Đừng có chui đầu vào nhà nước mà tài năng và ý chí bị tui chột đi em ạ. Vô đó suốt ngày cứ phải lo chuyện bè phái này nọ nên chẳng phát triển được cv đâu. Mới ra trường cứ ra ngoài làm cho biết nhiều.
Ngồi đọc hết cái top này mình xin có 1 chút quan điểmThứ nhất : mình cũng đã là 1 người vợ nên mình hiểu cái cảm giác chồng gọi âu yếm người khác như thế làm mình bị tổn thương như thế nào cho dù chỉ là " chém gió", chỉ là nói cho vui mồm mà chả có ác ý gì cả.vì thế, chủ top nên nói chuyện thẳng thắn với chồng, cho dù là trêu đùa thì cũng k được như thế (bảo ông ý thử đặt hoàn cảnh vào mình mà xem, nếu đọc đc những tin nhắn đó tự máy vợ goi người khác thì sẽ nghĩ như thế nào.)mình thấy đa số đàn ông cho rằng : mình có thể làm (chém gió, đưa đẩy, hẹn hò..) còn vợ mình thì tuyệt đối k bao giờ (đây cũng là tính cách riêng của đàn ông VN đấy ạ)Thứ 2: nói chuyện thẳng thắn để ông ấy hỉu và chấm dứt thì chị e mình cũng k nên nhắc lại hay lục lọi làm gì nữa, giờ mình thấy cái XH này phức tạp lắm, 100 ông chồng thì có khi đến 99 ông có những tính cách tương tự như thế cho nên tốt nhất đừng có động vào ĐT hay những gì riêng tư của các ông ý để cho khỏi đau đầuMình lun quan niệm rằng : MẮT K THẤY THÌ TIM K ĐAU..chứ cứ cố lục tìm rùi thể nào cũng phát hiện ra điều gì đó mờ ám..mà lúc đó thì thật là mình lại phải là người gánh chịu hậu quả thui nên tốt nhất đừng tự làm mình khổ nữaMình mới cưới chồng đc có 4 tháng mà cũng đã bao nhìu chuyện tương tự như thé này xảy ra rùi, k lần nào động đến máy tính, đt là k phát hiện ra điều gì đó,...mệt mỏi vô cùng cho nên mình đã tự hứa k động đến những cái đó nữa, sống thoải mái lên cho thanh thản..Nói chung, nói thì dễ mà làm thì khó vô ccungf bởi phụ nữ chúng mình lun đặt gia dình lên hàng đầu, còn các ông ý thì có trăm ngàn mối quan tâm khác nhưng tránh đc cái gì thì nên tránh các mẹ ạ.
Haizzz... Mình thấy chồng chủ top như thế là thiếu tôn trọng vợ lắm ý!! Không nên để cho anh ta coi thường mình chủ top ạ! Chồng mình hổi mới cưới cũng thế, cũng có cái tư tưởng như bạn inu29 kia kìa, là được chồng yêu chồng lấy về làm vợ là tốt lắm rồi, chuyện chồng có chăng hoa 1 tí thì cũng đừng nên can thiệp :). Mình cũng chả ghen lồng lộn lên đâu, chỉ thấy buồn thôi!! Cái cảm giác thất vọng ý, nó buồn ơi là buồn cơ :(, nhưng sau bao nhiêu thứ xảy ra thì bây giờ chồng mình đã biết tôn trọng vợ rồi, ít nhất là ko bao giờ thấy có tin lạ nữa và ko bao giờ giám nhắc đến người iu cũ với mình nữa :D, đặc biệt là không bao giờ có ý là đt của anh em ko được tò mò... cái j cũng công khai hết. Kiểu j thì bạn cũng lên làm 1 lần cho chồng bạn trắng mắt ra thì anh ta mới sợ được, bạn cũng love u, honey với zai xem chồng bạn có cảm giác thế nào?? Có cãi nhau 1 lần cho nó tanh bành thì vc mới hiểu nhau được, mới biết tôn trọng nhau được.
Mình cũng không tự tin khi bây giờ nghĩ lại về bên chồng nữa...Vì thực sự mình bị ám ảnh rất nhiều.Cứ nghĩ con còn nhỏ mình phải kiếm tiền nuôi con mà nhất là những ngày con ốm đau,một mình ôm con.Trong khi đó chống mình lại mang tiền của nhà đi cho con khác,lại cung phụng chiều chuộng nó,mình nghĩ hận lắm. KHi biết chồng ngoại tình mình thực sự rất sốc..Thật đấy ! Điều đầu tiên mình nghĩ là bản thân mình có điều gì không tốt..Vậy là mình tò mò muốn biết con ranh kia là ai,nó hơn mình ở điểm gì khiến anh đánh đổi cả vợ đẹp con xinh,gia đình hạnh phúc vì nó,đánh đổi tình nghĩa suốt 10 năm qua..Vì chúng mình yêu nhau hồi còn đi học và cả 2 đều là mối tình đầu.Sau khi tốt nghiệp đại học thì cưới..Mình biết số điện thoại tìm cách tiếp cận nó..Mình chỉ nói chuyện bình thường thôi,..nói rằng mình chẳng cần chồng nữa,thích thì mình cho luôn(tất nhiên đây chỉ là cách mình muốn nói chuyện với nó và muốn moi thông tin thôi).Cũng phải nói là mình rất bình tĩnh.Nhiều lúc điện lên cũng muốn cho con ranh ấy một trận(gái Hải phòng mà),nhưng nghĩ lại làm vậy chỉ làm cho chồng mình thêm thương nó mà thôi...Cuối cùng mình phát hiện ra rằng nó là loại người chẳng ra gì..Thua mình hết..Vậy mà chồng mình mù quáng quá..Cuối cùng bằng sự khôn khéo mình phá tan mà không cần đánh ghen hay chửi bới..Cả 2 người đếu tâm phục..đó là lúc mình lại muốn ra đi...Vì khi biết tất cả về con kia và chồng mình thế nào thì mình lại bị ám ảnh..Mình thường nói với anh ấy rằng ghen với loại người như nó thì hạ thấp con người em quá.. Nhưng thực sự là mình ghen đấy...Mình chẳng biết ghen như mình là đúng hay sai nữa..
Mình nghĩ nên quên đi để sống cho thanh thản, chứ lập hội này thì mình cứ nói về nó lại buồn thêm đó các mẹ. Thay vì lập hội này mình lập hội cho các mẹ nhiều tâm sự ở HP, để các mẹ có nhiều tâm sự kết bạn với nhau. Mình nghĩ ai cũng có nỗi buồn riêng mà. Vì chắc cùng TP nên cũng có nhu cầu gặp gỡ , kết bạn cho quên đi nỗi buồn , phải không các mẹ. Nói chung chung vậy thì gặp nhau cũng k ngại, chứ nếu chồng NT chắc nhiều người cũng muốn giấu để giữ danh dự cho chồng nên chắc ngại không gặp nhau bên ngoài đâu ạ. Các mẹ cho ý kiến nhé. Mình bỏ phiếu cho chị Alltheway làm trường nhóm ạ.
Nếu bạn tự tin, bỏ luôn công việc đang làm và đi kiếm việc khác. Lương như thế chắc chắn chả đủ bạn đổ xăng xe và tiền điện thoại hàng tháng. Nhưng đi làm ngoài đồng nghĩa với việc thời gian bạn dành cho gia đình ít hơn. Được cái nọ mất cái kia.
Tôi là một thành viên lâu năm trong diễn đàn nhưng hôm nay muốn dùng nick ẩn này để tâm sự và xin các bạn lời khuyên.Chuyện liên quan đến mẹ chồng tôi.Tôi là một người phụ nữ hiện đại điển hình - nói ngắn gọn như vậy tin chắc các bạn cũng hiểu nhiều - cả mặt mạnh và điểm yếu.Còn mẹ chồng là một người nông dân chân chính, đến nay vẫn "sống cả đời sau lũy tre làng và bà mới ngoài 40 tuổi. Trong xóm ngoài làng đều khen bà đảm đang, gái ngoan dâu thảo. Bà là "người được mẹ chồng lựa chọn và săn đón cho con trai" cách đây gần 30 năm. Tôi phải thừa nhận là bà đảm đang, có điều vụng ăn vụng nói.Từ ngày về làm dâu, tôi gần như chưa ở nhà chồng ngày nào nên không hề biết quan điểm của bà về NGƯỜI CON DÂU - điều mà mới đây thôi bà nói ra trong cơn cáu giận với tôi!Bà quát ầm nhà lên rằng: mày không được có quyền gì ở trong nhà hết. Mày về nhà tao phải theo thói nhà tao. Mày không được nói, không được cãi. Mày chỉ có quyền làm mẹ thôi!... Tôi biết bà không có tâm địa gì xấu. Chỉ là khi nóng giận nên nói nhiều lời không hay. Tôi khôgn để bụng hầu hết những lời bà nói.Duy có quan điểm của bà về thân phận của con dâu (và của chính bản thân bà) thì tôi không chịu.Tôi nghe những lời cay độc của mẹ chồng mà nước mắt cứ tuôn. Càng nghĩ đến những tháng ngày "hao mòn tuổi trẻ" để nuôi chồng ăn học, nuôi con khôn lớn và khẳng định địa vị xã hội của mình, tôi càng "căm" khi nghĩ bà mong tôi trở thành "đứa ô-sin biết đẻ" cho nhà bà. Chưa kể đến việc con trai bà cũng chẳng đảm được vai trò trụ cột trong gia đình - một điển hình về thất bại của bà trong việc "dạy con: con trai thì trụ cột gia đình để con gái chỉ có chức phận làm dâu".Tôi chắc chắn chưa đảm đang nội trợ được như mẹ chồng. Nhưng nếu tôi nghe lời bà mà "Dậy từ 5 giờ sáng nấu cơm cho ông bà nội" thì thân tôi không chỉ là các xác ve nữa, có khi là cái xác không hồn cũng nên. Bây giờ, tôi muốn bà phải thêm phần đau khổ.Mọi người có thể trách tôi "có ăn có học" mà sao lại cay nghiệt thế. Vâng! Những ai đã có MC tệ bạc mới hiểu đựoc tại sao tôi lại có suy nghĩ đó. Tôi đựoc nuôi lớn đến 25 năm mới gặp chồng tôi bây giờ. Trong 25 năm đó, tôi được nuôi dữong nâng niu như trứng mỏng. Bố mẹ tôi cho tôi ăn học và truyền cho tôi tham vọng vào đời không phải để "hầu nhà chồng"!Ngay sau khi cãi nhau với mẹ chồng, tôi đã muốn đi Đà Lạt ở một năm, hay ít nhất cũng là đi du lịch thật xa... Nhưng rồi tôi thấy đó chỉ là cách để cân bằng trở lại chứ không giải quyết được vấn đề. Do đó, tôi đã đi lễ chùa một hôm để lấy lại bình tĩnh. Tôi không muốn làm tanh bành mọi việc nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng đừng". Tôi cũng phải cảm ơn bản lĩnh của mình. Vì dù một thân một mình về quê chồng xa lơ xa lắc để làm dâu, nhưng tôi đã không để cho người ta bắt nạt. Tôi không muốn mang danh dâu hiền dâu thảo mà phải "úp mặt vào gối nức nở một mình". Tôi không muốn chịu đựng mẹ chồng mấy chục năm để đến cuối đời được chồng "cảm phục".Cuộc đời tôi chỉ có một lần thôi, và ngắn ngủi lắm. Tôi không muốn phá hủy nó. Mình không vì mình thì trời chu đất diệt!Vì vậy, tôi sẽ hành hạ đời sống tinh thần của bà mẹ chồng tôi đến khi nào tôi thấy đủ thì thôi.Có ai muốn can tôi lại không?
Ước gì mình ko đc sinh ra trên cõi đời này :(
Em chưa làm dâu nhưng chắc cũng phải nghĩ dần là vừa:Thả lỏng cơ thể(sao giống đi chiến đấu quá:Laughing:)Coi nhà chồng như nhà mình, thoải mái với bmc, nói chuyện với bmc dùng câu từ đơn giản, gần gũi để tạo thoải mái, nói chuyện tình cảm, quan tâm, và hơn cả là ko để bụng, coi nhẹ mọi điều mẹ chồng nói(nghĩa đen và bóng:Laughing:) iem xin hết.:LoveStruc:
mẹ này nói đúng đó, mình ra trường xin được vào nhà nước (không mất một đồng nào) nhưng mình làm được 4 tháng thì bỏ, ra làm cho công ty tư nhân, nhưng khi lấy chồng lại trở về cơ quan nhà nước trước. Phải nói là mình cũng may, không quen biết, không tiền mà vào được, nói thì đúng là không ai tin. Chỉ vì hồi mình làm ở đó 4 tháng rất được lòng giám đốc vì mình làm việc rất tốt, nên sau xin vào làm lại giám đốc đồng ý luôn.
thực sự vì lấy chồng và con nhỏ nên làm ở đây thấy tạm ổn, nhưng làm lâu rồi lại thấy buồn buồn, vì công việc nhàm chán, nhiều khi quá dảnh, rồi bon chen, nhưng điều thực sự chán là nhân tài không có đất dụng võ, đó là điều mà mình thấy buồn nhất, mình cảm thấy công việc mà mình đang làm không cần phải học đại học 4 - 5 năm năm làm gì, chỉ cần học xong lớp 12 vào đây làm có người chỉ cho 1 -2 tháng là làm tốt ngay.
Thế mới chán, muốn thay đôi, muốn bỏ việc mà không có gan, vì thực sự xin việc bây giờ rất khó.
cái chỗ mà mình đang ngồi cũng không ít người sẵn sàng bỏ ra một khoản tiền lớn để được ngồi vào, nhưng người đang ngồi thì thực sự muốn vứt bỏ rồi. "Đúng là trong chán, ngoài thèm"