN NÈ


Bé viết chữ đẹp quá! Bù cho con nhà mình, viết chữ như gà bới. :(

Ôi, con trai mẹ coxanh chững chạc quá, bằng tuổi con gái nhà em mà chữ viết ngay ngắn, thẳng thớm, rõ ràng, viết sai còn biết dùng tẩy xóa đi viết lại cho đẹp nữa, thế này thì đi học yên tâm rồi. Ngưỡng mộ ngưỡng mộ.
08:19 SA 20/08/2013
Học Phổ Thông ở Mỹ (Phần 4)
Các bác ơi, quyển Daily Learning and Drills GK em thấy còn thiếu nhiều trang, không biết các bác đã có quyển đầy đủ thì chỉ cho em chổ lấy với ạ. Em cảm ơn các bác nhiều lắm ạ.
03:26 CH 28/07/2013
Chuẩn bị cho bé 2008 vào lớp 1.
Chào cả nhà, bé nhà mình sinh 28-12/2008 đây, áo quần mặc được mỗi tội ăn nhơi rất lâu.
Học toán Kumon được 1 khóa ,vừa xong ctrinh 4A, lên 3A. Bé đếm và viết vào ô trống đến 120. Viết theo "cảm hứng", có ba mẹ ngồi bên thì còn chịu khó viết "được được", không có ba mẹ kế bên là gà ngỗng chạy toán loạn cả lên.
Bé học viết ( đồ theo nét đứt được 2 tuần, học sách tiếng việt 1,tập 1. Chữ đồ theo nét đứt còn lem luốc lắm... Đánh vần tới bài bê, ve.
Ở nhà mình mua trên Apps cuốn tiếng Việt 1, bé vừa chơi vừa đánh vần theo trên ipad, làm toán cộng đến 10: nhờ chơi học toán trên ipad lun.
Tiếng anh thì học ở Shane ( trên 3/2) từ khi lên 3, học hơn 2 năm, vừa chuyển sang ila học, thấy hôm nào học j về nhà kiểm tra vẫn nhớ .... ( chơi ipad trước nên bé quen với phát âm, khá ổn)
Nãy giờ nói mình chứ thật ra ông xã lo việc học cho con là chính, mình lo chăm con bé em 18 tháng cũng oải rồi.
Nó thích ba dạy nên mẹ thích chí lắm ...:D
Nhưng sao con bé nó ko tập trung các mẹ ơi, hôm nào ba đi công tác, em mà dạy là thôi rồi, tức cành hông.mà hok dám la, sợ con sợ học thì chết.
Các mẹ cho mình hỏi nên mua bút chì loại nào tốt cho bé mới tập viết,mình mua staeler gì đó, mà sao nó cứng,viết rách giấy luôn... Bé viết còn non tay quá, có nên mua bản phấn (ko bụi) cho con tập viết cho nhuyễn tay ko ah,mình chợt nghĩ thế thôi..các mẹ cho ý kiến với ah.

Tớ nghĩ mẹ nó ko nên cho con học trước bằng quyển sách TV lớp 1. Sau này đi học con sẽ chán và chủ quan vì đã dc học rồi.
04:21 CH 13/07/2013
Học Phổ Thông ở Mỹ (Phần 4)
Sao em thấy sách Mỹ khó quá. Quyển Daily skill sharpeners Spell&Write gK mà đã yêu cầu: Write a sentence about...thì trẻ mầm non của mình làm sao đáp ứng được nhỉ? TV viết còn chưa ra luôn.
Nhân tiện em hỏi luôn, tại em thấy quyển DITB G1 thì không có chữ viết nhiều, con còn làm được, chứ em mới xem qua quyển Daily Math Practice G1 thì thấy chữ viết quá trời, vậy khi cho con làm các bố mẹ đọc cho con nghe hay để con tự đọc ạ? Hay ở Mỹ qua tuổi K là các bạn í đã đọc ngon lành những yêu cầu này rồi ạ? Em thấy khá hoảng hốt ạ.
P.S: Hay là mình viết thêm TViet phía dưới các yêu cầu bằng TA để các bạn í có thể tự đọc yêu cầu nhỉ?
09:00 SA 12/07/2013
Học Phổ Thông ở Mỹ (Phần 4)
Bao tài liệu hay mà internet lăn đùng ra ngủm gần 10 ngày rồi ạ. Đường link mà đi nữa thì em rầu ruột lắm. Giời à, không biết phải làm sao nữa.
05:31 CH 25/06/2013
Học Phổ Thông ở Mỹ (Phần 4)
Con nhà em ngày làm ngày không nhưng mấy bộ sách bác Phong cho đã cày bừa hết rồi, có bộ làm lại vài lần vì vẫn thích như Brain boóter, ana math. Mấy bộ kaplan, peterson cả mấy bộ xưa nữa mà mẹ còn chả nhớ hế tên. Em phải ghi ra sổ để theo dõi cái nào con đã làm, ngày hoàn thành và đánh giá mức độ hoàn thành, kỹ năng, kiến thức nào chưa ổn đợi lớn quay lại xử tiếp. Đến nay tài liệu tuổi K mảng logic thinking là ổn. Còn phần đọc cháu đang ê a đọc starfall chứ mẹ vẫn chưa cho đọc sách nói của bác. Mong chờ đến ngày đấy lắm mà e là vẫn lâu.
09:40 SA 19/06/2013
Mang thai và chia sẻ cùng mẹ UyênMy tầng...
Chị UyênMy cho em hỏi với. Em bị ra máu dọa sẩy thai 6 ngày rồi. Đi khám và tiêm thuốc nội tiết ngay hôm đầu tien. Và cứ 2 ngày tiêm 1 lần, đến hôm nay là dc 4 mũi nhưng máu vẫn ra, ra nhiều hơn 3 hôm đầ tiên và đỏ tươi chứ ko phải hồng cá. Bsi bảo em còn 3 mũi tiêm nữa. Thai em dc 6 tuần, có âm vang tim thai, túi thai dài 17,1mm. Em ko biết khi nào mới hết ra máu, đáng lẽ phải ngày càng bớt chứ sao lại nhiều hơn? Bsi cứ bảo nó vẫn còn ra chứ, nhưng em ko bít ra đến lúc nào?
05:39 CH 17/03/2013
E có dấu hiệu dọa sảy thai :(
Dọa sẩy thai ra máu mấy ngày mới hết hả các chị? Em ra má đến hôm nay là 6 ngày, đã tiêm thuốc nội tiết ngay hôm đầu bị ra máu luôn, thế mà 3 hôm nay máu ra tươi và nhiều hơn cả 3 hôm đầu tiên nữa. Em thấy lo qá. Em đi khám và tiêm ở bác sĩ Cần viện C. Có đi khám PSHN bác sĩ kê đơn mqf ko uống, theo tiêm bác Cần. Thấy máu ra lo quá ạ
05:20 CH 17/03/2013
Học Phổ Thông ở Mỹ (Phần 4)
Có một cuộc thi vẽ chủ đề tết cho các bạn từ 4-11 tuổi. Các bố mẹ cho con tham gia cho rôm rả ngày tết lại có quà ạ. Nhân đây các bác, các cô vào đây bấm like cho cháu Nhím với ạ, hi hi.
http://www.facebook.com/photo.php?fbid=548980558453959&set=a.548809285137753.125497.197442970274388&type=3&theater
04:24 CH 31/01/2013
Học Phổ Thông ở Mỹ (Phần 4)
Bác ah, nhà em ngày nào cũng đi chơi chứ ko phải là cuối tuần mới đi chơi ah, ngày nào cháu cũng chơi ít nhất 1-2h với các bạn hàng xóm, sang nhà hàng xóm chơi, có ngày nào học sớm sẽ được bố mẹ đưa đi khu vui chơi gần nhà chơi độ 1h hoặc 1h30P thì về. Chưa kể cuối tuần cháu cũng chỉ học 2h, còn lại là chơi, chơi và chơi cả 2 ngày cuối tuần. Thường thì em cho đi chơi công viên, có lúc cho đi khu vui chơi, có khi cho đi ra ngoại thành, có lúc sang bà ngoại, có lúc đi đến nhà các bạn con để con chơi rồi con cùng các bạn rủ nhau ra công viên chơi. Học nhiều nhưng bạn lớn nhà em chưa bao giờ kêu ca hay tỏ ra mệt mỏi (vì quen rồi mà). Trong khu nhà em ko chỉ bé nhà em mà em thấy tất cả các bé đều được bố mẹ rèn từ rất sớm và các bạn ấy cũng là những bạn nhỏ tuyệt vời.Thời gian chơi của các bé nhà em rất nhiều. Thích nhất là mùa hè, trước khi vào học là cứ từ 4h đến 6h tối được chơi dưới sân, hoặc đi bơi, tối học xong lại sang nhà các bạn chơi 1h rồi mới về nhà. Vấn đề ko phải trẻ nhỏ học được bao nhiêu, mà là bố mẹ tạo được bao nhiêu động lực cho các con. có đủ động lực thì vất vả mấy bọn trẻ cũng sẽ vượt qua được. Cuộc sống ko chỉ bọn nhỏ mà vợ chồng em cũng làm việc với cường độ rất lớn, bọn trẻ cũng dần quen với cường độ làm việc cao, học nhiều, chơi nhiều và khi chơi là chơi hết mình. Nhưng mà em vẫn khâm phục nhà bi và bo quá, bố bi và bo còn quy củ hơn em rất nhiều nên là 2 bạn ấy cũng đạt được rất nhiều thành tựu. Điều mà em mừng nhất với bạn lớn là mặc dù học nhiều, nhưng bạn ấy có nhiều bạn thân, trong khu chung cư từ tầng 1 đến tầng 5 nhà nào cũng có bạn và bọn nhỏ, chỉ cần có bạn chơi cùng đã là 1 hạnh phúc vô bờ rồi chứ chưa nói đến đi chơi mà có bạn đi cùng.

Em không thể nào tính toán để lấy thời gian cho con chơi hơn được nữa. 7h sáng ngủ dậy, 8hkem15 phải ra khỏi nhà đến trường. 5h15 mẹ đến đón, 6hkem20 về đến nhà. Chơi loanh quanh đợi mẹ cơm nước, tắm rửa, ăn uống đến gần 8h. Chơi có mẹ đến 9h leo lên giường đọc truyện rồi 9h30 ngủ khò khò. Thế mà học hành 1h30 phút thì nhét vào cái chổ nào bây giờ??? Còn chơi với ai nữa?
Nói thế vẫn khâm phục khâm phục chị lắm, 2 đứa mà vẫn nề nếp đâu vào đó là cực giỏi. Nhà em có 1 đứa mà lôn tùng phèo cả lên.
05:33 CH 30/01/2013
Học Phổ Thông ở Mỹ (Phần 4)
Con nhà em học lớp 1 chị ah, bé đã học như thế từ 2 năm nay rồi chị ah. Trước đây khi chưa đi học, em cũng chưa biết đến Topic này (em mới biết Topic từ T9-2012) thì con em đã ngày ngày học IQ, học đàn, và mẹ dạy thêm toán với tiếng Anh theo chương trình Appolo rồi ah. Ngày nào con cũng học ít nhất 1h30P. Trước đây phần tập Piano của con rất nặng, trong 1 năm đầu, thường là 1h vì con chưa đủ khả năng vỡ bài và kỹ thuật chưa tốt, còn lại 1h là học toán và tiếng anh. Con em học như thế từ khi cháu 4.5 tuổi. Mới đầu cũng phải đủ kiểu, mà chủ yếu là động viên bằng những phần thưởng, như đi chơi, đi siêu thị... Giờ thì ko cần thưởng vì con đã vào nếp rồi.
H mỗi tối con em học hết 1h30 phút với tất cả những nội dung mà em và kể, trong đó học đàn bớt xuống chỉ 20-30P vì con học đã tương đối nhanh (cháu đã đánh bài thư gửi Elise rồi - bài này thấy cô giáo bảo khó lắm, 4.5 trang sách và kỹ thuật khó). Với 20-30P đàn cháu tập qua 5 lần bài mới, 1 lần tất cả cả các bài cũ (đánh để khỏi quên). Toán 30P với 1 vòng Olympic, viết chỉ 20P, còn lại học tiếng Anh và các tài liệu liên quan tới tiếng Anh. Em mới chú trọng vào học tiếng Anh từ T10/2012. Còn lại 1h em dành kèm bé em 4 tuổi, 1h nhưng bé 4 tuổi sẽ học 15P tiếng anh, 15P đàn, 15P IQ và 15p lãng phí thời gian em nhắc cháu tập trung vào bài học (cháu vừa học vừa chơi mà). Còn lại bé 4 tuổi toàn tự ngồi xem các đĩa tiếng anh của bác Ciub (mẹ ko mở cho CT khác) mà từ ngày có đĩa của bác Ciub các cháu quên luôn cả kênh CN, hay KId.co (ko còn thấy hâp dẫn nữa). Còn lại 45P là em tập tự tập đàn - ah, em mới học Violin nên buổi tối cũng phải tự tập bài như các con. từ ngày em tập đàn, bé lớn ko bao giờ còn cự nự gì về việc tại sao con lại phải tập đàn nữa và tập rất tự giác, cháu thỉnh thoảng còn làm thầy dạy mẹ mấy cái nốt mẹ ko biết hoặc chia sẻ cách tập các bài ngang phè phè ko thể nhớ nổi nốt. Anh lớn cứ học từ 6h30 đến 8h hoặc 8h30 là xong thì đi chơi nhà hàng xóm (bạn ý đặc biệt thích điều này). Nên bạn ý cũng học tập trung nhanh để còn nhiều thời gian đi chơi với bạn. Mấy đứa thường tự hẹn nhau học sớm, học nhanh, học tập trung để chơi được với nhau (từ hồi cháu 5 tuổi đã có hội như thế rồi nên chúng nó đua nhau rất kinh, em thấy cái này hữu ích khủng khiếp, mình hò chẳng bằng bọn nhỏ tự động viên nhau đâu ah). có hôm em cũng phá lệ là học sớm, 6h học thì 8h cả nhà đi khu vui chơi Coop mart (tổng chi phí hết 50k tiền xèng cho ác anh chàng), về nhà bọn nhỏ rất vui, và cảm giác 2h học mỗi ngày tập trung ko còn là việc gì quá vất vả nữa.
Em chỉ còn bạn nhỏ 4 tuổi là đang khó đưa vào khuôn khổ. Vì cứ h anh học xong anh đi chơi là bạn nhỏ ở trong nhà học lai sốt ruột, đòi đi theo anh. Nhiều khi mong sao mình phân thân, dạy 2 thằng cùng 1 lúc để cho chúng nó đi chơi cùng lúc thì cũng đỡ khổ.

Trời ơi, nghe choáng quá, sao mới 4 tuổi mà kỷ luật sắt thế này??? Sao mỗi khi bảo con học hành nghiêm chỉnh thế này thì em thấy áy náy lắm, cứ sợ nó phải học nhiều. Thế này thì các con chơi vào lúc nào? Cuối tuần có được đi chơi bù những tối vất vả này không ạ? Ối giồi ôi, cứ nhìn vào con của các nhà giỏi giang làm gì rồi bắt con học thế này cho khổ thân nó ra nhỉ?
04:09 CH 30/01/2013
l
lamgiangnhim
Chuyên gia
6.6kĐiểm·1Bài viết
Báo cáo