Mình đang muốn đăng ký lớp Thiền cùng Yoga do thiền sư Trần Hữu Hoài hướng dẫn ở 175 Giảng Võ http://www.thiencungyoga.edu.vn/?mod=other&id=1 Tham khảo thấy các địa điểm học yoga ở HN thì đây là chỗ duy nhất kết hợp thiền và yoga (những người đã tham gia đánh giá rất tốt), mỗi tội hiện chỉ có lớp 6-8h tối (Lưu ý rằng tập yoga ở CLB này còn có các nghi thức trước khi tập nên thời gian cũng tương đối dài hơn chỗ khác). Vậy nếu bạn nào có nhu cầu học sớm hơn, khoảng bắt đầu từ 4 or 5h chiều hoặc 10-12h am thì cùng đăng ký nhé. Có đủ 10 người là có thể thành 1 lớp đc rồi. Mà tớ thì mới kiếm được có 2 người thui :Sick:
-Thứ nữa, VN là nước đang phát triển, mặt bằng dân trí thấp. Với bs có lương tâm, họ đau lòng (thì nhìn đấy, bệnh nhân đã nghèo còn toàn phải dùng thuốc hoa hồng, thuốc đểu, giá cao mà **** biết), với bác sĩ thiếu lương tâm, đó là cơ hội, ngu thì chết chứ bệnh tật gì. Ngay cả những người có học cũng chẳng dễ biết đâu nhé, tỉ dụ ở HN có ti tỉ phòng khám nhi vừa kê đơn vừa bán thuốc, thế mà các mẹ vẫn đông kìn kìn (Cá nhân tôi cũng dính chưởng kiểu này 1 lần, con chỉ viêm họng nhẹ bs cũng kê đến 7 loại thuốc, rồi uống xong nó dị ứng khắp người, thôi đành coi đó là ngu phí vậy).
Đến BV bạn hãy đọc rõ nội quy trước, cái gì không có trong đó mới hỏi, hỏi họ chưa trả lời thì hỏi lại, nhìn thẳng vào mắt với thái độ thiện chí chứ không phải thách thức. Đó là kinh nghiệm khá hiệu quả của cá nhân tôi. Tất nhiên, nếu bạn hỏi lúc họ không quá bận, thái độ hòa nhã, lịch sự họ sẽ chẳng có lý do gì để từ chối trả lời. Đừng nhìn vào thái độ quá nhiều, có một nụ cười cũng tốt, không có cũng chẳng sao, quan trọng là hãy xem họ có nhìn thấy nỗi đau của bạn hay không.
Tôi có bầu 6 tháng, bị dị ứng đúng mấy ngón tay, bác sĩ kê một loại thuốc có 1 dòng bé tí đại loại chú ý khi mang thai, mua thuốc xong rồi vẫn quay lại hỏi và được giải thích cặn kẽ. Thế. Đừng thay vì tìm hiểu sâu sắc vấn đề đã vội đem buôn chuyện khắp nơi, để rồi cuối cùng chỉ vì bạn được hả giận?
Wtt từng có 1 topic khá nổi tiếng về bs Tạ Khánh Vân 1 vị trưởng khoa BV Nhi TW. Một bà mẹ trẻ mang đứa con nhỏ mới vài tháng bị ốm đến phòng khám tư của bs này. Về nhà, sau khi nhỏ thuốc bác sĩ bán cho vào mũi, em bé lên cơn co giật. Hốt hoảng, gia đình chị trở lại phòng khám cầu xin bác sĩ khám cho con nhưng chỉ nhận được sự từ chối lạnh lùng. Nước mắt lưng tròng, bà mẹ buộc lòng đưa con đi cấp cứu trong viện. Chị đã đưa câu chuyện của mình lên diễn đàn và ngay sau đó có hàng trăm ý kiến gửi tới tấp để chia sẻ và lên án vị bác sĩ kia với tất cả sự giận dữ, đến nỗi sau đó chính bs này đã phải đăng đàn xin lỗi
Thế đấy, diễn đàn càng đông người, thông tin càng được kiểm chứng tốt, càng có nhiều người vào bênh vực nếu bs khám tốt hoặc chê nếu bs khám ẩu, thành thử nếu chịu khó tìm hiểu, bạn vẫn sẽ lựa chọn được “hàng tốt” mà ko phải vì nhãn mác trưởng phó khoa hay GS TS đúng ko?
Thông thường, con người ta hay vì một sự kiện nặng nề nào đó ám ảnh đên độ khái quát hóa cái riêng thành cái chung, kiểu như một lần bị phụ bạc là quay ra căm ghét tất cả đàn bà, nên mẹ nào đó căm bv Đại học Y hay bv nhiệt đới gì đó cũng là điều dễ hiểu. Tôi từng gặp những bs thiếu mỗi sắm thêm cho cái chổi là có thể bay chuẩn ko cần chỉnh, lại cũng gặp những người đến ngày thầy thuốc nhận được hàng trăm cuộc đt, và rất nhiều hoa mà chẳng nhớ họ là những ai. Thế nên tôi ko khái quát hóa.
Chỉ có điều lại quay về vấn đề chia sẻ khó khăn. Anh bạn tôi là 1 bs lâu năm của BV Bạch Mai, tháng trước con mổ ruột thừa rồi bị nhiễm trùng khá nặng. Thời gian đó, anh buồn kinh khủng, bảo mình làm BV này mấy chục năm rồi mà còn để con mình như thế. Nhưng anh cũng nhận định việc nhiễm trùng này có thể do hôm đó quá nhiều bệnh nhân họ xử lý dụng cụ mổ ko đủ thời gian hoặc có thể cơ địa con anh phản ứng, đại loại thế. Tuyệt nhiên ko thấy anh oán than người mổ cho con anh, vậy trường hợp này y đức chỗ nào?
Về phương diện cá nhân, tốt nhất nếu ko có bố, mẹ, chồng, vợ, bồ bịch thì cũng nên có một vài người bạn trong ngành y, họ có thể ko giúp bạn trực tiếp nhưng sẽ gián tiếp giúp bạn trong nhiều trường hợp đấy.
Cuối cùng đồng ý là hãy trở thành nhà tiêu dùng thông thái khi lựa chọn bác sĩ nhưng tất nhiên cũng có những trường hợp nhất định như cấp cứu chẳng hạn, bạn chẳng có quyền lựa chọn. Thành ra y đức vẫn là câu chuyện dài dài và đôi khi rất lẫn lộn, mơ hồ, vì cuối cùng bác sĩ vẫn có một quyền năng nhất định, chứ tuyệt đối chẳng nằm ở bệnh nhân.
http://ungthu.net.vn/?a=readmore&id=SK6CEOJRO1FKDM607 Mình vô tình đọc được bài viết này, để biết thêm về bệnh này ở trẻ em. Có mẹ nào đã đọc chưa thì tham khảo nhé. Mình đang muốn tìm người viết bài này trên báo Sức khỏe & đời sống - TS. Trần Thiết Sơn. Nếu mẹ nào có contact ccủa TS này cho mình xin nhé. Cảm ơn
Bạn ơi muốn gặp bs SƠn bạn qua BV Saint paul chiều thứ 2 hàng tuần bs Sơn khám cùng bs Thuận đó, các bs sẽ kiểm tra và tư vấn cho bạn, nhưng phải cho bé đến khám trực tiếp mới được. Bạn chịu khó đọc hết các bài trong topic này, đặc biệt là tài liệu của bs Sơn và bs Thuận mình đã post ở các trang trước thì phần nào sẽ hiểu được vấn đề, để đỡ lo lắng.
Địa chỉ CLB rất dễ tìm, 175 GV, đối diện bộ Y tế.
Cái này bạn phải hỏi Bố cu Jean, dạo này bác ấy lặn mất tăm mất tích, thử pm YM xem nhé fatgoon2002
Mình đã đến phòng tập, rất rộng rãi, yên tĩnh, nói chung là rất có không khí thiền. Có mấy anh bạn bác sĩ cũng đi tập đấy (bác sĩ mà còn phải tập) :)
Có bài này ở Thư viện hoa sen viết về TT đấy
http://www.thuvienhoasen.org/thiencuadaophat.htm
Tôi viết mỗi 1 từ BUỒN, nhưng máy lại báo thế này "Nội dung bài viết của bạn quá ngắn, xin diễn tả ít nhất là 1 từ, xin cám ơn." Đúng là không hiểu ra làm sao nữa cả, nực cười quá
Welcome :) Mà bạn học ban ngày giờ nào cũng được hả? Có forum này về thiền thú vị lắm, có nhiều bài của Osho, anh Osho hài hước và uyên bác, tớ cứ là mê tít :D http://www.thiencungyoga.edu.vn/forum/
Mình đang muốn đăng ký lớp Thiền cùng Yoga do thiền sư Trần Hữu Hoài hướng dẫn ở 175 Giảng Võ
http://www.thiencungyoga.edu.vn/?mod=other&id=1
Tham khảo thấy các địa điểm học yoga ở HN thì đây là chỗ duy nhất kết hợp thiền và yoga (những người đã tham gia đánh giá rất tốt), mỗi tội hiện chỉ có lớp 6-8h tối (Lưu ý rằng tập yoga ở CLB này còn có các nghi thức trước khi tập nên thời gian cũng tương đối dài hơn chỗ khác). Vậy nếu bạn nào có nhu cầu học sớm hơn, khoảng bắt đầu từ 4 or 5h chiều hoặc 10-12h am thì cùng đăng ký nhé. Có đủ 10 người là có thể thành 1 lớp đc rồi. Mà tớ thì mới kiếm được có 2 người thui :Sick:
Bạn ơi muốn gặp bs SƠn bạn qua BV Saint paul chiều thứ 2 hàng tuần bs Sơn khám cùng bs Thuận đó, các bs sẽ kiểm tra và tư vấn cho bạn, nhưng phải cho bé đến khám trực tiếp mới được. Bạn chịu khó đọc hết các bài trong topic này, đặc biệt là tài liệu của bs Sơn và bs Thuận mình đã post ở các trang trước thì phần nào sẽ hiểu được vấn đề, để đỡ lo lắng.
1.Người trong nói ngoài, người ngoài nói trong, chuyện thì dài nhưng mãi chẳng thoát khỏi những thứ quẩn quanh chật hẹp. Nay Hà nội ghét dân Thanh Hóa, yêu thủ đô văn hiến, mai đi xem bóng đá quên phéng mất địa dư, chỉ còn hình ảnh tổ quốc trong lá cờ đỏ sao vàng phấp phới bay. Lúc Công Vinh ghi bàn ngoạn mục anh HN có khi lại ôm chầm 1 em Thanh Hóa thấy thơm tho quá, tuyệt vời quá. Ngày kia thế giới bảo có ông X bay vào vũ trụ đã hoàn thành một cái nhà loại vật liệu đặc biệt lại rổn rảng quên tiệt Thanh Hóa, Hà nội, Việt Nam, Nga với Mỹ, chỉ tự hào phổng mũi con người đã làm nên kỳ tích. Con Người, cái từ viết hoa ấy mới đáng tự hào làm sao! Thế đấy, sao bạn không nhìn vào Con người ?
2.Nói Hà nội ninh ních người, đuổi bớt bọn nhà quê về quê nó, đó là cách tiếp cận sai lầm.. Nước nào đang phát triển chẳng trải qua quá trình đô thị hóa, có chăng nhanh hay chậm, làm tốt hay dở, là do cái đầu của những kiến trúc sư trưởng, là công việc của người làm chính sách, của nhà nước. Một thủ đô nay đào mai bới, sao mà văn minh lịch sự nhanh được nhỉ?
3.Hôm nay chê bôi người Thanh Hóa, NA, NĐ, biết đâu bạn tự vả vào mặt mình, tổ tiên mình nếu mở gia phả mới có đời thứ 2 ở Hà Nội, rồi ngày mai biết đâu con trai/gái bạn thành dâu, rể đất họ. Đẳng cấp cũng có khía cạnh đúng nhưng không nói lên tất cả. Và bạn cũng đừng nên ôm khư khư cái đẳng cấp ấy vì chả có cái gì bất biến, người Hà Nội (gốc) hôm nay còn bao nhiêu phần trăm thanh lịch? Tất cả những cuộc cờ trống hội ầm ĩ pháo đèn, những hoạt động giải trí tốn kém tiền tỉ cho Lễ hội ngàn năm Thăng Long rút cục có khiến người thủ đô biết thêm về văn hóa và lịch sử Hà Thành ko, hay rút cục đó chỉ là những cái bên ngoài hào nhoáng như bong bóng? Để rồi chỉ với trận lụt lịch sử, có người đã phải thốt lên rằng “Rồng ơi đừng vội bay về/. Ngàn năm Hà Nội vẫn lê thân rùa”, hài hước hay đau xót? tùy cảm nhận của các bạn
4.Có người nói ta vẫn nói tôn trọng sự khác biệt nhưng chẳng là một thói quen dễ tập. Nếu bạn tưởng rằng thế giới trong mắt mình là như nó vốn sẵn thì cần gì phải tôn trọng khác biệt? Cũng như cần gì phải quan tâm đến những người có quan điểm khác với bạn, tức là “lầm lẫn”? Thực ra bạn đang bị giới hạn trong định kiến của mình và sẽ không thể đi đến cái chung, một tinh thần chung, cùng nâng nhau lên với những định kiến đó. Tôi hoàn toàn ko có chủ ý dạy dỗ, chỉ nên ra vấn đề thôi các bạn nhé. Nếu bạn chặt đứt thứ tư duy chật hẹp đó với tâm thế của người coi kiến thức là hành trang để quyết định và dũng cảm bước ra khỏi ao làng chật chội, từ bỏ mọi mặc cảm tự tin, nhược tiểu, rằng mình học tập những thứ tiến bộ của nhân lọai thì hà tất phải bức xúc cái chuyện quê hương bị coi rẻ, những cái tên như TH, NA cũng còn nhiều ý nghĩa lắm không?.
5.Nếu ai đã đọc Thế giới phẳng của T. friedman hoặc để ý về cụm từ công dân thế giới cũng hiểu rằng thế giới không còn là những đặc khu cách biệt mà có nhiều thứ đã trở thành giá trị chung. Hòa đồng với cái chung hay biệt lập là bài tóan của mỗi quốc gia, mỗi cá nhân, nhưng chúng ta buộc phải chấp nhận yếu tố “phẳng” đó đang ngày càng phổ biến trong từng góc phố, ngôi nhà, từng lời ăn tiếng nói.
6.Tôi sinh ra ở ngoại thành HN, sau này bị cắt về Vĩnh Phú, rồi về Vĩnh Phúc, nay lại về Hà Nội. Ai đi ra khỏi cái giếng làng thì biết đất trời rộng rãi hơn chút, ai ở lại thì sung sướng điên cuồng được về Thủ đô, thế là oách lắm, được thành người Hà Nội mà. Cũng như thế hàng triệu người Hà Tây, Hoà Bình sau một đêm tỉnh dậy vẫn đá ong cháy nắng, vẫn sườn núi hanh heo bỗng chốc thành người Hà thành, hỏi không bồi hồi sao cho được? Nhưng thực tế thì vẫn là mảnh đất đó thôi, vẫn là những cánh đồng đó, những con người đó. Nào có gì khác nhỉ?
Viết về chủ đề văn hóa này còn nhiều ý lắm, tôi chỉ mạn phép có vài lời ở góc độ cá nhân, với thành ý xây dựng và đóng góp. Mong nhận được những ý kiến phản biện “bớt cảm tính, không chung chung”
Mẹ Hà ơi, em nổ phát đăng ký đầu tiên mà ko có tên em là sao, hức tủi thân quá :Crying: :Crying: :Crying:
Bác sĩ giỏi thường không đến nhà để khám cho con bạn đâu, tệ thế. Đành phải tìm ra họ và đến tận nơi thôi bạn ạ. Theo kinh nghiệm 1 bác sĩ thì khi chọn bác sĩ bạn cũng nên để ý các vấn đề này mình copy nguyên xi nhé
Từng nhóm bác sỹ sẽ có cách kê đơn khác nhau
-
- Không kê đơn, hay ghi tên thuốc đi khắp nơi mới thấy loại kháng sinh mà bác sỹ kê, tra sách thuốc mới nhất cũng không có.
- Hay có vài em hãng thuốc kê đơn dùm, ngồi kè kè trong phòng khám.
- 100% bệnh nhân đến khám được kê kháng sinh, phủ sóng toàn bộ.
- Trong đơn thuốc đôi khi có đến 4 loại kháng sinh, nhưng thường thì không ít hơn hai loại.
- Thuốc rẻ tiền, phù hợp với đại đa số bệnh nhân.
- Không bao giờ giải thích đơn thuốc đây là thuốc gì, kia là thuốc gì.
- Đôi khi học hàm học vị rất cao, sao vậy, nghe khó chịu quá ah? Giải thích rất đơn giản là tâm và tài đôi khi không phải lúc nào cũng gặp nhau.
- Hay thất bại trước các bệnh nhân khó, bệnh đặc biệt, nói chung chỉ là cảm nhận, không chứng minh
Bệnh nhân cũng có các nhóm riêng (cái này copy thêm cho liền mạch)
Mình khám bs Thắng rồi, mình thấy ổn. Ít nhất là được tư vấn con bị làm sao, tại sao lại uống thuốc đó, sẽ xảy ra vấn đề gì, thế nào thì cần gọi lại. Nhiều ng thường nhầm với bs Thắng ở Hoàng Cầu với bs Thắng này. BS Thắng ở đường Láng bạn nói làm ở phòng khám theo yêu cầu viện Nhi TW
Khổ thân 2 mẹ con bạn quá, những vị trí khó giữ vệ sinh chắc khó tránh bị loét lắm, bạn gọi cho bác sĩ đi, bạn có số của bs Thuận chưa, biết đâu bs tư vấn thêm để có thể giảm thiểu bớt đau loét, và mình cũng an tâm hơn. Chúc em bé sớm bình phục. Thương các con bị u máu quá đi :Sick:
Xịt nước muối dạng phun sương thường xuyên vào mũi và họng cho con nhiều lần trong ngày ( Nhớ là chỉ xịt khi nào hút đc hết chất nhầy trong 2 hốc mũi ra đã nhé).
.
Cách của ban rất ổn đấy. GS TS Nguyễn Hữu Khôi BV Đại Học Y TPHCM trong 1 buổi trả lời phỏng vấn truyền hình cũng nhấn mạnh rằng việc xịt mũi hàng ngày là rất quan trọng, nhất là với trẻ nhỏ. Trên thị trường có nhiều nhóm có tác dụng trị liệu khác nhau với thành phần nước muối, nước biển trong đó nhều loại có thành phần chứa nhiều khoáng chất sẽ làm tăng tác dụng kháng khuẩn và dạng chai xịt sẽ giúp đào thải hoàn toàn gỉ mũi, giúp mũi thông thoáng hơn nhưng có thể chỉ dùng nước muối sinh lý 9/1.000 để nhỏ hoặc xịt hàng ngày là được. Và điều quan trọng là phải đủ liều lượng, với trẻ nhỏ có thể xịt 30ml/ngày 4-5 lần trở lên. Xịt nước muối sinh lý vào mũi là hoàn toàn không có hại.
Mũi - xoang - họng là phần đầu tiên của bộ máy hô hấp, giống như vùng biên giới nhạy cảm, nơi đưa vào khí thở cho cơ thể sử dụng và vùng này dễ bị nhiễm bệnh nhất do là nơi thanh lọc không khí nhằm ngăn chặn những chất gây bệnh, không cho xâm nhập vào cơ thể với cường độ lọc từ 8.000-9.000 lít không khí/ngày.
Điều các mẹ cần lưu ý là các bệnh hô hấp ko khỏi nhanh được, cần kiên trì. Các mẹ cũng nên hạn chế hút mũi cho bé vì bé sẽ dễ bị viêm phổi. Một ông bs có tâm hình như không chọc cái ống hút vào mũi trẻ con bao giờ.
Hiện ở VN đã có vaccine phòng Viêm gan A do Viện vệ sinh dịch tễ trung ương nghiên cứu sản xuất. Bạn tìm hiểu thêm nhé.