images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Kinh nghiệm sống chung với bố mẹ chồng, gia đình...
Vào đây nhờ các mẹ chia sẻ giúp nếu các mẹ trong trường hợp này thì cư xử thế nào?
Bố mẹ chồng đã hứa cho 2 vợ chồng mảnh đất ruộng, vợ chồng đã ra đó làm ăn, xây dựng nhà cửa được gần 10 năm nay. Chẳng may bây giờ nhà nước thu hồi đất để làm dự án, có chút tiền bố mẹ dở mặt không cho nữa và toàn bộ công lao của mình xây dựng khu đất đó, bố mẹ đã cho hết 1 phần thằng em, còn lại ông bà để dưỡng già. Vậy là công sức của vc mình gần 10 năm nay thành công dã tràng.
Ngày đó bà có cho đất, đã viết đơn công chứng xã, đã có sổ công dân đất nông nghiệp, vậy bây giờ mình có nên kiện lại không? Và nếu kiện liệu có thắng được không? Bây giờ tâm trạng mình đang rối bời, không nghĩ được gì cả, nhờ các mẹ trong này có cao kiến gì chỉ giúp với. Mình xin chân thành cảm ơn.
12:28 CH 23/08/2010
Phận làm dâu - Sống thế nào mới phải đạo, mới là...
Lâu lâu không vào wtt, đặc biệt là top này, hôm nay rảnh, rẽ vào chơi, các mẹ trong này vẫn sôi nổi nghê.
Theo mình thì đáp lời câu trả lời của chủ đề top này là:
Dâu ngoan là dâu đầu quân cho nhà chồng vô điều kiện:
Đối với con trai bà: Tuyệt đối phục tục, dù nếu chàng nào không đi làm kiếm xiền (chỉ có vợ kiếm xiền) Vẫn phải hoàn thành nữ công gia chánh, dọn dẹp nhà cửa, bếp núc tinh tươm, không được phép phản ứng khi có xung đột.
Đối với các con các cháu khác của bà thì phải bao dung, độ lượng. Dù nếu có chẳng may láo thì cũng bỏ qua… không được kêu ca, phàn nàn về cuộc sống, phải biết kiếm tiền, phải biết chăm chồng con, phải biết phục tùng bố mẹ chồng, anh em nhà chồng.
Đối với bố mẹ chồng thì nhất tâm hầu hạ, ông bà ăn bà có bày ra đấy cũng tự giác mà dọn, cấm phàn nàn, nếu bố mẹ chồng có sai.. không được cãi mà phải im lặng. Ông bà có lấn át cũng phải im. Có nhiều tiền nhà đẻ mang về nhà chồng cũng không được làm theo ý mình, nếu có tiền mà chỉ biết tiêu một mình là không được phép, phải biết sẻ chia cho nhà chồng vô điều kiện. Thế mới là dâu ngoan, dâu hiền… Tạm thời định nghĩa thế.
03:17 CH 11/08/2010
Em chán 2 vc ông anh chồng của em quá
Tìm cách ở riêng, xa thương, gần thường, bây giờ chuyện nhỏ, sau này khéo còn không thèm nhìn mặt nhau. Nhà nào chẳng thế!
02:53 CH 09/06/2010
Bị mẹ chồng tương lai chê!!! Huhu Vừa buôn vừa...
Có chê mấy, sống riêng rồi cũng yêu hết, mình cứ chu đáo là ok. Còn có yêu mấy, thích nhưng phải sống chung rồi cũng sinh chuyện.
07:26 CH 19/05/2010
Kinh nghiệm sống chung với bố mẹ chồng, gia đình...
Hix, nhưng mẹ em là người vốn như vậy mọi người, không chỉ riêng em, cũng có khi vui vẻ nhưng ít lắm. Còn gia đình CTL thì bọn em đã bàn trước là góp kinh tế 3 triệu/ tháng, nhưng BMCTL kêu không lấy, còn cho thêm tiền nữa (cũng vì CTL tuy đi làm nhưng ông bà vẫn không lấy tiền đóng góp của anh ý, lắm lúc còn cho thêm, anh ý cũng kiểu công tử được chiều, yêu em là thay đổi đi nhiều lắm rồi ý), nhưng bọn em bàn là ông bà ko lấy thì cứ dúi, bắt lấy bằng đc, chứ cả vợ cả chồng mà ko đóng góp gì thì ngại chết.
Chỉ lo lòng người thay đổi :(

Cái lo lớn nhất là lòng người đổi thay. Em chưa lấy chồng, cứ yên tâm, cứ sống tốt theo lương tâm mình, biết đâu em gặp nhà chồng tốt, đó là phúc lớn của em.
Em đừng nghĩ như thế kẻo bị đánh giá (chưa khỏi vòng đã cong đuôi). Biết nhìn nhận thực tế là tốt, không như nhiều người, biết mẹ mình sai lè mà vẫn bênh cái sai khiến ức chế
07:07 CH 19/05/2010
Kinh nghiệm sống chung với bố mẹ chồng, gia đình...
Tất nhiên phải mời mẹ chị về nhà nghỉ rồi, chẳng lẽ lại để bác ở ngoài?? "việc mẹ chồng sẽ nghĩ về nhà mình k hay" chị mà k mời mẹ về mới là nghĩ k hay đó

Hi, có một việc đang khó nghĩ, mong các mum chia sẻ. thứ 5 này mẹ mình lên SG khám bệnh, mình thì đang ở nhà chồng, chồng mình kiu đem mẹ về nhà ngủ, mìh cũng muốn thế nhưng lại sợ đủ thứ rắc rối, nhất là việc mẹ chồng sẽ nghĩ về nhà mình k hay. mẹ chồng mình thì khéo lắm, bà kêu kêu mẹ con tới đây ngủ nghỉ, nhưng mà mình vẫn đang lo nghĩ lắm đây, các mum cho mình 1 ít ý kiến nhé. thanks các mum nhìu.

Vấn đề quan hệ thông gia thế nào? Vấn đề nhà chồng bạn coi bạn như thế nào? Có tôn trọng bạn không? Có tôn trọng thông gia (bố mẹ bạn )không?. Chồng bạn có suy nghĩ đó rất tốt, rất vẹn toàn. Nhưng bạn nên nhớ, đó là nhà chồng bạn chứ không phải nhà bạn, nên khó có thể tùy tiện. Rồi phiền hà nữa.
Thứ nhất: là mẹ mình, có con gái gả chồng chốn thành đô khi có việc gì, còn gì tiện hơn về nhà con ở, nhưng chính bản thân bạn cũng không muốn mẹ mình về đó vì nhiều phiền phức. Có trong chăn mới biết chăn có rận. Lúc ốm đau, nhờ vả nhà người ta, hơn nữa thông gia không êm đềm lắm, thì làm phiền lúc mình khó khăn, bất tiện sẽ dẫn đến bị coi thường. Thông gia mà đã coi thường nhau… khó ăn nói
Thứ 2, Mẹ bạn về nhà bạn sẽ làm phiền người ta nếu nhà chồng không thân mật…khiến mẹ bạn buồn thêm. Nếu bạn có vấn đề với nhà chồng, tốt hơn hết không để mẹ mình phải chứng kiến cảnh đó. Bạn không được coi trọng, thì mẹ bạn cũng chẳng được tôn trọng đâu. Bạn phải chứng tỏ cho nhà chồng biết, nhà bạn có khó khăn, mẹ bạn ốm đau cũng không thèm nhờ đến nhà chồng. Thuê ở đâu đó ở tạm, khám xong rồi về, tốt với nhau thì thăm hỏi, không tốt thì thôi.
Ai chưa từng trong tình trạng giống bạn thì khó mà hiểu được lắm. Nhà mình trước đây cũng thế, đưa mẹ đi khám rồi cho mẹ ở tạm đâu đó, cũng chẳng cần cho nhà chồng biết làm gì. Thậm chí mẹ mình lên chốn hà thành này khám bệnh còn không cho mình biết… mẹ khám xong rồi về, mẹ mình nghĩ thiển cận rằng làm phiền đến mình… rồi làm phiền đến nhà chồng sẽ khó ăn ở. Mình cũng bực mẹ lắm… nghĩ sâu sa… tạm thời lúc nước sôi lửa bỏng, mẹ làm như vậy là vì mình. Mình cũng thấy tủi thân. Anh trai đưa mẹ đi khám xong rồi về, cũng chẳng cho ai biết nữa…
Mẹ nó tùy hoàn cảnh nhà mình mà lựa, nếu thông gia than thiện thì nên mời mẹ về nhà chơi, thăm hỏi ông bà, chơi với chau, nếu không than thiện thì khỏi, tránh phiền phức, rồi đến lúc Mc bạn kể lể mắc ơn… phiền.
04:08 CH 19/05/2010
Kinh nghiệm sống chung với bố mẹ chồng, gia đình...
đọc mấy bài của các chị mà lòng em lo lắng thêm bội phần ý. Tháng 10 này em lên xe bông. Hiện tại thì BMCTL rất hiền, còn lo cho em việc này việc kia, không nặng nề vấn đề làm việc nhà (ví dụ hôm 30/4 có bắn pháp hoa, ăn xong mọi người chuẩn bị đi xem pháp hoa, MCTL còn bảo "thôi cứ để bát đấy, ko phải rửa, đi xem pháo hoa đi ko muộn). Nói chung là h em thấy BMCTL dễ tính hơn mẹ để em nhiều lắm (mẹ đẻ em ghê gớm lắm, hơi 1 tý là mắng chửi không thương tiếc, lời lẽ nào cũng có, dù bà là người học vấn cao hơn BCMTL nhiều, ai mà làm con dâu mẹ đẻ em chắc sống ko nổi, con gái như em bà còn vậy :-S). Nhưng chả biết sau này về nhà chồng có nảy sinh mâu thuẫn gì ko đây, có chắc em chết mất, cả đời sống trong đọa đầy, thoát đọa này lại đến đọa khác thì sống sao nổi. À mà các chị ạ, có đứa ECTL thì chán lắm, bằg tuổi em, em chào nó thì nó ko bao giờ chào lại (mà bao lâu rồi chứ chả phải mới gặp gì), nói chung cứ lỳ lỳ. Chả biết tương lai sẽ đi về đâu đây

Hix em này giống hệt mình khoảng 10 năm về trước, cũng cái cảm giác được chiều hơn mẹ đẻ, cũng cái cảm giác MC hiền, yêu quý mình hơn mẹ đẻ mình. Té ra đã nhầm, nhầm to, nhầm cơ bản. Ngày chị còn con gái ở nhà mẹ rèn rũa ghê lắm, hơi một tý chỉnh sửa, bắt le bắt lét, hơi một tý là soi hay "mắng chửi không thương tiếc" theo lời của em.
Đúng thật đấy, nhưng đến bây giờ chị lấy chồng hơn 10 năm mới thầm cảm ơn mẹ đẻ lắm (ngày trước thì ghét vì hay bị mắng, chửi, soi). Cảm ơn vì bà đã rèn rũa mình kỹ trước khi đi lấy chồng, cảm ơn mẹ vì cho mình biết trước cảm giác người ta mắng chửi, hay để ý, hay soi vặt nó như thế nào. Đúng là ngày đó mẹ thương mình, không muốn mình bị sốc khi đi lấy chồng... mẹ vẫn là mẹ mình, mẹ mình bao giờ cũng yêu mình nhất... dù có mắng chửi không thương tiếc... nhưng trong lòng mẹ vẫn là con gái yêu (Khẩu xà, tâm phật).
Chị đã từng hỏi mẹ. Mẹ ơi!, tại sao mẹ lại ghét con thế!, tại sao mẹ lại không công bằng với con thế, đó là những lúc mẹ con tâm sự. Mẹ chị nói, sau này con sẽ hiểu, con đi lấy chồng con sẽ hiểu lòng mẹ (mình không hiểu, vẫn nhơn nhơn), thậm chí vài năm đầu lấy chồng còn có cảm giác sướng hơn ở nhà vì được chiều chuộng. Nhưng vì sao lại thế, vì những ngày đó mình có xiền, có thể lo cho nhà chồng không tính toán. Ngoài công sức, lại phải có tiền… không so đo thiệt hơn.
Đời đôi khi không như mình mong đợi, đổi trắng thay đen, rồi song có khúc, người có lúc. Lúc mình không thể bao nổi gia đình lớn nữa… rồi thì quay 180 độ dở mặt. Mình nghĩ không phải nhà ai cũng thế, tuy nhiên không ở dạng này thì ở dạng khác. Nói chung được vào nhà chồng tốt là may, minh cố gắng chung tình giữ hòa khí, không so đo thiệt hơn, không tỵ nạnh. Nhưng đến khi minh bị để ý thì cũng nên biết bảo vệ minh và yêu bản thân mình hơn chút. “Thức đêm mới biết đêm dài, sống lâu mới biết long người có nhân”. Lúc gian nan mới biết lòng người. Mc chị tráo trở, dở mặt, giả tạo… đến nay chị đã nhận ra bộ mặt thật… nên cũng chỉ bình thường xã giao. Không yêu, mà cũng chẳng ghét… cũng chỉ làm hết trách nhiệm, bổn phận của minh, sao không hổ thẹn với lương tâm mình.
Mình cứ sống tốt, ai nghĩ sao mặc kệ, không quan tâm, không danh hão dâu ngoan dâu hiền… cái danh đó chỉ làm mình nhu nhược
03:33 CH 19/05/2010
Xin lỗi các mẹ, nhưng nếu vợ hỗn với mẹ chồng, xử...
mình rất biết chuyện đó mà, chứ không phải không, và thường xuyên đứng về phía vợ trước mẹ, biết rằng ở nhà cũng vất vả, biết rằng ở nhà cũng stress, nhưng có đến mức như thế không, và mình cũng có rất nhiều cố gắng để thay đổi chuyện đó, nhưng cũng phải có người thông cảm với mình chứ, 1 mình cố gắng không được. Chỉ có điều, nếu thông cảm và còn yêu nhau thì vượt qua được, nhưng mình có cảm giác là vợ mình không còn tình cảm gì với minh

Lại còn nói có đến mức ấy không, vậy thì bạn cứ ở nhà thay vợ 1 tháng hoặc 2 tháng để vợ đi làm, kết quả ra sao? hạ hồi phân giải, khéo bạn còn nhảy ngược lên hơn cả vợ bạn ấy chứ. Bạn nói nhẫn nhịn đi chút không được à? con người ta chỉ nhịn được 1 lần 2 lần, 1 tháng 2 tháng... 1 năm hai năm... chưa thấy ai nhịn được 10 năm 20 năm đâu tùy hoàn cảnh.
Đơn giản việc nhà tôi, Mc tôi cũng lắm điều rồi con trọng con khinh, mình cũng đi làm suốt ngày vất vả, mệt nhọc... cũng chẳng sung sướng gì.. thế mà Mc vẫn yêu cầu con dâu dạy sớm để lo ăn sáng cho cả nhà trong khi con trai tạm thời thất nghiệp... thì để yên ngủ cho .... sướng.
Mình không nói nhiều... cảm thấy làm được thì làm, không làm được thì thôi. thế là bị Mc để ý, rồi chuyện lọ, chai... rồi ghét... chửi suốt ngày.... cứ sáng sớm dạy chửi... hoặc đay nghiến, chì chiết... bạn sẽ chịu được mấy bữa.
Thế là mình đi làm... để anh xã ở nhà... với mẹ luôn.... được vài tháng...ax cũng chẳng chịu được tính của mẹ... nên cãi lại mẹ... Mc cho rằng con dâu sui chồng cãi lại Mc nên nên lại càng bị ghét... đến bây giờ thì không thưa nữa... việc ai nấy làm... chiến tranh nổ ra.
Nói chung là khó, khó sống chung... đành rằng làm con không được láo, nhất là con dâu lại càng không được phép láo.... nhưng lại cứ bị nghĩ người làm ảnh hưởng đến c.s gia đình lớn...
Thế nên, chủ top ở riêng đi, nếu không ở nhà thay vợ 1. 2 tháng xem sao! Rồi có kết luận chính xác. Nếu vợ láo thật (bản tính) thì trách mình trước tiên vì không rò cho rõ ngọn nguồn lạch sông. Nếu chiều vợ quá cũng không tốt đâu, nó sẽ ngồi lên đầu đấy. Phụ nữ là thế... được đằng chân... lân đằng đầu.
12:00 CH 14/05/2010
VC em có nên sống chung với em gái e không??? Các...
Yêu nhau như chị em gái
Ghét nhau như chị em dâu
Đánh nhau vỡ đầu vì ông anh rể
Rất nhiều chị gái điêu đứng vì chính đứa em gái của mình rùi đó, chẳng phải bây giờ mới có, mà từ xưa đã thế rùi, vậy mới có câu như trên.
Dù biết chồng không có tính lăng nhăng... phòng còn hơn chống... em gái mình thật đấy, người xưa có câu: "cha mẹ sinh con trời sinh tính" biết đâu hứng chí... sinh đốc giống thì sao... tốt hơn hết thuê nhà ở riêng... có khó khăn thật nhưng yên tâm... cứ để lửa gần rơm... chúa mới biết chồng mình.... có đứng vững hay không?
06:59 CH 08/05/2010
Chồng quá nhu nhược với em chồng
Còn nhà mình thì chồng cũng quá nhu nhược để cho các em chồng lấn lướt. Chúng là emc của chồng nên mình bỏ ngoài tai hết. Nếu là em mình thì mình đã không để yên rồi.... Mình thực hiện tốt 3 không là ổn. Em của chồng mình cũng cảnh giác cao... khi mà bố mẹ chúng, anh chúng mà chúng không coi ra gì... thì cỡ chị dâu cũng chẳng là đinh rỉ... vậy nên cứ tránh, tránh càng xa càng tốt, càng nhanh càng gọn... tốt đẹp thì ấm vào thân... chị dâu chư thừa hơi mà lo lắng thay cho cách sống của chúng... nói chung là kệ....
06:49 CH 08/05/2010
Chuyện nhỏ của e, giúp e với nhé!!!!!
Với chồng không phải đắn đo vì cần nuôi con, nếu tỏ thái độ đi làm cho nhàn, rảnh thân. Với Osin thì lượn luôn cho nước nó trong. Hay lại sợ Osin như sợ Mc? Sợ chồng không cho osin nghỉ? Cho osin lượn luôn bằng mọi cách.
11:43 SA 07/05/2010
Những ai không kêu ca về mẹ chồng?
Những ai sống với MC 5 năm, 10 năm chưa kêu ca về MC thì chưa vấn đề gì, Nếu sống từ 15 năm đên 20 năm chưa gợn sóng, đúng là cảm phục MC và nàng dâu. vì sống quá biết điều. Nói xấu MC cũng là cách giải tỏa Stresss. Chúc mừng những mẹ có BMC tốt....
04:30 CH 30/04/2010
Chị em dâu
Thực ra là chuyện gì vây?Mẹ bungbu có thể kể được không, biết đâu các mẹ gỡ được? Còn cái vụ chị em dâu thì nhà tớ cũng như nhà cậu, khỏi bàn luôn! Nhưng tại sao ở riêng mà vẫn rắc rối vây?Có phải mẹ bungbu ở với mẹ chồng, còn vợ chồng anh chị thì ở riêng không?!Chắc mẹ mới về làm dâu hử? Xin lỗi vì tớ hỏi hơi nhiều, nhưng thật ra bạn có thể kể với chồng mà! Nhà mình thì mình là chị dâu, nhưng mình ít tuổi hơn cô em dâu, cũng có nhiều chuyện xẩy ra lắm, nhưng hoàn cảnh của mẹ bungbu nghe chừng phức tạp hơn. Sao mẹ không thử nói chuyện với chồng xem sao? Mình nghĩ là chắc chắn anh ấy sẽ hiểu và biết đâu lại giúp gì được mẹ!

Lại còn những cô dâu thế này nữa, hơi một tý là nói với chồng hoặc kể lể với chồng. Hoặc không ưa gì em dâu hoặc chị dâu thì lại kể với chồng. Nếu có ông chồng biết lẽ phải, biết thiệt hơn phân tích thì nhà cửa êm ấm. Nếu phải cha nào cứ bênh vợ chằm chằm thì hẳn có ngày nhà loạn. Vợ anh anh bênh, vợ em em bênh… thế là loạn hẳn. Loạn ở đâu mà ra. Loạn ở những cô dâu không ưa nhau mà ra….
Đọc nhiều trên trang tâm sự này, chứng kiến cảnh ngoài đời cũng lắm… Không dám kết luận nên thế này hay nên thế kia vì mỗi nhà mỗi cảnh. Nhưng những cô dâu nhỏ nhen, tỵ nạnh, cho dù là chị hay là em cũng khó có thế chấp nhận được. Con người có số hết, Phận ai người ấy Hưởng. Lại có những người thích chọc gậy bánh xe, có thể người ta không thế, nhưng tâm tính người ta thế nên họ không nhận ra mình sai hay đúng….
Cùng làm dâu với nhau, nếu không ưa nhau cũng không nên gần gũi, càng không nên đâm bị thóc… chọc bị gạo…. khiến sẽ để ảnh hưởng không tốt cho quan hệ lâu dài…. Nên sống biết mình biết ta. Dù người ta có sướng hơn chăng nữa thì hoặc số họ sướng… hoặc họ xuất than trong gia đình sướng, hoặc họ có thể làm cho bản than họ sướng… Nên cũng đừng tỵ nạnh nếu không liên quan đến mình.
03:08 CH 29/04/2010
Chị em dâu
Chủ top ơi, nếu không liên quan đến bạn thì cũng nên bỏ qua đi…. Vì ai chẳng vậy. Bạn về làm dâu nhà người ta sau, làm sao bạn có thể hiểu hết được những gì chị dâu bạn đã phải trải qua… bạn nghĩ rằng con đầu cháu sớm là được chiều ư? Chưa hẳn đâu, phải chăng bây giờ bạn đang ở tình thế: Trâu buộc… trâu ăn.. vậy bạn mới đem lòng bức xúc. Mẹ chồng bạn chiều chị dâu bạn thứ nhất là ở riêng… không liên quan gì nhiều, thứ 2 là chị dâu bạn đã trải qua 8 năm làm dâu nhà chồng bạn… nên phần nào cũng hiểu hết ngọn ngành gia đình chồng bạn, chị dâu bạn không chọc gậy bánh xe bạn, không làm gì ảnh hưởng tới bạn…. việc mẹ chồng bạn chiều… hẳn có nguyên do…. Cùng làm dâu với nhau… bạn nên dĩ hoà vi quý…. phận ai người ấy hưởng
Là dâu lớn được chiều hơn âu đó cũng là chuyện thường tình. Những việc mà chị ấy phải lo nhiều hơn bạn thì bạn có biết không? Hay chỉ nhìn thấy những việc vặt vãnh… mà thấy đựơc chiều đã đem long bức xúc. Xin lỗi mình nói thẳng: nếu bạn cứ để bụng những chuyện vặt vãnh không liên quan đến bạn… có thể bạn sẽ là người làm tan nát gia đình nhà chồng đấy. Vì cùng làm dâu với nhau… mà bạn đem long trắc ẩn là không nên rồi.
03:47 CH 28/04/2010
MC_ND . Chuyện muôn thuở !!!
Mà nói cho cùng MC mà không bình thường hoá quan hệ với con dâu có nhiều cái thiệt. Điển hình là ngày Mình và MC bình thường hoá quan hệ, hễ đi đâu, làm gì, mua gì cũng đều nhớ đến Mc. Từ khi chửi mình vô cớ khiến mình không coi trọng bà nữa thành ra cũng biểu lộ thật lòng mình, không thể giả dối được. Đi đâu cũng chẳng buồn mua gì để biếu nữa… xét thấy không cần thiết. Ngày trước thì mùa nào thức ấy, đều nhớ đến MC (Đại loại như năm nào cũng vậy mùa hè mua 2 bộ quần áo, mùa đông cũng hai bộ để mặc thay đổi), mua đồ ăn, biếu của ngon, của lạ. Bây giờ thì thôi hẳn. xét thấy không cần thiết, mà cũng có thể bà đã ghét mình rồi, nếu biếu bà chắc gì bà đã nhận, mà chắc gì đã ăn, vậy thôi, để tiền đó làm việc khác….
06:45 CH 12/04/2010
MC_ND . Chuyện muôn thuở !!!
Các mẹ nghĩ sao nếu trong trường hợp như thế này. Ông mình ốm nặng vào viện, nhà mình vốn neo người, nên chồng mình cũng phải tham gia vào viện, nhưng cũng chưa đến mức phải chăm sóc, chỉ chạy hỗ trợ vòng ngoài. Mới ngày đầu tiên ông mình nhập viện, mình bảo chồng chạy vào viện xem mọi người có cần gì ko, MC đã bảo với mình rằng: người già ốm đau 1-2 ngày rồi chết cho đỡ khổ con, khổ cháu, chứ chăm lâu ngày quá lại mất tình thương.
Nhìn ông ốm, nằm viện mình thương ông, ko cầm đc nước mắt, thế nhưng khi nghe MC nói thế sao mình ko có cảm giác gì cơ chứ.

MC bạn nói thô, nhưng mà đúng thật đấy… chỉ có cảm giác nó không có tình thôi (đúng là lời nói chẳng mất tiền mua). Nói thật thì bảo ác, nhưng nói được ra mới là dũng cảm mẹ nó ah. Người già… “Sinh lão, bệnh , tử” là chuyện ở đời, chuyện vặt.. chằng có gì to tát… Ốm một tháng 2 tháng rồi chết… âu đó cũng là lẽ thường tình… chứ ốm đến 2 năm rồi 5 năm vẫn chưa chết cho… con cái hầu hạ đến khổ… rồi sinh chuyện, cắn xe lẫn nhau. Đúng như Mc bạn nói “mất hết cả tình thương” thật đấy.
Bản thân mình sau này có về già.. cũng mong được chết dễ dàng, chết nhanh nhẹn… đến tuổi là chết được khoảng ngoài 60… có thể chết đựơc rồi… không hối tiếc gì đời…, lúc đó rồi bệnh tật, làm khổ con khổ cháu… đau đớn trong người sinh ra khó chịu, cáu bẳn, rồi chửi mèo… quèo chó… mất hết tình thương… thật đấy… rồi làm khó cho con cháu… nó chăm thì bảo không chăm.. hay không đoái hoài gì đến thân già… rồi chửi con cháu vô tình… không thương bố mẹ. Túm lại, chết nhanh (nếu ốm có thể chết đươc) thì chết cho rảnh… Mình xác định, nếu sau này chẳng may mắc bệnh hiểm nghèo.. cũng không cố để con cháu níu giữ cuộc sống cho mình… tổn hại cho chúng… chết cho rảnh thân. Rảnh cả con cái, cháu chắt nữa.
Về già thì hay sợ chết sao nhỉ, sống quặt quẹo, sống lay lắt vẫn thích sống… chẳng hiểu để làm gì nhỉ.
05:35 CH 29/03/2010
MC_ND . Chuyện muôn thuở !!!
Mỗi mẹ có nỗi khổ riêng, nhỉ, nhưng riêng tớ, tớ xác định là dek nhịn, thật sự đấy. MC là cái gì mà phải sợ bà ấy như sợ quỷ, cùng lắm bỏ chồng chứ gì, bỏ thì lấy chồng khác, kg lấy được chồng VN thì lấy chồng ngoại. Nếu mình cứ nghĩ là "chả thay đổi được hoàn cảnh đâu" thì mình không bao giờ thay đổi được. Nếu mình nghĩ, sẽ phải chịu bà MC đàn áp cho đến khi bà ấy chết, thì bà ấy sẽ đàn áp mình cho đến chết.
Tớ mà ở hoàn cảnh bạn duonglamtu, tớ cũng dek nhịn MC.
Bà kg chịu xuống đón con mình sớm à, dắt con lên ấn vào tay bà, đấy cháu bà đấy, bà trông đi, con đi làm.
Bà kg chịu cho thuê người làm ở lại, thì mình thuê theo giờ, bảo chồng đứng ra làm lá chắn, thuê cho họ làm thử vài ba ngày, ví dụ, t7, CN, sắp sẵn việc cho họ làm, dần dà MC quen đi rồi thì ok. tiền thì mình trả, chớ cho MC biết. Bà thích lọ mọ hả, kệ bà, tôi đi làm có tiền tôi thuê người hầu kệ tôi.
các bà MC 1 mặt tiếc tiền, 1 mặt sợ con cháu nhiếc là ăn không ngồi rồi nên cứ cố, cố rồi chửi, ai mà chịu được. Mẹ tớ hồi xưa cũng kg cho chị dâu tớ thuê người làm, nhưng chị ấy cóc sợ, kg những thuê 1 mà thuê hẳn 2 người làm, bà chửi mãi rồi cũng thôi, cũng xong tất. Sợ dog gì. Mình càng sợ các cụ càng lấn tới.
Bảo chồng, đấy anh chọn đi, 1 là anh ủng hộ & giúp em thuê người làm; một là, em sẽ cư xử y như mẹ anh, chửi chồng như chửi dog. Anh chịu không?
Đừng sợ MC, thói đời thấy bở thì đào mãi, các bà mà biết con dâu ghê gớm thì các bà khắc biết lùi.
à tớ nói thêm là anh tớ sợ mẹ tớ lắm nhé, sợ vô cùng luôn ấy, nhưng rốt cuộc vẫn sợ vợ hơn :Laughing::Laughing::Laughing:

Đọc TS của Táo ngọt sướng quá ha…. giá như mình cũng mạnh mẽ đến mức như mẹ nó thì tốt biết mấy… đúng là: “cá chuối đắm đuối về con” táo ngọt ah. Nhiều lúc cũng nghĩ, cần dog gì, chẳng có chồng việt thì cũng có chồng ngoại quốc… cứ nghĩ đến 2 đứa con mà lòng đau quặn thắt rồi.. thì cũng gắng mà chịu để con nó đỡ khổ (vì không có bố hoặc không có mẹ).
Nếu chồng không thương vợ thì bỏ quách đi thật, nhưng vấn đề khúc mắc là chuyện Mc và gia đình chồng. Còn Vc vẫn hạnh phúc, êm ấm… anh cũng theo mình, cũng mắng bà tơi tả vì lắm điều… nhưng Mc cứ chửi, cứ thế… thì chẳng phải chung với lũ à.
Như táo ngọt khuyên cũng thích nhỉ: “dắt con lên ấn vào tay bà, đấy cháu bà đấy, bà trông đi, con đi làm” Chẳng biết duonglamtu có áp dụng được không? còn mình thì không rồi (đã xảy ra cách khoảng 6-8 năm)… bởi Mc “rất tốt” nhé, hoàn toàn tự nguyện sớm tối trông nhà, trông cháu cho các con yên tâm làm việc (nhân đức chưa), đến mình còn luôn nhắn nhủ rằng biết ơn bà lắm, tình nghĩa này mình ghi nhận khi bà về già…để trả… ơn.. trả nghĩa. Không dám nhờ bà cái gì… bà giành lấy làm phần của con trai… khiến con dâu khó nghĩ… rồi tự mà đi làm thôi… mà đến nay còn phải sống trong khổ sở thế này, chứ nhờ bà… rồi “há miệng mắc quai”, đến bây giờ … thì chẳng hiểu mình thế nào… khéo thành người thất đức thật đấy nhỉ.
Tôi chưa nhờ bà làm cái này cái kia, chưa dúi con vào tay bà ý rằng: bà trông cháu bà con đi làm… mà bây giờ bà ấy chửi, móc máy… trông con giúp mình, hay làm việc nhà, cơm nước giặt giũ khiến bất cứ ai nghe bà kể lể cũng khiến mình được hiểu là đứa con dâu chẳng ra gì, rằng thất đức, rằng không biết điều, rằng ích kỷ, rằng bất nhân, bất nghĩa… (trước đây bà khoẻ… trông nom giúp là thế, ngày nay ốm đau… để bà thế này, thế kia), ôi chao… mình quá thấm rồi… sợ lắm… đúng là mình nghĩ bà như dog điên cắn… tung tung hết, cắn bất cứ ai làm bà phật ý…
Còn chuyện người giúp việc bà đã từng chửi mình thế này: “Mày tưởng mày có tiền à, mày tưởng nhà mày giàu à? giống khinh người” tiền ở đâu ra mà có, chằng của con tao mà ra thì đâu ra, thằng kia (chồng mình) mày ngu lắm, con mẹ mày bao năm trời lo lắng cho chúng mày , đêm hôm gà gáy giúp chúng mày, ngày này có tý tiền chúng mày thuê người, chúng mày tưởng có tiền làm mưa làm gío hả. Con kia, nhà tao không có giông người như thế… mày cút khỏi nhà tao… con tao nhầm… đã lấy phải mày… mày lừa con tao… (thực tế thì tay bà bưng trầu, đầu bà đội lễ, bà xin tổ tiên nhà tôi rước tôi về nhà bà” mà bà vẫn có thể chửi đựơc như thế… chiiiiiiiuu…………….rồi chửi đến nhan sắc,… bà nghĩ ra những gì xấu nhất để ghép cho mình rồi chửi… :laughing::Laughing::Laughing:
Đúng như chị dâu táo ngọt, chửi chán thì thôi… bây giờ mình chơi ngông… kệ…eeeeeeeeee. Nhưng khoản giúp việc vẫn chưa dám thuê… vì… sợ còn làm nát thêm.. (câu ra câu vào):thinking:
06:48 CH 26/03/2010
MC_ND . Chuyện muôn thuở !!!
Em định mở một topic mới cho hoàn cảnh em bây giờ, nhưng suy đi tính lại thì nó vẫn là chuyện MC_ND
BMC em tốt, rất tốt là đằng khác. Bố chồng em hiền lành, nhưng ngoài sự hiền lành ra thì BC em chả bao giờ động tay chân vào bất kỳ công việc gì trong nhà nếu không có ai đích thân "bắt" ông làm. MC em chăm chỉ, cần cù, hay lam hay làm, và thương con chiều cháu.
MC em chỉ chửi BC em suốt ngày trước mặt mẹ con em, hàng xóm và những người ở trọ cùng khu nhà. Em dùng từ chửi là đúng nhé, kiểu: Ông chết sớm ngày nào tôi nhẹ nợ ngày đó. Ông mà chết tôi mua 100 bàn cờ rắc quanh mộ ông. Ông lên mẹ bàn thờ mà ngồi sớm đi. Cái thằng ông mày *** biết gì. Cái thằng ông mày ngu như ... Cái thằng kia, mày ngồi ngay dậy không thằng bé nó ngã ra bây giờ.... Tóm lại là rất nhiều và nó hằn vào não em như một vết sẹo. MC em chỉ ác mồm thế thôi, nhưng mà thương chồng lắm. BC em mà làm sao thì bà lại cuống lên.
Và công bằng mà nói thì MC em làm tất cả mọi việc nhà, từ nấu cơm (nấu rất ngon), phơi quần áo, trông cháu, quét sân, quét nhà ....
Nhưng, sự thật nữa là:
- VC em bảo bà đun bếp gas cho nhàn, bà k nghe nhất định đun bếp than;
- VC em bảo bà dùng bình nóng lạnh tắm thì bà đun nước từ bếp than và tắm
- VC em bảo bà dùng ấm siêu tốc đun nước bà vẫn lọ mọ đun nước trên bếp than và rót vào phích (ngày có điện cũng như mất điện);
- VC em bảo bà đừng nghĩ ra nhiều việc mà làm nữa, tức là đừng làm vườn, đừng quá chau chuốt sân vì một tuần em sẽ thuê người đến dọn theo giờ vài buổi nếu bà không đồng ý thuê người làm cả năm;
- VC em bảo bà đừng suốt ngày lo cháu ngã, cháu ngủ không ngon mà ôm cháu khư khư trên tay thì bà suốt ngày ôm trên tay.
Còn em:
- Đi làm từ 8h 20 sáng đến 7h tối các ngày thứ 2 đến thứ 6 thì về, thứ 7 chủ nhật em nghỉ ôm con.
- Giờ thì em đang ức chế kinh khủng:
- Em ơn BMC em vì BMC thương em chồng không có nhà, giúp trông cháu, giúp tất cả mọi việc trong nhà, và sống khá thoải mái.
- Em giận BMC em vì không cho em thuê người giúp việc, vì bà chửi ông trước mặt em như cơm bữa và rất thô tục (điều này thì lấy chồng rồi em mới biết trên đời vợ chửi chồng là thế nào), vì BC em không động tay chân việc nhà và đi chơi suốt nên làm MC em trở nên cay độc và trả bao giờ mắng lại bà một câu dù bà láo;
- Em giận chồng em vì chồng em lấy em về đây rồi vứt em ở đây loay hoay với cả một mới những điều em không thích, không hài lòng và cũng chả bảo giờ phân xử cho em một lời;
Và em nghĩ đến hoặc ở riêng hoặc ly hôn.
Em ích kỷ?
Hay em cả nghĩ?
Hay em là người không biết sắp xếp cuộc sống?
Hay em là người không biết hài lòng với những gì mình có?
Hay em là người ác tâm?
Hay em là người vợ tồi, người mẹ ác?
Rối trí quá...!
Nhưng mà phải quyết thôi, dù chưa nhưng từ lâu em đã sống như Singlemom rồi. Chắc ly hôn thôi. Chồng còn công việc không bỏ được, còn bản tính yêu bố mẹ hơn yêu vợ và không quen chia sẻ với vợ, không quen bênh vợ. Mà ở với BMC thế này thì có ngày em không kiềm chế được thành láo toét, khổ em, khổ BMC, khổ BM đẻ lắm.
Chắc tại số...
:Crying:

@ duonglamtu. Đọc tâm sự của bạn, giống hệt mình cách đây khoảng 10 năm về trước, về cơ bản rất giống. Giống ở chỗ cảm nhận BMC rất tốt với mình, làm mọi viêc cho mình, (từ chăm sóc con cái, dọn dẹp nhà cửa) còn mình thì yên tâm đi làm kiếm thật nhiều tiền, giống ở chỗ MC chửi BC đại loại như: “Loại mày không có mẹ con tao thì tổ tiên nhà mày không có chỗ để thờ”, nhà mày ăn ở thất đức nên tao khổ, suốt ngày mày đi vào rúc vào… con…” , chửi tổ tiên nhà ông, nói chung chẳng còn thứ gì trên đời là bà không chửi ông. Tuy nhiên bà vẫn yêu ông, quý ông….lo cho ông…
Việc Mc bạn giúp bạn bây giờ sẽ là cơ sở để sau này Mc bạn kể lể, rồi đay nghiến, chì chiết, và chửi bạn đấy. Mình đang sống trong cảnh ấy đây này. Tất nhiên mỗi nhà mỗi cảnh, không giống hẳn, nhưng mình có linh cảm sẽ xảy ra tình trạng giống nhà mình.
Mình cảnh tỉnh mẹ nó nhé… đó là những cơ sở để sau này nếu bạn và Mc có phát sinh mâu thuẫn thì Mc bạn sẽ chửi bạn như thế, và sẽ hơn thế nhiều… bởi bà tự cho bà có quyền chửi như thế. Điển hình bây giờ mình đang sống trong cảnh Mc chửi không còn ngôn từ gì để tả nữa.
Mình đã từng ngộ nhận giống bạn tưởng mẹ chồng thương mình vì lấy chồng không tâm lý, cũng như bạn tưởng Mc thương bạn lấy chồng nhưng chồng lại đi xa… thực ra không phải vậy, với Mc bạn thì mình không dám kết luận, nhưng Mc mình thì… bà làm từng ấy việc cho mình cũng chỉ vì tiền mà thôi. Nói như vậy thì nhiều người sẽ ném đá mình,… nhưng phải dùng từ đó mới đúng mà cắt đủ nghĩa được. Bởi ngày đó… nhà mình nghèo lắm… BMC đều là nông dân… không có tiền sinh sống.. anh xã nhà mình là người cáng đáng hết, từ chi phí ăn uống, sinh hoạt, đến nuôi các em ăn học… nói thì dài… chung quy anh kiếm được tiền bao toàn bộ gia đình. Bản thân mình cũng chung lưng cùng chồng gánh vác việc nhà chồng. Những tưởng bà thương con cái nên bà giúp… ai biết đâu bà có tâm địa. (Mày có tiền thì toa cho xuôi, không có tiền tao cho ngược)
Đến khi các em đủ lông đủ cánh… thì cả BC, MC… coi thường anh xã… đứa nào có tiền làm tổng chỉ huy. Mình không nói về quyền lực… mà mình nói là láo cơ… cậy có tiền làm mưa làm gío, cậy có tiền để chỉ đạo bề trên.. (BMC)
Ông bà thì xun xoe lắm, nên nhất bên trọng, nhất bên khinh… anh xã mới cú,.. từ đó sinh chuyện… thế là cứ con dâu mà chửi…. rồi nguyền rủa con trai, con dâu, cháu nội…. rồi kể lể với các con xa rằng,.. con gần đối xử như thế… mà trước đây bà tận tình giúp đỡ như vậy… hoá hiểu lầm… anh em bung bét hết.
Mình đã có lần hét vào tai Mc mà rằng: Chính bà là người chia rẽ anh em chúng (mồm thì anh em đoàn kết nhau, nhưng tâm thì chia rẽ chúng). Và bây giờ chính bà là người chia rẽ Vc tôi (vì sui con trai bỏ vợ). Phúc đức tại mẫu đấy…. Bà nghĩ đi (Cực chẳng đã mình mới nói bà như vậy… vì… bị dồn vào bức đường cùng)
Đời là vậy, oái oăm là thế, biết làm sao, mẹ nó định ly hôn chồng vì những lý do lãng xẹt này ư? không nên… mà tìm cách thuyết phục chồng để được ở riêng… hay động viên chồng chịu khó quan sát gia đình hơn chút nữa.
Cũng khó lắm, chồng mình trứơc đây cũng nhất tâm nguyện với gia đình lớn lắm… khi mọi chuyện xảy ra, thì lúc đó anh mới mở mắt ra được…
Nếu cảm thấy bơ được thì bơ... còn không thì xin ở riêng để tránh hậu hoạ.
05:21 CH 25/03/2010
MC_ND . Chuyện muôn thuở !!!
Chia sẻ với mẹ duonglamtu vì mình cũng có một số điểm nhà tớ giống nhà bạn là BMC tớ không cho thw giúp việc và không cho con tớ đi học. Ông bà cực tốt nhưng cũng kiểu hay tham việc đấy. Nói chung mình phải điều chỉnh dần dần để cho phù hợp thôi.
Còn tớ thấy ở nhà bạn có 3 việc chủ chốt mà bạn cần có kế hoạch để giải quyết, tạm thời cứ dẹp mấy cái lẻ tẻ lại đã:
- Thứ nhất: MC hay chửi BC. Cái này đúng là chả phải chửi mình nhưng nghe nhiều thì stress thật. Cái này cũng đành phải nước chảy đá mòn và có sự hợp sức của cả hai vợ chồng thôi. Tốt nhất để chồng nói với MC là nhà có cháu nhỏ, nói to, nói bậy như thế cháu nó sẽ bắt chước, không ngoan (Không phải đùa đâu, thật đấy, lúc cob bạn biết nói chính Mc bạn sẽ nhận ra điều này khi con bạn nhắc lại đúng những lời bà nói luôn). Rồi chồng bạn có thể nói với mẹ là bà chửi ông như thế con dâu có thể coi thường gia đình, coi thường bố chồng, coi thường chồng đi. Biện pháp tâm lý khác cho mình là lúc bà nói ông thì hai mẹ con nô đùa, nịnh bà, con ra ôm bà .... Có thể sẽ mất thời gian đấy nhưng theo tớ nghĩ sẽ có hiệu quả ít nhiều
- Thứ hai: Công việc của bạn. Có cảm giác bạn cũng đang quá mệt mỏi với công việc. Theo tớ thì đừng để mình trở thành nô lệ cho công việc của mình. Viẹc cần đấy, tiền cần đấy nhưng có quá quan trọng để mình hy sinh sức khoẻ của mình, để minh hy sinh cuộc sống gia đình của mình không. Bạn bận quá cứ mạnh dạn chia sẻ với sếp, đề nghị sếp tuyển thêm người hay chia sẻ bớt công việc. Tớ thì tớ ứ thích phải làm việc về nhà làm (hihi, chắc mình là thành phần lười biếng). Cố gắng hoàn thành công việc trong giờ thôi và ngoài giờ làm việc cũng đừng suy nghĩ về công việc nhiều quá. Nếu bạn đi làm từ 8h20 sáng đến 7h tối về đến nhà thì cũng như tớ đi làm từ 7h sáng đến 6h tối về. Hoặc bạn xem có thể làm việc vào buối sáng được không. Tối cho con đi ngủ thì cũng ngủ luôn, sáng dậy sớm chuẩn bị cháo cho con rồi đi làm sớm tầm 7h30. Tối tầm 6h về. Thức khuya liên tục hại sức khoẻ và cũng dễ stress lắm.
- Thứ ba: Chồng. Theo tớ đây là điểm mấu chốt của vấn đề. Tớ thấy bạn không nói đến chồng nhiều lắm nhưng chính cái bác này mới là chìa khoá để giải bài toán của bạn. Chồng bạn ít có mặt ở nhà là vì công việc bắt buộc phải thế hay là ông ấy đi chơi. Nếu bắt buộc do công việc thì có cách nào thay đổi công việc hay điều chỉnh để có mặt ở nàh nhiều hơn không. Nếu do đi chơi thì có cách nào để kéo về không. Vợ chồng bạn có còn yêu thương nhau nhiều không, có chia sẻ, có tâm sự với nhau không? Chồng bạn có yêu con không. Nếu vẫn yêu nhau chắc vẫn có cách gỡ thôi mà. Chịu khó tâm sự, chia sẻ với nhau cả về công việc, cả về con cái, gia đình. Cố gắng tạo môi trường vui vẻ khi chồng ở nhà chứ đừng bắt chước MC mắng chồng. Có con rồi thì theo tớ dễ nhất là cái khoảng thời gian ăn tối xong cho tới trước khi đi ngủ (chỉ cần 20 - 40 phút thôi) cà nhà đùa nghịch, nói chuyện, cấu chí, hôn hít nhau. Có gì bức xúc thì tìm cách giải quyết luôn chứ đừng âm thầm tích luỹ trong người đến lúc nổ "bùm" cái thì khó chữa lắm. Cố gắng để vợ chồng là những người đồng hành cùng nhau chứ không phải chỉ sống với nhau bằng trách nhiệm.
Theo tớ đó là 3 điểm quan trọng nhất. Ngoài ra những chuyện lặt vặt khác cũng tìm cách dần dần:
VD: đun bếp than thì để chồng nói với bà là đun bếp than có hại cho cháu do khói độc, dễ làm cháu bị ốm. Tiền tiết kiệm được không bõ tiền thuốc. Rồi nguy hiểm cho cháu nếu bà đun nấu mà cháu ra nhỡ đam vào chả may bị bỏng (rất thực nhé, có rất nhiều bài báo về vấn đề này, bạn thử tìm xem). Tớ nghĩ MC bạn không cho thuê gúp việc, thích đun bếp than cũng vì tiếc tiền thôi. Các cụ nhiều người thế lắm, không riêng MC cậu đâu.
À, còn về việc về thăm bố mẹ đẻ thì tớ nghĩ sao bạn tự làm khổ mình nhỉ. Bạn làm ra tiền thì tự bạn cứ mua quà tử tế cho bố mẹ, xác định rõ diẹp lễ Tết thì biếu bố mẹ thế nào. Thiếu chỗ nào thì thiếu chứ lo cho con và cho bố mẹ thì tớ không bao giờ ngại cả. Rồi sao bạn tuần nào nghỉ cũng phải lo "đón vợ chồng anh cả sang". Lên lịch rõ ràng. VD tuần này về nhà bố mẹ đẻ (cả ngày CN hoặc về từ chiều thứ 7), tuần khác ở nhà BM chồng chơi với VC anh (VC anh muốn về ngày khác thì họ cũng tự lo được mà), tuần khác nữa VC con cái đi chơi với nhau để tạo thời gian riêng cho gia đình. Cố gắng yêu bản thân mình hơn bạn nhé.

Táo ngọt sắp xếp thời gian đúng à nha, mọi việc đều theo ý mình… vấn đề không phải ở chỗ được theo ý mình, mà theo ý mẹ chồng.
Mình có thấy táo ngọt nói: Bà đun bếp than, dọn dẹp, hay đun nước nóng bằng than rồi tắm là việc của bà… CD chẳng là cái gì mà thay đổi thói quen của bà. Mình hoàn toàn đồng ý với bạn… Mình nói là chính vì cái đó nên bà mới tất bật khổ sở, mệt mỏi… khi mệt mỏi phải hầu chồng, hầu con.. nay phải hầu luôn cả cháu nữa bên… chửi mèo … quèo chó….
Rồi kể công, kể lể… ai bắt bà thế đâu, nhưng việc ấy mình có thể làm trong vòng 1 tiếng là xong hết…nhưng bà lại cứ thích thế … thì kệ bà làm… quần áo cháu thì cứ cho vào chậu… 1 giặt 1 lần là ok… bà cứ thấy cái nào cháu tè, cháu ị là mang ngay đi giặt… sáng không ngủ đựơc… lần mò dạy từ 4-5h sáng… để… giặt quần áo… mà mình có mượn bà giặt đâu… nhà có máy giặt… mình tự giặt được cơ mà… nói nhiều … bà không phải giặt.. quần áo chúng con tự giặt được… bà cứ nghỉ ngơi cho khoẻ… chúng con tự làm được… cứ thích làm… rồi đêm hôm gà gáy… bà kể lể bà dạy sớm, đêm hôm để hầu vc con cái mình. Thú thật, bây giờ mình nghe lại câu kể của bà sao mà cú, mà cay đắng đến thế…
Mình đã từng sống trong cảnh như bạn duonglamtu nên phần nào mình hiểu được táo ngọn ạ. Bạn nói hoàn toàn đúng, rất hợp lý nhưng hình như không phù hợp với nhà duonglamtu hay cũng như nhà mình nữa. Mc duonglamtu đúng là phải dùng từ độc đoán mới đúng… Mc mình cũng thế… độc đoán với chồng, với con… cái gì cũng phải theo ý bà… không theo ý bà là bà chửi từ già đến trẻ…
Tâm lý mẹ duonglamtu cũng giống mình… không lỡ để bà làm… khi mình lại ngồi chơi không… nên mới khổ thế. Bà làm cái gì cũng chậm dề dề, lần sờ suốt ngày không hết việc.. đến bây giờ nói thật… bà chửi mình… toàn bộ công việc trước đây bà kể lể khổ sở với mình… thì bây giờ không những mình vừa hầu bà ốm đau, vừa chăm sóc con cái… vừa dọn dẹp nhà cửa… mà vẫn đi làm đàng hoàng như không có bà… mà hàng ngày vẫn nghe Mc chửi rủa nữa đấy…
Có điều mình không đồng ý với duonglamtu… dạy từ 6h sang nhưng lung tùng đến tận 7h mới ra khỏi giường… bạn như thế.. đương nhiên tạo cho con bạn có thói quen xấu…
bản thân bạn cũng vậy. Bạn cứ để con bạn thành lũ 1 lần, 2 lần rồi sẽ quen thôi… cố gắng lên.
Đến bây giờ thì mình hận bà lắm, hận đến tận xương tuỷ… vì ngày xưa bà tốt quá… hầu hạ vc mình … để bây giờ lúc nào cũng sống trong dằn vặt bị bà kể công
09:33 SA 25/03/2010
Nuôi em chồng còn nhỏ???
Không phản đối ý kiến của Táo, dưng mà vấn đề là chủ top có uy cỡ nào với nhà chồng để có đủ lực ngăn vụ em chồng lên thành phố?
Nếu là mình, mình sẽ hết sức khéo léo như Táo khuyên để ngăn, nhưng nếu ngăn không được thì cho nó lên càng sớm càng lành, cây càng non càng dễ uốn mà.
Em chồng ở dưới quê trong cái niềm hy vọng hàng ngày mà BMC bơm cho: con lẽ ra ra thành phố từ lâu nhưng chị dâu chị ấy bảo thế lọ thế chai… Sau này chị dâu về quê nhìn em chồng như nhìn bom hẹn giờ, nhìn ngày tháng trôi qua mà ấm ức sắp đến hạn đón nó lên… Em chồng thì cũng trông chờ ngày ra tỉnh với ấm ức “đáng lẽ ra từ lâu mới phải…”
Lúc đó sống chung mới là điên.

Cẩn thận kẻo” nuôi ong tay áo”, rồi có ngày nó “cõng rắn cắn gà nhà”… Ốc còn chẳng mang nổi mình ốc lại còn làm cọc cho rêu (bảo với anh xã thế).
11:50 SA 23/03/2010
l
lamanhtk
Bắt chuyện
2kĐiểm·5Bài viết
Báo cáo